Sài Gòn: Toàn quốc: I can speak English. And you can, too.

Thảo luận trong 'CÁC SẢN PHẨM, DỊCH VỤ KHÁC' bởi Breezy'sMom, 11/3/2010.

Trạng thái đề tài:
Không mở để có thể tiếp tục trả lời.
  1. Breezy'sMom

    Breezy'sMom Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    26/6/2008
    Bài viết:
    478
    Đã được thích:
    1,337
    Điểm thành tích:
    183
    Sau 4 tháng ở Hà Nội, Tháng 4 mình sẽ kết thúc lớp phát âm ở Hà Nội và quay về Sài Gòn. Vì vậy mình chính thức đăng thông tin tuyển sinh cho các lớp phát âm tại SG bắt đầu học vào ngày 18/4/2011 nhé.

    Dự kiến sẽ có 2 lớp vào 18:30 - 20:30 các ngày 2-4-6 và 3-5-7. Mỗi lớp có 6-8 bạn. Địa điểm học ở phường An Lạc A, Quận Bình Tân, gần Coopmart Phú Lâm í. Hoặc các bạn tự lập nhóm, mình sẽ đến nhà dạy.

    Các bạn quan tâm vui lòng liên hệ với mình để biết thêm chi tiết nhé. Cảm ơn mọi người luôn ủng hộ.

    Ngoài ra các bạn có thể đọc lại topic này để hiểu thêm về phương pháp học tiếng Anh mà mình muốn chia sẻ nhé. Mình mong tất cả mọi người sẽ cùng nhau cố gắng luyện tiếng Anh chuẩn thành công.

    Giai đoạn đầu bạn cần học cách điều khiển lưỡi, miệng và môi để có được những cử động như bạn vẫn thấy trong các clip dạy phát âm do native speakers hướng dẫn. Vì khong thể tự nhiên mà bạn lại có thể điều khiển lưỡi nhịp nhàng như họ được. Giai đoạn này có thể học 8 người/nhóm.

    Giai đoạn kế tiếp bạn cần học cách đọc từ, đọc phrase, và luyến láy sao cho đọc liên tục được 1 câu như bản ngữ. Lúc này chỉ học được 4-5 người/nhóm.

    Giai đoạn cuối mình giúp được là hướng dẫn các bạn giao tiếp cơ bản cho quen, thì học 2 người/nhóm thôi.


    Sau nữa mình khuyến khích các bạn tìm native speakers dạy một thời gian, sau đó nên vào các Trung tâm như British Council để học tiếng Anh chuyên ngành hoặc luyện thi lấy các chứng chỉ
    .

    Mình đăng kí thành viên ở đây lâu quá nhưng dường như mình đã dành quá nhiều tâm huyết cho WTT nên không còn thời gian dành cho những diễn đàn khác. Nay mình cảm thấy bản thân không còn phù hợp môi trường ở đó, nên xin mạn phép chuyển nhà qua đây, hi vọng giúp đỡ được cho các thành viên ở đây về vấn đề học tiếng Anh.

    Tất cả những điều mình sẽ chia sẻ với các bạn tại topic này, 100% là từ kinh nghiệm của chính mình, để giải thích với các bạn lí do mà các vấn đề mình trình bày sẽ khó có thể thứ tự từ A đến Z vì trên đời đôi khi không có gì là duy nhất và quan trọng nhất, mà luôn là hợp tác cùng phát triển. Huống hồ quan điểm của mình trong việc học tiếng Anh là cả 4 kĩ năng đều quan trọng như nhau. Không thể nói tôi nắm vững Ngữ pháp trước rồi học Nói sau. Hay tôi luyện Nghe trước rồi từ từ sửa cách Nói... Ngoài ra đó cũng là để giải thích sẽ có một số hạn chế giữa việc trình bày hoàn toàn bằng chữ trên diễn đàn với việc nếu mình trình bày với các bạn trực diện và dùng những ví dụ linh động hơn để minh họa, so với nhiều bài viết lấy nguồn từ Internet có nhiều hình ảnh màu sắc thu hút hơn. Hi vọng các bạn sẽ cố gắng thông cảm, đọc và cảm nhận và nếu thấy topic có ích thì click Cảm ơn để động viên.

    Cuối cùng, mình xin giải thích chủ đề của topic. Mình chưa bao giờ xem trọn vẹn chương trình Yan can cook, nhưng cũng thi thoảng nghía qua và mình rất thích slogan này. Mình mạn phép mượn slogan của Yan để nói với các bạn điều tương tự. "I can speak English. And you can, too." Và để mở đầu, mình sẽ kể cho các bạn nghe về quá trình học tiếng Anh của chính mình trước, để biện chứng cho việc "một đứa ghét học ngoại ngữ như mình cũng có thể nói tiếng Anh thì các bạn chăm học càng có thể nói tiếng Anh, thậm chí là sẽ giỏi hơn cả mình".
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi Breezy'sMom
    Sửa lần cuối: 16/3/2011
  2. Breezy'sMom

    Breezy'sMom Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    26/6/2008
    Bài viết:
    478
    Đã được thích:
    1,337
    Điểm thành tích:
    183
    Sau 1 năm chính thức trở thành gia sư tiếng Anh, câu hỏi mà mình được mọi người hỏi nhiều nhất có lẽ là "Hình như học tiếng Anh là phải có năng khiếu nữa?". Vì vậy mà mở đầu topic này, mình muốn mượn thắc mắc trên của nhiều người làm phần Mở bài. Mục đích đầu tiên có ý nói: Mình không hề giỏi giang gì cả, mà một đứa tầm thường như mình có thể nói tốt tiếng Anh, tại sao các bạn lại không thể. Và nhân tiện, mình hi vọng đây sẽ là lời động viên thực tế nhất cho những bạn đang và sẽ học tiếng Anh.

    Vâng, mình công nhận Học ngoại ngữ đòi hỏi phải có năng khiếu, nhưng tiếng Anh thì không. Và mình chính là chứng minh. Cho đến thời điểm hiện tại, mình chưa từng theo học anh ngữ tại bất kì trung tâm tiếng Anh nào.

    Mình từng học tiếng Pháp và tiếng Nhật, nhưng chỉ cần 1 tuần đi chơi về là mình quên sạch, bắt đầu học lại từ đầu luôn, không còn một chút ấn tượng gì với kiến thức đã học. Tiếng Anh thì chắc tại cứ học thuộc bài nhiều quá nên làm bài kiểm tra tốt, chứ nói là nhớ từ vựng thì hầu như kết thúc năm học nào là mình trả thầy cô kiến thức năm đó (từ vựng thôi chứ Ngữ pháp thì đã có bí kíp nên không quên). Mà không nói chắc các bạn cũng còn nhớ các dạng bài kiểm tra tiếng Anh rồi. Thường thì bài kiểm tra 1 tiết cũng chỉ vỏn vẹn trong vòng 4-5 bài đã học gần nhất, bình thường thì cứ học 1-2 bài là kiểm tra 15ph về nó rồi. Chả trách tiếng Anh là môn kê tủ nhiều nhất.

    Mình nhớ lần đầu tiên mình được đi học Anh văn là năm học lớp 2. Chả hiểu sao mình đi học buổi đầu tiên, nhớ như in thầy dùng con thú ngón tay để thu hút học trò, cả buổi học học được bài "Hello teacher". Mình thuộc bài đó lắm vì thích buổi học đó mà. Sang buổi thứ 2 thì học "Goodbye teacher", mình có vẻ bắt đầu chán vì cái trò thú bông nhìn vài lần là chán (tính luôn lần đầu thầy lên từng lớp giới thiệu để tuyển sinh) nên kết quả ấn tượng của mình với bài hát đó là khoảng 50/50. Buổi thứ 3 bắt đầu học ABC song. Ôi thôi, chán quá luôn vì mình ghét học ngoại ngữ lắm (lúc đó tất nhiên vẫn chưa biết bản thân ghét ngoại ngữ nhá, chán thì là chán, thế thôi). Đó là lí do mãi tới mấy năm gần đây mình mới biết hát trọn vẹn ABC song đấy. Ấn tượng kém quá mà! Vậy là gần 200.000đ vào năm 92 cho khóa học Anh văn đầu tiên trong đời, mình chỉ đi học đến buổi thứ 3.

    Mọi việc vẫn bình thường cho đến ngày mình vào lớp 6. Ôi thôi, tiếng Anh trở thành môn chính. Và mình đường hoàng học lớp chuyên Toán của trường điểm của Quận, cấp 1 chỉ xếp hạng 1 hoặc hạng 2, thế mà giờ cả lớp toàn bọn học tiếng Anh từ hồi 3-4 tuổi, mỗi mình mình dốt tiếng Anh. Thế có khổ không chứ. Sao cái lớp chuyên Toán mà chưa kể đứa nào cũng giỏi Toán như mình, giờ lại thêm tiếng Anh đối thoại chan chát với cô, hơn hẳn mình, chết mình chưa. Thấy lớp giỏi quá nên cô giáo cũng thích giảng bài, nói chuyện bằng tiếng Anh, cô chả màng tới trong lớp 30 đứa vẫn còn 1 đứa dốt tiếng Anh là mình...hik... Bơi kiểu này ai bơi theo cho kịp. Sẵn không thích học môn này, mình càng chẳng có ý định bơi theo. Vậy là tà tà, ù ù cạc cạc.

    Và cô hứa là lớp mà đạt thành tích cả lớp trên 9 phẩy Anh văn cuối kì, thì mỗi tiết học phòng Lab cô sẽ cho phép đem phim vô xem - lúc đó lớp mình mê 5 anh em siêu nhân. Thế là mục tiêu của mình là phải đạt điểm trung bình cuối kì trên 9 trong khi cả lớp nói tiếng Anh mình có hiểu đâu nào. May mắn là riêng phần Ngữ pháp thì cô dạy kĩ và có nhiều tips đến mức Ngữ pháp của mình khá vững dù rất lâu không sử dụng đi chăng nữa, cho đến tận bây giờ. Đi thi thì còn phải học từ nữa, học thuộc bài thì chắc chắn đề thi ra trong vòng nhiêu đó. À, còn phần bài tập dấu nhấn trong phát âm thì cô cũng cho tips luôn, vậy là vô tư làm bài kiểm tra điểm cao dù nói thì không nói được gì cả...kekeke.. Tóm lại cho đến năm cấp 3 hay ĐH, môn tiếng Anh của mình vẫn là điểm 8-9 thôi, dù là mình tự hiểu mình mà nói tiếng Anh thì chắc ghép từ cũng mất cả buổi. Bí quyết là gì: học thuộc bài.

    Kể các bạn nghe một câu chuyện nhỏ khá buồn cười. Năm 2003 mình từng may mắn được agape bên Vietlyso kết bạn, xem khá kĩ vận mệnh của mình. Năm đó chú từng nói năm 2006 mình sẽ gặp được chồng mình ở một nơi liên quan đến ăn uống, nhà hàng chẳng hạn. Theo mô tả thì chồng mình cao to... và là NNN...haha... Mình cười ngặt nghẽo lúc ấy. Mình còn nói với chú ấy là: Cháu không tin đâu, vì cháu mà gặp Tây thì nói Hello xong cháu chẳng biết nói được câu gì nữa. Chat tiếng Anh thì may ra cháu còn vừa tra từ điển vừa chat, chứ gặp ngoài đường làm quen thì nói được gì chết liền. Với lạii cháu tự biết mình, cả đời cháu chẳng dám bước vô chỗ nào có NNN đâu vì tiếng Anh be bét, huống hồ có điều kiện lang thang khu Tây để mà cho Tây nó gặp....keke... Và đúng là tháng 10-2006, mình đã gặp ông xã trong một lần thất tình một anh người Úc nên đã đi pub lần đầu tiên trong đời. Bạn mình là Chủ pub đó nên mình mới bạo gan bước vô chơi.

    Quay lại chủ đề, đầu năm 2006, khoảng tháng 6-7 gì đó, là lúc mình bắt đầu chính thức đi làm cho một công ty nước ngoài với hợp đồng lao động hẳn hoi. Nói thế vì mình từng làm rất nhiều nghề từ năm lớp 10 nên phải phân biệt rõ giữa cộng tác với nhân viên chính thức. Để thi tuyển vào công ty này - mình mê cái văn phòng ở Diamond Plaza nên quyết thi vô - tổng thời gian thi tuyển là gần 2 tháng, 4 vòng. Vòng ngoài mình làm bài dịch tiếng Anh và test linh tinh. Riêng bài dịch mình chú ý vì đó là bài dịch khá sát với tình hình thời sự lúc đó. Dịch Việt - Anh một bài bình luận về giá dầu thế giới, trong đó tác giả có phân tích tình hình giá cả, lượng dự trữ, sản lượng, nhu cầu thực tế... rồi cả dự đoán. Tóm lại rất hay nhưng rất khó với mình. Vì không một ai thông báo cho mình biết là hôm đó thi tiếng Anh cả. Chị thư ký gọi ĐT kêu lên phỏng vấn, cứ tưởng lên nói gì, ai dè vô ngồi là phát giấy làm bài thi..hik.. Số hên nên vẫn còn nhớ từ vựng, kết quả là mình đạt 110đ, đứng thứ 2 sau người đầu tiên là 115đ. Thang điểm tối đa là 120đ.

    Rồi cũng đến ngày mình được Trưởng đại diện trực tiếp phỏng vấn. Lạy Chúa con. Mình ngoài trừ nghe hiểu "What's your name?" thì riêng câu "Where do you live?" mình đã yêu cầu sếp repeat hơn 4 lần gì đó, cuối cùng là đoán mò và trả lời ... sai ý. Ổng hỏi qua loa thêm 2 câu đại loại thông tin cá nhân thì cảm ơn và hẹn liên lạc sau. Vậy nghĩa là rớt chắc rồi, ổng có buồn hỏi mình tí gì về kinh nghiệm hay công việc gì đâu. Thế là vì mê cái văn phòng ở Diamond mà mình dùng hết vốn tiếng Anh của mình để xin ổng cho 2 phút chỉ để nói, đại ý: "Tao biết hôm nay tao làm cho mày rất thất vọng, nhưng tao hứa tao sẽ cố gắng học hỏi để làm tốt công việc được giao. Tao chỉ mong mày cho tao một cơ hội, tao chấp nhận không nhận lương trong 2 tháng thử việc, tao cam đoan sẽ không khiến mày thất vọng." Ra về. Vậy mà đúng 1 tuần sau ổng kêu lên phỏng vấn tiếp, vui ghê. Lần này thì cũng không khá khẩm gì mấy nhưng đoán ý giỏi hơn trước chứ xíu. Hoặc do ổng dùng tiếng Anh đơn giản cho mình dễ hiểu. Ổng có nhắc lại câu nói hôm trước của mình nên mình nhấn mạnh lại lần nữa. Ổng bộp luôn "Mày muốn học thì về trường mà học, đây là công ty, là kinh doanh." Phóng lao thì phải theo lao, mình mạnh miệng "Nếu mày đọc lí lịch của tao rồi thì cũng thấy tao từng làm rất nhiều nghề, tất cả đều do tao tự học. Tao nói mày cho tao cơ hội học hỏi là tao khiêm tốn thế thôi. Công việc tao học lâu nhất là chưa tới 1 tháng." Rồi sau đó trao đổi về công việc, về mức lương... Bất ngờ là mình được nhận. Và đó thật sự là bước ngoặt của mình vì từ đó, mình tiếp xúc với Tây còn nhiều hơn gặp người Việt, được học hỏi đủ các kiến thức từ F&B cho đến kĩ năng thuyết phục, giao tiếp... và cả tiếng Anh. Công việc đó thật sự mình được học hỏi rất nhiều.

    Kể lại câu chuyện, mình thật sự chỉ muốn các bạn hãy tin rằng: Tiếng Anh không khó đến mức bạn phải có năng khiếu mới học được. Nhưng cái tiếng Anh cần là sự rèn luyện thường xuyên, và bất kì ngoại ngữ nào cũng đòi hỏi phải được ứng dụng thường xuyên, tạo thành phản xạ. Có điều, nếu mình không học kĩ nền tảng thì rất dễ có phản xạ không hợp lí, phản xạ không đúng chỗ, đúng lúc. Đó là lí do topic này ra đời. Mình hi vọng sẽ giúp được các bạn tìm ra được cách học phù hợp với tình hình giáo dục Anh ngữ tại VN hiện này.
     
  3. Breezy'sMom

    Breezy'sMom Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    26/6/2008
    Bài viết:
    478
    Đã được thích:
    1,337
    Điểm thành tích:
    183
    Với tình hình hiện nay, các Trung tâm Anh ngữ mọc lên như nấm sau mưa thì thật khó để có thể thống kê cụ thể trình độ Anh ngữ của mọi người. Vì ngoài giáo dục chính qui tại trường, tùy điều kiện cụ thể khác nhau mà mọi người có nhiều cách tiếp cận Anh ngữ khác nhau: qua Trung tâm, qua báo chí, qua bạn bè quốc tế, qua công việc.... Cho nên mình chỉ mạn phép nói về số đông và nhu cầu thực tế, không bàn cãi về trình độ của mọi người.

    Mình tạm chia ra làm 2 nhóm:
    1- Những người cần học tiếng Anh để thi lấy một chứng chỉ nào đó,
    phổ biến nhất hiện nay là TOEIC, TOEFL vì tương đối dễ lấy, không còn như những năm thập niên 90 mà chứng chỉ TOEFL là cả một sự kiện.

    Với những người thuộc nhóm này, lời khuyên chân thành nhất của mình là các bạn hoàn toàn có khả năng luyện thi tại nhà, không nhất thiết phải tìm đến các Trung tâm. Và nếu đã là thi thì không bao giờ có chuyện chắc chắn 100% đậu nên đừng tin vào bất kì lời quảng cáo nào tương tự như thế.

    Và chắc nếu các bạn đã qua 16 năm ngồi ghế nhà trường, trải qua không biết bao nhiêu các cuộc thi các thể loại, có lẽ đều nhận thấy một điều: ngay cả các cuộc thi HSG quốc tế, 95% thí sinh hơn nhau là ở kĩ năng, không phải ở trí thông minh. Vậy kĩ năng từ đâu ra, có lẽ mọi người đều biết: Rèn luyện. Điểm thi của tôi cao hơn bạn, lí do lớn nhất là do tôi đã rèn luyện quá nhiều, quá quen với nội dung đề thi, nói nôm na vui vẻ thì tôi kê được nhiều tủ hơn bạn - Nhưng khác với bạn mua 10 cái tủ mà hi vọng trúng được 8, nhà tôi có hàng nghìn cái tủ.

    Những bạn thuộc đối tượng này thì chỉ nên tìm đến Trung tâm hoặc gia sư bản ngữ nếu các bạn cần một khuôn khổ để bản thân siêng năng hơn trong việc học. Còn nếu các bạn tự tin rằng mình đã rất quyết tâm thì hoàn toàn có thể tự luyện tại nhà qua Internet và sách vở - nhưng nói thật là giữa cuộc sống đầy bận rộn và cả cám dỗ thì hầu như ít người đủ quyết tâm đóng cửa toàn tâm tu luyện.

    Nói nhiều cũng chỉ có ý rằng: Nếu bạn muốn thi lấy Chứng chỉ, bạn tìm đến trường lớp, giáo viên, không phải vì không có họ không được - mà là vì bạn cần tìm sự tự tin từ những người có kinh nghiệm và cần một khuôn khổ để bản thân nghiêm túc hơn trong việc học.

    Đối tượng này thì không phải đối tượng mình muốn nhắc đến trong topic này, nên mình không bàn luận tiếp mục này hen.

    2- Những người học tiếng Anh để ứng dụng trong cuộc sống, công việc. Đối tượng này thì chia ra rất nhiều trình độ khác nhau, nhưng ở đây mình xin không bàn đến những bạn thậm chí tiếng Anh có thể giao tiếp rất tốt nhưng không nắm chắc vì sao mình nói thế, chỉ biết thường sử dụng như thế thì 95% là đúng. Mình không ủng hộ cách học này.

    Phương pháp học mà mình từng áp dụng - chính xác là sếp, ông xã và bạn bè từng hướng mình theo - mình xin bàn đến ở phần nói về phương pháp học. Ở đây mình chỉ muốn nhắc đến một số hạn chế của chúng ta thường gặp khi giao tiếp bằng tiếng Anh.

    a- Lỗi lớn nhất mà bất kì NNN nào cũng thường than phiền, đó là người VN chúng ta phát âm không hề có âm đuôi. Điều này thường gây ra một sự bối rối cực kì lớn khi chúng ta giao tiếp. Các bạn có thể hình dung nếu chúng ta không phát âm âm đuôi, giống như một số địa phương tại VN không phát âm được dấu - toàn phát âm một thanh ngang mà thôi. Như vậy thì không phải là người ta không thể hiểu bạn nói gì khi đã được đặt vào hoàn cảnh giao tiếp cụ thể hướng đến một đề tài cụ thể, nhưng sự bối rối cho người đối diện không phải là không có.

    b- Chúng ta nói tiếng Anh thường không có tone - mình tạm dịch là nhạc âm. Có rất nhiều bạn nói tiếng Anh rất thông thạo, nhưng chắc mọi người cũng thường nghe rất rõ sự khác biệt giữa giọng người VN nói tiếng Anh với giọng bản ngữ. Trên Internet thì mình không thể ví dụ cho các bạn được rồi, nên đành dựa vào kinh nghiệm của mỗi người để cảm nhận điều mình nói mà thôi.

    Ví dụ nếu các bạn chú ý nghe trong một bộ phim nào đó phrase "make a mistake" - "a friend of mine" - "not at all", etc. sẽ thấy khi phát âm một phrase, sẽ có sự khác biệt lớn nếu bạn đọc từng chữ như thế nào.

    Và đây cũng chính là một trong những yếu tố giúp việc nói tiếng Anh nhanh hơn mà phát âm lại nhẹ - dùng lưỡi để chỉnh phát âm, không phải chu miệng hay méo mó cả mồm. Học nói tiếng Anh, mình cảm thấy cũng giống như việc học hát, cũng có Pitch, có Tempo, và một giờ luyện phát âm cũng chẳng khác một giờ luyện thanh. Và nếu các bạn biết hát bài hát đó, có thể người sau hát không chuẩn lắm theo style của bạn, nhưng không lí nào bạn không nhận ra được bài hát đó là bài gì, đúng không? Và đó chính là bí quyết nghe. Nếu bạn nói đúng tiếng Việt, thì khi người miền nào với chất giọng gì, bạn vẫn nhận ra tiếng Việt và đoán được ý sau vài phút đầu ngỡ ngàng vì khác biệt, phải không nào?

    c- Chúng ta nói tiếng Anh chủ yếu dựa vào tiếng Việt mà dịch ra. Lỗi này thì cực nhiều nên mình chỉ đưa ra một số ví dụ.

    Vietnamese Style: Is this seat empty? - Can I sit?
    American Style: Is this seat taken? - May I take it?

    Vietnamese Style: He becomes better.
    American Style: He got better.

    Vietnamese Style: Do you have any children? Yes, I do.
    American Style: Do you have any children? Yes, I have a daughter.

    Vietnamese Style: I was very pleasant today.
    American Style: I had a very good time today.

    Vài ví dụ chỉ muốn nói: chúng ta không phải nhiều khi sử dụng từ vựng không chính xác ý muốn nói, mà còn nói theo lối tư duy Vietnamese nữa. Ở đây là mình chưa bàn cãi đến sự khác nhau về từ vựng. Ví dụ như cùng là "tìm" nhưng find, look for, seek, search, look up sẽ khác nhau chứ không phải lúc vui dùng cái này, lúc buồn dùng cái kia, hay người ta hay nói thế thì mình nói theo.

    d- Một lỗi nữa là ngữ pháp không nắm vững gây hiểu nhầm đôi khi. Theo mình thì bạn không nhất thiết sử dụng đúng 100% Ngữ pháp, nhưng yêu cầu của Ngữ pháp trong giao tiếp thì chắc chắn không dưới 90% đâu.

    e- Một lỗi nữa là chúng ta thường nói tiếng Anh theo kiểu dịch từ, trong khi tiếng Anh sử dụng rất nhiều idioms - mình tạm dịch là đặc ngữ, không nên hiểu hạn chế là thành ngữ. Mà chắc ai cũng biết rồi, nhiều khi bạn đọc một bản tin bạn có thể hiểu được ý vì nắm vững hầu hết từ vựng, nhưng để chắc chắn mình hiểu không sai ý thì tùy. Mình khuyến khích mọi người học tiếng Anh phải học theo phrase, không nên học theo từ vựng như lối học truyền thống của chúng ta.

    f- Lỗi này thì tương đối nhỏ, nhưng nếu để hoàn thiện thì mình nghĩ cũng nên bàn đến. Đó là các bạn học tiếng Anh theo phiên âm tiếng Việt. Nên nhớ, phiên âm đó cũng do một người Việt biết tiếng Anh tìm tòi để giúp người Việt chúng ta có thể phát âm gần đúng nhất theo giọng bản ngữ, nhưng đó không phải giọng bản ngữ.

    Chắc ở đây nhiều bạn xem Paris by Night 98 rồi nhỉ. Trong chương trình này thì có Như Loan và Đông Hồ song ca đoạn cuối bản Boulevard. Nếu các bạn tinh ý sẽ thấy phát âm của Như Loan và Don Hồ nghe hơi khác, nhìn clip sẽ thấy khẩu hình là khác nhau. Rõ nhất là chữ would, could, Như Loan để khẩu hình chuẩn, còn Don Hồ thì chu miệng lên đúng kiểu chữ u của người Việt. - Sẵn nhắc nên các bạn thử nghe Như Loan hát bài này, âm đuôi ra sao. Mình là chúa ghét nghe mấy nhóm nhạc VN hát tiếng Anh trên tivi, vì hầu như chẳng thấy âm đuôi, còn mấy bạn hát tiếng Anh hay, chả hiểu sao toàn hát ở mấy event lớn nhưng không phải VN tổ chức.

    Lỗi này thì hiện mình chưa dám đề xuất ý kiến khắc phục. Vì nếu học với giáo viên bản ngữ thì họ không có đủ tiếng Việt để giải thích cho bạn hiểu phải hả miệng thế nào, lưỡi chạm bên trong hàm răng ra sao, hay đánh vòng thế nào.... Mà nếu học với giáo viên người Việt thì thường cũng ít người ngồi rảnh rỗi đúc kết lại, vì một khi họ đã nói tiếng Anh giỏi thì hiếm ai đi làm giáo viên lắm - còn vì đa phần tiếng Anh họ giỏi là từ môi trường làm việc tôi luyện nên, chứ không phải môi trường sư phạm giúp họ có được kĩ năng đó.
     
  4. Breezy'sMom

    Breezy'sMom Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    26/6/2008
    Bài viết:
    478
    Đã được thích:
    1,337
    Điểm thành tích:
    183
    Lần trước, mình chỉ đề cập đến các hạn chế thường gặp của người Việt chúng ta khi giao tiếp bằng tiếng Anh. Hi vọng qua đó, các bạn cũng đã phần nào đoán được phương hướng cần khắc phục, quan trọng là phải phối hợp như thế nào để thay đổi và nâng cao đồng loạt các kĩ năng. Hôm nay mình chỉ xin phép nói về cách giáo dục trẻ em để các cháu có thể giao tiếp và sử dụng thành thạo tiếng Anh. Và đây là cách áp dụng cho một tờ giấy trắng, còn chúng ta thì đã bị viết vẽ quá nhiều, chỉ có thể tẩy xóa và sửa chữa thôi, nên sẽ bàn sau. Chúng ta cần biết học vẽ như thế nào, rồi hẵng học sửa tranh lỗi. Đó là quan điểm của mình.

    Theo một số tài liệu mình từng đọc, trẻ con có thể bắt đầu học ngoại ngữ từ khoảng 2-3 tuổi. Trước đó thì dù có dạy nhiều hay tiếp xúc mấy thì bé cũng chưa có khả năng tiếp nhận. Nên lời khuyên của mình dành cho các mẹ là hãy đợi bé hơn 2 tuổi rồi hẵng bắt đầu dạy bé tiếng Anh bằng cách vừa học vừa chơi. Nếu có ý định cho bé theo học ở trường Quốc tế thì 5 tuổi mới bắt đầu cho bé học tiếng Anh vẫn kịp.

    Chắc các mẹ ai cũng thừa hiểu quá trình mỗi người Việt Nam chúng ta học tiếng Việt ra sao, phải không? Vậy tại sao chúng ta lại ép con chúng ta học tiếng Anh theo qui trình ngược lại?

    Có một số lời khuyên cơ bản mình muốn nhắc đến:
    - Nếu có điều kiện, các gia đình nên thuê giáo viên bản ngữ đến dạy cho bé. Thực tế mà nói thì $25-$30 một giờ mà chỉ để chơi với bé, các mẹ sẽ cho là phí, nhưng thực sự đó là cách duy nhất để bé có thể cảm thụ và phát âm của bé sẽ dần dần như người bản ngữ.

    Ở đây mình nói thêm về sự khác biệt trong phát âm của người Mỹ nói tiếng Anh với người Việt chúng ta.

    Ví dụ: smile - các bạn thường được dạy là /smai/ hoặc được học giáo viên tốt hơn, các bạn sẽ đọc là /smai - ồ/
    Nhưng trên thực tế, phát âm của người Mỹ với chữ l, nghe thì "ồ" nhưng là do lưỡi của họ có đánh vòng nhẹ trong vòm họng, tạo độ rung và tạo ra âm đó.

    Hay như chữ play - chúng ta thường được dạy p phải bật mạnh hơn b một chút, nhưng phát âm đúng bản ngữ, người ta có bật âm p nhưng vẫn có một luồng hơi thổi ra cùng, không phải chỉ mím môi và bật ra là xong.

    Hay như chữ pulse - các bạn nghe theo từ điển phiên âm là /p^ls/, theo các bạn đọc sẽ như âm gì? Còn nếu nghe theo từ điển, sẽ vừa hơi giống âm /eo/. Còn so với thực tế thì người Mỹ lại phát âm theo khẩu hình miệng hoàn toàn khác, vừa có âm ^ gần giống chữ ơ và phải cùng lúc đánh lưỡi trong họng theo âm /l/.


    Đó là lí do đối với trẻ con, mình khuyến khích các gia đình đầu tư cho bé học cùng giáo viên bản ngữ nếu muốn giọng của con chuẩn theo giọng Mỹ.

    - Nếu cha mẹ có khả năng cùng con tập đọc tiếng Anh, khi bé 2 tuổi là lúc bé bắt đầu tập nói và hiểu điều mình nói, nên cha mẹ không nên chỉ dạy cho bé phát âm từ mà thôi. Cha mẹ cũng nên chu mỏ ra, hoặc cong môi, uốn lưỡi... nghĩa là cường điệu khẩu hình để bé có thể nhìn và bắt chước theo. Như vậy phát âm của bé tuy bé còn nhỏ, nhưng âm sẽ rõ hơn nếu cứ để bé nghe và bắt chước suông theo những gì bé nghe được bằng tai.

    - Chọn một bộ giáo trình thích hợp cho bé.

    Mình thì đã quyết định chọn và đã đầu tư cho bộ sách Reading Tree của Oxford, giá mình mua tại Hồng Kông là hơn 1000USD. Giáo trình tốt thì không có giá rẻ ..hik...


    Cách mình dạy bé cũng sẽ trình tự theo giáo trình đó như sau:

    - Khi bé còn nhỏ, khoảng 2 tuổi, mình cho bé thường xuyên xem các bộ DVD của Baby Einstein, Brainy Baby để bé làm quen với tiếng Anh và giọng bản ngữ. Trong đời sống thường nhật, mẹ cũng thường nói với bé những phrase đơn giản bằng tiếng Anh.
    Ví dụ: mình bảo con hôn mình, lúc nhỏ thì cứ nói "hun mẹ" nhưng giờ thì mình nói kiss Mama, kiss me... riết rồi bé cũng hiểu kiss là hôn dù là mẹ bảo kiss daddy.
    Hay như bảo con chơi xong phải cất đồ chơi, khi bé đã tập được thói quen đó, mẹ lại chuyển sang bảo con "put it away" - không nên bảo con những câu dài như kiểu "put away your toys".

    Hay mẹ con cùng chơi banh, lúc trước dạy con thì bảo đá banh đi con, nhưng giờ bé biết đá banh rồi thì mẹ bắt đầu chuyển qua "kick the ball" để bé làm quen với từ mới cùng ý nghĩa.
    Các mẹ cứ yên tâm là trẻ em có thể tiếp thu cùng lúc 5-6 ngoại ngữ đấy.


    - Bước kế tiếp, khi bé bắt đầu thích việc đọc sách trước khi ngủ, mẹ sẽ dùng bộ đầu tiên trong giáo trình cho trẻ em. Mỗi quyển là một câu chuyện ngắn mà không có chữ nào trong đó cả. Tức là mẹ sẽ hiểu rồi diễn đạt theo cách của mẹ. Nhân tiện, các mẹ chỉ vào tranh rồi dạy bé những từ đơn giản.
    Ví dụ: Quyển đầu tiên là At school. Chuyện kể về Kipper bắt đầu đi đến trường mẫu giáo và tất nhiên mẹ kéo Kipper vào lớp chứ Kipper không muốn vào, các bạn làm quen, tặng đồ chơi nhưng Kipper không thích. Nhưng sau vài trò chơi cùng các bạn sau một ngày ở lớp, Kipper lại không chịu về nhà khi mẹ đến đón.
    Các mẹ nhìn sách, có thể chỉ vào đồ vật trong tranh và phát âm bằng tiếng Anh để dạy bé nữa. Tóm lại câu chuyện, nội dung, từ vựng hoàn toàn do các mẹ cung cấp cho con. Nhưng nhớ là trừ những danh từ, còn bình thường thì các mẹ nên dạy bé các phrase.


    - Bộ sách kế tiếp, phức tạp hơn tí xíu về cốt truyện, và cũng bắt đầu xuất hiện những câu đơn giản ở thì Quá khứ đơn. Hầu như chỉ gồm S+V+O thôi. Đây là lúc bé bắt đầu học nói 1 câu hoàn chỉnh đơn giản ở thì quá khứ đơn. Vì vốn dĩ trước đó những gì mẹ nói với bé đã giúp bé làm quen với thì Hiện tại rồi.
    Ví dụ: Quyển đầu tiên của bộ thứ hai là A new dog. Nội dung là Kipper wanted a dog. Everyone wanted a dog. They went to the dog's home. They looked at the dogs. Biff wanted this dog - It was too little. Mum wanted this dog - It was too strong... đại khái là thế. Nghĩa là mỗi câu thường được sách lặp lại 2-3 lần theo dạng chỉ thay một từ nào đó trong câu thôi. Các mẹ dùng những quyển trong bộ này để bắt đầu hướng dẫn bé về Quá khứ đơn.

    - Bộ sách sẽ dần dần nâng cao về từ vựng lẫn ngữ pháp. Bộ cuối cùng là bộ thứ 8 là bé đã có thể kể một câu chuyện phiêu lưu tưởng tượng rồi.

    - Bước nâng cao về sau thì phải nhờ trường lớp rồi, cha mẹ chúng ta đã khó có thể dạy con tại nhà được nữa.

    Nghĩa là mình khuyến khích học để hiểu tại sao dùng thì đó chứ không phải học thì đó sẽ dùng cho trường hợp nào. Và học theo những câu chuyện thế này, chỉ là những câu chuyện xoay quanh trong cuộc sống, bé sẽ biết khi nào nói một câu như thế nào mà chưa bàn đến Ngữ pháp ra sao. Lớn lên bé sẽ được giải thích về Ngữ pháp để hoàn thiện kĩ năng viết khi phải làm một bài văn, một bài luận. Hoàn toàn giống cách chúng ta tiếp cận tiếng Việt.

    Còn người lớn chúng ta, những người vốn đã học quá nhiều tiếng Anh và đã học sai khá nhiều, lại không có nhiều thời gian để từ từ khám phá thế giới xung quanh, lại bị tạo nên một phản xạ sai khi giao tiếp tiếng Anh, nghĩa là cực khó để thay đổi. Như vậy thì cách học trên hoàn toàn không áp dụng được cho chúng ta. Chúng ta chỉ có thể dùng nền tảng của phương pháp đó : Không lấy Ngữ pháp làm gốc như kiểu truyền thống nhưng phải thay đổi cách học, thay đổi giáo trình để sửa lại những phản xạ sai, học hỏi kiến thức chuẩn trong thời gian ngắn nhất.

    Nên nhớ: trẻ con học ngoại ngữ hay tiếng mẹ đẻ cũng cần ít nhất 10 năm hoặc hơn để có thể hiểu rõ ngôn từ mình sử dụng, thậm chí có người còn mất nhiều thời gian hơn, hay như cả sinh viên đại học vẫn chưa chắc dùng tiếng Việt được thành thạo. Vậy người lớn chúng ta muốn trong vòng 6 tháng - 1 năm - 2 năm học được tốt một ngoại ngữ, chúng ta càng cần phải nỗ lực nhiều hơn và càng cần phải tìm ra nhiều tips học hơn.
     
  5. Breezy'sMom

    Breezy'sMom Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    26/6/2008
    Bài viết:
    478
    Đã được thích:
    1,337
    Điểm thành tích:
    183
    Mình đọc được bài này và thấy đúng nên chia sẻ lại cho mọi người

     
  6. Breezy'sMom

    Breezy'sMom Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    26/6/2008
    Bài viết:
    478
    Đã được thích:
    1,337
    Điểm thành tích:
    183
    Hôm nay mình từng bước chia sẻ phương pháp mình dạy các students của mình nhé. Mình chia làm 2 giai đoạn nên cũng xin chia làm 2 comment chia sẻ nhé.

    Hầu như bất kì lớp nào mới mở đều phải bắt đầu từ những bài English Mistakes - những lỗi tiếng Anh. Đây là những lỗi thường gặp giữa cách diễn dịch bằng tiếng Việt rồi dịch qua Anh - so với cách người Mỹ nói tiếng Anh.

    Một số ví dụ:
    - Vietnamese: Would you mind passing me the salt? Yes, of course.
    American: Would you mind passing me the salt? Of course not.

    - Vietnamese: Don't step on the grass.
    American: Keep off the grass.

    - Vietnamese: I get my salary on 29th.
    American: I get paid on 29th.

    - Vietnamese: Let me check your pulse.
    American: Let me feel your pulse.

    Những câu lỗi như thế này có khoảng 400 câu mình sưu tầm được.

    Trong quá trình mình giới thiệu những câu lỗi này, mình cũng sẽ giảng giải cho các bạn về cấu trúc ngữ pháp của câu đó, tại sao dùng thì đó, hay cách nói đó là Informal thì cách nào là Formal. Ngoài ra một phần quan trọng là giải thích về các idioms xuất hiện, và sự khác biệt về từ ngữ sử dụng.

    Ví dụ: Bạn muốn nói bạn chán nhìn thấy mặt anh ấy. Bạn nghĩ đến một loạt từ: get bored with, tired of, sick of, fed up with. Cùng là chán làm một việc gì đó, nhưng mức độ chán được thể hiện ở mỗi từ là khác nhau, không đơn giản như từ điển giải thích.


    Qua đó, mình luôn nhắc nhở students những phrase cần nhớ và luôn học theo nguyên tắc học theo phrase. Cứ hễ đụng đến bài có liên quan là mình lại nhắc, dần dần student của mình dịch tiếng Anh tốt hơn chỉ vì mình nhắc hoài phải nhớ - còn ai mà thất nghiệp ở nhà học bài nhiều, y như rằng tháng đó tiếng Anh tiến bộ rõ rệt nhất. Vì học là phải đòi hỏi thời gian và nỗ lực bản thân, không phải cứ thầy giỏi là được.

    Trong quá trình học câu lỗi, đây cũng là dịp để các bạn luyện phát âm theo mẫu câu vừa học. Và từng người sẽ phát âm để mình sửa, xong người này mới tới người khác, không phải đọc đồng thanh như ở trường lớp. Và khi luyện phát âm, ngoài pronunciation chuẩn, mình đòi hỏi student phải học cả cách ngắt phrase trong câu để tạo tone phù hợp. Nếu các bạn vừa phát âm chuẩn, câu nói lại có tone, chắc chắn các bạn nói tiếng Anh sẽ có giọng nhẹ và nói được nhanh như người bản ngữ. Và chính vì thế mà khi người bản ngữ nói, bạn cũng sẽ nắm kịp người ta đang nói gì dù bạn chỉ nghe được từ đầu và từ cuối của mỗi phrase.

    Ngoài ra còn có những típ để khi dịch một ý gì sang tiếng Anh, các bạn chỉ cần nhớ khung đó, chỉ thay đổi một vài từ chính mà thôi.

    Ví dụ: Mình luôn dặn học trò là khi yêu cầu người ta nhớ làm gì đó, nếu nhất định phải nhớ, cứ việc dùng make sure hoặc be sure. Thế là sau này cứ Make/Be sure to do gì đó mà phang vô.

    Hay mình dặn đi dặn lại là thường muốn nói cái gì đó được mọi người ưa chuộng - ưa thích, cứ nhớ dùng popular. Riết rồi mọi người bỏ thói quen dùng favourite, chỉ dùng favourite khi nói cái gì đó mình ưa thích nhất, vd: He is my favorite author. Nhưng nếu bảo anh ta là tác giả được nhiều người ưa thích, phải dịch là He is a popular author.


    Thông thường sau 2 tháng luyện phát âm, mọi người đều cảm thấy miệng mình dẻo hơn, phát âm rõ hơn nhưng lại phát ra khá tự nhiên, các âm đuôi bật liên tục trong 1 câu nhưng đều bật tốt với tốc độ như giao tiếp thông thường. Đó là mục tiêu phải đạt được sau thời gian này.

    Rất nhiều students của mình sau 1-2 tháng học đều thấy mình bắt đầu nghe HBO rõ hơn, đơn giản là vì các bạn nói 1 câu cùng cái cách người Mỹ nói thì khi nghe lại câu ấy trong phim, chính xác là các phrase ấy, các bạn đều nhận ra. Nhiều khi là do trước đó các bạn cũng chưa biết về các phrase đó mang ý nghĩa gì, chỉ biết dịch chữ sang chữ nên không nắm ý của riêng phrase đó, thì nay hiểu rồi. Các bạn sẽ thấy thích thú khi những người xung quanh bắt đầu nhận ra dạo này bạn nói tiếng Anh nghe hay hơn. Cái này là nhiều students chia sẻ với mình chứ không phải mình dự đoán hoặc tán phét nhá.

    Tóm lại các bạn nên nhớ học Anh văn không nên học theo kiểu Ngữ pháp: thì này dùng trong các hoàn cảnh nào, và học Từ vựng theo kiểu từ này nghĩa là gì. Mà các bạn nên học Khi mình muốn nói ý này, dùng Ngữ pháp này ý gì, Từ vựng này ý nghĩa sắc thái ra sao... Phải làm quen với các phrase trước hết. Chỉ là nếu các bạn học theo kiểu gặp từng phrase rùi biết rùi nhớ thì sẽ cần nhiều thời gian hơn nếu có giáo trình thống kê cho các bạn.
     
  7. lion queen

    lion queen I'm fine without you

    Tham gia:
    9/6/2009
    Bài viết:
    32,931
    Đã được thích:
    7,892
    Điểm thành tích:
    3,063
    Ôi hay quá! Cám ơn mẹ nó nhé! Em đang cần trau dồi lại ngoại ngữ đây!
     
  8. Breezy'sMom

    Breezy'sMom Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    26/6/2008
    Bài viết:
    478
    Đã được thích:
    1,337
    Điểm thành tích:
    183
    Học viên của mình, mình thường chia làm 2 giai đoạn trong quá trình học.

    Giai đoạn 1: Mục tiêu cần đạt được:
    - Lưỡi dẻo và phát âm các âm đuôi nhẹ nhàng nhưng đủ trong cả câu.
    - Tự bản thân khi đọc một đoạn văn lạ đều có thể tự chia các phrase ra để ngắt. Vì bí quyết nghe hiểu là nghe các chữ chính trong phrase để nhận biết ý nên nếu bạn nói không rõ - phát âm đều đều như tiếng Việt, người ta phải nghe từng chữ một, dễ gây cảm giác đuối sức khi lắng nghe và mạch suy nghĩ cũng bị bối rối.
    - Trong câu nói có tone.
    - Phân biệt rõ sự khác nhau về sắc thái, mức độ... của từ gần nghĩa để dùng cho đúng. Hiểu vì sao mình sử dụng Ngữ pháp này cho hoàn cảnh và câu nói đó.


    Giai đoạn này hầu hết các bạn học theo những lỗi tiếng Anh phổ biến giữa cách nói của người Việt và người Mỹ. Xen kẽ trong quá trình học, khi nhắc đến từ này hay ngữ cảnh kia, mình nghĩ đến từ gì thì sẽ mở rộng giải thích về từ đó. Các bạn tất nhiên có thể tìm hiểu ý nghĩa của từ vựng qua Từ điển. Nhưng bình thường làm sao nhớ hết để tra một lượt mà so sánh. Thế nên nếu có người thống kê lại cho các bạn, nhiệm vụ các bạn lúc này chỉ là ghi nhớ một loạt từ có thể dùng trong cùng hoàn cảnh, chỉ khác nhau một chút về ý nghĩa cụ thể.

    Ví dụ: Bà vợ đang mang bầu nửa đêm thèm đồ chua nhưng nhà thì không có. Bà muốn chồng đi mua giùm mình. Các bạn cần phân biệt một chút về sự khác nhau giữa các loại từ cùng mang ý nghĩa "đi mua" trong lúc này.
    "get them", "retrieve them", "fetch them", pick them up".


    Và tất nhiên mỗi câu các bạn đều được giảng giải Ngữ pháp vì sao mình sử dụng chúng. Khi các bạn nói tiếng Anh, yêu cầu là nhớ các phrase nên các bạn sẽ buột miệng nói một loạt từ. Chỉ đến khi dừng lại, người ta hỏi tại sao bạn dùng cấu trúc như vậy, ban mới nghĩ đến Ngữ pháp và đủ kiến thức giải thích về nó. Không nên cứ băn khoăn về Ngữ pháp khi nói tiếng Anh.

    Ví dụ: Khi các bạn muốn hỏi người khác có vật gì hay không có - trừ tiền ra, cứ thuộc lòng "Do you have any ....?"
    Hay khi muốn nói dạng câu " Tôi cũng không biết tôi làm điều gì đó được hay không được" hãy bắt đầu bằng "I don't know if..."

    Khi các bạn nhớ rất nhiều, thì việc nói một câu tiếng Anh hoàn chỉnh lúc này cũng giống như chơi ghép Phrase. Nếu có ngắc ngứ vì "bí" từ, các bạn ngắc ngứ giữa các phrase chứ không phải ngắc ngứ giữa một từ đơn lẻ, nên vẫn không gây bối rối, khó chịu khi nắm bắt ý cho người nghe cho đến thời điểm các bạn "bí".

    Ví dụ nhé: Graduation / or completion of high school / is a major milestone / in the lives of / most American teenagers.
    Câu này có chỗ ngắt nhẹ, có chỗ nghỉ, nhưng cứ hình dung giùm mình, nếu các bạn chia phrase ra để nói, người nghe hầu như nắm ý rất dễ, dù có thể ý chưa hoàn tất nhưng nếu các bạn đọc từng chữ một, người ta buộc phải nghe toàn bộ các chữ trong câu để phân biệt từ nào chính, từ nào phụ, rồi đột nhiên các bạn ngắc ngứ khi phrase chưa hết, gây cảm giác đang cố gắng bám theo mà bất chợt đứng bơ vơ tìm tứ phía.


    Chính vì các bạn học khoảng vài trăm lỗi phổ biến nên vốn General English cũng tăng lên. Hầu như những đoạn giao tiếp cơ bản, các bạn đều đã có thể nói được.

    Giai đoạn 2: Luyện phản xạ giao tiếp.
    Giáo trình này mình góp nhặt từ nhiều giáo trình khác nhau. Thật ra dạy mãi suốt 1 năm qua, mình mới bắt đầu tự tin về giáo trình này gần đây thôi khi students đã nghỉ vẫn khuyên mình in ra sách cho họ tự học. Vì khi đã nắm rõ nhiều qui tắc cơ bản rồi, lúc này các bạn trau dồi tiếng Anh chủ yếu nhờ tự học để có thêm vốn Từ vựng và đi thực hành cho thuần thục, không cần giáo viên dạy General English nữa.

    Phương pháp học chủ yếu trong giai đoạn này là:
    - Học các từ vựng, các câu thường dùng trong hoàn cảnh giao tiếp đó.
    - Chia cặp để luyện giao tiếp theo dàn bài do giáo viên gợi ý dựa trên các bài đã học. Nâng cao hơn thì tự trò chuyện với nhau dựa trên sự thật về bản thân mỗi người - tự nói về mình với chủ đề đã được đưa ra. Trong quá trình này thì giáo viên giúp các bạn sửa về cách nói, cách dùng từ - cái này là do các bạn, nếu các bạn hăng hái nói nhiều về mình, sẽ càng được học hỏi nhiều khi được sửa lỗi; còn nếu chỉ bám theo cấu trúc câu đã học thì không được sửa thêm kiến thức mới. Cũng trong quá trình này, chúng ta cũng trao đổi với nhau về những quan điểm trong các vấn đề về cuộc sống.


    À, tạm thời mình mới nhớ được như vậy, vì cũng vẫn đang đau đầu. Từ sau comment này, mình dự định sẽ cùng các bạn trao đổi về những thắc mắc trong việc học tiếng Anh. Và mình hứa sẽ cố gắng giải đáp trong hiểu biết của mình.

    Ngoài ra thì sau Tết, chứ bây giờ gần Tết bận quá, còn phải tuyển sinh cho lớp sau Tết nữa, mình sẽ mạn phép mượn topic này làm sân chơi Anh văn cho mọi người, và cũng là nơi mình trao đổi thêm với các students cũ và mới bằng cách mà Nate đã làm - nhưng mình hi vọng sẽ cung cấp được cho các bạn tiếng Anh chuẩn, không phải "chuẩn theo văn bản tiếng Việt".

    Giờ thì nếu các bạn gặp vấn đề gì trong quá trình học tiếng Anh, hãy nêu rõ và mình sẽ cố gắng trả lời sớm nhất.

    Thân mến.
     
  9. lion queen

    lion queen I'm fine without you

    Tham gia:
    9/6/2009
    Bài viết:
    32,931
    Đã được thích:
    7,892
    Điểm thành tích:
    3,063
    Chị ơi thế chị mở lớp ở đâu ạ? 1 khóa học là bao lâu? Học phí ra sao?
     
  10. lion queen

    lion queen I'm fine without you

    Tham gia:
    9/6/2009
    Bài viết:
    32,931
    Đã được thích:
    7,892
    Điểm thành tích:
    3,063
    Thế thì em phải tìm lớp học rồi mới có cái để hỏi được rồi! Lâu quá em ko dùng trình độ lại quay về kiểu Hello How are you rùi! Vâng, thế chị cho bài tập xong mọi người làm rồi cùng chữa nha chị! Em cám ơn chị đã lâp ra 1 topic thật nhiều ý nghĩa!
     
  11. Beautyful day's In

    Beautyful day's In Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    6/3/2010
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    68
    Điểm thành tích:
    18
    Chị ơi,
    Giá của trọn bộ giáo trình của chị là bi nhiêu ạ?
    Em liên hệ ntn để đặt mua?
    1 người (là em) cực kỳ "cà rốt" Tiếng Anh có phù hợp học giáo trình của chị ko ạ?
    Thân mến!!!
     
  12. everkissed

    everkissed Mẹ Tẹt và Voi

    Tham gia:
    28/11/2008
    Bài viết:
    8,884
    Đã được thích:
    2,239
    Điểm thành tích:
    863
    Mình cũng tình trạng bạn lion. Bạn có thể share giáo trình lên đây, và chữa bài định kỳ được không? Đọc bài bạn viết háo hức học lại English quá!
     
  13. myhan

    myhan Thành viên tập sự

    Tham gia:
    27/2/2010
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    3
    Điểm thành tích:
    3
    Tiếp tục cô giáo ơi.

    Em đăng ký một suốt học
     
    Bingo yeu thích bài này.
  14. everkissed

    everkissed Mẹ Tẹt và Voi

    Tham gia:
    28/11/2008
    Bài viết:
    8,884
    Đã được thích:
    2,239
    Điểm thành tích:
    863
    Chưa có thông tin tài khoản để CK cô giáo ơi! Bạn có VCB ko?
     
  15. Breezy'sMom

    Breezy'sMom Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    26/6/2008
    Bài viết:
    478
    Đã được thích:
    1,337
    Điểm thành tích:
    183
    Đây là đề bài số 1:
    Karen: .................................................. .................................................. .............................
    Chào bạn.
    Henry: .................................................. .................................................. .............................
    Này, lâu rồi không gặp bạn.
    Karen: .................................................. .................................................. .............................
    Xin lỗi về điều đó. Dạo này tôi rất bận.
    Henry: .................................................. .................................................. .............................
    Thế việc gì làm bạn bận đến nỗi không liên lac với bạn bè vậy?
    Karen: .................................................. .................................................. .............................
    Tôi đã đi nghỉ ở New Zealand 3 tuần.
    Henry: .................................................. .................................................. .............................
    Nghe tuyệt quá! Vì sao bạn chọn đi New Zealand?
    Karen: .................................................. .................................................. .............................
    Bởi vì ở đó tôi có thể thực hiện một trong những sở thích tôi ưa chuộng nhất.
    Henry: .................................................. .................................................. .............................
    Đó là gì vậy?
    Karen: .................................................. .................................................. .............................
    Sở thích tôi ưa chuộng nhất là nhảy cầu.
    Henry: .................................................. .................................................. .............................
    Đó là môn gì vậy?
    Karen: .................................................. .................................................. .............................
    Bạn cột một sợi dây thun dài quanh mắt cá chân rồi nhảy khỏi nơi nào rất cao chẳng hạn như vách đá, cây cầu hay cao ốc.
    Henry: .................................................. .................................................. .............................
    Bạn đang đùa đấy à?
    Karen: .................................................. .................................................. .............................
    Không. Sao bạn lại nghĩ là tôi đùa?
    Henry: .................................................. .................................................. .............................
    Bởi vì môn đó quá nguy hiểm.
    Karen: .................................................. .................................................. .............................
    Không, không nguy hiểm. Nếu bạn thực hiện đúng và làm theo đúng những biện pháp an toàn thì không nguy hiểm đâu.
    Henry: .................................................. .................................................. .............................
    Bạn không sợ sao?
    Karen: .................................................. .................................................. .............................
    Tất nhiên là có, nhưng như thế mới hào hứng và vui thú.
    Henry: .................................................. .................................................. .............................
    Tôi nghĩ là tôi sẽ quá sợ để dám thử môn đó.
    Karen: .................................................. .................................................. .............................
    Sao vậy?
    Henry: .................................................. .................................................. .............................
    Tôi tưởng tượng là dây thừng sẽ đứt và thế là tôi ngã xuống chết.
    Karen: .................................................. .................................................. .............................
    Điều đó sẽ không xảy ra nếu bạn chọn những người có trách nhiệm chịu tuân theo những qui tắc an toàn.
    Henry: .................................................. .................................................. .............................
    Nhưng tôi vẫn nghĩ là mình sẽ cứ đan móc thôi. Thứ đó không có gì đáng sợ.
    Karen: .................................................. .................................................. .............................
    Vậy là bạn không biết hết thú vui trên đời rồi.

    Các bạn thử dịch nha.
     
  16. nhimbuon68

    nhimbuon68 Thành viên tích cực

    Tham gia:
    25/6/2008
    Bài viết:
    628
    Đã được thích:
    137
    Điểm thành tích:
    83
    Chào mừng mẹ nó ở diễn đàn này đã. Mình cũng không phải thành viên tích cực của LCM, vào đây chủ yếu để mua hàng. Nhưng gặp lại mẹ nó ở đây cảm giác đầu tiên là mừng! Đánh dấu topic này đã. Tiếc mãi rằng mình không ở Xì Goòng hoặc mẹ nó không ở HN nhỉ!
     
  17. Breezy'sMom

    Breezy'sMom Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    26/6/2008
    Bài viết:
    478
    Đã được thích:
    1,337
    Điểm thành tích:
    183

    Em nói Tiếng Anh nhưng em nói đến American English, không phải British English. Và bất kì ai dùng Tiếng Anh nhiều chắc đều biết dùng AE nghe giọng sẽ nhẹ hơn, phát âm dễ nghe hơn rất nhiều, qui phạm cũng đơn giản hơn. Về mặt thông dụng thì AE chiếm đa số. Về BE thì giọng nặng hơn, nhiều âm phát âm khác hẳn AE - ví dụ: cùng viết là box, tomato, water... nhưng bạn nghe phát âm của họ sẽ khác hoàn toàn chứ không chỉ là khác về trọng âm về từ vựng thì cũng có nhiều từ cùng nghĩa nhưng dài dòng hơn AE, qui phạm cũng nhiều khi nghiêm khắc hơn.

    Tiếng Anh Mỹ - American English có thật sự là võ lâm chí tôn hay không thì cứ thử khảo sát sẽ thấy người ta dùng AE nhiều hay BE nhiều hơn. Và có một người bạn là giáo sư về âm nhạc từng nói với em rằng: Nếu bạn học nói giọng Mỹ thì bạn sẽ nghe được TA của cả thế giới, châu Âu nói bạn cũng hiểu, châu Á nói bạn cũng nghe ra, và khi bạn nói thì ngược lại, ai cũng hiểu. Và thực tế hiện nay em để ý thấy thì điều ấy vẫn đúng.

    Giọng British English với American English, nói thêm về giọng Úc, thực tế nghe là phân biệt được ngay, giống như người châu Âu nói TA với người Mỹ nói, nghe một cái nhận ra ngay vì còn ở cách đặt câu nữa, người Úc thì được nhận ra với cái accent đặc trưng và các idioms riêng của người Úc. Giống như kiểu nghe student đi phỏng vấn về kể chuyện, mình chỉ hỏi 1 câu là chắc chắn người phỏng vấn không phải người chấu Âu hoặc Mỹ, Anh, Úc, nhiều khả năng là châu Á. Và kết quả thì đó là người Nhật. Điều này dựa vào vốn sống nữa chứ không phải 2-3 từ thì đúc kết được. Nhưng thử mua đĩa DVD phim về nghe thử để phân biệt, mình tin là các bạn sẽ thấy giọng Mỹ trong giao tiếp rất đáng yêu và dễ nghe, nghe cảm giác du dương như nghe hát hơn là nghe giọng Anh - Úc.

    Giống như giọng miền Trung, miền Bắc và miền Nam, em nghe là phân biệt được ngay. Nhưng em không có năng khiếu hay sao mà không thể giúp chị phân biệt được. Tự trải nghiệm mà thôi.
     
    Sửa lần cuối: 12/3/2010
  18. janken

    janken Thành viên tập sự

    Tham gia:
    11/3/2010
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    21
    Điểm thành tích:
    3
    Em thử dịch đây, nhờ mẹ BM xem giúp em nha.
    Karen: Hi!
    Chào bạn.
    Henry: Hi, Long time no see, huh?
    Này, lâu rồi không gặp bạn.
    Karen: I am sorry for that. I am very busy.
    Xin lỗi về điều đó. Dạo này tôi rất bận.
    Henry: What are you so busy that you could not get in touch with your friends?
    Thế việc gì làm bạn bận đến nỗi không liên lac với bạn bè vậy?
    Karen: I went on holiday in New Zealand three weeks.
    Tôi đã đi nghỉ ở New Zealand 3 tuần.
    Henry: Sounds great! Why did you choose New Zealand?
    Nghe tuyệt quá! Vì sao bạn chọn đi New Zealand?
    Karen: Because I can do one of my best favorite hobbies there.
    Bởi vì ở đó tôi có thể thực hiện một trong những sở thích tôi ưa chuộng nhất.
    Henry: What is that?
    Đó là gì vậy?
    Karen: My best favorite hobby is high jump.
    Sở thích tôi ưa chuộng nhất là nhảy cầu.
    Henry: What is the subject?
    Đó là môn gì vậy?
    Karen: You tie one long rubber band around your ankle, jump from high some places such as cliff, bridge or high building.
    Bạn cột một sợi dây thun dài quanh mắt cá chân rồi nhảy khỏi nơi nào rất cao chẳng hạn như vách đá, cây cầu hay cao ốc.
    Henry: Are you joking?
    Bạn đang đùa đấy à?
    Karen: Why do you think that I am joking?
    Không. Sao bạn lại nghĩ là tôi đùa?
    Henry: Because that sport is very dangerous.
    Bởi vì môn đó quá nguy hiểm.
    Karen: No, not dangerous. If you did as the instruction and safety methods it would not be dangerous.
    Không, không nguy hiểm. Nếu bạn thực hiện đúng và làm theo đúng những biện pháp an toàn thì không nguy hiểm đâu.
    Henry: Aren’t you feared?
    Bạn không sợ sao?
    Karen: Of course, I am feared. But that is funny and excited.
    Tất nhiên là có, nhưng như thế mới hào hứng và vui thú.
    Henry: I think that I will be so afraid with that sport.
    Tôi nghĩ là tôi sẽ quá sợ để dám thử môn đó.
    Karen: Why?
    Sao vậy?
    Henry: I imagine that the rod will break and I will fall down.
    Tôi tưởng tượng là dây thừng sẽ đứt và thế là tôi ngã xuống chết.
    Karen: That will not happen if you work with responsible people and comply with safety rules.
    Điều đó sẽ không xảy ra nếu bạn chọn những người có trách nhiệm chịu tuân theo những qui tắc an toàn.
    Henry: But I still think I just sew. It is not dangerous.
    Nhưng tôi vẫn nghĩ là mình sẽ cứ đan móc thôi. Thứ đó không có gì đáng sợ.
    Karen: If so, you do not know all of pleasures in the life.
    Vậy là bạn không biết hết thú vui trên đời rồi.

    Chị có thể chia sẻ cho em biết là chị mất bao lâu để hiểu được từ nào dùng trong ngữ cảnh nào không? Em cũng học anh văn đã lâu, nhiều khi em nghe được người ta nói gì nhưng khi trả lời em cứ ấp a ấp úng không sao diễn tả được những gì mình định nói. Nếu chị có thời gian mong chị chia sẻ một ít kinh nghiệm về cách học của chị cho em. Cám ơn chị lần nữa nha, về những điều mà chị đã share cho mọi người. :p
     
  19. Breezy'sMom

    Breezy'sMom Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    26/6/2008
    Bài viết:
    478
    Đã được thích:
    1,337
    Điểm thành tích:
    183

    Nói về phương pháp học Anh văn, bạn đọc lại những comment đầu tiên của topic này sẽ thấy. Mình may mắn.

    Mình may mắn vì gặp được người sếp tốt sẵn sàng cho mình học từ A, B, C. Còn nhờ sau 1 tuần lăng xăng trà nước, photo - chức danh Personal Assistant - thì sếp gọi vào phòng kêu "Ngày mai nếu tao cho mày gọi ĐT cho khách hàng, mày sẽ nói gì. Về viết ra giấy chi tiết cho tao nhé." Hôm sau vào công ty, mình nộp giấy, trên đó có các gạch đầu dòng nội dung mình sẽ hỏi, sếp gạch te tua. Ổng ấy mắng và yêu cầu mình phải nêu chi tiết theo kiểu "Good morning hay Hi", chi tiết cực và sếp chỉnh sửa rất kĩ. Người sếp đó từng là Trưởng đại diện của tập đoàn Samsung tại Việt Nam.

    Theo sếp ấy thì mình được tiếp xúc với NNN rất nhiều, có hôm mình không hề gặp một người VN nào cả, và không chỉ tiếng Anh, kiến thức giao tiếp, F&B... cũng là học được từ thời gian làm việc với sếp này. Sau đó mình lại tiếp tục may mắn vì gặp được những NNN rất tốt, có trình độ học vấn cao và rất nhiệt tình sửa lỗi cho mình hoặc giảng giải cho mình về cách sử dụng - nhưng chưa bao giờ họ dạy về Ngữ pháp. Sau này lấy ba của Breezy, giúp ổng soạn giáo trình nên cũng học thêm nữa. Có thể nói TA với mình là vừa học vừa chơi nên mình mất 3 năm.

    Vì thế mình muốn đem nhiệt tình của những người đi trước dành cho mình, nay mình xin thừa kế lại để giúp đỡ người khác. Đó là lí do mình mở topic này.
     
  20. TCT family

    TCT family Thành viên hội Cún

    Tham gia:
    15/12/2008
    Bài viết:
    6,651
    Đã được thích:
    1,102
    Điểm thành tích:
    773
    Oánh dấu.........................................
     
Trạng thái đề tài:
Không mở để có thể tiếp tục trả lời.

Chia sẻ trang này