hjhj, dạo này em bận quá chị ạ, công việc ở cty nhiều, cứ đổ dồn lên đâu, e đang tuyển ng mà vẫn chưa tuyển đc, nên 1m ôm nhiều việc. ko có time lang thang trên diễn đàn nữa
bật mí với chị nhé, em nghe lời chị nên giờ ck e ngoan nhắm, hehe, ko biết sau có thế nào nữa ko, mà giờ tạm ổn chị ạ. Nói chung là phải thanks thanks với những lời khuyên của chị nhiều nhiều, hhehe
e chưa lên sếp đâu chị ơi, em vẫn là nhân viên quèn thôi, nhưng được giao nhiệm vụ tuyển ng thôi mà, . Ở Hà Nội con cái học hành lằng nhằng quá, rồi làm được đâu chi tiêu hết, nên cũng chán. Mà sống mãi cái cảnh đi thuê nhà cũng k đc, nên e tính về quê chị ạ
nếu sếp mà cho tuyển người là cũng có ý cất nhắc rùi...có tương lai đấy...về quê mà đc ở riêng cơ...chứ phải sống chung nhà ck, cũng nhanh chán đóa...suy nghĩ kỹ vào...
chẳng phải chỗ em rất phát triển sao...nếu gần trường đại học sư phạm thì về đó buôn bán kinh doanh đi...đi làm thuê mãi chán lắm...
Ôi, hôm lâu rồi đi cà phê ở Hồ Tây, nhìn thấy hai bác già đang ngồi, tay lướt cái máy tính bảng, đang xem gì đó, nhìn hai bác ấy tình cảm lắm luôn. Đâu đó vẫn còn tồn tại tình yêu đẹp.
chỗ e phát triển, có làng nghề chợ sắt, tức là chuyên mua ban các loại đầu máy, như ô tô cũ hỏng, về họ phá ý ạ. Tại vì mình k làm cái ý, phải thợ họ mới biết, mà kinh doanh tạp hóa thì cũng nhiều, ở xã e còn có cả siêu thị, cả bể bơi, ..... do họ tự kinh doanh, mà mấy cái đó vốn đầu tư cũng cao, nhà e lại k có vốn, nên là cũng nản,
Cuộc sống luôn có 2 mặt. Mình tốt nhưng nhiều người xấu, mình nghèo nhưng nhiều người giầu, mình khỏe mạnh nhưng nhiều người ốm yếu, hạnh phúc cũng thế có người bền vững cũng có người dở dang...Trong hôn nhân, tình yêu thì lúc trẻ, lúc già dễ cảm nhận hơn là quãng già-trẻ vì lúc đó là trách nhiệm, là tình nghĩa...
mình nghĩ có lẽ trên đời còn rất nhiều tình yêu đẹp đến già...mình phải cố học hỏi mới đc...căn bản mình có lẽ còn hiếu thắng và nông nổi..nên mất niềm tin hơi sớm..