Kinh nghiệm: Kể Chuyện Đi Đẻ... Cười Ra Nước Mắt

Thảo luận trong 'Sinh nở' bởi GiaLinh-GiaBach, 3/9/2012.

  1. GiaLinh-GiaBach

    GiaLinh-GiaBach THÔNG TIN DU LỊCH

    Tham gia:
    29/8/2012
    Bài viết:
    1,030
    Đã được thích:
    329
    Điểm thành tích:
    123
    Đã yêu thì yêu cho trót – Nhật ký đi đẻ!
    November 8, 2011 · by LinhEvil · in Uncategorized. ·

    Đời này kỳ cục à nha… phàm trai gái yêu nhau là cứ phải mần tí… lúc bé thì nắm tay, lớn hơn chút thì ngồi dóng xe đạp, hoặc ôm eo… trưởng thành thì hôn hít tít mù…rồi từ lúc nào không biết, bỗng dưng mần tí!!!

    Mà đã yêu thì yêu cho trót, mần tí rồi thì lấy ai cũng vậy, lấy dùm em em cám ơn… Lấy em về, ngoài việc biến em từ công chúa thành nô tì đầu tắt mặt tối ra, thì thôi chúng ta mần tí trẻ em cho bằng bạn bằng bè…

    Thế là chửa đấy! Đời kỳ cục à nha, lúc nhìn người ta chửa thấy hay ho kỳ lạ… giờ mình cũng chửa như họ… không hề kém ai. Lại từ con nô tì lên làm công chúa trong 9 tháng 10 ngày… ăn như thuồng luồng, ngủ như gấu trúc, rảnh rỗi thì shopping lướt web đọc “nhật ký đi đẻ” thở thở hít hít chờ ngày lên thớt.

    Đọc bao nhiêu nhật ký đi đẻ, là bấy nhiêu lần gai ốc phủ đầy vai em. Thật chẳng phụ nữ nào hình dung được chuyện mình đi đẻ sẽ ra sao. Có giống người khác không? Có đau không? Con mình sinh ra sẽ như nào??? Bao nhiêu câu hỏi cứ hiện lên trong đầu, đặc biệt là những tuần cuối cùng của thai kỳ, khi con đạp đòi ra, bụng to khó ngủ… lúc ấy chỉ còn nghĩ được một điều ” đi đẻ”

    ——–

    Chuyện mình đi đẻ thì như zầy.

    9 tháng trôi qua, Mins vẫn nằm trong bụng mẹ, dự sinh 10/10 mà gần 7 ngày trôi qua mẹ vẫn dửng dưng không hề có dấu hiệu sẽ đẻ. Trước khi sinh mình đã học đủ 100 chiêu tiền sản., tự tin đừng hỏi… người ta đẻ được mình cũng đẻ được! Nhất định đẻ thường cho con được sinh ra tự nhiên. Tuy hàng họ sẽ hỏng đôi chút nhưng rồi mọi thứ sẽ đâu vào đấy

    Tuy nhiên trong 7 ngày tiếp sau ngày dự sinh trôi qua, Mins vẫn nằm trong bụng, mình thì mỗi ngày một thêm nao núng.

    16/10, mình nghĩ, hay mai đến nhà BS theo dõi, bảo bà ấy mổ cho một nhát, lôi Mins ra. Bao nhiêu đứa đẻ trước mình đều bảo đẻ mổ chẳng hề đau đớn, nhàn tênh! Mẹ mình lục tục xem ngày giờ, chọn âm dương các kiểu.

    16/10, sáng đi VS, thấy có 1 vệt hồng mỏng dính như máu cá, mình nghĩ có khi là máu báo. Nhưng sau đó chẳng thấy dấu hiệu gì nữa. 3h đến nhà BS, BS cho nằm lên ghế thò tay vào ngoắng một hồi bảo đi về. Nếu tối đẻ thì đẻ, nếu khôgn hôm sau 10h sẽ mổ ( sau này mới biết, bà ấy bấm cho mình 1 nhát để mở thêm CTC)

    Chiều 4 về đến nhà, bắt đầu đau bụng 15′ một cơn… mình nghĩ thầm chắc sắp đẻ thật nhưng bét ra phải sáng mai đợi đẻ mổ ( lúc đấy vẫn ngu thế), 5h đau lắm rồi… 10′ một cơn. Các mẹ bảo vào viện thôi… mình lại loanh quanh “con đợi chồng con về đã, vào giờ này giao ban, sẽ bị khám 2 lần”. Sau đó mình đi tắm câu giờ và gọi Body về, cứ nghĩ đi đẻ mà không có chồng thì hãi lắm, chính hắn là người làm mình ra nông nỗi này cơ mà.

    Chịp, tắm xong thì cơn đau có vẻ mạnh hơn và bạn Mins cứ gò cứng cả lên. Mình bèn gọi taxi vào viện, cầm hồ sơ và các thứ của bà đẻ. Chỉ đạo mẹ là cái làn này nếu con được đẻ thì hãy mang đi, nếu con về thì thôi, cái làn này mang khi đẻ xong rồi, để dùng mấy hôm ở viện. Mình vào viện…

    7h tối nhập viện xong xuôi, quần áo viện đàng hoàng chỉnh tề. Trong phòng đẻ, chị em ra vào tấp nập, ở phòng đẻ thẳng cửa vào, có 1 chị đang nằm dạng chân thẳng ra cửa, hàng họ từa lưa… vừa nằm vừa kêu ghê rợn.

    Mình đôi phần nhụt chí… trông cậy cả vào đám người nhà đứng bên ngoài gồm 1 chồng, 2 mẹ. Đội hình nhà mình cặp lồng cơm nước xủng xiểng, đứng ngồi nhẫn nhộn. Mình chuồn ra ngoài đứng, lúc chưa đau thì nói cười phớ lớ, đùng 1 cái lên cơn đau thì cứ Body mà vịn mồm thở phì phò. Một lúc mình lại tráng vào phòng, lúc sau lại tráng ra ngoài cửa… tâm lý chung của các bà đẻ, cứ thích gần người nhà. Mình ăn đc 1 bát cơm và sau đó BS cho 1 viên đút đít để đi ị… Lần đầu tiên trong đời Body phải cho mình đi ị… thật là thảm cảnh cho cả anh và mình. Đời đến giờ mới biết dư lào là kinh nghiệm thực tế…

    Khi cơn đau đã 5′/ lần mình khỏi đi chơi mà vào phòng chờ đẻ nằm. thi thoảng các bác sỹ lại tuần một vòng, bảo chị em nằm lên, dạng chân ra, BS thò tay vào ngoắng phát, đọc to lên cho lũ SV thực tập ghi lại: mở 4 phân, mở 3 phân, chưa mở … vvv…

    Bây giờ thì đúng là nếm mùi đau, cơn đau mỗi lúc một dài hơn. Mình nằm nghiêng trên chiếc giường cố gắng hít thở, mắt nhìn đồng hồ. Đúng 5′ cơn đau lại đến 30 giây, sau đó lại đi rồi lại đến đều đặn… Dù đã cố gắng hít thở nhưng đau vãi đạn, hai tay mình nắm cái cây truyền như có thể xoắn nó thành cửa sắt hoa sen hay hình hài quằn quại đẹp tươi nào đó. Đôi khi mình kết hợp phương pháp: Thử gào thét xem có đỡ đau hơn không, nhưng càng gào lại càng đau, càng đau lại càng mệt. Thế là mình lại chuyển về thở đều và thở nhanh y trong lớp tiền sản. Người ta bảo đau đẻ, cứ hò chồng ra mà chửi cho hết đau. Vớ vẩn, chồng nó tốt thế, mần mình sướng thế… Lúc đấy sao ko chửi, giờ hà cớ gì lại chửi… Mình nghĩ thế nên chỉ nằm thở phì phò…

    Mỗi khi BS khám, mình lại nói như cái máy: Cô ơi đau quá, cô giúp cháu nhé!

    Các giường bên, mỗi người đau đớn kêu la một kiểu. Ngoài hành lang tiếng kêu trong phòng đẻ còn ghê rợn hơn nhiều. Tiếng quát của BS kiểu như: Sao cô bò lồm cồm thế, đứng dậy mà đi! vvv Có thích đẻ không mà hét…vvv cứ như từ thế giới nào vọng lại

    Cơn đau đẻ là những cơn đau kỳ lạ, không giống bất cứ một cơn đau nào mình đã từng trải qua. Nó đảo lộn mọi thứ, xoắn vặn cơ thể và không có cách nào rũ bỏ. Gần như cả cơ thể bị nhào lộn tùng phèo, chỉ muốn bấu víu vào đâu đó cho khỏi rơi tuột khỏi cái vũ trụ loáng nhoáng này

    Đêm ấy có 1 ca, 1 cô gái 19 tuổi đẻ, em này khóc lóc tơi bời, bị bác sỹ chửi như hát hay… các chị cứ gọi là dóng tai lên mà hóng, cuối cùng nghe hơi nồi chõ thì khi đầu em bé nhú ra thì cô sợ quá khép chặt chân vào, khóc rất to ” CHÁU KHÔNG ĐẺ NỮA ĐÂU, cứu cháu với!!! )

    Một ca khác đẻ mãi không xong, vừa hết hồn với đau đẻ thường lại bị cho lên cáng nằm như lợn chuyển sang khoa khác để đẻ mổ…

    Thời gian trôi qua bao nhiêu lâu không biết, mình cứ nằm một mình đếm thời gian với cái đồng hồ…Cái đồng hồ chính xác từng giây, làm mình cảm thấy vững tin hơn về việc đón nhận và từ giã cơn đau. Khi cơn đau càng dầy và thời gian mỗi cơn đau càng dài thì mình gần như là kiệt sức, không hiểu mọi người đẻ dễ thì ntn chứ, mình nhập viện từ 7h, đến 12h thì mới có cơn đau 3′ 1 lần, mỗi lần 45 giây… Khi đã quá 12h đêm. BS cho mình và 2 người nữa vào phòng đẻ. Mình nt cho chồng: em vào phòng đẻ đây!

    Có 3 phòng đẻ, mình tránh phòng đầu tiên, kẻo lại được 1 bữa chiêu đãi thiên hạ hàng họ. Cuối cùng mình vào phòng trong cùng… nằm một mình trên chiếc ghế lạnh toát, hai chân gác sang hai bên… Lúc này, cơn đau 2′/ lần và kéo dài hơn 1 phút. Ghê rợn và vô nhân tính, người mình ướt đẫm mồ hôi, hai tay không ngừng siết chặt vào ghế…

    Mình muốn được đẻ vô cùng tận và chấm dứt cái sự đau đớn dai dẳng này. Lúc đó đã là hơn 2h đêm…

    Trong phòng mình không có y tá lẫn BS, chỉ có 1 em thực tập sinh ngồi ngoài cửa, nhìn thẳng vào hàng họ của mình… Mình thều thào bảo em ấy: EM ơi gọi BS cho chị, cho chị đẻ chứ để thế này chị kiệt sức mất…Cơn đau dầy và lâu… bạn Mins thúc đầu xuống dưới đòi ra… Mình chỉ có một cảm giác thèm đẻ khủng khiếp

    BS vẫn đi đâu mất, có 1 ca khó ở phòng bên cạnh. Lại la hét thấy ớn…

    Cuối cùng, tầm 3h kém, ca kíp đỡ đẻ của mình vào phòng. Khám xét và bảo mình bắt đầu đẻ nhé… Lúc này mình hết mẹ sức nó rồi, nhưng mình cũng cố mà rặn…Mình rặn 3 hơi đầu hụt. Bà đỡ gào lên: Rặn thế sao mà đẻ! Rặn lại

    Mình rặn lại, không ăn thua. Ngó lên đồng hồ, gần 3h30 mình bảo: Cố đẻ giờ hơn, cố đẻ trước 3h30

    Bà đỡ cầm dao rạch tầng sinh môn nghe đến xoạt…

    Cuối cùng, lấy hết sức hít sâu, rặn một cái thật mạnh. Bà đỡ bảo: Tốt, thêm 1 lần nữa! và mình lại rặn… bạn Mins bắt đầu thò đầu ra.

    Và em Mins chui đầu ra với thế giới! Bà đỡ cầm vai em xoay nhẹ và kéo em ra khỏi mẹ. Cùng lúc đó mình cảm thấy mọi nặng nhọc, mọi đau đớn, mọi sức nặng và hình như cả ruột gan lòng phổi mình đang trôi tuột ra dưới đấy. Tiếng mọi thứ chảy vào cái xô hứng nghe đúng kiểu người ta vừa mổ một con bò và lòng ruột nó chảy tồ tồ ra. Sau đó bà đỡ trèo lên mấy cái bậc inox đứng cạnh mình bên bàn đẻ, dùng cườm tay tì vào bụng mình rồi đè cả người bà lên ấn phọt mấy phát… để đẩy sạch nhau và sản dịch ra khỏi bụng…

    Giây phút nhẹ nhõm lạ lùng sau gần 9 tiếng đau đớn giống như một thước phim quay chậm. Mình nhỏm lên nhìn Mins, trông lạ lùng, đang khuều khòao tay chân, thân hình trắng đầy gây… Bác sỹ đưa em đi lau sạch, cho lên cân rồi để vào lồng sấy. Miệng đọc: Con trai! 3kg4! mọi thứ bình thường, sinh lúc 3h30…

    Tên là gì?

    Mình phều phào: PHạm Nam Anh!

    Hả, tên con gái à?

    Không Nam Anh, tên con trai!!!

    Sau đó mình nằm vật xuống đón nhận 60′ khâu sống kinh điển đã từng nghe nói bấy lâu.

    Lúc này, khi mọi sức lực mình đã dành hết cho quá trình sinh đẻ, giờ người mình lạnh ngắt, run lên cầm cập… run lên đành đạch thì có vẻ đúng hơn., Giống như con cá bị vứt lên cái mâm i nox.

    Em Y tá xinh đẹp son phấn đầy mặt ngồi xuống dưới chân mình. Mình chỉ còn kịp nghĩ ” Chết mẹ con rồi, dính phải con mặt phấn rồi” Y như rằng, y tá càng xinh, càng điệu thì càng ác, càng khốn nạn.

    Trong lúc mình lạnh run cầm cập như thế, và phải chịu cảnh khâu sống như thế., nàng không thể cho mình được cái chăn mà chỉ quát lên với mình như với 1 con chó : Có để yên cho tôi làm việc không hả, gần sáng rồi! Sau đó nàng phát vào đùi mình bôm bốp vì mình quá run. Mình chỉ biết nói: Chị giúp em chứ em quá lạnh và không thể không run được!

    Nàng y tá trả lời: Leo lẻo cái mồm!!!

    ( làm mình đột nhiên nhớ đến chồng mình. Suốt ngày chủi mình leo lẻo cái mồm)

    Mình cố gắng kìm nén cơn lạnh, sự đau đớn ở bên dưới ấy… mình nghe tiếng chỉ khâu dật pừn pựt, cảm giác từng ngón tay đang móc ngược mình lên để khâu.

    Nếu ai đó nói nỗi đau đã bão hòa khi sinh và vụ khâu vá chỉ là vớ vẩn, nó thực sự đau, bạn nằm đó run cầm cập như con cá và căn phòng quá lạnh, người y tá quá thiếu sự cảm thông… máu bạn chảy như suối…

    Nhưng giờ nghĩ lại, tôi không còn cảm thấy rùng mình vì 60′ đó nữa. Gần như nỗi đau đã tê liệt và ở rất xa.

    4h35 sáng hai bà y tá mang một cái cáng vào phòng, Chuyển mình sang cáng, đắp cho mình một cái chăn dạ và điều kỳ diệu nhất xảy ra, bà bế em Mins đặt vào tay mình và nói ” Cho con đi với mẹ nhé…

    Mình nhìn em nằm ngay sát bên cạnh mình, hai mẹ con được đẩy đi những tuyp đèn Nê ông trắng chạy trên đầu lung linh. Em bé xíu, mặt đỏ hồng, mắt nhắm nghiền môi xinh thật là xinh…

    Mọi nỗi đau lúc này mới thật sự tan biến… Mình cảm thấy trong lòng trào lên một niềm hạnh phúc, sự tự hào khó tả:

    Mình đã làm mẹ thật rồi! Em đã ở đây rồi…

    Chỉ ít phút sau trong phòng hồi sức, niềm vui vỡ òa khi mọi người ùa vào phòng.

    5h sáng, mình mở điện thoại, nhắn tin cho mọi người trong list, chẳng hề nhớ rằng bây giờ một ngày mới mới chỉ le lói ở đâu đó phía chân trời tít xa.

    *-*
    Like
    One blogger likes this.
    Sưu tầm

     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi GiaLinh-GiaBach
    Đang tải...


  2. thao11041988

    thao11041988 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    18/4/2012
    Bài viết:
    2,372
    Đã được thích:
    456
    Điểm thành tích:
    173
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    tháng 11 em sinh bé rồi không bít có đủ dũng cảm như mẹ nó để chải qua cơn đau đẻ không nữa , lại còn khâu mà không dùng thuốc tê thì chắc em chết mất ạ . em nó thật can đảm . em cũng mong được it phần như mẹ nó thui ạ
     
  3. namhangthung

    namhangthung foodsach.com-0945555333

    Tham gia:
    5/3/2009
    Bài viết:
    13,511
    Đã được thích:
    2,645
    Điểm thành tích:
    863
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Thanks, đọc mẹ nó vừa bùn cười vừa nhớ lại cái cảm giác để Jun há há !
     
  4. GiaLinh-GiaBach

    GiaLinh-GiaBach THÔNG TIN DU LỊCH

    Tham gia:
    29/8/2012
    Bài viết:
    1,030
    Đã được thích:
    329
    Điểm thành tích:
    123
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Hehe , mẹ bầu này tập 1 à, phương châm của tớ lúc nào cũng là: Người ta đẻ được mình cũng đẻ được hahahaahha

     
    Northerngirl thích bài này.
  5. GiaLinh-GiaBach

    GiaLinh-GiaBach THÔNG TIN DU LỊCH

    Tham gia:
    29/8/2012
    Bài viết:
    1,030
    Đã được thích:
    329
    Điểm thành tích:
    123
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Đề nghị chị trình bày cụ thể hơn để cho chị em cùng đươc biết ạ, từ từ rồi em sẽ kể hết chuyện đi đẻ của bọn ở cơ quan, đúng là lắm lỗi oan gia keke

     
  6. me_ku_bin204

    me_ku_bin204 yeusuame.com

    Tham gia:
    30/6/2010
    Bài viết:
    4,814
    Đã được thích:
    1,132
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    ui, đọc bài này thấy nhớ cảm giác đau đẻ quá - mẹ em Mins hài hước thật :p. em thì đau gào thét kinh người - cơ mà em đau nhanh 2 tiếng mở 10 phân - (thật ra thì mở 4 phân em đã làm thủ thuật gây tê mang cứng rồi) nên là ứ biết khâu sống khâu chín đau thế nào nữa .
     
  7. GiaLinh-GiaBach

    GiaLinh-GiaBach THÔNG TIN DU LỊCH

    Tham gia:
    29/8/2012
    Bài viết:
    1,030
    Đã được thích:
    329
    Điểm thành tích:
    123
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Lại nói đến gây tê ngoài màng cứng mình đẻ 2 lần đều dùng pp này, nhưng sao nhiều người bảo không tốt thế.. mình thì chỉ thấy tốt thôi

     
  8. tan.tran3007@yahoo.com

    tan.tran3007@yahoo.com Thành viên chính thức

    Tham gia:
    1/4/2012
    Bài viết:
    188
    Đã được thích:
    20
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Đọc mẹ miêu tả mà buồn cười quá đi =)))
     
  9. GiaLinh-GiaBach

    GiaLinh-GiaBach THÔNG TIN DU LỊCH

    Tham gia:
    29/8/2012
    Bài viết:
    1,030
    Đã được thích:
    329
    Điểm thành tích:
    123
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Phải nói cười đau bụng với CON Y TÁ MẶT PHẤN nhỉ hahahhha
     
  10. ecoenvir

    ecoenvir Độc lập, Tự do, Hạnh phúc

    Tham gia:
    5/6/2012
    Bài viết:
    3,442
    Đã được thích:
    824
    Điểm thành tích:
    823
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Hihi, em về quê đẻ, toàn đồng nghiệp của mẹ, cũng quen hết mặt rồi nên chắc không phải lo lắm. Chỉ sợ không rặn được thôi
     
  11. GiaLinh-GiaBach

    GiaLinh-GiaBach THÔNG TIN DU LỊCH

    Tham gia:
    29/8/2012
    Bài viết:
    1,030
    Đã được thích:
    329
    Điểm thành tích:
    123
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Toàn người quen thì được cái yên tâm, mà tâm lí vô cùng quan trọng , bạn cứ bình tĩnh và làm theo hướng dẫn, mình tin là mọi chuyện sẽ ok cả thôi, bản năng phụ nữ mà hihi

     
    ecoenvir thích bài này.
  12. thao11041988

    thao11041988 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    18/4/2012
    Bài viết:
    2,372
    Đã được thích:
    456
    Điểm thành tích:
    173
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    vâng . em đang bầu tập một nên lo lắng lắm ạ . cũng cũng hi vọng như thế . chứ mổ em cũng sợ hihi
     
  13. hv_honghuong

    hv_honghuong Thành viên tích cực

    Tham gia:
    22/11/2011
    Bài viết:
    903
    Đã được thích:
    226
    Điểm thành tích:
    83
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Đọc nhật kí sinh của mẹ nó mà em hồi hộp quá, cũng sắp đến cái ngày sinh tử ấy rồi, Cũng mong được nhìn thấy mặt con lắm nhưng cũng sợ, sợ thật sự vì những con đau và rủi ro, ko biết co chuyện gì xảy ra với mẹ con mình ko nữa, Cầu mong cho mẹ tròn con vuông, huhu
     
  14. me_socnhi

    me_socnhi Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    31/8/2010
    Bài viết:
    3,437
    Đã được thích:
    972
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Em qua tập 1 rồi, đợi vài bữa nữa nốt tập 2 mà vẫn thấy ghê ghê...hic
     
  15. thuydung138

    thuydung138 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    12/6/2012
    Bài viết:
    2,529
    Đã được thích:
    364
    Điểm thành tích:
    173
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Mình tập 2 đây mà không hiểu dao thấy còn lo lắng và hồi hộp hơn cả tập một. Có khi không biết gì lại chả lo băng ý! Ôi mong mọi thứ qua nhanh cho xong nhiệm vụ!
     
  16. Mẹ Thủy Ngọc

    Mẹ Thủy Ngọc Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    7/8/2012
    Bài viết:
    2,279
    Đã được thích:
    440
    Điểm thành tích:
    173
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    em đẻ mổ cũng đau chẳng kém thế này. hic kiểu gì cũng đau
     
  17. happykids252

    happykids252 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    1/8/2012
    Bài viết:
    3,007
    Đã được thích:
    259
    Điểm thành tích:
    173
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Mình trải qua gia đoạn này rùi mà đọc bài của chủ top vẫy thấy ghê ghê, thế này mẹ nào chưa đẻ mà đọc bài này chắc ko dám đẻ :d
     
  18. Truongngoc28

    Truongngoc28 Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    14/8/2011
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    8
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    có em đây, còn chục ngày nữa thôi là lên thớt rùi, sợ quá
     
  19. mebixinh

    mebixinh Thành viên Hội Cún 82

    Tham gia:
    28/6/2011
    Bài viết:
    20,601
    Đã được thích:
    6,544
    Điểm thành tích:
    3,063
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    Hiii, mẹ này giống mình, cứ nghĩ thiên hạ đẻ được thì mình cũng đẻ được. Phải thế tâm lý mới vững, hiii. Hồi mình đẻ ok lém, đẻ thường. Ko biết sau này tập 2 thì thế nào.
     
  20. chicbongsusi

    chicbongsusi 0904766226

    Tham gia:
    23/12/2011
    Bài viết:
    12,883
    Đã được thích:
    2,047
    Điểm thành tích:
    863
    Ðề: Kể chuyện đi đẻ... Cười ra nước mắt

    vừa đọc vừa sợ rúm người, mình vào chờ phòng sinh, chưa kịp gì thì đã ngất vì sợ quá rồi, nên bs chuyển sang mổ cấp cứu luôn, hic
     

Chia sẻ trang này