Kinh nghiệm: Tôi không biết Kinh Doanh - Thật đấy - Tôi khởi sự là nhờ động viên của bạn bè

Thảo luận trong 'Kinh nghiệm kinh doanh' bởi civil_huyen, 12/12/2010.

  1. civil_huyen

    civil_huyen Chế tác trang sức VÀNG-BẠC-NGỌC

    Tham gia:
    22/3/2009
    Bài viết:
    12,813
    Đã được thích:
    5,665
    Điểm thành tích:
    3,113
    Thú thật, mấy chục năm sống ở đời, tôi chả biết Kinh Doanh là gì; phân biệt Kinh Doanh với Bán Hàng ra sao tôi cũng chịu.

    Còn nhớ; khi vài tuổi; mỗi lần mẹ vần hàng trên xe khách xuống, tôi cũng lon ton đi theo sau để nhặt những quả mận hậu lăn ra trên nền đường từ vệt rách của bao tải. Rồi khi mẹ đổ buôn ra bán; tôi lại lon ton nhặt những quả mận hậu bên ngoài thì xanh, bên trong đỏ thẫm tím ngọt ngon vô cùng, nhặt những quả to ngon nhất cho vào cặp sách cất ăn dần. Rồi khi ngồi bán cho mẹ, bạn đi qua là cho vài quả, vì mận ngon lắm, bạn ăn đi.

    Tới giờ, đã đi qua gần 1/3 cuộc đời người; mẹ vẫn nhắc: cái con này, cho đi bán hàng thì chỉ có lỗ.

    Tôi ghét nhất việc bán hàng, ghét vô cùng, phải mời phải chào, phải đêm đêm đón hàng, phải tranh cãi... Làm bánh thì tẩn mẩn, lần mẩn rửa từng tàu lá; nhấm nhấm với nếm nếm từng hạt đỗ- Mệt! Không bao giờ tôi đi theo vết xe của mẹ; cả nhà ai muốn đi thì đi; kết quả mình tôi trong đám con của mẹ đỗ Đại học và xa hẳn gánh hàng của mẹ.

    Cái cảm giác đi mua không mặc cả, đi mua ủng hộ chất tủ lạnh ăn dần thức ăn của cả tuần, hết bà hàng rau, cô hàng thịt bò, chị bán trứng, anh hàng hoa quả - ai ai cũng thành thân quen, cứ thấy mặt là réo vào mua, mua ủng hộ, mua không cần trả tiền, mua rồi họ lấy tiền sau. Cảm giác vui, vui thật là vui, mình như là Thượng Đế. Cũng thấm dần cách làm người mua hàng vui khi đến với mình.

    Rồi tới khi là thành viên của LCM, của muare, ở đâu cũng là khách hàng. Nhưng nếu cứ là người mua, thì số người bán sẽ biết chỉ là những người đó, vì tâm lý mua chỉ thích mua của người quen. Mà tôi thì thích mạng lưới người quen ngày càng rộng khắp.

    Thấm dần cách bán hàng của những người trên LCM; chả phải là quan hệ khách hàng và người bán; mà là bạn, người bán - người mua gặp nhau tíu tít, mà hơn cả tình bạn cũng lên. Nhưng cũng không ít nỗi buồn vì nhiều lần mua trên mạng mà không dùng được.

    Cứ lò dò đọc những bài viết của bhkien, cũng chả biết bhkien là ai, thuhien là ai. Mãi nhờ những mem của HR, mem nhà Tý; đầu óc cũng quang đãng hơn; toàn núi Thái Sơn mà mình lâu lâu mới rõ. Ngấm dần từ bài viết của bhkien về Kinh Doanh. Rồi lại cộng với động viên của những người bạn, sản phẩm nhà mình tốt cho các con/ tốt cho các gia đình; tặc lưỡi ừh, tại sao không vượt qua chính mình, tại sao không bán ?

    Dần dà, thấm thoắt thời gian đưa, cho tới nay vẫn làm những công việc yêu thích, nhưng có thêm việc yêu thích nữa: Bán hàng trên LCM, bán hàng cho những người bạn - LÃI KHÔNG CÓ NHIỀU, NHƯNG BÁN NHIỀU THÀNH LÃI LỚN - Sales một sản phẩm không chỉ bán sản phẩm đó mà là bán chính bản thân mình. :p

    Tự dưng đọc bài viết của Song Nhi; lại thấy tay chân táy máy, thôi thì có đóng topic ngay, thì cũng mạnh dạn chiếm tí đất trên diễn đàn mà bi bô đôi lời tâm sự ./.

    (u)

    Dưới đây là những câu chuyện chân tình, chắt lọc những kinh nghiệm kinh doanh của các mẹ khác chia sẻ cùng bàkon cộng đồng làm cha mẹ chúng mình:


    Câu chuyện của Me Keanu - đau sau từng lần, sướng mãi khi vượt qua

    Những dòng chữ nhát ngừng nhưng kết tinh theo năm tháng - Xin chân trọng cám ơn chị hảitintin74

    Câu chuyện của mẹ lebaoyen

    Vấp ngã nhưng vẫn kiên cường ý chí của mẹ shop1000

    Tâm sự của mẹ phuongedu

    Người duy trì và phát triển truyền thống - mẹ phuongthuy

    Thật xúc động với câu chuyện của mẹ dikhatu

    Bạn bè gọi tớ là con buôn - câu chuyện của mẹ lantrailt

    Lời tri ân, dòng tâm sự của Mẹ Bắp cải

    Tự hào với định kiến "con nhà buôn bán"... của mẹ T&J&C

    Ai về Mê Linh off cùng em nhé - yêu LCM - yêu bakon Mê Linh: lời mời thân thương của mẹ Conlatatca

    Em có máu kinh doanh từ nhỏ - câu chuyện của hoangga77

    Bán là là làm điều mình thích - Câu chuyện của bạn baolinh2012

    Câu chuyện "Nhầm mà lại hay, civil_huyen quen dautramcungdinhhue là thế"

    Còn tiếp...




    Và nhân tiện, bàkon cùng kiểm chứng những người bán hàng trên qua từng link bán hàng này nhé:


    * THỰC PHẨM VÀ ĐỒ DÙNG GIA ĐÌNH:






















































    [/TR]
    1. Nick: civil_huyen

    Sản phẩm: Bánh truyền thống Việt: Tẻ, Rợm, Khoai, Gio, Chưng, Phu Thê
    Giò chả gia truyền không pha phách
    Xôi chim bổ dưỡng - Khoai chiên handmade thơm giòn


    Hàng trang sức cao cấp: Vòng ngọc, vòng ngọc bọc vàng, vàng bạc... quà biếu ông bà, quà tặng từng thành viên, quà tặng người thân yêu: CIVIL_HUYEN's Jewelry [​IMG]


    Topic:


    http://www.lamchame.com/forum/showt...hê-Giò-chả-gia-truyền-Xôi-Chim-Khoai-chiên
    Website: http://www.http://shoppingviet.com.vn/
    2. Nick: lebaoyen

    Sản phẩm: Thịt đà điểu, cá sấu

    Topic: http://www.lamchame.com/forum/showt...à-điểu-thịt-cá-sấu-món-ngon-cho-các-mẹ-đây!!!
    3. Nick: haitintin74

    Sản phẩm: Bộ kit trồng rau mầm

    Topic: http://www.lamchame.com/forum/showthread.php/460995
    Nhận đặt bánh kem SN và Giáng Sinh
    http://www.lamchame.com/forum/showthread.php/183845



    * THỰC PHẨM VÀ THỜI TRANG CHO BÉ:

















    1 Nick: shop1000

    Sản phẩm: Thực phẩm dinh dưỡng cho trẻ em

    Topic: http://www.lamchame.com/forum/showthread.php/57387



    * ĐỒ CHƠI, ĐỒ DÙNG VÀ DỊCH VỤ CHO BÉ:


















    1 Nick: phuongedu

    Sản phẩm: Phuongedu với sản phẩm mới

    Topic:





    * CÁC SẢN PHẨM VÀ DỊCH VỤ KHÁC:


















    [/TR]
    1. Nick: phuongthuy

    Sản phẩm: Tặng sách Phật Giáo

    Topic: http://www.lamchame.com/forum/showthread.php/391951-Tặng-sách-Phật-giáo
    Tiếp tục cập nhật các link bán hàng.....
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi civil_huyen
    Đang tải...


  2. Mẹ Ổi Sẻ

    Mẹ Ổi Sẻ Thành viên mới

    Tham gia:
    15/11/2010
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    7
    Điểm thành tích:
    3
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Có can đảm nhận ra điểm yếu của mình và khắc phục, như vậy là đáng phục lắm rồi!! Giờ Em cũng còn đi học hỏi đây ạ!!!!
     
  3. Song Nhi

    Song Nhi Thành Tam Nhi rồi!

    Tham gia:
    27/4/2008
    Bài viết:
    10,625
    Đã được thích:
    9,955
    Điểm thành tích:
    3,113
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Sao lại muốn đóng topic, sao lại lôi tên tôi vào vụ này?
    Hôm nay tôi đi hội chợ, kết quả là:
    - cà phê thì được chị Mốt Đẹp chiêu đãi hẳn một chai (tôi đưa về cho giám khảo uống nhưng chả ai có tâm trí nào với cà phê nên mình tôi hưởng hết)
    - Mua một thanh treo dao của em Jaden thì được tặng hẳn một giũa móng tay thủy tinh
    - Mua một lọ trám muối của em Hanhfood thì được tặng thêm một hộp ô mai
    ... Mua gì cũng có quà tặng, hoặc được giảm giá
    Trong lúc loanh quanh hội chợ, tôi thầm nghĩ: nếu mình cứ mua bán trên Lamchame, càng mua bán càng quen biết càng yêu quý nhiều người, chắc cũng giống các bạn mình, bán cho bạn lấy lãi thì không đành, mà bán không lấy lãi thì mục đích kinh doanh của mình là gì?
    civil_huyen hôm nay hết hàng sớm, lại về viết một bài tâm trạng thế này, mình cũng chưa hiểu lắm, dưng mà thấy nhắc tên mình nên hắt hơi, chạy vào đằng hắng một tiếng cho chủ nhà biết là khách đã vào chơi, chờ chủ nhà nói chuyện cho "ra ngô ra khoai" tiếp đây!
     
  4. civil_huyen

    civil_huyen Chế tác trang sức VÀNG-BẠC-NGỌC

    Tham gia:
    22/3/2009
    Bài viết:
    12,813
    Đã được thích:
    5,665
    Điểm thành tích:
    3,113
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Nguồn cơn baì này là từ cái topic này mà làm em dâng trào đó bác http://www.lamchame.com/forum/showthread.php?215048-Có-rất-nhiều-cách-để-gây-chú-ý
     
  5. webmaster

    webmaster Stay hungry. Stay foolish

    Tham gia:
    16/12/2006
    Bài viết:
    13,288
    Đã được thích:
    35,263
    Điểm thành tích:
    6,063
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Ồ thật may mắn là mình lại tìm được topic này của Huyền.

    Thật cảm động quá. Mình chẳng biết nói gì chỉ biết rằng những tình cảm tích cực, sự thân thiện và việc nhìn nhận mọi việc một cách dài hạn đã giúp chúng ta có hơn cả những khách hàng.

    Chúng ta có những người bạn thân thiết và chia sẻ.

    Cám ơn Huyền rất nhiều,
     
  6. tocmaygiobien

    tocmaygiobien Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    4/3/2010
    Bài viết:
    1,984
    Đã được thích:
    780
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Thú thật, mấy chục năm sống ở đời, tôi chả biết Kinh Doanh là gì; phân biệt Kinh Doanh với Bán Hàng ra sao tôi cũng chịu.

    Còn nhớ; khi vài tuổi; mỗi lần mẹ vần hàng trên xe khách xuống, tôi cũng lon ton đi theo sau để nhặt những quả mận hậu lăn ra trên nền đường từ vệt rách của bao tải. Rồi khi mẹ đổ buôn ra bán; tôi lại lon ton nhặt những quả mận hậu bên ngoài thì xanh, bên trong đỏ thẫm tím ngọt ngon vô cùng, nhặt những quả to ngon nhất cho vào cặp sách cất ăn dần. Rồi khi ngồi bán cho mẹ, bạn đi qua là cho vài quả, vì mận ngon lắm, bạn ăn đi.

    Tới giờ, đã đi qua gần 1/3 cuộc đời người; mẹ vẫn nhắc: cái con này, cho đi bán hàng thì chỉ có lỗ.

    Tôi ghét nhất việc bán hàng, ghét vô cùng, phải mời phải chào, phải đêm đêm đón hàng, phải tranh cãi... Làm bánh thì tẩn mẩn, lần mẩn rửa từng tàu lá; nhấm nhấm với nếm nếm từng hạt đỗ- Mệt! Không bao giờ tôi đi theo vết xe của mẹ; cả nhà ai muốn đi thì đi; kết quả mình tôi trong đám con của mẹ đỗ Đại học và xa hẳn gánh hàng của mẹ.

    Cái cảm giác đi mua không mặc cả, đi mua ủng hộ chất tủ lạnh ăn dần thức ăn của cả tuần, hết bà hàng rau, cô hàng thịt bò, chị bán trứng, anh hàng hoa quả - ai ai cũng thành thân quen, cứ thấy mặt là réo vào mua, mua ủng hộ, mua không cần trả tiền, mua rồi họ lấy tiền sau. Cảm giác vui, vui thật là vui, mình như là Thượng Đế. Cũng thấm dần cách làm người mua hàng vui khi đến với mình.

    Rồi tới khi là thành viên của LCM, của muare, ở đâu cũng là khách hàng. Nhưng nếu cứ là người mua, thì số người bán sẽ biết chỉ là những người đó, vì tâm lý mua chỉ thích mua của người quen. Mà tôi thì thích mạng lưới người quen ngày càng rộng khắp.

    Thấm dần cách bán hàng của những người trên LCM; chả phải là quan hệ khách hàng và người bán; mà là bạn, người bán - người mua gặp nhau tíu tít, mà hơn cả tình bạn cũng lên. Nhưng cũng không ít nỗi buồn vì nhiều lần mua trên mạng mà không dùng được.

    Cứ lò dò đọc những bài viết của bhkien, cũng chả biết bhkien là ai, thuhien là ai. Mãi nhờ những mem của HR, mem nhà Tý; đầu óc cũng quang đãng hơn; toàn núi Thái Sơn mà mình lâu lâu mới rõ. Ngấm dần từ bài viết của bhkien về Kinh Doanh. Rồi lại cộng với động viên của những người bạn, sản phẩm nhà mình tốt cho các con/ tốt cho các gia đình; tặc lưỡi ừh, tại sao không vượt qua chính mình, tại sao không bán ?

    Dần dà, thấm thoắt thời gian đưa, cho tới nay vẫn làm những công việc yêu thích, nhưng có thêm việc yêu thích nữa: Bán hàng trên LCM, bán hàng cho những người bạn - LÃI KHÔNG CÓ NHIỀU, NHƯNG BÁN NHIỀU THÀNH LÃI LỚN - Sales một sản phẩm không chỉ bán sản phẩm đó mà là bán chính bản thân mình.

    Tự dưng đọc bài viết của Song Nhi; lại thấy tay chân táy máy, thôi thì có đóng topic ngay, thì cũng mạnh dạn chiếm tí đất trên diễn đàn mà bi bô đôi lời tâm sự ./.


    Bài viết của chị có lẽ là suy nghĩ của nhiều mẹ ở trên lamchame trong đó có em. Cảm xúc chân thực trong từng câu, chữ. Em cũng đã từng rất ghét bán hàng, gọi là kinh doanh hay thương mại điện tử nghe hoành tráng quá, em chưa từng nghĩ sẽ bán hàng hay kinh doanh một mặt hàng nào cả, thế rồi biết đến lamchame và đặc biệt là có sự hậu thuẫn từ bà chị chồng nên cũng mạnh dạn thử sức chút xíu xem sao. Lãi lời thì chưa thấy đâu nhưng được đọc những chia sẻ, học hỏi được những kinh nghiệm thực tế từ nhiều mẹ. Đọc được những bài viết làm rung động lòng người của mẹ Song Nhi, những câu chữ chân thực, rất thật, rất đời thường của chị, Civil_huyen và được ngắm thoả thích những trang phục đẹp, được học cách chăm sóc gia đình, con cái. Bấy nhiêu đó cũng đủ làm cho mình ngày càng gắn bó và yêu lamchame rồi.
     
    Sửa lần cuối: 15/12/2010
  7. ME KEANU

    ME KEANU

    Tham gia:
    6/9/2008
    Bài viết:
    11,817
    Đã được thích:
    1,695
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Lần thứ nhất đi buôn: 6-3-2003:

    - 6 đứa gom được 800k quyết đi buôn hoa
    - 4h sáng phi sang Mê Linh lấy hoa hồng và tạt về chợ Quảng Bá để mua hoa cài, nilon, bóng kính
    - 3 ngày liền ngày nào cũng mài mặt ở cổng Học viện Ngân hàng đường Chùa Bộc, tay thì vừa khô vừa ráp sần lên vì gai hoa, mặt thì mốc nẻ lên vì bụi và gió
    - 22h00 ngày 8-3 còn mấy bó tặng nốt mấy cô lao công mà vừa cầm lên hoa đã 1 nơi, bóng kính đã 1 nẻo

    Tiền vốn thu về, tiền lãi thì làm chuyến đi chùa Hương đầu năm là vừa xoẳn - 2 năm liền đi buôn hoa thời sinh viên em mua được cái máy ảnh phim Minolta cũ - 1 phần của giấc mơ phủi bụi, chuẩn bị tâm thế đến với nghề báo....

    Giờ thì tiền lãi 2 năm đó làm đồ chơi cho con đập, phá...mấy trăm k hồi đó khác hẳn bây h...giá trị hơn nhiều....

    14 tháng trước đây, khi chuẩn bị sinh bé thứ 2, đau đầu vì mỗi lần cắt tóc cho đứa lớn là nó khóc rầm khóc rĩ, tức khí đi 1 vòng ko mua được cái tông đơ cắt tóc ưng ý cho con, quẫn lên em mới nhờ người nhà mua hộ vài bộ để người ta chịu nhận tiền cho đỡ ngại còn dư bộ nào thì đem thanh lý lại...Ai dè, người nọ hỏi người kia nhờ mà riết rồi thành người bán tông đơ cắt tóc cho trẻ con...Mẹ em từng tru tréo méo giật lên "tao cho mày ăn học = chị = em giờ mày đi làm con buôn à?"....Chả nói được j......Đã có lúc em tự nghĩ em ko làm nữa nhưng vì cứ cả nể, vì nghĩ bán để giữ khách, để giao lưu...vì thế mà sau 14 tháng bán tông đơ cho bé, em đã bán gần 400 bộ...1/4 khách là mem LCM, còn phần lớn khách gõ gú gồ là ra em ngay trang đầu bán món hàng kịch độc này....Lúc đầu em đã ngượng, đã xấu hổ khi đi đưa hàng mà vẫn tòng teng cái thẻ làm việc trên cổ, rồi thúng trước, thúng sau đi đưa hàng như thật....Giờ thì ngày nào ko ra khỏi nhà trong bộ dạng như thế em thấy mình như dở hơi, như con tu láp giật giây nào đó mình ko biết...


    Nghề dạy nghề, tất cả từ con mà ra những thứ mình bán từ mấy tuýp kem đánh răng, mấy chai xịt họng, mấy lọ vitamin....Em làm đào tạo và huấn luyện nhân viên ở LG Vina 1 năm trước khi làm công việc bây giờ, ghét cay ghét đắng tư bản Á, ko đạt doanh số đề ra là bị sếp nhéo tím tay, phải ở lại muộn để tự trang trí những món quà khuyến mãi nhỏ nhất giúp đội mình phụ trách thúc đẩy việc bán hàng, đã sợ đến nỗi bỏ của chạy lấy người...Vậy mà giờ nó lại hữu ích đối với em, đối với việc buôn bán tay ngang của em...lại thầm cảm ơn những trải nghiệm khắc nghiệt ấy đã cho mình kinh nghiệm quý báu...

    Nói về việc đi buôn, có những thứ mình lời nhiều hơn 1 chút, cái j trừ được cho bạn, cho người quen là mình làm dù đôi khi giá của mình khi trừ rồi đó có thể còn cao hơn người bán khác...Đâu có sao, cái đó là chi phí quan hệ, là hữu hảo đôi bên, là tấm lòng của mình chứ còn nguồn của mình đâu phải giá tốt nhất, mình có tự sản tự tiêu được đâu mà toàn quyền quyết định....

    Em cũng từng nghĩ mình ko thể buôn, ko biết buôn bán, bố mẹ em cũng bảo mày có buôn ăn hại...cho đến khi em đọc được cuốn sách Cha giàu cha nghèo, chưa hết cuốn, mới già nửa là em đã quẳng đó, bán vàng hồi môn đi lấy vốn kinh doanh...Chỉ là lọ mọ tìm hiểu sàng lọc thông tin, cũng mất cơ số ngu phí cho những lần đầu nhập hàng non tay nhưng rồi cũng qua giai đoạn đó, giai đoạn đáng sợ nhất "sợ thất bại". Cũng chỉ vì bà chị xui mà lúc đầu theo hướng cái mình ko rành nhưng thị trường muốn, cần. Trong quá trình làm mới vỡ ra rằng cũng giống như làm báo: đứa con nào sinh ra ko đầy đủ yêu thương thai nghén sẽ rất còi cọc và khó trụ vững, sẽ ko bao h mình hài lòng với nó. Và đến h, em đang làm cái em hiểu, cái em rõ và tự tin cung cấp thông tin cho khách hàng khi cần.


    Tất nhiên, giờ em chỉ đang như 95% dân số thế giới, tựu chung lại vẫn đang works for money nhưng nghiệm ra rằng cho con đọc cuốn Cha giàu cha nghèo lúc 9 tuổi, 10 tuổi cho nó đề bài là đưa cho 50k, sau 1 tuần làm thế nào để thành 100k...Giáo dục của mình chỉ là để xóa mù, để trang bị font kiến thức và văn hóa sơ đẳng chứ hoàn toàn ko dạy mình cách kiếm tiền - mà dù là ai đi nữa, kiếm tiền vẫn là yếu tố chi phối và duy trì cuộc sống!

    Thế cho nên càng hiểu biết nhiều, càng giao lưu nhiều, chi phí quan hệ nhiều càng tỷ lệ và đến gần thành công hơn!Đặc biệt là chính những kinh nghiệm con người nhất, thường nhất, khắc nghiệt nhất sẽ dạy mình cách thành công hơn là những nắm lý thuyết giá trị thặng dư, giá trị tích lũy, những điểm số cao khi còn đi học....


    Hôm nay vu vơ lang thang đọc được bài của chị Huyền và bác Song Nhi (ko biết chị hay anh nữa mà gọi cho phải phép)...nên mạn phép mượn đất viết tạp văn...để hôm nào thực sự tĩnh em sẽ trải lòng nhiều hơn về công việc tay trái này của em ....Ko hiểu sao, vào nhà đã lâu nhưng em luôn giữ 1 khoảng cách với nhà mình, ko thể tự nhiên xuồng xã và dễ mở lòng như bên wtt được...Có lẽ vì LCM đã đánh thức "tác phong doanh nhân" trong em nên em ko dám ngả ngớn mấy khi;)
     
  8. Song Nhi

    Song Nhi Thành Tam Nhi rồi!

    Tham gia:
    27/4/2008
    Bài viết:
    10,625
    Đã được thích:
    9,955
    Điểm thành tích:
    3,113
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Nếu ME KEANU đã gọi được Huyền là chị rồi thì cứ mạnh dạn gọi mình là chị nốt đi.
    Sáng chưa bảnh mắt, đọc được bài của em, chị tỉnh hết cả người. Cảm ơn ME KEANU vì một sự trải lòng mê hồn.
    Em cứ thế mà trải lòng thôi, nếu chờ "hôm nào tĩnh" thì e rằng hơi lâu, vì thời tiết buồn buồn thế này, người ta cần đến tông đơ để giải stress nhiều lắm đấy!
     
  9. ME KEANU

    ME KEANU

    Tham gia:
    6/9/2008
    Bài viết:
    11,817
    Đã được thích:
    1,695
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Tks chị đã động viên...giờ em đang ngồi ko, mấy hôm nay được nghỉ, ở nhà đần cả người nhưng hôm qua mới có hứng viết, chắp vá thôi nhưng dễ tuôn ra hơn bi h....Khổ...cái thói đời nó vậy chị ạ, nửa mùa nghệ sỹ tính, làm cái j hứng mới làm, tâm huyết mới thích, có tý chữ lại hay bất mãn, nên đắp chăn đi ngủ hay lang thang giết thời gian hơn là phải quay lại thực tế để bất mãn thêm.....
     
  10. Song Nhi

    Song Nhi Thành Tam Nhi rồi!

    Tham gia:
    27/4/2008
    Bài viết:
    10,625
    Đã được thích:
    9,955
    Điểm thành tích:
    3,113
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Cái nghề viết khổ em nhỉ, có khi cả tuần ngồi không nhưng chả động đậy được gì.
    Chị vừa trải qua một thời kỳ gần nửa tháng không có bài vở, và bị bạn bè gọi là mắc hội chứng down.
     
    TNT.Store86civil_huyen thích.
  11. shop1000

    shop1000 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    5/5/2009
    Bài viết:
    2,358
    Đã được thích:
    965
    Điểm thành tích:
    823
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    một bài viết cũng dáng dể suy nghĩ.nhưng theo mình thì củng do cái tâm.nếu mình thật sự thích công việc của mình thì bằng mọi giá mình phải vực nó dậy hoặc theo cách khác dể mà kinh doanh...lần thứ nhất năm 2002 tập tành di buôn quần áo hàng thái lan 3 năm sau bay mất 560 triệu.nằm nhà ngẫm nghĩ thôi năm 31t mất hết cũng kg sao từ từ mình làm lại.suy nghĩ mãi quyết dịnh mỡ tiệm thực phẫm năm 2007 dến bây giờ.lúc dầu rất khó khăn.khách hàng thì ít nên di mua hàng cũng ít.mà mua hàng it thì bị người bán nói là sao mua hàng bán mà it thế làm cug3 nản.may nhờ bà xã dộng viên và phụ giúp rồi cũng qua.nên sau này khi ai muốn mỡ tiệm mình củng tư vấn rất nhiệt tình . mà mình cũng thích nghề làm dâu trăm họ này,có nhìu khách hàng mua lần dầu rất quá dáng dòi hỏi này nọ dủ diều,nhưng khi mình thỏa mãn dc những dòi hỏi dó thì họ lại là những người khách tuyệt vời nhất,dó chính là những lúc mình suy nghĩ và vui nhất.....
     
  12. ME KEANU

    ME KEANU

    Tham gia:
    6/9/2008
    Bài viết:
    11,817
    Đã được thích:
    1,695
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Em thì là ỳ ra ko chịu viết, chỉ cắm cúi làm cho tròn vai, tuần phải viết quãng trăm con chữ mà lười...hey...giấc mơ chạm đến hàng triệu người = từ ngữ đã ko cánh mà bay từ lúc nào....lúc cúc mấy cái top phim với chia sẻ kinh nghiệm chăm sóc da...Nhạt!
     
    civil_huyen thích bài này.
  13. civil_huyen

    civil_huyen Chế tác trang sức VÀNG-BẠC-NGỌC

    Tham gia:
    22/3/2009
    Bài viết:
    12,813
    Đã được thích:
    5,665
    Điểm thành tích:
    3,113
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Yêu quá những con chữ thân thương này, yêu quá con người đã viết ra.

    Nếu bán hàng mà chỉ chăm chăm vào lãi, và cứ chắc nép buộc khách phải trả tiền trước 100% vì sợ khách lại cancel - bán hàng cho khách mà khách nào cũng ko tin thì làm sao có được những niềm vui như những con người này chứ!
     
  14. mimam

    mimam Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    11/11/2010
    Bài viết:
    9,538
    Đã được thích:
    1,319
    Điểm thành tích:
    863
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    đây là 1 sân chơi bổ ich về kinh nghiệm sống, học tập và kinh doanh lành mạnh chúc các mẹ trong diễn đàn và diễn đàn lamchame của chúng ta ngày càng phát triền lớn mạnh hơn nữa
     
  15. tocmaygiobien

    tocmaygiobien Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    4/3/2010
    Bài viết:
    1,984
    Đã được thích:
    780
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Chị làm em vừa cảm động vừa thấy một niềm vui khó tả, cảm giác mình được tin tưởng thật vui. Một lần nữa, phải cảm ơn topic của chị để mọi người có cơ hội được nói ra những điều mình nghĩ và có thêm cơ hội hiểu và tin tưởng nhau hơn. Tặng hoa cho chị nhé, hihi, em chẳng thấy biểu tượng hoa hồng đâu, nhất định khi nào đến mua bánh nhà chị sẽ tặng chị hẳn hoa hồng thật nhé.
     
  16. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    21,134
    Đã được thích:
    7,441
    Điểm thành tích:
    3,063
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Tớ cũng cùng quan điểm trên với bạn. Tớ cũng bán hàng trên này đấy, nhưng lâu lắm rồi vẫn chưa bỏ thời gian làm lại topic mà cứ đi lang thang để đọc hết tâm sự của mẹ này đến mẹ khác. Lang thang trên làm cha mẹ, đó là cách giảm stress với hàng đống hàng đống công việc mà tớ đang phải làm.

    Tớ sinh ra trong 1 gia đình bình thường, mẹ giáo viên, bố công nhân, nhưng cũng phải giúp gia đình bán hàng từ nhỏ. Khi học đại học, ko phải bán hàng nữa, mình thấy sao thật là sướng, thế nhưng đến khi thấy có cơ hội để bán hàng là lại bán thôi, tớ thấy như là cái duyên với công việc ấy. Nhưng với mình, việc bán hàng lúc này thực chất mới là giao lưu, là chạy chơi thôi, hì hì, các mẹ trên này đáng yêu lắm, tớ quan niệm, mỗi khi tớ bán được 1 món hàng là 1 đứa trẻ được nhận quà, nghĩ đến niềm vui của trẻ là tớ thấy vui lắm lắm.
    Cám ơn lamchame đã tạo được một sân chơi đầy tình người như thế.
     
  17. phuongthuy

    phuongthuy 091.983.1818

    Tham gia:
    6/1/2009
    Bài viết:
    707
    Đã được thích:
    111
    Điểm thành tích:
    83
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Kinh doanh, 2 chữ này tôi thích lắm nhưng với mãi không tới.
    Còn việc bán hàng quá quen thuộc với tôi.
    Tôi sinh ra trong gia đình cả 2 bên nội ngoại làm buôn bán nhỏ.
    Cũng đã trải qua bao nhiêu mệt mỏi,buồn vui của nghiệp bán buôn.
    Bán hàng đôi khi làm tôi nhanh nhẹn,khéo ăn khéo nói hơn nhưng ngược lại làm tôi chanh chua hơn
    do phải bon chen nơi "chợ búa"

    Từ ngày biết đến diễn đàn làm cha mẹ,tôi thấy rất thú vị,và thường xuyên theo dõi diễn đàn,
    tôi thấy văn hóa buôn bán của LCM rất tuyệt,tôi rất phục các ace vừa làm vừa kinh doanh,
    và tôi cũng muốn gia nhập cộng đồng kinh doanh của LCM nên đã bắt tay thử bán hàng.

    Nhớ lại kỉ niệm xưa:
    Lần đầu tôi "kinh doanh" là năm tôi học lớp 5,lớp 6 gì đó.
    Năm đó mới xuất hiện máy trò chơi điện tử cầm tay (to bằng cái máy tính cầm tay),bố mua cho tôi 1 cái,
    tôi thích lắm chơi mê mải mấy hôm,sau đó thấy các bạn hàng xóm thích chơi cứ mượn suốt,
    tôi nghĩ ngay đến việc cho thuê theo giờ.

    Lần thứ 2 tôi tự bán hàng là năm tôi học lớp 6,lớp 7 gì đó.
    Hồi đó học sinh cấp 1,cấp 2 rất thích mua các tranh sticker nhỏ nhỏ in hình con vật,nhân vật phim hoạt hình.
    Một lần ra chợ HĐ tôi tình cờ phát hiện ra nếu mua 1 tờ lớn gồm nhiều hình sticker nhỏ thì rất rẻ,
    vậy là tôi mua vài tờ về treo lên song sắt cửa sổ để bán.
     
  18. meNhim&Soc

    meNhim&Soc Rolland (UNA và OWay)

    Tham gia:
    29/3/2010
    Bài viết:
    4,047
    Đã được thích:
    464
    Điểm thành tích:
    223
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Em rất thích vào các bài viết trong mục kinh nghiệm kinh doanh, những tên mà chỉ cần nhìn thấy nick là muốn vào đọc như Cun&Lu, Song Nhi...để học hỏi và tìm thấy tình yêu trong nghề kinh doanh. Trước đây em rất ghét kinh doanh, ba mẹ nói kiểu gì em cũng chịu (vì gd cũng có cơ sở KD ở tỉnh) nhưng toàn phải thuê người lấy hàng. Từ khi vào diễn đàn thấy mọi người buôn bán đông vui và việc mua hàng online cũng là sở thích và từ đó em cũng thấy muốn thử làm. Nhưng làm gì cũng phải có duyên, đến giờ em vẫn chưa tìm được cái duyên kinh doanh hay sao vì mới thử làm được vài lần kinh doanh hải sản với chị gái chồng thì chị có bầu nên thôi, gần đây vừa lấy được chuyến hàng đầu tiên cho gia đình do cô em gái lấy chồng bên thái gửi về thì đến chuyến thứ 2 em thông báo em có bầu nên lại thôi. Vẫn đang ngồi hóng và tích lũy thêm kinh nghiệm từ các chị để lúc nào đó tìm cho mình một con đường kinh doanh phù hợp. (những bài viết tâm đắc thế này em đều copy vào để đọc và làm tư liệu cho mình).
    Thanks các chị rất nhiều.
     
  19. shop1000

    shop1000 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    5/5/2009
    Bài viết:
    2,358
    Đã được thích:
    965
    Điểm thành tích:
    823
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    kinh doanh thì ai cũng vấp ngã.nhưng ngã rồi mình có dứng lên dc hay kg.thật sự kd rất kén người,kg phải ai cũng biết làm kd, thời buổi này kg như hồi ba mẹ mình làm.hồi dó thì có hàng là vip.vì cung kg dủ cầu.còn bây giờ thì 10 người bán có 5 người mua thôi.với lại làm kd thì phải biết nhân nhượng,vĩ hòa di quý.cố gắng làm hài lòng khách hàng của mình.dôi khi cãm thấy nãn mệt mõi muốn bỏ cho xong.nhưng tiết bao công sức mà mình gầy dựng .lại làm tiếp và tìm dc niềm vui trong kd.thật sự thì nếu mình kg còn gì dể lựa chọn,dặt hết lòng tin vào kd.sống chết vì nó.cố gắng tìm tòi những cái mới dể cho cửa hàng mình tốt thêm. thì chắc cũng thành công thôi .trời kh phụ lòng người.....mình có dọc 1 câu như vầy: khi dức chúa trời dóng cánh cổng thiên dường lại-,thì quỷ satang sẽ mỡ 1 cánh cỗng khác...hihihi
     
  20. dikhatu

    dikhatu Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    29/5/2009
    Bài viết:
    6,292
    Đã được thích:
    781
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Tôi không biết Kinh Doanh

    Đọc bài của chị Huyền làm em xúc động quá, khiến em nhớ lại kỷ niệm thời thơ ấu trái ngược với chị nhưng hiện tại chị em mình có điểm chung là gắn bó với LCM, là người bán hàng và cũng là người mua hàng

    Có lẽ tựa cho bài viết này của em là TÔI ĐÃ TỪNG QUÊN LÀ MÌNH KINH DOANH KHÁ GIỎI

    Nhớ lại thời học cấp 1, em học trường làng chỉ có vài ba lớp, biết hầu hết các bạn họcchung trường từ lớp lớn hơn tới lớp nhỏ hơn. Từ nhà đến trường cách có vài phút đi bộ
    Hè năm lớp 3 chuẩn bị lên lớp 4, em xin Chú( em trai của Bố em làm xa, lâu lâu về thăm nhà thường cho em rất nhiều tiền) tiền rồi tự đi chợ mua bánh kẹo về bày ra cái bàn nhỏ đen bán trươc cửa nhà cho lũ bạn hàng xóm, tiền lãi chỉ đủ cho em ăn quà vặt và lâu lâu mua vài tép chỉ màu để học thêu nhưng em khoái chí lắm. Hết 3 tháng hè, em ngưng việc mua bán đó lại vì phải đi học, với lại lũ bạn cũng đi học hết và chúng nó mua kẹo bánh ở trường rồi. Việc học đối với em lúc đó cực kỳ đơn giản, em nổi tiếng là người viết chữ đẹp nhất lớp,học toàn đứng nhất nhì lớp. Năm đó Bố Mẹ em bận việc xây nhà ở xa nên em ở với Bà Nội. Ngoài buổi sáng đi học thì buổi chiều em khá rảnh thế là lại nghĩ đến việc bán hàng. Em nhờ Bà đi chợ sáng mua ốc gạo về luộc với thơm đen bán. Sáng Bà ở nhà luộc ốc làm nước mắm cho hết rồi, em đi học về ăn cơm xong là lỉnh kỉnh ôm cái bàn học nhỏ ra sân trường ngồi bán ốc, ôi sao lúc ấy em mê tiền thế nhỉ, chẳng thấy xấu hổ gì với lũ bạn cả. Cảm giác bận rộn bán cho bạn này tính tiền cho bạn kia sao mà vui thế. Nhưng cái việc bán ốc ấy cũng không được lâu vì ốc có mùa, trái mùa mua không có thế là em quay ra bán trái cây, tới nhà bác hàng xóm nói bác bán cho cháu ít trái vú sữa để cháu bán lại cho bạn ở trường, thế là trưa trưa lạ cắp rổ trái cây ra sân trường bán. Lúc đó đâu biết là mình đang kinh doanh theo mùa,chỉ biết là bán những thứ trẻ con thích mà mình lại dễ mua
    Thấm thoát cũng hết năm học, Bố Mẹ xây nhà xong nên em phải chuyển nhà, chuyển trường. Môi trường mới hoàn toàn khác lạ, em quên bẵng đi chuyện buôn bán thủa nhỏ, cũng quên luôn cái khả năng bán hàng ấy. Rồi tới khi học ĐH, em học về tin học nhưng ở chung với mấy bạn học bên khoa may công nghiệp, rảnh là theo các bạn ấy vô lớp học may để tự may quần áo cho mình, thế rồi chợt nghĩ sao không may đồ bán cho bạn bè và hàng xóm?
    Thế là lụi cụi bắt xe bus lên SG mua vải kí(những loại vải ngoại nhập còn đầu cây được cân kg bán với giá rẻ hơn bình thường) về may áo, váy bán cho bạn, em bán được khá nhiều, may quên cả ăn cơm luôn. Lúc đó chỉ nghĩ là bạn bè và người quen quí mến nên ủng hộ chứ đâu có biết là chính những sản phẩm khác lạ của em do nguồn vải nhập kia đã thu hút bạn bè vì không đụng hàng với người khác không giống với những mẫu ngoài shop quần áo bán sẵn.
    Thế rồi em cũng học xong và kiếm được việc làm ổn định, em cũng thôi không may đồ và cũng quên luôn chuyện kinh doanh buôn bán

    Em buồn ngủ quá, em đi ngủ đây mai em lại tiếp chuyện cơ duyên đến với buôn bán online nhé
     

Chia sẻ trang này