sống chung đôi khi gặp nhiều trường hợp ko mong muốn. Nếu muốn chị,em hòa đồng sống chung với nhau, 2 chị/em nên nói chuyện riêng nêu ra quan điểm để có cách giải quyết phù hợp.
Nói chung lời là bản chất của ai đó từ khi bạn chưa xuất hiện ở đó ý chứ, việc giải quyết của bạn cũng chỉ hạn chế vì trách nhiệm đó phải là bố mẹ và chồng bạn mới có đủ quyền và uy tín với cô em đó. Song bạn cũng có thể phân biệt bằng cách muốn hưởng thì phải làm, cùng ăn cơm thì phải tham gia nấu hoặc rửa dọn còn không lần sau khỏi cho ăn luôn, chỉ cần nói vậy, không phải trách mắng chê bai gì nhiều hại não.
ôi con em chồng mình , mình nói chán rồi , cũng may 2 vợ chồng được ở riêng nên hiếm khi gặp em nó , gặp nó thì mình cứ nhịn cho yên nhà yên cửa ý
hoặc ở riêng hoặc bơ đi, chứ ko cải tạo dc đâu, để ý mệt lắm, cô kia chỉ khi có gia đình mới vun vén, chứ ở với bố mẹ thì khó thay đổi lắm
Theo mình nghĩ mẹ chồng và em ck bạn ỷ lại bình thường ko có bạn họ sẽ làm nhưng vì có bạn nên họ ko làm. Bạn cứ khéo léo nhẹ nhàng mẹ ơi mẹ giúp con việc này với ạ, em ơi em đỡ việc kia với. Cứ từ từ dần dần mỗi ngày 1 ít để cả nhà chia sẻ việc nhà ko mặt nặng mày nhẹ làm gì mà không khi căng thẳng. cứ đon đả mà nhờ rồi cũng quen thôi. Ngày trc mình mới về làm dâu cũng thế cả nhà bố chồng và mẹ ck ở nhà nhưng cơm ko cắm: 2 vk mình đi làm có hôm 7h tối mới về tự đi chợ nấu cơm, các cụ ko làm gì. Mình cũng cứ nhẹ nhàng nhờ vả bố cắm giúp con nồi cơm, mẹ phơi giúp con bộ quần áo... dần rồi các cụ cũng chủ động làm... mà bố mẹ chồng mình lười khủng khiếp 55 tuổi nghỉ hưu ko đụng tay chân vào bất cứ 1 vc gì thế mà giờ huân luyện
bạn phải có 1 cuộc nói chuyện với bố mẹ, anh chị và cả chồng nữa. ngồi lại và xin phép cách tế nhị. đại loại như là " hiện nay 2 vợ chồng con muốn ra ngoài ở riêng vì lý do a,b,c gì gì đó. rồi lựa hoàn cảnh mà xin phép