Dạy con ngoan có khó lắm không?

Thảo luận trong 'Cư xử với con' bởi Đại Mĩ Nhân, 6/12/2008.

Tags:
Trạng thái đề tài:
Không mở để có thể tiếp tục trả lời.
  1. Đại Mĩ Nhân

    Đại Mĩ Nhân Banned theo yêu cầu

    Tham gia:
    6/12/2008
    Bài viết:
    169
    Đã được thích:
    79
    Điểm thành tích:
    28
    Bạn mốt đẹp thân mến! Mặc dù tớ đã trải qua nửa đời với cay đắng nhiều hơn ngọt bùi gấp vài trăm lần. Có những cái xui xẻo mà hàng triệu triệu người mới gặp phải 1 người thì tớ cũng có.
    Nhưng tớ luôn tin rằng: "Nhân định thắng thiên".
    Nếu nghĩ rằng trời luôn tính hết mọi thứ thì nên chăng chúng ta nằm yên chờ số mạng, cả ngày ko đi làm, ko ăn uống gì?
    Trẻ em nên người hay ko dựa vào 4 yếu tố sau:
    - Bẩm sinh
    - Cha mẹ
    - Giáo dục
    - Môi trường
    Vì vậy, việc dạy con có khoa học sẽ giúp con mình có tương lai tươi sáng là điều hiển nhiên. :D
     
    Đang tải...


  2. Đại Mĩ Nhân

    Đại Mĩ Nhân Banned theo yêu cầu

    Tham gia:
    6/12/2008
    Bài viết:
    169
    Đã được thích:
    79
    Điểm thành tích:
    28
    Nói chuyện thật tình cảm đi bác. Tâm sự chuyện hồi nhỏ của mình, kể cho con nghe những lần bác bị ăn đòn. Đồng cảm và chia sẻ, em ko tin là có người nào ko thể hiểu được, bác ạ. :D
     
    metomvajerry thích bài này.
  3. Mốt Đẹp

    Mốt Đẹp Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    15/3/2009
    Bài viết:
    3,096
    Đã được thích:
    1,270
    Điểm thành tích:
    863
    Nhưng tớ luôn tin rằng: "Nhân định thắng thiên".

    Mình không còn tin như vậy nữa, nhiều người làm ác tâm địa hiểm độc, tráo trở sao vẫn may mắn đủ đường con cái họ cũng nhờ vậy mà tiếp tục cái may mình thấy cái câu" ở hiền gặp lành" sao mà sai đến thế , mình thấy ai" gió chiều nào che chiều ấy " mới thật sự có hạnh phúc ,thấy vậy mà không thể dạy con vậy !!!!!!!!
     
  4. memeovit

    memeovit Thành viên tập sự

    Tham gia:
    8/5/2008
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    3
    Mẹ DMN ơi, có khi con em bị bệnh biếng ăn thật rồi. Em áp dụng cách này của bác cũng chỉ được 2, 3 miếng là gục mặt xuống rồi. Cũng bảo là nếu con ko ăn thì 30 phút là dọn nhưng chả ăn thua. Thứ 7 vừa rồi mẹ ở nhà, thử đánh bài cho con nhịn ăn, ko ngờ cô nàng nhịn gần như luôn cả ngày. Sáng đòi ăn xúc xích, dọn xúc xích ra thì lại đòi ăn bánh mỳ, mẹ dọn bánh mỳ ra thì đòi ăn trứng. Lúc đó mẹ nhất quyết ko chiều nữa, cũng ko sẵn trứng ở nhà. Thế là nhịn tới trưa luôn, vậy mà mồm vẫn bảo ko đói. Tới khi ngồi xuống bàn ăn tự cho xúc cơm thì xúc được vỏn vẻn 2 thìa rồi nhất quyết đòi ăn "cơm sạch" (cơm trắng không). Mẹ ko cho nữa vì mấy hôm trước cho ăn cơm sạch cũng thì ko ăn được mấy cả, mà lê thê ra, ăn xong thức ăn rồi lại ăn cơm ko, một bữa nếu thế cứ phải 2 tiếng, rệu rã hết cả người. Thế là nhịn, đi ngủ trưa song tới 7h tối cũng vẫn nhất định gục mặt xuống bàn, ko ăn.

    Em biết một phần con bị thế này là do trước em cho con ăn cháo lâu quá, ăn xay lâu quá, tới hơn 2 tuổi mới tập nhai cơm, vả lại cũng nhồi nhét con các loại sữa tuơi, sữa chua, váng sữa nhiều. Nhưng thời gian này, chỉ ăn có 3 bữa chính thôi, cắt tất các thứ kia đi rồi mà con vẫn vậy.

    Em quát mắng, bực bội với con nhiều thì con càng lì lợm và em để ý, cái thái độ hành xử của mình ảnh hưởng tới con quá. Thời gian gần đây con cũng rất hay hét to, hay cáu gắt và nhăn nhó.

    Bác ơi, bác giúp em thế nào với, light up giúp em với chứ ko em hóa điên lên mất.

    Bác cho em địa chỉ trung tâm bác và hôm nào bác có ở đó, em cho cháu tới cho bác phán giúp em thêm nữa với.
     
  5. Đại Mĩ Nhân

    Đại Mĩ Nhân Banned theo yêu cầu

    Tham gia:
    6/12/2008
    Bài viết:
    169
    Đã được thích:
    79
    Điểm thành tích:
    28
    Cậu lại làm mọi việc ko tới nơi tới chốn rồi.
    Tớ thấy nó đâu có sợ cậu, mà cậu sợ nó chứ.
    Trước hết, cậu xử lý tính lì lợm của con đi đã. Đừng quan tâm tới vụ ăn.
    Sau khi xử xong bằng cái chân lý :"Nói là làm" thì mới oánh vào vụ ăn. Đảm bảo thành công. Yên tâm
     
    memeovit thích bài này.
  6. Bam Bi

    Bam Bi Thành viên tập sự

    Tham gia:
    27/8/2009
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Chào chị Đại Mỹ Nhân, Em ngưỡng mộ chị đã lâu. Nay chị cho em hỏi về trường hợp con em. Bé trai 33 tháng, nhưng rất nhút nhát. Ở nhà thì bé nói chuyện, hát liên hồi, đi đâu có người thân thì không sao. Nhưng đi học thì suốt ngày không nói gì cả, không chịu hát, mặc dù cô dạy gì bé cũng thuộc. Bé hay đứng nhìn chứ ít hòa đồng với các bạn. Mỗi lần cô kêu bé đứng dậy hát là bé khóc trừ. Bé đi học cũng cả năm rồi. Cô bé cũng nghiêm khắc, bé lại sợ cô la. Em không biết với tính bé như vậy mà cô nghiêm quá có làm bé nhát thêm không?
    Với có việc này. Cô dạy các bé biểu diễn văn nghệ, bé đứng trong hàng nhưng không chịu hát theo, thế là cô cho bé ra ngồi ngoài xem cả lớp hát. nhìn rất tổi nghiệp. Em hỏi thì bé cũng bảo con thích ngồi ngoài. Như vậy thì nên làm sao? có nên theo ý bé hay nói cô phải cho bé vô cùng các bạn vậy chị?
    Có người khuyên em cho bé sang học 100% quốc tế, cô giáo nước ngoài ít ép buộc theo khuôn khổ, để bé tự do hơn thì đỡ hơn. Em không biết có áp dụng được với con em không, hay là tại cái tính của nó.
    Với những bé như vậy thì cách dạy thế nào để bé tự tin hơn hả chị.
    Em mong trả lời của chị. Em cám ơn chị nhiều
     
  7. Đại Mĩ Nhân

    Đại Mĩ Nhân Banned theo yêu cầu

    Tham gia:
    6/12/2008
    Bài viết:
    169
    Đã được thích:
    79
    Điểm thành tích:
    28
    Hi cậu!
    Bé của cậu bị bệnh thiếu tự tin. Căn bệnh này chủ yếu do bố mẹ gây ra chứ ko phải là cô giáo. Cậu và gia đình quá bao bọc bé. Cái tổ quá ấm thì con chim non sẽ sợ ra ngoài. Và khi ra ngoài thì ko dám thể hiện vì sợ .... đủ thứ.
    Vì thế, việc đầu tiên cậu cần làm là phải ... sai việc bé. Mọi việc riêng của bé phải tập cho bé làm. Khen thật nhiều.
    Khi con ngã, phải để con tự đứng dậy, luôn dạy con cách xử lý tình huống chứ ko giúp con làm tất cả mọi việc.
    Đến trường, ko ép buộc con làm gì cả. Cô giáo làm vậy là rất đúng đấy. Khi bé đứng trên sân khấu mà sợ hãi thì chẳng còn thích thú gì cả. Vì thế cho bé về ngồi làm khán giả, bé sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
    Cậu thay đổi cách dạy con và nên để con học tiếp ở đó. Tớ thấy cô giáo đó rất hay và ko quá nghiêm khắc như cậu nói đâu.
    Rồi dần dần, cậu sẽ thấy bé nhà cậu khá hơn.
    Chúc thành công nhé.:)
     
    Bam Bi thích bài này.
  8. TomMum

    TomMum Tổng tư lệnh

    Tham gia:
    20/5/2009
    Bài viết:
    3,157
    Đã được thích:
    591
    Điểm thành tích:
    773
    Mấy chiêu của ĐMN hay quá. Phải đánh dấu vào để khi nào con lớn còn hỏi ĐMN nữa chứ. Hì hì
     
  9. Bam Bi

    Bam Bi Thành viên tập sự

    Tham gia:
    27/8/2009
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Em cám ơn chị nhiều. vậy là em an tâm rồi. Chỉ sợ môi trường học không tốt ảnh hưởng đến tâmly1 bé sau này. Để em về cố gắng dạy bé. Mà cái tính này có di truyền không chị? Chị ông xã em nói hồi xưa tính ổng y như vậy. Đến nỗi ổng đi học mà chị ngồi ngoài cửa lớp để kêu ổng phát biểu, tại ổng chẳng bao giờ tự giơ tay phát biểu cả mặc dù cái gì cũng biết
     
  10. Khaiyeu

    Khaiyeu Banned

    Tham gia:
    15/5/2008
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    8
    Chào chị ĐMN . con trai em được 21tháng nhưg khá lì lợm. Bình thường bé cũng ngoan sai gì làm đó nhưng khi bé nghịch ngợm hay làm sai điều gì mà ba mẹ nhắc nhở cháu thì cháu càng cố làm nhiều hơn . em bực mình quá la bé và giải thích cho bé hiểu là bé đang làm sai thì bé gầm mặt xuống và ném bất cứ vật gì có trong tay và lườm lườm nhìn ba mẹ. đôi khi ba bực quá tét vào tay bé nhưng lần sau bé vẫn y như vậy. em đang rất đau đầu về vấn đề này chị giúp em với nhé
     
  11. Đại Mĩ Nhân

    Đại Mĩ Nhân Banned theo yêu cầu

    Tham gia:
    6/12/2008
    Bài viết:
    169
    Đã được thích:
    79
    Điểm thành tích:
    28
    Khi bé sai, ko nên đánh bé. Các cậu cần phải nói với bé là bé đã sai và bây giờ chịu phạt.
    Hình thức phạt có thể là ko được đi chơi, hoặc phải ngồi 1 góc, ngẫm nghĩ.
    Nếu bé vùng vẫy la hét hay ném đồ vật, cậu giữ chặt bé ngồi 1 góc, ko nói năng gì cả, nhìn vào mắt bé thật nghiêm khắc. Kiên trì ngồi đó cho tới khi bé xuống nước, năn nỉ xin lỗi thì thôi.
    Tuyệt đối ko mớm cung :"Con xin lỗi đi" hay gì đó nhé.
    Chúc thành công
     
  12. Thuna

    Thuna Thành viên tập sự

    Tham gia:
    22/2/2009
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    3
    Bác ĐMN ơi, em phát điên lên mất thôi, bác giúp em với :((.

    Con gái em 6 tuổi năm nay học lớp 1 nhưng rất hay cáu kỉnh và lèo nhèo. Không vừa ý là nó vùng vằng cáu kỉnh, quát và ăn nói cấm cảu với mẹ và bà ngay (bố thì không dám vì nó sợ bố). Năm nay đi học lớp 1 mà em mệt quá, em đã cố nhẹ nhàng hướng dẫn học, đủ cả bơm vá nịnh nọt, dọa dẫm không học đi hót rác, bán đồng nát..vv nhưng lúc nó không thích nó sẵn sàng vứt bút, hét lên. Nhà em cũng không nuông chiều con vô lối nhưng chả hiểu sao bây giờ cứ không hài lòng là nó lại ăn nói cấm cảu với người lớn, nói mãi mà không chừa dù em đã lựa lời khuyên nhủ cả quát mắng nữa. Thú thật là lắm lúc cáu không chịu được là em hoặc bố nó lại đánh con. Mà nó có tật là khóc rất dai, lúc nó đã khóc thì dù bố có đánh nó bắt nín nó cũng vẫn cứ khóc mãi---------> bố càng cáu lại càng đánh, hichic.

    Em không bắt con ngồi học lâu đâu, chỉ 15 đén 20' lại nghỉ giải lao nhưng nó vẫn lúc hứng lên thì viết tử tế, lúc nào ko thích thì nó lại ngồi chơi, mẹ nói nhẹ nhàng thì lúc nó nghe, lúc nó phản ứng bằng cách hét lên, hoặc quảng bút lên bàn và ngồi khoanh tay, nhấm nhẳng phản ứng trong cổ họng. Nói thật là lúc đấy em thấy bất lực quá, biết có đánh nó cũng chảng rút ra được ý nghĩa j hết, mà nói nhẹ nó lại chả thèm nghe, em đành bỏ di sang phòng khác ngồi thì một lúc sau nó mò sang, lại bắt đầu khóc, càng bảo nín càng khóc, bố nó nghe thấy lại điên lên. Em thấy nếu cứ tiếp diễn như vậy thì em sẽ một là mệt mỏi hết sức hai là thành bà mẹ suốt ngày phồng mang trợn má quát con (mà hiện tại có vẻ em đang như vậy rồi).

    Em thừa nhận có thể cháu bị ảnh hưởng của mẹ khi nhiều lúc đi làm về mệt mỏi, lắm khi con không nghe lời là mẹ cũng hét lên quát. Bố cháu lại nóng tính, thấy lèo nhèo là cũng lại gầm gừ lên với con. Nhưng em cũng đã cố kiềm chế rất nhiều, cố gắng chỉ khi nói nhẹ nhàng vài lần ko được mới..hét. Nhưng đợt này em thực sự mệt mỏi quá. Đứa thứ 2 nhà em 4 tuổi cũng vậy, cũng là con gái và không vừa ý gì thì cũng hét lên hoặc quát mẹ. :(

    Bác cho em xin lời khuyên với. Em viết có lộn xộn thì bác thông cảm nhé. Con em lại vừa tái diễn cái trò ở trên, vừa bị bố đánh xong. Mẹ thì vừa thương, bực, chán. Em cảm ơn bác nhiều.
     
  13. bongtai

    bongtai Thành viên chính thức

    Tham gia:
    11/9/2008
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    21
    Điểm thành tích:
    18
    đọc từ trang đầu đến trang cuối thấy DMN siêu thật đấy mình đang định cho con mình 1 tuổi đi nhà trẻ nhưng mình không biết chuẩn bị tâm lý cho cháu như thế nào. Mà bé nhà mình có tật ty mẹ mới ngủ được nếu không cháu cứ thức khóc vì buồn ngủ thôi. Bạn tư vấn giúp mình với nhé
     
  14. Đại Mĩ Nhân

    Đại Mĩ Nhân Banned theo yêu cầu

    Tham gia:
    6/12/2008
    Bài viết:
    169
    Đã được thích:
    79
    Điểm thành tích:
    28
    Hôm nào đó con khóc cậu nhốt con vào 1 phòng, mẹ vào cùng. Hai mẹ con ngồi đó thi gan. Cậu đeo tai nghe vào rồi ngồi nghe nhạc, cứ để con khóc cho xong. Nếu nó bắt đầu ra nịnh nọt, cậu cứ coi như ko có nó.
    Làm khoảng 2 lần vậy là vụ khóc sẽ ko xảy ra nữa đâu. Khi nào nó bắt đầu khóc thì lại bảo: Bây giờ con và mẹ lại vào phòng ngồi nhé, con thích khóc thì cứ khóc cho thoải mái đi.
    Cậu cương quyết và bình thản, nói là làm, thì vụ việc đó ko xảy ra nữa đâu.
    Vụ học cũng thế, nếu vào học mà nó ko học thì cậu cất béng sách vở đi, ko cho học nữa. Nó lèo nhèo cũng kệ.
    Hôm sau cậu đưa con tới lớp, cậu bảo cô giáo là cô ơi nó ko làm bài tập đâu, cô phạt nó thật nặng vào.
    Đảm bảo sau đó là xin học.
    Cậu phải cương quyết, mấy chiêu của tớ bày ra ko phải để cậu dùng để dọa con mà phải làm thật. Chỉ có làm thật thì trẻ mới sợ thôi.
     
  15. Đại Mĩ Nhân

    Đại Mĩ Nhân Banned theo yêu cầu

    Tham gia:
    6/12/2008
    Bài viết:
    169
    Đã được thích:
    79
    Điểm thành tích:
    28
    Nếu bé buộc phải ti mẹ mới ngủ thì cho hôm nào đó thoải mái khóc đi, sau đó đảm bảo nó sẽ tự ngủ. Nhưng mẹ phải kiên nhẫn, cương quyết ko cho con ti, ko dỗ dành gì.
    Còn vụ đi học thì hơi mệt đấy
    Cậu đưa con tới trường chơi 1 tiếng rồi cả 2 thằng cùng về. Mẹ và con chơi cùng. Tiến hành vụ đó trong 3 ngày.
    Ngày thứ 4, cậu ở đó chơi lâu hơn, khoảng 2, 3 tiếng gì đó. Sau đó thì lại về. Kéo dài trong 2 ngày
    Ngày tiếp theo, cậu đưa con tới 3 tiếng và có thể trốn đi khoảng 15 phút nếu con ko khóc.
    Ngày tiếp, cậu trốn đi 1 tiếng. Dĩ nhiên là bé phải hoàn toàn ko khóc lóc gì.
    Cứ thế khoảng 1 tuần nữa.
    Sau đó thì đưa đi được rồi.
    Nếu khóc làm lại từ đầu.
    Nếu cậu tuân thủ đúng lịch này, đảm bảo bé nhà cậu sẽ ko ốm đau 1 lần nào trong suốt cả năm luôn. Trẻ ốm sau khi đi nhà trẻ đều do sốc tâm lý cả đấy.
    Chúc thành công.
     
    bongtaikemiano thích.
  16. Thuna

    Thuna Thành viên tập sự

    Tham gia:
    22/2/2009
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    3
    Bác ơi em đã từng làm rồi, nó khóc mãi rồi ra xin lỗi mẹ rồi, nịnh nọt, em ngồi im rồi. Nó xin lỗi mãi không được thì cũng tự nín, cũng ngồi im. Rồi lần sau lại tái diễn.

    Về vụ học em mà cất đi thì nó gào ầm nhà ầm cửa lên, và khóc mãi không thôi, hoặc sẽ ngồi vào viết bài và vì không có mẹ nhắc nên chữ sẽ lại xiêu vẹo, tẩy xóa. Bố và bà nó nghe khóc được một lúc thì ko chịu được (vì đến giờ đi ngủ rồi còn ầm ĩ lèo nhèo) lại nổi cáu lên, hichic, thế là lại quát, tét đít, ầm ĩ thêm.

    Bình thường ra thì cũng học khá ngoan, mẹ cũgn pha trò cho con học đc thoải mái tâm lý. Nhưng em bực nó ở đây là cái thái độ vùng vằng, không nghe lời ngay và lèo nhèo, dù nó biết rõ là hậu quả sẽ ra sao :sad: . Nói mãi, giải thích mãi sau mỗi trận khóc như vậy mà vẫn chưa rút kinh nghiệm. :sad:. Em thì ko muốn đánh quát con nữa, chồng lắm lúc kêu ở nhà cứ ầm ầm tiếng mẹ con quát nhau, khóc lóc ai mà chịu được (dù chính chồng cũng hò hét con và quát chả kém j mẹ).
     
  17. Đại Mĩ Nhân

    Đại Mĩ Nhân Banned theo yêu cầu

    Tham gia:
    6/12/2008
    Bài viết:
    169
    Đã được thích:
    79
    Điểm thành tích:
    28
    Cậu đã làm chưa kiên trì rồi. Nếu như lần 1 đã ok, lần sau lại thế, cậu lại làm lại bài như cũ. Đó là bài tẩy chay. Làm liên tục 10 lần hoặc 1 tuần liền. Đảm bảo sau đó sẽ biết sợ.
    Đừng quát tháo và đánh con nữa. Ko giải quyết nổi đâu.
    Cứ lèo nhèo là lại tẩy chay
     
    Thuna thích bài này.
  18. Thuna

    Thuna Thành viên tập sự

    Tham gia:
    22/2/2009
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    3
    Hôm qua nó lại tái diễn tiếp bác ah, lý do rất đơn giản là mẹ làm hai quả trứng ốp la cho hai chị em ăn sáng, nó ăn hết phần của nó rồi, mẹ bảo phần này của em thế mà nó nhấm nhẳng “mẹ không cho con ăn nữa ah”, rồi bắt đầu uốn éo lèo nhèo. Em tỉnh bơ đi vào buồng bật nhạc lên hát theo cùng với con bé em. Nó bắt đầu khóc, từ nhỏ rồi thành gào lên. Bà đi chợ về hỏi, em bẩu bà cứ để cho nó khóc thoải mái, đừng đánh hay mắng nó làm j cho mệt. Thôi, thế là nó được dịp gào lên “mẹ ơi con không muốn khóc thoải mái đâu ah” rồi cứ chực nhào ra ôm mẹ, em cứ đẩy ra, tỉnh bơ. Khóc đến gần tiếng đồng hồ liền. :(

    Hichic, nói tóm lại là chị này chắc còn phải áp dụng biện pháp tẩy chay dài dài thì may ra mới có tác dụng bác ah. Em chỉ không hiểu tại sao nhà em con từ bé đến lớn đều rất chú trọng đến việc thưa gửi, ăn nói với người lớn, ngay cả trong gia đình cũng không bao giờ ăn nói cấm cảu hay không thưa gửi với người lớn thế mà nó lại có kiểu ko vừa ý lại nói trống không, cáu kỉnh láo toét như thế. , lúc đấy em chỉ biết nói là con ăn nói với bố mẹ kiểu j đấy, nó im lặng. Nếu em có thái độ tẩy chay như lườm nó , hoặc ko thèm nói chuyện thì nó cũng chỉ lấm lét nhìn hoặc lờ đi thôi.

    Cảm ơn bác vì đã chịu khó nghe em kể lể và tư vấn cho em nhé.
    (u)(u)
     
  19. kemiano

    kemiano Thành viên tích cực

    Tham gia:
    21/2/2009
    Bài viết:
    933
    Đã được thích:
    57
    Điểm thành tích:
    28
    Con em gần 18 rồi mà em vẫn chưa quyết tâm cho đi trẻ. Đọc được bài này của chị Đại Mỹ Nhân em củng cố tinh thần thêm một chút, nhưng mà thế này thì em lại muộn giờ làm mất thôi. Có nhờ ông bà thực hiện giúp cách này được không chị? Hay nhất định phải là mẹ?
     
  20. akai_usagi

    akai_usagi Thành viên tích cực

    Tham gia:
    12/10/2006
    Bài viết:
    649
    Đã được thích:
    110
    Điểm thành tích:
    83
    Bác ơi, em ngoài lề một tí. Có phải bác tham gia chương trình "Làm bạn với con" ở VTV2 ngày hôm qua ko? Em đoán thế vì nghe bác TS Trần Thu Hương nói chuyện giống giọng văn của bác lắm í. Nếu đúng là bác thì bác trông thật là trẻ và xinh, hihi!
     
Trạng thái đề tài:
Không mở để có thể tiếp tục trả lời.

Chia sẻ trang này