Trò Chuyện Với Một Linh Hồn

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi vo mai anh kiet, 14/11/2013.

By vo mai anh kiet on 14/11/2013 lúc 7:24 AM
  1. vo mai anh kiet

    vo mai anh kiet Thành viên tích cực

    Tham gia:
    26/5/2009
    Bài viết:
    927
    Đã được thích:
    1,970
    Điểm thành tích:
    273
    TRÒ CHUYỆN VỚI MỘT LINH HỒN
    TN
    Tôi có một người anh họ con bác ruột, cách đây 5 năm trên đường đi làm về thì bị tai nạn giao thông và tử vong ngay tại chỗ. Khỏi nói hết nỗi bàng hoàng đau đớn của gia đình anh và cả bản thân tôi. Vì anh không chỉ là anh họ mà đối với tôi anh còn là một người bạn có thể sẻ chia bất cứ chuyện gì.

    Từ ngày anh mất tôi luôn hy vọng sẽ có lúc được gặp anh đâu đó, trong mơ hay là qua việc gọi hồn. Nhưng dù tôi và vợ anh đã hai lần tìm đến số 1-Đông tác để gọi hồn cho anh, nhưng không thể nào gặp được. Năm năm trôi qua tôi rất buồn và thất vọng vì khi còn sống, anh và tôi thân thiết với nhau còn hơn anh em ruột.

    Anh là bác sĩ làm ở phòng cấp cứu, không chỉ tiếp xúc với cái chết hàng ngày mà anh còn là người đam mê nghiên cứu về tâm linh và thần học. Nên chúng tôi thường hay nói chuyện với nhau về chủ đề này. Khi anh mất tôi như mất đi một sợi dây , thấy lòng mình lỏng lẻo như không còn nơi buộc. Rồi rất nhiều đề tài chúng tôi đang còn nghiên cứu dở. bao nhiêu điều chưa kịp sẻ chia. Vậy mà bỗng nhiên anh đi, không một chút ngoái lại nhìn về quá khứ.
    Anh không về thăm tôi khiến tôi không chỉ buồn mà còn rất nhiếu nỗi băn khoăn? Vậy đời sống sau cái chết thế nào ? Liệu có linh hồn thật không ? và nó tồn tại ra sao ?. Vì có ai chết rồi sống lại đâu mà biết được.

    Bỗng một hôm tôi đi qua nơi anh bị tai nạn rồi mất, tự nhiên tôi thấy lạnh toát cả người , mơ hồ như có ai đi bên cạnh. Bình tĩnh lại, tôi nghĩ có lẽ do tôi đi qua nơi này nên nhớ tới anh mà có cảm giác vậy thôi. Nhưng đêm ấy tôi lên giường đi ngủ, nằm được một lúc cảm giác còn mơ màng chưa ngủ hẳn, thì tôi thấy anh về. Hình ảnh không khác gì lúc anh còn sống , kể cả chiếc áo sơ mi kẻ sọc, vợ anh may cho anh.

    Tôi mừng quá ôm chầm lấy anh, cứ như là anh đang còn sống vậy , nhưng ngay lúc đấy tôi nhớ ra rằng anh đã chết . Nhưng tôi vẫn hỏi anh sao anh không về thăm tôi. Anh buồn buồn nói :“. Anh bây giờ có được như xưa đâu, muốn thăm em là cả một việc khó khăn không phải cứ muốn là về thăm được.“

    Loáng thoáng một lúc thì bóng anh mờ dần rồi mất dạng. Tôi ú ớ rồi tỉnh hẳn, mồ hôi toát đầm đìa, bình tĩnh lại tôi vội vàng ngồi dậy viết tốc ký những gì mình vừa trải qua. Đêm đấy tôi không tài nào ngủ tiếp. Nước mắt cứ thế chảy dầm ươt gối, tôi thương anh, thương vợ con anh và bác Toàn gái nhà tôi. Từ ngày anh đi bác già đi hàng chục tuổi, buồn phiền mà sinh đau ốm liên miên. Hai năm trước , bác Toàn trai cũng ốm chỉ ba tháng là đi. Tôi băn khoăn không biết ở thế giới bên kia , hai bố con anh có gặp được nhau không ?

    Từ hôm thấy anh về, ban đầu tôi còn hơi sợ, nhưng sau đấy thì đêm nào tôi cũng mong rằng có lúc anh sẽ lại về thăm tôi. Vì tôi có biết bao điều muốn hỏi anh.
    Bẵng đi chừng một tháng , tôi đang mơ màng thì lại thấy anh xuất hiện, lần này anh mặc bộ quần áo thể thao mà anh hay mặc đi chơi quần vợt, tôi thấy anh đứng trước cửa nhà tôi. Tôi mừng quá reo lên rồi kéo anh vào nhà. Anh bảo em đừng reo lên vậy làm động giấc ngủ mọi người.

    Tôi không kéo anh nữa mà liền tranh thủ hỏi anh. Anh sống dưới đấy thế nào ? Anh có bao giờ về thăm bác và vợ con không ? Anh lại nhìn tôi buồn buồn rồi anh bảo : Anh vẫn thỉnh thoảng về nhưng không muốn vào nhà . Anh không muốn mẹ anh nhìn thấy anh bà lại càng buồn thêm, còn vợ con anh , anh lại càng không muốn gặp . Anh không muốn khuấy động cuộc sống của mọi người để họ dần quên anh thì sẽ tôt hơn. Nhất là vợ anh cô ấy còn quá trẻ, anh không muốn cô ấy phải ràng buộc với anh .. Nói đến đây tôi thấy anh nhìn lên rất buồn, rồi mờ dần chẳng còn hình dạng nữa. Tôi lại cố thức nhưng không tài nào dậy nổi, nhưng tâm trí dù trong mơ vẫn thấy mọi chuyện rất rõ ràng, cho đến khi buồn giải tôi mới tỉnh hẳn. Thế là tôi lại ghi hết những gì còn nhớ ra quyển vở mà tôi thường để bên giường.

    Từ đấy đêm đêm tôi lại đợi anh về, hy vọng anh sẽ giải đáp được một vài thắc mắc của tôi. Nhưng tôi chờ mãi tới hơn một tháng mà chẳng thấy anh. Thế rồi đến ngày mồng một, tôi cùng vợ anh ra mộ thắp hương cho anh rồi lên chùa nơi gia đình đưa anh lên đấy. Cả hai nơi tôi đều thắp hương rồi rì rầm khấn : Anh Huỳnh ơi ! nếu anh có thiêng thì lại về thăm em nhé, tối nay em đợi.
    Quả nhiên tối đấy anh về, anh còn cười bảo tôi, ban đầu anh tưởng là em sợ . Nhưng nay thấy em vui thế này thì thỉnh thoảng cần thì em gọi như hôm nay anh sẽ lại về . Thấy anh nói thế tôi mừng quá, tôi hỏi vội anh ngay : Anh ơi ! Thế đời sống dưới ấy thế nào hả anh ?

    ( Chuyện còn dài , ngày mai post tiếp )
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi vo mai anh kiet
    Đang tải...


Bình luận

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi vo mai anh kiet, 14/11/2013.

    1. tumteen
      tumteen
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      đánh dấu trang 77..................................
      vo mai anh kiet thích bài này.
    2. bum_iubi
      bum_iubi
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Em nghĩ đơn giản nhất thì niệm " Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát" ^^. Em niệm xong thấy ngủ ngon ko mơ mộng gì hết.
      vo mai anh kiet thích bài này.
    3. caubay88bds
      caubay88bds
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Nghe hồi hộp qua Bác kể tiếp đi
      vo mai anh kiet thích bài này.
    4. minhphuong_hp
      minhphuong_hp
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Mn nên mua muối trộn với gạo rắc xung quanh ao trước cổng nhà m ý, hồi trước ở nhà em cũng có người say r*** ngã xuống ao chết đuối bà thầy cúng bảo làm thế đó
      vo mai anh kiet thích bài này.
    5. minhphuong_hp
      minhphuong_hp
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Đọc câu chuyện mà chị kể, em thật ngưỡng mộ gia đình chị đây chính là biểu tượng đặc trưng của gia đình truyền thống Việt Nam. Giá như em được đọc sớm hơn câu chuyện để có thêm tư liệu nghiên cứu. Em mong rằng chị sẽ viết thường xuyên hơn để qua những câu chuyện tâm linh mọi người có thể rút ra những bài học vô cùng sâu sắc.
      vo mai anh kiet thích bài này.
    6. mecuTit0909
      mecuTit0909
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Thật sự là những câu chuyện có thặt.mình thì chưa mơ hay đc ng khác báo mộng nhưng tùe nhỏ đến bi h mình đã đc chứng kiến nhìu làn cụ, ông nội về nhập hồn vào bố, chị dâu mình nói chuyện như người đang sống ý.mình cảm thâdy tò mò về tg tâm linh sau cái chết
      vo mai anh kiet thích bài này.
    7. hakunamatata_199x
      hakunamatata_199x
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      hongsssssssssssssssssssssssssssssssss ạ
      vo mai anh kiet thích bài này.
    8. me_o_e
      me_o_e
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      đánh dấu nghe bạn kể chuyện.....................
      vo mai anh kiet thích bài này.
    9. chekhoaimon
      chekhoaimon
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      đang đợi nghe tiếp ,
      vo mai anh kiet thích bài này.
    10. xuxu3003
      xuxu3003
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      hôm trước ko biết đọc đến trang bao nhiêu rồi, lại phải lần lại vậy
      vo mai anh kiet thích bài này.
    11. hoangyeu06
      hoangyeu06
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      oánh dấu đọc tiếp.............
      vo mai anh kiet thích bài này.
    12. bum_iubi
      bum_iubi
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Em chỉ dám oánh dấu, còn đọc thì =.= chắc một ngày đầy nắng nào đó quá. Em nhát lắm >.<
      vo mai anh kiet thích bài này.
    13. Kil'jaeden God
      Kil'jaeden God
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      em oánh dấu, chưa có gan để đọc ạ :((
      vo mai anh kiet thích bài này.
    14. xuxu3003
      xuxu3003
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      hôm qua em định đọc truyện của chị nhưng ngủ có 1 mình nên sợ không dám đọc, em chưa bỏ trang nào của chị đâu ạ? em rất ngưỡng mộ đại gia đình nhà chị, ông bà nhà chị đúng là có con mắt nhìn xa trông rộng, hiểu biết và có phương pháp giáo dục con cháu rất tốt.
    15. thanhhth
      thanhhth
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      hic nay vào đọc xong rồi hóng mẹ nó kể tiếp
    16. trangbanhda
      trangbanhda
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      trang 78 ạk...............................................................
    17. Me Uyen
      Me Uyen
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Hóng mãi mà chưa thấy chap mới....................
    18. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      TIẾP THEO

      Viết đến đây tôi lại nhớ đến ông bà nội tôi có những cách dạy con rất đặc biệt. Bà tôi kể con cái trong gia đình cứ đến tuổi 25 là tuổi thực sự trưởng thành vì đã có thu nhập ông tôi từ trẻ đã lập một quỹ gọi là quỹ dự phòng, và con cái mỗi tháng có nhiệm vụ phải cho một số tiền vào quỹ, khi ông còn sống quỹ được ông bà quản lý và làm cho nó sinh sôi để khi cần khẩn cấp thì dùng, (NGÀY XƯA CHƯA CÓ QUỸ BẢO HIỂM NÊN ÔNG TÔI LẬP QUỸ NÀY CŨNG GIỐNG NHƯ TA ĐÓNG BẢO HIỂM BÂY GIỜ) mỗi thành viên sẽ được hỗ trợ tối đa là bao nhiêu đó, khi ba tôi mất gia đình bảo mẹ tôi không phải đóng nữa nhưng mẹ tôi vẫn xin tiếp tục thay ba tôi đóng góp. Từ bấy đến nay các cháu cũng đến tuổi 25 là góp vào và ai cũng hăng hái tham gia vì thực ra thì số tiền không Nhiều nhưng mà nó lại có ý nghĩa giáo dục rất hay và cho đến nay vì chỉ góp vào và dùng nó đầu tư nên quỹ cũng phình to rất nhanh chóng. Hiện quỹ này do Ân quản lý. Hàng năm được thông báo thu chi rất rõ ràng. Hiện giờ quỹ dùng để giỗ chạp, tu bổ sửa chữa nhà thờ Tổ nhà bác Toàn hay khu mộ gia đình .Và một lần lấy ra trả tiền viện phí cho Liên vợ Huy. Quỹ chủ yếu là thu, chi không nhiều.
      Còn việc nhà cửa lo cho các con thì ông tôi quy định rất rõ ràng ai làm nhà sẽ được hỗ trợ từ anh chị em trong gia đình số tiền khoảng 10% của ngôi nhà coi như cho vay không tính lãi sau này có nhiệm vụ phải trả lại khi ổn định rồi. Nhơ vậy mà nhà tôi ai cũng có nhà cửa đàng hoàng tuy sớm muộn khác nhau và cũng có ý thức tự lập không ỷ lại vào gia đình. số tiền cho vay hay hỗ trợ được tính theo giá vàng, riêng nhà bác Toàn ở chung với ông bà nên không xây mới nhưng bác Toàn vẫn có nhiệm vụ phải đóng góp.
      Còn một chuyện nữa cũng rất hay là bác Toàn gái từ ngày về làm dâu mỗi tháng lại được một khoản tiền lương tôi không biết là bao nhiêu nhưng vì vậy bác cũng có tiền riêng không phụ thuộc vào ai. Ông bà tôi Cũng vậy nhờ thế mà năm cải cách bị tịch thu chẳng còn gì, nhờ số tiền tích góp mà sau đấy gia đình lại moi ra mà sinh sống làm ăn. Và chẳng mấy chốc ông bà tôi lại trở thành nhà khá giả trong làng, còn những gia đình được chia của nhà tôi và những nhà địa chủ khác thì cũng chỉ thời gian rất ngắn đâu lại hoàn đó tức là nghèo. Sau này quan sát tôi mới thấy sự nghèp có nhiều nguyên nhân nhưng nguyên nhân chính là họ không biết tính toán làm ăn là chính trừ những trường hợp như đau yếu thì chẳng nói làm gì. Thực tế trong làng tôi sau này con cái gia đình địa chủ dù bị đánh cho tan tành nhưng ngày nay phần lớn họ đều thành đạt, giàu có hơn người.
      Còn trong gia đình tôi, ngày các con còn nhỏ ông bà tôi đã có cách tính toán rất rõ ràng rồi, tôi còn nhớ cuốn sổ chi thu của bà nội, nó là cuốn sổ bìa bằng da nên rất bền,cứ ghi hết là bà lại thay cuốn sổ mới nhưng bìa da thì giữ lại bà tôi bảo đấy là món quà mà cụ tặng bà khi mới lấy chồng và dặn dò con gái những việc cần làm ra sao. Bà tôi là người phụ trách việc ghi chép, hình như cuối tháng thì cộng lại và cho cả nhà biết việc thu chi, rất rõ ràng.
      Rồi mua bán cái nhỏ như chợ búa thì không sao nhưng thứ lớn được đưa ra bạn bạc rất công khai và phải được sự đồng thuận của cả gia đình thì mới mua, nhưng trong nhà ông bà nội tôi đều là người rất biết tính toán nên con cái chỉ có học theo thôi không cần phải lo lắng gì nhiều.Và cũng nhờ được bàn bạc rất dân chủ nên có việc gì xảy ra cũng không phải cãi cọ nhau. Và cẩn thận hơn ông tôi con viết biên bản rồi cả nhà cùng ký đàng hoàng, nghĩ cũng hay.
      Ông tôi sinh thời luôn nhắc nhở con cháu có hai thứ là tình yêu và tiền bạc phải rành mạch rõ ràng nếu muốn giữ tình thân lâu bền thì không bao giờ được sơ suất dù là trong gia đình hay ngoài xã hội. Càng thân thiết thương quý nhau càng cần sòng phẳng rõ ràng, anh em cái gì tặng ra tặng mà vay ra vay không được nhập nhằng, có lẽ nhờ vậy mà trong gia đình tôi không có mâu thuẫn nhau về tiền bạc, cái mà rất dễ xảy ra trong mỗi gia đình...Và điều quan trọng nhất ông bà tôi dạy là chỉ lầy cái gì thuộc về mình thôi ai cho ai tặng cái gì quá lớn thì nhất thiết không được nhận. Vì đằng sau đồng tiền ấy mục đích đã khác đi và tiền lúc này dễ dàng trở thành bạc.( Triết lý này có vẻ như ngày nay không còn hợp nhưng trong nhà tôi phần lớn con cháu vẫn nhớ nhập tâm lời dạy đó không phải vì vấn đề đạo đức không mà còn vì vấn đề an toàn cho gia đình và bản thân. Tiếc là Yến đã không thực hiện lời ông bà tôi dạy.. Nên giờ thì hối hận cũng đã muộn màng rồi...
      Còn tiếp...[/QUOTE]
      Phần 27
      Vay tiền
      Tôi không biết đối với ai thì thế nào còn với tôi, Tết ở quê mới thật là tết, cứ độ tháng mười khi mùa gặt vừa xong là người dân quê tôi bắt đầu chuẩn bị dần cho tết, ở chợ vài thứ đồ khô măng, miến mộc nhĩ, nấm hương thường đã được các bà các cô nội trợ mua sẵn mỗi lần một thứ. Rồi thì chọn nếp chọn gạo ra sao.... Cất giữ thế nào để không ăn lận vào đồ tết. Tết không chỉ có ăn tết mà conf là ngày sum họp của cả gia đình và không chỉ có người dương mà đối với người âm mới bội phần quan trọng. Vì người dương dù đói kém thế nào thì ngày ngày vẫn phải ăn, người âm thì khác chỉ giỗ tết thôi còn ngày thường thì chẳng mấy ai cúng kiếng ( hồi tôi còn nhỏ quê tôi không thất cúng rằm và mồng một như bay giờ) nên dù chỉ hít hà thôi nhưng chắc người âm vui lắm. Vui không chỉ vì được ăn mà còn được chính thức mời về và trọng vọng khấn khứa rất linh thiêng. Chính vì vậy đồ Tết là thứ trước cúng sau ăn nên được làm rất là cẩn thận.
      Tết quê ngày xưa mấy nhà thường chung nhau một con lợn để thịt ăn Tết. Đêm hôm trước thường là đêm 28/29 tiếng lợn kêu eng éc khắp làng rồi thịt được xẻ ra từng thứ rồi lòng dồi phải làm sao cho sạch và lấy bong bóng lợn để chơi .rồi gạo nếp được ngâm từ đêm trước rồi trong nhà sẽ được phán công ai vào việc nấy. Người rửa la dong người chẻ Lạt để dùng buộc bánh, khác với bây giờ thứ gì cũng có thể mua, ngày trước mọi thứ đều phải tự làm nhưng có lẽ đó là niềm vui và dấu ấn quan trong nhất trong một năm miệt màu lai động và mọi thứ được làm trong không khí râm ran phấn khởi để chờ đón giây phút giao thừa thiêng liêng và một năm mới bắt đầu đầy hy vọng còn đám trẻ chúng tôi thì hạnh phuc vo cùng trong đấy khoing thể không kể đeens chuyện được ăn một bữa lòng và không thể nào thiếu món cháo thơm
      Lừng, chẹp chẹp sao mà ngon thế chứ , rồi ngoài những bánh chưng to chúng tôi còn được mỗi đưa một cái bánh nhỏ rất là xinh.
      Và tết đối với chúng tôi còn có một thứ vô cùng thích thú là được Li xì tức là mừng tuổi.
      Trẻ quê quanh năm tứ thời không bao giờ được mó đến đồng tiền vì mua bán gì đâu mà phải dùng tiền, mọi thứ đều đã có người lớn lo toan, ngay chợ búa với món quà quê giản dị cũng chỉ chờ mẹ chợ về chứ trẻ có tiền cũng không dược phép mua. Chính vì vậy cầm đồng tiền mừng tuổi Ntrong tay
      Trẻ con mừng lắm rồi thì xúng xính áo quần mới còn sột soạt và trẻ con quê tôi còn sung sướng chờ đợi Tết vì đấy là kỳ nghỉ học và được đi chơi tận cả tuần. Sướng ôi chao là sướng! Và trong nhiều trò chơi con trai sẽ có trò đánh đáo ăn tiền còn con gái thì đánh đồng xu sấp ngửa. Trò này trẻ con bây giờ không chơi nữa.
      Dài dòng cũng là để kể về chuyện chơi Tết của tôi và anh Huỳnh. Tôi nhớ hôm đấy anh Huỳnh chơi đánh đáo thì bị thua tôi hay theo anh Đi chơi nên anh hỏi mượn tiền, tôi lúc này còn bé lại rất quis và tin anh Huỳnh nên có mấy đồng mừng tuổi cứ một lúc anh thua là móc ra cho anh vay cả. Hôm đấy anh Huỳnh cưc đen có bao nhieu tiền mất hết. Tôi thấy thế thì tiếc nên đòi , đang bực mình vì thua hết cả nghe tôi đòi anh bảo có tám đồng bạc mà đòi nhắng lên, lúc nào có tiền anh giả. Nghe anh nói vậy tôi cáu vô cùng vì số tiền tôi cho anh vay là 10 động chữ không phải tám,( về giá trị đồng tiền là tôi ví dụ cho dễ nhớ thôi chú sự thực là hồi ấy tôi không nhớ rõ là bao nhiêu) gthực ra thì anh Huỳnh không nho rõ chữ không phải cố ý gạt tôi nhưng lúc này cả hai anh em đều đang bực nên tôi vừa khóc vừa chạy về nhà mách ông tôi
      . Tôi nhớ lúc này nhà đang có khách, khách là một người đàn ong trẻ, tôi chẳng nhớ là ai vì nhà ông tôi rất là nhiều khách người thì bênh nhân, học trò, người thì bè bạn của ông và các chú bác cô tôi rất là đông mà khách đường xa đến nên tôi không thể nào biết hết. thấy tôi khóc, ông tôi hỏi chuyện đầu đuôi ra sao. Tôi kể như vầy như vầy... nghe xong chú ấy lấy tiền mừng tuổi cho tôi mà tận 10 đồng như tôi nói. Ông tôi ôm tôi vào lòng rồi bảo; chÁu thấy số tiền này có nhiều không? Tôi lí nhí :" có "
      và hiểu ý ông muốn nói gì: một là nhà đang có khách thì không tự tiện chạy vào hai là nhận một số tiền quá lớn hơn bình thường là không được phép. Tôi liền khoanh tay xin lỗi ông và khách rồi nói cháu chỉ xin chú 5 đồng thôi, khách có lẽ là người hiểu ý ông tôi nên bảo vậy chú gửi cho anh Huỳnh 5 đồng còn lại nhé, tôi nhìn ông thấy ông có vẻ hài lòng nên xin phép đi chơi.
      Chuyện tưởng thế ông sẽ quên nhưng mấy hôm sau ăn bữa cơm tết cuối cùng để bọn trẻ sẽ về nhà đi học, cơm nước vui vẻ xong xuôi ông tôi gọi tất cả các cháu lại và kể chuyện tôi hôm nọ cãi nhau với anh Huỳnh ra sao rồi ông nói tiếp:
      - Các cháu của ông nhớ cho kỹ điều này, trong gìa đình cũng như ngoài xã hội, tiền bạc vaf tình cảm là hai thứ dễ làm người ta mất lòng nhau nhất, hôm nay ông dạy các cháu để các cháu nhớ sau này sẽ không xảy ra như chuyện của Huỳnh và N
      nguyên tắc thứ nhất là không bao giờ cho người chơi bạc vay tiền các cháu nhớ kỹ câu này, cờ bạc là bác thằng bần, tiền cờ bạc là tiền không đo mồ hôi nước mắt mà có nên người ta không thấy quí và vì thế cũng dễ mất đi vì không tính toán kỹ càng như đồng tiền mình kiếm được, hơn nữa chơi bạc càng thua càng khát người ta có thể bán vợ đợ con vì nó và rất khó lòng mà dứt ra được vì vậy không nên chơi với người cờ bạc đã đành còn cho họ vay tiền là điều tuyệt đối không. Mấy hôm ngày tết ông cho các cháu chơi lấy vui và cũng qua đây để các cháu hiểu được chút sự đời. Còn ngày thường thì tuyệt đối không được phép chơi.
      nguyên tắc thứ hai là chỉ cho vay khi thật cần
      Thiết nếu số tiền vay nhỏ thì cho vay và xác định rằng họ có thì trả không có thì coi như của làm ơn vì người vay mượn kiểu này thường là người thân thiết. Còn trường hợp cho vay nhiều, Hoặc mình đi vay thì phải có giấy tờ và vay trong bao lâu thì trả. việc này sẽ mất lòng trước nhưng được lòng sau đừng vì cả nể mà không làm đến lúc quên hay nhầm lẫn dễ gây mâu thuẫn.
      Lời ông dạy chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng tôi còn nhớ mãi đến bây giờ và thực hiện đúng lời ông dặn nên chuyện tiền bạc tôi cũng ít khi gặp rắc rối( ít chứ không phải là không) vì ở đời cũng có những việc bất khả kháng trong hoàn cảnh nào đấy...
      Còn tiếp...
    19. minhbui12
      minhbui12
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      em hóng chị viết tiếp quá, tuần nào cũng phải vào ngó topic đôi ba lần xem chị viết tiếp chưa, hihi
    20. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Came ơn em đây chính là động lực để chị dành thời gian viết kể chuyệ để phục vụ mọi người, chúc cả nhà một giáng sinh an lành và một năm mới đầy hy vọng những điều tốt đẹp :

Chia sẻ trang này