Billy đi học về mếu máo kể với bố. - Hôm nay giờ lịch sử cô giáo chỉ vào ảnh Christopher Columbus hỏi hàng số 1451-1506 bên dưới ảnh có ý nghĩa gì. Con không trả lời được, bị cô giáo phạt viết 100 lần câu: "Christopher Columbus người tìm ra châu Mỹ". Ông bố nghe vậy tức quá cốc vào trán Billy rồi mắng: - Mày ngu lắm! Đấy là số mobile của ông ấy, có thế mà cũng không biết, bị phạt là phải rồi.
Hai giọt sữa gặp nhau trong một bình sữa vào ngày đẹp trời nọ. Cái bình đang lắc lư theo điệu salsa làm cả hai đều ngất ngây và cùng uốn éo, giật lắc. "Oh salsaaaaaaaaaaa! Oh sexyyyyyyyyyy!". Sự đụng chạm ban đầu từ vô tình dần chuyển sang bản năng thúc giục. Họ yêu nhau say đắm và quyết định cưới nhau. Một thời gian sau, giọt sữa cái mới đề nghị với giọt sữa đực một chuyện quan trọng: - Anh ơi, mình có con đi. Giọt sữa đực buồn rầu đáp: - Xin lỗi em, anh là sữa đã tiệt trùng rồi.
Một nhà kinh doanh cỡ bự chẳng may chết trong một tai nạn ôtô. Ông ta đến cửa thiên đàng và gặp Thánh Pierre ở đó: - Thánh Pierre nói: Để ta cho ngươi xem cái này. ngươi sẽ chọn được nơi ở thích hợp với mình. - Thánh dẫn ông ta đến một bãi cỏ lớn. Ở đó, hàng trăm thiên thần thổi sáo véo von và hàng nghìn người tha thẩn đi qua đi lại, chốc chốc họ lại ngáp ngắn ngáp dài. - Thánh giải thích: Đó là thiên đường. Còn bây giờ ta sẽ cho ngươi xem địa ngục. - Họ đến một cuộc hội hè lớn, náo nhiệt, điên loạn. Tất cả đều nhảy nhót và sự hoan hỉ hiện rõ trên khuôn mặt từng người. - Đó là địa ngục! Ngươi chọn nơi nào? - Ngài hỏi gì mà ngốc nghếch thế! Tất nhiên là tôi chọn địa ngục rồi. - Liền đó, hai con quỷ dữ tợn lôi kẻ mới đến về phía vạc dầu sôi sùng sục. - Ấy ấy! nhà kinh doanh kêu thất thanh - Thánh lừa tôi! Địa ngục không phải như tôi vừa trông thấy lúc nãy! - Thánh Pierre vừa nói vừa bỏ đi: Ồ! Cảnh ta cho ngươi xem lúc nãy là quảng cáo ấy mà!
Một cặp vợ chồng già đã trên 80 tuổi mà vẫn khỏe mạnh, họ ăn uống theo chế độ và tập thể dục thường xuyên. Không may hai cụ qua đời do một tai nạn xe buýt, họ lên thiên đàng và được Thánh Pierre đón tiếp nồng hậu. Thánh Pierre đưa hai người đi tham quan nhà bếp khổng lồ, hồ bơi, phòng tắm hơi, sân chơi golf... Lóa mắt vì sự sang trọng của ngôi nhà, cụ ông hỏi Thánh Pierre: - Chúng tôi có phải trả tiền các dịch vụ không? - Thánh Pierre trả lời: Tất cả đều miễn phí, đây là thiên đàng mà. - Đến giờ ăn, Thánh Pierre đưa hai cụ đến bàn bày thức ăn linh đình. Cụ ông hỏi: Tất cả các món ăn này đều miễn phí à? - Thánh Pierre trả lời: Tất nhiên. - Chúng tôi có thể ăn tùy thích, không phải lo ngại dư mỡ, đường, cholesterol à? - Không, tôi đã bảo là cụ đang ở trên thiên đàng mà. Cụ có thể ăn uống no say tùy thích mà không sợ bị béo phì, đái đường hay nhồi máu cơ tim... - Bỗng nhiên mặt cụ ông trở nên đỏ gay, quay sang bà vợ quát to: Tất cả do lỗi của bà! Nếu bà không ép tôi phải ăn uống kiêng cữ và tập thể dục, thì tôi đã lên đây sớm hơn 10 năm!
- Một bà bán hàng nổi tiếng bán đắt. Một hôm, có người nông dân vào mua hàng, bà ta giở giọng ngọt nhạt: "Tôi vừa bán vừa biếu ông đấy". - Người nông dân chẳng phải tay vừa, ông nói: "Cảm ơn bà, tôi xin nhận một nửa là số hàng biếu, nửa còn lại bà cất giùm, ngày mai tôi mang tiền đến lấy sau".
Một buổi sáng đầu năm, một người nông dân ở làng nọ gặp cha xứ đang đi trên đường. - Chào cha ạ! Người nông dân lễ phép. - Chào đứa con của quỷ sa tăng. Cha xứ trả lời. - Thưa cha, xin cha ban phước lành cho con, vì đêm qua con mơ thấy... - Tôi không quan tâm tới những giấc mơ của kẻ khác. Cha xứ ngắt lời. - Dạ, nhưng con mơ thấy những điều về cha. - Thật vậy sao! Thế anh kể đi. - Thưa cha, con mơ thấy con chết và đang đi lên thiên đàng. - Lên thiên đàng?. Cha xứ kêu lên. Anh không bao giờ lên thiên đàng được vì anh có đi lễ nhà thờ đâu. - Lạy cha, thật ạ, con được lên thiên đàng. Con thấy một cái thang rất dài và một thiên thần đứng dưới chân cầu thang. Thiên thần đưa cho con một cục phấn rất to, rồi bảo con: " Mỗi bước lên cầu thang, phải đánh một chữ thập. Mỗi dấu thập ấy là tội lỗi mà con đã phạm phải ở trần gian. Khi nào thấy hết tội thì mới thôi làm dấu và cứ thế tiếp tục đi lên". Sau khi con đã đánh rất nhiều dấu và leo lên khá xa thì con trông thấy một người đàn ông đang đi xuống. Con rất ngạc nhiên, vì người ấy chính là... cha. - Là tôi? Tại sao tôi lại đang ở đấy? - Thưa cha, đấy là điều mà con ngạc nhiên. Con đã hỏi cha và cha trả lời: "Tao xuống xin thêm phấn".
Trong vườn hoa nhà thờ, linh mục đang đi dạo với một thương gia. Một giáo đồ trẻ đi phía sau. Câu chuyện giữa linh mục và vị thương gia có vẻ rất hấp dẫn, nhà buôn trả giá: - 5 vạn đôla! - Không được! - 10 vạn đôla! - (Im lặng) - Thôi được, 50 vạn vậy nhé! Linh mục vẫn không chấp thuận, vị khách lắc đầu rút lui. Giáo đồ trẻ vội bước đến trước mặt vị linh mục nói: - Thưa cha, 50 vạn đôla là một con số không nhỏ đâu! Sao cha lại từ chối? - Nhưng con có biết yêu cầu là gì không? Ông ấy đề nghị ta mỗi lần giảng đạo xong không nói "Amen", mà nói "Cocacola".
Ba người đàn ông chết trong một vụ tai nạn và cùng lên Thiên đàng. Đến nơi, Thánh Peter nói: - Ở đây chỉ có một luật lệ: Không được đạp chết vịt! Bên trong Thiên đàng cơ man là vịt, thật khó mà tránh được chúng. Được vài bước chân, một người trong số họ đã lỡ giẫm chết một con. Thánh Peter xuất hiện cùng một người phụ nữ rất xấu xí, xích họ lại với nhau và nói: "Hình phạt dành cho anh là phải sống suốt đời với người đàn bà này." - Ngày hôm sau, người thứ hai cũng đạp chết vịt và ông Thánh xích anh ta với một người phụ nữ cực kỳ xấu xí khác. Người thứ ba hết sức thận trọng mỗi bước chân. Anh ta tránh được xui xẻo trong một thời gian dài. Một hôm, Thánh Peter mang anh ta đến gặp một cô gái tóc vàng đẹp hoàn hảo, xích họ lại với nhau rồi bỏ đi mà không nói lời nào. Người đàn ông thắc mắc với cô gái: "Không hiểu tôi đã làm gì để may mắn được sống với cô nhỉ?" - Tôi không biết anh làm gì, nhưng tôi đã đạp chết một con vịt.
Lại nói Đường Tam Tạng phụng mệnh Quan Âm Bồ Tát và Đường Thái Tông đến Thiên Trúc thỉnh bộ Đại Thừa Phật Pháp Tam Tạng chân kinh về Đại Đường phổ độ chúng sinh. Từ ngày ra đi đến nay đã được một tháng, hiện trước mặt ông chính là Ngũ Hanh Sơn, một địa điểm du lịch nổi tiếng. Nhìn ngọn núi cao sừng sững, Đường Tam Tạng chặc lưỡi: Hic, giá mà trước đừng tiết kiệm học luôn khóa leo núi có phải tốt hơn không? Chợt ông nghe tiếng huyên náo bên trái, Đường Tam Tạng vội vàng xách dép chạy sang bên cạnh nghe ngóng....Đập vào mắt ông là một tấm biển lớn: Triển lãm khỉ bị núi đè mấy trăm năm không chết. Giá vé. Người lớn: 20 lượng. Trẻ em từ 12 đến 18 tuổi: tính 75%. Dưới 12 tuổi: Tính 50%. Mua mười vé tặng một vé. Ký tên: Thổ Địa. Phía bên trong, một ông già ngồi rung đùi vuốt râu, Đường Tam Tạng lại gần hỏi: Tôi là người tu hành, có thể free một lần không? - Không được, thế thì chúng tôi ăn cám à, ông tham thế? - Đường Tam Tạng toan bỏ đi thì nghe tiếng la choi tai ở đằng sau: Ông có phải Đường Tam Tạng, hòa thượng từ Đại Đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh không? - Chính là bần tăng. - Thật không đấy? Thời buổi hàng giả nhiều thế này, ông có gì chứng minh không? Đường Tam Tạng tự ái nói: Có giấy chứng nhận do đích thân hoàng thượng ký đây. Dứt lời, tờ giấy bay vụt khỏi tay ông, Đường Tam Tạng kêu oai oái: Cướp giật, cướp giật, bà con ơi, cướp giật. - Thổ địa vỗ vai: Ông anh yên chí đi. - Tôi đầu trọc làm gì có chí mà yên. - Thì yên tâm đi, con khỉ đấy nó giở trò giật đồ của khách là chuyện thường ấy mà, tí nữa nó trả ngay. - Khỉ gì mà láo như con cáo, hừ, tại sao lại bị đè ở đây? - Nó vốn là Tề Thiên Đại Thánh trên trời, phạm tội đại náo thiên cung nên bị Phật Tổ Như Lai phạt nhốt dưới Ngũ Hành Sơn đã năm trăm năm này. - Trời ơi, năm trăm năm nay rồi? Đường Tam Tạng kêu lên: chết rồi, thế thì nó bẩn khiếp, nếu để nó cầm thì còn gì là công văn của ta nữa. - Nói rồi Đường Tam Tạng chạy vụt vào bên trong. Thổ Địa chạy theo la oai oái: - Ngươi còn chưa mua vé, đứng lại, định xù hả? Đường Tam Tạng vào bên trong quả nhiên thấy một con khỉ mình đầy lông lá đang bị đè dưới chân núi. Vừa thấy Đường Tam Tạng, nó kêu lên: Sư phụ, mau cứu đệ tử. - Ê đừng thấy người sang bắt quàng làm họ nhé, ai sư đồ gì với ngươi. - Con là Tôn Ngộ Không, năm trăm năm trước Phật Tổ Như Lai đã nói năm trăm năm sau sẽ có một vị hòa thượng từ đông thổ đại đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh đi qua đây, nếu con chịu làm đồ đệ của người thì sẽ giải thoát con khỏi Ngũ Hanh Sơn, cái này ghi rõ trong hợp đồng rồi, sư phụ không xù được đâu. - Thì ra là thế? Nhưng ta làm sao cứu mi? - Phật Tổ Như Lai đặt password phá núi là bài niệm kinh của Kim Thiền Tử, sư phụ là hậu thân của Kim Thiền Tử, chỉ cần sư phụ đọc một bài kinh thì con sẽ được giải thoát. - Đọc xong nhớ trả tiền công cho ta nhé. Đường Tam Tạng làu bàu rồi ngồi xuống tụng kinh. Quả nhiên một lúc sau, ngọn núi rung rinh rồi nổ tan tành. Thổ địa chạy vào thấy Tôn Ngộ Không được giải thoát thì giậm chân kêu lên: Thôi thế là toi rồi, ngươi đạp đổ nồi cơm của ta rồi. Tôn Ngộ Không tức giận bay vọt tới gõ liên hồi lên đầu Thổ Địa: Dám lấy ta làm vật trưng bày hả? Đường Tam Tạng thấy Tôn Ngộ Không thoát được bèn nói: Ê thế còn vụ ta giải thoát cho mi thì sao? - Tôn Ngộ Không quỳ xuống nói: Yên tâm đi, tôi không xù đâu mà sợ, Sư phụ, đệ tử nguyện đi theo người đến Tây Thiên Thỉnh kinh. - Thật chứ? Đường Tam Tạng không giấu nổi vẻ thất vọng khi không được trả công. Free thù lao chứ? - Ok, điều này Phật Tổ nói rõ rồi, thù lao free luôn. - Thế thì được, chúng ta lên đường. Nào ngờ lúc quay lại đã chẳng thấy con ngựa của Đường Tam Tạng đâu. Đường Tam Tạng túm cổ Thổ Địa kêu lên: - Con ngựa của ta đâu? Mau trả lại đây. - Ông có mua vé thăm quan đâu, lại còn không mua vé trông ngựa, không đóng phí mà đòi tôi có trách nhiệm phải đền ông chứ? Tôn Ngộ Không cười khẩy: Thôi bỏ đi, sư phụ để cho con. - Nói rồi Tôn Ngộ Không hóa ra một con Dylan mới cáu: Sư phụ chơi con này được chứ? - Ta không có bằng lái xe. - Tôn Ngộ Không nghe vậy lại biến ra một con Mercedes: Con này thì sao? Rất hợp với dáng thầy: - Đã nói không có bằng lái xe mà lị. - Tôn Ngộ Không bĩu môi: Sư phụ nhà quê khủng khiếp. Nói rồi Ngộ Không vọt lên trên cao, chợt thấy một con rồng đang bay lượn thì vội vàng bay tới túm lấy râu nó giáng cho mấy đấm: Có phải mi ăn cắp ngựa của chúng ta không? Con rồng kêu lên oai oái: Đại ca tha cho em, tha cho em, em chỉ vì đói quá thôi. - Thế mi là ai? - Em vốn là thái tử của Long Vương, cãi nhau với phụ vương nên quyết định bỏ nhà đi Thiên Trúc chơi, nào ngờ giữa đường đánh bạc hết tiền, đói quá làm liều, đành phải chén con ngựa của đại ca thôi. - Hóa ra là bỏ nhà đi bụi đời. Tôn Ngộ Không cười khẩy: mi ăn ngựa sống mà không sợ H5N1 à? Con rồng cười phá lên: Đại ca vừa ở trên Sao Hỏa xuống hay sao mà không biết H5N1 là virus cúm gà chỉ ăn gà mới nhiễm thôi. Tôn Ngộ Không quê độ gắt: Tao biết thừa, chỉ thử mày đấy thôi. Giờ ngựa tao mày chén hết rồi, tính bồi thường thế nào? - Tiền em hết rồi, đại ca xem có đồ gì cứ lột tạm. - Thôi khỏi, chú mày vừa đánh bạc cháy túi còn qué gì nữa cho tao lột chứ, hay mày biến thành ngựa cho thầy tao cưỡi nhớ. - Ngựa đực hay ngựa cái hả đại ca? - Thế mày là đàn ông hay đàn bà? Tôn Ngộ Không quát tướng lên rôi giơ gậy toan bổ xuống. Tiểu Bạch Long thấy vậy hoảng hồn vội hóa thành con ngựa trắng nói: Em đùa thôi mà đại ca, cẩn thận nóng quá đứt mạch máu não đấy. Thấy Tôn Ngộ Không dẫn Tiểu Bạch Long về, Đường Tam Tạng mừng lắm nói: Thằng thế mà khá, chớp mắt đã tìm được ngựa rồi. - Rồi ông cúi xuống nói nhỏ: Này có phải con chôm chỉa ở đâu thế? - Yên tâm đi sư phụ, sư phụ có cưỡi từ giờ đến Tây Thiên cũng chẳng ai bắt sư phụ đâu. - Nếu người ta bắt thì ngươi phải chịu trách nhiệm đấy nhé!
Giảng xong bài kinh về lòng vị tha, sư thày hỏi, ai trong số các phật tử sẵn sàng tha thứ cho kẻ thù. Tất cả mọi người đều đưa tay lên trừ một ông lão ngồi bên dưới. - Chẳng lẽ cụ không thể tha thứ cho kẻ thù của mình ư? - Tôi không có kẻ thù. - Thật là đức độ. Thế cụ bao nhiêu tuổi rồi? - 90 tuổi. - Cụ hãy cho mọi người biết bí quyết sống đến 90 tuổi, mà không có một kẻ thù nào. - Ông lão cao giọng nói: Chỉ có một cách là phải tiêu diệt hết lũ chúng nó mà thôi!
Một ông nhà giàu và một ni cô đi đánh gôn. Cú đánh đầu tiên hụt, ông nhà giàu kêu lên: - Trời ơi, hụt!!! Ni cô liền nói: Thí chủ đừng kêu trời như vậy, sẽ bị thiên lôi đánh đấy ạ! Đến phát thứ hai hụt, ông lại kêu lên: Trời ơi, hụt!!! Ni cô bèn can: Thí chủ đừng kêu nữa, kêu lần nữa sẽ bị sét đánh đấy ạ! Phát thứ ba hụt, ông kêu lên: Trời ơi, hụt!!! Đột nhiên có tiếng nổ rất to, mọi người quay lại thì thấy ni cô bị sét đánh đen thui. Bỗng từ trên trời có tiếng nói rất to vọng xuống: TRỜI ƠI, HỤT!!
Một nhân viên đến công sở trong tình trạng thảm hại: mắt sưng húp, mũi rách, má bị cào xước. Mọi người xô lại hỏi han: - Chuyện gì vừa xảy ra với anh vậy? - Vì tôi ôm hôn một cô dâu... - Thằng chồng nào mà ghen đến thế không biết! Hôn cô dâu là một phong tục dễ thương có tự thưở nào đến giờ kia mà! - Đúng thế. Chỉ có tôi ôm hôn cô dâu ấy hơi trễ, hai tháng sau đám cưới với lại trong nhà của cô ta, khi các cánh cửa đều đóng kín, và chồng cô ta đi vắng. Nhưng bởi thằng khốn đó trở về bất ngờ...
- Cái áo này bao nhiêu tiền vậy chị? - 100 ngàn, em ạ. - 20 ngàn nhé! - Trời, mới sáng sớm ngày ra mà mặc cả thế à? Nghĩ thế nào mà trả tiền không bằng giá cái giẻ chùi chân vậy? - !!! - Thôi, quay lại, đây bán cho.
Cán bộ tiếp dân hỏi một người đến khiếu nại: - Sao đơn của ông lại ghi vào đĩa CD thế này? - Để các ông có chuyển lên chuyển xuống thì đơn vẫn không bị nhàu nát, và có bị “ngâm” thì gián, chuột với mọt nó cũng không gặm được chứ. - !!!
Trong lớp học, cô giáo đang giảng bài. - Cô giáo : Người khôn ngoan luôn luôn biết nghi ngờ, còn kẻ ngu dốt thì lúc nào cũng tuyên bố chắc chắn. - Vova: Thưa cô ! Cô tin chắc chứ ? - Cô giáo: Chắc chắn
Vova thường ngồi chung xe bus với Natasa. Một hôm, Vova lấy hết dũng cảm dúi cho Natasa một mẩu giấy, trên đấy viết: - "Tôi rất thích bạn, nếu bạn đồng ý kết bạn với tôi thì hãy đưa lại mẩu giấy này cho tôi, còn nếu không đồng ý thì hãy vứt nó qua cửa sổ". - Một lúc sau Natasa chuyển lại mẩu giấy cũ, Vova vui mừng mở ra xem, trên giấy viết: "Không mở được cửa sổ!"
Bốn quý bà ngồi uống cà phê, lần lượt tự hào khoe với nhau về cậu quý tử của mình: - Con trai tôi là một linh mục, mọi người đều gọi nó là Cha. - Con tôi là Giám mục. Người ta gọi nó là Đức cha. - Còn con tôi là Hồng y Giáo chủ, được kính cẩn gọi là Đức Ngài. - Bà thứ tư nhấm nháp cà phê và im lặng, nhưng ba bà kia không để yên: Con trai bà thì sao? - Con trai tôi cao 1,9 m, thân hình thể thao, đẹp trai, nhiều tiền, ăn mặc bảnh bao. Thấy nó, mọi phụ nữ đều phải thốt lên: "Ôi, lạy Chúa tôi!".
Chàng thanh niên dáng vẻ buồn bã thất vọng, đứng trên thành cầu đăm đăm nhìn xuống dòng nước xoáy cuộn. Sau lưng anh ta, một phóng viên bồn chồn đi lại với chiếc máy ảnh trong tay. Cuối cùng, tay nhà báo sốt ruột xem đồng hồ rồi chạy lên nói với anh chàng chán đời kia: - Này anh bạn, quyết định rồi thì nhảy sớm đi, chỉ còn có 3 phút nữa thôi đấy! - Đối với tôi thời gian đâu có ý nghĩa gì? - Nhưng chậm hơn thì anh sẽ không kịp lọt vào báo Tin tức buổi chiều đâu!
Một ông chồng tâm sự với bạn: - Cậu biết không, phụ nữ cần phải làm những công việc nhẹ nhàng. Như vợ tớ chẳng hạn, mỗi ngày cô ấy mang trên tay không quá 1 kg. - Thế cô ấy làm việc gì? - Bán vé số!
B: Nói chuyện được k? G: ok B: Bạn bao nhiêu tuổi? G: 21 B: Há há. Mình 22. Gọi anh đi! G: Uh.Thế anh tên gì? B: Nguyễn Văn Chồng. Gọi anh là chồng nhá! Vậy em tên gì? Đừng nói tên vợ nha!? G: k. Em tên Nguyễn Thị Mẹ. Cứ gọi em là Mẹ B : 0…0