Số mệnh bắt buộc phải quay cuồng để kiếm tiền. Những tưởng ck cũng tu chí thì gd vui vẻ và có chút đỉnh phòng thân. Nhưng duyên vk ck rồi. Cho thế nào được thế
đau đầu nhỉ, lão nhà mình cũng thế, lương nhà nc chẳng đc mấy nhưng cũng ko hề đưa vợ đc đồng nào, cứ nghĩ mình đủ tiền bao hết cả 3 đứa, chồng và 2 con, mình nhịn đủ thứ, tiết kiệm các kiểu để lo các khoản trong gd mà lão ý liên hoan bạn bè 1 buổi hết cả nửa tháng lương của lão, lương ấy còn ko đủ trả tiền điện 1 tháng nữa mà lão nghĩ thế nào phó mặc. Giờ có chủ đề này mình mong học đc cách gì đó từ các mẹ để chồng có trách nhiệm hơn chứ cứ thế này chắc mình cũng đá đít hắn đi mất nhưng khổ là 2 con nó lại yêu bố nó chứ.hic
Theo m thì mn nên gán cho ck 1 món gì đó VD như học phí của con, tiền điện nước,.. (như nhà m học phí và tiền nhà là 4,5tr xã đóng) sao cho khoảng 4tr mà mỗi tháng mn yêu cầu xã mang về ý, những khoản đó là cố định và ko thể ko đóng khi đến tháng mn ah. Làm thế xã mn vừa có trách nhiệm với gđ vừa biết đc cp hàng tháng của gđ thì xã mn sẽ có trách nhiệm và hơn hết mn ko nên để xã biết rằng m kiếm đc tiền có thể nuôi đủ gđ. Mn chỉ chi tiêu đến mức độ còn lại là tiết kiệm cho con sau này để xã ko ỷ lại và có tiền lại nghĩ đến việc nên tiêu gì cho hết ý. Nhà m thì xã cũng có vẻ gần giống nhà mn, ỷ lại và ko có khái niệm lo kinh tế nhiều, hàng tháng chỉ làm công ăn lương và thấy bằng lòng với những gì m có. Ngoài tiền đóng học và cp thuê nhà thì ko phải chi các khoản khác và tiền cũng chẳng thấy có, xã m cũng rất tiết kiệm, hiền lành và chịu khó có điều thi toảng ham vui cũng làm vài co lô đề nhưng m gán cho mấy cái CP kia nên ko sa đà nhiều chỉ chơi vui thôi và m cũng vẫn kiểm soát việc chồng m chơi, cho hắn biết m thừa biết chuyện hắn chơi nh biết dừng đúng lúc ko thì khổ lắm mn ah.
Trong hcanh này mới biết khổ như nào mn nhỉ. Luc điên lên muốn tung hê tất cả. Sau đấy lại quên đi. Lúc nhớ đến lại tự thấh tủi thân
đúng là lấy phải chồng mà ham lô đề cờ bạc thì cũng thiệt thòi và đôi khi bực tức, bây giờ mẹ nó có thể giảm hết các hi tiêu, thức ăn đi, coi như mình chỉ kiếm được bằng nửa mọi khi để chồng thấy thiếu thốn mà suy nghĩ lại.
chồng mà lo đề bóng bánh thì càng phải quản chặt, 1 tháng ko đưa là ko xong huống chi để vài tháng như vay mn ạ.
Huhu. Làm thế nào dc ạ. Tháng đầu kêu cty nợ. Tháng sau kêu từ từ a đưa. Qua tháng qua ngày e đều réo rắt hết nói đến cãi nhau. Nhưng k đưa thì e lột quần đuổi đi ư. E đã mang hết quần áo vứt ra sân. Xong cũng chả thấy tiền. Hôm trc mang về dc 3.5tr e ngu xi lên cơn sĩ chê vứt thẳng vài mặt bảo tôi k xin mà đưa nhỏ giọt như này . Thế là lại mang đi luôn. Hết k thấy nói gì nữa. Mấy hôm nay nói thì lại bảo e yên tâm từ từ a đưa. Khóc luôn
không đưa cho nhịn ăn luôn mn ạ. sau đưa ít cũng lấy, sau ít ngày lại tiếp tucj bảo đưa tiếp chứ đừng trả lại như vậy , vì tính ổng vậy rồi.
Sao c giống em ghê. Nhưng ck em là do không kiếm đc chứ không phải lô đề, bóng bánh gì. Nên hiện cái gì cũng vk lo, mỏi lắm (
cái căn bản là mẹ nó cũng giởi kiếm tiền, chăm lo cho gia đình cho nên ông chồng mới ỷ lại như vậy thôi, hazi
T chỉ kiếm đủ tiền sinh hoạt thôi. Muốn ck phải đưa tiền để có khoản tiết kiệm. Nếu k có khoản này thì lúc cần tiền sẽ bấn lắm. Mà đúng là làm đủ trò mà ck cứ lỳ ra. Thiếu nước ly hôn thì mình k làm dc
nghiện rượu thì mới khó bỏ chứ lô đề thì chắc dễ bỏ hơn, chỉ cần mẹ nó cách giảm chi tiêu và than phiền về tài chính để chồng có thể hiểu được sự quan trọng của đồng tiền và không lô đề nữa.
có chết họ cũng không bỏ được, xác định ở sẽ là sống chung với lũ, mà đã là sống chung với lũ thì ... khổ như ...ó luôn.