Tình trạng chung bạn ak, ck mình cũng có thấy nỗi vất vả, ấm ức của mình thì thỉnh thoảng giúp chút (may cũng còn vớt vát được) chứ lúc nào nói với ck thì ck cũng bảo em nói ít thôi, em cứ nghĩ nhiều, mẹ làm thế thôi nhưng không ác ý.
hihi, ngày xưa các cụ nói đúng không sai, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu thật phức tạp, mình nhớ mẹ mình dặn: con ơi cố kiếm thằng nào mồ côi mà lấy, cơ bản nhà mình 2 thị mẹt, rồi quan hệ mẹ chồng nàng dâu nữa, nên mẹ bảo mình kiếm người mồ côi. Ai dè bây giờ cảnh lại ngược lại 100%
Hic. Ck em cũng phát hãi chị ak, vì cứ về xong là em ốm lay lắt mất mấy buổi. Cứ thấy e ngơi tay được 1 lúc là mẹ ck em lại con làm hộ mẹ cái này, mà sao lắm việc thế k biết. Nghỉ trưa được 30p định dậy đi ra ngoài thì bà đã đơị sẵn ở cửa bảo nhổ tóc bạc. Ăn cơm tối xong thì pha trà, giặt quần áo xong đảo lại rửa bát vì mẹ ck em ăn rất lâu nhâm nhi cả tiếng mới xong bữa cơm. Giặt xong thì có thể lấy lý do ra ngoài nhưng đó là chuyện của những ngày sau. Còn hôm đầu về lại nhổ tóc bạc, khâu vá các kiểu...Sáng phải dậy sớm từ 5h30 quyét sân nhà mua đồ ăn sáng. Ôi e ngàn lần nhủ lòng rằng mình còn trẻ còn sức khỏe k sao cả. Nhưng em đuối dần đều rồi. Nhất là dịp tết vừa rồi 12h trưa 28 tết mới về đến nhà nhưng làm luôn đến 12h đêm chỉ trừ 2 bữa ăn, sáng sau lại dậy từ 3h sáng đãi đỗ gạo gói bánh sắp đồ đến đêm giao thừa em ốm luôn.
hihi bác nì giống e nì, nhưng bác sướng được nhổ tóc bạc nhàn, chứ như e toàn làm chân tay. Mẹ ck mua cua ăn, từ bé e sợ làm cua, có bao giờ làm đâu, bà tương luôn câu nhà con ko ăn cua bao giờ à. Xong nấu ăn, bà lúc nào cũng xồn xồn lên, oy ck mình bảo từ từ đợi bạn chưa nấu, thía là mình ở giữa bị mắng, oy bảo ko biết 2 đứa sống ngoài hn ntn, hazz, quá ngán cảnh này, lúc nào cũng lo con zai bị thiệt, giờ chán ko muốn về luôn ấy
các mẹ ạ em sẽ áp dụng chiêu ù lì, hỏi j con không biết đỡ tránh vạ miệng. eo ơi gia đình ck mình mắc bệnh thích suy diễn ạ. chán lắm chỉ cầu các mẹ các chị đừng quan tâm mặc kệ bay thì đời chị em mình đỡ khổ không
mấy chuyện này nhà mình cũng có bạn ơi, chuyện tay chân làm xong thì đến nhổ tóc bạc, đắp mặt, nặn trứng cá cho mẹ ck.... dáng người mình hơi đậm nên thường ăn ít thì bà bảo cháu về chơi bà bảo cháu bà ngoại ăn gì cũng được không cầu kì. Bữa ngon miệng ăn được 2 bát thì bảo hôm nay có thức ăn có khác, ăn được nhiêu thế... Nhiều việc lắm bạn ak. Nói chung là mình cũng ăn "bơ" nhiều rồi mà vẫn mệt mỏi lắm. Đúng như bạn ratladetinh nói
Em ơi mỗi người 1 số phận, rất nhiều chị gặp được gia đình ck và mẹ ck tốt. Hoặc có thể chị chưa tìm được cách hòa hợp thôi. Nói ra hy vọng k ảnh hưởng đến tâm lý của mấy em chưa ck. Cứ vững tin lên em. Có 1 anh ck tốt là ok rồi.
bây giờ mình cứ vào tai này, ra tai kia ấy, chứ quan tâm suy nghĩ thêm stress thôi, mà mẹ ck bạn quan tâm bạn chứ, ăn ít bà bảo ăn nhiều cho khỏe, chứ như mình thì ko nói gì đâu, chỉ bảo con zai bà thôi. Bà cầm hộp bánh hỏi mình có ngon ko, xong mời bố ck vs ck ăn, mình đứng đó ko thèm nói gì, mọi người ăn cũng ko bảo gì mình luôn. Mình ko ham hố hộp bánh, nhưng như thế là phân biệt đối xử
Không phải là mẹ ck mình bảo mình ăn nhiều cho khỏe đâu bạn ơi mà là nói bóng nói gió mình kén ăn, hôm ăn được thì lại nói kiểu soi mói. Kiểu bảo mình kén ăn ấy. hic. Mà mình có bao giờ kêu ca là món này món kia k hơp đâu. Chuyện hộp bánh thì giống hệt nhà mình. Thậm chí 2 vợ ck mình vừa đi xe 120km về, bà chị ck bảo cháu mang nước ra cho cậu uống nhưng kệ mợ, cả nhà ngồi ăn ốc ck mình đang tắm còn mình đang dọn nhưng cũng k bảo mình ăn đâu... mình cũng chẳng thèm suy nghĩ nữa, mệt óc.
TRời, sao nghe các mợ kể mà sợ thế? Mình cũng lấy ck quê, cũng bức xúc nhiều vs mẹ ck, nhưng ít ra đi ô tô 100km về, ăn xong rửa bát xong bà còn bảo vào trong mà ngủ cho đỡ mệt. E thì cóc biết nấu ăn, nên thấy mẹ ck nấu thì chỉ nhặt rau vs chạy ra chạy vào thôi. Nhớ có lần bà cũng bảo làm cua, e mang cả cân ra ko thèm bóc mai cho vào giã luôn, từ sau bà sợ ko dám nhờ nữa.