Ôi trời ơi, đồng cảm quá mẹ nó ơi. Ông chồng tớ tiêu cũng vô cùng hoang vô cùng. Từ ngày lấy chồng đến giờ, lúc nào mình cũng phải nghĩ cách để nịnh nọt, năn nỉ để lão í đưa tiền cho vợ đồng thời kìm hãm tốc độ chi tiêu của chồng. Đến bây giờ cũng bỏ túi được vài chiêu rồi...hie hie
Mẹ nó hãy về đội của em để chúng ta chia sẻ. Về khoản chi tiêu: Chồng em có 1 triệu tiêu cả 1, 2 tiêu 2, 1 chục tiêu cả 1 chục, kể cả ngay mai hết sạch tiền. Anh ấy làm rất lắm tiền, nhưng đừng ngạc nhiên khi ngày mai ấy hỏi vay 30k ăn trưa, hay vay tiền đổ xăng. Ai cũng quý chồng em, mến ck em, thích sang nhà chơi vs ck em. Đơn giản vì, ck em rất "thoáng". Có tiền là vung vãi khắp nơi, cho khắp nơi, nhà có gì mang hết ra cho ăn. Đừng hỏi vì sao tủ lạnh luôn trống, bởi vì dù nó đầy đến đâu thì lão chỉ hô 1 tiếng, là sẽ có ng giải quyết trong phút chốc! Mẹ nó đã thấy là may mắn hơn mình chưa? Có tiền 1 phát, ai nói vui cho ngay, từ công ty về tới nhà, từ già tới trẻ.... trừ vợ con. Bởi vì đã phân phát như thế thì đến tay vợ làm j còn? Ai cũng yêu ck, quý ck mà đâu như cả xã hội này đều yêu những ng thoáng như vậy, và cho rằng vợ mấy ng đó kibo, bủn xỉn. Nhưng thực tế là vợ họ có dc cái qué gì đâu mà chẳng phải bủn xỉn (Ơ thế lại đòi cả vợ cả ck thoáng và cho nữa à? Bực thế chứ lại) Da thưa, năm nay anh ấy U40, ko còn là trẻ con nữa ạ. Đau khổ nên kể hơi bị dài, huhu
Bạn này giống mình ghê này. Hồi xưa mình chỉ biết tức mà cuối cùng chả dc gì. Sau mình rút k nghiệm á, cứ ngửi thấy mùi tiền (chuyên gia lục lọi) là ngọt ngào hết biết, ck có lỗi lầm j ta cũng bỏ qua, tuyệt đối k nổi nóng. Toàn là mật ngọt rót vào tai, rồi vẽ ra đủ thứ ck ơi em muốn mua cái này, phải chi cái này, thế là bòn rút kha khá cái chỗ lão có. Thôi chỗ còn thừa đấy thì anh muốn thoáng ở đâu tùy anh. Ấm túi roài. hê hê
Trời ơi, xã nhà mình y chang như xã nhà mn. Lúc nào cũng vỗ ngực tự hào "Bác này quý anh lắm, bác kia kết anh nhiều..." Còn mỗi vợ con là khô mỏ. Nói chả được. Haiz
Chi tiêu những cái gì mà bạn nói là vô tội vạ? Nhiều khi bạn thấy lãng phí nhưng ổng lại thấy cần thiết )
Xem ra là ko thể thay đổi được bản chất con người đâu mn ạ. Thượng sách là moi móc được càng nhiều tiền của lão càng tốt. Thế là ra ngoài hết xèng.
Chị khéo nịnh ck thế ^^ Đây ông nhà em á, vợ nói ngọt câu nào biết ngay là có ý định đòi mua cái này cái kia. Cơ mà lão cũng ưa nịnh, chiều vợ nên vẫn cho. Còn lão cũng k đến nỗi vung tay quá trán. Chỉ có mỗi cái bạn bè mà cần vay j cho vay hết, hic. Nhiệt tình quá cũng khổ.
Mấy cái người ưa nịnh ấy, dù biết là mình có mục đích nhưng vẫn thích đó. Nói chung là ngoan sẽ có, còn mặt mũi khó ưa, ăn nói cục cằn thì "đã thế ông tiêu hết cho biết tay". Mà ck mẹ nó cho vay thì còn hi vọng trả, đằng này toàn cho ko, biếu ko thôi. Có tiền là ko chỉ cho này, mà còn mời đi ăn này, bất kể việc j cũng lao vào trả tiền.
Giời ơi xã nhà mn với xã nhà e sinh cùng 1 giờ hay sao vậy, tính xấu này giống y chang nhau. Lại còn ưa nổ, đồng bóng nữa chứ. Em càng tiết kiệm lão càng tiêu.
Nhà mn lại giống nhà em rồi! hic, k nói như ck chủ top, mà cứ im lặng là vàng, sau giải thích khaonr này khoản kia, có những khoản hắn nói lí do, mình nghe chối tai k chịu được cơ mà vẫn cứ phải thông, hic.
Nhà mình chồng cũng thoáng, tiêu vô tội vạ nhưng mình suy nghĩ cũng thoáng, tiêu nhiều thì ắt kiếm dc nhiều.
Ngoài việc moi móc càng nhiều càng tốt ra thì phải tâm niệm 1 điều, cất cho kỹ cho kín đừng để mấy lão í biết kẻo lão lại moi ngược lại mình thì khổ
Mình cũng đã từng suy nghĩ như mẹ này, nhưng sau trận khủng hoảng tài chính gia đình xảy ra cách đây 2 năm thì mình thấm thía lắm rồi. Việc tiết kiệm là vô cùng cần thiết vì nếu không tiết kiệm thì lúc con cái ốm đau hoặc người thân bệnh nặng hỏi các mẹ tiền ở đâu ra, lúc đó ngửa tay đi vay mượn thật sự không hay tí nào, cảm giác nhục lắm Lúc nhiều tiền thì ai cũng yêu cũng quý, lúc đi vay thì ai cũng mặt nặng mày nhẹ thế nên là phụ nữ mình phải luôn giải bài toán về tài chính trước tiên là cho mình (vì nhỡ sau này 2vc ko sống với nhau nữa thì sao), sau là cho con cái và gia đình mình các mẹ ạ.
Đấy là chồng tiêu thoáng, không tính toán chứ phụ nữ phải tính toán và có 1 khoản tiết kiệm nhất định chứ mn. trong nhà lúc nào cũng phải sẵn 1 khoản tài chính dành cho trường hợp không may xảy ra, chứ ai lại ăn tiêu để chuyện xảy ra mới ngả tay đi vay mượn thì đúng là nhục thật.
Mẹ này nói đúng. Những cái người làm ra nhiều, tiêu nhiều như này, ko có nghĩa là khi xảy ra việc gì thì có tiền đâu. Sống vs nhau gần 5 năm mình biết, đã trải qua nhiều việc cần tiền mà ko hề có tiền. Mình ví dụ, hồi sinh em bé, dặn ck chuẩn bị tiền, lão vâng dạ ngoan ngoãn. Bt mình để tiền trong thẻ, hôm ấy chỉ có 6tr trong người mà đi đẻ đêm ko rút dc. Đặt cọc mất 7tr (chứ thực ra đẻ có 2tr) thì thiếu tiền, bảo lão mang vào thì lão chả có xu nào trong người??? Phải hỏi vay chị chồng. Và đến bjo sau 5 năm mình vẫn bị "người ta" nhai đi nhai lại cái câu "đi đẻ cũng k có tiền". Đấy là hồi ấy mới cưới còn non dại, tin chồng, chứ như bjo thì mình k đời nào ngu vậy nữa. Tiền trong túi mình thì mới chắc ăn! Còn về việc giữ cho chặt cũng đúng luôn. Ck mình hay tiêu vô độ và hỏi vay thường xuyên, nhưng mình toàn phải giả nghèo giả khổ thôi. Nếu mà lúc nào cũng sẵn lòng thì bảo đảm bjo tiền cũng đội nón ra đi hết. 1 ng phung phí, thì cũng fai có 1 ng biết giữ gìn chứ.