Em thích Xuân Quỳnh lắm, thích những vần thơ dung dị và gần gụi với mình ghê. Có những vần thơ như khóc như cười với chính mình vậy. Đêm em vẫn ru con ngủ bằng bài thơ "Ngủ nào ngủ ngoan" của Xuân Quỳnh (tuy nhiên em chế nó thành bài hát ru) và nó cũng thuộc luôn Em lập topic này để cùng các mẹ cùng nói về những bài thơ của Xuân Quỳnh mà các mẹ thích. Em xin đăng 1 bài thơ của XQ mà em thấy thích: CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ Có một thời vừa mới bước ra Mùa xuân đã gọi mời trước cửa Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi. Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia. Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn Trang nhật ký xé trăm lần lại viết Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau. Có một thời ngay cả nỗi đau Cũng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi Mơ ước viễn vông, niềm vui thơ dại Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh Và tình yêu không ai khác ngoài anh Người trai mới vài lần thoáng gặp Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng Tôi đã cười đã khóc những không đâu Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt... Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa Chi chút thời gian từng phút từng giờ Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết Hôm nay non, mai cỏ sẽ già. Tôi đã đi mấy chặng đường xa Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển Niềm mơ ước gửi vào trang viết Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư Em yêu anh hơn cả thời xưa (Cái thời tưởng chết vì tình ái) Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi Em cộng anh vào với cuộc đời em Em biết quên những chuyện đáng quên Em biết nhớ những điều em phải nhớ Hoa cúc tím trong bài hát cũ Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc. 11-1984
Cuộc sống cứ miên man với những bon chen, cơm áo gạo tiền nhiều khi thấy mình quên đi hẳn những chút lãng mạn, những "chút thơ" trong mình. Bất chợt đọc lại bài thơ, bất chợt lại thấy mình trong đó
Hì...minhf gửi cho xã bài này, ông ấy bảo "gớm, mẹ mày cũng lãng man gớm nhỉ". Chẹp... cs ko cứng rắn để sống thì ko qua đc "bão" mà rồi thì lại đánh rơi sự mềm mại của mình ở đâu ko biết nữa . Buồn ghê
Cho ông xã đọc bài "Nếu ngày mai em không làm thơ nữa" đi. Cuộc sống cứ cơm áo gạo tiền thì có ngày chết héo trên đống tiền mất.
Phụ nữ mình thật thiệt thòi nhỉ . Nhưng đấy là do mình thôi . Xã mình bảo "em cứ giành thời gian yêu bản thân đi, chăm sóc cả mình nữa chứ". Cơ mà vừa đi đánh răng thì 3 bố con nó đã loạn lên rồi bố cứ hối "nhanh lên" (. Yêu bản thân sao nổi mà yêu
Hôm lâu ngồi vui vui mình đọc bải "thơ vui về phái yêu". Lão nghe rồi hiểu luôn. Cười khà - thế là hòa
Hình như các đức ông chồng đều khô khan như nhau nhỉ? Lúc mới yêu thì chàng nào cũng là... lãng tử hào hoa.
Hồi yêu xã nhà mình lãng mạn kinh khủng. Cưới xong cái ko còn tẹo nào là lãng mạn cả. Nhắc lại ông ấy bảo "ngày xưa mình điên thật"
em thích bài Sóng của xuân quỳnh dữ dội và dịu êm ồn ào và lặng lẽ sóng không hiểu nổi mình sóng tìm ra tận biển...
Ôi, em ko để ý cái topic này của nhà mình. Em cũng tự làm riêng 1 cái topic về thơ Xuân Quỳnh bên mục Thư giãn - Giải trí (chỉ để thỏa mog ước post những bài mình thích lên hihi)..... Tôi đã đi đến tận cùng xứ sở Đến tận cùng đau đớn, đến Tình yêu!
"Hoa cúc tím trong bài hát cũ Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc " Quá khứ chỉ là quá khứ, trân trọng và đừng nuối tiếc!