Sao mẹ ck không thích con dâu về nhà ngoại mà chỉ thích con gái về nhà mình vậy các mom? Có phải mẹ ck nào cũng vậy không? Em vừa cãi lại mẹ ck em đó, vì lần nào em về nhà ngoại bà cũng phải nhắc về sớm sớm vào. Rồi bà tỏ thái độ không ưa. Nhà ngoại em cách nhà ck 15km mà em về tháng tính trên đầu ngón tay, toàn khi có việc quan trọng mới đc về. Từ khi lấy ck, ngoài thời gian ở cữ thì chưa khi nào được ngủ qua đêm ở nhà, cứ chỉ tới đầu giờ chiều là phải thu xếp về cho nhanh để lo cv và cơm nước nhà ck không thì chắc em lại nhận ngay cái ánh mắt cau có khó chịu. Trong khi con gái bà thì bà gọi điện bảo về nhà chơi suốt ngày. Lấy ck cách 5km mà gần như 1-2 ngày lại về có lần ở lại mấy hôm chơi. Em nghĩ mình sao mà khổ thế, chẳng biết sao chỉ muốn bỏ ck thôi. Ck thì rõ vô tâm chỉ suốt ngày cv.
Tuỳ thôi mom, mẹ ck mình thì thương con dâu. Còn nhắc mình về thăm bố mẹ mình khi thấy mình lâu k về cơ
"Khác máu tanh long" k hề sai đâu nha. Con người ta nhất định phải thương phải quý hơn đứa k đẻ ra rồi. Bố mẹ mình cũng vậy thôi, cuộc đời là vậy. Mom đùng suy nghĩ nhiều quá mệt thân. Cứ sống vô tư kệ thôi, quan tâm nhiều khổ nhiều.
Điều hiển nhiên ai muốn mất ô sin đâu, ở nhà còn giúp việc nhà không có ai làm cho. Đó là điều hiển nhiên
Câu chuyện muôn thủa mẹ ck nàng dâu đâu thể hòa hợp, huống chi lại muốn đc yêu thương như con gái thì càng khó nha
Phần lớn là vậy.nhưng luôn mong con gái mih về hiii.tâm lí các bà sau mih lm mc chắc mih cũng vậy đó mn hiii.
Đúng là không ai thương con bằng bố, mẹ chính vì vậy sao mà mẹ ck mình thương mình như con đẻ của bà được. Lấy ck thì phải chấp nhận thôi mom, đừng nghĩ tiêu cực nữa, nhà nào cũng có cái khổ riêng, chẳng thay đổi được đâu
Các mom quan tâm làm gì, cứ làm gì mình thích, mình có tâm niệm chỉ cần mình sống hết lòng ko có gì phải thẹn cả, mình sống cho mình, còn má chồng muốn nói gì hay ko thích gì mình kệ. Cái nào đúng thì mình nghe còn ko thì ko ý kiến, ko quan tâm.
Nhiều lúc em cũng động viên mình k nghĩ, k để ý, không quan tâm. Mà sống cùng nhà cữ vậy khó chịu vô cùng. Mà mình k nghĩ k được khi mẹ ck cứ thái độ với mình và nói khó nghe nữa.
Ck em vô tâm, có tâm sự ổng cũng cữ ậm ừ rồi cho qua chuyện ấy. Ổng ở giữa mà như ng k biết gì mặc kệ cả mẹ và vợ thích nói gì thì nói vậy đó
Tuỳ từng nhà thôi mn. Với quan trọng là ở bản thân nữa. Nhà vc e cùng xóm, lần nào về quê mà ck em k về cùng, e cũng chia làm 2, ngủ mỗi nhà một nửa. Lúc đầu bà cũng k thích cơ mà k thích cũng k đc. Em về ngoại ngủ cũng thông báo ông bà đàng hoàng, rõ ràng: là hôm nay con sang ngoại, k ăn cơm nhà, tối con ngủ lại ông bà không cần đợi cửa. (vì bố mẹ ck em 7 rưỡi 8 giờ là đã khoá cổng tắt điện rồi) Sau dần quen nên thoải mái hẳn. Chỉ nhắc hôm sau cho cháu về sớm, k trẻ con đi đêm k tốt. (ý là k ăn tối bên ngoại nữa, mà về sớm ăn tối với ông bà).
nghe các mn tâm sự chuyện mc mà thấy mình cũng may mắn, lấy ck cách có 800m thôi nên k biết là ngủ lại nhà đẻ có sao k, tại nhà đẻ cũng ít phòng nên toàn chơi đến 10h-11h đêm thì về, tết thì 12h đón giao thừa nhà ck, 12h10p là có mặt bên nhà đẻ để ăn giao thừa đầu nă, đi lễ chùa với nhà đẻ, 1h lại về lại nhà ck mà nhà toàn con gái nên có lần mc thấy cũng ns khéo là kể ra đẻ 2 thằng con trai cho nhà ngoại 1 đứa, mà k biết sau này thế nào, hay vui vui bà nói thế thôi. Được cái vừa cưới về mc đã bỉu có gì ns thẳng vs nhau, đừng kiểu để trong lòng xong tích tụ lâu ngày rồi ck lại phải đứng giữa, nên có gì mình thấy k hợp lý là hay ngồi kiểu thủ thỉ tâm sự với mc, nên đến hiện tại vẫn gọi là như mc đẻ luôn
Mình thì ở nhà mẹ đẻ nhiều hơn nhà ck. Nhà đẻ mình gần nhà mình còn nhà ck thì xa. Chỉ tết mới về nhà ck, thấy bố mẹ ck cũng quý, chắc k ở gần nên đc vậy. Mẹ đẻ thì ở cùng lại hay gây tranh cãi, nhất là mẹ mình hay muốn quyết mọi việc nên việc chăm sóc dạy bảo con mình bà cũng muốn quyết luôn
Em không có ác cảm nhưng không hiểu sao em thấy hầu hết mẹ chồng đều như thế, kiểu khác máu tanh lòng ý ạ.