Trò Chuyện Với Một Linh Hồn

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi vo mai anh kiet, 14/11/2013.

By vo mai anh kiet on 14/11/2013 lúc 7:24 AM
  1. vo mai anh kiet

    vo mai anh kiet Thành viên tích cực

    Tham gia:
    26/5/2009
    Bài viết:
    926
    Đã được thích:
    1,970
    Điểm thành tích:
    273
    TRÒ CHUYỆN VỚI MỘT LINH HỒN
    TN
    Tôi có một người anh họ con bác ruột, cách đây 5 năm trên đường đi làm về thì bị tai nạn giao thông và tử vong ngay tại chỗ. Khỏi nói hết nỗi bàng hoàng đau đớn của gia đình anh và cả bản thân tôi. Vì anh không chỉ là anh họ mà đối với tôi anh còn là một người bạn có thể sẻ chia bất cứ chuyện gì.

    Từ ngày anh mất tôi luôn hy vọng sẽ có lúc được gặp anh đâu đó, trong mơ hay là qua việc gọi hồn. Nhưng dù tôi và vợ anh đã hai lần tìm đến số 1-Đông tác để gọi hồn cho anh, nhưng không thể nào gặp được. Năm năm trôi qua tôi rất buồn và thất vọng vì khi còn sống, anh và tôi thân thiết với nhau còn hơn anh em ruột.

    Anh là bác sĩ làm ở phòng cấp cứu, không chỉ tiếp xúc với cái chết hàng ngày mà anh còn là người đam mê nghiên cứu về tâm linh và thần học. Nên chúng tôi thường hay nói chuyện với nhau về chủ đề này. Khi anh mất tôi như mất đi một sợi dây , thấy lòng mình lỏng lẻo như không còn nơi buộc. Rồi rất nhiều đề tài chúng tôi đang còn nghiên cứu dở. bao nhiêu điều chưa kịp sẻ chia. Vậy mà bỗng nhiên anh đi, không một chút ngoái lại nhìn về quá khứ.
    Anh không về thăm tôi khiến tôi không chỉ buồn mà còn rất nhiếu nỗi băn khoăn? Vậy đời sống sau cái chết thế nào ? Liệu có linh hồn thật không ? và nó tồn tại ra sao ?. Vì có ai chết rồi sống lại đâu mà biết được.

    Bỗng một hôm tôi đi qua nơi anh bị tai nạn rồi mất, tự nhiên tôi thấy lạnh toát cả người , mơ hồ như có ai đi bên cạnh. Bình tĩnh lại, tôi nghĩ có lẽ do tôi đi qua nơi này nên nhớ tới anh mà có cảm giác vậy thôi. Nhưng đêm ấy tôi lên giường đi ngủ, nằm được một lúc cảm giác còn mơ màng chưa ngủ hẳn, thì tôi thấy anh về. Hình ảnh không khác gì lúc anh còn sống , kể cả chiếc áo sơ mi kẻ sọc, vợ anh may cho anh.

    Tôi mừng quá ôm chầm lấy anh, cứ như là anh đang còn sống vậy , nhưng ngay lúc đấy tôi nhớ ra rằng anh đã chết . Nhưng tôi vẫn hỏi anh sao anh không về thăm tôi. Anh buồn buồn nói :“. Anh bây giờ có được như xưa đâu, muốn thăm em là cả một việc khó khăn không phải cứ muốn là về thăm được.“

    Loáng thoáng một lúc thì bóng anh mờ dần rồi mất dạng. Tôi ú ớ rồi tỉnh hẳn, mồ hôi toát đầm đìa, bình tĩnh lại tôi vội vàng ngồi dậy viết tốc ký những gì mình vừa trải qua. Đêm đấy tôi không tài nào ngủ tiếp. Nước mắt cứ thế chảy dầm ươt gối, tôi thương anh, thương vợ con anh và bác Toàn gái nhà tôi. Từ ngày anh đi bác già đi hàng chục tuổi, buồn phiền mà sinh đau ốm liên miên. Hai năm trước , bác Toàn trai cũng ốm chỉ ba tháng là đi. Tôi băn khoăn không biết ở thế giới bên kia , hai bố con anh có gặp được nhau không ?

    Từ hôm thấy anh về, ban đầu tôi còn hơi sợ, nhưng sau đấy thì đêm nào tôi cũng mong rằng có lúc anh sẽ lại về thăm tôi. Vì tôi có biết bao điều muốn hỏi anh.
    Bẵng đi chừng một tháng , tôi đang mơ màng thì lại thấy anh xuất hiện, lần này anh mặc bộ quần áo thể thao mà anh hay mặc đi chơi quần vợt, tôi thấy anh đứng trước cửa nhà tôi. Tôi mừng quá reo lên rồi kéo anh vào nhà. Anh bảo em đừng reo lên vậy làm động giấc ngủ mọi người.

    Tôi không kéo anh nữa mà liền tranh thủ hỏi anh. Anh sống dưới đấy thế nào ? Anh có bao giờ về thăm bác và vợ con không ? Anh lại nhìn tôi buồn buồn rồi anh bảo : Anh vẫn thỉnh thoảng về nhưng không muốn vào nhà . Anh không muốn mẹ anh nhìn thấy anh bà lại càng buồn thêm, còn vợ con anh , anh lại càng không muốn gặp . Anh không muốn khuấy động cuộc sống của mọi người để họ dần quên anh thì sẽ tôt hơn. Nhất là vợ anh cô ấy còn quá trẻ, anh không muốn cô ấy phải ràng buộc với anh .. Nói đến đây tôi thấy anh nhìn lên rất buồn, rồi mờ dần chẳng còn hình dạng nữa. Tôi lại cố thức nhưng không tài nào dậy nổi, nhưng tâm trí dù trong mơ vẫn thấy mọi chuyện rất rõ ràng, cho đến khi buồn giải tôi mới tỉnh hẳn. Thế là tôi lại ghi hết những gì còn nhớ ra quyển vở mà tôi thường để bên giường.

    Từ đấy đêm đêm tôi lại đợi anh về, hy vọng anh sẽ giải đáp được một vài thắc mắc của tôi. Nhưng tôi chờ mãi tới hơn một tháng mà chẳng thấy anh. Thế rồi đến ngày mồng một, tôi cùng vợ anh ra mộ thắp hương cho anh rồi lên chùa nơi gia đình đưa anh lên đấy. Cả hai nơi tôi đều thắp hương rồi rì rầm khấn : Anh Huỳnh ơi ! nếu anh có thiêng thì lại về thăm em nhé, tối nay em đợi.
    Quả nhiên tối đấy anh về, anh còn cười bảo tôi, ban đầu anh tưởng là em sợ . Nhưng nay thấy em vui thế này thì thỉnh thoảng cần thì em gọi như hôm nay anh sẽ lại về . Thấy anh nói thế tôi mừng quá, tôi hỏi vội anh ngay : Anh ơi ! Thế đời sống dưới ấy thế nào hả anh ?

    ( Chuyện còn dài , ngày mai post tiếp )
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi vo mai anh kiet
    Đang tải...


Bình luận

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi vo mai anh kiet, 14/11/2013.

    1. bong_123
      bong_123
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      E cung danh dau devdoc. E tin vao the gioi ben kia
    2. Nhoccuty
      Nhoccuty
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      mình thì tin có linh hồn, nhưng mình không tin họ có thể liên lạc với người sống được. có thể do chúng ta quá thương tiếc nên cứ ngỡ họ sẽ xuất hiện bên mình, nhưng thật ra họ đã mất. linh hồn chỉ thấy được trong môi trường tồn tại sóng điện với tần số đặc biệt thôi :rolleyes:
      vo mai anh kiet thích bài này.
    3. Mẹ Hải Sam
      Mẹ Hải Sam
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Đánh dấu đọc tiếp.............
      vo mai anh kiet thích bài này.
    4. mehueanh247
      mehueanh247
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Ra Têt rồi không bít mẹ nó đã rảnh chưa...hóng quá
      vo mai anh kiet thích bài này.
    5. nhanntt
      nhanntt
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      sao không thấy mn kê tiếp nhỉ tò mò quá.....
      vo mai anh kiet thích bài này.
    6. tannylee.td
      tannylee.td
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      em cày nãy giờ, đăt ghạch hóng chờ chị kể tiếp. e, cũng có một anh họ mất khi anh còn bé, hai anh em thân nhau kinh khủng, hồi anh mới mất em còn mơ thấy anh, trong mơ cứ vừa khóc vừa bảo sao anh mất rồi mà, sao anh còn về đây được, sau đó thì chả bh đc mơ gặp anh nữa, thi thoảng nhớ anh quá vẫn khóc trộm nghĩ có phải mình hư quá nên anh không về gặp mình nữa không. Nhưng có lẽ giờ anh siêu thoát rồi, vì nhờ anh mà cả nhà em mới có duyên với Phật Pháp, nên chắc là anh ở dưới cũng phụng sự Phật Pháo và được siêu sanh rồi
    7. bebuti
      bebuti
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Người Chết Sao Không Trở Lại Báo Tin *****************************

      Ca Chiên Diên là một vị tôn giả rất khéo trau chuốt văn từ, khéo về nghị luận, được khen là nghị luận bậc nhất. Vị tôn giả này nghị luận với bất cứ ai thì nhứt định được thắng lợi. Có một lần Tôn giả biện luận với vị ngoại đạo chấp đoạn thường, ngoại đạo hỏi: “Phật giáo nói có sáu nẽo luân hồi, tôi thấy lý luận này không đúng, ông nói người chết rồi trở lại làm người, nhưng tôi chưa thấy có ai chết rồi lại trở về báo tin cả. Thế thì ông làm sao biết người chết rồi lại sanh trở lại làm người ư? Điều này không có căn cứ. Tôi cho rằng người ta chết rồi giống như là ngọn đèn tắt, không có đời sau. Người có đời sau, chỉ là một thứ tưởng tượng, đó là một thứ giả thiết của người đời mà thôi.” Tôn giả nghe rồi mới nói với vị ngoại đạo rằng: “Người chết rồi có thể trở về hay không; trước khi trả lời câu hỏi đó, tôi xin hỏi ông: người phạm tội, bị chính phủ bắt cầm tù, người ấy có tự ý trở về nhà được không? Người ấy có được tự do không?” Ngoại đạo đáp: “Đương nhiên là không có tự do, không thể tùy ý trở về nhà rồi.” Tôn giả nói: “Thế thì người chết rồi, vào địa ngục, cũng giống như người phạm tội bị bắt cầm tù, không thể tự do trở về được.” Ngoại đạo nghe xong, nói: “Điều này rất có lý! Người ta vào địa ngục thì không tự do rồi; nhưng nếu người ấy sinh lên trời thì rất tự do, tại sao cũng không thấy có ai sanh lên trời trở về nhà báo cho gia đình biết để khỏi phải lo? Vì thế lý luận người chết rồi sanh lên trời cũng không đứng vững.” Tôn giả Ca chiên diên đáp: “Ông nói cũng rất có lý đấy. Tôi xin lại đưa một ví dụ: Ví như có người bất cẩn lọt vào hố xí (ngày xưa hố xí không giống với nhà xí bây giờ, người ta đào xuống đất một cái hố lớn, bên trên gác một miếng ván, người ta ngồi trên miếng ván mà đại tiểu tiện. Nếu miếng ván ấy bị mục gẫy, người ta không cẩn thận sẽ bị rớt xuống đó), chẳng dễ gì sau khi ra khỏi hố xí rồi lại chịu nhảy trở vào nữa sao? Người ta ở thế gian này có khác nào trong hố xí, được sanh lên cõi trời giống như ra khỏi hố xí, vì thế nên không trở về nữa. Giả như người này từ trên trời lại trở về, cũng phải trải qua một thời gian dài, vì một ngày đêm trên cõi trời Tứ thiên vương bằng năm mươi năm ở nhân gian, một ngày đêm ở cõi trời Tam thập tam (trời Đao Lợi) thì bằng một trăm năm ở nhân gian, một ngày đêm ở trời Dạ Ma bằng hai trăm năm ở nhân gian. Ví như có người sanh lên trời rồi, trước phải an bài chổ ở. Chổ ở an bài ổn thỏa xong phải mất đi một hoặc hai ngày, nếu như ngày thứ ba lại trở về thì đã quá ba trăm năm rồi. Lúc đó bà con thân quyến đã chết cả rồi nên không thấy được có người từ cõi trời trở về.” Theo Chuyện Ngắn Phật Giáo
      Người Chết Sao Không Trở Lại Báo Tin
      *****************************
      Ca Chiên Diên là một vị tôn giả rất khéo trau chuốt văn từ, khéo về nghị luận, được khen là nghị luận bậc nhất. Vị tôn giả này nghị luận với bất cứ ai thì nhứt định được thắng lợi. Có một lần Tôn giả biện luận với vị ngoại đạo chấp đoạn thường, ngoại đạo hỏi: “Phật giáo nói có sáu nẽo luân hồi, tôi thấy lý luận này không đúng, ông nói người chết rồi trở lại làm người, nhưng tôi chưa thấy có ai chết rồi lại trở về báo tin cả. Thế thì ông làm sao biết người chết rồi lại sanh trở lại làm người ư? Điều này không có căn cứ. Tôi cho rằng người ta chết rồi giống như là ngọn đèn tắt, không có đời sau. Người có đời sau, chỉ là một thứ tưởng tượng, đó là một thứ giả thiết của người đời mà thôi.”

      Tôn giả nghe rồi mới nói với vị ngoại đạo rằng: “Người chết rồi có thể trở về hay không; trước khi trả lời câu hỏi đó, tôi xin hỏi ông: người phạm tội, bị chính phủ bắt cầm tù, người ấy có tự ý trở về nhà được không? Người ấy có được tự do không?”

      Ngoại đạo đáp: “Đương nhiên là không có tự do, không thể tùy ý trở về nhà rồi.”

      Tôn giả nói: “Thế thì người chết rồi, vào địa ngục, cũng giống như người phạm tội bị bắt cầm tù, không thể tự do trở về được.”

      Ngoại đạo nghe xong, nói: “Điều này rất có lý! Người ta vào địa ngục thì không tự do rồi; nhưng nếu người ấy sinh lên trời thì rất tự do, tại sao cũng không thấy có ai sanh lên trời trở về nhà báo cho gia đình biết để khỏi phải lo? Vì thế lý luận người chết rồi sanh lên trời cũng không đứng vững.”

      Tôn giả Ca chiên diên đáp: “Ông nói cũng rất có lý đấy. Tôi xin lại đưa một ví dụ: Ví như có người bất cẩn lọt vào hố xí (ngày xưa hố xí không giống với nhà xí bây giờ, người ta đào xuống đất một cái hố lớn, bên trên gác một miếng ván, người ta ngồi trên miếng ván mà đại tiểu tiện. Nếu miếng ván ấy bị mục gẫy, người ta không cẩn thận sẽ bị rớt xuống đó), chẳng dễ gì sau khi ra khỏi hố xí rồi lại chịu nhảy trở vào nữa sao? Người ta ở thế gian này có khác nào trong hố xí, được sanh lên cõi trời giống như ra khỏi hố xí, vì thế nên không trở về nữa. Giả như người này từ trên trời lại trở về, cũng phải trải qua một thời gian dài, vì một ngày đêm trên cõi trời Tứ thiên vương bằng năm mươi năm ở nhân gian, một ngày đêm ở cõi trời Tam thập tam (trời Đao Lợi) thì bằng một trăm năm ở nhân gian, một ngày đêm ở trời Dạ Ma bằng hai trăm năm ở nhân gian. Ví như có người sanh lên trời rồi, trước phải an bài chổ ở. Chổ ở an bài ổn thỏa xong phải mất đi một hoặc hai ngày, nếu như ngày thứ ba lại trở về thì đã quá ba trăm năm rồi. Lúc đó bà con thân quyến đã chết cả rồi nên không thấy được có người từ cõi trời trở về.”
    8. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Phần 10 : NGƯỜI ĐÀN BÀ BÊN CÂY MÍT

      Ngày còn nhỏ tôi sống ở nhà quê, riêng khu vườn nhà tôi đã có bao nhiêu điều kỳ bí nhưng hôm nay tôi sẽ kể về câu chuyện người đàn bà bên cây mít .
      Tôi còn nhớ năm tôi lên 7 tuổi gì đó, một hôm có đoàn văn công từ tỉnh về biểu diễn, nhưng tôi bị ốm nhẹ nên mẹ tôi không cho tôi đi xem .Tôi hậm hực cả buổi chiều vì đây là một sự kiện đặc biệt mà mọi người đều mong ngóng từ lâu. Tôi tất nhiên là háo hức vô cùng nhưng chẳng may lại lên cơn sốt nên mẹ tôi nhất quyết không cho tôi đi xem.

      Tôi ở nhà thấy cảnh mọi người nô nức đi xem thì ức lắm nằm trên giường mà như kiến đốt . Đến lúc tiếng loa tiếng hát bắt đầu cất lên thì tôi không chịu được nữa liền lẻn mẹ trốn đi .
      Lúc này đường quê đã vắng vẻ. Hôm đấy trời không có trăng nhưng sao đêm sáng lấp lánh, quê tôi lúc này chưa có điện, tôi vì trốn mẹ đi nên chẳng đèn đuốc gì hơn nữa từ nhà tôi ra nơi đoàn văn công biểu diễn cũng chỉ chừng một cây số mà thôi.

      Ra khỏi nhà tôi chạy như bay nhưng đến gần cây mít nhà bà Phùng thì mệt quá tôi đi chậm lại . Lại phải kể qua về cây mít, không biết cây mít này có tự bao giờ nhưng nó rất to bên trong bị sâu đục thân ăn ruỗng nên khi có gió to nó kêu lên những tiếng rú rít nghe rợn cả người nên mỗi lần đi qua đó bọn trẻ con thường rất sợ nhất là vào ban đêm. Nhưng tính tôi từ bé đã rất gan , cũng sợ ma nhưng cần đi đâu đấy thì vẫn cứ đi hôm đấy khi tôi đang đi chậm lại thì chẳng hiểu sao lại nhìn vào cây mít.

      Tôi chợt sững cả người vì bên cây mít là một bà già mặc váy áo thời xưa thân hình rất to lớn , hai tay trụ vào cây . Thay vì bỏ chạy thì cứ như có ai giữ lại , tôi cứ mở to mắt nhìn bà cho đến khi bà quay mặt ra nhìn tôi rồi đi lần ra sau cây mít và biến mất thì lúc này tôi mới như người tỉnh mộng bỏ chạy bán sống bán chết. May mà chỗ biểu diễn cũng không còn xa là mấy lại có thêm tiếng hát rất to vọng đến nên tôi cũng không đến nỗi sợ mà chết được.

      Đêm hôm ấy khi xem xong thì nỗi sợ mẹ hình như lớn hơn sợ bà già bên cây mít nên tôi đã chẳng giám kể gì với ai nữa cả. Về đến nhà bị mẹ mắng cho một trận nhưng không bị ăn đòn thế cũng là may.
      Chuyện sẽ quên dần nếu không phải mấy năm sau vào một đêm, lại là cô Vân hàng xóm buổi tối thường sang nhà tôi trò chuyện với mẹ tôi rất muộn mới về ( Sau này lớn lên lấy chồng rồi tôi mới hiểu vì sao cô Vân hay sang nhà tôi vào buổi tối.

      Thì ra cô chờ chú Chính chồng cô đi ngủ rồi mới về ....) Cô Vân không biết là kiếm ở đâu ra rất là nhiều chuyện ly kỳ có điều kiện tôi sẽ kể sau còn đêm đấy tôi đang ngồi bên mẹ trong bếp thì nghe cô Vân kể chuyện nhà bà Phùng rồi cô bảo :" Cái bà già bên cây mít ấy bắt hết cả mười người con ông bà Phùng chỉ còn lại mỗi cô Tuyết thì lại giở người ... tội nghiệp ! "

      Tôi nghe mà dựng cả tóc gáy . Vì nhớ ngay ra bà già đêm hôm ấy. Quả là nhà ông bà Phùng sinh cả thảy mười một người con , nhưng thật lạ là chỉ nuôi được mỗi cô Tuyết mà thôi. Sau này ông bà Phùng xin một cậu con trai về nuôi và hiện giờ đang là chủ tịch xã.

      Nhà ông bà cũng chuyển đi nơi khác cách nhà cũ chừng hai cây số . Cây mít giờ đây cũng chẳng còn nhưng ký ức của tôi về cây mít và bà già đứng chống hai tay vào đó thì dù đã bao nhiêu năm tháng trôi qua mà tôi vẫn chẳng hề quên...
      Sửa lần cuối: 31/3/2019
    9. mieocoi
      mieocoi
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Năm mới chúc mẹ nó và gia đình thật nhiều sức khỏe ạ
      Hình. Em hóng tiếp chuyện của mẹ nó :)
      vo mai anh kiet thích bài này.
    10. lemanhha
      lemanhha
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      cái này mình tin 100%. vì bố mình mất đi cũng hay về báo tin cho mình lắm. gặp bố trong mơ, nc với bố vẫn biết bố mất rồi.
    11. kem chanh
      kem chanh
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Em ngồi đọc 1 lèo hết chuyện của chủ top không dứt ra được. Dù sao các cụ bảo có thờ có thiêng có kiêng có lành nên nếu mình thành tâm chắc chắn ngừoi nhà sẽ luôn bên cạnh che chở cho con cháu mặc dù chúng ta không nhìn thấy được
    12. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Cảm ơn mọi người và mẹ mieocoi và cũng chúc bạn năm mới Phúc lạc vẹn toàn
    13. Kimanh3380
      Kimanh3380
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Thấy toppic trồi lên, tưởng có chap mới. Kể nữa đi chủ top ơi!
    14. anch
      anch
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Mẹ vo mai anh kiet oi, kể tiếp chuyện đi. Em hóng suốt từ năm ngoái rồi, lâu quá à :(
      Đang đọc hay mà cứ phải chờ đợi sốt ruột lắm ý mn ạ
    15. ngoclantim_91085
      ngoclantim_91085
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      uh, đúng rồi đấy chủ top à! Mình cũng hóng suốt mà chưa thấy chuyện mới!
    16. Mẹ của Châu Anh
      Mẹ của Châu Anh
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Đọc nửa tin nửa ngờ vì mình chưa chứng kiến những vụ gọi hồn bao giờ :p
    17. Ngajiro
      Ngajiro
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      chuyện này em tin 100% có thật, vì hàng xóm nhà em, có bà mới mất, chả cần ai gọi bà ý toàn tự về nhập vào lúc con gái, lúc cháu nội, nói chuyện, tâm sự, khóc lóc với mọi nguời cả ngày luôn :(
    18. thuthugbbn
      thuthugbbn
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      em thì muốn hỏi chỗ số 1 đông tác xem thế nào mà thấy nhìu mẹ nhắc thế ạ?
    19. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Mình bận quá đi, vừa Ở mỹ rồi sang Đài ngày thì bận đi tối thì việc linh tinh rồi lệch giờ nên mệt mình hứa sẽ cố gắng , cảm ơn cả nhà. Chúc mọi người vui vẻ , buôn may bán tốt.
    20. belove86
      belove86
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Đọc từ lúc 1h 15' đến giờ. Oánh dấu hóng tiếp

Chia sẻ trang này