@ Trang ơi, ví thêu lên nhìn đẹp nhỉ. @ Ngọc ới, có ví thêu nào cho bé gái không để tớ mua về thêu cho con gái
@ All: cảm ơn cả nhà đã quá khen sản phẩm thứ 2, nhưng mà trông cũng thích thật, chụp ảnh lên trông càng đẹp hơn, đợi tớ xong cái phong cảnh tớ lại khoe tiếp @Ngọc: tớ dùng vì rồi, nhưng mà cái ví này to quá, chắc phải đựng chục triệu thì mới hợp (mà vì mình toàn có chỉ một hai trăm), cầm không tiện lắm. Hôm nào thêu xong cái bức phong cảnh mà Ngọc mua hộ tớ ý (bức có con đường với hàng hoa tím) thì tớ sẽ thêu cái khác nhỏ nhỏ thôi cho dễ cầm. Mẹ tớ đang dụ tớ thêu cái ví tặng cho mẹ chồng, ak ak @Moon: thêu dễ lắm, chỉ cần có thời gian thôi, mà thêu vào thì ham lắm, có khi bà mải thêu để mặc quên cả trông kevin nữa ý chứ (dọa cái cho sợ..., hiii)
Hôm nay tớ được một người bạn gửi cho một câu truyện này thấy rất hay và có ý nghĩa, tớ post lên đây để chia sẻ cùng cả nhà nhé : A young man learns what's most important in life from the guy next door. It had been some time since Jack had seen the old man.. College, girls, career, and life itself got in the way. In fact, Jack moved clear across the country in pursuit of his dreams. There, in the rush of his busy life, Jack had little time to think about the past and often no time to spend with his wife and son. He was working on his future, and nothing could stop him. Over the phone, his mother told him, "Mr. Belser died last night. The funeral is Wednesday." Memories flashed through his mind like an old newsreel as he sat quietly remembering his childhood days. "Jack, did you hear me?" "Oh, sorry, Mom. Yes, I heard you. It's been so long since I thought of him. I'm sorry, but I honestly thought he died years ago," Jack said. "Well, he didn't forget you. Every time I saw him he'd ask how you were doing. He'd reminisce about the many days you spent over 'his side of the fence' as he put it," Mom told him. "I loved that old house he lived in," Jack said. "You know, Jack, after your father died, Mr. Belser stepped in to make sure you had a man's influence in your life," she said. "He's the one who taught me carpentry," he said. "I wouldn't be in this business if it weren't for him. He spent a lot of time teaching me things he thought were important...Mom, I'll be there for the funeral," Jack said. As busy as he was, he kept his word. Jack caught the next flight to his hometown. Mr. Belser's funeral was small and uneventful. He had no children of his own, and most of his relatives had passed away. The night before he had to return home, Jack and his Mom stopped by to see the old house next door one more time. Standing in the doorway, Jack paused for a moment. It was like crossing over into another dimension, a leap through space and time The house was exactly as he remembered. Every step held memories. Every picture, every piece of furniture....Jack stopped suddenly. What's wrong, Jack?" his Mom asked. The box is gone," he said "What box?" Mom asked. "There was a small gold box that he kept locked on top of his desk. I must have asked him a thousand times what was inside. All he'd ever tell me was 'the thing I value most,'" Jack said. It was gone. Everything about the house was exactly how Jack remembered it, except for the box. He figured someone from the Belser family had taken it. "Now I'll never know what was so valuable to him," Jack said. "I better get some sleep. I have an early flight home, Mom." It had been about two weeks since Mr. Belser died Returning home from work one day Jack discovered a note in his mailbox. "Signature required on a package. No one at home. Please stop by the main post office within the next three days," the note read. Early the next day Jack retrieved the package. The small box was old and looked like it had been mailed a hundred years ago. The handwriting was difficult to read, but the return address caught his attention. "Mr. Harold Belser" it read. Jack took the box out to his car and ripped open the package. There inside was the gold box and an envelope. Jack's hands shook as he read the note inside. "Upon my death, please forward this box and its contents to Jack Bennett. It's the thing I valued most in my life." A small key was taped to the letter. His heart racing, as tears filling his eyes, Jack carefully unlocked the box. There inside he found a beautiful gold pocket watch. Running his fingers slowly over the finely etched casing, he unlatched the cover. Inside he found these words engraved: "Jack, Thanks for your time! -Harold Belser." "The thing he valued most was...my time" Jack held the watch for a few minutes, then called his office and cleared his appointments for the next two days. "Why?" Janet, his assistant asked. "I need some time to spend with my son," he said. "Oh, by the way, Janet, thanks for your time!" "Life is not measured by the number of breaths we take but by the moments that take our breath away," Think about this. You may not realize it, but it's 100% true. 1. At least 2 people in this world love you so much they would die for you. 2. At least 15 people in this world love you in some way. 3. A smile from you can bring happiness to anyone, even if they don't like you. 4. Every night, SOMEONE thinks about you before they go to sleep. 5. You mean the world to someone. 6. If not for you, someone may not be living. 7. You are special and unique. 8. When you think you have no chance of getting what you want, you probably won't get it, but if you trust God to do what's best, and wait on His time, sooner or later, you will get it or something better. 9. When you make the biggest mistake ever, something good can still come from it. 10. When you think the world has turned its back on you, take a look: you most likely turned your back on the world. 11. Someone that you don't even know exists loves you. 12. Always remember the compliments you received. Forget about the rude remarks. 13 . Always tell someone how you feel about them; you will feel much better when they know and you'll both be happy . 14. If you have a great friend, take the time to let them know that they are great. Send this letter to all the people you care about, if you do so, you will certainly brighten someone's day and might change their perspective on life...for the better. To everyone I sent this to " Thanks for your time”.
>>Lương: Ví cho con gái cũng có đấy, ấy ra mấy cửa hàng bán đồ thêu tha hồ mà chọn. Cẩn thận hoa mắt. >>Trang: Quên mất không hỏi, ấy mua kit ví ở Tỉ mẩn lọ mọ à?
@Lương, Huyền: Tớ có nhu cầu đồ bầu mùa đông lắm. Nếu 2 bà có thì cho tớ mượn vài cái để lấy cái hên có nếp có tẻ nhé, hi hi @Trang: Nhìn ví đẹp lại thêm động lực để làm. Tớ đã tiến hành thêu ví được khoảng 4 hôm rồi, nhưng nhìn cái thời gian 4,5 tháng của Trang, thấy oải quá, hi hi. Cái aida của ví tớ đang thêu cũng màu giống của Trang, nhìn toét cả mắt, mà vẫn sợ nhầm @An: Bà này giờ bận tối mắt, lấy đâu thời gian mà lọ mọ nhỉ, thanh lý nốt đê, he he @momo: Bà có nhu cầu hot hot thì nhờ An mua cho, An có nguồn hạt rẻ phết, lần trước tớ cũng nhờ An mua đấy. @Hằng kevin: Trẻ con mỗi tuổi có 1 tâm lý khác nhau, chả phải là bí quyết gì đâu, chỉ cần bà nắm được tâm lý và quan sát 1 chút là thấy khác ngay ý mà. Đôi lúc cũng cần thêm một ít (hoặc nhiều) kiên nhẫn nữa, he he
chúc cả nhà ngày mới tốt lành, hôm nay ọp ẹp ko mắc mưa. Tớ bận lắm, ko đi được, công việc lại đang có tý rắc rối, phần sách mới nhận phải trả gấp. Vào điểm danh tý rồi lại phải out đây. Có gì các bà vào dd thông báo nhé, tôi có khi hôm nay ko vào skype đâu
>>ALL: Chào cả nhà. Tớ vào điểm danh. Sáng nay ngủ dậy tự dưng con trai kêu mệt. Tớ đang lo lại viêm họng rồi sốt đây. Hic.
@Momo: OK nhé, để xem Mụ Trà có nhớ k chứ bầu bí là hay quên lắm @Trang: Ôi Trang khéo tay nhỉ, cũng chịu khó tỉ mẩn thật, tớ cứ nghĩ cảnh ngồi thêu thêu đan đan là tớ sợ lắm Thế tranh thủ buổi trưa ở cq hay ở nhà thế?
Hi all, chúc cả nhà một ngày tốt lành, hôm nay có vụ ọp gì thế, tớ nghỉ ở nhà trông con đây. @ Ngọc: Tớ vẫn ngậm quả kha tử mỗi khi bị ho và uống siro ho, tối đi ngủ tớ cũng ngậm, trộm vía hết ho, không phải uống ks gì cả. Mong bà bầu khỏe nhé.
chào cả nhà, tớ vào điểm danh cái Hôm nay mát trời hơn rồi nhỉ, dễ chịu hơn hẳn @Bình Lola: tình hình đi siêu âm về chưa thấy thông báo nhỉ, làm bà con sốt ruột lây. Mấy hôm tớ không vào tưởng Bình thông báo rầm rộ rồi chứ, thế mà đọc chưa thấy gì, mong tin của Bình lắm.
Chào cả nhà. Chúc một ngày mát trời tốt lành! @Trà: Chúc mừng chúc mừng nhé. Trà ơi, vỡ kế hoạch thế này là dễ con trai lắm đấy. Nhớ để phần đồ bầu đến sang năm cho tớ nhé. @Minh Sếu ơi: Bác sỹ chỉ định cho Minh dùng thuốc gì thế? Mẹ chồng tớ cũng bị tai nạn xe máy, bàn chân thì trầy hết cả da, còn ống đồng cũng sưng tướng lên. Cái chỗ trầy da nó bắt đầu có mủ và nhiễm trùng rồi mà bà không chịu đi khám gì cả. Có phải uống kháng sinh để chống nhiễm trùng không Minh? Cả nhà ơi, trưa nay ọp ở đâu thế? Tớ bận quá, không dám vào skype nữa. Có gì alo lên đây nhé.
Chào cả nhà . tớ vào điểm danh rồi lại phải ' LÀM NHIỆM VỤ CAO CẢ" hic Tớ sắp phát điên vì trông con rùi huhuhu, Kevin nhà tớ ứ chịu chơi một mình, cứ phải có mẹ ngồi bên cạnh chơi cùng, mà tớ chán với trò chơi của nó rùi. Hêt ô tô rồi siêu nhân, rồi đi xe đạp. Tớ bảo đảm hết tuần này tớ sẽ điên thực sự và xin vào trại tâm thần hic. Giờ lúc nào mồm tớ cũng phải lẩm nhẩm tên mấy nhân vật trong đĩa Siêu nhân
Nàng ơi, con còn nhỏ mà. Mẹ chịu khó iu con thêm một chút sẽ thấy chúng thật đáng yêu ngay í mà. Thay vì mẹ chạy theo các trò chơi của con thì mẹ nghĩ ra trò chơi mới cho con đi. VD "Kevin ơi, mẹ con mình cùng đua xe nhé, xem ai về đích trước nào", rồi từ đua xe lái bé sang chơi trò chơi khác. "Oài đua xe mệt quá Kevin đấm lưng cho mẹ với" hihi, đến đoạn này là lãi roài. Túm lại là trẻ con thấy ai chơi với nó nhiệt tình thì cũng dễ nghe lời người đó hơn
Ôi khổ thân bà nhà ấy thế. Do vệ sinh ở nhà không đảm bảo nên tớ cũng bị nhiễm trùng phải uống kháng sinh và đi viện bóc vết thương ra làm lại đấy, đau gần chết, phải tiêm thuốc tê cơ đấy. Nhà ấy có gần viện tư nhân hay phòng khám nào không? Theo tớ, không cần vào viện trung ương cho đông, chỉ cần đưa bà ra viện tư nhân để họ dịch vụ vệ sinh rửa vết thương sát khuẩn chống nhiễm trùng và kê thuốc uống cho đảm bảo, có khi cả tiêm phòng uốn ván nữa. Tớ đang cho con bú nên uốn ván và kháng sinh phải cân nhắc hơn, nhịn mãi không khỏi nên cuối cùng vẫn uống kháng sinh Amoxillyn và viên anfa troay chống sưng, phù nề. Nhà ấy nên đưa bà đi khám 1 lần cho cẩn thận nhé, cần thì chụp phim XQ xem xương có vấn đề gì không? Cẩn thận thì mau khỏi hơn. Tớ khám ở ngay BV Hà Thành khu Hào Nam gần nhà cũng nhanh và tiện, hôm trước vào Việt Hàn ở BV Xanh Pôn đến khổ, cũng chả hơn gì chất lượng cả mà lại đắt hơn nữa
Thôi cố lên mụ ơi, con nghịch còn hơn con ốm ạ vì có khỏe nó mới nghịch. Cứ nghĩ thế làm an ủi nhá. Bán than với cả nhà thêm phát nữa, nhà tớ sau 02 hôm gửi Sếu sang ông bà nội và bác chơi trông nom cho thì sáng qua phải mang về rồi vì con sốt đùng đùng. Cả đêm qua sốt 40 độ. Tối qua bố cho đi khám thì bị viêm họng, sốt virus. Chỉ sợ lây nốt sang cô em thì mẹ cháu chắc toi mất. Hic hic hic!!!
Chúc mừng Trà sau bao ngày mong mỏi nhé! (u)(u)(u)(u)(u)(u)(u)(u)(u) Giữ gìn sức khỏe thật tốt để mẹ con cùng khỏe nhé!
Khổ thân chị Sếu quá mẹ ốm con còn nhỏ Sếu hơi thiệt thòi k đc chăm kỹ đây. Còi nhà tớ cũng đang ho đây chỉ sợ sốt nữa thôi. lại chưa kể đau dạ dày, tiêu chảy chưa chắc đã khỏi . Sao mà tuổi này của mình nuôi con vất vả thế nhỉ ?
Bà mà nhớ được là tôi bái phục bà đấy, tôi cũng chịu không thế nhớ được mặc dù con giai cứ đọc leo lẻo.
ừ đúng, mình phải rủ rê nó sang chơi trò khác và cùng chơi với nó cơ. Cún nhà tớ thích chơi với mẹ lắm nhưng tớ cũng lười chơi 1 tý là chán, mà chơi với nó phải nói nhiều rồi nghe nó nói ung hết cả tai.