Chị ơi cố gắng lạc quan nhé. Người bệnh quan trọng nhất là tinh thần. Chị và gia đình cần giữ cho mình và cho bố tinh thần thoải mái, bình tĩnh, đừng nghĩ ngợi nhiều về bệnh tật, làm tất cả những gì bố mong muốn, và kết hợp mọi biện pháp có thể. Thái độ với bệnh tật có thể kéo dài thêm sự sống tới mấy năm đấy chị ạ.
E cũng nghĩ trước tiên chị cần phải vững tâm, và có lòng tin là sẽ chữa được bệnh cho bố. Nếu ko, chị cũng nên kết hợp cả đông tây y. Nên đưa bố đi khám thêm ở các bv như 108 và Bạch Mai nơi mà các bác sỹ có nhiều phương pháp chữa bệnh ung thư. Có 1 điều e muốn góp ý thêm. E ko biết bố chị tính tình ra sao, bác có hay chán nản ko, hay bác cũng là người lạc quan? Vì theo em nghĩ, việc nói cho bố biết tình trạng bệnh là rất quan trọng (đương nhiên nếu bố là người lạc quan). Sau khi nói, bố có thể sẽ sốc đấy nhưng khi bố củng cố được tinh thần, thì e nghĩ sự quyết tâm để giành lấy thời gian bên con bên cháu của bác sẽ cao hơn rất nhiều (giống như MC em ấy, nếu bà ko quyết tâm thì khó duy trì lắm). E cứ góp ý với chị như vậy để tùy hoàn cảnh chị quyết định có nói với bố hay ko? Chúc chị và gia đình luôn mạnh khỏe, vững tin để tiếp tục chữa bệnh cho bố!
bố mình không lạc quan bạn ah, vì ở nhà mình mấy bác đi bộ đội cùng bố mình đều mất vì ung thư từ rất sớm nên bố mình rất lo. mình cho bố đi kiểm tra ở bệnh viện bạch mai rồi, mình nói thật lúc ở bệnh viện mình ức chế với bệnh viện lắm, nếu không có người quen(dĩ nhiên phải mất tiền) thì không biết bố mình phải nằm chỗ nào ở cái trung tâm u bướu đó, may mà thuê được giường tự nguyện 200k/1 ngày, nhìn ra ngoài hành lang thấy thương nhiều người quá, nhìn rất khổ đến giờ lấy thuốc tự độngh đến phòng rồi tự động rút trai truyền thuốc, bện nhân ở giường tự nguyện thì được y tá đến tận giường chăm sóc. mình đang cho bố mình dùng thuốc đông y, mình sẽ thuyết phục bố ra bệnh viện K kiểm tra lại vì nhiều người bảo bạch mai chưa chuẩn về ung thư bằng 108 và K, cảm ơn bạn nhiều, giờ mình nhắc đến ung thư là sợ
Chị có biết bệnh nhân bị ung thư,chữa xạ trị rồi, vẫn trả về nhà. Sau khi có người quen mách cho biết một địa chỉ của một bác sĩ đã từng chữa được cho một số bệnh nhân.Bệnh nhân này đã phục hồi trở lại sinh hoạt bình thường. Đây là số đt bác sĩ Hải : 0903736843. Chỉ cần gọi điện trao đổi, nếu cần mua thuốc thì gửi qua bưu điện.
bố em phát hiện bị ung thư di căn tại bệnh viện bạch mai, bác sỹ họ khuyên nên về nhà, cả nhà e đều lo lắng về nhà vẫn dấu bênh tình của bố em, giờ em thấy bố em bảo không đau bụng chỉ có gầy, ra dẻ hồng hào nên em muốn đưa bố ra bệnh viện K kiểm tra xem có cách nào chữa trị không? em cũng đưa bố em ra bệnh viên bạch mai nằm ở trung tâm u bướu đúng là khổ thật may là nhà em thuê dược giường tự nguyện không thì nằm hàng lang thì sức bố me chịu sao nổi. anh chị nào đã từng đưa người nhà đên bệnh viên k mách cho em chút kinh nghiệm, chắc chắn bệnh viện sẽ rất đông nên không biết có giwowbnfg tự nguyện không ah? và có cách nào để được khám và kiểm tra nhanh không ah. nhà em chắc phải chuyển bảo hiểm để đỡ tiền thuốc còn tiền gường phải trả riêng. em cảm ơn nhiều ah
Mình có kinh nghiệm mấy lần đưa bố đi khám, rùi kiểm tra định kỳ ở viện K xin chia sẻ với bạn. - Viện K không có giường tự nguyện vì luôn trong tình trạng quá tải. Kể cả người nhà của GĐ bệnh viện luôn. - Nếu có người quen, hãy tận dụng người quen trong bệnh viện và nhờ họ làm các thủ tục (cái này là nhanh nhất). - Nếu ko có người quen, làm thủ tục vào viện để khám, chữa bệnh: tốt nhất là ngoài người bệnh nên đi thêm 2 người nữa. Đi sớm để lấy số khám bệnh, khám sớm thì kết quả cũng sớm hơn. 1 người chờ lấy số và 1 người thì cầm sổ bảo hiểm lên trên tầng 2 để nộp sổ bảo hiểm. (Giấy giới thiệu chuyển viện nếu có thì lấy từ trước). Đừng nghe lời bất cứ 1 cò mồi nào ở đó. - Nếu bố bạn có giấy tờ ưu tiên gì như thương binh chẳng hạn thì khi đi xét nghiệm, chụp phim, cắt lớp gì đó đều được ưu tiên mà ko cần phải xếp hàng. Hãy bảo với y tá tại phòng xét nghiệm, phòng chụp là mình thuộc đối tượng ưu tiên. Cái này cũng được ưu tiên lấy kết quả sớm luôn. Tớ hi vọng bố bạn cũng có thể chữa trị như bố tớ. Bố tớ bị K cũng đã phẫu thuật được 6 năm rồi. Hàng 6 tháng vẫn qua viện K kiểm tra định kỳ nhưng tới nay vẫn ổn.
Bạn đến khám ỏ bệnh viện Hồng Hà, ở đấy khoa u bướu của họ rất mạnh, GS Kha hiện là GS đầu ngành trong ngành u bướu ở VN hiện nay trực tiếp khám. Đây là bệnh viện tư nên dịch vụ khá tốt mà lại được thanh toán bảo hiểm, chi phí rất hợp lý.
Có lần e đưa người nhà đi khám ở viện K. Bác sĩ kê đơn rồi bắt xuống mua thuốc ở quầy thuốc bệnh viện, xong lại dặn là mua xong rồi lên đây để bsĩ viết hướng dẫn. Em bảo viết luôn được ko, bsĩ phẩy tay bảo mua đi đã. Xuống mua mất gần 2tr tiền thuốc, lên bsĩ viết hướng dẫn cho mấy dòng. ĐỢt thuốc sau mang sổ ra ngoài mua rẻ được hơn một nửa. Đấy, lương y như từ mẫu đấy. Chán
em cảm ơn chị, em đang lưỡng lự giữa việc dùng thuốc nam tiếp hay là đến bệnh viện K xem có cách nào không? vì bố em vẫn chưa biết bệnh thật của mình nên nếu muốn điều trị có hiệuq ủa tinh thần phải tốt, em đang băn khoăn và rất khó để quyết định. có lẽ em nên bố đến K sẽ tốt hơn, vì thuốc nam nhà e đã dùng đến thầy thứ 6 rồi
Tớ khuyên bạn nên đến viện K. Vì thuốc nam chỉ có thể hỗ trợ kéo dài thời gian chứ điều trị thì phải vào viện xem thế nào. Nếu còn khả năng phẫu thuật, xạ trị hoặc hóa trị thì mới dứt điểm được. Cứ vào viện K kiểm tra xem còn nước còn tát ko đã bạn ạ. Nếu viện K bảo ko thể phẫu thuật gì nữa thì lúc đó về điều trị bằng thuốc Nam. Nhiều người phát hiện bị K từ sớm, đáng lẽ có thể phẫu thuật để điều trị ngay nhưng lại cứ chữa chạy bằng thuốc Nam, nên đến khi đến viện thì đã muộn, ko thể phẫu thuật được nữa. Thật là đáng tiếc. Vấn đề tinh thần người bệnh rất quan trọng, nhưng ko thể dấu bệnh của ông mãi được. Mình nên nói cho ông biết từ đầu để ông chuẩn bị tinh thần, chứ ko nói mà đến lúc tự dưng biết sẽ shock lắm, nhiều người gần như ngã quỵ vì ko chuẩn bị tinh thần gì cả, tự nhiên đến 1 ngày nghe người lạ nói về bệnh của mình.
Đọc bài của bạn là mình lại nhớ Mẹ của mình quá,thế là Mẹ đã xa bố và chị em mình sắp được 1 năm rồi.Mẹ mình khi phát hiện ra thì đã ung thư di căn ngay,cả nhà cố không cho mẹ biết bệnh nhưng mẹ quá thông minh...chính mẹ lại là người lạc quan hơn tất cả,Ai mách thuốc nam, thuốc bắc ,thực phẩm chức năng,đồ ăn uống có lợi cho mẹ là bố mình đi mua về...nhưng Mẹ chỉ trụ được gần được 2 năm từ khi biết bệnh. Người bệnh mà lạc quan tin vào sự sống dù nhỏ nhoi đã quyết định rất nhiều đến bệnh.Theo mình bạn nên đưa bố vào viện K kiểm tra lại .Chúc bố bạn mau khoẻ
tuần trước bà ngoại mới nói chuyện với e về chú chủ thầu nhà hàng xóm nhà bà ngoại chết bất ngờ vì điều trị ung thư theo thuốc nam ở Hòa Bình,e chỉ nghe bà ngoại nói lại là bị vờ hết mạch máu dẫn đến tử vong.e có hỏi gia đình có kiện cáo gì ko?thì bà ngoại chị chủ nhà bảo chưa thấy nói gì xong e chưa hỏi lại nếu mẹ nào cần e sẽ hỏi thêm thông tin và cho địa chỉ chủ nhà để hỏi nhé
Bạn vào phòng thông tin tiếp tân có bào của bạn Mốt đẹp nói về ông lang chữa ung thư ở Hải Dương đấy Diễn đàn LÀM CHA MẸ > THẢO LUẬN CHUNG > PHÒNG THÔNG TIN - TIẾP TÂN > Tin tức khác Lấy Thống Kê Mới Vị lang y hiếm có bây giờ .
em vừa đưa bố em ra bệnh viện K kiểm tra, bệnh viện quá tải, phong cách phục vụ như kiểu ông trời, nếu không có người quen chắc với cái thẻ thương binh của bố em cũng vô tác dụng thôi các chị ah, người bệnh đã mệt, phòng chật không có chỗ chen. cái này mới tức hơn, bệnh nhân bị bệnh rất nặng theo lý thì bác sỹ chỉ nên nói tình trạng cho người nhà bệnh nhân, đằng này chỉ với 1 tờ chụp CT bác sỹ kết luận bệnh nan y và còn chỉ định xuống cơ sở 2, trong khi kết quả chụp CT họ kết luận là có khả năng lao bụng hoặc cái j đó em chưa rõ, em thì chẳng quan tâm lắm đâu vì em muốn xem khám lần này có phương pháp j không, đổi lại bác sỹ làm cho bố em khóc và xuy xụp, em cạch bệnh viện K, giờ chuyển qua bệnh viện 108 vừa yên tĩnh vừa đỡ vất cho bệnh nhân
Em ơi, nguyên tắc là phải nói tình trạng với bệnh nhân mà, chị tưởng em đã nói với bố rồi?? Nếu ko muốn bác sỹ nói với bệnh nhân thì em phải nói trước với bác sỹ chứ? Ở viện K lúc nào cũng đông người nên bác sỹ họ cũng căng thẳng lắm, thái độ nhiều khi ko tốt. Nhưng nói gì thì nói về chuyên khoa U bướu thì ở đó vẫn là nhất. 108 thì đương nhiên là yên tĩnh và đỡ vất vả hơn nhưng chữa trị thì ko thể như viện K được. Cố gắng động viên bố đi em nhé. Tinh thần quan trọng lắm lắm. Người bệnh phải quyết tâm thì mới tính đến việc chữa bệnh. Cố lên em nhé.
Bố mình cũng bị ung thư di căn, nhưng cả nhà không giấu được vì cụ là bác sĩ. Nói thật với bạn là tinh thần của bệnh nhân rất quan trọng, hãy cố động viên ông để tập trung vào việc chữa trị. Bố mình thì biết quá rõ về bênh tật nên sau mỗi lần xạ trị bố lại trực tiếp xem kết quả xét nghiệm, CT, siêu âm...khi kết quả khả quan thì bố rất vui vẻ, ăn uống tốt & hồng cầu lên rất nhanh, nhưng ngược lại thì buồn lắm....... Mình hiểu tâm trạng của bạn vì chính mình & gia đình đã từng trải qua những ngày tháng đó. Giờ bố mình đã mất. Nhiều lúc mình nghĩ rằng giá như bố không biết quá rõ về căn bệnh đó thì có lẽ tình hình cũng không đến nhanh như thế. Trước đây bố mình nằm bên viện 108. Dù bố mình cũng là bs quân y & có rất nhiều bạn bè làm bs trực tiếp điều trị ở đó, nhưng không phải ai cũng hết lòng vì bệnh nhân đâu bạn ạ! Mình đã từng rất bức xúc với cách cư xử của họ: thờ ơ, vô tâm đến lạnh lùng. Tất nhiên ý mình không phải là tất cả bs ở đó đều vậy. Ngày trước, ngoài việc truyền hóa chất & điều trị theo phác đồ của bệnh viênh thì bố mình có dùng thêm thuốc đông y là xạ đen (mua từ Hòa Bình) & nấm Linh Chi (mình đặt mua ở Hàn Quốc), nấm Đông Cô... Còn các ông lang vườn thì chưa thấy chỗ nào đáng tin cả. Chuc bố bạn mau có kết quả tốt.
tối qua bố em được truyền máu, nước, muối, thêm vài thứ khác nữa, em đang hi vọng nếu là lao bụng và GIST thì dù sao cũng đỡ nặng nề hơn, bệnh viện nào cũng có tình trạng bác sỹ không quan tâm đến bệnh nhân, nhà em cũng phải chấp nhận tốn kém để được điều trị tốt nhất và thoải mái nhất cho bố em. có lẽ em phải đun xạ đen cho bố em uống thêm vậy, trước bố em cũng uốg nhưng vì đầy bụng nếu uống nhiều nước sẽ không ăn được nên bố em cũng lười uống.
Nói chung mình thấy nếu ung thư vào giai đoạn di căn rồi thì cũng phải nhìn vào thực tế còn nước còn tát bạn ạ. Tuy nhiên như mọi người đã nói đấy, tinh thần là rất quan trọng. Theo mình ngoài việc kiểm tra định kỳ trong bệnh viện, bạn nên đưa bố đi học thiền. Mình đã theo học bộ môn Trường năng lượng dưỡng sinh và mình thấy thực sự có ích (Bộ môn này và Nhân điện là cùng 1 thầy tổ), vì: Thứ nhất, nó tăng cường sức khỏe một cách vật lý, điều này rất rõ nét. Thiền giúp cho người ta sống chậm lại, hay nói cách khác là giúp người ta kéo dài nhịp sinh học, cân bằng âm dương trong cơ thể, có thời gian để lắng nghe cơ thể. Thứ hai, nó giúp cho mình có một cái nhìn tương đối rõ về thế giới người âm và người dương, cảm nhận một cách rõ rệt về duyên nợ, kiếp người, quy luật của cuộc sống. Có thể nói về đời sống tinh thần sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, sẽ vui vẻ, hồn nhiên, vô tư và yêu đời hơn. Bạn cứ nghiên cứu nhé, nếu muốn học mình có thể chỉ cho bạn chỗ học.
giúp em phương pháp điều trị GIST(1 dạng của ung thư dạ dày) bố em bị ung thư giờ em mới biết chính xác là ung thư mô mền dạ dày tên tiếng anh là GIST đây là loại ung thư dạ dày có phương pháp điều trị khác biệt và có thuốc j đó tên là "Gleevec". em không biết loại thuốc đó ở việt nam có nhập và đưa vào sử dụng không ah, và e hỏi thêm là với bệnh như bố em thì phương pháp điều trị là j ah, em cảm ơn các chị