Chừng nào chưa đến đúng sinh nhật lần thứ ba mươi thì mình vẫn là hăm mấy rạng rỡ, chẳng dại tính tuổi mụ theo các cụ làm gì cho già. Sắp ba mươi, các ước mơ giờ đã “hàn lâm” hơn, không chỉ cụ thể là vật chất, dù cuộc sống có thực dụng hơn. Mình đã bớt thích thơ và những truyện ngôn tình lãng mạn, và nếu rảnh trót đọc những truyện ấy cũng không còn lo bị ảo tưởng, mê muội. Mình đã tự biết ta là ai, đang ở đâu, biết tuổi già sắp xồng xộc xô tới nên phải cần giữ gìn, chăm sóc mình kỹ lưỡng hơn. Phụ nữ sắp ba mươi, đã có tay nghề vững nhất định nên công việc đang vào guồng, thành ra không còn ý định và cũng không dám “nhảy việc”. Bởi đó là một sự mạo hiểm, không chỉ đối với bản thân, mà giờ còn liên quan cả đến chồng con. Hôm đi “tân trang lại dung nhan” mình gặp một em, chỉ độ hai tư tuổi, nhìn mái tóc chuẩn bị ép của em ấy thì biết trước đó đã từng làm quăn bên dưới lọn, còn bên trên thì dập xù… em ca cẩm là tóc yếu quá vì em hành hạ nó, mình bật cười nhớ lại mình cũng có thời “bạo loạn” như thế. Em ấy hồn nhiên: “Chị ơi, thử để kiểu tóc tém này xem”, nhìn cũng có tí thích, nhưng rồi cười: “Nhìn mặt mẫu thanh thoát nhẹ nhõm để kiểu ấy mới đẹp, chứ mặt chị nặng trình trịch thế này…” rồi mình cũng nói thật là đã qua cái thời muốn để kiểu nào thì để, giờ toàn nhìn trước ngó sau, kiểu gì cũng phải nghiêm túc một chút. Nghe tin ai đó mới sinh “mẹ tròn con vuông”, nhìn thấy đôi nào chụp ảnh cưới, hoặc tươi cười trong hôn lễ, mình cũng chợt hạnh phúc lây, vẫn thấy cuộc sống là màu hồng duyên dáng, đáng yêu. Phụ nữ sắp ba mươi suy nghĩ, nhìn nhận dường như đa chiều hơn, cái gì cũng có hai mặt của nó, niềm vui như phong phú và giản dị hơn. Chỉ một tiểu tiết thôi cũng khiến mình tủm tỉm suốt ngày, như nghe một bản nhạc cũ, khung ảnh mới, lãng hoa tươi vừa cắm, món quà bất chợt được tặng… Tự hào nhận ra mình đâu phải đứa khó nuôi, khó chiều. Rồi mình cũng mang đôi chút hãnh diện khi đã hoàn thành được những thứ cơ bản của đời người, có một ngôi nhà ấm cúng, một người chồng biết thấu hiểu và hai đứa con, trước cột mốc “băm”. Phụ nữ sắp ba mươi đã có thể sắm những gì mình thích mà hiếm khi phải đắn đo, rồi tự tạo cho mình hàng năm có những chuyến du lịch thư giãn, ban cho mình cái suy nghĩ đang ở độ tuổi tươi đẹp nhất, sở hữu những thứ mà chục năm trước nào dám mơ. Thế là thấy lứa tuổi này đẹp hơn những tuổi trước đây rất nhiều. Phụ nữ sắp ba mươi biết cư xử cho mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu được hài hòa, trong ấm ngoài êm, sửa mình trước chứ cũng thừa biết mình tuổi gì mà đòi thay đổi người khác. Lời nói nhỏ nhẹ có tác dụng và sức mạnh nhiều lần so với lời quát tháo, đao to búa lớn. Phụ nữ ba mươi bắt đầu có định hướng rõ ràng cho tương lai, vì thế luôn tự tin và vững vàng tiến lên phía trước. An Miên Nguồn: Dân Trí
Ðề: Phụ nữ sắp ba mươi Bài viết rất hay, ở tuổi nào cũng có những cái đẹp ở tuổi đó chưa kể cuộc sống cho ta nhiều trải nghiệm, ta biết trân trọng hơn
Ðề: Phụ nữ sắp ba mươi em cũng cái tuôit chạm tới 30 rồi nhưng ko được như chị trong bài này vẫn còn nhiều dự định chưa làm được
Ðề: Phụ nữ sắp ba mươi hôm qua em ngồi nhẩm, 28 rồi, lại sắp 30, nghe sợ quá các chị à! mới hôm nào còn là cô sinh viên vừa ra trường, mà bây giờ đã gần 30 (((
Ðề: Phụ nữ sắp ba mươi Uầy, em cũng sắp đến cái ngưỡng ấy rồi cơ mà vẫn còn mơ mơ màng màng lắm các mẹ ạ
Ðề: Phụ nữ sắp ba mươi Yêu đời là tuyệt rồi bạn ạ , em đôi lúc thấy mình hơi hâm hâm đơ đơ mới khổ chứ
Ðề: Phụ nữ sắp ba mươi Tuổi nào cũng cần vui vẻ lac quan thì tâm hồn mới tươi trẻ được. Tâm hồn đã tươi trẻ thì mình càng nên chăm sóc vẻ bề ngoài một chút. Sang tuổi 30 làn da bắt đầu chuyển sang giai đoạn không còn căng mịn, đàn hồi tốt như trước nên mình cần dưỡng da hàng ngày, không có đến lúc da lão hóa không cứu kịp nữa.