Thông tin: Cát và Đá

Thảo luận trong 'Thư viện của con' bởi sachvangonline, 31/1/2012.

  1. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    [​IMG]

    Có hai người bạn đang dạo bước trên sa mạc. Trong chuyến đi dài, hai người nói chuyện với nhau và đã có một cuộc tranh cãi gay gắt.

    Không giữ được bình tĩnh, một người đã tát người bạn của mình. Người kia rất đau nhưng không nói gì. Anh chỉ lặng lẽ viết lên cát rằng: "Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã tát vào mặt tôi."

    Họ tiếp tục bước đi cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo, nơi họ quyết định sẽ dừng chân và tắm mát.

    Người bạn vừa bị tát do sơ ý bị trượt chân xuống một bãi lầy và ngày càng lún sâu xuống. Nhưng người bạn kia đã kịp thời cứu anh.

    Ngay sau khi hồi phục, người bạn suýt chết đuối khắc lên tảng đá dòng chữ: "Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi."

    Người bạn kia hết sức ngạc nhiên bèn hỏi: "Tại sao khi tớ làm cậu đau, cậu lại viết lên cát còn bây giờ lại là một tảng đá?"

    Và câu trả lời anh nhận được là: "Khi ai đó làm chúng ta đau đớn, chúng ta nên viết điều đó lên cát nơi những cơn gió của sự thứ tha sẽ xóa tan những nỗi trách hờn.

    Nhưng "Khi chúng ta nhận được điều tốt đẹp từ người khác, chúng ta phải ghi khắc chuyện ấy lên đá nơi không cơn gió nào có thể cuốn bay đi."

    Hãy học cách viết những nỗi đau lên cát và khắc tạc những niềm vui và hạnh phúc bạn tận hưởng trong cuộc đời lên tảng đá để mãi không phai.

    Sưu tầm​

    Thư ngỏ:
    Kính gửi Ban quản trị diễn đàn Làm Cha Mẹ và Quý phụ huynh!


    Lời đầu tiên chúng tôi xin chân thành cảm ơn Ban quản trị đã tạo ra một diễn đàn tuyệt vời này để mọi người có thể chia sẻ những điều hay lẽ phải trong cuộc sống, bên canh đó cũng có thể buôn bán và trao đổi những món quà của cuộc sống. Chúng tôi xin chân thành cảm ơn quý phụ huynh và các bạn nhỏ đã dành thời gian đọc, cảm nhận và chia sẻ chủ đề này đến với người thân và bạn bè gần xa.

    Tất cả các chuyện trong chuyên mục Cát và Đá này đã được chúng tôi sưu tầm từ Internet và Sách giấy. Sách Vàng Online cũng đã biên tập lại một cách cẩn thận và trân trọng đến từng câu chữ và lời văn. Mục đích chính của chúng tôi là post lên những câu chuyện hay nhất, những câu chuyện có giá trị nhân văn cao cả, tốt đẹp, những câu chuyện mà ở đó khi đọc xong sẽ khiến tâm hồn của mỗi người cảm thấy bình yên, hướng Thiện, Mỹ.

    Chủ đề Cát và Đá này được chúng tôi trích từ series truyện Hạt giống tâm hồn. Sách Vàng mong rằng, mỗi ngày chúng ta sẽ dành ra ít nhất là 5 phút để đọc, cảm nhận và suy ngẫm lại cuộc sống của bản thân thông qua những câu chuyện tuyệt vời này.

    Khi quý độc giả đọc một chuyện nào đó mà thấy hay, xin hãy bấm nút Cảm ơn để chúng tôi biết là bạn và nhiều người khác đang quan tâm, sự quan tâm của quý bạn đọc sẽ là động lực mạnh mẽ để Sách Vàng hoàn thiện hơn và ngày càng post nhiều truyện hay hơn. Sách Vàng sẽ cập nhật mỗi ngày cho chủ đề này cho đến khi nào đủ 10.000 chuyện trong chuỗi các tác phẩm hay, ý nghĩa mà chúng tôi đã sưu tầm và biên soạn được.

    Xin chân thành cảm ơn sự ưu ái của Ban quản trị và sự quan tâm của quý độc giả!


    Trân trọng!

    sachvang.vn
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi sachvangonline
    Đang tải...


  2. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Câu chuyện về 2 hạt lúa

    [​IMG]

    Có hai hạt lúa nọ được giữ lại để làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, đều to khỏe và chắc mẩy.
    Một hôm, người chủ định đem chúng gieo trên cánh đồng gần đó. Hạt thứ nhất nhủ thầm: “ Dại gì ta phải theo ông chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt nhất ta hãy giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để trú ngụ.” Thế là nó chọn một góc khuất trong kho lúa để lăn vào đó.
    Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung sướng khi được bắt đầu một cuộc đời mới.
    Thời gian trôi qua, hạt lúa thứ nhất bị héo khô nơi góc nhà bởi vì nó chẳng nhận được nước và ánh sáng. Lúc này chất dinh dưỡng chẳng giúp ích được gì- nó chết dần chết mòn. Trong khi đó, hạt lúa thứ hai dù nát tan trong đất nhưng từ thân nó lại mọc lên cây lúa vàng óng, trĩu hạt. Nó lại mang đến cho đời những hạt lúa mới...

    Đừng bao giờ tự khép mình trong lớp vỏ chắc chắn để cố giữ sự nguyên vẹn vô nghĩa của bản thân mà hãy can đảm bước đi, âm thầm chịu nát tan để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ - đó là sự chọn lựa của hạt giống thứ hai.

    Tôi hy vọng đó cũng sẽ là sự lựa chọn của bạn và tôi khi đứng trước cánh đồng cuộc đời bao la này...

    Sưu tầm​
     
  3. Hương Điệp

    Hương Điệp Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    2/11/2010
    Bài viết:
    9,950
    Đã được thích:
    2,961
    Điểm thành tích:
    2,063
    Ðề: Cát và Đá

    Có những câu chuyện luôn đem đến cho người ta những suy tư không dứt
     
  4. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Câu chuyện về con Bướm

    [​IMG]

    Một người tìm thấy một cái kén bướm. Đến ngày nọ, một cái lỗ nhỏ xuất hiện. Anh ngồi chăm chú theo dõi con bướm trong vài giờ đồng hồ khi nó vùng vẫy tìm cách chui ra ngoài qua cái lỗ nhỏ đó. Rồi dường như nó không có thêm một tiến triển nào nữa. Trông cứ như thể nó đã làm hết mức có thể rồi và không thể xoay xở gì thêm được.
    Vì vậy, người đàn ông quyết định giúp con bướm. Anh lấy một cái kéo và cắt cái kén.

    Khi ấy, con bướm dễ dàng thoát ra. Nhưng nó có một cái thân căng phồng và đôi cánh nhỏ bé, teo quắt.

    Người đàn ông tiếp tục quan sát con bướm bởi vì anh mong đợi rằng, đến một lúc nào đấy, đôi cánh của con bướm sẽ to lên và dang rộng ra để có thể nâng được phần thân, trong khi cùng lúc ấy phần thân sẽ nhỏ đi.

    Chẳng có điều gì xảy ra cả! Trong thực tế, con bướm dùng cả cuộc đời còn lại của nó bò loanh quanh với một cái thân căng phồng và những chiếc cánh nhăn nheo. Nó không bao giờ có thể bay được.

    Người đàn ông, tốt bụng nhưng hấp tấp, đã không hiểu rằng chiếc kén chật hẹp và sự chật vật của con bướm để chui qua được cái lỗ nhỏ ấy chính là cái cách mà Tạo Hóa buộc chất lỏng trong thân con bướm chảy vào cánh để sẵn sàng cho nó cất cánh bay ngay khi nó thoát khỏi cái kén và giành được sự tự do.

    Đôi khi, những cuộc đấu tranh chính xác là những gì chúng ta cần trong cuộc sống của mình. Nếu Tạo Hóa cho phép chúng ta trải qua cuộc sống mà không có bất kỳ trở ngại nào thì điều đó sẽ làm chúng ta trở nên “tàn tật”. Chúng ta sẽ không mạnh mẽ như đáng lẽ ra chúng ta đã có thể. Chúng ta sẽ không thể bay cao.

    Sưu tầm​
     
  5. tuyennv8

    tuyennv8 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    30/11/2011
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    3
    Ðề: Cát và Đá

    Những câu truyện của bạn rất hay và có ý nghĩa.
    Mình thích câu truyện đầu tiên.
    Nên viết những gì người ta làm mình đau lên cát để gió có thể xóa tan đi và khắc những gì tốt đẹp nhất lên đá để không ngọn gió nào có thể xóa đi những kỷ niệm đẹp ấy.
     
  6. tuyennv8

    tuyennv8 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    30/11/2011
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    3
    Ðề: Cát và Đá

    câu truyện thứ 2 cho chúng ta thấy.
    hãy làm gì có thể để cho cuộc sống có ích hơn.:)
     
    akikoi.vn thích bài này.
  7. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Những bài học từ vách đá

    [​IMG]

    Trong một chỗ trũng của dãy núi đá ở Canada có một cái hồ lớn đầy những đàn cá hồi có đốm đen và hai vệt hơi đỏ kéo dài từ mõm đến đuôi xấu xí và khổng lồ. Hồ này rất đẹp và câu cá thật là thích. Không may, cách duy nhất để đến được cái hồ đó là phải đi ngang qua một vách đá dốc đứng, với những gờ đá ngầm hẹp và nguy hiểm.

    Bạn quyết định đi!
    Người hướng dẫn của bạn chỉ bạn băng qua vách đá (bạn không muốn trải qua điều này một mình!). Những ngón tay của bạn bám vào mặt đá thẳng dốc khi bàn chân của bạn đu đưa trên dốc đứng cao trên 90m. Tim đập mạnh, bạn buộc mình không được nhìn xuống. Bạn đến một khe núi ẩn và leo lên, dùng những cành cây và rễ cây làm lực đòn bẩy.

    Khi bạn nổi lên cao hơn trong chỗ trũng ấy, bạn khám phá ra một cái hồ xanh biếc được bao quanh bởi những cây thông tuyệt đẹp. Câu cá thì rất tuyệt vời! Hầu như lần thả mồi nào bạn cũng bắt được một con – hàng tá con cá tranh nhau miếng mồi của bạn, những cơ thể bằng bạc của chúng lấp lánh trong ánh mặt trời.

    Vào cuối ngày, bạn nài nỉ người hướng dẫn của bạn quay lại bằng trực thăng – hay bất cứ phương tiện nào để tránh vách đá đó! Không thể được, anh ta giải thích. Cuối cùng bạn cũng trở về, mang theo những kỷ niệm của cuộc phiêu lưu đau khổ. Sau đó, bạn suy nghĩ về những bài học của vách đá.

    Bài học thứ nhất: Việc câu cá chỉ tuyệt nhất ở nơi chỉ người dũng cảm dám tới. Ở những cái hồ dễ dàng đi đến thường không có còn nhiều cá. Trên bờ đầy người câu cá. Cá thì nhỏ và khó bắt. Ngược lại, những cái hồ gian khổ mới đến được thì đầy cá lớn. Nhưng bạn phải dám leo qua những vách đá để bắt được chúng. Rủi ro có thể rất lớn, nhưng phần thưởng thì càng lớn hơn. Nếu bạn muốn thịnh vượng, hãy tìm kiếm những vách đá.

    Bài học thứ hai: Luôn có một người hướng dẫn đi theo. Với bạn, một người mới bắt đầu, vách đá quả là đáng sợ. Với người hướng dẫn của bạn thì đó là một kinh nghiệm hàng ngày. Đối với những “vách đá” trong cuộc sống của bạn – một bài diễn văn cho một nhóm nào đó, một vụ mua bán với một khách hàng quan trọng, khởi sự một công việc kinh doanh mới – hãy tìm một nhà cố vấn, người đã từng chinh phục được vách đá và nhờ người ấy dẫn dắt bạn.

    Bài học thứ ba: Đối mặt với nỗi sợ của bạn. Như trong những câu chuyện cổ tích, nếu bạn muốn kết hôn với nàng công chúa, bạn phải giết chết được đại bàng. Đại bàng to lớn nhất mà bạn sẽ đối mặt là nỗi sợ của bản thân bạn. Nếu bạn có thể học cách sống chung với nỗi sợ, thế giới là của bạn. Vậy hôm nay bạn hãy đối mặt với nỗi sợ của mình.
     
    Little_Foothuyen kata thích.
  8. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Điều bí ẩn giản dị của hạnh phúc

    [​IMG]

    Chúng ta thường nghĩ rằng cuộc sống của mình sẽ tốt đẹp hơn sau khi việc học hành hoàn tất hay có gia đình, có công việc ổn định. Nhưng khi đã có được những điều ấy rồi, chúng ta lại bị chi phối bởi nhiều mối bận tâm và lo lắng khác nữa. Chúng ta thường không hài lòng khi cuộc sống không như những gì mình mong muốn.

    Có mấy ai nhận ra rằng khoảng thời gian hạnh phúc nhất chính là những giây phút hiện tại mà chúng ta đang sống? Cuộc sống vốn chứa đựng nhiều thử thách, khó khăn và nghịch cảnh. Cách thích ứng tốt nhất với cuộc sống này là chấp nhận thực tế và tin vào chính mình. Tự bản thân mỗi chúng ta, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, phải biết cảm nhận và tự tìm lấy niềm hạnh phúc cho riêng mình.

    Đừng trông đợi một phép màu hay một ai đó sẽ mang hạnh phúc đến cho bạn. Đừng đôi đến khi bạn thật rảnh rỗi hay đến lúc tốt nghiệp ra trường, đừng đôi đến khi kiếm được thật nhiều tiền, thành đạt, có gia đình, hoặc đến khi được nghỉ hưu mới thấy đó là lúc bạn được hạnh phúc.

    Đừng đợi đến mùa xuân, mùa hạ, mùa thu, hay mùa đông rồi mới cảm thấy hạnh phúc. Đừng đôi tia nắng ban mai hay ánh hoàng hôn buông xuống mới nghĩ là hạnh phúc. Đừng đôi đến những chiều thứ bảy, những ngày cuối tuần, ngày nghỉ, ngày sinh nhật hay một ngày đặc biệt nào mới thấy đó là ngày hạnh phúc của bạn. Tại sao không phải lúc này?

    Hạnh phúc là một con đường đi, một hành trình. Hãy trân trọng từng khoảnh khắc quý giá trên chuyến hành trình ấy. hãy dành thời gian quan tâm đến người khác và luôn nhớ rằng, thời gian không chờ đợi một ai! Nhưng chắc chắn không bao giờ là quá muộn - và thời gian là người bạn tốt nhất của bạn, của tất cả mọi người.

    - Hãy làm việc say mê như thể bạn không còn cơ hội để làm lại một lần nữa.

    - Hãy yêu chân thành và trọn vẹn như thễ bạn chưa từng đau khổ vì tình yêu.

    - Bạn hãy đón nhận cuộc sống với tất cả những điều bình dị, tinh khôi nhất của nó, như thể bạn chưa từng trải qua những năm tháng khổ đau, những phút giây tuyệt vọng. Như thể bạn vừa khám phá được ý nghĩa thật sự của tình yêu, và hơn hết là điều bí ẩn giản dị của hạnh phúc.

    First news​
     
  9. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Tình Yêu Và Cốc Nước Trắng

    [​IMG]

    Một chàng trai đưa cô bạn gái thân vào quán uống nước. Sau khi người phục vụ đặt hai cốc nước trắng lên bàn và đợi thì cô gái chợt đặt ra một câu hỏi:

    - Đố bạn Tình yêu là gì?

    Chàng trai mỉm cười quay sang cô phục vụ và nói:

    - Chị cho em một ấm trà, một cốc cà phê đen, một cốc cà phê sữa, một ly r*** vang và một ly champagne.
    Sau khi mọi thứ đã được mang ra, chàng trai lấy ấm trà và uống chén đầu tiên. Anh ta nói:

    - Tình yêu như ấm trà này. Khi ta uống nước đầu sẽ rất đậm đà, nước thứ hai sẽ dìu dịu thanh thanh. Còn nước thứ ba thì sao?

    Tình yêu không như ấm trà bởi sau nước thứ ba ấm trà sẽ không còn hương vị ban đầu.

    Anh ta lại nhấp một ngụm cà phê đen và nói:

    - Tình yêu mang hương vị của cốc cà phê này. Lúc đầu có thể phải trải qua vị đắng nhưng dần dần vị ngọt và thơm sẽ ngấm dần vào mỗi người.

    - Nhưng tình yêu không như cốc cà phê sữa. Uống cà phê sữa ta sẽ cảm thấy ngay vị ngọt, vị ngọt của nó đến rất nhanh và đi rất nhanh. Còn tình yêu không như vậy.

    Dứt lời anh ta đổ cốc cà phê ấy đi và nói:

    - Tình yêu như ly r*** này, nó thật nồng nàn, ấm áp và êm đềm.

    Anh ta lại uống ly champagne.

    - Không! Tình yêu không thể là thứ nước khai vị chua loét này được.

    Chàng trai lo lắng vì không tìm được câu trả lời. Bất chợt anh ta nhìn thấy cốc nước trắng trên bàn. Anh ta reo lên.

    - Đúng rồi, hãy nhìn cốc nước kia, nó thật tinh khiết và giản dị. R***, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. Tình yêu cũng như vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng phải xuất phát từ lòng chân thành và những điều giản dị nhất. Bạn ạ!

    Tình yêu là cốc nước trắng.

    Cô gái ngồi im, đôi mắt mở to.

    Và rồi cô từ từ nhấc ly nước lên và từ từ đặt vào tay chàng trai.

    Chàng trai đã hiểu rằng, anh ta đã có một câu trả lời đúng...

    Sưu Tầm​
     
    Little_Foothuyen kata thích.
  10. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Bài Học Cho Tình Bạn

    [​IMG]

    Ở ngôi làng kia có một chú bé tuổi độ mười sáu . Chú là một chú bé thông minh, tốt bụng, có những suy nghĩ khá sâu sắc so với lứa tuổi của chú. Thế nhưng, chú lại thiếu lòng tin và hay buồn rầu, chú luôn cảm thấy mình thiếu bạn...

    Một ngày kia, như thường lệ, chú lại cảm thấy buồn chán và không có chuyện gì làm, chú lang thang một mình dọc theo bờ biển, lẩm bẩm tự than với mình:

    -Chán quá đi...Ta buồn chẳng hiểu vì sao ta buồn? Chẳng có ai hiểu ta! Chẳng có ai làm bạn với ta và thật sự coi ta là bạn...!!!

    Vô tình chú giẫm phải vật gì đó dưới chân. Cuối xuống xem, chú thấy đó là một con sò nhỏ có lớp vỏ rất đẹp với nhiều màu sắc. Chú thờ ơ bỏ nó vào túi dự định đem về nhà chơi và định đi tiếp. Thình lình, con sò bỗng cất tiếng nói:

    -Bạn ơi...Hãy thả tôi về với biển...Hãy giúp tôi trở về với nơi sinh ra mình...Có thể tôi không có gì để tặng lại bạn, nhưng tôi sẽ cho bạn một lời khuyên...!!!

    Cậu bé vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi, lại vừa thích thú. Nhìn con sò, cậu nói:

    -Được thôi, ta sẽ thả bạn về với biển, nhưng...hãy cho ta một lời khuyện trước đi...Ta đang buồn chán vì không có bạn bè đây!

    Con sò cất tiếng trả lời bằng một giọng nói chậm rãi, nhẹ nhàng:

    -Bạn hãy nhìn những hạt cát dưới chân bạn và nắm một nắm cát đầy đi. Bạn biết không, nắm cát trong lòng bàn tay của bạn cũng giống như bạn bè của bạn vậy. Những hạt cát quá xa lòng bàn tay bạn sẽ theo kẻ hở giữa những ngón tay bạn mà rơi ra ngoài. Nếu bạn càng siết chặt bàn tay thì chúng càng rơi ra nhiều hơn. Chỉ có những hạt cát nằm giữa lòng bàn tay bạn, được giữ chặt trong đó mới còn lại mà thôi. Đó chính là những người bạn thân thiết mà chúng ta thật sự cần, những người bạn này sẽ ở lại với ta dù bất cứ chuyện gì xảy ra. Nhưng, bạn thấy đó, những hạt cát này rất ít và dễ dàng rơi ra nếu ta không biết giữ gìn. Hãy đem chúng về và ngâm trong những vỉ màu đẹp nhất. Hãy giữ gìn và nâng niu chúng bằng tình cảm của mình. Chúng sẽ ở bên cạnh bạn và không rời xa đâu. Tôi chỉ có thể khuyên bạn như vậy thôi...

    Chú bé im lặng, thả con sò về lại với lòng biển xanh bao la mà không nói lời nào...Chú còn mải suy nghĩ về những điều con sò nhỏ nói...

    Sưu Tầm​
     
  11. hoangsa1965

    hoangsa1965 Banned

    Tham gia:
    1/3/2012
    Bài viết:
    80
    Đã được thích:
    26
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Cát và Đá

    Truyện của bạn ngắn nhưng rất hay và có ý nghĩa. Mình hay đọc rồi về đọc lại cho thằng bé ở nhà nghe.
    Bé nghe xong tần ngần một lúc rồi mới hỏi này nọ :) Chắc suy nghĩ dữ lắm.
     
  12. dominhsang5176

    dominhsang5176 Banned

    Tham gia:
    7/12/2011
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    11
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Cát và Đá

    Ồ truyện này mình đã đọc rồi mà giờ đọc lại vẫn thấy rất ý nghĩa.
    Cám ơn bạn đã chia sẻ nhé !
     
  13. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Khoảnh Khắc Và Cuộc Sống

    [​IMG]

    Đôi khi có một số người lướt qua cuộc đời bạn và ngay tức khắc bạn nhận ra rằng sự có mặt của họ ý nghĩa như thế nào. Họ đã dạy bạn những bài học, đã giúp bạn nhận ra giá trị của chính mình hoặc trở thành con người mà bạn từng mơ ước. Có lẽ bạn sẽ không biết được những con người này từ đâu đến ( bạn cùng phòng, người hàng xóm, vị giáo sư, người bạn mất liên lạc từ lâu hay thậm chí là một người hoàn toàn xa lạ ). Nhưng khi bạn thờ ơ với họ, hãy nhớ rằng trong từng khoảnh khắc họ sẽ ảnh hưởng rất sâu sắc đến cuộc đời bạn.

    Ban đầu sự việc xảy ra trông có vẻ kinh khủng, đau khổ và bất công, nhưng khi lấy tấm gương của cuộc đời ra để đối chiếu, bạn sẽ hiểu được là nếu không có những giây phút ấy để bạn vượt qua mọi khó khăn thì bạn khó có thể thấy được tài năng, sức mạnh, ý chí và tấm lòng của bạn. Mọi việc đều diễn ra có chủ đích mà không có gì gọi là tình cờ hay may rủi cả. Bệnh tật, tổn thương trong tình yêu, giây phút tuyệt vời nhất của cuộc sống bị đánh cắp hoặc mọi thứ ngu ngốc khác đã xảy đến với bạn, hãy nhớ rằng đó là bài học quý giá. Nếu không có nó cuộc đời này chỉ là một lối đi thẳng tắp, một con đường mà không hề có đích đến cũng như bạn sống từng ngày mà không hề ước mơ. Thật sự con đường đó rất an toàn và dễ chịu, nhưng sẽ rất nhàm chán và vô nghĩa.

    Những người bạn gặp sẽ ảnh hưởng đến đến cuộc đời bạn. Thành công hay thất bại, thậm chí là những kinh nghiệm tồi tệ nhất cũng chính là bài học đáng giá nhất, sẽ giúp bạn nhận ra được giá trị của chính mình. Nếu có ai đó làm tổn thương bạn, phản bội bạn hay lợi dụng tấm lòng của bạn, hãy tha thứ cho họ bởi vì chính họ đã giúp bạn nhận ra được ý nhĩa của sự chân thật và hơn nữa, bạn biết rộng mở tấm lòng với ai đó. Nhưng nếu có ai thương yêu bạn chân thành, hãy yêu thương họ một cách vô điều kiện, không chỉ đơn thuần là họ đã yêu bạn mà họ đang dạy bạn cách để yêu .

    Hãy trân trọng khoảnh khắc và hãy ghi nhớ từng khoảnh khắc những cái mà sau này bạn không còn có cơ hội để trải qua nữa. Tiếp xúc với những người mà bạn chưa từng nói chuyện, và biết lắng nghe. Hãy để trái tim biết yêu thương người khác. Bầu trời cao vời vợi vì thế hãy ngẩng đầu nhìn lên, tự tin vào bản thân. Hãy lắng nghe nhịp đập của trái tim mình :"Bạn là một cá nhân tuyệt vời. Tự tin lên và trân trọng bản thân bạn, vì nếu bạn không tin bạn thì ai sẽ làm điều ấy ?".

    Hãy sở hữu cuộc sống của bạn và đừng bao giờ hối tiếc về lối sống ấy. Nếu bạn thương yêu ai đó thì hãy nói cho họ biết, dù rằng sẽ bị từ chối nhưng nó có thể làm cho một trái tim tan nát có thể đập trở lại.

    Sưu tầm​
     
    Little_Foothuyen kata thích.
  14. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Ðề: Cát và Đá

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến topic của mình. Hàng ngày mình sẽ tranh thủ upload các chuyện hay và ý nghĩa mà mình đã sưu tập được lên để mọi người cùng suy ngẫm và trải nghiệm.
     
  15. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Ðề: Cát và Đá

    Cảm ơn bạn đã quan tâm tới topic này của mình. Mình chỉ sưu tầm các chuyện hay và up lên để mọi người đọc thôi.

    Nếu mọi người ủng hộ thì mình sẽ up thường xuyên.
     
  16. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Câu Chuyện Chiếc Bình

    [​IMG]

    Một giáo sư đang trong giờ giảng về cách quản lý thời gian. Ông đặt vài thứ trước mặt. Đầu tiên, ông lấy một cái bình to và bắt đầu cho vào đó những quả bóng chơi golf. Sau đó, ông hỏi các sinh viên: “Theo các bạn, bình đã đầy chưa?”. “Rồi ạ!”, các sinh viên trả lời.

    Giáo sư lại lấy ra một hộp đựng đầy bi và đổ vào bình. Rồi lắc lên cho bi rơi lấp vào khoảng trống giữa những quả bóng. Ông lại hỏi lần nữa và các sinh viên, lần này có vẻ ngập ngừng hơn, trả lời: “Có lẽ là rồi ạ.”

    Lần này, vị giáo sư lấy ra một xô cát, và cũng đổ vào bình. Tất nhiên, cát lấp đầy các khe hở. Ông hỏi lại và các sinh viên lần này đồng thanh: “Rồi ạ!”

    “Hãy xem này, “ giáo sư nói và lấy ra hai lon bia, đổ vào bình. Bia tràn vào giữa những hạt cát.

    “Bây giờ,” giáo sư nói, “tôi muốn các bạn hãy tưởng tượng cái bình này như cuộc đời của mình.

    Bóng golf tượng trưng cho những điều quan trọng – gia đình, con cái, sức khoẻ, bạn bè, đam mê - những điều mà nếu mọi thứ khác mất đi, thì chỉ mình chúng vẫn có thể làm cuộc sống của bạn đầy đủ.

    Những viên bi là thứ khác, nhỏ nhặt hơn - nghề nghiệp, nhà cửa, ôtô. Còn cát là những gì vặt vãnh còn lại.“

    “Nếu các bạn cho cát vào trước”, giáo sư tiếp tục, “sẽ không còn chỗ cho bi và bóng golf nữa. Cuộc đời cũng vậy. Nếu dành tất cả thời gian và năng lượng cho những việc vặt vãnh, bạn sẽ không bao giờ làm được những điều quan trọng.

    Hãy ưu tiên làm những việc thực sự cần thiết trước. Dành thời gian cho con cái, kiểm tra sức khỏe, đi ăn với gia đình, làm những việc mình thích. Sau khi đã làm tất cả những điều đó, chắc chắn bạn vẫn còn thời gian cho những thứ nhỏ nhặt như lau dọn nhà cửa, sửa chữa đồ đạc. Vì thế, hãy luôn ưu tiên những quả bóng, và đặt chúng vào bình trước tiên.”

    Khi người thầy dừng lại, lớp học vẫn im lặng một hồi. Bỗng có cánh tay giơ lên, và một sinh viên hỏi: “Thưa giáo sư, vậy bia tượng trưng cho cái gì?”

    Giáo sư mỉm cười hài lòng, “Một câu hỏi hay. Bia, tôi chỉ muốn nói với các bạn rằng, ngay cả khi các bạn thấy cuộc sống của mình đã quá bận rộn và đầy đủ thì, vẫn luôn còn thời gian cho một chầu bia!”

    Khi thấy mình có quá nhiều việc phải giải quyết, và 24 giờ mỗi ngày là không đủ, thì bạn hãy nghĩ đến chiếc bình này, đặt những quả bóng vào trước. Và... đừng quên những cốc bia!

    Sưu Tầm​
     
    Little_Foothuyen kata thích.
  17. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Vết Thương

    [​IMG]

    Một cậu bé nọ có tính hay nổi nóng. Một hôm cha của cậu bé đưa cho cậu một túi đinh và nói với cậu:

    - Mỗi khi con muốn nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cây đinh lên chiếc hàng rào gỗ.

    Ngày đầu tiên cậu bé đã đóng hơn một chục cây đinh lên hàng rào gỗ. Và cứ thế số đinh tăng dần. Nhưng vài tuần sau cậu bé đã tập kềm chế dằn cơn nóng giận của mình và số lượng đinh phải đóng mỗi ngày ít đi. Cậu nhận thấy rằng kềm chế cơn giận của mình dễ hơn là phải đi đóng đinh lên hàng rào.

    Đến một ngày, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu đến thưa với cha và ông bảo :

    - Tốt lắm, nếu bây giờ con tự dằn lấy được và không nổi nóng một lần thì con hãy nhổ một cây đinh ra khỏi hàng rào.

    Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một hôm cậu bé đã vui mừng hãnh diện tìm cha mình báo rằng trên hàng rào đã không còn cây đinh nào cả.
    Người cha nói nhỏ nhẹ với cậu :

    -Con đã làm rất tốt, nhưng con hãy nhìn những lỗ đinh con để lại trên hàng rào.

    Hàng rào đã không giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói ấy cũng giống như những lổ đinh này, chúng để lại những vết thương khó rất khó lành trong lòng người khác. Cho dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương dù lành nhưng vết sẹo cũng còn để lại mãi.

    Con hãy luôn nhớ: Vết thương tinh thần còn đau đớn hơn cả thể xác. Bạn bè ta, những người chung quanh ta là những viên đá quí. Họ giúp con cười và giúp con mọi chuyện. Họ nghe con than thở mổi khi con gặp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở trái tim mình ra cho con. Hãy nhớ lời cha...

    Sưu Tầm​
     
    Little_Foothuyen kata thích.
  18. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Giàu Và Nghèo

    [​IMG]

    Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những người nghèo ở đây sống như thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. "Đây là một cách để dạy con biết qúy trọng những người có cuộc sống cơ cực hơn mình". Người cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình. Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ lại trở về nhà.

    Trên đường về, người cha nhìn con trai mỉm cười: "Chuyến đi như thế nào hả con?"

    - Thật tuyệt vời bố ạ!

    - Con đã thấy người nghèo sống như thế nào rồi đấy!

    - Ô, vâng.

    - Thế con rút ra được điều gì từ chuyến đi này? Đứa bé không ngần ngại:

    - Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi dài đến giữa sân, họ lại có một con sông dài bất tận. Chúng ta phải treo những chiếc đèn lồng vào vườn, họ lại có những ngôi sao lấp lánh vào đêm. Mái hiên nhà mình chỉ đến trước sân thì họ có cả chân trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống và họ có cả những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải có người phục vụ, còn họ lại phục vụ người khác. Chúng ta phải mua thực phẩm, còn họ lại trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tường bảo vệ xung quanh, còn họ có những người bạn láng giềng che chở nhau…

    Đến đây người cha không nói gì cả. "Bố ơi, con đã biết chúng ta nghèo như thế nào rồi…"

    – cậu bé nói thêm. Rất nhiều khi chúng ta đã quên mất những gì mình đang có và chỉ luôn đòi hỏi những thứ gì không có. Cũng có những thứ không giá trị với người này nhưng lại là mong mỏi của người khác. Điều đó còn phụ thuộc vào cách nhìn và đánh giá của mỗi người. Xin đừng quá lo lắng, chờ đợi vào những gì bạn chưa có mà bỏ quên điều bạn đang có, dù là chúng rất nhỏ nhoi.


    Sưu Tầm​
     
    Little_Foothuyen kata thích.
  19. sachvangonline

    sachvangonline Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/12/2011
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    275
    Điểm thành tích:
    103
    Tôi Cần Giấy Chứng Nhận Làm Người

    [​IMG]

    Trên đoàn tàu, cô soát vé hết sức xinh đẹp cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông lớn tuổi đi làm thuê.
    - Soát vé
    Người đàn ông lớn tuổi lục khắp người từ trên xuống dưới một thôi một hồi, cuối cùng tìm thấy vé, nhưng cứ cầm trong tay không muốn chìa ra.
    Cô soát vé liếc nhìn vào tay anh, cười trách móc :
    - Ðây là vé trẻ em.
    Người đàn ông đứng tuổi đỏ bừng mặt, nhỏ nhẹ đáp :
    - Vé trẻ em chẳng phải ngang giá vé người tàn tật hay sao ?
    Giá vé trẻ em và người tàn tật đều bằng một nửa vé, đương nhiên cô soát vé biết. Cô nhìn kỹ người đàn ông một lúc rồi hỏi :
    - Anh là người tàn tật ?
    - Vâng, tôi là người tàn tật.
    - Vậy anh cho tôi xem giấy chứng nhận tàn tật.
    Người đàn ông tỏ ra căng thẳng. Anh đáp :
    - Tôi… không có giấy tờ. Khi mua vé cô bán vé bảo tôi đưa giấy chứng nhận tàn tật, không biết làm thế nào, tôi đã mua vé trẻ em.
    Cô soát vé cười gằn :
    - Không có giấy chứng nhận tàn tật, làm sao chứng minh được anh là người tàn tật ?
    Người đàn ông đứng tuổi im lặng, khe khẽ tháo giầy, rồi vén ống quần lên
    - Anh chỉ còn một nửa bàn chân.
    Cô soát vé liếc nhìn, bảo :
    - Tôi cần xem chứng từ, tức là quyển sổ có in mấy chữ “Giấy chứng nhận tàn tật”, có đóng con dấu bằng thép của Hội người tàn tật !

    Người đàn ông đứng tuổi có khuôn mặt quả dưa đắng, giải thích :
    - Tôi không có tờ khai gia đình của địa phương, người ta không cấp sổ tàn tật cho tôi. Hơn nữa, tôi làm việc trên công trường của tư nhân. Sau khi xảy ra tai nạn ông chủ bỏ chạy, tôi cũng không có tiền đến bệnh viện giám định…
    Trưởng tàu nghe tin, đến hỏi tình hình.
    Người đàn ông đứng tuổi một lần nữa trình bày với trưởng tàu, mình là người tàn tật, đã mua một chiếc vé có giá trị bằng vé của người tàn tật…
    Trưởng tàu cũng hỏi :
    - Giấy chứng nhận tàn tật của anh đâu ?
    Người đàn ông đứng tuổi trả lời anh không có giấy chứng nhận tàn tật, sau đó anh cho trưởng tàu xem nửa bàn chân của mình .
    Trưởng tàu ngay đến nhìn cũng không thèm nhìn, cứ nhất quyết nói :
    - Chúng tôi chỉ xem giấy chứng nhận, không xem người. Có giấy chứng nhận tàn tật chính là người tàn tật, có giấy chứng nhận tàn tật mới được hưởng chế độ ưu đãi vé người tàn tật. Anh mau mau mua vé bổ sung.
    Người đứng tuổi bỗng thẫn thờ. Anh lục khắp lượt các túi trên người và hành lý, chỉ có hơn 50 ngàn đồng, hoàn toàn không đủ mua vé bổ sung. Anh nhăn nhó và nói với trưởng tàu như khóc :
    - Sau khi bàn chân tôi bị máy cán đứt một nửa, không bao giờ còn đi làm được nữa. Không có tiền, ngay đến về quê cũng không về nổi. Nửa vé này cũng do bà con đồng hương góp mỗi người một ít để mua giùm, xin ông mở lượng hải hà, giơ cao đánh khẽ, nương bàn tay cao quý, tha cho tôi.
    Trưởng tàu nói kiên quyết :
    - Không được.
    Thừa dịp, cô soát vé nói với Trưởng tàu :
    - Bắt anh ta lên đầu tàu xúc than, coi như làm lao động nghĩa vụ.
    Nghĩ một lát, trưởng tàu đồng ý :
    - Cũng được.
    Một đồng chí lão thành ngồi đối diện với người đàn ông đứng tuổi tỏ ra chướng tai gai mắt, đứng phắt lên nhìn chằm chằm vào mắt vị trưởng tàu, hỏi :
    - Anh có phải đàn ông không ?
    Vị trưởng tàu không hiểu, hỏi lại :
    - Chuyện này có liên quan gì đến tôi có là đàn ông hay không ?
    - Anh hãy trả lời tôi, anh có phải đàn ông hay không ?
    - Ðương nhiên tôi là đàn ông !
    - Anh dùng cái gì để chứng minh anh là đàn ông ?
    Anh đưa giấy chứng nhận đàn ông của mình cho mọi người xem xem ?
    Mọi người chung quanh cười rộ lên.
    Thừ người ra một lát, vị truởng tàu nói :
    - Một người đàn ông to lớn như tôi đang đứng đây, lẽ nào lại là đàn ông giả ?
    Ðồng chí lão thành lắc lắc đầu, nói :
    - Tôi cũng giống anh chị, chỉ xem chứng từ, không xem người, có giấy chứng nhận đàn ông sẽ là đàn ông, không có giấy chứng nhận đàn ông không phải đàn ông.
    Vị trưởng tàu tịt ngóp, ngay một lúc không biết ứng phó ra sao. Cô soát vé đứng ra giải vây cho Trưởng tàu. Cô nói với đồng chí lão thành :
    - Tôi không phải đàn ông, có chuyện gì ông cứ nói với tôi.
    Đồng chí lão thành chỉ vào mặt chị ta, nói thẳng thừng :
    - Cô hoàn toàn không phải người ! Cô soát vé bỗng nổi cơn tam bành, nói the thé :
    - Ông ăn nói sạch sẽ một chút. Tôi không là người thì là gì ?
    Đồng chí lão thành vẫn bình tĩnh, cười ranh mãnh, ông nói:
    - Cô là người ư? Cô đưa giấy chứng nhận “người” của cô ra xem nào…
    Mọi hành khách chung quanh lại cười ầm lên một lần nữa.
    Chỉ có một người không cười. Ðó là người đàn ông trung niên bị cụt chân. Anh cứ nhìn trân trân vào mọi thứ trước mặt. Không biết tự bao giờ, mắt anh đẫm lệ, không rõ anh tủi thân, xúc động, hay thù hận.

    Sưu Tầm​
     
    Little_Foot thích bài này.
  20. namkhi226

    namkhi226 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    12/1/2009
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Ðề: Cát và Đá

    thank bai nay rat hay ...................................
     

Chia sẻ trang này