Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Nhà dì em 3 con gái rồi, nhưng tị với nhà anh chồng nên quyết tâm sinh con trai bằng được và cuối cùng cũng sinh được. Giờ 4 đứa con lít nhít (đẻ sát ạ) nên vất vả vô cùng . Thằng ku thì chiều hết biết nên nó còn nhỏ đã hư rồi.
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. tam nam bất phú - tứ nữ bất bần, chửa rồi thì đẻ chứ chảng lẽ lại bỏ, bỏ là giết người đấy, cứ khuyên bạn đẻ thôi mẹ nó ạ, kệ đời, đến đâu hay đến đó, nhà tớ cũng 2 con gái,giờ tớ sinh cũng 2 gái, tớ kệ, chẳng nghĩ gì
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Đang dự tính có tập 2, thích con gái cơ, hẻm biết có ra gái không, hay lạ tuồn thêm 1 siêu quậy nữa.
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Chị ơi, đẻ được 1 đứa con, rồi nuôi nó vất vả lắm chị ạ. Nếu con khỏe mẹ khỏe thì còn được. Nếu mà phải đứa hay ốm vặt chỉ khổ phụ nữ thôi chị ạ. Nên thôi cố đẻ đủ tiêu chuẩn nhà nước thôi.Hi. Còn phải làm nhiều việc khác nữa chứ.
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Con cái là Lôc Trời ban phải không các chị. Em post bài này nên các chị đọc nhé Chị Lan dẫn nhân viên đến đưa giấy tờ cho tôi, giọng the thé: “Mày giải quyết chế độ bảo hiểm xã hội cho nó hộ chị cái. Công việc đang đầy ra thì lại đi nạo thai. Vợ chồng yêu nhau quá mà. Vô dạng!”. Lộc trời Chưa đầy một tháng, thấy chị Lan rụt rè lên gửi tôi chứng từ, để nghỉ hưởng chế độ bảo hiểm do hút thai. Đến lượt tôi trêu: “Chị vô dạng”. Chị đỏ mặt phân bua: “Đã nghiên cứu cẩn thận các cách tránh thai, rồi quyết định dùng thuốc tiêm, thế mà...”. Anh chị đã có hai đứa con đẹp như thiên thần, “kế hoạch” cũng là phải. Tôi chép miệng nghĩ, lại một đứa trẻ nữa đầu thai nhầm nơi. Chị Mai hôm lên đưa tôi giấy xin nghỉ đi khám thai định kỳ, nước mắt nước mũi vòng quanh: “Chị thương con quá em ơi, hai đứa còn nhỏ, chị thì sơ xẩy đi đặt vòng thế nào mà cuối cùng… Giờ bốn tháng rồi, ai nỡ bỏ …”. Nhìn chị mếu máo tôi cũng thấy xót. Thai lớn rồi, phá đi không đành, mà đẻ ra thì nheo nhóc, để con thiếu thốn tình thương, sự chăm sóc chu đáo thì tội quá. Chị cứ khóc lóc, âu lo, mặt buồn rười rượi. Sang tuần, một ngày trời mưa ướt át có người gọi cho tôi, xưng là chồng chị Mai đến đưa giấy tờ nghỉ vì thai chết lưu. Sau đó chị gọi cho tôi, thở hổn hển: “Chị thề, chị chả làm gì “nó”, phải tội lắm. Hay vì thấy chị lo nghĩ quá mà “nó” không thiết chào đời cũng nên. Nhưng quả thật chị cũng thấy nhẹ người…”. Tôi tin lời chị và chỉ còn biết tự nhủ: Ôi chao, có hàng trăm lý do vì sao các bé không thể chào đời. Có lần tôi cả gan mang lý thuyết ra hỏi: “Sao chị không uống thuốc tránh thai, vừa đơn giản, tiện dụng, hiệu quả cao”. Bà chị khó tính xì luôn cho một tràng: “Ừ, hiệu quả lắm. Tịt luôn cả đẻ chứ chả chơi. Uống thuốc ấy nhiều hại lắm, không dùng lâu dài được đâu, muốn thành đàn ông luôn hả?”. Tôi lẩm bẩm, tại các chị chẳng đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng nên mới thế. Song đôi lúc tôi cũng thấy hoang mang, nhiều các biện pháp phòng tránh thai vậy mà sao con số “vỡ kế hoạch” phải vào viện “giải quyết” vẫn chiếm số khá đông. Đứa bạn gái nghe thắc mắc liền nhìn tôi cười: “Chẳng lý giải được đâu, nó là cái số, cái duyên cả thôi”. Rồi nó bâng quơ tuyên truyền điều răn của nhà Phật: “Cha mẹ tu nhân tích đức thì con cái được nhờ. Với lại con người ta, nếu kiếp này sống tốt, ăn ở hiền lành, cứu giúp người khốn khó thì kiếp sau sẽ được báo đền, trở thành con người nhân đức chẳng hạn, còn nếu làm điều ác thì chẳng thể nên người…”. Tôi chợt nhớ đến chuyện của Xuân bạn tôi. Hai người lấy nhau, hai gia đình phấn khởi, náo nức tổ chức linh đình, mỗi bên cho một ít để rồi đôi bạn trẻ không thiếu bất cứ tiện nghi cần thiết nào cho một ngôi nhà. Chờ đợi mãi không có thai, đến nửa năm sau thì Xuân bắt đầu sốt ruột, than vắn thở dài hỏi han những người đi trước. Có lần ngày rằm, nó lên chùa thắp hương thì chợt gặp hai sư thầy khác nhau, đi qua nó, hai thầy đều phán: “Số cô cẩn thận không có con đâu”, nó mếu máo đi xem bói thì thầy cho biết phải cung tiến và làm điều thiện. Nó hào phóng công đức cho nhà Chùa khá nhiều gạo và tiền cho yên tâm. Sung sướng làm sao khi hai tháng sau nó đậu thai, cả nhà vỡ òa trong niềm vui khôn xiết. Nó được cưng chiều hết mực, đi đâu cũng được chồng đưa đón… Trước ngày dự sinh của nó một tuần, tôi nhắn tin: “Đẻ chưa?”. Không thấy trả lời, mãi tối mới thấy chồng nó nhắn lại: “Con anh xấu số chẳng ở được với vợ chồng anh”. Tôi choáng váng, đau nhói tim. Khổ thân nó, sao lại vất vả đường con cái đến thế! Tôi không dám hỏi thêm bởi biết gia đình họ đang đau buồn. Sau một người bạn cho biết Xuân yếu không rặn đẻ được, khi quyết định mổ thì đã muộn. Bị mổ đẻ thế nên phải ba năm sau mới có thể có chửa lại, mà cũng không ai dám chắc điều gì. Nó nói thêm một điều mà không ai có thể kiểm chứng: “Cũng tại bố mẹ Xuân làm bác sỹ mà chẳng có y đức nên nó phải gánh hậu quả”. Thế mới hay, con cái là lộc trời ban!
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Mỗi người có một số phận khác nhau. ĐÚng là không cưỡng lại được số trời.
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Tâm sự chia sẻ của mẹ nó hay giúp mình học hỏi được nhiều thứ!
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Mình cũng thích con gái vì nó tình cảm, chăm lo, lo lắng cho cha mẹ nhiều. Cứ xét từ mình mà ra. Mình thì thấy là đứa nào mà tỉnh cảm thì từ bé nó đã tình cảm, không phải đứa trẻ nào nhỏ thì tình cảm, lớn thì không tình cảm đâu. Cu tí nhà mình không tình cảm lắm.
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Không hẳn đâu mẹ nó ah. Mẹ mình có 3 con gái đây, mình là lớn nhất. Mình thấy bình thường thôi.
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. nhà mình thi mình không tình cảm bằng em trai mình. em trai mình tình cảm với mẹ hơn. hi hi. mình chả tình cảm với ai cả hi hi
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. mà nhà mình 2 gái rùi. đang tính làm tập nứa đây. có mẹ nào có bí quyết sinh con trai không?
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Có nhiều cách lắm chị ạ. Nhưng không biết có áp dụng được không thôi. Ví dụ như cách đi canh trứng cũng tốn thời gian, công sức lắm đấy...
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Mình có 2 nhóc rồi. Mình thì nghĩ đến việc nuôi con cũng mệt lắm, nhưng chồng mình thì muốn sinh thêm đứa nữa. Đúng là mấy ông không sinh, và nuôi con nên lúc nào cũng mạnh mồm.
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Nhà em cũng hai trai đây. Chỉ có em là thích có con gái để quấn quýt thôi, chứ nhà chồng em thấy em có thêm con trai nữa mà vẫn vui vẻ lắm. Mà nhà chồng em thì toàn cháu giai thôi có 5 đứa cháu cả nội cả ngoại thì đều là giai cả, đến ku thứ 2 này của nhà em thì tổng là 6 giai rồi đấy nhé. Thiếu gái trầm trọng. hichic
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Cứ nói là đẻ con nào cũng được. Nhưng em thấy đẻ con trai thì các ông ấy chả vểnh mặt ngẩng cao đầu, mồm thì chém gió thôi rồi.
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Nhà mình cũng 2 trai, 2 đứa em chồng cũng là con trai và đẻ được mỗi nhà 1 trai rồi, tổng cộng trong nhà có 4 dâu và 7 trai. Chán lắm. Thèm con gái mà cũng khó lắm. Đi xem bói người ta bảo mình sinh con 1 bề. Bố chồng còn trêu là bố đi xem tử vi rồi người ta bảo là bố mẹ đẻ đến đứa thứ 7 vẫn là con trai nên các con cứ thế mà phát huy.
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. nhà em cũng thèm con gái có giai rồi xã thỉnh thoảng giục sinh nhưng mà em chưa chịu vì còn dang dở nhiều công chuyện.
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. Hôm qua mình đi cùng đứa em đi siêu âm mới thấy có nhiều người không có hạnh phúc được làm mẹ. Có một cô bé ở tận Tuyên Quang xuống Hà Nội để khám vì đã 23 tuổi rồi mà chưa 1 lần có kinh. Bác Tuyết Minh nói rằng tử cung của em ấy bé tẹo bằng ngón tay cái thì khó lắm. Nhưng bác vẫn khuyên để bác điều trị cho một thời gian xem có được không. Em ấy vừa khóc vừa than là sắp tính chuyện cưới xin với người yêu rồi, tình hình thế này chắc chả ai dám lấy cháu. Được bác ấy động viên 1 hồi thì cũng đồng ý theo bác ấy để điều trị. Khi e ấy đi ra ngoài bác Minh bảo tử cung bé tẹo, mà không điều trị sớm từ 17-18 tuổi đến bgio mới điều trị thì cũng khó. Đấy không phải ai cũng hạnh phúc được một lần làm mẹ.
Ðề: Tâm sự của bố, mẹ sinh con một bề. kể ra cũng khổ nhi? mà lúc dậy thì không thấy có kinh sao không đi khám nhi? tử cung bé thế mà có bầu thì cũng khó giữ. hic nhưng mà cầu cho em ấy chữa được bệnh