Chào cả nhà, chúc cả nhà buổi tối tốt lành. @ Trà: chúc mừng T kiếm được một ông sao sáng, và chúc mẹ tròn con vuông nhé! @ Lola: hai chị Em yêu quá Bình ah. Mà k bị cảnh sát bà ngoại giÁm sát nữa ah? Thấy vào mạng liên tục @ Minh Bon: sau cơn mưa trời lại sáng, tớ vui khi nghe M kể ax chăm sóc như thế nào. @ metram: bà này cũng được chồng chiều ghê, thúch thế. @ minh sếu: chị Sếu trông người lớn nhỉ, nhìn ảnh tớ k nghĩ là học lớp 1, trông cô nàng bướng và cá tính ra phết. @ Ngọc and all: áo lụa đẹp nhỉ, ý tưởng đồng phục cũng hay nữa, hehe pro quá. @ một số bà: hội chứng mẹ chồng, nhà chồng chuyện hay sao ý nhỉ
DS đăng ký mua áo lụa. 1. Minh Anh - size L (cho 2B mở hàng nhé) 2. Thoa - size S nhé 3. Bình Mộc - size M 4. Me&tom - size S 5. Bình Lola - size L (nhưng tớ bằng cân Ngọc ko biết có nên lấy XL ko nhỉ :-k) 6. Hằng Kevin - Size L cho máu nhể ( Hix, sao cạ không đăng ký cho tớ huhuhu, may tớ vào kịp nhỡ hết rùi tớ uýnh cạ một trận tơi bời khói lửa luôn) 7. Fremde - size M P/S: Vui lòng copy đầy đủ thông tin để tiện theo dõi.[/QUOTE][/QUOTE]
Đây là clip hướng dẫn trang điểm nơi công sở nhé: http://www.youtube.com/watch?v=Uo-Dp2_Tk9Y&feature=PlayList&p=F58D572976C3DC1A&index=3 http://www.youtube.com/watch?v=Ib8kVVurRjw&feature=related Clip dạy trang điểm khi đi chơi biển: http://www.youtube.com/watch?v=2JDKAGD8yJU&feature=PlayList&p=F58D572976C3DC1A&index=8 Trang điểm lông mày: http://www.youtube.com/watch?v=MggYhU-Jvaw&feature=related
DS đăng ký mua áo lụa. 1. Minh Anh - size L (cho 2B mở hàng nhé) 2. Thoa - size S nhé 3. Bình Mộc - size M 4. Me&tom - size S 5. Bình Lola - size L (nhưng tớ bằng cân Ngọc ko biết có nên lấy XL ko nhỉ :-k)--> tớ quyết định lấy size L cho nhỏ nhắn 6. Hằng Kevin - Size L cho máu nhể ( Hix, sao cạ không đăng ký cho tớ huhuhu, may tớ vào kịp nhỡ hết rùi tớ uýnh cạ một trận tơi bời khói lửa luôn)---> vừa định nhắn cạ thì đã thấy nhảy vào đăng ký rồi, thế lần sau có gì cứ đăng ký luôn ko cần hỏi nhá 7. Fremde - size M 8. Mengocduy - size XL P/S: Vui lòng copy đầy đủ thông tin để tiện theo dõi.
Hôm qua rảnh rỗi, tớ lượn lên chỗ Thủy X lấy mấy cái áo thun có cổ cho chồng. Tiện thể bon chen được cái áo sơ mi lụa bo gấu. Áo này che bụng rất tốt, mặc với quần jean thì xinh hơn mấy chân kính đấy. Giá cả thì cũng rất hợp lý. Hi hi. Trong lúc chờ đồng phục thì HR mình mua áo lụa này mặc quá ổn. Hôm nào ọp riêng các mẹ thì mặc áo lụa, ọp cả gia đình thì mặc đồng phục có logo. Quảng cáo thế thôi, giờ tớ show hàng đây. Bạn nào có nhu cầu thì đăng ký mua nhé. Có 4 size: Size S: Thủy X, 47kg mặc vừa nhé Size M: Size L: tầm 53kg mặc thoải mái Size XL: tớ (Ngọc Bin) 58kg mặc vừa * Lưu ý: - Mấy cái vệt ở áo là kiểu nó thế chứ không phải lỗi nhé. Màu áo ở bên ngoài nhìn sáng và đẹp hơn. - Áo tớ lấy là hàng mẫu, bà Thủy X vẫn chưa chắc chắn là có lấy thêm được không nhưng tớ cứ làm sẵn cái danh sách đăng ký mua. - Áo này chỉ có một kiểu hoa văn như thế thôi và chỉ khác nhau về màu sắc của nền. Có loại thì ánh vàng, có loại ánh cam. Áo của tớ là ánh vàng, còn loại ánh cam thì màu sậm hơn 1 chút nhé. DS đăng ký mua áo lụa. 1. Minh Anh - size L (cho 2B mở hàng nhé) 2. Thoa - size S nhé 3. Bình Mộc - size M 4. Me&tom - size S 5. Bình Lola - size L (nhưng tớ bằng cân Ngọc ko biết có nên lấy XL ko nhỉ :-k) --> tớ quyết định lấy size L cho nhỏ nhắn 6. Hằng Kevin - Size L cho máu nhể ( Hix, sao cạ không đăng ký cho tớ huhuhu, may tớ vào kịp nhỡ hết rùi tớ uýnh cạ một trận tơi bời khói lửa luôn)---> vừa định nhắn cạ thì đã thấy nhảy vào đăng ký rồi, thế lần sau có gì cứ đăng ký luôn ko cần hỏi nhá 7. Fremde - size M 8. Mengocduy - size XL P/S: Vui lòng copy đầy đủ thông tin để tiện theo dõi.
Xã nhà tôi cũng thích đọc truyện lắm, cả giá sách to đùng mà đọc ko sót 1 cuốn. Hôm nay tôi mới mua tiếp cuốn Biểu tượng thất truyền cũng của ông này đấy. hay lắm, đọc mê luôn. Hôm nào đọc xong tôi đưa tiếp cho.
>>Hồng: Hồng ơi, áo đồng phục mỗi người chỉ được chọn 1 mẫu thôi. Ấy vào trang 1 xem lại lần nữa rồi remove cảm ơn những mẫu mà ấy không chọn, chỉ để lại 1 mẫu ấy thích nhất thôi. Cảm ơn ấy.
Minh à, mặc dù bọn mình chưa một lần biết mặt nhau, nhưng sao lòng tôi lại đau nhói khi đọc những dòng Minh đã viết. Tôi đang khóc Minh ạ, khóc vì thương Minh, khóc vì thương em bé, khóc vì thương cả chính tôi nữa. 2 lần tôi sinh con, 2 lần tôi cô đơn trong vòng tay bố mẹ, anh em, bởi người tôi cần nhất lại ko có mặt bên tôi lúc đó. Lần đầu sinh con khi vẫn còn trẻ, 25 tuổi, tôi hoảng loạn vì cô đơn, và lần 2 thì đẻ mổ, tôi sợ hãi đến thắt lòng. Cứ nghĩ lại là tôi nhức nhối vô cùng. Dẫu sao chuyện buồn cũng đã qua đi. Những đau đớn sẽ lùi vào dĩ vãng trong góc khuất của tâm hồn. Chúng ta ko bao giờ quên được từng nỗi đau ấy nhưng chúng ta cần phải sống cho ngày hôm nay, cho cả những ngày sau. Thế nên tôi mong Minh hãy sớm bình phục về tất cả, để chồng Minh và những người thân được yên lòng. Điều Minh ko bao giờ mất là tình yêu ông xã dành cho Minh, đó là thứ quý giá vô cùng mà ko phải ai cũng có được đâu, Minh ạ. Đó cũng chính là 1 trong những liều thuốc chữa lành vết thương cho Minh trong những ngày đớn đau, vô vọng, phải ko Minh? Có lẽ hơn ai hết Minh đã hiểu được Minh là người may mắn đến nhường nào khi được sống, được hạnh phúc và được khổ đau trong vòng tay yêu thương của ông xã. Tôi và tất cả những người bạn chung của chúng ta luôn cầu chúc cho Minh và bé Bon được bình an, hạnh phúc.
ok, chắc là tôi tẩu hỏa nhập ma nên chọn nhầm mấy mẫu hả Ngọc? Để tôi vào lại xem nhé. Mà sao Ngọc ngủ muộn thế?
Tớ trả lời hộ nhé: Ngọc thức ăn cháo để làm bò sữa Còn tớ thì vừa ngủ dậy nên giờ này vẫn chưa ngủ lại được (hihihi, tại con ốm nên ngủ từ tối, mẹ ôm con nên ngủ theo con, bây giờ mới dậy tắm rửa và lướt net . Còn mụ làm gì mà giờ này vẫn sáng đèn thế? Thức đọc truyện à?
Tôi thì hay ngủ muộn lắm, hôm nào cũng lọ mọ đọc truyện, đọc thơ, còn hôm nay thì đang phải làm cho xong cái báo cáo Lai Châu. Bà thức dậy thế này thì đến lúc nào mới ngủ lại được?
Cuộc đời, có mấy ai trọn vẹn được ko nhỉ? Khi người ta nghèo, có khi người ta lại có nhiều nhất những gì người ta cần phải có. Giàu sang làm gì khi cuộc sống cô đơn và tẻ nhạt, phải ko các bà? Giá như có thể đánh đổi tất cả để có thể lấy lại được chữ nghèo của những ngày xưa ấy...
Câu chuyện cho những ai đã là vợ chồng Chồng chị là một kỹ sư giỏi, chị yêu anh vì sự vững chãi, chín chắn của anh, chị yêu cái cảm giác ấm áp mà chị có mỗi khi chị tựa đầu vào vai anh. Và sau 3 năm tìm hiểu, anh chị đã đi đến hôn nhân. Nhưng đến hôm nay, sau hai năm là vợ chồng, chị bỗng thấy mệt mỏi với những cảm giác mà chị phải trải qua khi chung sống với anh.Những lý do khiến chị yêu anh trước đây, bỗng biến thành những lý do tạo nên sự đổi thay trong chị. Chị là một phụ nữ nhạy cảm, và rất dễ bị thương tổn trong tình yêu, chị luôn khao khát những khoảnh khắc lãng mạn, giống như là bé gái nhỏ thèm khát kẹo ngọt. Nhưng anh lại trái ngược với chị, anh không có sự nhạy cảm, và hoàn toàn không quan tâm đến những khoảnh khắc lãng mạn trong cuộc sống vợ chồng, điều này đã làm cho chị càng chán nản hơn. Và chuyện gì đến phải đến, một hôm chị quyết định cho anh biết rằng chị muốn ly dị, rằng chị không thể chung sống với anh thêm một giờ phút nào nữa. Rất bất ngờ khi nghe chị yêu cầu như thế, anh chỉ biết hỏi - Tại sao? - Em cảm thấy mệt mỏi, không có lý do nào cho mọi thứ trên thế gian này! - chị trả lời. Anh không nói gì thêm nữa, nhưng suốt đêm đó, anh không ngủ, và chìm sâu vào những ưu tư, khắc khoải với ánh sáng lập lòe của điếu thuốc gắn trên môi. Sự im lặng của anh càng làm cho cái cảm giác thất vọng trong chị tăng lên, đấy là một người đàn ông không thể biểu lộ gì ngay cả đến lúc gặp tình huống khó khăn như lúc này, còn gì nữa để mà chị hy vọng ở anh?Cuối cùng rồi anh cũng lên tiếng, anh hỏi chị :“Anh có thể làm gì để thay đổi ý định của em?”. Ai đó đã nói đúng: “Rất khó khăn để thay đổi tính cánh của một con người”, và chị nghĩ rằng chị không thể nào thay đổi cách sống của anh. Nhìn sâu vào mắt anh, chị chậm rãi trả lời: “Đây chính là câu hỏi, nếu câu trả lời của anh có thể thuyết phục em, em sẽ thay đổi ý định ly dị. Nếu em nói, em muốn bông hoa ở phía bên kia vách núi, và cả hai chúng ta đều biết rằng khi anh cố hái bông hoa đó cho em thì anh sẽ chết, anh có vẫn cố làm cho em hài lòng chứ?”. Anh đáp “Ngày mai anh sẽ trả lời câu hỏi cho em…”. Những hy vọng của chị hoàn toàn bị chìm xuống khi nghe câu trả lời của anh. Sáng hôm sau, chị tỉnh giấc và nhận ra anh đã đi rồi. Chị nhìn thấy một mảnh giấy với dòng chữ ngoệch ngoạc của anh, được dằn dưới ly sữa, trên chiếc bàn ăn gần cửa…. và chị bắt đầu đọc. “Em yêu, Anh sẽ không thể nào hái bông hoa đó cho em, nhưng hãy cho anh giải thích những lý do mà anh không thể”. Ngay những dòng đầu đã làm tan nát trái tim chị, chị tiếp tục đọc. “… Khi em sử dụng máy vi tính, anh luôn sắp xếp phần mềm cho em dễ sử dụng, và khi em kêu lên trước màn hình khi có sự cố, anh luôn chuẩn bị những ngón tay để có thể giúp em phục hồi lại những chương trình. Em thường bỏ quên chìa khóa cửa, nên anh luôn chuẩn bị đôi chân để sẵn sàng chạy về mở cửa cho em. Em rất thích đi du lịch, nhưng lại thường hay bị lạc đường trong những thành phố xa lạ, nên anh phải chuẩn bị đôi mắt của mình để chỉ đường về cho em. Em thường đau bụng trong mỗi lần gần đến tháng, nên anh luôn chuẩn bị lòng bàn tay mình để sẵn sàng xoa bụng cho em để em dịu cơn đau.Khi thấy em luôn thích ở nhà, anh lo rằng em sẽ có thể bị mắc bệnh tự kỷ, vì thế anh phải luôn pha trò và chuẩn bị những câu chuyện vui để em quên đi nỗi buồn chán. Khi em luôn chăm chú vào màn hình vi tính, anh sợ như vậy có hại cho đôi mắt của em, nên anh phải để dành đôi mắt của anh để khi chúng ta già, anh sẽ có thể giúp cắt móng tay, và nhổ những sợi tóc bạc cho em. Anh có thể nắm bàn tay em đi tản bộ trên bãi biển, để em thưởng thức cảnh mặt trời mọc và bãi cát xinh đẹp… và anh sẽ cho em biết rằng màu sắc của những bông hoa cũng rực rỡ như gương mặt tươi tắn của em… Vì vậy, em yêu, trừ phi em chắc chắn rằng có ai đó yêu em hơn anh đã yêu em… nên bây giờ anh không thể hái bông hoa đó cho em, và chết…/.” Nước mắt của chị không ngừng rơi trên trang giấy, làm nhạt nhòa những dòng chữ của anh… Chị đọc tiếp: “…Bây giờ, nếu em cảm thấy hài lòng thì hãy mở cửa ra, vì anh đang đứng đó với bánh mì và sữa tươi cho buổi sáng của em, những món ăn mà em thích…”. Chị lao đến cửa và mở bung nó ra, trông thấy anh với gương mặt lo lắng, chị nắm chặt tay anh, cùng với ổ bánh mì và chai sữa, bây giờ chị biết chắc rằng không ai yêu chị như anh đã yêu chị, và chị quyết định quên đi bông hoa ở bên kia vách núi… đó là cuộc sống và tình yêu. Khi được sống trong sự đầy đủ, dư thừa của tình yêu, thì cái cảm giác sôi nổi trong tình yêu thường bị khô héo đi, và người ta không còn có thể nhận thức được đâu là tình yêu chân thật và đâu là tình yêu giả dối, giữa cảm giác bình yên và buồn chán đó.