Ly và nước

Thảo luận trong 'Các vấn đề giáo dục khác' bởi 2contrai, 12/11/2009.

  1. 2contrai

    2contrai Tù và hàng tổng

    Tham gia:
    6/4/2009
    Bài viết:
    308
    Đã được thích:
    243
    Điểm thành tích:
    43
    Ly nói: "Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút nước nào!"

    Chủ hỏi: "Được, cho ngươi nước rồi, ngươi sẽ không cô quạnh nữa phải không?"

    Ly đáp: "Chắc vậy!"

    Chủ đem Nước đến, rót vào trong Ly.

    Nước rất nóng, Ly cảm thấy toàn thân mềm nhũn, rụng rời, tưởng như sắp tan chảy đến nơi. Ly nghĩ, đây chắc là sức mạnh của tình yêu.

    Một lát Nước chỉ còn âm ấm, Ly cảm thấy dễ chịu vô cùng. Ly nghĩ, đây chính là mùi vị của cuộc sống.

    Nước nguội đi, Ly bắt đầu sợ hãi, sợ hãi điều gì chính Ly cũng không biết. Ly nghĩ, đây chính là tư vị của sự mất mát.

    Nước lạnh ngắt, Ly tuyệt vọng. Ly nghĩ, đây chính là 'an bài' của duyên phận.

    Ly kêu lên: "Chủ nhân, mau đổ nước ra đi, tôi không cần nữa!"

    Chủ không có đấy. Ly cảm thấy nghẹt thở. Nước đáng ghét, lạnh lẽo quá chừng, ở mãi trong lòng, thật là khó chịu.

    Ly dùng sức lay thật mạnh. Ly chao mình, Nước rốt cục cũng phải chảy ra. Ly chưa kịp vui mừng, thì đã ngã nhào xuống đất.

    Ly vỡ tan. Trước lúc chết, Ly nhìn thấy, mỗi mảnh của Ly, đều có đọng vết Nước. Lúc đó Ly mới biết, Ly yêu Nước, Ly thật sự rất yêu Nước. Nhưng mà, Ly không có cách nào để đưa Nước, nguyên vẹn, trở vào trong lòng được nữa.

    Ly bật khóc, lệ hoà vào với Nước. Ly đang cố dùng chút sức lực cuối cùng, yêu Nước thêm lần nữa.

    Chủ về. Ông ta nhặt những mảnh vỡ, một mảnh cứa vào ngón tay, làm bật máu ra.

    Ly cười, tình yêu, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải trải qua đớn đau mới biết trân trọng?

    Ly cười, tình yêu, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải mất hết tất cả, không còn cách gì vãn hồi nữa mới chịu buông xuôi?

    Cuộc sống là vậy đấy. Những thứ luôn hiện ra trước mặt, quen thuộc thì không biết trân trọng, quan tâm. Đến lúc nó đột ngột biến mất thì lại luyến tiếc, đau khổ.
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi 2contrai
    Đang tải...


  2. cun"xjk

    cun"xjk Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    21/8/2009
    Bài viết:
    312
    Đã được thích:
    124
    Điểm thành tích:
    43
    truyện hay ạ ............................
     
  3. kising_satan

    kising_satan Táo mèo, La Hán, Mật Ong

    Tham gia:
    21/9/2008
    Bài viết:
    3,439
    Đã được thích:
    314
    Điểm thành tích:
    173
    hay quá... Ly ngốc quá, giống như bao cuộc tình đầu tan vỡ của chúng ta..
    Nhưng rốt cuộc, chúng ta không vỡ tan mà mà chỉ có tình yêu vỡ tan thôi. Tình đầu ngốc nghếch :)
     
    hoclambo287architect thích.
  4. sunrose81

    sunrose81 sunrose81

    Tham gia:
    15/10/2009
    Bài viết:
    1,233
    Đã được thích:
    189
    Điểm thành tích:
    103
    câu chuyện ý nghĩa quá, 2 hình ảnh cứ đọng mãi trong tôi, chỉ khi nào những gì thân quen không còn thì chúng ta mới nhận ra được điều quý giá, đây cũng là bài học cho tất cả chúng ta...
     
  5. Tu Anh

    Tu Anh Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    14/12/2004
    Bài viết:
    404
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    18
    Mối tình đầu.........................
     
  6. TOMSUFASHION.COM

    TOMSUFASHION.COM Thiên Thượng Hỏa

    Tham gia:
    23/2/2009
    Bài viết:
    9,357
    Đã được thích:
    2,800
    Điểm thành tích:
    863
    Đây cũng là lời cảnh tỉnh : " có không trọng, mất mới tiếc".
     
    architect thích bài này.
  7. 2vangtrangnho

    2vangtrangnho Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    28/8/2008
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    12
    Điểm thành tích:
    8
    Cuộc đời thật trớ trêu.. Thông thường ta chỉ tiếc những gì ta đã làm mất đi. Và thật tiếc, những gì ta làm mất thì sẽ chẳng bao giờ có lại được nữa.
     
  8. me_minhminh

    me_minhminh Thành viên tập sự

    Tham gia:
    26/12/2009
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Thường người ta chỉ cảm thấy những gì là có ý nghĩa với mình khi ... sắp mất hoặc ... đã mất nó...
     
  9. melong

    melong Banned

    Tham gia:
    10/7/2009
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    9
    Điểm thành tích:
    8
    Truyện nghe chừng đơn giản mà hàm chứa rất nhiều ý nghĩa.
     
  10. pehuy

    pehuy Banned

    Tham gia:
    10/7/2009
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Mới đọc tưởg chuyện tương tự câu giọt nước làm tràn ly chứ.
     
  11. pe_iu_anh_ne

    pe_iu_anh_ne Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    9/10/2008
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    15
    Điểm thành tích:
    18
    Em đọc câu chuyện này rồi...
    Dù sao cũng thanks chị nghen...
     
  12. Gia Nhi

    Gia Nhi Thành viên chính thức

    Tham gia:
    2/3/2010
    Bài viết:
    136
    Đã được thích:
    17
    Điểm thành tích:
    18
    Còn chuyện gì nữa không post tiếp lên đi...hay và ý nghĩa wá...
     
  13. nguyễn mai liên

    nguyễn mai liên Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    27/3/2010
    Bài viết:
    474
    Đã được thích:
    111
    Điểm thành tích:
    43
    câu chuyện rất hay và có ý nghĩa! cảm ơn chủ tp nhé
     
    2contrai thích bài này.
  14. anhtuangiang

    anhtuangiang Thành viên chính thức

    Tham gia:
    11/9/2009
    Bài viết:
    229
    Đã được thích:
    70
    Điểm thành tích:
    28
    Chuyện thật trong cuộc sống:
    Có đôi vợ chồng lấy nhau:
    Tập 1:
    - 2 Năm đầu sau ngày cưới : vợ và chồng mới cưới đều tự hào về nhau lắm: học cao, được nhiều người kính trọng, vợ trẻ chồng đẹp trai.
    - 5 năm sau ngày cưới: cãi nhau, ghét nhau.Vợ : anh là người chồng bất tài, nhà hàng xóm có ô tô mà nhà mình không có, tôi không đi SH đâu. Chồng: cô là người phụ nữ đoảng, lười, không biết dậy con cái.
    - 6 năm sau ngày cười: ra tòa
    Tập 2
    - 1 năm đầu sau ngày cưới tấp 2: cả vợ lẫn chồng vừa li dị đều chung giọng nói thất vọng chàn chề, hóa ra tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa. Giống như ly đã vỡ sao hàn lại được, tình đã tan sao gắn được.
    Thôi mình rút kinh nghiệm chồng mình hơi nhát 1 tí nhiều lúc mình phải giục...., làm hơi ít tiền 1 tí, nhưng yêu mình và con cái thế là that all các mẹ ạ = hạnh phúc
     
  15. csv1985

    csv1985 Đại Lý Bảo Hiểm VietLife

    Tham gia:
    16/7/2009
    Bài viết:
    4,007
    Đã được thích:
    682
    Điểm thành tích:
    773
    Câu chuyện hay quá, có lẽ con người ta khi mất rồi mí biết chân trọng những gì mình đã có....
     
  16. mysterious

    mysterious Thành viên chính thức

    Tham gia:
    3/2/2010
    Bài viết:
    250
    Đã được thích:
    23
    Điểm thành tích:
    18
    Khảo la,khảo la!chuyện hay lém mình ah!!!
     
  17. newday_hascome14

    newday_hascome14 Banned

    Tham gia:
    2/1/2010
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    3
    câu chuyện thật xúc động, 1 bài học vô giá ..!!!
     
  18. khaly1984

    khaly1984 Thành viên chính thức

    Tham gia:
    25/6/2009
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    15
    Điểm thành tích:
    18
    đọc mới thấy ý nghĩa đấy, có những thứ chỉ khi mất rồi mới thấy nó quan trọng
     
  19. phamthebac

    phamthebac Thành viên mới

    Tham gia:
    13/4/2010
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    2
    Điểm thành tích:
    3
    tình yêu vốn vô cùng giản dị mà. có những thứ khi bị mất thì ta mới biết quý trọng, nhưng sự thật là "đã quá trễ"

    __________________
    Christian Online Dating
    divorce advice
     
  20. aloloa

    aloloa Thành viên tích cực

    Tham gia:
    25/2/2010
    Bài viết:
    647
    Đã được thích:
    84
    Điểm thành tích:
    28
    Thông thường là thế.Khi người ta mất đi thì người ta mới biết điều đấy quý như thế nào.Khi có nó rồi người ta thấy thật bình thường.Mấy ai hiểu được và làm được đâu

    Cây

    Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ một cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi đã từng hẹn hò với năm cô gái khi tôi còn học dự bị đại học, trong số đó có một người tôi rất mến, rất mến nhưng lại không có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp, không có những ngón tay thon dài, không có một ngọai hình nổi bật, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
    Tôi thích cô ấy, thật sự thích cô ấy, tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương , thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không quen với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy cũng tan vỡ. Một phần cũng sợ những tin đồn sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Lý do cuối cùng đã khiến cô ấy ở bên cạnh tôi suốt 3 năm. Cô ấy nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác và.. tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó…

    Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói “cứ tự nhiên” trước khi chạy đi. Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ …và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn một tiếng

    Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người đã cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy , cô ấy chắc chắn không phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy, cô ấy đã nhìn tôi với một ánh mắt thật sự shock, tôi đã không quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái của mình

    Ngày hôm sau, cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra, tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết, tôi cũng đau như cô ấy vậy.

    Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy, sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi có chuyện muốn nói cho cô ấy, cô ấy nhìn tôi và cũng nói là có chuyện muốn nói cho tôi biết. Tôi nói cho cô ấy nghe về việc tôi chia tay và cô ấy nói cho tôi hay là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một người con trai rất dễ thương, năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.

    Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về tới nhà, tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi, Tôi không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, tôi gục ngã và khóc.Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì một người đàn ông cũng không chịu hiểu cho cảm giác của cô ấy?

    Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái sms được gửi 10 ngày sau đó “lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại”




    Suốt thời còn học dự bị đại học, tôi rất thích đi nhặt lá, tại sao ư? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cái cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm.Suốt thời gian học dự bị, tôi luôn ở rất gần một người con trai, không phải là bạn trai đâu… chỉ là bạn bè thôi. Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên. Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi nghĩ là mình không thể có – Sự ghanh tị. Nỗi cay đắng đó không thể diễn tả bằng lời, giống như là cực đỉnh của đau khổ vậy. nhưng sau đó 2 tháng thì họ chia tay, tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một người con gái khác
    Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện? Tại sao anh ấy thích tôi mà lại không chịu bắt đầu trước. Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là một lần tim tôi đau nhói. Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều. Tôi bắt đầu tin rằng đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi.Nhưng nếu anh ấy không thích tôi thì tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy. Nó khác xa với việc anh ấy làm vì tình bạn. Thích một người sao mà khổ như vậy. Tôi có thể biết anh ấy thích gì, biết sở thích của anh ấy, nhưng tình cảm anh ấy dành cho tôi thì tôi không thể hiểu được và tôi cũng không thể nào mở lời được.
    Trừ việc đó ra, tôi vẫn muốn được ở bên cạnh anh cấy, quan tâm anh ấy, chăm sóc anh ấy và yêu anh ấy, hi vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi, kiểu như đợi điện thọai của anh ấy mỗi đêm, muốn anh ấy gửi tin nhắn cho mình… Tôi biết cho dù anh ấy bận thế nào, anh ấy cũng sẽ dành thời gian cho tôi. Bởi vì như vậy nên tôi đã chờ anh ấy. 3 năm thật khó mà trôi qua và nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Thỉnh thỏang, tôi tự hỏi liệu tôi có nên tiếp tục đợi chờ hay không? Nỗi đau, sự tổn thương và nỗi ám ảnh đã theo tôi suốt 3 năm.
    Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp, một chàng trai nhỏ hơn tôi một tuổi đã công khai theo đuổi tôi. Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi,anh ấy như một cơn gió, cố thổi một chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm, ban đầu tôi thấy hơi khó chịu, nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình. Đến cuối cùng, tôi nhận ra rằng cơn gió đó có thể làm tôi hạnh phúc, có thể thổi tôi tới một vùng đất tốt đẹp hơn…cho nên cuối cùng tôi đã rời cây, nhưng cái cây chỉ cười và không hề khuyên tôi ở lại.

    Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại??


    Gió

    Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khoảng một tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó , một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trường. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy, khi anh ấy nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.

    Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy như có gì đó trống vằng vậy. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy, bữa đó đội trưởng cũng không tới , tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngòai và nhìn thấyanh ấy đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta. Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi , cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi

    “Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu”
    “Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời khỏi cây”
    Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng , tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần . Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
    Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. tôi hỏi cô ấy “em đang làm gì vậy, sao em không nói gì hết vậy”, cô ấy nói “ Đầu của em đau lắm” “hả?” “đầu em đau lắm” cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng….và từ hôm đó…chúng tôi là một cặp

    Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?

    -------------
    (Sưu tầm)
     
    Myhappyfamily thích bài này.

Chia sẻ trang này