To Ngọc và các member những ngày dựng nước: Hôm nay mới có dịp đọc những dòng tâm sự của Hội trưởng http://www.lamchame.com/forum/showpost.php?p=775695&postcount=3540 ,tớ thấy trong lòng dâng dâng cảm xúc nghẹn ngào khó tả; thật đúng là mạng tuy là ảo - nhưng tình cảm của chúng mình thật hơn những người sống thật bên ngoài đời quanh tớ. Tớ cảm thấy rất vinh dự, tự hào và chút niềm kiêu hãnh dấy lên khi thành viên nhà tý; khi có các bạn trong hội dê, hội khác bày tỏ sự ngưỡng mộ hội rắn nhà mình. Cám ơn NGọc đã bền bỉ duy trì topic, đã kết nối tửng thành viên; cám ơn 10member công thần thủa khai quốc; nếu không có các bạn thì bọn tớ ko có một sân chơi, một nơi mà chia sẻ, mà nhớ nếu có 1ngày không vào làmchamẹ. Tớ gặp các bạn HR, đi off với các bạn HR nhiều nhiều hơn rất nhiều so với các bạn từ thủa mặc bỉm tới đại học của tớ (mà làm gì có bỉm hồi đấy mà mặc). Giờ bọn mình đã thành một group với 62người, ở những nơi khác nhau, hoàn cảnh khác nhau; không chung nhà nhưng chung một tấm lòng; tớ tin ai cũng hướng về nhau và sẵn sàng bên nhau lúc vui, lúc buồn. Yêu các bạn nhiều nhiều lắm.
Tớ vào topic kể chuyện HR và tôi, đọc bài dự thi mà ko hiểu : Giải "bờ na nờ" nghĩa là giải gì mà Hằng lại được xướng tên trên thảm đỏ lên nhận giải thế? Nếu xét số "cám ơn" làm quà khen tặng; thì cộng lại số lần "cảm ơn" ít hơn số phiếu bầu cho các bạn nhận giải; vậy làm cảm ơn không được tính, mà tính bỏ phiếu kín bên ngoài. Hôm nào có cuộc thi gì thì nhà ta tính cả cái "cảm ơn" vào nữa nhé, vì bài viết của các bạn vượt cả ra ngoài khuôn khổ nhà rắn; có nhiều người hâm mộ kích cái "cảm ơn" mà không được tính thì uổng lắm .
Ôi thế à? tớ toàn vác túi nilon lươn muối về, bóp bóp em í qua nilon, rồi lót giẻ rửa bát vào tay lôi nó ra tuốt tuốt, rửa sạch là luộc luôn. Mẹ thì sợ mà Toon nhà tớ lại ko sợ nhé. Luộc song tớ cho ra đĩa, ku cậu ngồi ngay cạnh chờ mẹ gỡ là ăn luôn, yêu lắm.
bà này lắm chuyện, hơi tý là lại xúc động với nước mắt ! Tôi cũng có bài thơ này, tặng các bà( chẳng biết nhớ có đủ ko, từ hồi lấy chồng là chẳng mấy khi có thời gian mà thơ thẩn) Bạn Bạn là gió một ngày bay qua khu vườn tôi nhặt được vần thơ giang dở. Bạn là mây lãng đãng bay qua khoảng trời tôi dịu êm những tháng ngày. Bạn là suối róc rách những niềm vui đem chiếc lá khô là tôi đi muôn nẻo Bạn là biển cả mênh mông cánh buồm tôi đi ngàn năm không cập bến Mình cùng nhau thắp lên ngọn nến mừng bạn mừng tôi mừng tình bạn của chúng mình
Nhìn em cu yêu quá. bà có cất răng đi làm kỷ niệm ko? Ngày trước cu Bi nhà tôi thay răng tôi cũng định cát đi nhưng ông bà ko cho cất, cái thì ném lên nóc nhà, cái thì ném xuống gầm giường làm phép, giờ nghĩ lại cứ thấy tiếc. Mà mẹ cháu cũng khéo tay thật. Lần sau off bà nhớ mag sản phẩm đi cho cả nhà thưởng thức và đánh giá nhé
Hì hì. Hồi đấy quy định là chỉ tính số phiếu bình chọn của các thành viên chứ không tính cảm ơn. He he. Còn giải bờ na nờ của bà Hằng thì có gì khó hiểu đâu. Bờ na nờ là chuối ý mà. Bài viết của bà ý toàn ảnh, chả có mấy chữ nên giật giải bờ na nờ là đúng rồi. He he. Chuối cả buồng ý chứ không phải cả nải đâu \\/
Cám ơn bà, đi khám dạ dày lại tòi ra bệnh thiếu máu, hay thật đấy. Tôi phải uống 1 đống thuốc dạ dày và 1 số thuốc bổ sung những thứ chất gì gì đó cho bệnh thiếu máu ấy mà, ngoài ra còn phải điều chỉnh chế đọ ăn uống nữa. Chán ko cơ chứ, đang muốn giảm béo thì lại phải ăn nhiều. Trời, Hội trưởng cứ khéo động viên, tui ko béo thì còn ai béo nữa, sắp mùa hè rồi ko biết mặc được áo gì đây. Vụ Mengocduy làm chuột bạch hay đấy nhỉ. Cố lên mẹ nó, rồi về đây phổ biến cho bà con. Khối người cám ơn và hậu tạ đấy.
À cả nhà ơi tôi vừa mua 1 hộp kem mát xa bụng về nhờ con bé giúp việc bôi bôi quệt quệt hộ, ko biết dùng có hiệu quả ko đây. Có ai có kinh nghiệm thực tiễn ko chỉ giáo cho tôi với.
Ngọc ơi tớ có ý kiến : Bài "Lý do vì sao mở topic HR" của Ngọc hiện đang để ở topic năm 2009 khiến bạn đọc rất khó theo dõi. Vì thế, nên chăng chuyển nó sang Trang đầu của topic 2010 để member mới cũ và hàng xóm ai cũng có đọc được nhé.
Hehehe, hồi đó tôi phải lập một chiến dịch "tranh cử" và "vận động bầu cử" còn hơn cả bác OBAMA ở washington mới giật được giải này đó. Hôm nào qua tui cho xem bằng khen. Đẹp quá trời đất luôn. Năm tới tui cũng sẽ cố để được " đề cử" giải ' Banana" VOTE FOR ME!
Uh, ý kiến hay đấy. Off lẩu ếch cũng có cái hay của nó đấy. Ngày trước toi cứ tưởng ko bao giờ ăn được thịt ếch, ko ngờ hôm theo bọn bạn lên đó ăn thấy ngon quá, thành ra kết luôn món này.
Tôi nhớ ko nhầm là từ hồi đêm đến giờ tôi chào các bà đến mấy lần rồi nhưng mà lạ vẫn vào đây tán tỉnh, buồn cười thật đấy, nhưng trong lúc chờ đợi thì chẳng biết làm gì, nên lại lò dò vào đây. Thành thói quen mất rồi.
Cậu đi khám soi dạ dày là nội soi hay Xquang? Tớ sợ soi lắm, chỉ dám Xquang thôi. Thế mà tránh soi thì cũng phải uống 1 cốc nước phản quang hay gì đó mùi vị kinh dị. Ọe. Thế bs có chỉ định uống đủ các loại thuốc trong vòng 1 tháng rồi quay lại khám tiếp ko?
mới có mấy hôm k vào nhà mà trang cứ trôi vùn vụt, đọc mãi k hết. Chẳng khác gì bị vỡ hồ Đại Lải..........
Có bà ạ. Tôi cũng sợ nội soi nên chỉ dám X quang thôi, ko ngờ phải uống 1 cốc nước màu trắng nhờ nhợ đến kinh tởm, sợ quá đi mất. Bác sĩ cho uống thuốc LANSOZOLE-KIT, mỗi hộp uống trong 1 tuần, uống thêm 1 tuần nữa, hết thuốc quay lại khám xem phải uống gì nũa. May quá tôi chỉ bị viêm chứ ko phải loét. Nhưng cái làm tôi âu sầu nhất là tôi bị thiếu máu. Tôi ko thể hiểu nổi tại sao tôi lại bị thiếu máu. Giờ mà tôi phải thay đổi khẩu phần ăn là chết tôi luôn, nhìn tôi đã bụ bẫm thế này rồi cơ mà. Nhưng bác sĩ bảo nhất quyết phải ăn nhiều hơn.
Hồi xưa tớ đau thượng vị cũng chỉ dám chụp X quang thôi, công nhận là cốc nước đấy kinh thật nhưng chắc là đỡ hơn nội soi. He he.