Tranh luận: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

Thảo luận trong 'Trường lớp, học hành' bởi tame, 10/9/2012.

  1. tame

    tame Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    30/11/2011
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    45
    Điểm thành tích:
    18
    [​IMG]
    Thưa cô giáo, chiều nay trên đường đưa con đi học, tôi vô tình nhặt thấy trên vỉa hè … bản kiểm điểm của một học sinh lớp 4. Bản kiểm điểm viết: “ Hôm nay, trong giờ khai giảng em không nghiêm túc. Em nghịch bóng bay, không đứng thẳng…Em hứa sẽ không bao giờ như thế nữa. Mong cô tha lỗi cho em…” Phần xác nhận có chữ ký của phụ huynh ghi: “ Chúng tôi sẽ nhắc nhở, uốn nắn để cháu nghiêm túc hơn. Xin cảm ơn cô giáo”.

    Nét bút trẻ thơ khá sạch đẹp, vài chỗ không hiểu vì lý do gì bị nhòe mờ? Rất có thể trò đã khóc trong khi viết? Không hiểu cảm giác cô giáo khi đọc bản kiểm điểm của học trò thế nào? Có thể cô đã quên, đã vứt nó vào một xó xỉnh nào đó. Nhưng với tôi, vô tình đó lại là những dòng chữ rất ám ảnh. Tôi chẳng hề muốn chuyện bé xé ra to. Điều đáng nói là dường như đứa bé không có lỗi.

    Không ai đứng ra bảo vệ hay bênh vực một đứa trẻ mới lên 9 tuổi. Không nền tảng đạo đức nào là chỗ dựa cho tâm hồn trẻ thơ. Người đáng phải viết kiểm điểm, phải chịu án phạt chính là chúng ta- những người lớn, là nhà trường khốn khó và xã hội đang khốn cùng này?

    Thưa cô giáo, nhà trường cho trẻ mang bóng bay đến để làm màu cho lễ hội tại sao không cho chúng chơi? Có quy định, quy chuẩn nào của nhà trường và pháp luật về việc đứng thẳng hay không thẳng? Đứng như thế nào là đúng cách và được phép. Theo văn bản của đứa bé thì “ Nghịch bóng bay và không đứng thẳng” đã trở thành “lỗi”? Điều gì ép đứa trẻ phải cam kết một điều rất khó thành hiện thực: “không bao giờ như thế nữa”? Nhà trường vô tình hay cố ý xúi bẩy bọn trẻ tư duy, cảm xúc và sống không trung thực? Sau hành vi này của trò, có nhất thiết phải lôi kéo bố mẹ chúng vào để sự việc trở nên căng thẳng một cách không cần thiết? Nếu là phụ huynh đứa trẻ, cô giáo có cảm thấy mình bị làm phiền? Có thể đặt vấn đề: thầy cô “làm căng” để phụ huynh phải thường xuyên: cảm ơn”, biết ơn, chịu ơn và cả … tạ ơn? Có bao giờ cô giáo tự hỏi: Hàng chục năm qua, ngay cả khi còn ngồi trên ghế nhà trường, bản thân cô giáo có nhận thấy tất cả các chương trình khai giảng đều không thực sự vì trẻ hay hấp dẫn con trẻ?

    Câu hỏi cuối cùng là: hình phạt của cô, bản kiểm điểm khổ ải, không trung thực của trò và thái độ nghiến răng giả vờ nghiêm túc của phụ huynh sẽ mang đến điều gì có lợi cho gia đình, nhà trường và cả xã hội?

    Thưa cô giáo, viết đến đây tôi cứ tưởng tưởng ra gương mặt cậu bé. Chắc hẳn khi chịu trận, thần thái cậu bé chẳng thể “rạng ngời” như rất nhiều gương mặt học sinh, thầy cô hay quan chức được lên các kênh truyền hình trong ngày khai giảng sớm 4-9 hay tối nay. Tôi cố hình dung tâm trạng của bố mẹ đứa trẻ khi ký vào bản kiểm điểm này. Họ có quyền lo lắng về môi trường giáo dục quá khắc kỷ, cứng nhắc và rất thiếu tình thương yêu con trẻ? Những hình phạt này có làm cho họ bị tổn thương? Họ sẽ liên hệ gì tới việc thầy giáo đánh học trò dã man ở TP Thái Nguyên, cô bảo mẫu tra tấn trẻ nhỏ một cách khốn nạn ở Đồng Nai hay cô giáo chửi rủa, lăng mạ học sinh ở Hải Phòng?...

    Thưa cô giáo, nhiều năm qua, ngành Giáo dục đã sử dụng tối đa công suất từ Không, NÓI KHÔNG. Nào là: Không xúc phạm nhân phẩm học sinh; Không được đánh học sinh dưới mọi hình thức; Không cho học sinh đứng suốt tiết hoặc trước cửa; Không được đuổi học sinh ra khỏi lớp; Không được cho học sinh chép phạt; Không được làm cho học sinh khủng hoảng tinh thần. . .

    Rất nhiều giáo sư, tiến sỹ, nhà khoa học, nhà giáo đã trình bày rổn rảng các phương pháp luận Đông- Tây chung quanh đề tài này. Các quan chức thì không ngừng đấm tay lên trời để khẳng định quyết tâm thay đổi chất lượng giáo dục đạo đức trong nhà trường. Nhưng như cô giáo biết, cho đến nay chúng ta vẫn chỉ sở hữu một nền giáo dục thiếu triết lý. Cái mà chúng ta đang có chỉ là một cỗ máy giáo điều khổng lồ nhằm đúc ra những lô sản phẩm NGƯỜI bị nhồi sọ, ngoan ngoãn, biết tuân thủ, chấp hành, quen được dẫn lối, đưa đường…

    Thưa cô giáo, trong thư riêng, đề cập quá nhiều đến những vấn đề to tát e rằng không lịch lãm cho lắm.

    Để kết thúc phần trình bày của mình tôi xin được nhắc về hai cuốn truyện nhỏ: Totto Chan cô bé ngồi bên cửa sổ và cuốn Nhật Ký Anne Frank. Có thể cô chưa đọc hoặc đọc rồi nhưng đã quên. Dù ở Hà Lan hay Nhật Bản, hai câu chuyện cách nay hơn 60 năm vẫn nhắc tôi và rất nhiều thế hệ phụ huynh, học sinh về tình yêu thương vô cùng trân quý của những người thầy trước những học sinh đầy cá tính, rất...cá biệt như Toto Chan hay Anne Frank.

    Anne Frank mắc tật rất hay nói chuyện riêng trong lớp. Thay vì kiểm điểm, thầy Keptor liên tiếp giao cho Anne viết bài luận “khẩu liên thanh”, “khẩu liên thanh hết thuốc chữa” hay“ Quác quác quác, bà Liến thoắng oang oác”. Một “hình phạt” rất thông minh, hóm hỉnh, sâu sắc. Phần mình, Anne biện minh với thầy rằng Nói là một nhu cầu. Nói nhiều là một đặc tính của phụ nữ. Mẹ mình cũng nói nhiều. Mình sẽ cố hết sức để kiềm chế cá tính nhưng làm sao chữa trị được một tật di truyền? Khi khác để chơi khó lại thầy, Anne viết thơ về ông bố thiên nga, bà mẹ vịt và ba con vịt con. Vịt con bị ông bố đánh suýt chết vì nói nhiều… Thầy Keptor đã không tự ái. Không những thế, Anne được phép nói chuyện trong lớp và không phải làm bài luận.

    Thầy Keptor không thể ngờ rằng câu chuyện này được Anne Frank ghi chép lại trong nhật ký. Chẳng bao lâu sau cuốn sách đã làm rung động trái tim của hàng triệu người trên toàn cầu. Và tên tuổi cũng như tấm lòng của người thầy sẽ mãi lưu danh cùng cô bé học trò “vẫn sống ngay cả khi đã chết”.

    Thưa cô giáo, câu chuyện của Totto Chan cũng là một bài học thật khó quên.

    Toto Chan bị đuổi khỏi trường học đầu tiên vì quá nhiều những hành vi, lời nói, ứng xử khác thường, bất thường. Khi thì lật mở ầm ĩ hàng trăm lần cái mặt bàn. Lúc đứng giữa lớp dõi theo hay chuyện trò với những người hát rong. Lần khác lại hồn nhiên tâm sự với chim nhạn… May thay cho Totto Chan, cô bé đã gặp được ngôi trường Tomoe Gakuen lạ thường và phương pháp giáo dục.. dị thường của thầy Kobayashi. Cô bé có thể thay đổi ước mơ vài lần trong ngày. Thày Kobayashi có thể ngồi nghe trò luyên thuyên suốt bốn giờ. Thày không hề giận trò khi Totto Chan không thích bài hát của mình về trường. Trong lần Totto Chan bới tung nhà vệ sinh để tìm ví bị rơi, thày không la lên: “Trời ơi, cháu đang làm gì đấy?” hay “Chấm dứt đi, nguy hiểm lắm, bẩn quá”, Thày chỉ hỏi “Cháu sẽ hót trả vào bể sau khi tìm được ví chứ?”…”Rõ ràng niềm vui mà Tôt-tô-chan có được một phần là do thầy hiệu trưởng đã tôn trọng em, thầy không mắng mà ngược lại còn tin vào em”.

    Hơn thế nữa lúc nào thày Kobayashi cũng dịu dàng với Totto Chan:“Em biết không, em thật là một cô bé ngoan”. Totto Chan là hiện thân, nguyên mẫu của tác giả Tetsuko Kuroyanagi. Ngôi trường Tomoe Gakuen chỉ tồn tại trong hai năm. Thày Kobayashi đã mất năm 1963. Nhưng ngôi trường đó, người thày khả kính đó đã thay đổi số phận Tetsuko Kuroyanagi và trực tiếp tạo nên một huyền thoại Totto Chan.

    Thưa cô giáo, nếu ngày khai trường năm nay cô quên đi một án phạt lạnh lùng. Nếu như cả năm học mới, cô sẽ luôn hành xử như thầy Keptor, Kobayashi, biết đâu đó trong tương lai không xa chúng ta sẽ có những học trò rạng danh như Totto Chan, Anne Frank…

    Đầu năm học mới, xin gửi tới cô giáo và nhà trường lời chào trân trọng!
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi tame
    Đang tải...


  2. Thai Anh

    Thai Anh

    Tham gia:
    28/2/2008
    Bài viết:
    10,691
    Đã được thích:
    2,098
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    bài viết hay quả, cảu chủ top hay st ở đau đấy ạ
    Đôi khi các thầy cô giáo áp đặt lên con trẻ và quy chụp cho chúng những cái lỗi mà o đáng là lỗi, cái non nớt trong đầu chúng là co giáo là những ig fđáng sợ hơn là ng mà con muốn trao đổi hay học hỏi, đừng làm con trẻ sợ chính những ng đang dạy dỗ mình mà hãy để con trẻ tôn trọng chính mình
     
  3. janess

    janess Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    14/9/2011
    Bài viết:
    1,895
    Đã được thích:
    309
    Điểm thành tích:
    223
    e nghĩ có thể do cháu nghịch ngợm quá (trường hợp cá biệt ấy ạ, chứ trong 1 lớp nhiều học sinh lắm ạ, chắc có 1-2 bạn bị vậy thôi ạ) trong lúc khai giảng nên cô mới xử lý như vậy. trong khi các bạn trật tự chào cờ nghiêm ngắn mà cháu như vậy là ảnh hưởng đến toàn trường rồi ạ. ai cũng như cháu thì cô khó quản lớp lắm ạ. e chưa có cháu, nhưng e cũng rất ủng hộ cách dạy các cháu theo kiểu nghiêm khắc và có kỷ luật ạ. lúc học ra học, chơi ra chơi ạ.
     
  4. bexinh_12

    bexinh_12 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    29/7/2011
    Bài viết:
    3,495
    Đã được thích:
    637
    Điểm thành tích:
    823
    Ðề: Re: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Ngày bé, mình nhớ có lần cả lớp đến chơi nhà cô chủ nhiệm nhân ngày 20/11. Bọn trẻ con nhà quê chúng mình cả 1 lớp chỉ có bó hoa, quyển sổ, cây bút và 1 bức tranh đến với cô cũng sự háo hức và lòng chân thành. Trong câu chuyện của mình, cô thản nhiên nói: ở trên này, học sinh nào cũng phải thăm cô giáo trong ngày 20/11 cũng với bó hoa, gói quà và cái phong bì con con.
    Câu nói của cô làm mình ám ảnh tới tận giờ cùng với hàng loạt hình phạt của cô.
    Ôi! Nghề giáo
     
  5. susan2004

    susan2004 Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    18/5/2011
    Bài viết:
    1,305
    Đã được thích:
    208
    Điểm thành tích:
    103
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Cám ơn chủ top, em đọc mà thấy vừa giận mà vừa thương con. Có thể con cũng có nghịch nhưng nếu chỉ vì nghịch bóng và không đứng thẳng trong buổi khai giảng mà bắt con viết bản kiểm điểm và bố mẹ ký thì cũng hơi nghiêm khắc quá.
    Hôm qua đồng chí nhà em cũng bị cô phê trong vở là ẩu quá, 9-1 điểm. Thế là về cũng bị mẹ mắng rơm rớm nước mắt đọc bài của chủ top mà cũng thấy thương con. Nhưng của đáng tội con em bây giờ ẩu quá cơ nên cô phê như thế là em mừng lém. Chứ ở nhà em bảo con vẫn cãi nhem nhẻm ấy
    :mad:
     
  6. Mặt Trời Thế Giới

    Mặt Trời Thế Giới Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    13/7/2012
    Bài viết:
    1,441
    Đã được thích:
    590
    Điểm thành tích:
    723
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Cám ơn mẹ nó đã gửi bài này, hy vọng là các cô giáo có "tâm" để đọc và có "tâm" để suy nghĩ về việc kỷ luật học sinh. Top này cũng làm mình nhớ đến bản thân khi học lớp 7. Cũng đúng ngày khai giảng, khi lễ khai giảng kết thúc lúc 10h sáng, học sinh các lớp lần lượt lên lớp. Lớp mình phải đợi các lớp khác đi hết mới được đi, mình tranh thủ ngồi vì mỏi chân quá. Khi lên lớp, cô giáo phó chủ nhiệm dạy tiếng Anh ngày ấy gọi mình lên đứng trước lớp để phạt vì "tội ngồi" khi các bạn đứng. Mình cãi lại rằng đó là thời gian nghỉ, cô nói là "cấm cô được cãi lại giáo viên". Từ đó, mình bị cô "trù" ra mặt, không bao giờ mình có điểm 5 môn tiếng anh, thậm chí còn bị cô đuổi khỏi giờ học của cô. Nghĩ lại đến tận bây giờ mình vẫn bức xúc, chỉ muốn gặp lại cô ấy và nói rằng "thưa cô, em là người duy nhất được tuyển thẳng vào làm việc tại một công ty nước ngoài danh tiếng vì có trình độ tiéng Anh vượt hơn so với những ứng cử viên khác, mà em chưa từng học tiếng anh từ cô".
     
  7. zetafashion

    zetafashion

    Tham gia:
    29/11/2010
    Bài viết:
    14,867
    Đã được thích:
    6,471
    Điểm thành tích:
    3,063
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Các thầy cô ở Việt Nam phần đông rất gia trưởng, luôn dạy theo kiểu "cho roi cho vọt" mà ko nghĩ đến tốn thương của trẻ :(
     
  8. Mebll

    Mebll

    Tham gia:
    14/7/2009
    Bài viết:
    16,132
    Đã được thích:
    5,447
    Điểm thành tích:
    3,063
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Cám ơn Chủ top. Rất mong các thầy cô giáo hãy giữ lấy tâm Nhà giáo để các con đi học luôn tôn trọng các thầy cô thầy sự từ trong tâm các cháu chứ không phải rắp rắp nghe theo như một cái máy.
     
  9. hoangyeu06

    hoangyeu06 Thành viên chính thức

    Tham gia:
    24/5/2012
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    37
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    đúng là có con đi học mới biết được nỗi khổ của các cô, đừng trách các cô mà hãy trách mình chưa dạy con mình tốt và ý thức chưa cao, nhiều lúc đi đón con học thêm mà thấy con mình quay ngang quay ngửa rồi nghịch đồ dùng học tập mình đứng ngoài chỉ muốn vào mắng cho 1 trận vì đang tuổi chơi tuổi nghịch mà, còn các cô bao nhiêu học sinh làm sao các cô quán xuyến được hết từng em một, phải từng em một ý thức thì các cô mới đỡ phải nhắc nhở. ai cũng muốn con ngoan cô quan tâm tới con thế nhưng cả cô và bố mẹ cùng kết hợp thì mới tốt, mõi lần con mình nói chuyện rồi nghịch đồ chơi cô nhắc nhở về mắng con thì vâng dạ lần sau con không thế nhưng đâu lại vào đấy cho nên mình tự trách mình là chưa dạy con tốt và con chưa ý thức được nhiều vì con con nhỏ.
    ví dụ cả trường đang chào cờ mà đã chào cờ phải đứng im mà có 1 bạn nào đó nghịch ngợm cô sẽ rất bực mình , cô làm thế cũng là rèn tính tự giác và ý thức cho con mình thôi chứ không có gì là xấu cả.
     
  10. Vũ Quốc Việt

    Vũ Quốc Việt Thành viên tập sự

    Tham gia:
    10/9/2012
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    2
    Điểm thành tích:
    3
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Đúng là cũng nên nhìn từ 2 phía, chưa nên đổ lỗi hoàn toàn cho giáo viên trong trường hợp này. Theo như những gì chủ top viết thì chị í chỉ là "nhặt được bản kiểm điểm" ở ngoài đường, nên tất cả chỉ biết qua những dòng chữ trên bản kiểm điểm đó thôi, chứ không thực sự chứng kiến trường hợp mà em bé kia vi phạm và bị cô giáo bắt làm bản kiểm điểm.
     
  11. me.lala

    me.lala Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    29/6/2010
    Bài viết:
    3,781
    Đã được thích:
    298
    Điểm thành tích:
    223
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Thế mới có câu: gia đình và nhà trường cùng phối hợp dậy dỗ con cái. Quan điểm của người viết cho rằng người Thầy cần phải có tấm lòng vì học trò nhiều hơn nữa, phải có cái tâm nhiều hơn nữa điều đó hoàn toàn k sai nhưng trước 1 tập thể muốn giáo dục dậy dỗ tốt trước tiên là phải có nề nếp kỷ cương, rèn rũa cả kỷ luật và văn hóa mà.
    Cậu bé con trong câu chuyện có phần hơi oan ức 1 chút khi trót "nghịch bóng bay và đứng k nghiêm" nhưng phải chắc là cô giáo cũng đã nhắc nhở cậu bé vài lần rồi trước khi bị ghép hình phạt viết bản kiểm điểm trong ngày đầu tiên của năm học mới.
    Vị giáo viên kia quả là có hơi nghiêm khắc khi trách phạt học trò của mình khi cậu bé đứng k nghiêm và nghịch bóng bay trong buổi lễ khai giảng nghiêm trang thế kia.
    Và gia đình cậu bé lớp 4 kia chắc cũng có phần bức xúc với con khi đã phải muốn mặt xác nhận vào bản kiểm điểm của cậu quý tử yêu quý trong ngày đầu tiên của năm học mới.
    Vậy lỗi lại tại đâu? tại ai? ----> tại quả bóng bay
     
  12. MecuabeBO

    MecuabeBO Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    10/3/2006
    Bài viết:
    1,393
    Đã được thích:
    457
    Điểm thành tích:
    123
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    cảm ơn chủ topic đã khơi gợi vấn đề mà phụ huynh chúng tôi vô cùng quan tâm.
    chán thật, chán nhất là chuyện các con chẳng còn là trẻ con nữa, áp lực học hành, áp lực rèn luyện nghiêm ngắn quá.
    tối vẫn còn nhớ chuyện một lần tôi nói lời xin lỗi với cháu mình. Cháu đã rất ngạc nhiên hỏi lại: tại sao cô phải xin lỗi? Cô là người lớn mà.
    Tôi giaỉ thích với cháu: người lớn, khi làm sai cũng phải xin lỗi, cháu có tha thứ không? Cháu tôi nói tha thứ và cười rất hạnh phúc.
    trẻ con chúng hồn nhiên, và vị tha vô cùng.
    không biết người lớn trong trường hợp này, khi trẻ con xin lối, có nói lời tha thứ một cách vui vẻ như thế không nhỉ?
     
  13. tame

    tame Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    30/11/2011
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    45
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Dear cả nhà,
    Sự thật là em chỉ sưu tầm chứ không phải người viết những dòng cmt về bản kiểm điểm đó ạ, tình cờ thấy thì chia sẻ với mọi người thôi ạ, chứ không có ý vì một bản kiểm điểm hay một bức thư phản hồi từ một vị phụ huynh mà có ý nói này nói nọ các cô giáo, rất mong cả nhà đừng hiểu lầm ý của em.
    Nhân tiện đây, em cũng xin bày tỏ ý kiến của mình là như thế này:
    Thứ nhất: đúng là nhà trường và gia đình phải phối hợp, con cháu mình thế nào mình phải gánh trách nhiệm đầu tiên chứ không thể đổ lỗi cho nhà trường được. Vì con cái bố mẹ đẻ ra, bố mẹ hiểu rõ tính nết của các con và từ đó phải có cách uốn nắn các cháu, một lớp hàng chục học sinh không thể yêu cầu cô giáo lúc nào cũng mềm mỏng ngọt ngào được. Bản thân em cũng đồng tình với cách giáo dục nghiêm khắc của các cô. Nhưng nghiêm phải đúng với nghĩa của từ này, đừng hiểu "nghiêm" sang bất kỳ một trạng thái nào khác
    Thứ hai: Cái gì cũng phải tìm hiểu ở hai phía, có thể đúng là vào ngày khai giảng, học sinh mắc lỗi đó thật. Nhưng là một nhà giáo tốt sẽ biết cách hành xử như thế này liệu có đúng đắn không? Viết một bản kiểm điểm học sinh biết sợ, viết 2 bản chúng bắt đầu cảm thấy suy nghĩ, 3 bản thấy buồn, nhưng đến n bản chúng thấy bản kiểm điểm chẳng có nghĩa lý gì, chẳng có trọng lượng gì. Vậy thì viết để làm gì? Em đã có 1 năm viết đến n bản kiểm điểm như thế, năm em học lớp 4, lên cấp 2 em nhận n cái giấy báo khuyết điểm, và kết quả là em chẳng sợ gì, vì có gì quan trọng đâu ạ, những lỗi nhỏ nhặt như: một ngày không làm đủ bài, một ngày đi ngủ trưa muộn (vì hồi ý em học bán trú), một ngày đi đổ nước vệ sinh muộn, một ngày đi học muộn, một ngày không thuộc bài, cô giáo đó thống kê suốt 4 năm chủ nhiệm cô ấy nhận khoảng 1000 cái bản kiểm điểm!!! cũng từng đó cái phiếu báo khuyết điểm về nhà!!! Để làm gì ạ??? Tất cả không đứa nào sợ cái bản kiểm điểm, cái thứ mà ban đầu như mẹ em nói: Ngày xưa mỗi lần viết bản kiểm điểm là một lần thấy xấu hổ, vì chỉ khi phạm tội rất nặng học sinh mới bị bắt viết bản kiểm điểm, hãn hữu lắm mới bị mời bố mẹ đến trường. Còn thời chúng em, viết thì viết, và tự bố mẹ em cũng chẳng thấy bản kiểm điểm có gì là to tát, chẳng phải là điều gì đáng phải suy nghĩ, chỉ bởi cô giáo thích thế, ký và ký. Bản kiểm điểm, vốn là một văn bản có ý nghĩa sâu sắc lại bị lạm dụng như một tờ giấy quá đỗi bt, cô giáo thu xong thậm chí còn không thèm đọc, riêng cô giáo em chỉ cần xem bố mẹ đã ký chưa sau đấy lấy làm giấy lau bàn!!! nghe có nực cười không ạ. Trong khi đó năm em học lớp 5, cả năm chắc cả lớp chỉ nộp cho thầy chủ nhiệm khoảng 5-7 bản kiểm điểm, nhưng cho đến giờ chúng em vẫn thấm thía những lời nói của thầy ấy.
    Nếu có cô giáo nào đọc được những dòng thư này, và đang áp dụng cách dạy như thế này thì mong các cô suy nghĩ lại. Không phải ngẫu nhiên mà người ta gọi những người dạy học cấp 1, 2, 3 là giáo viên, còn dạy học ở đại học chỉ là giảng viên đâu ạ. Và ở trong hoàn cảnh khi mà các cháu ở với cô, với bạn nhiều hơn với bố mẹ thì điều này càng đáng để các cô suy nghĩ.
     
    Sửa lần cuối: 11/9/2012
    Mặt Trời Thế Giới thích bài này.
  14. Mặt Trời Thế Giới

    Mặt Trời Thế Giới Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    13/7/2012
    Bài viết:
    1,441
    Đã được thích:
    590
    Điểm thành tích:
    723
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Đúng như mẹ nó nói, không thiếu gì cách để giáo dục trẻ mà không nhất thiết là 1 bản kiểm điểm cho ngày đầu tiên của năm học. Không có lửa thì lấy đâu ra khói phải không ạ, nhưng cũng phải thú nhận một điều là nhiều giáo viên có thói quen "đàn áp" trẻ. Nhân đây mình lại có một minh chứng mà mình là nhân vật chính khi học lớp 7. Giờ tập trung lên lớp, lớp trưởng hô: "các bạn chú ý, đằng trước thẳng". Ai cũng biết "khẩu hiệu" đó: mọi người sẽ đặt tay lên vai phải của bạn trước để gióng hàng. Cô bạn trước mình lúc đó không biết thế nào mà lại vùng vằng hất tay mình xuống rồi quay lại gắt mình. Cô giáo xuống bắt mình làm kiểm điểm. Mình viết là" em nghe bạn lớp trưởng và gióng hàng chứ không có lỗi". Cô bắt mình nghỉ 1 tết học để viết lại bản kiểm điểm này, thế nhưng mình viết 3 lần đều chỉ như thê, thế rồi cô chán quá cũng không đòi mình viết thêm nữa. Nghĩ đến bây giờ thấy vẫn hả hê.
     
  15. thuytn1983

    thuytn1983 Thành viên tích cực

    Tham gia:
    12/5/2012
    Bài viết:
    631
    Đã được thích:
    97
    Điểm thành tích:
    83
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Đúng là ngay là đã là bố mẹ rồi nhưng nhớ lại quãng thời gian làm học trò mình cũng nghịch ko kém. Hì. Chỉ là tránh để cô bắt được thôi. nhiều khi cũng nghĩ chẳng biết sau này nói với con như thế nào. Ai cũng từng qua thời học sinh cũng hiểu mà. Các cô thầy cũng ko phải ko biết đâu. Chỉ là ko muốn phạt thôi. Em nghĩ có lẽ em học sinh kia cũng có nghịch hơn các bạn khác mới bị cô giáo bắt viết kiểm điểm ạ. Nghịch bóng bay cũng có nhiều cách lắm ạ. Em đã từng đi dạy một thời gian. Em tự thấy mình ko đủ kiên nhẫn và ko chịu được áp lực nhiều trước các cô cậu học trò nghịch ngợm nên bỏ nghề đấy ạ. Mẹ em cũng là giáo viên nên em cũng biết nghề giáo vất vả lắm. Đúng là chúng ta nên nhìn từ hai phía.
     
  16. Lavieee

    Lavieee Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    10/4/2009
    Bài viết:
    2,423
    Đã được thích:
    527
    Điểm thành tích:
    873
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Tớ cũng là fan hâm mộ tốt Tô chan và trường Tô mô e đây. Tớ mơ ước con mình được học trong một môi trường giáo dục như ngôi trường ấy, có thầy hiệu trưởng vì học sinh như thầy Kobayashi ấy. Có lẽ chính vì thế mà tớ tin tưởng và thật sự muốn học hỏi các bạn Nhật. Tớ đã nghiên cứu phương pháp ăn dặm Nhật và thực hiện, và yêu thích hàng Nhật, hì hì. Mỗi tội ngoài mỹ phẩm và sữa cùng mấy đồ dùng thiết yếu của con thì tớ cũng chưa có điều kiện dùng nhiều đồ Nhật, hi hi.
    Hôm trước đọc lá thư xin thôi học của một em học sinh học lớp 10 đưa lên báo dân trí cũng thật là bức xúc. Đúng là nền giáo dục của mình đang rất có vấn đề, nhưng tìm ra căn nguyên và giải quyết nó thì thật là...Hy vọng BGD sẽ sớm có phương án giải quyết.
     
  17. Lavieee

    Lavieee Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    10/4/2009
    Bài viết:
    2,423
    Đã được thích:
    527
    Điểm thành tích:
    873
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Hồi đi học tớ cũng có một lần phẩi kiểm điểm vào ngày khai giảng, híc híc. Giờ mới nhớ ra. Hồi đó vào lớp 10, ai đi khai giảng cũng phải đóng thùng áo sẫm mầu áo trắng nhưng tớ không biết vì tớ học trường cấp hai không bắt thế, tớ cũng chưa đóng thùng bao giờ nên kệ, cóc đóng thùng gì cả. Thế là bị viết kiểm điểm. `Hehe.
     
  18. Ms.Green

    Ms.Green Thành viên tập sự

    Tham gia:
    17/5/2012
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    5
    Điểm thành tích:
    3
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Mình là giáo viên, mình thấy lễ khai giảg là 1 ngày mà hành hạ học sinh quá khổ
    Vẫn biết các cháu đến trường phải có lễ khai giảng, nhưng có cần thiết hay không bắt các cháu đi nắng gay nắng gắt đứng tập đội hình đội ngủ hay diễu hành?
    Con nhà mình mỗi năm chuẩn bị đến khai giảng lại sợ hãi, k muốn đến trường nữa.
    Khai giảng năm nào cũng nhw năm nào, các thầy cô chỉ chăm chăm lo đọc thành tích, làm vừa lòng các vị đại biếu cấp trên nhưng có bao giờ nghĩ đến tâm trạng, sức khỏe của học sinh?
     
  19. Mặt Trời Thế Giới

    Mặt Trời Thế Giới Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    13/7/2012
    Bài viết:
    1,441
    Đã được thích:
    590
    Điểm thành tích:
    723
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Đã có 1 giáo viên lên tiếng về thực trạng nhà trường và học sinh và cả cách nhìn từ phía phụ huynh nhé.
     
  20. Toán trí tuệ Phú Nhuận

    Toán trí tuệ Phú Nhuận Thành viên tập sự

    Tham gia:
    18/9/2012
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Ðề: nếu có ai là cô giáo, hãy đọc bức thư này (st từ một vị phụ huynh)

    Câu chuyện này làm mình nhớ lại lúc mình học lớp 12. Trong giờ kiểm tra bài cũ, thầy giáo tiếng Anh gọi 1 cậu bạn lên bảng viết lại cấu trúc thì hiện tại hoàn thành. Khi cậu bạn ấy đang lúng túng không nhớ cấu trúc đó viết như thế nào thì có tiếng nhắc bài của 1 bạn nữ từ dưới vọng lên. Không biết ông thầy nghe từ phía nào mà bỗng nhiên gọi mình đứng dậy rồi cho 0 điểm và đuổi mình ra ngoài vì tội nhắc bài. Vừa ức vì thật sự không phải do mình nhắc bài, vừa ức vì bị đuổi ra khỏi lớp (vốn mình là 1 học sinh ngoan) mình chỉ biết khóc mà chẳng biện minh được câu nào. Rồi khi có một bạn đứng dậy nhận lỗi, ông thầy chỉ tặc lưỡi bảo 1 bạn ra ngoài gọi tôi vào lớp, một lời đính chính ông thầy ấy còn không nói được huống chi là xin lỗi. Từ đó gieo vào lòng tôi một ác cảm, ác cảm với ông thầy và ác cảm với chính môn ông ấy dạy.
     

Chia sẻ trang này