Vườn cổ tích: Thơ và Truyện cho bé

Thảo luận trong 'Các vấn đề giáo dục khác' bởi minh_nguyet1965, 14/3/2006.

  1. minh_nguyet1965

    minh_nguyet1965 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    15/12/2004
    Bài viết:
    2,194
    Đã được thích:
    189
    Điểm thành tích:
    153
    Dán Hoa tặng mẹ

    Em dán được cái hoa
    Cô cho mang về nhà
    Nói rằng : " Con biếu mẹ
    Quà ngày tết tháng ba "

    Xoa đầu em mẹ bảo
    " Con dán đẹp thế à ?
    Mẹ cám ơn cô giáo
    Dạy con tặng mẹ hoa "

    KHẢI MINH
     
    Đang tải...


  2. minh_nguyet1965

    minh_nguyet1965 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    15/12/2004
    Bài viết:
    2,194
    Đã được thích:
    189
    Điểm thành tích:
    153
    Cây dây leo

    Bé tí teo
    Ở trong nhà
    Lại bò ra
    Ngoài cửa sổ
    Và nghển cổ
    Lên trời cao
    Hỏi : "Vì sao ?"
    Cây trả lời
    Cho dễ nhớ
    Tắm nắng gió
    Gội mưa gào
    Cây mới cao
    Hoa mới đẹp "

    XUÂN TỬU
     
  3. minh_nguyet1965

    minh_nguyet1965 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    15/12/2004
    Bài viết:
    2,194
    Đã được thích:
    189
    Điểm thành tích:
    153
    Ba anh em

    Một người có ba con trai, cả cơ nghiệp có một cái nhà. Người con nào cũng muốn sau này, khi bố mất, nhà sẽ về mình. Ông bố thì con nào cũng quí, thành ra rất phân vân, không biết tính sao cho các con vừa lòng. Bán nhà đi thì có tiền chia cho chúng, nhưng là của hương hỏa nên ông không muốn bán. Sau ông nghĩ được một kế, bảo các con:

    - Chúng mày hãy đi chu du thiên hạ, thử gan thử sức một phen. Mỗi đứa học lấy một nghề. Đứa nào giỏi nhất, bố cho cái nhà.

    Ba người con lấy làm thích lắm. Người con cả muốn trở thành thợ đóng móng ngựa, người thứ hai muốn làm thợ cạo, còn người em út muốn làm thầy dạy võ. Ba anh em hẹn nhau ngay về, rồi chia tay ra đi.

    Cả ba người đều gặp được thầy giỏi truyền cho biết hết bí quyết nhà nghề. Người đóng móng ngựa được làm việc cho nhà vua và nghĩ bụng: "Phen này, chắc nhà không thoát khỏi tay mình". Người thợ cạo được sửa tóc cho những nhà quyền quí nên chắc mẩm là được nhà. Anh học võ bị đấm nhiều miếng nhưng vẫn cắn răng chịu, nghĩ bụng: "Nếu sợ bị đấm thì bao giờ được nhà?".

    Đến hẹn, ba anh em trở về nhà. Nhưng chẳng ai biết làm thế nào để thi thố tài nghệ của mình, bèn ngồi bàn với nhau. Đương lúc ấy chợt có một chú thỏ băng qua cánh đồng. Anh thợ cạo reo lên: "May quá, thật là vừa đúng dịp". Anh liền cầm đĩa xà phòng, đánh
    bọt, đợi thỏ ta đến gần, anh vừa chạy theo vừa quét xà phòng, cạo râu thỏ mà không hề làm thỏ xầy da chút nào. Người bố khen: "Khá lắm! Nếu hai thằng kia không làm được trò gì hay hơn thế thì cho mày cái nhà".

    Một lát sau có một cỗ xe ngựa chạy qua như bay. Anh đóng móng ngựa nói: "Bố xem tài con nhé!". Anh liền chạy đuổi theo cỗ xe, tháo bốn móng sắt của một con ngựa và thay luôn bốn móng mới trong khi ngựa vẫn phi đều. Người bố lại khen: "Mày giỏi lắm! Mày chẳng kém gì em mày. Không biết cho đứa nào cái nhà đây!".

    Lúc bấy giờ người con út mới nói:

    - Thưa bố, bây giờ đến lượt con, bố cho con thử tài.

    Vừa lúc ấy trời bắt đầu mưa. Anh ta rút ngay gươm múa kín trên đầu, người không dính một giọt nước nào. Trời mưa ngày càng to, anh ta múa càng hăng, áo quần vẫn khô như đứng nơi kín đáo. Người bố ngạc nhiên quá reo lên:

    - Con thật là tài nhất! Thôi con được cái nhà rồi.

    Hai anh cũng phục người em út lắm và đồng ý với cha. Ba anh em rất mực thương nhau nên ở cùng một nhà, mỗi người làm nghề của mình. Họ tài khéo nên kiếm được nhiều tiền. Họ sống sung sướng như vậy mãi cho đến lúc tuổi già, một người ốm chết, hai người kia buồn rầu cũng chết theo. Cả ba anh em vừa khéo vừa giỏi, lại vừa quí mến lẫn nhau, đều được chôn chung một mộ.

    Chuyện cổ Grim
     
  4. minh_nguyet1965

    minh_nguyet1965 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    15/12/2004
    Bài viết:
    2,194
    Đã được thích:
    189
    Điểm thành tích:
    153
    Trâu, Cọp và Trí Khôn Con Người

    Ngày xưa, người ta khi dắt trâu ra ruộng thường lấy dây buộc vào sừng trâu mà kéo đi. Một hôm, có con chim đậu ở bụi cây, thấy người nông dân dẫn trâu đi như vậy, bèn hỏi: "Sao ông không thọc lỗ ở mũi trâu mà dắt đi?". Người kia bèn buộc con trâu vào gốc cây, đâm thủng mũi trâu, xỏ dây dắt đi. Sau đó có nhiều người bắt chước theo. Một hôm, sau buổi cày, trong lúc người chủ nghỉ ngơi đi uống nước, con trâu đang ăn cỏ, thì có một con cọp đến hỏi trâu rằng: "Này trâu, sao mày to xác như vậy mà lại để cho một thằng người bé nhỏ xỏ mũi kéo, đánh đập, mà mày cứ chịu lép vế". Trâu trả lời cọp: "Tuy người bé nhỏ, nhưng nó có trí khôn to lớn".

    Vừa lúc ấy, người đi cày trở lại. Cọp bèn chặn hỏi: "Nghe trâu nói là người tuy bé nhỏ nhưng có trí khôn. Vậy trí khôn đâu, cho ta xem với". Người đi cầy đáp: "Trí khôn tôi để ở nhà". Cọp bảo: "Hãy về nhà lấy trí khôn cho ta xem". Người nông dân trả lời: "Được chứ Nhưng e rằng trong lúc tôi vắng mặt, thì ông cọp ăn mất trâu của tôi đi. Vậy, cọp có bằng lòng cho tôi trói lại đã, rồi tôi về nhà lấy trí khôn cho mà xem?". Cọp bằng lòng.

    Người đi cầy bèn lấy dây thừng, cột cọp thật kỹ vào gốc cây. Rồi ông lấy một chiếc gậy to đánh vào đầu cọp nói rằng: "Trí khôn của tao đây này". Trâu thấy vậy, cười ngã nghiêng, đập hàm vào đất, gãy cả hàm răng trên. Do đó, loài trâu sau này không còn hàm răng trên nữa, vì đã cười cọp. Còn loài cọp thì bị rằn rện, lông có những vết sọc đen trên mình là dấu tích bị loài người đánh
     
  5. minh_nguyet1965

    minh_nguyet1965 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    15/12/2004
    Bài viết:
    2,194
    Đã được thích:
    189
    Điểm thành tích:
    153
    Cổ Tích Người Cha

    Khi ông Trời bắt đầu tạo ra nguời cha đầu tiên trên thế gian, ngài chuẩn bị sẵn một cái khung thật cao. Một nữ thần đi ngang qua ghé mắt coi và thắc mắc: “Thưa ngài, tại sao nguời cha lại cao đến như vậy? Nếu ông ta đi chơi bi với trẻ con thì phải quỳ gối, nếu ông ấy muốn hôn những đứa con mình lại phải cúi nguời. Thật bất tiện!”. Trời trầm ngâm một chút rồi gật gù: “Ngươi nói có lý. Thế nhưng nếu ta để cho nguời cha chỉ cao bằng những đứa con, thì lũ trẻ sẽ biết lấy ai làm tầm cao mà vươn tới?”.

    Thấy Trời nặn đôi bàn tay nguời cha to và thô ráp, vị nữ thần lại lắc đầu buồn rầu: “Ngài có biết đang làm gì không? Những bàn tay to lớn thường vụng về. Với đôi bàn tay ấy, nguời cha chật vật lắm mới có thể găm kim băng đóng tã, cài nút áo cho con trai, thắt chiếc nơ hồng cho con gái. Bàn tay ấy không đủ khéo léo để lấy những mảnh dằm nằm sâu trong da thịt mềm mại của trẻ”. Ông Trời mỉm cuời đáp: “Nhưng đôi bàn tay to lớn vững chãi đó sẽ dìu dắt bọn trẻ qua mọi sóng gió, cho tới lúc chúng trưởng thành”.

    Vị nữ thần đứng bên cạnh nhìn Trời nặn nguời cha với một đôi vai rộng, lực luỡng. “Tại sao ngài phí thế?”, nữ thần thắc mắc. “Thế người cha sẽ đặt con ngồi đâu khi phải đưa nó đi xa? Lấy chỗ đâu cho đứa con ngủ gật gối đầu, khi đi xem xiếc về khuya?”. “Quan trọng hơn, đôi vai đó sẽ gánh vác cả gia đình”, ông Trời đáp.

    Ông Trời thức trắng đêm để nặn cho xong nguời cha đầu tiên. Ngài cho tạo vật mới ít nói, nhưng mỗi lời phát ra là một lời quyết đoán. Tuy đôi mắt của nguời cha nhìn thấu mọi việc trên đời, nhưng lại bình tĩnh và bao dung. Cuối cùng khi đã gần như hoàn tất công việc, Trời thêm vào khóe mắt nguời cha vài giọt nuớc mắt. Nhưng sau một thoáng tư lự, Ngài lại chùi chúng đi. Thành ra người đời sau không mấy khi thấy được những giọt lệ hiếm hoi của nguời cha, mà chỉ có thể cảm và đoán được rằng ông ta đang khóc.

    Xong việc, ông Trời quay lại nói với nữ thần: “Ngươi thấy đó, người cha cũng đáng yêu như nguời mẹ mà ta đã dồn bao công sức để tạo ra”
     
  6. minh_nguyet1965

    minh_nguyet1965 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    15/12/2004
    Bài viết:
    2,194
    Đã được thích:
    189
    Điểm thành tích:
    153
    Hai chú gà con

    Hai chú gà con,
    Đi chơi với nhau.
    Chú che cái dù,
    Chú đội mũ trên đầu.
    Đang nói chuyện vui,
    Tay trong cánh tay.
    Ngó hai chú gà,
    Ra bạn thân ai tày.
    Rồi hay!

    Đâu thấy đàng xa,
    Con giun khá to.
    Chú quăng cái dù,
    Chú liệng mũ co giò.
    Tay đã rời tay,
    Lanh ai nấy xơi.
    Cả hai cắm đầu,
    Lao mình đến con mồi.
    Thật vui!

    Hai chú gà con,
    Không hơn kém nhau.
    Tới nơi tức thì,
    Cùng kéo hai đầu.
    Lôi kéo hồi lâu,
    Giun kia đứt đôi.
    Cả hai té nhào,
    Xoa đầu u một hồi.
    Chừa thôi!
     
  7. minh_nguyet1965

    minh_nguyet1965 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    15/12/2004
    Bài viết:
    2,194
    Đã được thích:
    189
    Điểm thành tích:
    153
    Vòng quý và vũng bùn

    Ngày xửa ngày xưa, nhân ngày sinh của con gái nhà vua tặng nàng một chiếc vòng vàng nạm nhiều loại đá quý. Công chúa vô cùng mừng rỡ, nàng mang nó bên mình cả ngày, hiếm khi tháo nó ra. Thế nhưng chẳng hiểu sao, một ngày nọ chiếc vòng biến mất. Người ta nghi nó bị đánh cắp và nhà vua hứa thưởng 500 lạng bạc cho ai tìm được chiếc vòng quý.

    Có một người đàn ông vì muốn 500 lạng bạc thưởng, nên bỏ nhà đi lang thang tìm chiếc vòng. Ông ta đi đây đó gần trọn năm trời vẫn chưa thấy chiếc vòng đâu cả. Một ngày nọ, ông đến bên một con rạch đầy nước tù đọng, vừa đen vừa bốc mùi khăm khẳm. Quá mệt lại chẳng tìm ra một bóng râm nào khác, người đàn ông ngồi phịch xuống bên bờ con rạch.

    Bỗng nhiên, người đàn ông nhảy dựng lên. Ông ta đã nhìn thấy nó! Chính nó, chiếc vòng quý của công chúa! Nó đang nằm dưới rạch. Nhìn mặt nước đen, người đàn ông ngần ngừ một lúc rồi nằm rạp xuống đất thò một tay mò tìm. Quậy quọ một hồi, mặt mày nhăn nhó đầy bùn hôi thối nhưng không thấy gì, người đàn ông rút tay lên. Ô kìa! ông ta vẫn thấy chiếc vòng nằm đó. Lần này dùng cả hai tay, người đàn ông cố mày mò cố lấy cho bằng được chiếc vòng. Đầu và ngực ông ta đầy bùn hôi thối.

    Đúng lúc đó có một bà tiên giả dạng thành một bà lão đi ngang qua. Thấy ngưòi đàn ông vâth vả tìm kiếm, bà lão bèn dừng lại hỏi. Sợ người khác biết sẽ đòi chia phần tiền thưởng, người đàn ông chẳng nói chẳng rằng, tiếp tục móc bùn. Tức tối người đàn ông lội cả người xuống rạch để bươi móc mò tìm. Chiếc vòng cứ như trêu ngươi, mò mãi vẫn không thấy, nhưng hễ mặt nước trở lại yên lặng thì lại nhìn thấy nó dưới rạch.

    Đứng trên bờ bà tiên cười bảo người đàn ông: "Ngươi không nói ta cũng biết ngươi tìm gì. Rõ là tham vọng phú quý khiến người ta mờ mắt lao vào chỗ tăm tối hôi thối. Nhưng cái mà ngươi đang theo đuổi chỉ là cái bóng mà thôi" Nói rồi bà tiên bỏ đi.

    Thất vọng leo lên bờ, người đàn ông thở hồng hộc, nằm vật ra đất. Lúc này bà tiên mới trỏ lên cây. Thì ra chiếc vòng treo lơ lửng trên cành cây nghiêng mình bên rạch nước.
    (truyện cổ Nigeria - báo Phụ Nữ)

    Câu chuyện giáo dục chúng ta rằng chính lòng tham của con người đã làm mở mắt để chúng ta không nhận ra được chúng ta đang theo đuổi 1 cái bóng...Vì lòng tham mà người đàn ông đã sợ phải chia đôi phần thưởng, vì tham lam mà ông ta không ngại lao vào vũng bùn hôi thối....
     
  8. minh_nguyet1965

    minh_nguyet1965 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    15/12/2004
    Bài viết:
    2,194
    Đã được thích:
    189
    Điểm thành tích:
    153
    Câu chuyện về 1 chú ếch

    Một đàn ếch đi ngang qua một khu rừng và hai con ếch bị rơi xuống một cái hố. Khi thấy cái hố quá sâu những con ếch còn lại bèn nói với hai con ếch kia rằng chúng sẽ phải chết. Hai con ếch mặc kệ những lời bình luận và cố hết sức nhảy ra khỏi cái hố. Đàn ếch nhao nhao bảo chúng đừng vô ích, hãy chấp nhận cái chết không thể tránh khỏi. Cuối cùng, một con ếch nghe
    theo lời của đàn ếch. Nó gục xuống chết vì kiệt sức và tuyệt vọng. Con ếch còn lại vẫn dồn hết sức lực còn lại tiếp tục nhảy lên. Đám ếch trên bờ lại ầm ĩ la lên bảo nó hãy nằm yên chờ chết . Con ếch nọ lại càng nhảy mạnh hơn nữa. Và thật kỳ diệu, cuối cùng nó cũng thoát ra khỏi cái hố sâu. Đàn ếch xúm lại: " Không nghe chúng tôi nói à?" Chúng cứ hỏi mãi trong sự ngạc nhiên và lúng túng của con ếch nọ. Cuối cùng sự thật cũng được một con ếch già hé lộ rằng con ếch vừa thoát khỏi cái hố kia bị điếc và nó cứ nghĩ là những con ếch khác hò reo đang cổ vũ cho nó!!!....

    Có một bài học từ câu chuyện này:

    Lời nói luôn có những sức mạnh. Một lời động viên dành cho người đang trong cơn khủng hoảng có thể mang đến sức mạnh bất ngờ để vượt qua nghịch cảnh. Một lời tiêu cực với người đang khủng hoảng có thể giết chết họ.Vì vậy hãy cẩn thận với lời nói của bạn
    Hãy nói những lời mang đến niềm tin và sức sống cho những ai đi ngang qua cuộc đời bạn. Sức mạnh của ngôn từ! Vâng đôi lúc thật khó mà hiểu được sức mạnh kỳ diệu của một lời động viên khích lệ. Bất cứ ai cũng có thể những lời cướp đi tinh thần chiến đấu, nghị lực sống của một người đang trong lúc khó khăn, hoạn nạn. Nhưng chỉ có những người đặc biệt, những người thật sự "biết sống đẹp" mới có thể dành thời gian, tấm lòng để khích lệ người khác.
     
  9. minh_nguyet1965

    minh_nguyet1965 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    15/12/2004
    Bài viết:
    2,194
    Đã được thích:
    189
    Điểm thành tích:
    153
    Thần Gió và Mặt Trời

    Sau khi gây ra thiên tai, bão táp làm đổ sập nhà cửa, cây cối, Thần Gió càng lúc càng tỏ ra ngạo mạn. Một hôm Thần Gió tranh cãi với Mặt Trời xem ai là kẻ mạnh nhất. Nhìn xuống mặt đất, thấy một khách bộ hành khoác chiếc áo tơi đang đi, Mặt Trời bảo: "Chẳng cần cãi nhau làm gì, hễ ai làm cho người khách bộ hành kia phải cởi chiếc áo ra sẽ thắng cuộc và là kẻ mạnh nhất!"

    Thần Gió bắt đầu dương oai, thổi làm cát bụi bốc lên mù mịt, cây cối đổ rạp. Những cơn cuồng phong liên tiếp nổi lên, kèm với cái lạnh buốt da, buốt thịt. Tuy nhiên, gió càng lớn chừng nào thì người bộ hành càng cố giữ chặt chiếc áo tơi của mình, làm cho Thần Gió không cách nào lột được chiếc áo kia ra.

    Đến phiên Mặt Trời, từ trong đám mây đen, Mặt Trời từ từ ló dạng. Những tia nắng vàng tỏa ra khắp nơi, làm người bộ hành cảm thấy ấm áp, thoải mái. Mặt Trời càng lúc càng nóng ấm. Thế rồi người bộ hành tự động cởi bỏ chiếc áo tơi vô dụng kia ra.
     
  10. minh_nguyet1965

    minh_nguyet1965 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    15/12/2004
    Bài viết:
    2,194
    Đã được thích:
    189
    Điểm thành tích:
    153
    Thơ : Ba, mẹ và con
    Mẹ bảo :_ Mẹ là bờ cát trắng
    Ba biển rộng bao la
    Mãi mãi không rời xa
    Dù đất trời thay đổi.
    Ôm tay mẹ giận dỗi
    _Vậy thì con là gì?
    Hôn má con thầm thì:
    _Con là ngọn sóng nhé!
    Con của mẹ thỏ thẻ:
    _Thật thích quá đi thôi,
    Cả nhà ta suốt đời
    Sẽ thương hoài da diết
    Như cát vàng biển biếc
    Như con sóng khơi xa
    Mãi mãi không rời xa
    Dù đất trời thay đổi.
     
    kunkuteACD thích.
  11. bapluoc

    bapluoc Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    24/10/2008
    Bài viết:
    3,588
    Đã được thích:
    522
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Vườn cổ tích: Thơ và Truyện cho bé

    Cảm ơn chị nhìu nhìu nhé, em down về mỏi cả tay và mắt lun, hihi. Chúc chị thật nhiều sức khoẻ!!!
     
  12. meHeo83

    meHeo83 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    29/10/2011
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Ðề: Vườn cổ tích: Thơ và Truyện cho bé

    Chào các mẹ,

    Minh lần đầu làm mẹ, thai nhi duoc 14tuan roi. Hom nay search tren google tim truyen co tich doc cho con, cuoi cung minh tim duoc Topic nay that la thich. Minh vui lam, cam on cac mẹ nhieu nha
     
  13. Mẹ QQ

    Mẹ QQ Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    5/8/2007
    Bài viết:
    7,140
    Đã được thích:
    5,484
    Điểm thành tích:
    3,063
    Ðề: Vườn cổ tích: Thơ và Truyện cho bé

    E oánh dáu topic này .
     
  14. kunkute

    kunkute Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    8/6/2009
    Bài viết:
    1,715
    Đã được thích:
    377
    Điểm thành tích:
    173
    Ðề: Vườn cổ tích: Thơ và Truyện cho bé

    Topic này hay quá, đúng cái e đang cần. Cảm ơn các mẹ đã post nhìu thơ v truyện lên.
    Hihi, e cũng xin góp 1 bài, học dc của cháu.
    Ông mặt trời óng ánh
    Tỏa nắng 2 mẹ con
    Bóng con và bóng mẹ
    Dắt nhau đi trên đường
    Ông nhíu mắt nhìn e
    E nhíu mắt nhìn ông
    Ông ở trên trời nhé
    Cháu ở dưới này thui
    2 ông cháu cùng cười
    Mẹ cười đi bên cạnh
    Ông mặt trời óng ánh.

    Hết ạ
     
  15. MINH HAU

    MINH HAU Guest

    Ðề: Vườn cổ tích: Thơ và Truyện cho bé

    Xin chao các bạn. Minh cần truyện kể cho bé nghe (bé được 3 tuổi). truyện có hình ảnh càng tốt.
    Cảm ơn mọi người
     
  16. totochan-bencuaso

    totochan-bencuaso Thành viên tích cực

    Tham gia:
    3/5/2012
    Bài viết:
    514
    Đã được thích:
    103
    Điểm thành tích:
    83
    Ðề: Vườn cổ tích: Thơ và Truyện cho bé

    Oánh dấu tối nào cũng kể cho con nghe chuyện mà k bít.chuyện j mới hôm nay vào đc kho truyện rồi. Tks các mẹ
     
  17. truyencotich.vn

    truyencotich.vn Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    11/2/2015
    Bài viết:
    346
    Đã được thích:
    34
    Điểm thành tích:
    28
    SỰ TÍCH CON CÓC

    Ngày xưa, trong nhà nọ có hai chị em, mỗi người một tính nết. Người chị xinh đẹp, tham lam và lười nhác. Người em bị què tay, nhưng rất siêng năng làm lụng.

    Người chị cậy khoẻ, cậy xinh, sáng trưa chiều tối chỉ luẩn quẩn nào gương nào lược. Chơi bời vô độ nên chẳng bao lâu người chị đã gầy khô hơn que củi mặt mũi héo tóp như một xác chết. Người em mang tật: Tay phải co quắp từ thửa lọt lòng, mọi việc như cầm dao, cầm cầy, vốc cơm ăn cũng nhờ ở bàn tay bên trái. Quanh năm chỉ có một bộ váy áo chăn rách như tổ đỉa. Một hôm nọ, trời làm lũ lụt lớn, nước ngập hết làng, cây cỏ lúa, ngô hết chỗ cắm chân, người em bèn ngồi ôm lấy chóp núi đá, kêu trời gọi đất. Mệt quá, người em ngủ thiếp đi ba ngày bẩy đêm liền, thấy em ngủ lặng, người chị ngỡ là em đã chết, bèn cưỡi bè chuối chèo đi, bỏ mặc em trên chóp núi. Người em mở mắt choàng dậy thì nước vẫn chưa rút. Ðợi khi mặt trời đến người em liền kêu to:

    - Ơi, ông trời!

    Ông trời dừng lại hỏi:

    - Cháu muốn gì?

    Người em nói:

    - Ông cứu lấy chị cháu, chị cháu bị nước lũ nhận chìm mất rồi. Ông cứu được, cháu muốn chị ấy lấy được ông Mặt Trời làm chồng.

    Ông mặt trời cười bảo:

    - Chị cháu đến nhà tiên ông rồi. Cháu hãy gieo hạt này ở chóp đá của cháu thì cháu muốn cái gì cũng được cái ấy.

    Nói xong, ông Mặt Trời lại lặn đi. Cũng lúc ấy người chị chèo bè chuối đến gõ cửa nhà Tiên ông, bè chuối giạt lên sân thì người chị hò hét:

    - Cho tôi gặp chàng tiên đẹp nhất!

    Tiên ông nhìn ra thấy có người con gái lạ, lại đòi gặp tiên, liền mời vào nhà. Người chị nói luôn:

    - Tôi không lấy ông đâu, ông già và xấu quá, cho tôi lấy chàng tiên đẹp nhất.

    Tiên ông gật đầu bảo:

    - Ừ!

    Nói rồi, Tiên ông khoát tay một cái, lập tức từ trong nhà có một chàng trai đi ra, nắm lấy tay người chị. Chàng trai là dòng họ của Cóc tía, cho nên tiên ông đặt tên chàng là chàng Cóc tía. Từ đấy, vợ chồng người chị sống cuộc sống sung sướng trong cảnh tiên.

    Người em gieo cái hạt của ông mặt trời cho vào kẽ đá, nàng lấy bàn tay trái của mình vơ rêu lá, giật cả vạt áo mình phủ cho hạt được nguyên lành. Chẳng bao lâu từ kẽ đá vươn ra một cây bầu, quả to như cái sọt. Nàng lăn bầu xếp ra rìa núi. Núi bầu cứ nối nhau, nối nhau mọc ra, vùng nước lũ cứ thu hẹp dần nhường chỗ cho bầu ở. Một ngày kia, người tiên thấy có nhiều núi nhỏ lên chật cả gầm trời. Vợ chồng Cóc Tía nhìn xuống thì thấy người con gái cầm dao bằng tay trái cứ quần quật bổ bầu ra chia cho mọi người. Người chị nhận ra kẻ ngồi với núi bầu là đứa em của mình, lòng ghen ghét lại nổi lên. Mụ liền kéo tay chồng bảo:

    - Cái con què đó còn sống, nó có nhiều bầu kia kìa.

    Chàng Cóc Tía chưa kịp hỏi thêm đầu đuôi ra sao thì mụ đã nắm tay chồng bảo nhảy ào xuống các chỏm núi bầu. Nhẩy khỏi nhà trời, vợ chồng hắn hiện nguyên hình một đôi Cóc Tía. Ðôi vợ chồng Cóc Tía ngồi chồm chỗm trên một quả bầu. Người em hỏi:

    - Cóc muốn gì?

    Cóc nói:

    - Ta muốn nhận mày là em gái.

    Người em lắc đầu:

    - Chị ta lên trời lâu rồi.

    Cóc bảo:

    - Tao là chị đây, còn đây là anh rể của mày.

    Người em ngồi nghe Cóc Tía vợ kể lại chuyện cũ gặp lũ to, chèo bè chuối lên trời ra sao… Nghe mãi rồi tin lời Cóc là phải. Người em liền nhận anh chị và cho ở chung trên ngọn núi cùng chăm nom dây bầu với mình. Khi ấy, ông Mặt trời đi qua, dừng lại nói với người em:

    - Anh chị đã về với cháu đấy.

    Người em nói:

    - Vâng.

    Ông mặt trời bảo:

    - Bây giờ ta cho cháu một người chồng, cháu hãy bổ quả bầu xấu nhất ra thì gặp chồng.

    Người em liền bổ quả bầu vặn vẹo xấu xí, vỏ bầu tách ra thì có một chàng trai khôi ngô, tuấn tú hiện ra nhận là chồng của người em, Hai vợ chồng người em lại lấy quả bầu xếp bậc xuống thấp dần. Họ xếp quả bầu đến đâu thì mực nước lui xuống đến đó. Ðồng ruộng làng mạc lại hiện về như xưa. Bà con làng xóm trở về làm ăn sing sống yên ấm.

    Cũng từ đấy vợ chồng Cóc Tía được người em đưa xuống cùng ăn ở, làm lụng với dân bản. Người chị không còn ghen ghét với em gái như xưa nữa.

    Nguồn: http://********.vn/
     
  18. truyencotich.vn

    truyencotich.vn Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    11/2/2015
    Bài viết:
    346
    Đã được thích:
    34
    Điểm thành tích:
    28
    Truyện cổ tích Sự tích chim cánh cụt

    Có một bà lão nghèo khổ ở làng kia kiếm được một mớ đậu mang nấu. Bà vào bếp nhóm lửa. Để đun cho nhanh, bà đút một mớ rơm vào bếp. Lúc bà đổ đậu vào nồi, có một hạt rơi xuống đất mà bà không hề hay biết. Hạt đậu rơi ngay cạnh một sợi rơm. Liền sau đó có một cục than hồng bắn từ trong bếp rơi xuống chỗ đậu và rơm. Sợi rơm liền hỏi:

    – Các bạn thân mến, các bạn ở đâu tới đây thế?Than trả lời:

    – May quá là may, tôi nhảy từ ngọn lửa kia ra. Nếu tôi không lấy sức để nhảy ra thì chắc hẳn là toi mạng? Giờ có lẽ tôi đã bị đốt thành tro rồi.

    Đậu nói:

    – May là tôi không bị xây xát gì cả. Nếu như bà lão không đánh rớt tôi ra ngoài, có lẽ giờ này tôi đã bị nấu nhừ thành cháo như các bạn tôi.

    Rơm nói:

    – Kể ra thân phận tôi cũng chẳng hơn gì! Bà lão cho tất cả anh em tôi làm mồi cho khói lửa, bà nắm một lúc sáu chục sợi và đốt sạch. Cũng may tôi luồn được qua kẽ ngón tay bà cụ.

    Than hỏi:

    – Thế chúng ta làm gì bây giờ?

    Đậu nói:

    – Tôi nghĩ, cũng may là chúng ta cùng thoát chết, vậy thì chúng ta hãy kết nghĩa anh em với nhau. Để tránh điều bất hạnh khác có thể xảy ra với chúng ta, chúng ta hãy cùng nhau đi chu du thiên hạ.

    Nghe lời đề nghị ấy, cả than và rơm đều thấy vui lòng. Thế rồi cả ba cùng nhau lên đường. Chẳng bao lâu cả ba tới bên một bờ con suối nhỏ. Chẳng có cầu mà cũng chẳng có ván bắc qua suối, cả ba loay hoay, chưa biết tính làm sao qua được suối. Chợt rơm nghĩ ra một kế và nói:

    – Để tôi nằm vắt ngang suối, các bạn đi lên tôi như đi qua cầu vậy.

    Rơm nằm vắt từ bờ này sang bờ kia. Than vốn tính nóng nảy, bước lon ton trên chiếc cầu vừa mới bắc xong. Ra tới giữa cầu, nghe tiếng nước chảy rào rào, than hoảng sợ. Than đứng lại giữa cầu, không còn can đảm bước tiếp. Rơm bắt đầu cháy, bị đứt thành hai đoạn và rơi xuống suối. Than cũng rơi theo. Chạm mặt nước, than xèo xèo được một lát rồi tắt thở. Đậu vốn tính cẩn thận hơn, hãy còn đứng bên bờ suối. Thấy sự việc xảy ra thật tức cười, đậu cười hoài rồi cười phá lên và vỡ ra từng mảnh. Thế là suýt nữa đậu cũng hết đời. Nhưng may thay lúc đó lại có một bác thợ may đi du ngoạn đang ngồi nghỉ bên bờ suối. Vốn có lòng thương người, bác lấy kim chỉ khâu liền các mảnh đậu. Đậu vô cùng biết ơn bác thợ may. Nhưng vì bác thợ may dùng chỉ đen để khâu nên từ đó hạt đậu nào cũng có đường chỉ đen.

    Nguồn: truyencotichvn
     
  19. quanaonugiare

    quanaonugiare Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    24/8/2014
    Bài viết:
    465
    Đã được thích:
    78
    Điểm thành tích:
    28
    mặc dù cái này dành cho trẻ em mà mình đọc vẫn thấy thích.hihi. Cảm ơn các mẹ đã chia sẻ nhé.
     

Chia sẻ trang này