Ngày xửa ngày xưa, có một con hổ đi kiếm mồi. Nó đến nhà một đôi vơ chồng trẻ nọ đúng vào lúc họ đang ân ái với nhau. Hổ ta tò mò nấp ở ngoài nghe ngóng xem họ nói chuyện gì, rồi mới tính chuyện vào ăn thịt. Trong lúc ái ân, để thử lòng dũng cảm cũng như say đắm của chồng, vợ hỏi chồng : - Nếu bây giờ có một con hổ vào đây thì mình có sợ không? Anh chồng đang lúc đam mê nói : - Sợ cái con C…ặ….c. Chồng lại hỏi vợ : -Thế mình có sợ hổ nó vào đây không? Chị vợ cũng đang say đắm nên quên hết mọi thứ trên đời, kể cả hổ, chị ta đáp : -C…ặ…..c. còn chả sợ nữa là hổ. Hổ ta nghe thấy rất là ngạc nhiên. Nó tự nhủ : Con C…ặ…c… là con gì mà gớm ghiếc hơn cả mình? Nó định bụng sẽ vẫn vào ăn thịt đôi vợ chồng nọ, những rồi lại trần trừ không dám vào, và cuối cùng nó quyết định bỏ đi để tìm hiểu xem đó là con gì. Trên đường đi nó gặp một bà già. Bà già nhìn thấy hổ thì sợ hãi vô cùng, toan bỏ chạy nhưng cuống qua ngã lăn quay. Hổ đi đến và nói : - Bà đừng sợ. Tôi sẽ không ăn thịt bà nếu bà nói cho tôi biết con C…ặ…c… là con gì mà nó đáng sợ hơn cả tôi thế? Bà già nhanh trí hiểu ra vấn đề, liền trả lời : - Ối trời ơi, ông ấy ghớm ghiếc lắm, đáng sợ hơn ông nhiều. Rồi bà vén váy lên, chỉ vào cái ấy của mình và nói tiếp : - Đây ông xem, ông ấy cắn tôi cách đây 30 năm mà đến nay vết cắn vẫn chưa lành Hồ nhìn vào “vết cắn” thấy quả là đáng sợ. Nó vô cùng kinh hãi và lập tức phóng thật nhanh vào rừng. Thế là con C…ặ…c… đã cứu sống được 3 mạng người.
Một cô nàng xinh đẹp và gợi cảm mời một người thợ tới nhà để sửa tivi. Sau khi công việc kết thúc, cô gái trả tiền cho anh thợ, liếc mắt tình tứ và thì thầm như rót mật vào tai anh ta: - Tôi phải đưa ra một đề nghị bất thường với anh. Nhưng trước hết, tôi xin anh hãy hứa giữ bí mật chuyện này! Anh thợ chấp thuận ngay và cùng cô gái vào phòng trong một tâm trạng khấp khởi và hồi hộp. Tiến gần bên chiếc giường ngủ, cô gái nói tiếp: - Chồng tôi là một người đàn ông yếu về thể chất, có thể gọi là bất lực trong chuyện này. Giờ đây, chỉ có tôi với anh. Tôi là một phụ nữ và anh là một người đàn ông, còn kia là chiếc giường ngủ... - Cô gái ngập ngừng. Anh thợ hồi hộp giọng hổn hển: - Vâng, vâng!... Tuyệt quá!... - Kể từ khi tôi nhìn thấy anh ở ngoài cửa tôi đã... biết anh thích hợp với chuyện đó. - Vâng, vâng!... - Vậy anh có thể giúp tôi khiêng cái giường này lên tầng 5 được không?
Cô gái mang tên Cầm. Ngày xửa, ngày xưa, ngày nay...Ngày nào cũng đc Có một có gái tên Cầm rất dễ thương, một ngày nọ cha cô mất ( thăng ) Đám tiển đưa ba cô, có đầy đủ bà con và hàng sớm. Mẹ cô buồn và khóc rất nhiều, cô cũng vậy... Lúc này mẹ cô mới gọi cô lại và nói... . . . . Cầm zái ba đi con!!! ( Ý nói là: Cầm con hãy vái lạy ba con đi)
Ông nói gà, bà nói vịt Một cặp vợ chồng đã ngoài 70 tuổi bị mặc chứng bệnh đãng trí. Họ quyết định đi gặp bác sĩ để kiểm tra xem liệu có vấn đề gì không. Sau khi kiểm tra, bác sĩ nói không có vấn đề gì nghiêm trọng và khuyên hai vợ chồng có thể viết vào một tờ giấy những việc cần làm để giúp nhớ dễ dàng hơn. Hôm sau, khi hai vợ chồng đang xem tivi, thấy ông chồng đứng dậy đi xuống bếp, bà vợ nói: - Ông lấy cho tôi một ly kem nhé! Nhưng ông có nghĩ là nên viết ra giấy như lời bác sĩ không? - bà vợ băn khoăn. - Yên tâm, tôi có thể nhớ được mà. - Ông rưới cho tôi một ít dâu lên trên nữa. Mà tốt nhất là ông cứ ghi ra giấy vì tôi nghĩ ông sẽ quên đấy - bà vợ vẫn chưa tin lắm vào trí nhớ của chồng. - Tôi nhớ được mà, bà muốn một ly kem dâu chứ gì? - À, ông này, tôi cũng muốn cho thêm một ít kem trứng nữa. Tôi biết là chắc chắn ông sẽ không nhớ được đâu, ông nên ghi ra giấy đi - bà vợ tiếp tục nhắc nhở ông chồng. Nghe xong, ông chồng giận dữ: - Tôi đã bảo là không cần, tôi có thể nhớ được! Ông chồng tức tối đi vào nhà bếp. Khoảng 20 phút sau ông đi ra và đưa cho bà một đĩa thịt hun khói và trứng rồi tỏ ra rất tự tin: - Tôi đã bảo bà là tôi nhớ mà. Bà vợ nhìn vào chiếc đĩa và cáu kỉnh: - Tôi đã nói với ông rồi mà, ông nên ghi ra giấy đi. Ông lại quên mất bánh mì nướng của tôi rồi. Ông đúng thật là.
Ngửa… Ra Đi Em Anh chàng nọ có nuôi 1 chú chó tên là Ngửa. Anh chàng thương chú chó lắm, xem như đứa em mình vậy, đêm nào cũng cho nó vào nhà ngủ và doc truyen cho nó nghe. Khi anh lấy vợ, đêm tân hôn khi đang cùng vợ…….. thì chú chó lò dò vào phòng. Anh chàng nói nhẹ nhàng: - Ngửa… ra đi em. Nhưng chú chó vẫn ko chịu đi, một lúc sau, anh lại nhắc: - Ngửa… ra đi em. Vợ anh ngạc nhiên: - Anh tưởng em đang nằm sấp hay nằm nghiêng?
Một giáo sư côn trùng học nghiên cứu tâm sinh lý của cào cào. Ông bắt một con, để trên giấy và hô to: -Cào cào, nhảy. Cào cào nhảy tung rồi lại rơi xuống tờ giấy. Ông bèn lấy kéo cắt hai cẳng cào cào, để lại trên giấy và hô to: -Cào cảo, nhảy. Lần này cào cào đứng im, không nhảy, nó nhìn láo lơ. Nhà côn trùng học lấy giấy bútghi một cách thận trọng:”Khi ta cắt hai cẳng của cào cào, nó sẽ bị… điếc”.
Có 1 anh chàng một hôm đang đi nhặt lá đá ống bơ thì nhặt được 1 quyển bí kíp. Nghi là võ học thượng thừa nên anh ta giấu mang về nhà đọc. Trang 1: Miêu tả về võ công. Có thể hô mưa gọi gió. Độc bộ thiên hạ. Đưa người ta lên đỉnh cao của võ học. Trang 2: Cần phải tự cung mới có thể luyện … Sau một hồi đắn đo suy nghĩ. Anh ta hạ quyết tâm vung đao tự cung. Xong việc anh nén đau đọc tiếp bí kíp Trang 3: … không tự cung cũng không sao … Anh ta điên cuồng. Nổi lửa lên đốt ngay quyển bí kíp. Khi sách cháy gần hết. Trang cuối quyển bí kíp bay ra,chàng trai đưa mắt nhìn Trang cuối: Nếu đã tự cung thì sau khi luyện thành bí kíp của quý sẽ mọc lại …
Một người đi xe máy với tốc độ 120 km/h thì thấy một con chim sẻ đang bay ngược chiều, dáng vẻ loạng choạng. Anh ta cố tránh con chim tội nghiệp nhưng nó vẫn lăn ra ngất xỉu. Hối hận quá, anh ta liền dừng lại, nhặt con chim mang về, cho nó vào lồng với một ít vụn bánh và nước để nó ăn khi nó tỉnh lại. Hôm sau, con chim thức dậy, nhìn các thanh sắt của lồng với các mẩu vụn bánh, nó thở dài, tự nhủ: - Khỉ thật, ăn mấy cái bã rượu đúng là tai hại, ai bảo mình muốn say sưa cơ. Bây giờ thì mình đâm chết thằng cha đi xe máy rồi, họ cho ở tù mục xương là còn nhẹ đấy.
3 con vi trùng nói chuyện với nhau: Vi trùng Ráy tai nói: – Thỉnh thoảng có một cái que bông lại chui vào tai để lôi tao ra, nhưng tao chốn kỹ vào sâu bên trong nên nó không làm gì được. Vi trùng sâu răng nói: – Ngày hai lần có cái bàn chải muốn lấy tao ra, nhưng ta chui vào giữa kẽ răng nên nó cũng không làm gì được. Vi trùng bệnh lậu nói: – Ở chỗ tao cũng có một thằng trọc hay đến, nhưng nó chẳng biết nên vào hay nên ra. Rồi nó còn nôn oẹ đầy người tao ! Nghe thấy vậy vi trùng sâu răng cũng phản ứng giận dữ: – A, cái thằng này tao cũng quen nó!
Một hôm có một chàng thanh niên cưởi ngựa vào rừng đốn củi, bỗng gặp một ông tiên xuất hiện, ông tiên hỏi: _ Nhà ngươi có muốn ta giúp gì hay không? Anh chàng nói: _ Dạ thưa tiên, con muốn ông giúp con một điều này thôi, điều mà con mặc cảm bấy lâu nay là tại sao cái của quý của con nhỏ quá, con ước gì nó bự như của quí của con ngựa của con. Ông tiên liền biến của quí anh chàng to bằng của con ngựa. Anh chàng khoái chí hứng hở về làng khoe với thằng bạn thân. Thằng bạn hỏi sao được như vậy, anh chàng bèn kể lại đầu đuôi câu chuyện…thế là sáng hôm sau, anh bạn bắt chước cưỡi ngựa vào rừng mong gặp tiên ông giúp. Cuối anh bạn cũng gặp được tiên ông, ông ta hỏi: - Nhà ngươi có muốn ta giúp gì hay không? Anh bạn bèn nhanh nhẹn trả lời: - Dạ con muốn của quí của con giống như của con ngựa. Ông tiên nhìn kỹ con ngựa một hồi rồi hỏi rằng: - Nhà ngươi có chắc không? Anh bạn đáp: - Dạ chắc. Thế là tiên ông biến của quí của anh bạn đó y hệt như của con ngựa. Xong, anh bạn nhìn cái của quí xem có được thỏa mãn không…rồi há hốc mồm la tá hỏa, thật nhọ cho anh là anh vội đi mà ko để ý là anh cưỡi một con ngựa cái
Hai vợ chồng kia rất yêu thương nhau, sau 10 năm thử thách bà vẫn chưa có bầu. Cuối cùng ông đồng ý nhờ một người đàn ông khỏe đẹp để cấy giống. Mọi chuyện đã sắp đặt, giờ hành sự đến, ông rời nhà, dặn vợ sẽ có người tới làm phận sự, bà cứ tự nhiên tiếp đại ân nhân. Trong khi ấy, một nhiếp ảnh gia chuyên bán truyen ngon tinh và chụp hình trẻ em dạo trong vùng, tới gõ cửa. Chủ và khách đều thuộc diện mau mồm miệng. Khách chưa kịp mở lời chủ đã vồn vã mời vào, bà nhanh nhẩu : - Tôi biết ông là ai, đến đây làm gì, tôi đang chờ ông đây xin ông tự nhiên. - Thật vậy sao, hôm nay tôi có chương trình giảm giá đặc biệt, sản phẩm trẻ em là chuyên nghề của tôi, bảo đảm không vừa ý không tính tiền bà. - Thế tốt, đó là điều vợ chồng tôi mong muốn. Xin ông cho biết mình sẽ làm việc ở đâu ? - Bà cứ yên tâm, theo kinh nghiệm của tôi, phải làm hai cái trong bồn tắm, trên bàn ăn, dưới bếp, sau đó có thể bò càng dưới sàn nhà. - Trong bồn tắm ? Dưới sàn nhà ? Chồng tôi chưa bao giờ làm như thế, hèn gì… - Thưa bà nghề chúng tôi không bảo đảm làm đâu trúng đó, tôi phải thử 5,7 kiểu, mỗi vị trí một hai cái, càng nhiều góc cạnh khác nhau càng hy vọng mang lại kết quả tốt. - Chồng tôi xưa nay chỉ có một chỗ, làm hoài một kiểu hèn chi… Nếu vậy, xin ông làm liền, tôi nóng lòng lắm rồi. - Thưa bà, nghề này không cho phép chúng tôi vội vã, mặc dầu chỉ cần 5, 10 phút, nhưng thiếu chuẩn bị kết quả sẽ không làm bà thỏa mãn. - Phải rồi, chồng tôi không có kinh nghiệm, ông ấy vội vội vàng vàng, phụp một cái là xong, đem đi rửa (hình), hèn chi … - Thưa bà, tôi không dám chê ông nhà, nhưng hành nghề như vậy hèn gì trong nhà bà không có một sản phẩm nào ra hồn. - Phải rồi, chúng tôi cũng muốn có hình ảnh con cháu cho đỡ buồn. Anh phó nhòm mở cặp lấy ra mấy tấm hình trẻ em. Chỉ một tấm chụp trong sân trường: - Thưa bà, cái này, chúng tôi làm việc ở sân trường. - Ấy chết, ai lại làm ở nhà trường, không sợ cảnh sát sao ? - Không sao, thưa bà, lúc làm cái này chúng tôi chuẩn sẵn từ ngoài, vào tới là phụp liền, cảnh sát cũng khoái đứng xem chúng tôi làm suốt buổi ! Phó nhòm đưa tấm hình khác chụp em bé sinh đôi: - Cặp sinh đôi này thật là khó khăn, bà mẹ các cháu không giữ nổi, chúng tôi làm suốt ngày. - Trời đất, làm gì mà giữ không nổi ! - Dạ phải, bà ấy luôn chân luôn tay, hai đứa không đứng yên một chỗ, đứa này vừa xáp vô là đứa kia đã ra, cứ thế, lăng xăng mãi, mệt quá, hai đứa vừa ngồi chụm lại, tôi phụp một cái, thật bất ngờ mà lại đẹp thế này. Đưa tấm hình em bé khác chụp ngoài công viên: - Bé này, thưa bà tôi đã mất 4 tiếng đồng hồ làm ngoài công viên, còn hư cả đồ nghề nữa. - Ông nói sao ? Làm tới 4 tiếng đồng hồ ? còn hư cả đồ nghề nữa ? - Dạ phải, thưa bà thằng nhỏ nhúc nhích quá, tôi phải chui vào bụi rậm, chỉ lòi đồ nghề ra, vì nặng, tôi phải để đồ nghề trên cái nạng, thằng nhỏ nhúc nhích sàng qua sàng lại lia chia, rung chuyển cả mặt đất, đồ nghề mất thăng bằng rơi xuống, đụng phải tảng đá làm tôi thót cả ruột gan. - Thôi được, tôi đã xem sản phẩm của ông, mình bắt đầu được chưa, tôi cũng chịu hết nổi rồi. - Thưa bà, xin bà năm phút, tôi ra xe lấy cái tripot, cái nạng để dựng đồ nghề. - Trời ơi, đồ nghề của ông phải chống nạng hay sao ? - Thưa bà, cái cà nông (camera cannon) của tôi vừa dài vừa nặng, tay tôi cầm không nổi. Ấy… ấy…bà sao vậy ? Nghe tới đó, bà chủ nhà kinh hoàng, bủn rủn tay chân té xuống sàn nhà nằm sùi bọt mép.
Vợ thấy chồng đi làm về, chạy ngay ra đón chồng, hôn 1 cái vào má và thỏ thẻ với ông : - Anh ơi, em “trễ” 2 tháng rồi, chắc chúng ta có em bé quá. Chồng vui mừng khôn xiết vì sắp được làm bố.. 2 vợ chồng cùng nhau xem ti vi và đi ngủ. Sáng hôm sau, chồng lại đi làm, chỉ có mỗi bà vợ ở nhà.Có 1 anh nhân viên Điện lực đến bấm chuông: -Tôi có thể giúp gì cho anh? -À không , tôi đến đây chỉ để báo cho bà biết là bà đã trễ 2 tháng rồi nhá!!!” - Hả? Sao các anh lại biết? - Bà đừng có cố tỏ vẻ ngạc nhiên như thế, bà trễ dù là 1 bũa chúng tôi cũng biết chứ đừng nói chi đến 2 tháng như vậy!!! Quá hoảng sợ, bà vợ nói “thôi đợi chồng tôi nói chuyện với các anh!!! rồi đóng sập cửa lại. Ngay sáng hôm sau ông chồng đến ngay công ty điện lực và gặp anh nhân viên thu tiền hôm trước, vỗ bàn hét :”Này anh kia, anh muốn gì ở vợ chồng chúng tôi?” - Cũng đơn giản thôi, ông bà vui lòng đưa chúng tôi tiền là mọi việc sẽ ổn thỏa Ông chồng nghĩ đang bị tống tiền , nên càng thêm bực tức: - Nếu tao không đưa tiền cho mày thì sao? - Bắt buộc chúng tôi phải cắt của ông thôi – anh nhân viên thu tiền trả lời. Ông chồng há hốc miệng: “Cắt rồi vợ tôi xài cái giiiiiiiiiiiiiiii ??????? ” - Kêu bà ta xài đỡ cây đèn cầy vậy !!!!!
Một chàng sinh viên chở bạn gái trên một chiếc xe đạp. Đang đi, bỗng nhiên chàng thắng lại cái "ké...é....ét" ngay trước một quán chè rồi quay ra sau hỏi: - Ăn không ??? - Nàng: ăn !!! - Chàng: có thế chứ ! Bộ thắng (phanh) này mới thay hồi sáng đó! - Nói rồi, chàng tiếp tục đạp xe đi. - !?!?!?!?!?!?!?