Trò Chuyện Với Một Linh Hồn

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi vo mai anh kiet, 14/11/2013.

By vo mai anh kiet on 14/11/2013 lúc 7:24 AM
  1. vo mai anh kiet

    vo mai anh kiet Thành viên tích cực

    Tham gia:
    26/5/2009
    Bài viết:
    926
    Đã được thích:
    1,970
    Điểm thành tích:
    273
    TRÒ CHUYỆN VỚI MỘT LINH HỒN
    TN
    Tôi có một người anh họ con bác ruột, cách đây 5 năm trên đường đi làm về thì bị tai nạn giao thông và tử vong ngay tại chỗ. Khỏi nói hết nỗi bàng hoàng đau đớn của gia đình anh và cả bản thân tôi. Vì anh không chỉ là anh họ mà đối với tôi anh còn là một người bạn có thể sẻ chia bất cứ chuyện gì.

    Từ ngày anh mất tôi luôn hy vọng sẽ có lúc được gặp anh đâu đó, trong mơ hay là qua việc gọi hồn. Nhưng dù tôi và vợ anh đã hai lần tìm đến số 1-Đông tác để gọi hồn cho anh, nhưng không thể nào gặp được. Năm năm trôi qua tôi rất buồn và thất vọng vì khi còn sống, anh và tôi thân thiết với nhau còn hơn anh em ruột.

    Anh là bác sĩ làm ở phòng cấp cứu, không chỉ tiếp xúc với cái chết hàng ngày mà anh còn là người đam mê nghiên cứu về tâm linh và thần học. Nên chúng tôi thường hay nói chuyện với nhau về chủ đề này. Khi anh mất tôi như mất đi một sợi dây , thấy lòng mình lỏng lẻo như không còn nơi buộc. Rồi rất nhiều đề tài chúng tôi đang còn nghiên cứu dở. bao nhiêu điều chưa kịp sẻ chia. Vậy mà bỗng nhiên anh đi, không một chút ngoái lại nhìn về quá khứ.
    Anh không về thăm tôi khiến tôi không chỉ buồn mà còn rất nhiếu nỗi băn khoăn? Vậy đời sống sau cái chết thế nào ? Liệu có linh hồn thật không ? và nó tồn tại ra sao ?. Vì có ai chết rồi sống lại đâu mà biết được.

    Bỗng một hôm tôi đi qua nơi anh bị tai nạn rồi mất, tự nhiên tôi thấy lạnh toát cả người , mơ hồ như có ai đi bên cạnh. Bình tĩnh lại, tôi nghĩ có lẽ do tôi đi qua nơi này nên nhớ tới anh mà có cảm giác vậy thôi. Nhưng đêm ấy tôi lên giường đi ngủ, nằm được một lúc cảm giác còn mơ màng chưa ngủ hẳn, thì tôi thấy anh về. Hình ảnh không khác gì lúc anh còn sống , kể cả chiếc áo sơ mi kẻ sọc, vợ anh may cho anh.

    Tôi mừng quá ôm chầm lấy anh, cứ như là anh đang còn sống vậy , nhưng ngay lúc đấy tôi nhớ ra rằng anh đã chết . Nhưng tôi vẫn hỏi anh sao anh không về thăm tôi. Anh buồn buồn nói :“. Anh bây giờ có được như xưa đâu, muốn thăm em là cả một việc khó khăn không phải cứ muốn là về thăm được.“

    Loáng thoáng một lúc thì bóng anh mờ dần rồi mất dạng. Tôi ú ớ rồi tỉnh hẳn, mồ hôi toát đầm đìa, bình tĩnh lại tôi vội vàng ngồi dậy viết tốc ký những gì mình vừa trải qua. Đêm đấy tôi không tài nào ngủ tiếp. Nước mắt cứ thế chảy dầm ươt gối, tôi thương anh, thương vợ con anh và bác Toàn gái nhà tôi. Từ ngày anh đi bác già đi hàng chục tuổi, buồn phiền mà sinh đau ốm liên miên. Hai năm trước , bác Toàn trai cũng ốm chỉ ba tháng là đi. Tôi băn khoăn không biết ở thế giới bên kia , hai bố con anh có gặp được nhau không ?

    Từ hôm thấy anh về, ban đầu tôi còn hơi sợ, nhưng sau đấy thì đêm nào tôi cũng mong rằng có lúc anh sẽ lại về thăm tôi. Vì tôi có biết bao điều muốn hỏi anh.
    Bẵng đi chừng một tháng , tôi đang mơ màng thì lại thấy anh xuất hiện, lần này anh mặc bộ quần áo thể thao mà anh hay mặc đi chơi quần vợt, tôi thấy anh đứng trước cửa nhà tôi. Tôi mừng quá reo lên rồi kéo anh vào nhà. Anh bảo em đừng reo lên vậy làm động giấc ngủ mọi người.

    Tôi không kéo anh nữa mà liền tranh thủ hỏi anh. Anh sống dưới đấy thế nào ? Anh có bao giờ về thăm bác và vợ con không ? Anh lại nhìn tôi buồn buồn rồi anh bảo : Anh vẫn thỉnh thoảng về nhưng không muốn vào nhà . Anh không muốn mẹ anh nhìn thấy anh bà lại càng buồn thêm, còn vợ con anh , anh lại càng không muốn gặp . Anh không muốn khuấy động cuộc sống của mọi người để họ dần quên anh thì sẽ tôt hơn. Nhất là vợ anh cô ấy còn quá trẻ, anh không muốn cô ấy phải ràng buộc với anh .. Nói đến đây tôi thấy anh nhìn lên rất buồn, rồi mờ dần chẳng còn hình dạng nữa. Tôi lại cố thức nhưng không tài nào dậy nổi, nhưng tâm trí dù trong mơ vẫn thấy mọi chuyện rất rõ ràng, cho đến khi buồn giải tôi mới tỉnh hẳn. Thế là tôi lại ghi hết những gì còn nhớ ra quyển vở mà tôi thường để bên giường.

    Từ đấy đêm đêm tôi lại đợi anh về, hy vọng anh sẽ giải đáp được một vài thắc mắc của tôi. Nhưng tôi chờ mãi tới hơn một tháng mà chẳng thấy anh. Thế rồi đến ngày mồng một, tôi cùng vợ anh ra mộ thắp hương cho anh rồi lên chùa nơi gia đình đưa anh lên đấy. Cả hai nơi tôi đều thắp hương rồi rì rầm khấn : Anh Huỳnh ơi ! nếu anh có thiêng thì lại về thăm em nhé, tối nay em đợi.
    Quả nhiên tối đấy anh về, anh còn cười bảo tôi, ban đầu anh tưởng là em sợ . Nhưng nay thấy em vui thế này thì thỉnh thoảng cần thì em gọi như hôm nay anh sẽ lại về . Thấy anh nói thế tôi mừng quá, tôi hỏi vội anh ngay : Anh ơi ! Thế đời sống dưới ấy thế nào hả anh ?

    ( Chuyện còn dài , ngày mai post tiếp )
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi vo mai anh kiet
    Đang tải...


Bình luận

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi vo mai anh kiet, 14/11/2013.

    1. phuongmaithi
      phuongmaithi
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Vào diễn đàn thấy topic này đọc một lèo hết luôn mặc dù rất bận. Chờ chủ top viết tiếp!
      vo mai anh kiet thích bài này.
    2. yeu bong da
      yeu bong da
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      em cũng sợ chuyện kiểu này nhưng lại rất tò mò, hic
      vo mai anh kiet thích bài này.
    3. mecuncon90
      mecuncon90
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      chờ phần 24 chủ top ơi , lâu quá chưa thấy
      vo mai anh kiet thích bài này.
    4. hoatrucbach01
      hoatrucbach01
      Ðề: Re: Trò chuyện với một linh hồn

      ôi chờ mãi mà k thấy chủ top kể tiếp , 1 ngày lượn vào mấy lần rồi lại lượn ra.
      vo mai anh kiet thích bài này.
    5. Mẹ Huyền
      Mẹ Huyền
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Mình cũng hóng chuyện của chủ top.
      vo mai anh kiet thích bài này.
    6. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Đêm hôm ấy tôi trằn trọc không sao ngủ được, lòng cứ nghĩ ngợi miên man về hai bé đỏ, có thật là chúng vẫn quanh quẩn quanh tôi hay chỉ là tôi đã nghe một thứ ảo thanh nào đó mà giữa khung cảnh đồng không mông quạnh trong nghĩa địa mồ mả dăng đầy. Nhưng tĩnh lại tôi không thể quên những câu nói rất rõ ràng của anh Huỳnh, cả giọng nói tuy thì thầm nhưng tôi không thể lẫn với giọng nói của người nào khác. Anh em tôi đã thân thiết với nhau từ tấm bé đến trưởng thành cho tới khi anh mãi mãi đi xa làm sao mà tôi nhầm được.
      Từ hôm tôi về bác Toàn cũng theo tôi thức khuya hơn vì ở quê theo thói quen trừ bọn trẻ còn người già đi ngủ từ rất sớm, tôi nằm bên bác nghe bác kể hết chuyện này sang chuyện khác. Tôi ngại không mấy khi dám nhắc tới anh Huỳnh, nhưng chiếu nay mới gặp anh rồi khi thắp hương trên nhà thờ tôi cứ ngẫm nghĩ mãi và thấy thương cho cảnh hiu hắt của bác Toàn trong ngôi nhà rộng thênh thang mà giờ đây nhiều hình bóng thân thương chỉ còn là kỷ niệm. Rồi không hiểu thế nào tự nhiên tôi hỏi bác:
      - Bác ơi! bác ở nhà một mình thế này bác có buồn có sợ gì không? Im lặng một lúc bác bảo tôi:
      - Bác quen rồi các anh các chị ấy và chị Hiền cứ bảo bác ra ở cùng nhưng bác chẳng muốn đi đâu. Bác đi thì ai hương khói cho ông bà Tổ Tiên ..còn bác Toàn và thằng Huỳnh nữa. Tôi buột miệng hỏi bác:
      -Bác có bao giờ mơ gặp anh Huỳnh không? lặng đi một lúc giọng bác rì rầm như đang kể chuyện một mình, bác bảo:
      -Có chứ mà không phải là mơ đâu nó về quanh quẩn bên bác suốt. Hôm nọ không có nó bác đã ngã xuống ao rồi.Tôi bật dậy hỏi luôn.
      -Thật không bác?-
      -Thật chứ hôm nào giỗ nó hay giỗ tổ, giỗ cụ nhà mình cháu về thế nào cũng gặp nó.
      -Gặp thế nào được hả bác?
      - Mấy năm đầu nó không về nhưng sau này ngày giỗ nó hay có bữa thì giỗ ông, bà hay bác Toàn có con bướm cứ bay vào ra theo bác, nó quanh quẩn bay vào cả trong bếp rồi đậu lên tóc lên áo bác, ban đầu bác cũng thấy lạ giờ thì bác đã quen bác biết nó về, nó bạc phận nhưng mà thương mẹ lắm. Tôi nắm chặt tay bác Toàn nằm im nghe bác kể.
      - Hôm nọ bác quên mất ngày nào nhưng cách đây chừng ba bốn tháng gì đó, bác đang ra cầu ao rửa khoai thì trượt chân ngã vậy mà cứ như có ai đỡ mình, bác chẳng thấy đau gì cả. Đêm hôm ấy nó về bảo bác:
      -Mẹ cẩn thận cầu ao trơn lắm, hôm nay con không ở đấy thì mẹ rơi xuống ao rồi...Nó chỉ bảo vậy rồi đi bộ quần áo thể thao nó mặc vẫn còn y nguyên như ngày nó còn về với bác...Giọng bác đứt quãng... Làm tôi cũng sụt sùi cảm động. Những lúc thế này tôi chỉ biết nắm tay bác lặng yên. Tôi thương bác vô cùng, người ta con khóc mẹ còn bác" Lá vàng khóc là xanh" nghĩ mà thương quá.
      Còn tiếp...
      Sửa lần cuối: 22/8/2014
    7. vnxk.nsl
      vnxk.nsl
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      mình thì không tin chó hồn ma cho lắm :rolleyes:
      vo mai anh kiet thích bài này.
    8. codai2012
      codai2012
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      hay quá chủ top hong chu top tiep theo.............
      vo mai anh kiet thích bài này.
    9. tamdamtungdun
      tamdamtungdun
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      hóng tiếp phần tiếp theo ạ.......................................................
      vo mai anh kiet thích bài này.
    10. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Kể đến đoạn này , mình xúc động quá cho đến hôm nay vẫn còn chưa vơi. Thực ra chỉ có các mẹ nào trong hoàn cảnh thì mới hiểu được tâm trạng của một người mẹ như mình. Cảm ơn mọi người vẫn dõi theo.
    11. tamdamtungdun
      tamdamtungdun
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      hôm nào rãnh kể tiếp chị nhé. ngày nào cũng phải vào ngóng xem có bài mới chưa ạ hihi.
      vo mai anh kiet thích bài này.
    12. MeBin_
      MeBin_
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Em cũng từng gặp người thân như mn. Muốn nghe mn kể tiếp quá :D
      vo mai anh kiet thích bài này.
    13. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Cảm ơn em chị sẽ cố gắng nhanh như có thể.
    14. Lợn bay
      Lợn bay
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      mới đọc em cũng hơi lạnh người, nhưng vẫn hóng tiếp :)
      vo mai anh kiet thích bài này.
    15. paris.perfumes
      paris.perfumes
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      vo mai anh kiet thích bài này.
    16. Xichlaigannhau
      Xichlaigannhau
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Một khi đã lạc vào trang chuyện của chị em đoán chắc rằng ko ai là ko đọc hết, em cứ mấy hôm lại vào hóng xem chị đã viết tiếp chưa, mà vẫn chưa thấy, hị hị
    17. thỏ cony
      thỏ cony
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Bạn ơi đăng lên tiếp đi hay quá...hihi
      vo mai anh kiet thích bài này.
    18. loveyoucb1
      loveyoucb1
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Cái này là hoàn toàn có thật. Có những ng âm vẫn có thể liên lạc với ng trong nhà mình theo hình thức như vậy (thậm chí ng ko ngủ đang thức bt ng ta vẫn có thể liên lạc đc như gọi đt luôn, ko cần thầy gì đâu nhé, e ko dám nói quá chi tiết nhưng thực sự là nổi da gà đầy ng đấy ạ, trải qua rồi mới thấy những điều con ng chưa biết về tâm linh còn mênh mông lắm) để cảnh báo trc những tai nạn và rủi ro. Chỉ có điều là có những việc ng âm mách cho mình và đã dặn là ko đc lộ ra thì nên làm theo. Trần sao âm vậy, cõi ấy cũng có những quy tắc nhất định của nó để giữ cân bằng giữa 2 thế giới, ng ta tiết lộ trc cho mình là đã tiết lộ 1 chút thiên cơ rồi, nên ko kín miệng là cẩn thận mất lộc đấy. Cái này các mẹ chú ý nhé
      Sửa lần cuối: 6/9/2014
      vo mai anh kiet thích bài này.
    19. mỹ vân nga
      mỹ vân nga
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Mình rất sợ ,nhưng vẫn cứ thích nghe ,nghe rồi lại sợ .Huhuhu
      vo mai anh kiet thích bài này.
    20. mỹ vân nga
      mỹ vân nga
      Ðề: Trò chuyện với một linh hồn

      Quoánh dấu số trang đó mẹ nó à ,mình cũng quoánh dấu để tiên theo dõi tiếp măc dù mình rất sợ........hic.
      vo mai anh kiet thích bài này.

Chia sẻ trang này