Câu chuyện nhân văn: Tiệc đêm

Thảo luận trong 'Cư xử với con' bởi tiffanystore, 9/9/2011.

Tags:
  1. tiffanystore

    tiffanystore Tin cậy - Thân thiện

    Tham gia:
    15/8/2009
    Bài viết:
    7,807
    Đã được thích:
    768
    Điểm thành tích:
    823
    Tính cách và tâm hồn của con trẻ được hình thành mỗi ngày từ những ngày thơ dại. Chúng ta hãy học để sống tốt, làm gương cho các con. Dù khi trưởng thành, con sẽ không quên lòng yêu thương, nhân từ, sự chân thành, trung thực mà cha mẹ đã sống và làm gương mỗi ngày.

    Câu chuyện cảm động, tuy không phải nói về cha mẹ của em bé, mà một nguời ngoài, nhưng sự đối xử nhân từ của ông đã ảnh hưởng to lớn đến thành công sau này của đứa trẻ.
    Được đọc và cảm động, mình chia sẻ với các bố mẹ khác :heart:

    =================

    Tiệc đêm

    Chị là Oshin – người giúp việc nhà cho một ông chủ ngoại ngũ tuần, rất giàu có. Đêm xuống, xong việc, vội vàng về với đứa con trai nhỏ 5 tuổi suốt ngày ngóng đợi trong căn nhà tồi tàn..


    Hôm ấy, chủ nhà có lễ lớn, mời rất nhiều bạn bè quan khách đến dự tiệc đêm. Ông chủ bảo : Hôm nay việc nhiều, chị có thể về muộn hơn không? Thưa được ạ, có điều đứa con trai nhỏ quá, ở nhà tối một mình lâu sẽ sợ hãi. Ông chủ ân cần: Vậy chị hãy mang cháu đến cùng nhé.

    Chị mang theo con trai đến. Đi đường nói với nó rằng : Mẹ sẽ cho con đi dự tiệc đêm. Thằng bé rất háo hức. Nó đâu biết là mẹ làm Oshin là như thế nào kia chứ! Vả lại, chị cũng không muốn cho trí tuệ non nớt của nó phải sớm hiểu sự khác biệt giữa người giàu kẻ nghèo. Chị âm thầm mua 2 chiếc xúc xích.

    Khách khứa đến mỗi lúc mỗi đông. Ai cũng lịch sự. Ngôi nhà rộng và tráng lệ… Nhiều người tham quan, đi lại, trò chuyện. Chị rất bận không thường xuyên để mắt được đến đứa con nhếch nhác của mình. Chị sợ hình ảnh nó làm hỏng buổi lễ của mọi người. Cuối cùng chị cũng tìm ra được cách : đưa nó vào ngồi trong phòng vệ sinh của chủ… đó có vẻ như là nơi yên tĩnh và không ai dùng tới trong buổi tiệc đêm nay. Đặt 2 miếng xúc xích vừa mua để vào chiếc đĩa sứ, chị cố lấy giọng vui vẻ nói với Con : Đây là phòng dành riêng cho con đấy, nào tiệc đêm bắt đầu! Chị dặn con cứ ngồi yên trong đó đợi chị đón về. Thằng bé nhìn “căn phòng dành cho nó” thật sạch sẽ thơm tho, đẹp đẽ quá mức mà chưa từng được biết. Nó thích thú vô cùng, ngồi xuống sàn, bắt đầu ăn xúc xích được đặt trên bàn đá có gương, và âm ư hát… tự mừng cho mình.

    Tiệc đêm bắt đầu. Người chủ nhà nhớ đến con trai chị, gặp chị đang trong bếp hỏi. Chị trả lời ấp úng: Không biết nó đã chạy đi đằng nào… Ông chủ nhìn chị làm thuê như có vẻ giấu diếm khó nói. Ông lặng lẽ đi tìm… Qua phòng vệ sinh thấy tiếng trẻ con hát vọng ra, ông mở cửa, ngây người: Cháu nấp ở đây làm gì ? Cháu biết đây là chỗ nào không ? Thằng bé hồ hởi : Đây là phòng ông chủ nhà dành riêng cho cháu dự tiệc đêm, mẹ cháu bảo thế, nhưng cháu muốn có ai cùng với cháu ngồi đây cùng ăn cơ!

    Ông chủ nhà thấy sống mũi mình cay xè, cố kìm nước mắt chảy ra, ông đã rõ tất cả, nhẹ nhàng ngồi xuống nói ấm áp: Con hãy đợi ta nhé. Rồi ông quay lại bàn tiệc nói với mọi người hãy tự nhiên vui vẻ, còn ông sẽ bận tiếp một người khác đặc biệt của buổi tối hôm nay. Ông để một chút thức ăn trên cái đĩa to, và mang xuống phòng vệ sinh. Ông gõ cửa phòng lịch sự… Thằng bé mở cửa… Ông bước vào: Nào chúng ta cùng ăn tiệc trong căn phòng tuyệt vời này nhé. Thằng bé vui sướng lắm. Hai người ngồi xuống sàn vừa ăn ngon lành vừa chuyện trò rả rích, lại còn cùng nhau nghêu ngao hát nữa chứ… Mọi người cũng đã biết. Liên tục có khách đến ân cần gõ cửa phòng vệ sinh, chào hỏi hai người rất lịch sự và chúc họ ngon miệng, thậm chí nhiều người cùng ngồi xuống sàn hát những bài hát vui của trẻ nhỏ… Tất cả đều thật chân thành, ấm áp!



    Nhiều năm tháng qua đi… Cậu bé đã rất thành đạt, trở nên giàu có, vươn lên tầng lớp thượng lưu trong xã hội. Nhưng không bao giờ quên giúp đỡ những người nghèo khó chăm chỉ. Một điều quan trọng đã hình thành trong nhân cách của anh: Ông chủ nhà năm xưa đã vô cùng nhân ái và cẩn trọng bảo vệ tình cảm và sự tự tôn của một đứa bé 5 tuổi như thế nào…


    ( Nguyên Tác: Chu Hải Lượng – TQ)
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi tiffanystore
    Đang tải...


  2. tvst11246

    tvst11246 Thành viên chính thức

    Tham gia:
    15/7/2011
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    20
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Câu chuyện nhân văn: Tiệc đêm

    Chắc bạn có sự nhầm lẫn nào đó. Văn hóa tàu không có như thế này đâu. Vừa mới đọc 1 bài viết của Ngải Vị Vị về cuộc sống ở Bắc Kinh. Đó mới là bộ mặt thật của tàu. Câu chuyện này khá xa với văn hóa Việt Nam bạn à.
     
  3. Doang_wa

    Doang_wa Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    30/4/2009
    Bài viết:
    1,318
    Đã được thích:
    360
    Điểm thành tích:
    123
    Ðề: Câu chuyện nhân văn: Tiệc đêm

    Đây k phải tượng trưng văn hóa cho đát nước nào, mình chỉ nghĩ đó là một câu chuyện mình nên học hỏi chứ xã hội bây giờ có mấy ng đc như vậy đâu.
     
    tiffanystore thích bài này.
  4. zetafashion

    zetafashion

    Tham gia:
    29/11/2010
    Bài viết:
    14,867
    Đã được thích:
    6,471
    Điểm thành tích:
    3,063
    Ðề: Câu chuyện nhân văn: Tiệc đêm

    Một truyện ngắn rất hay và đầy tính nhân văn !!!
    Xin cảm ơn !!!
     
    tiffanystore thích bài này.
  5. tvst11246

    tvst11246 Thành viên chính thức

    Tham gia:
    15/7/2011
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    20
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Câu chuyện nhân văn: Tiệc đêm

    Học nhưng cái gì phải có thật mới học. Không ai học cái không có cả!
     
  6. tiffanystore

    tiffanystore Tin cậy - Thân thiện

    Tham gia:
    15/8/2009
    Bài viết:
    7,807
    Đã được thích:
    768
    Điểm thành tích:
    823
    Ðề: Câu chuyện nhân văn: Tiệc đêm

    Cám ơn bạn đã comment. Đây chỉ là một câu chuyện sưu tầm, chẳng biết là chuyện hư cấu hay có thật (mình thì nghĩ hư cấu là nhiều hơn), nhưng mình chia sẻ với các bố mẹ khác vì cảm thấy có điều học hỏi được về cách sống và cách cư xử cho người làm cha mẹ, để làm gương cho con cái sau này.

    Ví dụ mình thấy người mẹ cư xử rất hay, và dù là một người giúp việc nhưng bà có lòng tự trọng lớn lắm. Bà dắt con đến nhà chủ, chắc chắn có thể lấy ít thức ăn cho bé con của mình mà chủ vẫn vui lòng (vì có tiệc lớn mà), nhưng bà lại tự chuẩn bị sẵn xúc xích cho con. Đó là thái độ không trục lợi từ người khác, và người có lòng tự trọng.

    Ví dụ ông chủ nhà, ông ta chẳng cần phải vào toilet để ăn tiệc với đứa trẻ. Ông có thể vẫn được gọi là người tốt 100% nếu bảo đứa trẻ "không, đây là nhà vệ sinh, con ra ngoài dự tiệc với ta." Nhưng ông chọn vào cùng trong toilet mà ăn tiệc với bé con, vì bé con đang tin lời mẹ nói rằng "mình được đối xử đặc biệt, có phòng tiệc riêng" , nếu nói lên sự thật, bé con sẽ cảm thấy xấu hổ và hụt hẫng. Do đó, lời nói dối của người mẹ được ông hiểu, cảm và hành xử theo một cách có chọn lựa, để bảo vệ lòng tự trọng của bé con đó về lâu dài.

    Mình thấy câu chuyện hay vì vài điểm nhỏ nhặt đó. Mình không hiểu biết nhiều về văn hóa các nước đâu nên xin không dám lạm bàn. Dù sao chỉ là một câu chuyện, mỗi người một cách cảm nhận khác mà :heart:

    Chúc bạn vui. (u)
     
  7. tvst11246

    tvst11246 Thành viên chính thức

    Tham gia:
    15/7/2011
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    20
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Câu chuyện nhân văn: Tiệc đêm

    Hi chị!
    Em là người khá thực dụng, và cực kỳ căm gét tàu.
    Về vấn đề thực dụng, em cái gì tay sờ mắt thấy tai nghe em mới tin. Em chẳng bao giờ tin những câu chuyện như thế này, và em cũng không muốn con em nó tin như thế. Cuộc sống là nhiều cái vất vả cực nhọc, trước 10 tuổi em sẽ dạy con em biết nói thật, sau 10 - 18 tuổi em sẽ dạy con em không được tin ai, và sau 18 tuổi, em sẽ dạy nó làm cái gì cũng được, nhưng phải chứng minh hợp lý, và thuyết phục.
    Còn có lẽ vì căm ghét tàu mà em cứ đọc cái gì kiểu mang máng thế này là em cam đoan 100% là tàu và em gét luôn. Văn hóa tàu đã ăn sâu vào tiềm thức của nhiều thế hệ người Việt mình, nào phim ảnh, truyện đọc, game,... Với em, một điều chắc chắn rằng, cái gì của tàu cũng là đồ ăn cắp, kể cả văn hóa. Khổn tử là ai, thực chất chỉ là một nhà văn hóa cổ hủ, mang tư tưởng phong kiến, ông ta có tư tưởng gì hay đâu, chỉ có cái lưỡi dẻo, những cái hay thì thế giới có hết. Binh pháp tôn tử ư, chỉ là những trò tiểu nhân, chị có công nhận với em rằng, nếu không có bản lĩnh, hay sợ hãi, hoặc tiểu nhân thì mới dùng kế, còn mình cứ đường đường chính chính thì sợ gì.
    Đôi lời mạn đàm, có gì mong chị bỏ quá :)
     
    tiffanystore thích bài này.
  8. thitgacbep

    thitgacbep co dinh: 0923 82 84 88

    Tham gia:
    20/10/2008
    Bài viết:
    4,112
    Đã được thích:
    1,683
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Câu chuyện nhân văn: Tiệc đêm

    Đây chỉ là câu chuyện thôi mà, có thể ở VN không có nhưng em nghĩ tác giả câu chuyện đã gửi gắm rất nhiều hàm ý nhân văn để truyền tải tới người đọc đấy ạ,
     
    tiffanystore thích bài này.
  9. tvst11246

    tvst11246 Thành viên chính thức

    Tham gia:
    15/7/2011
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    20
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Câu chuyện nhân văn: Tiệc đêm

    Hi chị!
    Bây giờ đặt trường hợp thế này nhé. Chị biết một người, tư cách đạo đức không ra gì. Nhưng vô tình, ở một nơi khác, chị biết người này suốt ngày mở miệng ra là rao giảng đạo đức. Chị có cảm giác con người này thế nào. Chuyện có rất nhiều, sao các chị không chọn lọc những câu chuyện ở Việt Nam, ở những nước văn minh. Đừng cả nể mà đánh mất văn hóa!
     
  10. tiffanystore

    tiffanystore Tin cậy - Thân thiện

    Tham gia:
    15/8/2009
    Bài viết:
    7,807
    Đã được thích:
    768
    Điểm thành tích:
    823
    Ðề: Câu chuyện nhân văn: Tiệc đêm

    Điều này thì mỗi người mỗi ý thật :) Vì như chuyện ngụ ngôn, truyện cổ tích đều không có thật nhưng ý nghĩa truyền tải và bài học đạo đức gửi gắm trong đó đều đáng để mình suy nghĩ cả.

    Tuy nhiên, mình có thể hiểu sơ được cách nhìn nhận vấn đề của bạn, cho nên nếu bạn không thấy câu chuyện này có gì hay hoặc đáng học hỏi, thì mình nghĩ mọi người đều sẽ tôn trong cảm nhận đó của bạn cả. Bạn cũng cứ để mọi người được tự do cảm nhận theo cách của họ là được.

    Chúc bạn và mọi người cuối tuần vui tươi, hạnh phúc :heart:
     
  11. tcamtrang

    tcamtrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    13/12/2010
    Bài viết:
    1,548
    Đã được thích:
    257
    Điểm thành tích:
    123
    Ðề: Câu chuyện nhân văn: Tiệc đêm

    Em thì ghét Tàu, nhưng lại thấy họ giỏi. Câu chuyện này em thấy cảm động và rất nhiều ý nghĩa nhân văn.
     

Chia sẻ trang này