Cả nhà ơi, em đang rất muốn dạy bé nhà em đọc ca dao, tục ngữ Việt Nam mà chảng tìm thấy sách bán trên thị trường. Pác nào có tài liệu gì hay share em với! Cám ơn các pác ạ.
Ca dao - Tục ngữ - Vè - Danh Ngôn_Việt Nam Vè chúc Tết Nghe vẻ nghe ve, nghe vè chúc Tết 30 mùng Một, năm mới cận kề Bao nỗi bộn bề qua năm là hết Chờ ăn bánh Tết bao đỏ liền tay Tài lộc vận may không mong cũng đến Tình duyên cặp bến hạnh phúc đáo gia Chúc khắp mọi nhà quanh năm no đủ Tiền vô đầy tủ, sự nghiệp vinh quang Vui vẻ họ hàng người người phấn khởi Học hành tấn tới khởi sự thành công Cho thoả ước mong, muốn gì nguyện ý!
Vè Rau Nghe vẻ nghe ve Nghe vè các rau. Thứ ở hỗn hào, Là rau ngành ngạnh. Trong lòng không chánh, Vốn thiệt rau lang. Đất ruộng bò ngang, Là rau muống biển. Quan đòi thầy kiện Bình bát nấu canh. Ăn hơi tanh tanh, Là rau dấp cá. Có cha có mẹ, Rau má mọc bờ. Thò tay sợ dơ, Nó là rau nhớt. Rau cay như ớt, Vốn thiệt rau răm. Sống trước ngàn năm, Là rau vạn thọ. Tánh hay sợ nợ, Vốn thiệt rau co. Làng hiếp chẳng cho, Nó là rau húng. Lên chùa mà cúng, Vốn thiệt hành hương. Giục ngựa buông cương, Là rau mã đề...
Vè - Hoa Tháng giêng nắng lắm, Nước biển mặn mòi. Vác mai đi xoi, Là bông hoa giếng. Hay bay hay liệng, Là hoa chim chim. Xuống biển mà chìm, Là bông hoa đá. Bầu bạn cùng cá, Là đá san hô. Hỏi Hán qua Hồ, Là bông hoa sứ. Gìn lòng nắm giữ, Là hoa từ bi. Ăn ở theo thì, Là hoa bầu ngọt. Thương ai chua xót, Là hoa sầu đâu. Có sông không cầu, Là hoa nàng cách. Đi mà đụng vách, Là hoa mù u. Cạo đầu đi tu, Là bông hoa bụt. Khói lên nghi ngút, Là hoa hắc hương. Nước chảy dầm đường, Là hoa mồng tơi. Rủ nhau đi cưới, Là hoa bông dâu. Nước chảy rạch sâu, Là hoa muống biển. Rủ nhau đi kiện, Là hoa mít nài. Gái mà theo trai, Là hoa phát nhũ. Đêm nằm không ngủ, Là hoa nở ngày. Ban chẳng lìa cành, Là bông hoa cúc. Nhập giang tùy khúc, Là bông hoa chìu. Ở mà lo nghèo, Là hoa đu đủ. Đi theo cậu chủ, Là hoa mầng quân. Đánh bạc cố quần, Là bông hoa ngỗ. Ngồi mà choán chỗ, Là hoa dành dành. Giận chẳng đua tranh, Là bông hoa ngải. Bắt đi tha lại, Là hoa phù dung. Ăn ở theo đường, Là bông hoa thị. Theo mẹ bán bí, Là hoa hanh hao.
Vè - Cá Biển Hai bên cô bác, Lẳng lặng mà nghe. Nghe tôi kể cái vè Ngư lương, tử hổ Lý sâm, lý chuối, Dưới rạch, dưới ngòi Cá nục, cá úc, cá thơm, cá thác Hơi nào mà kể hết cá nơi làng này Thần linh chiêm bái Vậy mới cất chùa chiền Mới đúc Phật, đúc chuông Cô bác xóm giềng Lẳng lặng mà nghe Cá nuôi thiên hạ là con cá cơm, Không ăn bằng mồm là con cá ngác. Không ăn mà ú là con cá voi, Hai mắt thòi lòi là cá trao tráo. Không may quần áo là con cá chim, May áo không kim là con duối dẻ. Sống lâu mạnh khoẻ là cá trường sanh. Ờ ngoài đầu gành là cá bống cát, Đi thời xách mác là con cá đao, Đốn cây mà rào là con cá chép. Nó kêu óp ép là con cá heo, Buộc mà treo là cá cờ phướng Để lên mà nướng là cá nóc vàng Để được hai thoàn là cá nhám nghệ. Đi thời chậm trễ là cá lù đù, Đầu óc chù vù là con cá úc. Bắt lên chặt khúc là con cá sòng, Vợ đánh với chồng là con cá sào. Mình cũng như dao là cá lưỡi trâu, Eo đầu ngắn cổ là con cá ét. Miệng mồm lép xẹp là con cá móm, Chơi trăng cả hám là con cá thu. Vừa sủa vừa tru là cá hàm chó, May ngồi xỏ rỏ là cá hàm be. Lắng tai mà nghe là con cá mỏng, Việc làm cho chóng là con cá mau. Lãi đãi theo sau là con cá nóc, Chân đi lốc thốc là con cá bò. Ăn chẳng hay no là con cá liệc, Gái tham huê nguyệt là con cá dâm. Lấy cây mà đâm là cá nhám nhọn, Nước da lạm xạm là cá nhám trâu. Mặt trắng làu làu là cá bạc má, Hình đen như quạ là cá ô mun. Đặt giữa đình trung là cá ông sáp, Vừa đi vừa táp là cá dọ đàng. Kiều lạc khua vang là con cá ngựa, Rước thấy về chữa là cá tà ma. Đi xét từ nhà là con cá sát, Đắp bờ mà tát là cá ở mương. Giống không biết đường là con cá lạt ... Kể cho cô bác nghe lấy mà chơi. Kể đã hết hơi xin cho tôi nghỉ
Vè - Cá nghe vẻ nghe ve nghe vè loài cá. no lòng phỉ dạ, là con cá cơm. không ướp mà thơm, là con cá ngát. liệng bay thoăn thoắt, là con cá chim. hụt cẳng chết chìm, là con cá đuối. lớn năm nhiều tuổi, là cá bạc đầu. đủ chữ xứng câu, là con cá đối. nở mai tàn tối, là cá vá hai. trắng muốt béo dai, là cá úc thịt. dài lưng hẹp kích, là cá lòng tong. ốm yếu hình dong, là con cá nhái. thiệt như lời vái là con cá linh. cá kình, cá ngạc cá lác, cá dưa. cá voi, cá ngựa, cá rựa, cá dao. úc sào, bánh lái, lăn hải, cá sơn. lờn bơn, thác lác, cá ngác, dày tho. cá rô, cá sặt, cá sát, cá tra. mề gà, dải áo, cá cháo, cá cơm, cá mờn, cá mớn, sặc bướm, chốt hoa. cá xà, cá mập, cát tấp, cá sòng. cá hồng, chim diệp, cá ép, cá hoa. bống dừa, bống xệ, cá be học trò. cá vồ, cá đục, cá nục, lù đù. cá thu trên lá, bạc má bạc đầu. lưỡi trâu hồng chó, là cá lành canh. chim sành cá biếc, cá giếc, cá mè. cá trê, cá lóc, cá nóc, thòi lòi. chìa vôi, cơm lạt, bống cát, bống kèo. chim heo, cá chét, cá éc, cá chuồng. cá duồng, cá chẽm, vồ đém, sặc rằn. mòi đường, bống mú, trà mú, trà vinh. cá hình, cá gộc, cá cốc, cá chày cá dày, cá đuối, cá đối, cá kìm, cá chim, cá vược, cá nược, cá ngừ. cá bui, cá cúi, cá nhái, bã trầu cá nàu, cá dảnh, hủng hỉnh tơi bời. cá khoai, ốc mít, cá tích nàng hai. cá cầy, cá cháy, cá gáy, cá ngàn. trà bần, cá nái, nóc nói, cá hô. cá ngừ, mang rổ, cá sủ, cá cam. cá còm, cá dứa, cá hố, cá lăn. cá căn, cá viễn, rô biển lép xơ. cá bơ, chim rắn, cá phướng, rồng rồng trên bông trao tráo, cá sọ, cá nhồng. tòng tong, mộc tích, úc phịch, trê bầu. bông sao, bông trắng, càn trảng xanh kỳ. cá he, cá mại, mặt quỷ, cá linh. cá chình, ốc gạo, thu áo, cá kè, cá ve lẹp nấu, từ mẫu thia thia, cá bè trên mễ, đuôi ó bè chan. nóc vàng, cá rói, cá lủi, con cù. rô lờ, tra dấu, trạch lấu, nhám đào. tra dầu, cá nhám, úc núm, cá leo. cá thiếc, cá suốt, cá chốt, cá phèn. cá diềng, cá lúc, cá mực, cá mau chim câu, cá huột sọc sọc cá lầm. cá rầm, cá thiểu, nhám quéo chim gian. cá ong, cá quít, cá kết thiền nôi. bông voi út hoát, cá chạch, cá mòi
CA.... Nhắn sang sông đây xin hỏi bạn Rằng sông kia là cạn hay sâu Để đây xẻ gỗ bắt cầu Đường vô “thơ mới” ta đưa nhau lên cùng!!!
CA DAO TÌNH YÊU LỨA ĐÔI Ai đi đâu đấy hỡi ai Hay là trúc đã nhớ mai đi tìm _________ Ai về có nhớ ta chăng Ta về ta nhớ hàm răng mình cười __________ Anh về đếm hết sao trời Em đây kết tóc ở đời với anh __________ Ai đem con sáo sang sông Để cho con sáo sổ lồng bay cao ___________ Anh lấy được em bỏ công ao ước Em lấy được anh thoả dạ ước ao
Ðặc Sản Miền Trung Qua Ca Dao-Tục Ngữ (st) --Dải đất miền trung nhỏ hẹp chạy dài từ Thanh Hóa cho đến Bình Thuận. Mỗi địa phương đều có phong tục, tập quán, thổ sản khác nhau và miếng ngon vật lạ chẳng bao giờ thiếu vắng khách sành ăn lựa chọn phẩm bình. Xin giới thiệu cùng bạn đọc các loại đặc sản của miền trung đã được ông bà ta chọn lựa và truyền tụng qua nhiều thế hệ. Nghệ An xưa nay nổi tiếng với cam Xã Ðoài, nhút Thanh Chương... Ra đi anh nhớ Nghệ An Nhớ Thanh Chương ngon nhút, Nhớ Nam Ðàn thơm tương... Vùng đầu nguồn Lam Giang còn có những đặc sản vùng cao như: Tiếng đồn cá Mát sông Găng, Dẻo thơm ba lá, ngon măng chợ Cồn. Vào đến Quảng Bình thì có các loại sơn hào hải vị, những món thượng thừa trong khoa ẩm thực: Yến sử Vĩnh Sơn Cửa Khổng Cửa Ròn Nam sâm Bố Trạch Cua gạch Quảng Khê Sò nghêu Quán Hàu Rượu dâu Thuận Lý... Ðến Thừa Thiên - Huế bạn sẽ được thưởng thức các loại trái cây ngọt ngào, thơm ngon: Quýt giấy Hương Cần Cam đường Mỹ Lợi Vải trắng Cung Diên Nhãn lồng Phụng Tiên Ðào tiên Thế Miếu Thanh trà Nguyệt Biều Dâu da làng Truồi Hạt sen hồ Tịnh... Vào xứ Quảng được thưởng thức tiếp các món: Nem chả Hòa Vang Bánh tổ Hội An Khoai lang Trà Kiệu Thơm rượu Tam Kỳ... Trái bòn bon hay còn gọi là trái Nam trân rất quý hiếm, ngày xưa thuộc loại tiến kinh, được nhắc nhở qua câu hò tâm tình ý nhị: Trái bòn bon trong tròn ngoài méo Trái sầu đâu trong héo ngoài tươi Em thương anh ít nói ít cười Ôm duyên ngồi đợi chín mười con trăng... Ðất Quảng nổi tiếng với món don, ngon nhất là don Vạn Tường, bởi vậy mới có câu ca: Cô gái làng Son, Không bằng tô don Vạn Tường... Xứ Quảng còn là đất mía đường: Ai về Quảng Ngãi quê ta Mía ngon, đường ngọt, trắng ngà, dễ ăn Mạch nha, đường phổi, đường phèn Kẹo gương thơm ngọt ăn quen lại nghiền Quảng Ngãi còn nhiều đặc sản nổi tiếng khác: Mứt gừng Ðức Phổ Bánh nổ Ðức Thành Ðậu xanh Sơn Tịnh... Hoặc: Mạch nha Thi Phổ Bánh nổ Thu Xà Muốn ăn chà là Lên núi Ðịnh Cương... Rời Quảng Ngãi vào Bình Ðịnh quê hương của dừa: Công đâu công uổng công thừa Công đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan Hoặc: Muốn ăn bánh ít lá gai Lấy chồng Bình Ðịnh sợ dài đường đi... Bình Ðịnh còn nổi tiếng một loại trái cây rừng, mà thuở xưa dùng để tiến kinh. Ðó là trái chà viên: Quảng Nam nổi tiếng bòn bon Chà viên Bình Ðịnh vừa ngon vừa lành Chín mùi da vẫn còn xanh Mùi thơm cơm nếp, vị thanh đường phèn... Từ Bình Ðịnh vượt đèo Cù Mông vào đất Phú Yên, nơi nổi tiếng có xoài ngon Ðá trắng: Xoài đá trắng Sắn phường lụa... Phú Yên cũng là xứ đường mía, nhất là vùng La Hai, Ðồng Bò: Tiếng đồn chợ xổm nhiều khoai Ðất đỏ nhiều bắp La Hai nhiều đường Nổi tiếng nhất phải nói đến sò huyết ở đầm Ô Loan, huyện Tuy An và cước cá ở thị xã Tuy Hòa đã được thi sĩ Tản Ðà ca tụng: Phú câu cước cá, Ô Loan miếng hàu. Vượt đèo Cả vào đất Khánh Hòa cũng có lắm hải vị sơn hào như: Yến xào Hòn Nội Vịt lộn Ninh Hòa Tôm hùm Ðình Ba Nai khô Diên Khánh Cá tràu Võ Cạnh Sò huyết Thủy Triều... Vào Phan Rí, Phan Thiết là quê hương của cá, mắm ngon được cả nước truyền tụng. Nhờ cá mắm nhiều mà có lắm cuộc tình duyên mặn mà dí dỏm: Cô kia bớt tóc cánh tiên Ghe bầu đi cưới một thiên cá mòi Chẳng tin giở thử ra coi Rau răm ở dưới cá mòi ở trên Ở miền trung đất đai khô cằn, đồng bằng nhỏ hẹp, biển cả mênh mông, núi rừng trùng điệp, có lắm của ngon vật lạ hấp dẫn đối với khách sành ăn. Ðây là một trong những tiềm năng của ngành Du lịch Việt Nam.
Đi tìm vẻ đẹp ca dao, dân ca (st) TRONG CỘNG ĐỒNG CÁC TỘC NGƯỜI NAM BỘ Rau răm đất cứng dễ bứng khó trồng Dẫu thương cho lắm cũng chồng người ta Câu ca dao bình thường thôi, nhưng phải nghe đúng ngữ điệu của cô gái ấy, tình cảm của cô gái ấy, mới thấm hết cái hay rất thật của nó. Bởi vậy ở Nam Bộ, bên cạnh đờn ca vọng cổ và bản vắn, còn có một hình thức rất phổ biến là ca ra bộ- nghĩa là người ca phải vừa hát vừa ra bộ bằng gương mặt, ánh mắt, thân hình, đôi bàn tay, bàn chân… để diễn tả cho hết tình cảm của mình gởi trong câu hát. Trong phạm vi bài này, tôi xin phép nhận xét về ca dao dân ca Nam Bộ dưới góc độ ấy. Của một vùng văn hóa rộng lớn đã sản sinh ra nó. Trước hết xin nói qua về sự hình thành vùng văn hóa Nam Bộ I. TỪ VÙNG VĂN HÓA CỔ TRUYỀN NAM BỘ ĐẾN VÙNG VĂN HÓA NAM BỘ HÔM NAY Theo những khám phá của các nhà khảo cổ học, con người đã có mặt ở vùng đất Nam Bộ khá lâu đời. Nếu căn cứ theo những di chỉ cư trú và di cốt của con người ở Óc Eo, Ba Thê, Núi Nổi… thì từ cách đây 4.000 đến 5.000 năm, con người đã có mặt ở vùng đất còn chứa nhiều nước mặn, sình lầy, cây dại và dã thú này; đồng thời họ cũng để lại nhiều dấu ấn văn hóa khá đặc trưng về vùng miền, mà sinh động và thiết thực nhất là ở vùng tứ giác Long Xuyên và U Minh Thượng. Rất tiếc là các di tích của nền văn minh ấy chỉ cho chúng ta thấy rằng, nền văn minh ấy chỉ hứng khởi lên khoảng vài trăm năm rồi bị chìm lấp trong lòng đất miền Tây, với những hình ảnh hư ảo còn lại của một vương quốc Phù Nam, hay một "nước Chí Tôn" trong sử sách, bia ký cổ. Công cuộc mở đất phương Nam, khẳng định vùng văn hóa phương Nam, chỉ thật sự định hình từ những cuộc di dân lớn của người Việt ở TK XVI và đầu TK XVII. Đó là quá trình di dân tự nhiên, quá trình di dân cơ chế và quá trình chuyển cư tại chỗ. Quá trình di dân tự nhiên là quá trình di dân lẻ tẻ, chưa đủ để định hình bản sắc văn hóa của vùng đất. Chỉ đến khi nhà Nguyễn tiến hành những cuộc di dân cơ chế lớn từ vùng Ngũ Quảng vào, kết hợp với sự di dân cơ chế sau thất bại của nhà Minh trước triều Mãn Thanh (do Dương Ngạn Địch, Trần Thượng Xuyên, Mạc Cửu cầm đầu), cùng với việc di dân cơ chế trước TK XV của những lớp cư dân cổ Khơme đến từ nhiều vùng trên đất nước Campuchia, tràn về theo sông Tiền, sông Hậu để tránh họa diệt tộc của vua chúa Xiêm La, và sự di dân cơ chế của người Chăm Hồi giáo đến vùng Châu Đốc, kết hợp với quá trình chuyển cư tại chỗ của cộng đồng các tộc người để lập làng lập ruộng, vùng văn hóa mang bản sắc Nam Bộ mới thật sự hình thành. Chính nhờ quá trình chuyển cư tại chỗ, mới có việc thúc đẩy sự gần gũi giữa các nhóm dân cư, giữa các cộng đồng dân tộc, mới làm xuất hiện những điều kiện khách quan, tạo nên những tiếp xúc văn hóa giữa các cộng đồng người có những đặc trưng văn hóa khác nhau, làm nên tính chất địa văn hóa, địa kinh tế của một vùng đất châu thổ phương Nam rộng lớn. Đó chính là một vùng văn hóa trẻ, phong phú, đa dân tộc, đa tôn giáo và đa màu sắc (ở đây chúng tôi không có ý định đi sâu tìm hiểu vấn đề này). Muốn tìm hiểu đặc trưng vùng văn hóa, tất nhiên phải lấy đặc điểm tính cách con người làm trung tâm để xem xét. Bởi vì con người là chủ nhân của mọi ngôn ngữ và hành động, tác động sâu sắc đến âm nhạc, sân khấu, văn học, cũng như kiến trúc, hội họa, lễ hội và phong tục… Tất nhiên, đó là cộng đồng những tộc người cùng chung sống trên nền địa địa lý tự nhiên của vùng phù sa cổ miền Đông và vùng phù sa mới miền Tây Nam Bộ, mà tâm lý tính cách bị chi phối khá mạnh bởi hoàn cảnh địa lý, kinh tế - xã hội và quá trình phức hợp của nó theo từng bước phát triển của vùng dân cư rộng lớn này. Tất nhiên, chúng ta không thể phân chia rạch ròi từng vùng văn hóa trên cả nước, nhưng căn cứ vào những đặc điểm văn hóa khu biệt nhất định, chúng tôi tạm gọi là vùng địa văn hóa Nam Bộ để làm tiêu chí xem xét. Theo đó, nhiều nhà nhân chủng học, dân tộc học… đều có chung nhận định tương đối thống nhất về tính cách người Nam Bộ, tựu trung gồm những nét chính sau đây: hào hiệp trong cuộc sống, bình đẳng trong giao tiếp, ít bảo thủ. Tính hào hiệp không phải xuất phát từ máu "làm chơi ăn thiệt" trên vùng đất giàu tôm cá, phì nhiêu màu mỡ, mưa thuận gió hòa… mà nó được thể hiện trong nhiều yếu tố tâm lý cấu thành tính cách đó. Đó là thái độ mến khách, với tình yêu thương con người, ý thức coi trọng nhân nghĩa hơn tiền tài, danh vọng. Bởi vì, cho dầu là người Việt, người Khơme, người Hoa hay người Chăm, thì họ cũng phải thường xuyên đối đầu với một vùng đất mới còn hoang hóa, với biết bao khó khăn về điều kiện thiên nhiên và địa lý khắc nghiệt trong buổi đầu khai hoang lập ấp. Hơn nữa, trước một thiên nhiên bao la kỳ bí, chằng chịt sông rạch, rậm rạp rừng sâu, tràn ngập muỗi mòng, thú dữ… con người trở nên vô cùng nhỏ bé, tất nhiên phải dựa vào nhau mà tôn tại. Trong hoàn cảnh ấy, họ không thể nghĩ đến những thể chế từng ràng buộc của quan nha, triều đình; lại càng không thể câu nệ những lề thói xa xưa của làng xã nơi họ bỏ ra đi. Trên thực tế, đồng bằng sông Cưu Long trong buổi đầu khai phá, chưa hề có một khu vực hành chính ổn định; mãi đến khi Gia Long lên ngôi mới thiết lập được bộ máy cai trị của mình. Vì lẽ đó, con người trong buổi đầu mở đất, tất phải sống với nhau trong tình yêu thương san sẻ, bình đẳng tương thân, tương trợ để đùm bọc nhau sống còn trong nỗi nhớ thương nguồn cội cố xứ của mình. Tôi chưa thấy ở đâu trẻ em lại xưng "con" với người lớn, đứa lớn hơn gọi đứa nhỏ hơn là "cưng", bằng trang phải lứa thì xưng "qua" với "bậu". Lúc thân mật cũng "qua" với "bậu", lúc giận hờn cũng "bậu" với "qua"... Ví dầu tình bậu muốn thôi Bậu gieo tiếng dữ cho rồi bậu ra. Bậu ra cho khỏi tay qua Cái xương bậu nát cái da bậu mòn.
Tục ngữ về tình yêu _ Muốn yêu cho ra yêu một người đàn bà ta nên yêu nàng như thể nàng sẽ phải chết ngày mai ( tục ngữ ARÂP) _ Yêu là liên kết những tâm hồn cao thượng ( tục ngữ Anh ) _ Chưa thật yêu nếu không yêu luôn cả cái xấu của người yêu ( tục ngữ TBN ) _ Phụ nữ nên lấy ngưòi yêu mình hơn là lấy người mình yêu ( tục ngữ ARÂP ) _ những lời khuyên bảo vẫn là vô hiệ khi nó liên quan tới địa hạt của tình yêu ( tục ngữ Ý )
TƯƠNG TƯ - Phần I Ðêm qua chớp bể mưa nguồn Hỏi người tri kỷ có buồn hay chăng ? Cá buồn cá lội tung tăng Em buồn em biết đãi dằng cùng ai ? *** Ðêm qua mới gọi là đêm, Ruột xót như muối, Dạ mềm như dưa ! *** Ðêm qua đốt đỉnh hương trầm Khói lên nghi ngút, âm thầm lòng ai... *** Rồi mùa rạ tốt rơm khô Bạn về xứ bạn, biết mô mà tìm ? *** Chim chuyền nhành ớt líu lo Sầu ai nên mới ốm o gầy mòn *** Một ngày năm bảy trận giông Anh đi nằm bãi sao không thấy về ? ***
Ca dao, tục ngữ hic, làm phiền mọi người chút ạ. Trong diễn đàn có mẹ nào có file hay biết nhiều về ca dao, tục ngữ chia sẻ mình với! Em muốn sưu tầm nhưng mà tìm trên mạng thấy ít quá! Cảm ơn mọi người nhiều!
Ðề: Ca dao, tục ngữ Hơ hơ, cảm ơn bạn nhiều, được đó, cho mình xin với, hì, bữa trước ru đứa cháu ngủ mà mấy bác cứ chọc, vì mình cứ ru à ơi...!
Ðề: Ca dao, tục ngữ mình chỉ có phần lời thôi à,khó hò lắm nha.mà là điệu ru hò miền Trung cơ, nghe bà cố ru bb nhà mình,thấy quý hiếm nên mình lấy giấy bút ghi lại đó,trên mạng không có đâu,hiiii
Ðề: Ca dao, tục ngữ Thế ah bà, tui người miền trung đây, hic, tui chưa lấy chồng bà à, nhưng học cũng muốn sưu tầm mấy ru sau còn ru con, còn bây giờ ru cháu. hii. Uh, phần lời cũng được bà à. Tại tui thấy mấy câu ca dao, tục ngữ cha ông ta đúc kết thật là những bài học thật hay và đúng bà ah.