Viết thay lời của một sinh linh vô tội

Thảo luận trong 'Nhật ký con yêu' bởi hloan, 19/10/2009.

  1. hloan

    hloan Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    29/3/2007
    Bài viết:
    1,089
    Đã được thích:
    1,112
    Điểm thành tích:
    923
    Ngày......
    Theo Thuyết Luân hồi, con người ta sau khi mất đi sẽ có cơ hội đầu thai kiếp khác. Và con, con đã được chỉ định làm con của mẹ sau chuỗi ngày chờ đợi tái sinh. Con mừng lắm, hi vọng sau 9 tháng 10 ngày con sẽ nhìn được ánh sáng mặt trời, được mẹ ấp ủ trong vòng tay âu yếm. Nhưng chắc mẹ chưa biết về sự tồn tại của con đâu, bởi hình hài con mới chỉ là giọt máu trong tử cung của mẹ.
    Ngày....
    Con lớn hơn một chút, cảm nhận được mùi da thịt của mẹ và nguồn năng lượng mẹ truyền cho con hàng ngày. Một hôm, con thấy bố mẹ vào bệnh viện phụ sản siêu âm, vì mẹ nói với bố -mẹ thấy cơ thể mẹ thay đổi. Giá mà con có thể thì thầm vào tai mẹ: "mẹ ơi, là con đây!" thì tốt biết mấy. Con tưởng tượng ra khuôn mặt rạng ngời của bố mẹ khi biết có con tồn tại, nhưng sao vậy nhỉ? Mẹ biết mẹ có thai mà mẹ không vui, chỉ thở dài. Bố thì lặng lẽ đi bên mẹ, không nói lời nào. Bố mẹ ơi, con không hiểu????
    Ngày...
    Con vẫn sống trong bụng mẹ, nhưng con không thấy mẹ âu yếm và trò chuyện với con như những bà mẹ khác hay làm, con thấy buồn lắm mẹ ạ. Nhưng chắc mẹ có lý do riêng của mẹ, con cũng không dám trách mẹ, chỉ ngoan ngoãn nằm yên và tự ru mình qua nhịp đập trái tim mẹ. Nhưng bất chợt, con thấy mẹ khóc. Mẹ ơi, mẹ đừng thế, con làm gì có lỗi với mẹ sao?
    Ngày....
    Con thấy mình quay lại bệnh viện nơi bố mẹ đã siêu âm lần trước. Con linh tính thấy điều gì đó không ổn sẽ đến với mình. Con cầu nguyện, mong sao bố mẹ đừng phá bỏ con đi, vì con đã là con của bố mẹ được 6 tuần tuổi rồi. Và con thấy mẹ khóc, mẹ gục đầu vào vai bố, rũ như tàu lá héo. Dọc hành lang, có rất nhiều người qua lại, cùng đợi vào phòng tiểu phẫu như mẹ. Con thấy cô y tá mặc quần áo blue trắng muốt gọi tên mẹ, và bỗng dưng con thấy mình bị dụng cụ lạnh lùng nào đó hút mạnh. Con cố níu lấy tử cung của mẹ, nhưng sao thế này? Cơ thể con chưa đủ lớn, chưa đủ mạnh để chiến thắng sức kéo của dụng cụ đang ở trong bàn tay hộ pháp kia. Rồi con thấy mình lơ lửng ngoài không trung, phần thể xác của con bị ném vào sọt rác ở góc phòng, ở đó có rất nhiều bạn chắc cũng bằng tuổi con đã lạnh ngắt, cơ thể dính đầy máu. Thể xác con cũng lạnh dần, lạnh dần...
    Ngày...
    Linh hồn của con vẫn ở bên mẹ hằng giờ. Đôi lúc thấy mẹ âu yếm anh chị của mình, con thấy buồn vô kể, giá mà con được hiện hữu trên thế gian này để được mẹ cưng nựng, dỗ dành, dù chỉ 1 lát thôi là con cũng hạnh phúc lắm rồi. Dường như mẹ cảm nhận được sự tồn tại của con, nên mẹ thao thức mỗi đêm. Con thấy mẹ gầy sọp đi, từ một người vui vẻ trở thành tư lự và đôi khi nén tiếng thở dài. Mẹ ơi, con yêu mẹ, vì dù con chỉ là con của mẹ được có 6 tuần tuổi nhưng con vẫn là con của mẹ. Nhưng, con cũng giận mẹ, vì mẹ dứt tình mẫu tử mà không để cho con được sống làm người.
    Ngày....
    Con thấy bố mẹ lên chùa. Con cũng đi theo bước chân của mẹ. Dường như là lễ cầu siêu.
    Con thấy bố mẹ nhắc đến con, mong con tha thứ và đầu thai vào nhà khác, ở đó con đón nhận được tình yêu thực sự. Con thấy mình bay bổng, nhẹ nhàng. Con cúi xuống hôn lên trán mẹ, trán bố lần cuối rồi vẫy tay tạm biệt. Con cảm ơn mẹ. Con tin rằng con sẽ được tái sinh. Nhưng dù sao con vẫn không quên 6 tuần trong bụng mẹ. Tiếng gõ mõ, tụng kinh của các sư vẫn vang lên. Con đi đây, con chào tạm biệt mọi người.
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi hloan
    Đang tải...


  2. yellowleaf-fall

    yellowleaf-fall Thành viên tập sự

    Tham gia:
    3/10/2009
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    3
    Điểm thành tích:
    3
    dọc bài viết này tự nhiên thấy chạnh lòng quá:(
     
    dohagiao, congvu0311becna thích.
  3. anhtuangiang

    anhtuangiang Thành viên chính thức

    Tham gia:
    11/9/2009
    Bài viết:
    229
    Đã được thích:
    70
    Điểm thành tích:
    28
    Đọc mà cảm giác sợ sợ. Mình bị mỗi 1 lần vi phạm, không để cho sinh linh bé bỏng ra đời vì đã có bé rồi. Quyết tâm không để xẩy ra lần nữa
     
  4. hloan

    hloan Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    29/3/2007
    Bài viết:
    1,089
    Đã được thích:
    1,112
    Điểm thành tích:
    923
    Quả thật, mình viết bài này thay cho con mình, một sinh linh bé nhỏ. Mình thấy có lỗi với con vô cùng, chuyện xảy ra hơn 1 năm rồi mà mình thấy như mới hôm qua. Mình có linh cảm con vẫn quấn bên mình mỗi tối. Và mình có đi xem vài nơi...Bất chợt, người ta nói mình có vong đi theo, rất non tháng. Mình shock thật sự. Mình quyết định đi cầu siêu cho con, với hi vọng con được đầu thai vào nhà khác thật hạnh phúc. Có thể do mình suy nghĩ quá nhiều, nhưng mình không thanh thản được. Hi vọng con sẽ hiểu cho nỗi lòng của mẹ.
     
  5. annam

    annam Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    24/6/2009
    Bài viết:
    1,300
    Đã được thích:
    223
    Điểm thành tích:
    103
    Cầu cho các con ở bên kia đc siêu thoát.sớm đc đầu thai hãy tha thứ cho tất cả các mẹ thực lòng các mẹ ko muốn điều đó xảy ra với các con thân yêu đâu nhưng vì nhiều lí do lắm các con ạ.
     
    shoptretho.com.vn thích bài này.
  6. Mimosa2009

    Mimosa2009 www.shopmisa.com

    Tham gia:
    2/9/2009
    Bài viết:
    5,950
    Đã được thích:
    1,467
    Điểm thành tích:
    913
    Buồn quá, xin chia sẻ với bạn,:-(
     
  7. bi_rain

    bi_rain Thành viên tập sự

    Tham gia:
    13/10/2009
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    3
    đọc bài viết của chị xong,em thực sự thấy rất xúc động và bồi hồi,may là từ trước đến h em cũng chưa bao h bỏ đi giọt máu của mình nếu ko em sẽ phải ân hận cả đời
     
  8. gaume81

    gaume81 0908286223 - Hà

    Tham gia:
    27/9/2008
    Bài viết:
    1,152
    Đã được thích:
    75
    Điểm thành tích:
    48
    Chia sẽ cùng chị, đọc xong bài viết này của chị, em đã rơi nước mắt, chuyện cách đây gần 4 năm hiện lại trong em, nhưng trường hợp em thì khác chị, con đã bỏ em đi khi con được gần 4 tháng trong bụng Mẹ, nỗi đau về thể xác và nổi đau về tinh thần mà em đã cồ kiềm nén gần 4 năm nay bất chợt trở lại, cầu mong cho con gái của mẹ siêu thoát [-o<[-o<[-o<[-o<[-o<[-o<
     
    vankhanhchau thích bài này.
  9. hloan

    hloan Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    29/3/2007
    Bài viết:
    1,089
    Đã được thích:
    1,112
    Điểm thành tích:
    923
    Viết cho con!
    Một ngày, mẹ bỗng thấy mình như tê dại khi thấy que thử thai hiện lên 2 vạch rõ ràng. Vào viện siêu âm, chính xác con đã tồn tại trong mẹ rồi. Chị con mới hơn 1 tuổi, mẹ lại sinh mổ, mà những ngày đầu có con mẹ không hay biết, vẫn vô tư uống thuốc kháng sinh khi bị cảm cúm. Mẹ đau đớn, dằn vặt đến khô héo. Bố mẹ đã định giữ con lại, cho dù hình hài con có thế nào mẹ cũng vẫn cam lòng. Nhưng con ơi, nếu "chẳng may" con tật nguyền, bố mẹ cũng không thể nào cùng con đi suốt quãng đời con phải trải qua, lúc bố mẹ ra đi rồi con sẽ ra sao? Mà nỗi đau ấy, nó còn lớn hơn cả mọi nỗi đau mà mẹ đã từng trải qua...Con được 06 tuần tuổi, bố mẹ vào viện để dứt tình mẫu- phụ tử với con. Tuy con mới chỉ là giọt máu trong lòng mẹ, nhưng mẹ biết con vẫn có "tâm hồn", vẫn khao khát được sống làm người. Mẹ nằm trên bàn tiểu phẫu mà câm lặng trong tim, bố đón mẹ ngoài phòng hậu phẫu mà không thể nở nụ cười. Con ơi, vậy là mẹ con mình không có duyên với nhau rồi, mẹ cầu mong cho con có thể đầu thai vào nhà khác vẹn toàn. Mẹ biết, mẹ có lỗi với con rất nhiều, mẹ không thể nói lời xin lỗi để chấm dứt tội mẹ đã gây ra cho con. Hành động "cầu siêu" cho con cũng chỉ là giải thoát cho nỗi ám ảnh và day dứt trong lòng mẹ mà thôi. Trong tâm mẹ, vẫn mơ ước một ngày con được làm người, được vui vẻ và hạnh phúc bên bố mẹ mới của con, những người yêu con (có thể) hơn mẹ. Trong tim mẹ vẫn luôn có con!
     
  10. mesusu76

    mesusu76 Đờithay đổikhita thay đổi

    Tham gia:
    25/10/2009
    Bài viết:
    7,313
    Đã được thích:
    1,263
    Điểm thành tích:
    863
    nếu ch sinh khả năng bé bị dị tật rất cao ,và đợi lúc s.âm thấy dị tật bsi khuyên ch bỏ thai lúc ấy thai lớn qu1a ch sẽ buồn và sốc lắm đấy...mà ch sinh ra thì làm khổ bé đấy,,,chúc chị sớm bình an::):)(
     
    tuanlinh thích bài này.
  11. anhtuangiang

    anhtuangiang Thành viên chính thức

    Tham gia:
    11/9/2009
    Bài viết:
    229
    Đã được thích:
    70
    Điểm thành tích:
    28
    Chạnh lòng

    Chỉ tại bố mẹ đôi lúc bất ngờ hưng phấn không làm chủ động cơ hoặc tại bố không nghe lời mẹ kết bạn với chàng hiệp sĩ OK mà làm nên cơ sự thế này. Mà không biết, có khi bỏ đi toàn bác sĩ, luật sư, kỹ sư ....vv còn giữ lại toàn nông dân với công nhân thì buồn lắm.
     
  12. halethuy

    halethuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    2/8/2009
    Bài viết:
    1,177
    Đã được thích:
    573
    Điểm thành tích:
    723
    Có lẽ nếu theo duy tâm thì do đứa trẻ còn lưu luyến là do chị vẫn còn luôn nghĩ tới bé vì vậy chị vẫn còn sợi dây liên lạc với bé!
    Tốt nhất chị nên tĩnh tâm lại,thôi thì mỗi người mỗi số phận,có duyên không có phận là điều bình thường,nếu chị đã uống kháng sinh nhỡ bé ra đời mà bị dị tật thì khổ bé!
    Chị hãy thôi nghĩ về sai lầm bỏ bé đi mà hãy luôn nghĩ và cầu mong cho bé được đầu thai làm con của 1 người mẹ tốt!
    Em thì em cũng không mê tín lắm đâu ,nhưng có thể duyên của bé với chị chưa hết nên chị cảm thấy vẫn suy nghĩ vẩn vơ!Có thể sau này chị mang thai ,bé sẽ vẫn đầu thai làm con của chị!!
     
    mebeshop thích bài này.
  13. TOMSUFASHION.COM

    TOMSUFASHION.COM Thiên Thượng Hỏa

    Tham gia:
    23/2/2009
    Bài viết:
    9,357
    Đã được thích:
    2,800
    Điểm thành tích:
    863
    Chia sẻ với mẹ nó, tớ chưa ở trường hợp của mẹ nó bao giờ cả. Nhưng bé sẽ hiểu và thông cảm với VC bạn thôi, chẳng ai muốn điều đó xảy ra cả. CHúc bạn và gia đình hp.
     
  14. thuytran09

    thuytran09 Ba mẹ yêu Tom's

    Tham gia:
    20/6/2009
    Bài viết:
    9,415
    Đã được thích:
    1,761
    Điểm thành tích:
    913
    Hix đọc bài thấy có cảm giác tội lỗi vì 1 lần duy nhát.
     
  15. hloan

    hloan Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    29/3/2007
    Bài viết:
    1,089
    Đã được thích:
    1,112
    Điểm thành tích:
    923
    Nếu sinh ra bác sĩ, luật sư, kỹ sư mà hư đốn thì mình vẫn chọn nông dân và công nhân mà k thấy buồn chút nào. Nghề nào cũng được mẹ nó ạ, chứ toàn bác sỹ, kỹ sư thì ai sẽ làm công nhân đây?:D:D:D.
     
  16. Meyeujolie

    Meyeujolie Thành viên chính thức

    Tham gia:
    28/9/2009
    Bài viết:
    265
    Đã được thích:
    111
    Điểm thành tích:
    43
    Chị ơi!e cũng chia sẽ với chị.E cũng sinh mỗ nên rất lo lắng.Thôi chị đừng buồn nữa chị à!e nghĩ bé cũng hiểu cho chị,vì khả năng để lại bé thì cả chị và bé đều gặp nguy hiểm mà.
     
  17. hloan

    hloan Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    29/3/2007
    Bài viết:
    1,089
    Đã được thích:
    1,112
    Điểm thành tích:
    923
    Con yêu!
    Đứng trước Đức Phật nơi cửa chùa, mẹ chắp tay thắp một nén nhang cầu mong cho con sớm được siêu thoát. Ngày ấy...
    Mẹ biết mẹ có thai khi 2 vạch hồng hồng hiện lên que thử. Cơ thể mẹ bắt đầu thay đổi, tâm tính mẹ cũng lúc ngược lúc xuôi. Mẹ khóc. Nhưng không phải là giọt nước mắt hạnh phúc mà nó mặn chát bờ môi, đắng lòng mẹ mỗi đêm về.
    Chị con mới hơn 1 tuổi. Vết mổ của mẹ ngày nào chưa kịp hồi sinh. Mẹ lại ốm, 5 ngày uống thuốc kháng sinh cũng đã cắt luôn tình mẫu tử. Bác sĩ nói, mẹ không nên giữ bởi sinh con ra, có thể tật nguyền...
    Mẹ day dứt, bản năng người mẹ trỗi dậy, nhưng con ơi, tương lai của con sau này, nếu con tật nguyền...Bố mẹ chỉ đi được với con một quãng đường ngắn ngủi, còn lúc nhắm mắt xuôi tay rồi ai chăm sóc cho con. Có rất nhiều anh, chị, mới sinh ra đã chịu thiệt thòi, mỗi lúc trái gió trở trời thấy con vật vã, ước gì bố mẹ đau đớn được thay con. Nghẹn ngào và xót xa lắm, con yêu ạ!
    Ngày vào viện, mẹ nằm trên bàn tiểu phẫu mà nước mắt lăn dài. Mẹ đau. Nỗi đau thể xác không sánh bằng nỗi đau tinh thần mẹ đang gánh chịu. Nhìn những cô gái trẻ măng, miệng tươi cười bước vào phòng tiểu phẫu mà xót xa. Bao sinh linh nhỏ bé đã vĩnh viễn không được chào đời. Trong khi cuộc sống là sự đấu tranh sinh tồn. Ngay từ trong bụng mẹ, con đã phải đấu tranh với các anh chị em của con để được ở lại làm người, vậy mà...
    Những ngày sau đó, mẹ sống trong sự dày vò. Mẹ không ngủ được, ăn không ngon, và nụ cười cũng gượng gạo vô duyên tệ. Bố con an ủi mẹ thật nhiều, nhưng không hiểu sao mẹ vẫn khóc, vẫn thương về hài nhi mẹ không dám nhìn khi vứt bỏ. Việc cuối cùng mẹ có thể làm, là đưa con vào Chùa, những mong con sớm được đầu thai vào nhà khác, ở đó con được hạnh phúc hơn và được yêu thương hơn khi con trong bụng mẹ.
    Trong tâm mẹ đã thấy thanh thản hơn, bởi mẹ tin rằng con ở trên cao kia sẽ hiểu cho nỗi lòng của mẹ- người mẹ đã chối bỏ quyền làm người của chính con mình.
     
    mebeshop thích bài này.
  18. mebaotram09

    mebaotram09 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    22/1/2010
    Bài viết:
    320
    Đã được thích:
    39
    Điểm thành tích:
    28
    Nghe mà thấy buồn quá các mẹ ạ.
     
  19. BMeHocon

    BMeHocon Thành viên tích cực

    Tham gia:
    10/3/2010
    Bài viết:
    685
    Đã được thích:
    114
    Điểm thành tích:
    83
    Nông dân và Công dân thì sao ah? ND và CN thì không đáng được ra đời ah??
     
  20. cúnyêu

    cúnyêu Guest

    Chia sẻ với các mẹ đã bị "dính" rồi phải bỏ? biết vậy tại sao chúng ta không chuẩn bị sẵn mọi thứ để điều đó không bao giờ xảy ra để giọt máu của chúng ta luôn đc yêu thương để trưởng thành? Chúng ta là những con người của xã hội hiện đại, chúng ta biết phải làm gì để bảo vệ mình và bảo vệ các con của chúng ta cơ mà. các bạn ơi, hãy cố gắng đừng bao giờ để mình phải mang tội với các con nữa nhé. Hãy sử dụng các biện pháp tránh thai an toàn. Chúng ta phải làm chủ được cuộc sống của mình chứ!!!!
     
    Nhim_XuXi0301 thích bài này.

Chia sẻ trang này