Mong con thành đạt, sợ con thua thiệt trên đường đời, một số bậc cha mẹ gần như gieo vào đầu con mình suy nghĩ: “Không được thất bại dù nhỏ hay to”. Họ không biết rằng niềm mong muốn chính đáng đó vô tình đã gây áp lực cho cuộc sống con trẻ, và tước đi những cơ hội tích luỹ kinh nghiệm sống. Xuân Q. ngay từ nhỏ đã nổi tiếng thông minh, học giỏi, xinh đẹp, hát hay và đoạt rất nhiều giải ca hát. Với tất cả thế mạnh của mình, Q. dễ dàng bước vào đại học y trong sự ngưỡng mộ của bạn bè. Sang năm học thứ hai, Q. được học bổng du học Mỹ. Cứ ngỡ con đường tương lai của Q. thênh thang, nào ngờ hai năm sau, gia đình ngỡ ngàng nhận được tin Q. bỏ học, đau khổ vật vã vì bị người yêu bỏ rơi. Là một người luôn thành công nên Q. không chịu nổi sức ép của sự thất bại, không đủ dũng khí để vượt qua nỗi đau. Kết quả Q. được gia đình sang đón về Việt Nam, sau đó cô phải vào bệnh viện điều trị chứng trầm cảm. Ước mơ ngày nào trở thành bác sĩ chỉ còn trong ký ức. Sau sự cố đó, Q. trở thành một con người khác hẳn, tự ti và mặc cảm. Trong cuộc đời mỗi người, không ai tránh khỏi thất bại. Cách nhìn nhận sự thất bại có ý nghĩa rất quan trọng, có người xem đó là những bài học quý báu để học hỏi kinh nghiệm và đề ra mục tiêu phù hợp, chọn lựa cách thức, biện pháp tốt hơn để vươn tới thành công sau đó; có người oán trách bản thân, hoang mang, lo lắng, thiếu tự tin thậm chí sẽ buông xuôi cuộc đời mình, để nó muốn đến đâu thì đến. Khi cha mẹ đặt quá nhiều áp lực cho con, đẩy con lên cao, tạo áp lực cho con, thì đến khi trẻ gặp sự cố dễ mất phương hướng, mất động lực. Trong những trường hợp đó, nhiều khi chính cha mẹ lại thiếu cảm thông chia sẻ với thất bại của trẻ mà lên tiếng trách móc, xỉ vả làm nỗi chịu đựng của trẻ thêm nặng nề. Huy T., học sinh lớp 5 suốt cả tuần nay luôn phải chịu đựng những lời ca cẩm của mẹ vì “tội” kết quả năm cuối cấp không được học sinh giỏi. Suốt bốn năm đầu tiểu học T. đều được học sinh giỏi, ngay từ đầu năm học mẹ kỳ vọng T. năm nay cũng phải được học sinh giỏi mới “đủ chuẩn” thi vào trường chuyên. Từ khi nhận được kết quả môn toán 8 điểm, T. buồn rũ rượi, em tâm sự với cô giáo chủ nhiệm là em không dám về nhà vì sợ bị mẹ đánh! Trước những thất bại, khó khăn, tinh thần của trẻ trở nên sa sút, buồn bã, bất an… nếu có được sự quan tâm, khích lệ kịp thời trẻ sẽ mạnh mẽ hơn và xem đó như là thử thách để trui rèn ý chí bản thân. Khi trẻ biết chiến thắng bản thân mình, biết chấp nhận thất bại, biết nỗ lực vượt qua mà không nản lòng, thối chí, buông xuôi… điều đó có một giá trị vô cùng to lớn trong việc tạo dựng lòng tự tin, ý chí bản lĩnh ở trẻ. Cho con được thất bại có nghĩa là cha mẹ cho con học những bài học trải nghiệm thực tế để biết hình thành một thái độ sống tích cực, biết tự tìm ra những đối sách hợp lý, biết xác định mục tiêu có tính khả thi, biết hoạch định những kế hoạch thực hiện. Đứng trước thất bại, nếu tâm lý của trẻ vững vàng, trẻ sẽ dễ chấp nhận và dám đương đầu những thử thách trong cuộc sống để vượt qua áp lực, khó khăn, tìm đến thành công. Cuộc đời của trẻ không chỉ là ngày hôm nay mà còn cả tương lai sau này, không chỉ trong học tập trẻ còn phải ứng phó với rất nhiều những khó khăn trong cuộc sống, công việc, quan hệ gia đình và xã hội. Nếu trẻ đã quen xử lý được những thất bại và vượt qua được thất bại, trẻ sẽ vững vàng và tự tin hơn trong cuộc sống. “Thất bại là mẹ thành công” bởi thất bại luôn mang đến cho con người những cơ hội để thử thách ý chí và bản lĩnh. Hãy chấp nhận con bằng sự tôn trọng những khả năng và thành quả của trẻ. Cha mẹ không nên chạy theo thành tích, không đặt lên vai con những gánh nặng quá sức, và bắt con cái phải sống theo những kỳ vọng của mình. Định hướng cho con biết xác định được mục tiêu phấn đấu, có động cơ tích cực, có ý chí nỗ lực và có kỹ năng vượt qua những khó khăn, thất bại là cha mẹ đã trang bị tốt cho con hành trang sống để trẻ vững bước tự đi trên đôi chân chính mình. Thạc sĩ tâm lý học Nguyễn Thị Mỹ Linh Theo SGTT
Ðề: Cho con một lần thất bại Mình đọc bài viết này trên dantri và cảm thấy thật sự bổ ích đối với chúng ta. Đúng là nhiều khi chúng ta vô tình tạo áp lực cho con cái của mình. Hiện nay, con chúng ta phải học quá nhiều, học từ kiến thức, kỹ năng rồi năng khiếu, việc gì chúng ta cũng muốn con học để phát triển toàn diện, con không còn những giờ chơi, không được lang thang ngoài đồng như chúng ta hồi nhỏ, không được chơi chuyền, chơi dây, chơi các trò chơi như ta được chơi hồi bé. Tôi mong ước lắm một môi trường cho con chơi giữa cái thủ đô ngột ngạt này, các bố mẹ ạ!
Ðề: Cho con một lần thất bại bé con nhà mình cũng hiếu thắng lắm, nhưng quan điểm của mình đúng là có những lúc phải để con thất bại để nó vững vàng hơn, vượt qua được nhiều thử thách hơn.
Ðề: Cho con một lần thất bại minh cung co cung y kien giong ban nay, dung la phai de cho be mot lan that bai thi moi vung vang hon duoc
Ðề: Cho con một lần thất bại Bài viết này chí lí, quan trọng bố mẹ phải là điểm tựa cho con, phải ở bên cạnh con lúc con thất bại để chia sẻ và phân tích. Chẳng phải chỉ cần 'một lần thất bại', mà phải để con biết không phải làm gì cũng thành công ngay, thất bại là chuyện thường, miễn là mình không nản chỉ và kiên trì đến lúc thành công.
Ðề: Cho con một lần thất bại công nhận là như thế nhưng khi đi vào thực tế thì rất khó. nhiều khi chúng ta cứ cố gắng thế này thế kia nhưng con cái lại vấp ngã với những lý do tưởng chững như rất đơn giản. gia đình khá giả, học giỏi, tương lại rộng mở những chẳng may gia đình gặp chút sự cố thì ko thể đứng dậy được dẫn dến Bi quan xa ngã. Mình luôn mong con mình bình thường như bao đứa trẻ khác được vui chơi vui vẻ. Mình ko có tham vọng con mình phải thành này nọ chỉ cần nó học kha khá, hiểu biết về xã hội, về cuộc sống, va vấp với thực tế để ở hoàn cảnh nào cũng có thể tự lập được là tốt lấm rồi. Biết thế mà chẳng biết có làm được ko nữa.
Ðề: Cho con một lần thất bại Mình thấy bài viết này thật ý nghĩa. Đúng là trong cuộc sống ngày nay, đa số các bậc phụ huynh đã đặt lên đôi vai bé bỏng của con mình quá nhiều áp lực. Và không chỉ có gia đình, ngoài xã hội cũng vậy. Ngày xưa mình đi học chỉ có 2-3 quyển tập, trẻ em bây giờ vác cái cặp nặng ơi là nặng, thương ghê. Còn kỳ nghỉ hè cũng không trọn vẹn như mình ngày xưa. Nói chung là theo mình nên thả lỏng cho trẻ, đừng gò ép, áp đặt nhiều quá. Và phải dạy trẻ thành công không kiêu, thất bại không nản, phải biết vươn lên trong cuộc sống.
Ðề: Cho con một lần thất bại Mình muốn trao đổi một chút về cách giáo dục. Giáo dục ở các trường từ tiểu học, trung học và thậm chí đại học đều chay theo thành tích và không muốn gặp thất bại. Nhưng có một sự thật là chúng ta lại học được nhiều hơn từ thất bại. Vì sau thất bại đó chúng ta sẽ ko hoặc ít mắc phải lần sau. Mình lấy ví dụ: Chúng ta thường dạy trẻ ko được sờ tay vào lửa vì nó sẽ bỏng tay. Nhưng thực tế là không một trẻ nào ghi nhớ lời dạy đó cho đến khi trẻ vô tình sờ tay vào lửa và thấy nóng. Điều đó nghĩa là trẻ học được qua thực nghiệm và sửa sai. Vì vậy mình nghĩ cách dạy trẻ tốt nhất và hiệu quả nhất là cứ để trẻ vô tư, hãy để trẻ thất bại và dạy trẻ từ các bài học thất bại. Đó là cách hiệu quả nhất. Học từ các bài học kinh nghiệm luôn rất hiệu quả và nó đã ngấm vào máu rồi. Đôi lời luận bàn mong các bậc phụ huynh góp ý và sửa sai cho mình nhé.
Ðề: Cho con một lần thất bại Mỗi lần bé nhà mình bướng và hư, mình thầm nghĩ trong đầu, một là do bé chưa đủ lớn để nhận thức, hai là có nhưng lúc con ngoan, lúc con chưa ngoan, ko thể quá cầu toàn. Phải lựa theo con mà dạy dỗ, uốn nắn.
Ðề: Cho con một lần thất bại Cách đây vài năm (lâu rồi mình không nhớ nữa), có một bài viết của một học sinh nữ THPT nói về sự "Thành công" theo quan niệm của mỗi con người. Bài viết này hay lắm, học sinh này muốn nhấn mạnh: Sự thành công của mỗi con người là sự nỗ lực phấn đấu và quan điểm sống của từng người... Có mẹ nào còn nhớ hoặc lưu bài viết của học sinh đó không, post lên để mọi người cùng suy ngẫm. Thanks cả nhà
Ðề: Cho con một lần thất bại Chỉ định hướng cho con thôi.Hãy để con phát triển tự nhiên.Tội nghiệp bọn trẻ lắm.
Ðề: Cho con một lần thất bại Minh rất đồng ý với bài viết này, nguoi lon cung bat đầu tu con trẻ, nguoi lớn trưởng thành con gap phải thất bại và đúng lên tu nhung thất bại đó mới co thể thành công, huống gì la con tre. Đung áp đặt con trẻ theo ý nghĩ của nguoi lon, tu nhung that bai cua con tre ta nen dong vien tao niềm tin cho chúng, để chúng có thể buc qua that bai để tiến lên phia truoc.
Ðề: Cho con một lần thất bại Cách giáo dục là điều cần thiết nhất. Mình hồi xưa ba mẹ dạy không nhiều, nhưng mình tự lập hẳn, dù là con út trong gia đình 8 anh em nhưng mình sống không ỷ lại vào ai....vì ba mẹ đã dạy đúng
Ðề: Cho con một lần thất bại Đáp ứng nguyện vọng của bạn mình post lại bài văn cửa em Hà Minh Ngọc từng gây xôn xao dự luận nhé Đề bài là: BẢN CHẤT CỦA THÀNH CÔNG Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của từ thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm. Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ. Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày 8-3. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu… đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con không thể thành công trên “chiến trường” bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ “đoá hồng” của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ. Thành công còn là câu chuyện về một cậu bé bị dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường được. Từ nhỏ cậu đã nuôi ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng nhỏ, và chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải là thất bại. Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực và quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi ước mơ từ ngày thơ bé. Thành công ấy, liệu có mấy người đạt được? Sau mỗi mùa thi đại học, có bao “sĩ tử” buồn rầu khi biết mình trở thành “tử sĩ”. Hai bảy điểm, cao thật đấy. Nhưng cao mà làm gì khi NV1 lấy tới hai bảy phẩy năm? Đó thật ra không phải là thất bại, chỉ là khi thành công - bị - trì - hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với NV2, NV3. Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình. Đó là ý nghĩa vẹn nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành công. Ngày còn nhỏ, tôi đã được đọc một câu chuyện rất xúc động. Truyện kể về một cậu bé nghèo với bài văn tả lại mẹ - người phụ nữ đã che chở cuộc đời em. Cậu bé viết về một người mẹ với mái tóc pha sương, với đôi bàn tay ram ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền và ấm áp. Cậu kết luận rằng: bà ngoại là người mẹ - người phụ nữ đã nâng đỡ em trong suốt hành trình của cuộc đời. Bài văn lạc đề, phải về nhà viết lại. Nhưng đó mới chính là một tác phẩm thành công, bởi ở đó chất chứa tình yêu thương của đứa cháu mồ côi dành cho bà ngoại. Liệu có thành công nào, tình cảm nào thiêng liêng hơn thế? Nhiều năm trước, báo chí từng vinh danh một cậu học trò nghèo thi đậu đại học với vị trí thủ khoa. Đối với cậu, đó là một thành công lớn. Nhưng có một thành công khác, lặng thầm mà lớn lao, đó là chiến thắng của một người cha gần 20 năm trời đạp xích lô nuôi con ăn học. Bao niềm tin và hi vọng hiện lên trên gương mặt vốn đã chịu nhiều khắc khổ. Và ngày con trai đậu đại học cũng là ngày tốt nghiệp khoá - học - của - một - người - cha. Tôi biết có một nữ sinh tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu gần hai mươi năm trước. Với tài năng của mình, cô có thể gặt hái thành công trên con đường sự nghiệp và danh vọng. Nhưng cô sinh viên năm ấy đã chấp nhận hi sinh những cơ hội của đời mình để trở thành một người vợ đảm đang, một người mẹ dịu hiền của hai cô công chúa nhỏ. Cho tới bây giờ, khi đã là một phụ nữ trung niên, Người vẫn nói với tôi rằng: “Chăm sóc bố và hai con chu đáo, đối với mẹ đã là một thành công lớn”. Mỗi khi nghe câu nói ấy, tôi lại rơi nước mắt. Gia đình là hạnh phúc, là thành quả đẹp đẽ của đời mẹ, và chúng tôi phải cảm ơn mẹ vì điều đó. Con người luôn khát khao thành công, nhưng mù quáng theo đuổi thành công thì thật là vô nghĩa. Bạn muốn mình giàu có, muốn trở thành tỷ phú như Bill Gates? Vậy thì hãy gấp đồng tiền một cách cẩn thận rồi trao nó cho bà cụ ăn xin bên đường. Với việc làm đẹp đẽ ấy, bạn sẽ cho mọi người hiểu được bạn không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu có tâm hồn. Khi đó, bạn đã thực sự thành công. Cũng có khi bạn ước mơ thành công sẽ đến với mình như đến với Abramovich - ông chủ của đội bóng toàn những ngôi sao? Thành công chẳng ở đâu xa, chỉ cần bạn dành thời gian chăm sóc cho “đội bóng” của gia đình bạn. Ở đó, bạn nhận được tình yêu thương vô bờ bến, thứ mà Abramovich không nhận lại được từ những cầu thủ của ông ta. Thành công đến với mọi người một cách giản dị và ngọt ngào như thế! Bạn được sinh ra, đó là một thành công vĩ đại của cha và mẹ. Trách nhiệm của bạn là phải gìn giữ cho vẻ đẹp hoàn thiện của thành công ấy. Đừng bao giờ ủ ê nghĩ rằng cuộc sống là một chuỗi của thất bại, bởi như một giáo sư người Anh từng nói: “Cuộc sống này không có thất bại, có chăng là cách chúng ta nhìn nhận mọi việc mà thôi”. Còn đối với tôi, thành công là khi ai đó đọc được bài viết nhỏ này. Có thể sẽ chẳng được điểm cao, nhưng gửi gắm được những suy nghĩ của mình vào trang viết, với tôi, đó là một thành công. HÀ MINH NGỌC Lời phê của cô giáo dạy văn Cảm ơn em đã tặng cô một bài học, một lời động viên vào lúc cô cần nó nhất. Em đã thực sự thành công đấy. Mong em tiếp tục thành công.
Ðề: Cho con một lần thất bại Cảm ơn bạn nhiều nhiều lắm!!! Một học sinh phổ thông mà đã có những cách nhìn sâu xa như vậy quả là không mấy. Các bà mẹ trẻ nghĩ sao?
Ðề: Cho con một lần thất bại thực ra bố mẹ nào cũng muốn con mình sau này sẽ thành công trog cuộc sống, nhưng lại rất hay sợ nó gặp 1 vấn đề j đó rồi thất bại :| Hãy để cho con mình thất bại nhiều, sau mỗi lần nó thất bại mình sẽ cùng con rút ra kinh nghiệm của lần thất bại đấy để lần sau có thể làm tốt hơn. Mình fải luôn đắc nhân tâm cả con Ko biết các mẹ đã đọc quyển Đắc nhân tâm chưa
Ðề: Cho con một lần thất bại chúng ta nên cho bé 1 sự hiểu biết ngay từ nhỏ, có thể là những việc đơn giản thôi mình nên hướng dẫn bé ngay từ nhỏ. Ví dụ khi bị ngã tại sao nên tự đứng dậy, bé bị ngã là do ai? Em thấy có nhưng nhà có con, dặn con không đc chạy kẻo ngã nhưng bé hiếu động thì vẫn chạy nhảy xog ngã thế là nằm khóc, lúc đấy bố mẹ mới chạy ra dỗ xog kêu tại hòn đá mà con bị ngã rồi đánh chừa nó ) khôg hề nói cho bé biết đấy là lỗi của bé! Nhiều lần như thế nó hình thành cái vô thức của bé là không phải lỗi của mình và tìm cách đổ lỗi cho 1 cái gì đó.