Kinh nghiệm: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

Thảo luận trong 'Kinh nghiệm kinh doanh' bởi hung soa, 13/3/2012.

  1. hung soa

    hung soa Quạt điện ThaiLand

    Tham gia:
    31/3/2010
    Bài viết:
    2,440
    Đã được thích:
    1,371
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    Ồ, thời gian thì không quá bận đâu, khi nào tiện thì gặp nhau. SĐT của mình ở dưới chữ ký....
     
    Đang tải...


  2. hung soa

    hung soa Quạt điện ThaiLand

    Tham gia:
    31/3/2010
    Bài viết:
    2,440
    Đã được thích:
    1,371
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    bhkien

    Chào các bạn,

    Thể theo mong muốn của các bạn dự kiến chúng ta sẽ tổ chức một buổi offline Chia sẻ kinh nghiệm kinh doanh vào lúc 9:00 sáng thứ 7 ngày 26/4/2014 tại Cafe Bảo Oanh, số 7 đường Thanh Niên, Hà Nội.

    Mời mọi người để lại thông tin theo mẫu tại đây hoặc PM cho mình để nhận được thông báo:

    - Họ và tên
    - Số ĐT
    - Email

    Xin hãy chia sẻ mục tiêu, quan tâm của bạn đối với chương trình offline này.


    Mình xin liệt kê những người có thể tham gia như sau:


    1. huong_clothingstore
    2. MEBAOCONG
    3. civil_huyen
    4. Luna Handmade
    5. Thuận Phan
    6. viet1410
    7. Thuốc Gia Truyền
    8. Luna Handmade
    9. Tùng_Lâm
    10. Vàng Bạc KJ
    11. Hùng Soa
     
    Sửa lần cuối: 23/4/2014
  3. hung soa

    hung soa Quạt điện ThaiLand

    Tham gia:
    31/3/2010
    Bài viết:
    2,440
    Đã được thích:
    1,371
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    Hữu xạ tự nhiên hương
    Khi mới tiếp xúc với người Mỹ, chắc hẳn nhiều bạn cũng nhận thấy họ có một điểm hơi khác thường. Khen tặng họ về một chuyện gì đó thì họ rất tự nhiên thốt ngay lời “thank you”.
    Quái lạ, tại sao vị da trắng này lại không khiêm nhượng chút nào cả, bạn tự hỏi? Thông thường với người Việt, khi được ai khen mình thì dù cho trong lòng có “mừng như mở hội” đi chăng nữa, bên ngoài ta thường tỏ ra e dè và tìm cách từ chối lời khen. Thốt lên lời cám ơn một cách hết sức tự nhiên và thẳng thừng như thế thì quả là “rất Tây”.

    Phản ứng này của chúng ta có lẽ đã bắt nguồn từ lối giáo dục gia đình. Khi còn nhỏ, cha mẹ thường dạy con cái luôn giữ cung cách khiêm nhường và không nên khoe khoang, phô trương về mình. Giáo dục ở nhà trường cũng không khác, và dần dần con trẻ chúng ta lớn lên với cái bản tính tương đối rụt rè, không những hay tránh nói nhiều về mình, và ngại ngùng khi nhận lời khen của người khác, mà còn tỏ ý xem thường những người hay phô trương, cho rằng họ “gáy” hơi nhiều hoặc “nổ” như kho đạn.

    Khi bước vào con đường kinh doanh, đứng ra lập cơ sở làm ăn, buôn bán thì những doanh nhân trẻ của chúng ta sẽ mang theo cái phong cách này làm hành trang vào thương trường. Những bài học về đức tính khiêm nhượng từ thuở nhỏ có thể được thâu tóm trong năm chữ “hữu xạ tự nhiên hương”. Mang áp dụng vào thương mại thì câu châm ngôn này có nghĩa là “cứ chú tâm tạo ra những sản phẩm và dịch vụ thật tốt, với chất lượng thật cao, rồi tiếng thơm sẽ bay xa, và dần dà mọi người sẽ nghe danh mà tìm đến mình. Còn thì không cần phải tuyên bố ầm ĩ gì cả”.

    Có lẽ cái tính khiêm nhượng này là một lý do khiến cho doanh nhân chúng ta thường không chú trọng nhiều đến mặt tiếp thị. Và nếu công ty có dành chút ngân sách cho tiếp thị, mỗi khi gặp khó khăn tài chính, cần cắt giảm chi phí thì hoạt động tiếp thị, quảng cáo bán hàng là mảng đầu tiên bị mang ra “tế thần”.

    Văn hào Mỹ, Henry David Thoreau đã từng viết một câu bất hủ rằng: “Người nào làm được chiếc bẫy chuột tốt thì dầu cho người ấy có ở trong một túp lều heo hút nơi rừng thẳm, mọi người cũng sẽ đắp đường, khai lối để tìm đến tận cửa nhà anh ta”. Câu nói này có một thời đã là chỉ nam hoạt động của nhiều doanh nghiệp phương Tây. Tuy nhiên, có lẽ chỉ trong khoảng thời gian từ những ngày đầu của cuộc cách mạng kỹ nghệ cho đến sau đệ nhị Thế chiến, là lúc mà phương châm này của Thoreau tỏ ra thích hợp nhất với hoàn cảnh kinh tế lúc ấy. Thật vậy, sau Thế chiến thì hầu hết cơ sở sản xuất hàng tiêu dùng tại các nước hoặc đều bị tàn phá hoặc xuống dốc thê thảm. Hòa bình trở lại, mọi người bắt đầu xây dựng cuộc sống mới và đổ tiền ra mua sắm. Thị trường thế giới lúc bấy giờ hoàn toàn thiếu thốn những sản phẩm tiêu dùng nên hàng gì làm ra cũng đều bán được. Đây quả là thời kỳ vàng son của hoạt động sản xuất và “hữu xạ” thực sự đã nhanh chóng đưa đến “tự nhiên hương”. Tương tự như thế, trong những năm đầu đổi mới ở Việt Nam, thị trường trong nước còn khan hiếm hàng tiêu dùng và khách hàng vẫn còn bỡ ngỡ thì hầu như bất cứ sản phẩm nhập hoặc hàng trong nước nào có tiêu chuẩn kha khá cũng đều bán được.

    Tuy nhiên, ngày nay thì thế cờ đã khác hẳn. Chỉ trong vòng mấy thập niên qua, thị trường thế giới đã hoàn toàn thay đổi. Những biến chuyển rộng lớn về mọi mặt, những phát triển mới mẻ về mặt truyền thông song song với khuynh hướng toàn cầu hóa, tất cả đã đưa đến một sự cạnh tranh ngày càng khốc liệt trên thương trường. Trong nước thì khách hàng ngày nay không còn “dễ tính” như trước và đòi hỏi những sản phẩm và dịch vụ có tiêu chuẩn cao không kém các nước tiên tiến. Động lực thúc đẩy người tiêu dùng đã chuyển từ “cần thiết” sang “ham muốn”. Người ta không “cần” mua một cái tivi màn hình phẳng, nhưng chỉ vì thấy những mẫu quảng cáo đập vào mắt mỗi ngày và nhất là thấy anh hàng xóm vừa có cái tivi mới, nên muốn mình cũng phải có.

    Thoreau thốt ra câu nói bất hủ trên vào năm 1854 và thế giới đã thay đổi quá nhiều suốt 160 năm qua. Ngày nay dù có làm cho được cái bẫy chuột tốt cách mấy đi nữa mà âm thầm mang ra ngay giữa chợ Sài Gòn để bán thì chắc cũng chẳng ai để ý đến. Làm ăn ngày nay mà không chú trọng đến tiếp thị thì cũng không khác gì đứng trong bóng tối mà nháy mắt với một cô gái đẹp. Chỉ riêng ta là người biết được mình muốn cô gái chú ý chứ nàng nào có thấy cái anh chàng đang đứng trong bóng tối đâu.

    Dĩ nhiên là khi đi vào việc tiếp thị sẽ còn bao nhiêu chi tiết khác. Tuy nhiên trước hết, có lẽ các doanh nhân cũng nên nhận định rằng giữa cái “ta” của cá nhân, và cái “ta” của doanh nghiệp có một sự khác biệt lớn. Khi lập công ty thì người chủ thường hay xem doanh nghiệp như một phần triển khai của con người mình. Cá nhân họ có thể là những người rất khiêm nhượng, kín đáo, nhưng nếu doanh nghiệp của họ lại cũng giữ cái phong cách ấy thì e rằng tuổi thọ của công ty sẽ không được bao lâu.

    Tình hình kinh tế khó khăn trong giai đoạn hiện tại chắc hẳn đã khiến cho nhiều doanh nghiệp cắt xén mảng tiếp thị và bán hàng. Tôi chỉ xin nhắc quý doanh nhân rằng bỏ quên mảng tiếp thị là làm mất đi một vũ khí thương mại vô cùng quan trọng. Đồng thời cũng xin nhắn rằng nếu có “nháy mắt” với ai thì cũng nhớ bật đèn cho sáng một tí.

    Theo Võ Tá Hân
    Nguồn Express
     
    Sửa lần cuối: 19/3/2024
  4. hangdiachu

    hangdiachu Thành viên tích cực

    Tham gia:
    26/8/2011
    Bài viết:
    551
    Đã được thích:
    115
    Điểm thành tích:
    83
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    Cháu càng đọc bài viết của chú cháu càng thấy nung nấu mình đi buôn. Cháu cũng học sư phạm giống chú nhưng thời của chú và chúng cháu khác xa nhau nhiều quá. Ra trường cháu vác hồ sơ đi xin việc ở đâu người ta cũng từ chối, chật vật cháu mới xin được dạy hợp đồng ở 1 trường cấp 3 nhưng mà đồng lương thấp quá cháu không thể trang trải cho chi tiêu gia đình. Cháu nghỉ dạy và xin đi làm ở một công ty tư nhân (làm chuyên ngành thôi chú ạ), cộng tác với công ty ấy cũng 4 năm rùi, năm nay vợ chồng cháu quyết định đẻ cháu thứ 2 thì khi phát hiện cháu có bầu thì họ cho cháu nghỉ việc. Ôi nghỉ việc trong tình trạng bụng to thì làm thế nào xin được việc chỗ khác bây giờ ạ, nguồn thu trong gia đình giảm mà vẫn phải chi tiêu, qua lamchame cháu đang có hướng kinh doanh mở một của hàng quần áo nhỏ. Cháu cảm ơn chú đã cho chúng cháu động lực để phấn đấu.
     
    thuonglxhung soa thích.
  5. Thu Vuong

    Thu Vuong Thành viên tích cực

    Tham gia:
    29/11/2013
    Bài viết:
    602
    Đã được thích:
    90
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    Đọc bài chia sẻ của bác hay wa...g cháu cũng mới tập KD kiếm thêm thu nhập cho gia đình. Vốn ít nên chỉ buôn bán theo mùa, kiểu cỏn con.
     
    hung soa thích bài này.
  6. hung soa

    hung soa Quạt điện ThaiLand

    Tham gia:
    31/3/2010
    Bài viết:
    2,440
    Đã được thích:
    1,371
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    Lâu nay bận việc nên ít khi vào Topic, hãy khởi động lên mọi người nhế
     
  7. huevu15

    huevu15 Thành viên tích cực

    Tham gia:
    2/11/2012
    Bài viết:
    820
    Đã được thích:
    57
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    Cháu đánh dấu để đọc những chia sẻ của chú,cảm ơn chú ạ.
     
  8. hung soa

    hung soa Quạt điện ThaiLand

    Tham gia:
    31/3/2010
    Bài viết:
    2,440
    Đã được thích:
    1,371
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    Làm giàu từ 700.000 đồng và chiếc xe đạp

    21 tuổi, Nguyễn Tường An sở hữu 2 cửa hàng tại Hà Nội với 14 nhân viên cũng là sinh viên. Khá bất ngờ khi điểm xuất phát của An chỉ là 700.000 đồng và chiếc xe đạp cà tàng.


    Khởi đầu bằng 700.000 đồng buôn bán mỹ phẩm

    Năm 2011, lên Hà Nội, học năm thứ nhất trường CĐ Truyền hình, trong một lớp gần 100% là nữ, Tường An nhận ra, bạn bè mình luôn mang theo mỹ phẩm đến giảng đường.

    Quyết định kinh doanh, An dành dụm được 700.000 đồng, mua mỹ phẩm Thái Lan từ cửa khẩu Cầu Treo (Hà Tĩnh), về bán trên một tấm bạt nhỏ, tại chợ Nhà Xanh (quận Cầu Giấy, Hà Nội). Cô bạn chia sẻ: “Lúc ấy, chợ Nhà Xanh có rất nhiều cửa hàng quần áo giá rẻ cho sinh viên nhưng lại không có hàng mỹ phẩm. Mình “điền vào chỗ trống” luôn. Kết quả thật bất ngờ!”. Gian hàng chỉ 1,2 m2 ấy đã mang lại cho An doanh thu 300.000 – 500.000 đồng/ngày.

    Bán lẻ mỹ phẩm được một năm, An tự hỏi: “Tại sao có những người trẻ lập nghiệp thành công, còn một số thì không?”. Để tìm câu trả lời, cô bạn xin làm thêm trong một shop thời trang phát đạt, do một ông chủ trẻ sở hữu. An chia sẻ: “Ai cũng khuyên sinh viên đi làm thêm, cọ xát để lấy kinh nghiệm. Nhưng mình nghĩ khác. Làm gì cũng phải xác định mục tiêu. Để học kinh doanh thì phải vào cửa hàng buôn bán, chứ dành 7 – 8 tiếng làm phục vụ karaoke thì khó học được gì”.

    “Bà chủ” đi xe đạp

    Sau một năm học nghề trong shop thời trang, Tường An ra kinh doanh riêng. Để ý thấy người trẻ đang có mốt diện đồ đôi, từ quần áo đôi đến phụ kiện đôi, An nhảy vào thị trường “ngách”, hầu như chưa ai để ý, đó là đồng hồ đôi. An thương lượng với một shop quần áo để sử dụng chung mặt bằng. Chịu 20% tiền thuê nhà, An đã có một góc tốt trưng bày đồng hồ. Cô bạn miệt mài đăng tin bán đồng hồ lên các trang rao vặt. Chủ đề vụt sáng trên các diễn đàn, bạn bè và khách hàng vào hỏi thăm tới tấp. Chỉ trong tuần đầu tiên, khách hàng đã đông đúc. “Bà chủ” phải lóc cóc đạp xe 20 km từ nhà đến mối buôn lấy hàng, 2 lần/ngày mới đủ đồng hồ để bán. Khi sinh viên ngấp nghé hỏi mua giá sỉ để kinh doanh, An đồng ý ngay, thậm chí, cho phép các bạn nhập hàng trước, thanh toán sau. Tường An chia sẻ: “Các bạn sinh viên tuy vốn ít nhưng bạn bè nhiều. Phải giúp khách hàng làm ăn tốt thì cửa hàng mới sống khỏe được”.

    Rồi khó khăn đến. Shop quần áo buôn bán lỗ, An phải gánh toàn bộ tiền thuê nhà. Bạn chia sẻ: “Mình rất đau đầu khi vừa phải tìm mối khách cao cấp hơn để tăng lợi nhuận, bù chi phí, vừa phải tiếp tục theo học cao đẳng. Đôi lúc, mình chỉ ước một ngày có 48 tiếng để làm xong mọi việc!”. Đúng thời điểm ấy, An mất 2 thứ quan trọng: Chiếc xe đạp và điện thoại iPhone. Cô kể: “Chiếc iPhone là tài sản quý nhất của mình. Nó chứa bao nhiêu số điện thoại làm ăn và là công cụ duy nhất để mình chụp ảnh sản phẩm đăng lên mạng”.

    Thua keo này ta bày keo khác, ngay trong tối hôm đó, cô bạn vắt óc tìm cách gia tăng doanh thu. Tìm hiểu các cửa hàng đồng hồ lớn tại Hà Nội, Tường An nhận ra mẫu của họ không phong phú lắm. Ý tưởng cung cấp hàng cho họ ập đến. An gọi điện xin gặp trực tiếp để thương lượng. Bạn kể: “Có người từng nói mình điên, hỏi thẳng “em nghĩ các cửa tiệm lớn sẽ hợp tác với đứa trẻ ranh như em sao?”. Mình biết mình còn quá trẻ. Nhưng nếu mình chưa thử, thì không được nói không thể!”.

    Giàu nhờ “cùng thắng”


    Sau khi bị nhiều nơi từ chối, đã có một cửa tiệm đồng ý đặt 100 chiếc đồng hồ đầu tiên. “Mình đã chấp nhận giá bán thấp, bù lỗ nhiều để tạo dựng được uy tín. Vốn bỏ ra cho 100 cái đồng hồ rất lớn, khiến mình phải tiêu đến đồng tiền cuối cùng. Nếu họ không bán hàng được nhanh thì mình chết đói mất!”. May mắn, đợt hàng đầu bán chạy, An có thêm đơn thứ hai, thứ ba,… Cô bạn chia sẻ: “Cảm giác tuyệt nhất trong phi vụ “mạo hiểm” ấy là những điều mình tin tưởng đều được chứng minh bằng kết quả!”.

    Khi việc kinh doanh tốt lên, nhiều người nhảy vào thị trường đồng hồ giá mềm cạnh tranh với An. Họ ép giá bán thấp xuống để giành thị phần. Các khách hàng quen nói thẳng, nếu cô bạn không hạ giá thì họ sẽ không lấy hàng. An tự hỏi: “Nếu cả hai nhà cung cấp cứ cạnh tranh bằng giá rẻ thì hai người đều thua lỗ. Làm sao đây?”.

    Nghĩ ra cách giải quyết “đôi bên cùng thắng”, An mời đối thủ cạnh tranh lớn nhất của mình ra quán trà đá, nói chuyện. Tường An chia sẻ: “Mình và đối thủ thỏa thuận không “dìm” nhau nữa, mà cùng nhau nâng giá lên với tỷ lệ lợi nhuận cao hơn, cùng nhau chia sẻ các mối buôn của mình. Và bây giờ, từ đối thủ, bọn mình trở thành những đối tác và cũng là bạn bè tốt của nhau”.

    Nhìn lại 3 năm kinh doanh, An chia sẻ: “Một cuộc sống tốt đẹp không thể nào dựng nên với nền tảng tài chính yếu kém. Mình cũng muốn chứng minh cho các bạn trẻ thấy, không cần có một xuất phát điểm tốt mới có thể kinh doanh thành công. Nếu mình đã đi lên chỉ từ 700.000 đồng và một chiếc xe đạp thì ai cũng có thể làm được!”.



    Tin tức nguồn: http://www.xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=914789#ixzz3AwiJBkhi
    doc tin tuc www.xaluan.com
     
    Sửa lần cuối: 20/8/2014
    ngakhanhlethuonglx thích.
  9. vinhomesriverside68

    vinhomesriverside68 Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    6/8/2014
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    7
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    đọc được rất nhiều bài viết hay và bổ ích từ mẹ nó
     
    hung soa thích bài này.
  10. richardmom

    richardmom Thành viên nổi tiếng

    Tham gia:
    3/1/2013
    Bài viết:
    5,028
    Đã được thích:
    976
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    đọc những câu chuyện của chú cháu cảm thấy mình cần phải nỗ lực hơn nữa
     
    hung soa thích bài này.
  11. zkhoaitayz

    zkhoaitayz Thành viên nổi tiếng

    Tham gia:
    26/4/2013
    Bài viết:
    4,661
    Đã được thích:
    668
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    nhiều câu chuyện hay và ý nghĩa quá chú ạ, đúng là kinh doanh cần có mạo hiểm và dám nghĩ dám làm, đôi lúc thất bại nhưng ông trời không bao giờ lấy đi cái gì của mình cả, thất bại hôm nay là bước đệm cho mai sau.
     
    hung soa thích bài này.
  12. hung soa

    hung soa Quạt điện ThaiLand

    Tham gia:
    31/3/2010
    Bài viết:
    2,440
    Đã được thích:
    1,371
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    Cái rào cản lớn nhất của các bạn trẻ là chưa được tự tin khi bắt đầu suy nghĩ về một việc gì đó. Nếu các bạn nghĩ: người ta làm được thì mình cũng làm được, thế là xong thôi
     
  13. Chungcudepgiare

    Chungcudepgiare Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    9/8/2014
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    Hay quá, cám ơn bác đã cho em tin tưởng vào con đường tương lai của mình :)
     
    hung soa thích bài này.
  14. hung soa

    hung soa Quạt điện ThaiLand

    Tham gia:
    31/3/2010
    Bài viết:
    2,440
    Đã được thích:
    1,371
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    Các bạn trên Diễn đàn hãy mạnh dạn kể những câu chuyện thânh công hay thất bại của mình để mọi người cùng trao đổi , rút kinh nghiệm nhé

    Về bài học thành công, nhà văn JK Rowling, tác giả của của tập truyện “Harry Potter”, người đã từng phải vật lộn với đói nghèo và thất bại trước khi bước lên đỉnh vinh quang, trở thành triệu phú và nổi tiếng thế giới, cũng đã từng nhắc tới. Cô nói: “Bạn thường đổ lỗi thất bại là vì cha mẹ đã hướng dẫn sai đường cho bạn, nhưng tới một ngày, khi bạn đã có những chiếc xe riêng, trách nhiệm cho thành công thuộc về chính bạn”.


    Hãy tạo dựng những mối quan hệ tốt trên con đường đi tới thành công

    - Cũng đã tới lúc bạn nên nhận ra rằng không ai trên thế giới nợ bạn bất cứ điều gì. Trên con đường bước tới thành công, bạn hãy làm mọi việc có thể để đối xử tốt hoặc giúp đỡ người khác cùng đi lên trong sự nghiệp. Điều này có thể gây dựng nên những mối quan hệ tốt có lợi cho sự nghiệp của bạn sau này, mang lại cho bạn một danh tiếng tốt. Tuy nhiên, bạn phải làm tất cả mọi việc một cách vô tư nhất, đảm bảo rằng bạn không mong muốn những người nhận được lòng tốt của bạn phải trả ơn.

    - Để chinh phục thành công, bạn thường phải trải qua những đột phá lớn, đó là những cơ hội rơi đúng thời cơ dành cho bạn, và nó phụ thuộc phần nhiều vào may mắn. Điều bạn có thể làm để nhận được may mắn đó là bồi dưỡng những mối quan hệ chuyên nghiệp và phát triển các kỹ năng của bản thân.


    - Khi sự nghiệp của bạn đang diễn ra tốt đẹp, bạn có thể mua một căn nhà và cho các con mình đi học đại học, bạn nên tận hưởng cuộc sống. Hãy nhớ rằng những gì thuộc về bạn hôm nay sẽ không phải là của bạn mãi mãi. Điều quan trọng là hãy tận hưởng cuộc sống hiện tại và biết ơn những thành quả của chính bản thân mình.

    - Thi đỗ một trường đại học gianh giá hoặc xin được một việc làm thêm ổn định không có nghĩa là bạn giành được phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực của mình. Đó có thể là thành công nhỏ ở thời điểm hiện tại, nhưng bạn luôn có những khó khăn phía trước cần vượt qua và tất nhiên, cuộc sống của bạn còn thay đổi nhiều hơn nữa nếu bạn cố gắng đạt được thành công lớn hơn. Nếu bạn đang ngủ quên trong chiến thắng ngày hôm nay, thì đó lại chính là thất bại.

    - Một mức lương lớn và sự tôn trọng đồng nghiệp dành cho bạn là những điều tuyệt vời ai cũng mong muốn đạt được, nhưng điều đó luôn tồn tại một mối nguy hiểm có thể thu hẹp định nghĩa thành công của bản thân bạn. Bạn cần xác định đích đến của chặng đường dài. Thành công sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu cuộc sống của bạn không thoải mái và hạnh phúc. Song thực tế là, thật khó khăn để mọi người hiểu rằng họ chỉ hạnh phúc khi bản thân họ cho phép mình được như vậy

     
    Sửa lần cuối: 23/8/2014
    thuonglx thích bài này.
  15. hung soa

    hung soa Quạt điện ThaiLand

    Tham gia:
    31/3/2010
    Bài viết:
    2,440
    Đã được thích:
    1,371
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    Kinh nghiệm xương máu của tôi khi khởi nghiệp

    Lê Lam Sơn, Tổng giám đốc Công ty dịch thuật Fingertip.

    Khi nhắc đến kinh nghiệm, người ta thường nhắc đến những bài học thành công. Nhưng theo tôi, những thất bại cũng là thứ kinh nghiệm rất đáng trân quý. Bài học về khởi nghiệp của tôi là một trong số đó.
    Thế hệ thanh niên 8x chúng tôi lớn lên cùng với những thay đổi to lớn của đất nước và những biến cố quan trọng của thế giới. Việt Nam hội nhập sâu sắc vào nền kinh tế thế giới, gia nhập WTO, rồi ký một loạt các công ước, các hiệp định quốc tế quan trọng về thương mại quốc tế. Nước Mỹ trải qua vụ 11/9 và thế giới văn minh đối mặt với nạn khủng bố, khủng hoảng kinh tế toàn cầu. Nung nấu ý định mở một công ty vào thời kỳ đó thật là bất hợp lý, nếu không muốn nói là điên rồ. Vậy mà tôi vẫn không làm thế nào dẹp được cái ý định điên rồ đó.

    Trong cuộc đời, tôi đã có những quyết định quan trọng khá lạ kỳ so với bạn bè. Tốt nghiệp ĐH Ngoại ngữ những năm 2000, bạn bè cùng trang lứa với tôi đều chọn những công ty thương mại hay ngân hàng lớn với thu nhập khởi điểm 400-500$. Khi ấy đó là một thu nhập lý tưởng và khiến bao người mơ ước. Tôi thì lại chọn công việc thu nhập thấp và thuần tuý văn hoá - làm việc cho một tờ báo điện tử và làm việc cho một công ty du lịch như một phiên dịch viên, biên dịch viên bán thời gian. Thực ra công việc này liên quan nhiều đến công việc chính của tôi, một biên dịch viên cho ban thế giới báo điện tử.

    Mọi người khuyên tôi không nên làm gì liên quan đến ngành xã hội vì nó gần với văn chương, mà ông cha có câu “lập thân tối kỵ văn chương”. Nhưng với ấp ủ mở một công ty riêng về dịch thuật, tôi dồn hết tâm huyết vào công việc và hy vọng có ngày nào đó sẽ đủ điều kiện thành lập công ty để tự do thực hiện các ý tưởng của mình và phô diễn tài năng về ngôn ngữ của mình.

    Tôi dồn hết sức lực vào việc trau dồi vốn liếng ngôn ngữ và nghiệp vụ chuyên môn, tức là dịch thuật. Ngoài việc đăng ký các khoá học ngắn hạn trong và ngoài nước, tôi dành hầu hết thời gian rỗi của mình để dịch các văn bản và đoạn video khó nhằn. Khi đó, tôi chỉ nghĩ rằng mở công ty rất đơn giản, chỉ đòi hỏi kiến thức chuyên môn vững mà thôi. Vì thế, thay vì song song đầu tư vào học kiến thức tài chính và quản trị thì tôi lại chỉ chăm chăm học về chuyên môn nghiệp vụ dịch thuật mà thôi. Sau này tôi đã phải trả giá đắt vì sự trang bị thiếu đồng bộ này.

    (còn nữa)
     
    Sửa lần cuối: 23/8/2014
  16. hung soa

    hung soa Quạt điện ThaiLand

    Tham gia:
    31/3/2010
    Bài viết:
    2,440
    Đã được thích:
    1,371
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    Lê Lam Sơn, Tổng giám đốc Công ty dịch thuật Fingertip.

    (Tiếp theo và hết)
    Tổng giám đốc 8x
    Tôi quyết định thành lập công ty dịch thuật Fingertip (tên trước đây là Nam Dương) vào đầu năm 2007, sau khi đã tích luỹ được một số tiền nho nhỏ và với sự giúp đỡ của gia đình, bạn bè. Tôi còn nhớ khi đó tôi đã không phân tích kinh tế vĩ mô nên không lường trước được cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu 2007 và sự phát triển của các công cụ dịch online như Google Translate cũng như sự cạnh tranh trong ngành dịch thuật khốc liệt như thế nào. Và tôi đã phải gặp khó khăn chồng chất cho quyết định hồ đồ đó.

    Trong hơn một năm đầu, không có một khách hàng lớn nào ngó ngàng đến công ty. Chỉ có một số khách hàng lẻ tẻ giúp chúng tôi cầm cự qua ngày. Công ty chỉ hoạt động cầm chừng. Họa hoằn lắm mới có tháng hoà vốn. Anh em bạn bè phải làm đủ mọi cách để giúp công ty tồn tại. Nào là vay mượn, nào là bán và cầm cố tài sản, nào là nhận job làm thêm, kinh doanh các mặt hàng dã chiến khác… Nhiều lần, công ty tưởng như chỉ còn cách bờ vực phá sản trong gang tấc. Đó là một trải nghiệm không lấy gì làm dễ chịu.

    Có những thời điểm tôi sút đến chục cân vì lo đến mất ăn mất ngủ. Nếu chuẩn bị kỹ càng hơn, tôi đã không phải trải qua những ngày tháng cực hình đó. Các thành viên trong ban giám đốc là bạn bè của tôi, đều là “dân” chuyên về ngoại ngữ, khi đó không có khái niệm nào về quảng cáo, và nhất là về quản trị. Nhân viên thì chỉ biết nhìn vào bằng cấp mà tuyển. Nhưng ngặt một nỗi hễ ai mà có bằng loại giỏi thì vào không biết làm gì, đến cái công văn cũng không biết làm chứ chưa nói đến dịch tài liệu.

    Trong khi đó, một số người có bằng cấp kém hơn hoặc không có bằng cấp thì làm việc rất hiệu quả. Rồi có trưởng phòng, phó giám đốc rất giỏi nhưng hễ tuyển vào thì khách hàng lại vắng tanh. Trong những ngày đó, khó khăn chồng chất khó khăn trước mắt tôi. Chúng tôi lúng túng không biết làm thế nào để thu hút nhiều khách hàng, làm thế nào để giữ chân họ, phản ứng ra sao trước những câu hỏi của khách hàng… Chẳng hạn như bao giờ thì xong tài liệu, khuyến mại bao nhiêu phần trăm, hoa hồng như thế nào, công ty có làm được thủ tục xin chứng nhận của Sở Tư pháp không, có xin được xác nhận của Bộ Ngoại giao không.

    Thời gian cứ thế trôi đi mà không thấy có dấu hiệu nào khả quan hơn xuất hiện. Đến giữa năm 2008, một người bạn của tôi sau khi đi du học về tặng tôi một số cuốn sách quý: Build to last (Xây dựng để trường tồn), From Good to Great (Từ tốt đến vĩ đại) và The Knack (sau này người ta dịch là Túi khôn). Đó là cái phao cứu sinh cho tôi lúc đó. Sau khi ngấu nghiến đọc sách trong vòng vài ngày, tôi bắt tay vào việc chỉnh đốn lại công ty.

    Tôi bắt đầu học về các kiến thức cơ bản về cân đối sổ sách tài chính, kiến thức quản trị nhân sự, việc cấu trúc công ty sao cho khoa học, cách xác định những kênh quảng cáo hiệu quả, cách xác lập một văn hoá công ty đặc trưng, cách tuyển dụng và sử dụng nhân sự sao cho đúng người đúng việc, các nghệ thuật tìm kiếm, thuyết phục và giữ chân khách hàng, việc lên kịch bản kinh doanh và tiên liệu kết quả kinh doanh trong ngắn và dài hạn, việc xác lập mức giá cạnh tranh và tối đa hoá lợi nhuận...

    Mặt khác, sau khi thỉnh giáo các vị giám đốc đàn anh, tôi mới biết áp dụng các công cụ hiện đại vào việc quản lý. Tôi thuê một chuyên viên kỹ thuật dạy Access như một giáo viên nghiệp dư để phổ biến kiến thức quản lý dữ liệu cho nhân viên hành chính. Đây là một trong những phần mềm mạnh nhất về quản lý dữ liệu. Hãy hình dung bạn có hàng trăm khách hàng có tài liệu đang dịch ở công ty bạn. Bạn sẽ phải quản lý thông tin như thế nào để chắc chắn rằng mọi việc đều trơn tru.

    Phần mềm Access rất tài tình. Nếu dữ liệu đã được chuẩn bị đầy đủ, trong một cái chớp mắt, trình duyệt này có thể truy xuất hàng loạt thông tin quan trọng như việc ai đang làm gì, hay theo chiều ngược lại, việc gì đang do ai đảm trách, công việc bao giờ sẽ hoàn thành, và cần bao nhiêu người để hoàn thành, công việc đó đang ở trạng thái như thế nào… Đối với một công ty dịch thuật, những thông tin đó là vô cùng quan trọng. Công cụ này đã giúp chúng tôi rất nhiều trong việc cạnh tranh với các đối thủ khác, vốn có kinh nghiệm nhiều năm về dịch thuật.

    Một điều rất quan trọng là việc làm quen với các bảng tính Excel và các mô hình kinh tế. Tôi bắt đầu học cách lập hàm kinh tế để tính ra mức giá ở đó lợi nhuận là tối đa và vẫn đảm bảo được sản lượng mà không nhất thiết phải tăng giá lên cao hay tăng sản lượng. Tôi cũng học cách giảm chi phí xuống tối thiểu, thứ rất hữu dụng trong bối cảnh lạm phát dâng cao như những năm gần đây. Các kiến thức này là rất nhiều ở trong các sách của các trường đại học kinh tế mà trước đó tôi đã không có ý thức tích luỹ.

    Cho đến bây giờ, khi công ty đã có cả trăm nhân viên, hàng nghìn cộng tác viên và hàng trăm khách hàng lớn nhỏ, tôi vẫn thấy mình là đứa trẻ đứng trước đại dương kiến thức kinh tế học, vẫn còn bao điều cần phải học học, phải tu dưỡng.

    Nguồn: http://vnexpress.net/tin-tuc/cong-dong/kinh-nghiem-xuong-mau-cua-toi-khi-khoi-nghiep-2189610.html
     
    Sửa lần cuối: 23/8/2014
    thuonglxthungabnbg thích.
  17. thungabnbg

    thungabnbg

    Tham gia:
    27/8/2013
    Bài viết:
    19,457
    Đã được thích:
    4,066
    Điểm thành tích:
    2,063
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    nhìn avarta vc chú cháu mong sau này đc vây
    -thi thoảng cháu vẫn vào đọc các câu chuyện chú chia sẻ
    rất tốt định hướng cho chúng cháu rất nhiều
     
    hung soa thích bài này.
  18. kem chanh

    kem chanh Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    10/9/2013
    Bài viết:
    8,036
    Đã được thích:
    1,509
    Điểm thành tích:
    863
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    cháu oánh dấu để lúc nào rảnh vào đọc những chia sẻ của chú, mới đọc 1 - 2 trang đầu nhưng thấy rất hay và bổ ích..................
     
    hung soa thích bài này.
  19. vaydamshop

    vaydamshop sỉ lẻ quần áo mỹ phẩm

    Tham gia:
    15/5/2014
    Bài viết:
    972
    Đã được thích:
    89
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    đánh dấu đọc dần..nhưng câu chuyện cua chú rất hay và ý nghĩa..cảm ơn chú đã chia sẻ....
     
    hung soa thích bài này.
  20. metomcat

    metomcat đồ sơ sinh giá rẻ

    Tham gia:
    20/2/2012
    Bài viết:
    21,895
    Đã được thích:
    2,319
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Nghề buôn: Mồ hôi, nước mắt, nụ cười

    đọc cái này hay quá, thanks chủ top nhé, đúng là buôn bán khó khăn quá
     
    hung soa thích bài này.

Chia sẻ trang này