Trò Chuyện Với Một Linh Hồn

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi vo mai anh kiet, 14/11/2013.

By vo mai anh kiet on 14/11/2013 lúc 7:24 AM
  1. vo mai anh kiet

    vo mai anh kiet Thành viên tích cực

    Tham gia:
    26/5/2009
    Bài viết:
    927
    Đã được thích:
    1,970
    Điểm thành tích:
    273
    TRÒ CHUYỆN VỚI MỘT LINH HỒN
    TN
    Tôi có một người anh họ con bác ruột, cách đây 5 năm trên đường đi làm về thì bị tai nạn giao thông và tử vong ngay tại chỗ. Khỏi nói hết nỗi bàng hoàng đau đớn của gia đình anh và cả bản thân tôi. Vì anh không chỉ là anh họ mà đối với tôi anh còn là một người bạn có thể sẻ chia bất cứ chuyện gì.

    Từ ngày anh mất tôi luôn hy vọng sẽ có lúc được gặp anh đâu đó, trong mơ hay là qua việc gọi hồn. Nhưng dù tôi và vợ anh đã hai lần tìm đến số 1-Đông tác để gọi hồn cho anh, nhưng không thể nào gặp được. Năm năm trôi qua tôi rất buồn và thất vọng vì khi còn sống, anh và tôi thân thiết với nhau còn hơn anh em ruột.

    Anh là bác sĩ làm ở phòng cấp cứu, không chỉ tiếp xúc với cái chết hàng ngày mà anh còn là người đam mê nghiên cứu về tâm linh và thần học. Nên chúng tôi thường hay nói chuyện với nhau về chủ đề này. Khi anh mất tôi như mất đi một sợi dây , thấy lòng mình lỏng lẻo như không còn nơi buộc. Rồi rất nhiều đề tài chúng tôi đang còn nghiên cứu dở. bao nhiêu điều chưa kịp sẻ chia. Vậy mà bỗng nhiên anh đi, không một chút ngoái lại nhìn về quá khứ.
    Anh không về thăm tôi khiến tôi không chỉ buồn mà còn rất nhiếu nỗi băn khoăn? Vậy đời sống sau cái chết thế nào ? Liệu có linh hồn thật không ? và nó tồn tại ra sao ?. Vì có ai chết rồi sống lại đâu mà biết được.

    Bỗng một hôm tôi đi qua nơi anh bị tai nạn rồi mất, tự nhiên tôi thấy lạnh toát cả người , mơ hồ như có ai đi bên cạnh. Bình tĩnh lại, tôi nghĩ có lẽ do tôi đi qua nơi này nên nhớ tới anh mà có cảm giác vậy thôi. Nhưng đêm ấy tôi lên giường đi ngủ, nằm được một lúc cảm giác còn mơ màng chưa ngủ hẳn, thì tôi thấy anh về. Hình ảnh không khác gì lúc anh còn sống , kể cả chiếc áo sơ mi kẻ sọc, vợ anh may cho anh.

    Tôi mừng quá ôm chầm lấy anh, cứ như là anh đang còn sống vậy , nhưng ngay lúc đấy tôi nhớ ra rằng anh đã chết . Nhưng tôi vẫn hỏi anh sao anh không về thăm tôi. Anh buồn buồn nói :“. Anh bây giờ có được như xưa đâu, muốn thăm em là cả một việc khó khăn không phải cứ muốn là về thăm được.“

    Loáng thoáng một lúc thì bóng anh mờ dần rồi mất dạng. Tôi ú ớ rồi tỉnh hẳn, mồ hôi toát đầm đìa, bình tĩnh lại tôi vội vàng ngồi dậy viết tốc ký những gì mình vừa trải qua. Đêm đấy tôi không tài nào ngủ tiếp. Nước mắt cứ thế chảy dầm ươt gối, tôi thương anh, thương vợ con anh và bác Toàn gái nhà tôi. Từ ngày anh đi bác già đi hàng chục tuổi, buồn phiền mà sinh đau ốm liên miên. Hai năm trước , bác Toàn trai cũng ốm chỉ ba tháng là đi. Tôi băn khoăn không biết ở thế giới bên kia , hai bố con anh có gặp được nhau không ?

    Từ hôm thấy anh về, ban đầu tôi còn hơi sợ, nhưng sau đấy thì đêm nào tôi cũng mong rằng có lúc anh sẽ lại về thăm tôi. Vì tôi có biết bao điều muốn hỏi anh.
    Bẵng đi chừng một tháng , tôi đang mơ màng thì lại thấy anh xuất hiện, lần này anh mặc bộ quần áo thể thao mà anh hay mặc đi chơi quần vợt, tôi thấy anh đứng trước cửa nhà tôi. Tôi mừng quá reo lên rồi kéo anh vào nhà. Anh bảo em đừng reo lên vậy làm động giấc ngủ mọi người.

    Tôi không kéo anh nữa mà liền tranh thủ hỏi anh. Anh sống dưới đấy thế nào ? Anh có bao giờ về thăm bác và vợ con không ? Anh lại nhìn tôi buồn buồn rồi anh bảo : Anh vẫn thỉnh thoảng về nhưng không muốn vào nhà . Anh không muốn mẹ anh nhìn thấy anh bà lại càng buồn thêm, còn vợ con anh , anh lại càng không muốn gặp . Anh không muốn khuấy động cuộc sống của mọi người để họ dần quên anh thì sẽ tôt hơn. Nhất là vợ anh cô ấy còn quá trẻ, anh không muốn cô ấy phải ràng buộc với anh .. Nói đến đây tôi thấy anh nhìn lên rất buồn, rồi mờ dần chẳng còn hình dạng nữa. Tôi lại cố thức nhưng không tài nào dậy nổi, nhưng tâm trí dù trong mơ vẫn thấy mọi chuyện rất rõ ràng, cho đến khi buồn giải tôi mới tỉnh hẳn. Thế là tôi lại ghi hết những gì còn nhớ ra quyển vở mà tôi thường để bên giường.

    Từ đấy đêm đêm tôi lại đợi anh về, hy vọng anh sẽ giải đáp được một vài thắc mắc của tôi. Nhưng tôi chờ mãi tới hơn một tháng mà chẳng thấy anh. Thế rồi đến ngày mồng một, tôi cùng vợ anh ra mộ thắp hương cho anh rồi lên chùa nơi gia đình đưa anh lên đấy. Cả hai nơi tôi đều thắp hương rồi rì rầm khấn : Anh Huỳnh ơi ! nếu anh có thiêng thì lại về thăm em nhé, tối nay em đợi.
    Quả nhiên tối đấy anh về, anh còn cười bảo tôi, ban đầu anh tưởng là em sợ . Nhưng nay thấy em vui thế này thì thỉnh thoảng cần thì em gọi như hôm nay anh sẽ lại về . Thấy anh nói thế tôi mừng quá, tôi hỏi vội anh ngay : Anh ơi ! Thế đời sống dưới ấy thế nào hả anh ?

    ( Chuyện còn dài , ngày mai post tiếp )
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi vo mai anh kiet
    Đang tải...


Bình luận

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi vo mai anh kiet, 14/11/2013.

    1. Memeomay
      Memeomay
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      đánh dấu chờ chị kể chuyện tiếp
      vo mai anh kiet thích bài này.
    2. xuxu90009000
      xuxu90009000
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      ui, hóng chờ mẹ nó kể tiếp... em tin chuyện tâm linh lắm
      vo mai anh kiet thích bài này.
    3. hanaav23
      hanaav23
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Có lần cách đây 1 năm em bị tai nạn, nghĩ là sẽ nặng lắm,bị lúc đó trời mưa bão, đi với tốc độ trên cầu thì nhanh, vậy mà chỉ xây xát nhẹ, em cũng nghĩ là có người thân đã khuất phù hộ cho mình
      vo mai anh kiet thích bài này.
    4. Tú Thanh
      Tú Thanh
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      mềnh cũng theo chân các bác, oánh dấu để hóng tiếp :D
      vo mai anh kiet thích bài này.
    5. mect2012
      mect2012
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      đọc bài này mình lại thấy nhớ bố khủng khiếp. hic hic. Lúc nào cũng tự hỏi không biết bố sống dưới đó thế nào. THương bố quá
      vo mai anh kiet thích bài này.
    6. mebeminhthuhm
      mebeminhthuhm
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      mình cũng hóng tiếp, mình k mê tín đâu nhưng có cữ có kiêng có thiêng có lành
      vo mai anh kiet thích bài này.
    7. Mẹ Hải Sam
      Mẹ Hải Sam
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Mình cũng hóng chờ đọc tiếp....................
    8. k4m_tuoi
      k4m_tuoi
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Mình tin chuyện này......thế giới tâm linh ko ai hiểu hết được...mình và chồng lấy nhau cũng là do người âm se duyên.
    9. me_toet_2710
      me_toet_2710
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Chuyện này chưa có khoa học nào giải thích được
    10. Mẹ của Châu Anh
      Mẹ của Châu Anh
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Chuyện hay thật, mình cũng chưa chứng kiến bao giờ, chỉ nghe kể lại thôi, tò mò quá :D
    11. xuxu90009000
      xuxu90009000
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      ui, hóng mãi mà chưa thấy chị kể tiếp gì cả...
    12. minnow1102
      minnow1102
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      oánh dấu đọc tiếp ạ......................
    13. nguyenlananh
      nguyenlananh
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Mình hóng tiếp vì quá tin vào câu chuyện , và mong thế giới bk luôn che chở cho mình và gd
    14. tuyet.nhung1989
      tuyet.nhung1989
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Muốn nghe tiếp...........................................
    15. Em Là Mõ
      Em Là Mõ
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Chủ top bận quá hay sao í nên chưa kể tiếp được. Vẫn oánh dấu hóng ah. Kể tiếp cho các mẹ 1 chuyện thế này. Chả là ngày trước e và ô ng iu (giờ chia tay chia chân rồi ah) hay đi thăm quan và đi lễ tại các đình, đền, chùa. Có lần về đền chúa Ninh Sơn, e và ô ấy đi vào cung cấm để lễ. Trước khi vào có xin phép 1 ông trông đền, ban đầu ông ấy ko cho vào nhưng sau đó thì bảo vào đi, lễ nhanh lên. Sau đó e và ô í cùng vào lễ thì vừa đứng lễ vừa cảm thấy quay cuồng, toát hết mồ hôi, đầu lắc lư. Sau đó ra em hỏi ô í có bị như thế không thì ô í bảo có và cũng biết là em đang bị như thế. E cứ thắc mắc là vì sao lại có hiện tượng như vậy nhỉ? Đến giờ vẫn chưa giải mã được câu hỏi này các mẹ ah.
    16. chery_ngoc
      chery_ngoc
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Đọc truyện của bác ly kì quá, Em ko từng trái qua những chuyện như vậy nhưng em vẫn tin, có những người thân trong gia đình của mình, những người yêu thương sẽ luôn ở bên cạnh để che chở và bảo vệ cho con cái . Và những việc xấu mình làm chắc người âm cũng biết nên sẽ cố gắng sống thật tốt.
    17. camnguyen
      camnguyen
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      em hóng ạ .
      vo mai anh kiet thích bài này.
    18. batgioi
      batgioi
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      nghe cái tiêu đề đã sợ rồi ạ, m nhát gan lắm
      vo mai anh kiet thích bài này.
    19. phongphuhn
      phongphuhn
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Quyến luyến quá mình sợ người Mất rồi sẽ không siêu thoát được
    20. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Phần bốn.

      Trên đường về nhà tôi không khỏi rùng mình nghĩ tới chuyện linh hồn người đã khuất luôn quanh quẩn đâu đây. Thực ra thì tôi không phải là người mê tín dị đoan, nhưng có những chuyện bản thân tôi đã nhiều lần chứng kiến mà không giải thích được vì sao ?
      Ví dụ tôi nhớ hồi còn nhỏ lúc tôi khoảng chừng mười tuổi. Một buổi chiều tôi từ nhà ông bà nội về, bà đưa cho tôi năm quả trứng gà mới đẻ, bà còn cẩn thận cho trấu vào trong cái túi đựng trứng cho khỏi vỡ, từ nhà ông bà nội là thôn Phù Du về nhà tôi là thôn Phù Thị phải đi qua một con đường vắng.

      Đoạn đường này một bên là bờ sông vực sâu thăm thẳm, một bên là cánh đồng rộng mồ mả dăng dăng . Thực ra thì lẽ ra tôi đã về nhà lúc trời còn sáng , nhưng trẻ con mải la cà nên đến đoạn đường này thì trời bắt đầu tối nhá nhem , tôi đang lo sợ thì từ xa thấy một cô gái mặc bộ đồ đen đi đến, tôi mừng quá khi thấy cô ấy đến gần tôi nhìn thẳng vào mặt cô thì tự nhiên một cảm giác gai lạnh vì đôi mắt cô trông rờn rợn.Tuy vậy tôi vẫn cất tiếng chào cô.

      Trẻ con nhà quê hồi xưa vậy hễ cứ gặp người lớn là chào, cô nhìn tôi rồi nhếch mép gật đầu chào lại, khi cô đi qua tôi cảm thấy có một luồng hơi lạnh gai cả người. Khi cô đi qua rồi tôi ngoái đầu nhìn lại vì hơi tò mò trông cô không giống ai trong làng cả mà người lạ thì ít qua đây vào giờ này. Nhưng thật lạ chỉ mấy giây mà chẳng còn thấy cô đâu? Tôi hoảng hồn co dò chạy bán sống bán chết, đến đầu thôn gặp bác Thược đi chăn trâu về mà tôi vẫn chưa hết sợ cứ đâm đầu chạy thục mạng.

      Về đến nhà mẹ tôi đang quét sân thấy tôi chạy về không còn thở ra hơi thì bỏ chổi lại ôm lấy tôi, trong tay tôi thật buồn cười trứng và trấu trộn lẫn vào nhau chảy lều nhều, chờ cho tôi bình tĩnh lại một tý mẹ hỏi : làm sao thế con ? Tôi hổn hển kể mẹ nghe chuyện vừa rồi. mẹ ôm chặt lấy tôi rồi trấn an: .„Con bình tĩnh nào, không có ma quỷ gì đâu, con đừng sợ, mẹ đây đã mấy lần cõng thương binh chết ngay trên lưng mà có việc gì đâu, con sợ quá mà tưởng tượng ra vậy thôi, rồi bà an ủi vỗ về tôi suốt đêm.

      Cho đến bây giờ tôi vẫn còn biết ơn người mẹ can trường và hiểu biết của tôi. Nếu không có mẹ trấn an tôi lúc ấy thì có thể cú sốc tâm lý này sẽ ảnh hưởng tới tôi rất lớn. Dù vậy cho đến tận bây giờ bao nhiêu năm tháng đã trôi qua nhưng tôi không bao giờ quên hình ảnh ấy .
      Sau này có lần tôi nghe cô Vân ở cạnh nhà tôi kể cho bà Vạc là cô Mài công nhân xưởng cưa hồi trước đi tắm chết trôi ở bến sông gần đấy và mộ của cô chôn ngay cạnh đường , thỉnh thoảng cô lại hiện về lúc thì xoã tóc bên sông lúc thì đi đi lại lại trên đường khi gần tối , cô chết trẻ chưa có chồng nên thiêng lắm. Tôi lúc này đã lớn chừng mười lăm, mười sáu nhưng mỗi lần có việc qua đấy vẫn không dám đi lúc tối trời .
      (Còn tiếp …)
      Sửa lần cuối: 31/3/2019

Chia sẻ trang này