trước m chưa có gia đình cũng nghĩ như bạn ấy, hihi, nhưng mà sau khi lấy ck có con 1 cái dường như thay đổi hẳn. Nghĩ lên thì còn bố mẹ m, nghĩ xuống thì còn con cái các thứ, khó mà thoát đc, chồng m chỉ cục cằn vs vợ chứ bình thường về nhà m cũng khá đc lòng bme vợ
nhà m lại ở dưới quê, bme từ trước tới giờ luôn dặn phải sống thế nào để hàng xóm họ k phải nói nay nọ về bme mình.
mình cũng là ng ở quê nè.hiiii. bố mẹ nào cũng muốn con mình sống tốt ấy. Nếu ck b ở mức độ vẫn có thể chấp nhận dk thì k s. nhg nếu mà quá đáng quá thì nên vì bản thân b ạ. đến lú đó đừng quan tâm đến hàng xóm ns j nữa
hihi, mình cũng chịu đựng có hạn thui, nếu qua đáng chắc cũng thôi, vì ck mình vẫn còn ít trách nhiệm vs gia đình, vẫn còn đóng học các thứ cho con
điều đóng học cho con là điều chắc chắn r b. nếu mà tiền đóng học cho con còn k có thì xác định r b à.hii
bà chị gái mình đây, chồng còn k đưa 1 đồng nào, tự nuôi 3 con lại nuôi chồng ăn, tự trả các chi phí mà vẫn còn nhịn đc, hôm rồi ông ý còn báo nợ 50tr để chị m trả cơ, sao nhà có 2 ce mà số khổ quá, hic
ô ck phá hoại r b à. v thì còn vương vấn j nữa chứ. đã k lo cho gia đình dk thì thôi. còn mang nợ về cho vk gánh nữa
chị m tính hay chịu đựng mà, 1 tay nuôi 3 đứa ăn học, mà chỉ đi bán hàng linh tinh ngoài chợ thôi, số chả đc nhờ ck mà ông đấy cũng hay cáu và đánh chị m nữa
Lúc đầu e cũng có thiện cảm với bác ý lắm, tại niềm nở, rồi thi thoảng lại gọi điện bảo e về chơi nọ kia, nhưng mà sau cái vụ gọi điện nhắc e vì a ny uống rượu thì mất cảm tình luôn, lại được bà chị chồng, lần 2 đứa e xuống ngoại e chơi, bà ý biết nên nhắn tin cho e: "bảo Chung nó uống rượu ít thôi, không uống được thì đừng có cố làm gì". Tại sao không đi mà nhắn cho em trai chị ý đi. Cảm thấy mệt mỏi!
Nếu còn chịu đựng đc thì cố chịu ko thì cho bé đi học b ah, m thấy bé 13 tháng đi đc rồi, lớn tý nữa đi lại khó ấy, gửi tư m đón muộn cũng ok mà
bạn tìm đồng minh là người nhà ck, đừng để người ngoài cuộc làm ảnh hưởng đến mình nhé, "k cần quan tâm chúng nói gì về mình"
Dạo trước bác nhà em có lấy tiền, nhưng bây giờ không lấy nữa. Mỗi lần về quê là vợ chồng em lại biếu bác tiền đi lại rồi cái này cái nọ. Nói chung về mặt tiền nong nhà em không vấn đề già cả, chỉ có mỗi tội là không hợp ở với nhau phát điên lên được ý. Em thèm cái cảm giác mà mỗi lần về nhà mẹ đẻ. Đi đâu, làm gì bố mẹ cũng quan tâm, nhiều hôm em cho con về nhà mẹ đẻ gửi rồi 2 vợ chồng đi làm, tối về bố mẹ đã lo cho cơm nước, con cái ông bà đã tắm rửa cho, quần áo ông bà cũng gập cất cho vào tủ (trong khi đó mẹ em cũng đi làm việc ở cơ quan). Còn bà bác nhà em thì chán lắm, có hôm vợ chồng em đi làm về muộn khoảng 7h30-8h về đến nhà, bếp núc vẫn nguội tắt, con bà chưa tắm , chưa cho ăn. Thức ăn trên ngăn đá bà cũng không lấy xuống trước để rã đông, nhà cửa vẫn bừa bộn. Thử hỏi một gia đình mà sống như thế có được không ạ
Em vẫn đang cố thêm 1 time ngắn nữa, cho con lớn hơn, cho nó biết nói, biết đòi, biết ăn để đi học cho đỡ khổ ạ. Với lại cho đi học thì time đầu em sợ nhất là nó ốm đau, mà không có người đỡ cho.
Đúng thế bạn ạ , không hợp thì đừng nhờ , dù sao cũng mất tiền mà khó chịu Trước mình cũng giúp dọn dẹp cơm nước cho một nhà có một bác chăm cháu, cũng phải mất tiền mà bằng mặt không bằng lòng , sợ bác phật ý nên cái gì cũng để bác nói mình mặc dù mình nhiều lần nhắc nên nói trực tiếp , nhiều khi chẳng biết sự việc có phải thế không Chán nên buông , giữ lại tăng lương giảm giờ mình cũng chẳng mong Tội gì phải chịu ức chế