Thấy nhà vắng vẻ quá tìm một bài thơ tếu tếu ngồi đọc cái coi. Gái quê Em lên phố thị chưa lâu Hôm qua về lại bỗng đâu khác thường Áo pull quần lửng hở sườn Chân đi cao gót, cỏ đường vụn tan Hai tay rặt nhẫn, vòng vàng Mắt xanh, môi đỏ ngỡ ngàng dưới trên Đường quê lắm đoạn gập ghềnh Giày cao gót bỗng chông chênh thật kỳ Cầu dừa em cũng ngại đi Huống là cầu khỉ em thì quá ghê! Tôi gặp em trên bờ đê Đượm buồn tiếc mái tóc thề ngày xưa Tóc em giờ ngắn lưa thưa Nhuộm vàng nhuộm đỏ chỉ vừa qua tai Em lên phố thị mấy ngày Hồn quê thoắt đã như bay mất rồi ! ” St ”
Nhớ anh Mặt trời lủng lẳng. Em nằm thẳng cẳng. Trên chiếc giường tây. Em cầm cây bút. Chấm chấm mút mút. Viết thư cho Anh. Hỡi A thân yêu. Từ ngày Anh đi. Ở nhà vắng vẻ. Con chó nó đẻ. Được những 4 con. Mặt nó to tròn. Giống Anh như đúc. Em lấy tên Anh. Đặt tên cho chó. Mỗi lần gọi nó. Em nhớ đến Anh … "st"
Thư nhà Có một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa. Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau: “Đám ruộng hai bờ ở đầu hông Lâu ngày không cấy vẫn để không Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt Nhờ người cày hộ có được không?” Ông chồng đọc xong trả lời: “Đám ruộng hai bờ là của ông Cho dù không cấy vẫn để không Mùa này không cấy chờ mùa khác Nhờ người cày hộ chết với ông” Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp: “Ruộng lâu ngày cứ để bỏ không Hạ đi thu đến sắp lập đông Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công ” Ông chồng hồi đáp: “Biết là ruộng lâu ngày trống không Cỏ dại um tùm mọc mênh mông Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm Kỹ thuật thua ông, có biết không ?” Bà vợ rằng: “Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng Ông về vẫn đó chi mà ngại Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công” Chồng tiếp bực mình: “Này này ông nói có nghe không Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông Khi nào ông rảnh ông gieo giống Còn không kẻ khác cấm cho trồng ” Bà vợ chịu không nổi… gửi tiếp : “Ông à… cỏ dại lên quá mông Dân cày quê mình cứ ở không Thôi tui làm phước cho họ cấy Ông về thu hoạch… thế là xong” Ông chồng càng tức giận hơn: “Cỏ dại có mọc lên quá mông Thì bà vẫn cứ phải để không Ông mà biết được bà cho cấy Ông vể nhổ sạch thế là… xong” Bà tiếp: “Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng Ông về gấp gấp có nghe không? Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn Ông về tưới hộ tôi trả công!” Chồng nghe thế liền gởi lại: “Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng Bà mà léng phéng chết với ông Ông về ông cấy cho tơi xốp Cho thỏa bao ngày bà đợi mong” Hôm sau, chồng nhận đc thư vợ như sau: “Luật mới ban hành ông biết ko? Ruộng mà không cấy sẽ sung công Vậy ông thu xếp mà về sớm Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông ST
Nhà em bình thường chị ạ, nhóc cũng ok lắm, có mấy hum nay dì em lên đây mổ nên phải chạy tới chạy lui, sáng 6h30 đã đi đến BV, 3h chiều về, tối còn phải đi học đến 10h hic nên h đuối quá.
Hehe em đây tuổi con Heo nên j ăn cũng đc. Chỉ có trc đây ăn dưa hấu hay bị dị ứng kiểu chóng mặt buồn nôn, nhưng dạo này lại ok rồi ^^
Trời ơi, bs này mắc cười quá. 3 lần mổ rùi mà chưa từng nghe bs nào dặn dò thế cả, chắc tại mặt mình hiền.... ha haaa
Hồi trước chị cũng bị hệt như thế đấy. Đêm ngủ mà trở trời là nổi đầy người nhưng mà đến trưa nắng là hết. Uống mỗi ngày 1 viên Claritin là hết, hehee. Ráng đi, thời tiết sắp trở lại bình thường rùi....
Dê ............dê ..dê ......bebeeee bee beeee .... cái tên........đã nói lên tất cả rùi mờ chị còn đòi mần nữa thì chị em ở đây có mà.............. :shock::shock::shock: ...ặc ặc ặc...
Cả nhà ơi ai có quen ng bán điện thoại thì hỏi giúp em Pin của con Đt này nhé, em tìm quanh nhà em ko ai có hết ý, cám ơn nhiều nhiều BenQ-Siemens E61 orange