Thế hệ chúng ta dạy dỗ con như thế nào?

Thảo luận trong 'Các vấn đề giáo dục khác' bởi mebeonline.vn, 24/4/2012.

  1. mebeonline.vn

    mebeonline.vn Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    9/4/2012
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    27
    Điểm thành tích:
    18
    Chúng ta thường được giáo dục để trở nên những đứa con tốt trong gia đình, nhưng rất ít khi được giáo dục để trở thành cha mẹ tốt. Ở trường được học nhiều môn nhưng chúng ta chưa hề học những môn "để trở thành cha mẹ tốt". Môn học này là cả một nghệ thuật mà chúng ta sẽ phải áp dụng cả cuộc đời kể từ khi có con...

    Bài 1:Cách mẹ Việt ở Bắc Mỹ dạy con

    Con có cần nhất nhất tuân lời?

    Những năm cuối thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21 này, nhịp sống thay đổi nhanh đến chóng mặt. Những mâu thuẫn, khác biệt của hai thế hệ đang ngày càng tăng. Trong nhịp quay quá nhanh ấy, những gì gọi là kinh nghiệm của cha mẹ chúng ta có còn là kim chỉ nam chăng?

    [​IMG]

    Liệu con cái có phải nhất nhất tuân theo mọi lời chỉ dạy ấy? Câu trả lời đó với nhiều người hình như đã có chiều hướng ngập ngừng, đắn đo…

    Theo tôi, sự giáo dục con trẻ chưa bao giờ là chuyện dễ dàng và đầy đủ với các bậc phụ huynh. Tại Bắc Mỹ, một số phụ huynh Việt Nam còn có thêm những thử thách khi phải làm quen với cách suy nghĩ, ứng xử của trẻ con trong một xã hội hoàn toàn mới. Trẻ con thường ngại trò chuyện với cha mẹ, chúng rất bực mình khi phải nghe thuyết giáo hay chỉ trích, phê bình và chúng cho rằng bố mẹ nói quá nhiều…

    Thế nhưng, liên hệ giữa cha mẹ và con cái, nhất là với các con đang tuổi thiếu niên, ít khi suôn sẻ. Thông thường, cha mẹ không chịu tìm hiểu lắng nghe các con của mình, và mặc dù rất yêu thương tận tụy lo cho chúng, đôi khi cha mẹ có thái độ xa cách con cái hoặc xa hơn nữa là buông lời quở trách, phê bình và thuyết giảng luân lý với con cái.

    Bắt đầu lớn là con cái không thích đi cùng cha mẹ nữa. Đi đám cưới họ hàng, du lịch, ăn giỗ ông bà... nếu không có biện pháp cứng rắn là các cậu ấm, cô chiêu diện đủ các lý do để “không đi được”. Điều này là bước đầu tiên khiến các cha mẹ bỗng thấy con mình tuột khỏi vòng tay.

    Hầu hết các gia đình ở hải ngoại ngày nay chỉ có 1 đến 2 con nên mọi tình cảm, vật chất được trao hết cho chúng. Xã hội đang phải đối mặt với hiện tượng mới, đến tuổi đi học, cha mẹ lại sợ con không ăn sẽ ốm không học được. Mắng nhiều quá con cái sẽ căng thẳng thần kinh không tiếp thu bài vở.

    Đến trường, đồ dùng, quần áo, tiền ăn vặt không bằng bạn bằng bè sợ con tủi thân, mặc cảm, bạn bè xa lánh, dẫn đến trầm cảm. Không phải ngẫu nhiên mà hầu hết phụ huynh đều than thở: “Dạy con bây giờ sao khó quá, phải tự mò mẫm, vừa dạy vừa chỉnh sửa...”.

    Theo tôi có 3 khuynh hướng dạy con ở xã hội mới ngày nay...

    Khuynh hướng thứ nhất: ép buộc

    Theo truyền thống Á Đông, cha mẹ thường hay quan tâm quá mức về con cái. Một phần muốn có cuộc sống khá giả hơn của họ ở Việt Nam ngày xưa, một phần muốn nở mặt nở mày với thiên hạ, nên họ tạo rất nhiều áp lực vào con cái để chúng học những ngành mà có thể các em không thích, miễn cưỡng hay không có năng khiếu chuyên môn như – kỹ sư, bác sĩ, nha sĩ, luật sư...

    Chúng ta phải thừa nhận là con cái ngày nay rất năng động và có tính tự lập hơn chúng ta trước kia, nhưng nhiều bậc phụ huynh vẫn không bỏ thói quen áp đặt cách sống của mình lên con cái. Chính cha mẹ đã mất thời gian trải nghiệm cuộc sống để đúc ra những kinh nghiệm quý giá mà con họ chưa có được.

    Đa số phụ huynh đều kỳ vọng rất cao để con cái phải cố gắng, thế nhưng có ít ai tìm hiểu khả năng thực sự của bọn trẻ thế nào. Các em không thể vượt quá khả năng tự nhiên do yếu tố di truyền quy định.

    Sức ép từ cha mẹ vì thế có khi gây ra tác động tiêu cực, khiến con cái lo lắng mỗi khi chúng không đạt được các "kỳ vọng” mà cha mẹ chúng áp đặt cho chúng. Sẽ rất phức tạp nếu ta không kịp thời nhận thấy trẻ chưa sẵn sàng hoặc chưa thể đáp ứng được sự trông đợi của cha mẹ.

    Phần nhiều các bậc cha mẹ thuộc khuynh hướng này mong muốn và giáo dục con cái sao để chúng có thể kiếm được nhiều tiền khi trưởng thành mà quên rằng đó chỉ là một phần trong toàn bộ đời sống của trẻ. Điều đáng lưu ý hơn là những bậc cha mẹ này phải hiểu là chúng ta chỉ muốn dạy cho con trẻ làm cách nào để sống một cách hạnh phúc chứ việc học không phải chỉ đơn giản là để kiếm tiền.

    Việc cố gắng ép con vào khuôn khổ để có thể vượt trội trẻ em khác đồng lứa tuổi xem ra không phải là phương pháp tốt trong việc nuôi dạy con theo quan niệm khoa học ngày nay. Cha mẹ thuộc hạng này quá bảo thủ ý kiến của họ theo kiểu:

    “Thời của ba mẹ đâu có như bây giờ”.

    Thay vào đó, họ không cần biết hay chấp nhận những mặt tốt do sự tiến bộ đem đến. Chúng ta luôn tự hỏi tại sao họ không cùng tham gia học hỏi những tri thức mới để kịp bắt nhịp với con cái và dễ dàng cảm thông, chia sẻ với chúng hơn.

    Nên bắt con vào khuôn khổ từ bé

    Những người con trong khuynh hướng này khi vào đời sẽ rất biết ơn công lao của cha mẹ chúng đã "lo lắng quá độ" để lo cho tương lai các em. Để các em có 1 tương lai sáng chói, một nghề vững chắc và được rất hãnh diện với đời.

    Nhân đọc cuốn sách "Battle Hymn of The Tiger Mother" của bà giáo sư Tiến sĩ ĐH Yale - Amy Chua, người Mỹ gốc Trung Hoa và cho biết rằng nhiều bà mẹ Tây phương cũng khắt khe trong việc dạy dỗ con cái, nhưng chỉ khắt khe tới một mực nào đó thôi. Giáo sư Amy Chua đã liệt kê những luật lệ dành cho 2 đứa con bà ở lứa tuổi 14 và 16 là không được ngủ lại nhà bạn, không được có bạn trai, phải thực tập dương cầm hay đàn vỹ cầm một ngày 3 tiếng, không được xem ti vi hay chơi games trên computer, và phải đạt điểm từ A trở lên cho các môn học ở trường…

    Bà Amy Chua đưa thí dụ như việc tập đàn vĩ cầm hay dương cầm thì một tiếng đồng đầu chỉ là tập cho quen tay với đàn. Hai tiếng đồng hồ sau đó mới giúp con cái đạt được những thành quả hơn người. Vì vậy bà cho biết cha mẹ Tây phương không dùng kỷ luật chính đáng để dạy con và theo dõi kỹ càng cho con thành công đến nơi đến chốn. Bà Amy cũng cho biết, "rất nhiều cha mẹ Tây phương đã tự hỏi là sao những bậc cha mẹ gốc Trung Hoa có nhiều con cái thành công trong nhiều lãnh vực như toán, âm nhạc, và họ không biết cách dạy con của người Trung hoa ra sao? Tôi có thể nói cho họ biết, vì tôi cũng trải qua những việc dạy dỗ hai đứa con tôi".

    Theo bà Amy Chua thì lòng thương yêu của các bà mẹ Á châu có thể hy sinh nhiều cho con cái, họ có kiên nhẫn hơn, để nhiều thời gian dạy dỗ con không mệt mỏi, trong khi các bà mẹ Tây phương tuy cũng thương con, nhưng họ tôn trọng quyền tự do cá nhân, tự lập của con cái hơn…khuyến khích nhưng không mạnh bạo và trực tiếp bằng các bà mẹ Á châu. Các cụ ngày xưa vẫn thường nói: "thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi".

    Trong thời đại mới, chúng ta không đồng ý đến việc dùng roi dạy con cái, nhưng qua sự thành công dạy dỗ của bà giáo sư Amy Chua cũng như hàng triệu bà mẹ Á châu khác ở khắp nơi trên thế giới, thì một điều chúng ta học hỏi được là bắt con cái vào khuôn khổ từ lúc còn bé, thì việc này sẽ giúp rất nhiều cho chúng trong tương lai.

    Nhưng trong thâm tâm có bao nhiêu em vui vẻ, hạnh phúc và hài lòng với số phận của mình.
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi mebeonline.vn
    Đang tải...


  2. mebeonline.vn

    mebeonline.vn Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    9/4/2012
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    27
    Điểm thành tích:
    18
    Rèn con mà không cần "vitamin roi"

    Những tình huống mà các mẹ thấy khổ sở nhất, không biết phải xử trí như thế nào với con thường phát sinh ở những chỗ công cộng, ở nhà người khác. Những lúc như thế các mẹ luôn không biết nên quát con, nên phạt, hay cứ để con phá, về nhà xử sau.

    [​IMG]


    Nỗi đau khổ kinh niên của các mẹ là sợ những người xung quanh chê cười con hư, mẹ không biết dạy nên nhiều khi mẹ xử trí cũng thái quá (cả nuông chiều thái quá vì không muốn mắng/phạt con ở chỗ đông người và cả nghiêm thái quá, thay vì giảng giải thì mẹ phạt luôn cho nhanh).

    Trước khi đi bất kỳ đâu mình cũng nói chuyện với con. Mình cho con biết xem con sẽ đi đến đâu và làm gì ở đó. Con sẽ tham gia chuẩn bị cho chuyến đi (đi chợ thì con viết shopping list, lấy túi; đi bác sỹ (BS) thì con mang theo sổ y bạ, giấy mời của BS; đi chơi thì con chuẩn bị đồ thích hơp). Mình cũng nói cho con biết trước những quy định ở chỗ mình đến (không ăn uống, nói chuyện khi đi nghe nhạc, không la hét, nói to ở nơi công cộng, không gây sự khi chơi với bạn cùng tuổi, nghe lời người lớn, không đòi mua những thứ không có trong shopping-list...).
    Nỗi đau khổ kinh niên của các mẹ là sợ những người xung quanh chê cười con hư, mẹ không biết dạy nên nhiều khi mẹ xử trí cũng thái quá (cả nuông chiều thái quá vì không muốn mắng/phạt con ở chỗ đông người và cả nghiêm thái quá, thay vì giảng giải thì mẹ phạt luôn cho nhanh).

    Sau khi đảm bảo con biết rõ hết những điều trên thì mình và con mới ra khỏi nhà. Ở nơi công cộng, nếu con làm sai, mình sẽ nhắc lại cho con biết luật lệ. Thường thì mình không phải nhắc nhiều vì con sẽ nhớ ra ngay và tự động chỉnh sửa ngay. Nhưng nếu có chuyện gì mới phát sinh (ở nhà không lường trước hết mọi thứ được) thì mình phải giải thích cho con. Tuy mất thì giờ nhưng mình vẫn giải thích (chứ không ngại người ta nhìn vào mẹ con mình).

    Nếu con vẫn làm sai thì lúc này mình sẽ phạt. Đơn giản nhất là mang con về nhà. (Tuy có lỡ việc, mất vui nhưng nhiều lần mình vẫn phải làm như vậy). Mình cũng kiếm một chỗ cho con time-out. Nhiều khi con chỉ cần bình tĩnh lại, nghỉ ngơi một tí thì mọi chuyện lại đâu vào đấy. Phạt time-out không chỉ là phạt cho con nhớ mà còn là để con có thời gian nghỉ và bình tĩnh lại nữa.

    Mình cũng nói chuyện với những người phụ trách (cô giáo, người phụ trách khu vui chơi, bố mẹ các bạn khác...) nhờ họ để mắt đến con mình. Những việc bọn trẻ làm sai thường có thể ngăn chặn được nếu người lớn để mắt sớm tới chúng và nhắc nhở chúng. Nếu con bạn cũng như con mình hay nghịch lại vụng về, có thể làm sai, hỏng, bạn nên nhắc trước chủ nhà cất bớt những đồ quý, đẹp để các con có thể chơi thoải mái hơn, không sợ làm đổ vỡ.
    Mẹ Việt "trị" con ngỗ nghịch kiểu Thuỵ Điển
    Mẹ Việt "trị" con cá biệt kiểu Thụy Điển
    Uốn nắn con theo chiến thuật nhà binh
    Uốn nắn con theo chiến thuật nhà binh
    Thuần phục anh chàng thách thức mọi quy định
    Mẹ Việt dạy con cách xin lỗi như Tây
    Mẹ Việt chọn roi mẹ Hổ hay kẹo chú Sam?
    Mẹ Việt, đừng 'nửa kín nửa hở' với sex

    Người lớn không phải ai cũng có khả năng tổ chức, quản lý trẻ con. Nhiều khi họ cứ thả cho các con chơi cỡ nào chúng muốn xong rồi đến khi chúng làm sai hỏng thì lại mắng hay phạt. Như thế mình cho là không công bằng với các con. Vì thế, trước khi giao con cho một người lớn nào đó trông chừng, bạn nên nhắc họ trông chừng con mình nghiêm ngặt hơn hoặc là hỏi trước các quy định của họ để mình nói trước, dặn trước con mình.

    Con càng lớn càng không thích đi cùng bố mẹ. Nếu con cảm thấy phải đi/bị đi thì nói chung là chuyến đi rất căng thẳng với cả mình và con. Nếu mình không thể làm con có cảm giác là nó được đi thì mình luôn cố gắng giải quyết xong việc càng nhanh càng tốt và cho con về. Trong lúc con chờ đợi, mình thường mang theo sách, đồ chơi, đồ ăn nhẹ cho con để con có việc làm trong lúc chờ mẹ.

    Cuối cùng, mình chia sẻ kinh nghiệm mấu chốt của mình là kiên nhẫn. Những lúc xảy ra chuyện ở nơi công cộng, nếu mình mất kiểm soát thì mọi chuyện chỉ có xấu đi. Mình thường rất bình tĩnh và kiên trì giải thích cho con (và cả cho người khác nữa). Nhiều khi mình thấy mặt mình cũng... "dày". Con phá mà không la hét, nạt nộ hay phạt gì ghê gớm hết, cũng chẳng ngượng ngùng hay e sợ gì cả.

    Nhưng mình nghĩ thằng con mình nó nghịch vậy, mình là mẹ nó không lẽ cứ ngập trong ngượng ngùng xấu hổ kinh niên. Thôi thì sai đâu sửa đó, ráng hạn chế cái sai tới mức tối đa mình có thể chứ cứ ngại, cứ sợ thì khéo mình và con không khi nào được ra đường.

    Mẹ KiKi
     
  3. mebeonline.vn

    mebeonline.vn Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    9/4/2012
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    27
    Điểm thành tích:
    18
    Mẹ Hổ dạy con làm nước Mỹ sửng sốt

    Amy Chua tự xưng là "Mẹ Hổ" có thể vì bà sinh năm Hổ (1962) hoặc có thể vì bà cho rằng mình đã dạy con như một Hổ mẹ – nghiêm khắc đến tàn nhẫn để chúng có thể sinh tồn trong một xã hội cạnh tranh quyết liệt không có chỗ cho kẻ yếu hèn. Cách dạy con ấy được một số người ủng hộ, nhưng đa số sửng sốt, kinh hãi.

    [​IMG]

    Bài "Vì sao các bà mẹ người Hoa giỏi thế? (Why Chinese Mothers Are Superior) đăng trên bản điện tử Nhật báo Phố Wall số ra ngày 8/1 năm nay đã lập kỷ lục hơn 1 triệu lượt người truy cập và 7743 lời bình luận đã lôi cuốn các tờ báo lớn như Time, New York Times... và các đại gia truyền thông như NPR, NBC, BBC vào cuộc.

    Bên kia Đại Tây Dương và Thái Bình Dương, các tờ The Times, The Daily Telegraph, The Guardian... cùng hàng trăm báo đài Trung Quốc, Hongkong, Đài Loan vào cuộc, cùng hàng trăm nghìn cư dân mạng người Hoa trên toàn thế giới phát biểu ý kiến.

    Bài báo nói trên giới thiệu về cuốn sách Battle Hymn of the Tiger Mother (Chiến ca của Mẹ Hổ) dày 256 trang tiếng Anh này kể lại chuyện dạy con trong một gia đình người Mỹ có mẹ gốc Hoa và bố gốc Do Thái.

    XEM THÊM:
    Sốt du học từ trong bụng mẹ
    Có một phụ huynh tên Châu
    Mỹ Linh nhìn cuộc đời qua đôi mắt các con
    Trương Đình Anh tiêu tiền và dạy con ra sao?

    Tác giả bài báo và cuốn sách là bà Amy Chua – còn gọi là Mẹ Hổ người Hoa (Chinese Tiger Mother) – thực sự đã làm rung chuyển nước Mỹ, chủ yếu vì bà dám công khai trình bày cách dạy con độc đáo có phần cực đoan của mình.

    Amy Chua tự xưng là Mẹ Hổ có thể vì bà sinh năm Hổ (1962) hoặc có thể vì bà cho rằng mình đã dạy con như một Hổ mẹ – nghiêm khắc đến tàn nhẫn để chúng có thể sinh tồn trong một xã hội cạnh tranh quyết liệt không có chỗ cho kẻ yếu hèn.

    Cách dạy con ấy được một số người ủng hộ, nhưng đa số sửng sốt, kinh hãi.
    Một người viết: Tôi không thể tin bài báo này. Nhiều người gọi bà là “yêu quái”, kết tội bà “ngược đãi” con, là một “mẫu người nguy hiểm” cho xã hội...

    Trong hàng chục nghìn bức thư gửi về địa chỉ Amy Chua, một số người còn đe dọa tính mạng bà, khiến bà phát hoảng và cảm thấy rất khổ tâm. Đã mấy lần Amy Chua xuất hiện trên đài, báo thanh minh về bài viết ấy.


    Ngay trong ngày đầu tiên phát hành, Chiến ca của Mẹ Hổ được xếp hạng bestseller thứ 6 trên mạng Amazon. Trên Facebook xuất hiện khoảng 100 nghìn lời bình sách này.

    Tiếng tăm Amy Chua càng nổi hơn khi trang bìa tạp chí TIME số cuối tháng 1/2011 in hình ảnh tượng trưng “Mẹ Hổ” cao lớn đứng khoanh tay trước cô con gái nhỏ bé tay cầm chiếc vĩ cầm đang e sợ ngước nhìn mẹ; chính giữa in dòng chữ Sự thật về các Mẹ Hổ (The Truth About Tiger Moms) – tên một bài viết dài trong tạp chí này.

    Khi Amy Chua sang Thụy Sĩ dự Diễn đàn kinh tế thế giới Davos (26-31/2011), các nhà báo khắp thế giới bám riết bà.
    Đài truyền hình Trung ương Trung Quốc CCTV có phát đi một đoạn băng video ngắn phỏng vấn Amy Chua.

    Bà xuất hiện trước ống kính, tươi cười thoải mái trả lời bằng tiếng Anh, đại ý:

    Tôi không phải là chuyên gia giáo dục. Cuốn sách của tôi chỉ là một bản hồi ký chuyện gia đình. Một tờ báo trích dẫn vài đoạn trong sách của tôi và đặt tên là “Vì sao các bà mẹ người Hoa trội hơn?” Tôi đọc rồi và rất không thích cái tên bài báo ấy. Mỗi gia đình có một cách dạy con riêng, tôi không định nêu lên một hình mẫu dạy con cho ai cả ...
     
  4. mebeonline.vn

    mebeonline.vn Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    9/4/2012
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    27
    Điểm thành tích:
    18
    Uốn nắn con theo chiến thuật nhà binh

    Quả thật, trong chuyện uốn nắn một anh chàng bướng bỉnh, quậy phá thì những lời của Bác Hồ quả là đúng đắn quá.

    [​IMG]

    Chặng 3: Nắm thắt lưng địch mà đánh

    Spacial skill là một kỹ năng hết sức quan trọng đối với mình. Việc gì quan trọng việc gì không, việc gì gấp việc gì có thể tà tà, việc gì mất nhiều thì giờ việc gì nhanh gọn, mình cứ phân nhóm, đặt ưu tiên để giải quyết được cùng lúc nhiều việc. Và việc chăm con mình đặt lên ưu tiên số 1, do nó quan trọng, phức tạp, tuy gấp nhưng lại phải thực hiện lâu dài.
    Mẹ Việt "trị" con cá biệt kiểu Thụy Điển
    Mẹ Việt "trị" con ngỗ nghịch kiểu Thuỵ Điển (P2)

    Nhiều người nói rằng họ quá bận nên bỏ qua cuộc gặp mặt của các phụ huynh. Mình thì hoãn một cuộc họp để tham gia bữa picnic với lớp con. Bọn mình thu xếp để cả hai bố mẹ cùng tham gia mọi hoạt động ở trường con. Chỉ trừ khi một người quá bận thì người kia mới đi một mình và không khi nào bọn mình bỏ lỡ các cuộc họp, cuộc gặp mặt, hoạt động ở trường của con. Bọn mình đến sớm gặp cô giáo của con ở trường để trao đổi vài phút mỗi ngày. Những chuyện con ở nhà cô cần biết, những chuyện con ở trường mình cần hay.

    Mình trò chuyện với bạn bè con và bố mẹ của chúng. Mình đón bạn con về nhà chơi và cho con đến chơi nhà bạn khi bố mẹ bạn đồng ý. Bọn mình không chỉ gặp giáo viên chủ nhiệm mà gặp cả các thầy cô bộ môn. Mình viết thư và hỏi thăm tình hình của con.

    Mình khuyến khích con viết thư cho thầy cô giáo của con. Thư từ trường gửi về thường là những lời khen con có nhiều tiến bộ (nghĩa là trước đó con dở ẹc nay có khá lên). Mình kể cho con nghe việc thầy cô khen con đã rất cố gắng để ngoan lên. Điều này giúp con rất phấn chấn và muốn làm tốt hơn nữa. Mình thường nói với con rằng mình muốn biết mọi chuyện về con vì điều đó rất thú vị hơn nữa là để mình có thể giúp con ngay nếu có chuyện gì không hay xảy đến với con.

    Nhờ đặt việc chăm con lên ưu tiên số 1, bọn mình luôn sắp xếp được thời gian để chơi cùng con, dạy con học, trò chuyện cùng con. Nghĩ cho cùng, mỗi ngày mình chỉ gặp con 3-4h. Buổi sáng 1h từ lúc con tỉnh giấc đến khi con đến trường. Buổi chiều 3h từ khi mình đón con đến khi con đi ngủ. Sau 8h tối, khi con đã ngủ thì mình tha hồ muốn làm gì thì làm. Không lẽ 8h ở công sở cộng với 4-6h buổi tối không đủ để mình làm việc sao?

    Giữa việc rửa bát và việc đọc sách cho con, tất nhiên đám bát đũa bẩn sẽ phải nằm chờ chứ mình không để con mình phải đợi mẹ. Bọn mình cùng con đi bơi, đi chơi hockey. Cả nhà cùng chuẩn bị cho các bữa picnic hay du lịch. Nội khóa ngoại khóa, lúc con ở trường khi con ở nhà... lúc nào con cũng yên tâm có bố mẹ ở bên con. Mỗi khi con cần con luôn biết con có thể tìm thấy bố mẹ.

    Nhờ luôn theo sát con, mình đã hiểu con hơn, uốn nắn kịp thời những lỗi của con (trước cả khi tội lỗi xảy ra) nên con đã tiến bộ hẳn lên. Sau 2 tháng, đến các bạn trong lớp con cũng nhận ra là con đã tiến bộ rất nhiều. Con vui vẻ và bớt cáu bẳn. Sinh nhật con vào tháng 4, hầu như cả lớp con đến dự tiệc bơi của con, kể cả vài bạn chưa biết bơi.

    Chặng 4: Kiên trì vô hạn, tấn công kiên quyết, đoàn kết hiệp đồng, lập công tập thể

    Quả thật, trong chuyện uốn nắn một anh chàng bướng bỉnh, quậy phá thì những lời trên của Bác Hồ quả là đúng đắn quá (mình chỉ thay chữ "trung thành" bằng chữ "kiên trì" thôi).

    Trong nhiều bài viết, mình luôn nói về sự kiên nhẫn trong dạy dỗ con cái. Với những bạn cá biệt thì bố mẹ cần kiên nhẫn gấp nhiều lần. Sẽ không có đứa trẻ nào bướng bỉnh nếu bố mẹ chúng có đủ kiên nhẫn để chỉ bảo chúng. Mình không tin là trẻ con có thể ngoan ngay lập tức, nghe lời và hiểu chuyện tức thì.

    Ngoan cũng là một quá trình con nhận thức, hiểu biết sự việc, biết phân biệt đúng và sai và đủ bản lĩnh để lựa chọn làm theo cái đúng. Có thể con bướng vì con chưa hiểu ra vẫn đề. Ngay cả khi hiểu rồi con vẫn chưa biết phải xử sự thế nào cho đúng. Ngay cả khi biết cái gì là đúng, con vẫn chưa sẵn sàng tâm thế để thực hiện theo, càng chưa tạo thành thói quen làm theo điều đúng ngay từ đầu.
    Nhiều người bảo mình là "vitamin roi" có thể làm trẻ hiểu nhanh hơn, biết rõ đúng sai và vào nếp ngoan nhanh hơn. Vậy ra, lâu lâu hết "vitamin roi" ta lại phải bổ sung sao??

    Nhiều người bảo mình là "vitamin roi" có thể làm trẻ hiểu nhanh hơn, biết rõ đúng sai và vào nếp ngoan nhanh hơn. Vậy ra, lâu lâu hết "vitamin roi" ta lại phải bổ sung sao?? Mình thì tin là "kiên trì là mẹ của thành công". Hôm nay con chưa hiểu, chưa thay đổi thì mai mốt con sẽ hiểu, sẽ thay đổi, miễn là mình dành cho con đủ thời gian.

    Nói như vậy không có nghĩa là con có thể hư bao lâu con muốn. Bọn mình khoanh vùng, tập trung sửa từng lỗi cụ thể cho con và dứt khoát không bỏ cuộc. Khi con suy nghĩ rất tiêu cực, hay nghĩ đến cái chết, hay nghĩ rằng mọi chuyện sẽ sai sẽ hỏng, bọn mình trao đổi, giúp con giải quyết dứt điểm chuyện này trước khi chuyển qua tội lỗi kế tiếp. Con có quota cho từ "chết". Mỗi ngày, sau khi con đã xài hết quota thì con không được nói đến điều đó nữa.

    Ngày nào con không nói đến cái chết một cách lãng xẹt con sẽ được khen. Sau một thời gian tập suy nghĩ tích cực, con thật sự thấy vui vẻ và thoải mái. Trong một bài viết về những điều con có thể làm được, con viết rằng " Tôi có thể suy nghĩ tích cực (bên cạnh việc con có thể đi xe đạp, bơi, nấu cơm...) và đang luyện tập để không còn suy nghĩ tiêu cực nữa".

    Bài viết đó của con được cô tặng hẳn 2 stickers. Bọn mình thì tất nhiên là rất đỗi vui mừng vì trong 6 tháng đó, thật tình nhiều khi mình cũng muốn chết quách để khỏi phải nghe con nói những lời đầy yếm thế.

    Đoàn kết hiệp đồng là kinh nghiệm quý báu đối với mình và cả thầy cô giáo con. Nhờ việc trao đổi thường xuyên nên giữa mình và thầy cô giáo của con luôn nhất quán trong đường hướng uốn nắn anh chàng cá biệt. Cũng có những lúc một trong hai bên mệt mỏi, bên kia lại động viên và giúp đỡ thêm.
    Mẹ Việt chọn roi mẹ Hổ hay kẹo chú Sam?
    Mẹ Việt dạy con cách xin lỗi như Tây
    'Tẩu hỏa' nuôi con nửa tây nửa ta
    Mẹ Việt, đừng 'nửa kín nửa hở' với sex

    Con mình hiểu rõ là cô và mẹ luôn có liên hệ mật thiết (họ viết thư, gọi điện, kết bạn trên facebook) và luôn đồng thuận, ủng hộ quyết định của nhau nên con vững tâm hơn trong quá trình "cải tạo" của mình. Nhiều chuyện cô không tiện góp ý với con thì mẹ lên tiếng. Có những tội lỗi của con ở nhà mà "tự nhiên cô biết" để nhắc nhở khiến con càng tín nhiệm cô hơn.

    Từ cô chủ nhiệm lớp 1, đến cô giáo dạy lớp 2 (nơi con học một số môn), đến các thầy cô dạy thể dục, dạy nhạc, sinh hoạt ngoại khóa cùng với bố mẹ đều hiểu về vấn đề của con và thống nhất cách thức giáo dục con. Mình nghĩ điều này đã giúp con loại bớt được nhiều âu lo, phân vân và dễ dàng hơn khi chấp nhận để người khác giúp đỡ con, chấp nhận thay đổi bản thân con vì "tất cả đều nói thế".

    Sự tiến bộ của con khiến cả bố mẹ cả cô giáo đều rất đỗi vui mừng. Nhưng người vui nhất có lẽ là con. Trong buổi họp phụ huynh, con nói rằng "con vui vì thật dễ chịu khi người ta trở nên ngoan hơn". Con thấy mình vẫn còn những khuyết điểm (nói to, nói leo, đôi khi cáu bẳn...) nhưng con biết con phải làm gì vì tự con chủ động trao đổi cách thức giải quyết với cô và bố mẹ.

    Thật sự thành công bước đầu này thuộc về tất cả mọi người. Cả bọn mình và cô giáo và đặc biệt là con đều tự hào vì đã kết thúc năm học đầu tiên với những tiến bộ vượt bậc của con.

    (Mẹ KiKi)
     
    KuHim thích bài này.
  5. ntphuonganh1

    ntphuonganh1 Thành viên mới

    Tham gia:
    26/3/2012
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    6
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Uốn nắn con theo chiến thuật nhà binh

    Bố mẹ cần phải hiểu hết được tâm tư của con cái , qua đó mới có cách dạy dỗ con đúng mực
     
  6. KuHim

    KuHim Sp tăng khả năng thụ thai , Vitamin cac loai

    Tham gia:
    26/3/2011
    Bài viết:
    15,663
    Đã được thích:
    12,410
    Điểm thành tích:
    3,813
    Ðề: Uốn nắn con theo chiến thuật nhà binh

    Thông tin rất hữu ích, cảm ơn chủ top
     
  7. goimon-hanoi

    goimon-hanoi Gọi món trực tuyến nhá :)

    Tham gia:
    4/4/2012
    Bài viết:
    1,029
    Đã được thích:
    139
    Điểm thành tích:
    103
    Ðề: Thế hệ chúng ta dạy dỗ con như thế nào?

    các cụ có câu dạy con từ thủa còn thơ mà :)
    nhưng mà vấn đề du nhập văn hóa phương tây trong cách dạy con vào Việt Nam còn hạn chế lắm haizzzzz
     
  8. Khánh Vi

    Khánh Vi Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    14/1/2010
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    21
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Rèn con mà không cần "vitamin roi"

    Thực ra, việc sử dụng chất xúc tác "roi" cần phải bàn đến là sử dụng trong hoàn cảnh nào và dùng sao cho hiệu quả?! Phương châm của E là không đánh nhiều, nhưng một khi đã đánh là phải nghiêm và thật đau. Cho dù là 1 cái thôi, nhưng cũng phải để cho con biết là vì sao con bị đánh và tội đó có xứng đáng bị đánh hay không. Tất nhiên, mình cũng phải giải thích cho con hiểu con nên làm như thế nào. Nhiều khi em bắt gặp những ông bố bà mẹ đánh con như quân hằn quân thù, để rồi kết quả sau đó, con cái vẫn hư (nhờn roi) hoặc thậm chí là làm vụng trộm bố mẹ. Thế là, cái roi tự nhiên thành phản tác dụng, không còn là công cụ để cứu vãn tình thế mỗi khi bất lực trong lời nói với con.
     
  9. mebeonline.vn

    mebeonline.vn Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    9/4/2012
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    27
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Rèn con mà không cần "vitamin roi"

    that's right ....... nhìu pama chỉ đánh con vì con phạm lỗi, nhưng cuối cùng bé zẫn ko hiểu đx mình sai ở điểm nào, wan trọng là làm sao để bé biết điểm sai mà sửa đổi .......
     
  10. hmthanh

    hmthanh Thành viên chính thức

    Tham gia:
    18/4/2012
    Bài viết:
    250
    Đã được thích:
    102
    Điểm thành tích:
    43
    Ðề: Uốn nắn con theo chiến thuật nhà binh

    Bài này hay, thanks chủ top nhá :D
     

Chia sẻ trang này