Thi thoảng cũng phải thẩn thơ chút cho lòng nhẹ nhàng, xa khỏi cuộc sống tấp nập tặng chủ top và cả nhà bài thơ này mình đọc từ năm lớp 10 đến bây giờ vấn thích Hai Sắc Hoa Tigôn T.T.K.H. Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi cảm thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ người đến với yêu đương Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dải đường xa vút bóng chiều phong, Và phương trời thẳm mờ sương, cát Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng Người ấy thuờng hay vuốt tóc tôi Thở dài trong lúc thấy tôi vui Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ Anh sợ tình ta cũng thế thôi!" Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì Cánh hoa tan tác của sinh ly Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng, Là chút lòng trong chẳng biến suy!" Đâu biết một đi một lỡ làng, Dưới trời đau khổ chết yêu đương Người xa xăm quá! Tồi buồn lắm, Trong một ngày vui pháo nhuộm đường... Từ đấy, thu rồi, thu lại thụ.. Lòng tôi còn giá đến bao giờ Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ Người ấy, cho nên vẫn hững hờ Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời Ái ân lạt lẽo của chồng tôi, Mà từng thu chết, từng thu chết Vẫn giấu trong tim bóng một người Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ Và đỏ như màu máu thắm pha! Tôi nhớ lời người đã bảo tôi Một muà thu trước rất xa xôị.. Đến nay tôi hiểu thì tôi đã Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi! Tôi sợ chiều thu nhạt nắng mờ Chiều thu hoa đỏ rụng. Chiều thu Gió về lạnh lẽo chân mây vắng Người ấy sang sông đứng ngó đò Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng Trời ơi! Người ấy có buồn không Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
Người thực sự yêu bạn là người sẽ không nói nhiều lời yêu, nhưng sẽ luôn luôn bảo vệ bạn ko để bạn có bất cứ oan ức nào.
Thi thoảng thơ ca, sách truyện chút xíu là lại thấy lãng mạn ngay thôi. Tớ thấy trước và sau lấy chồng tớ vẫn vậy. Chỉ khác xíu là tớ ít cring hơn thôi. Vì khi khó khăn có chồng chia sẻ hihi
chủ Top xuất khẩu thành thơ.. Tâm trạng dạt dào,,, hóng những vần thơ tiếp Thơ như là bạn, chia sẻ cùng ta Những lúc buồn chán thơ đầy cảm xúc Những lúc hào hùng thơ vang dữ dội.
Hà Nội cô đơn, Hà Nội buồn Trong lòng Hà Nội - lệ rơi tuôn Còn anh nơi ấy đầy hoa bướm Có biết trong em một nỗi buồn ???
" Không cho và nghe người khác giải thích đó không phải là thể hiện sự mạnh mẽ, hoặc cá tính gì mà nó chính là sự gia trưởng độc đoán và bất công, không có trách nhiệm với chính mình và những người khác. Mình không hỏi, bạn không nói, sẽ tạo ra khoảng cách. Mình hỏi rồi, bạn không trả lời, cuối cùng cũng rời xa. Mình hỏi, bạn trả lời, sẽ là tôn trọng. Mình muốn hỏi, bạn muốn nói, cả hai sẽ thấu hiểu nhau. Mình chưa hỏi, bạn đã nói, đó chính là tín nhiệm. Cho gì, nhận nấy: ta tôn trọng người và người cũng sẽ tôn trọng ta. "
lời nói gió bay, cho dù có đau đến mấy thì cũng để cho gió thổi đi, để như chưa từng nghe, chưa từng đau, để tiếp tục 1 cuộc sống có ý nghĩa cho riêng mình