Thông tin: Chú Ý: Một Câu Chuyện Hay Và Ý Nghĩa!

Thảo luận trong 'Các vấn đề giáo dục khác' bởi me3congai, 6/9/2010.

  1. homely

    homely Thành viên chính thức

    Tham gia:
    17/7/2012
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    51
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Mỗi câu chuyện là 1 bài học quý giá! Cảm ơn chỉ chủ tóp ạ! 1 vài câu chuyện em cũng đã đọc nhiều rồi, nhưng đọc lại vẫn thật là ý nghĩa.:)
     
    Đang tải...


  2. bocuavit

    bocuavit Thành viên tập sự

    Tham gia:
    14/5/2013
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    3
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Đọc những câu chuyện nhỏ thế này. Là một cách thư giãn thoải mái và bổ ích. Dù nhiều chuyện đã từng đọc, nhưng đọc lại thật sự vẫn cảm thấy hay. Cảm ơn bạn rất nhiều!
     
  3. tammai911

    tammai911 Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    3/5/2013
    Bài viết:
    1,078
    Đã được thích:
    187
    Điểm thành tích:
    103
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    cảm ơn chủ top, mình cũng hay đọc những câu chuyện như thế này ...
     
  4. nana123hy

    nana123hy Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    12/10/2012
    Bài viết:
    6,356
    Đã được thích:
    810
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    những câu chuyện sưu tàm rất hay, cảm ơn chủ top vì topic hữu ích
     
  5. Lolo Nguyen

    Lolo Nguyen Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    20/12/2012
    Bài viết:
    52
    Đã được thích:
    11
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Cuộc sống muôn màu, để có được một nhân cách cao thượng là một điều không phải ai cũng có, ai cũng làm được. Vì vậy, đừng lơ là trong việc rèn luyện nhân cách cho bé khi còn nhỏ.
     
  6. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    19,598
    Đã được thích:
    6,992
    Điểm thành tích:
    3,063
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Đã dặn mình ko ngó ngang ngó dọc và làm việc rùi còn đi ngủ, nhưng rùi lại lướt qua câu chuyện này, đọc lại nó ko biết bao nhiêu lần rùi , lần nào cũng làm mình chững lại vài phút, có ai đó có tình cảm với mình không phải bởi vẻ bề ngoài không nhỉ ?




    Cô gái và cành hoa hồng đỏ
    John Blanchard bật dậy khỏi băng ghế, chỉnh trang lại bộ quân phục và ngắm nhìn dòng người hối hả bước vào Nhà Ga Trung Tâm.

    Anh đang tìm kiếm một cô gái mình rất thân quen mà chưa hề biết mặt, cô gái với cành hoa hồng.
    Anh biết cô cách đây mười ba tháng trong một thư viện Florida. Khi lấy một quyển sách trên kệ xuống anh không khỏi tò mò, không phải vì nội dung của quyển sách, mà là vì những dòng ghi chú bằng bút chì bên lề sách, những dòng chữ phản ánh một con người với nội tâm sâu sắc, tinh tế. Anh tìm thấy tên của người mượn sách trước anh ở mặt trước quyển sách, cô Hollis Maynell. Sau một thời gian cố công tìm kiếm anh đã tìm được địa chỉ của cô gái. Cô sống ở thành phố New York. Anh đã viết thư giới thiệu mình và tỏ ý muốn làm quen. Ngày hôm sau anh phải lên tàu nhập ngũ, tham gia cuộc Chiến Tranh Thế Giới lần II.

    Mười ba tháng trôi qua, cả hai đã làm quen và hiểu nhau qua những cánh thư. Mỗi lá thư như mỗi hạt mầm tình yêu nảy nở trong trái tim của họ. Một chuyện tình lãng mạn đang dần lớn lên. Blanchard muốn có một tấm ảnh nhưng cô gái từ chối. Cô cho rằng nếu anh thực sự yêu cô thì việc cô trông như thế nào đâu có quan trọng.

    Rồi ngày anh được trở về từ châu Âu đã đến, họ hẹn gặp nhau lần đầu – 7giờ tối tại Nhà Ga Trung Tâm ở New York. “Anh sẽ nhận ra em thôi,” cô gái viết, “em sẽ cài một hoa hồng đỏ nơi cổ áo”. Đúng 7 giờ tối anh đã có mặt nơi nhà ga và dõi mắt tìm kiếm người con gái anh yêu nhưng chưa lần gặp mặt. Hãy để chính Blanchard kể cho bạn nghe chuyện xảy ra thế nào:

    “Một người phụ nữ trẻ tiến về phía tôi, dáng người thanh mảnh. Mái tóc vàng óng uốn lọn ôm lấy đôi tai nhỏ nhắn; đôi mắt xanh trong như cánh hoa, đôi môi và chiếc cằm đằm thắm, trong chiếc áo khoác màu xanh nhạt cô rạng ngời, tươi tắn như mùa xuân đang về. Tôi bắt đầu tiến về phía cô và hoàn toàn không nhận ra rằng cô không cài hoa hồng. Khi tôi bước đến, một nụ cười đầy vẻ khiêu khích trên môi, cô thì thầm: “Anh sẽ đi cùng với em chứ?”.

    Hoàn toàn không thể cưỡng lại, tôi bước gần hơn về phía cô, bất chợt tôi nhìn thấy Hollis Maynell. Cô đứng ngay phía sau cô gái này. Một phụ nữ đã ngoài 40, mái tóc hoa râm bới gọn bên dưới chiếc nón đã sờn. Dáng người thấp đậm, hai bàn chân với đôi mắt cá to bè lèn chặt trong đôi giày gót thấp. Cô gái mặc áo xanh đã nhanh chóng bước đi.

    Tôi cảm thấy lòng mình như đã chia đôi, một nửa háo hức muốn đuổi theo cô gái, nhưng tận sâu thẳm trong lòng mình lại dành cho người phụ nữ mà tâm hồn đã cùng đồng hành, nâng bước cho tôi. Và người ấy vẫn đang đứng đó. Gương mặt nhợt nhạt, tròn trĩnh, dịu dàng và tình cảm, đôi mắt nâu xám với ánh nhìn ấm áp và phúc hậu. Tôi không còn lưỡng lự nữa.

    Những ngón tay nắm chặt vào quyển sách bọc da màu xanh đã sờn màu, quyển sách giúp cô ta nhận ra tôi. Có thể đây không còn chỉ là một tình yêu mà là một điều gì đó thật quý giá, một điều có lẽ còn hơn cả tình yêu, một tình bạn mà tôi đã và phải trân trọng và biết ơn vì đã có được. Tôi đứng ngay lại, chào cô ta và chìa quyển sách cho cô ấy, dù vậy tôi vẫn cảm thấy một sự thất vọng và chua xót trong lòng khi nói rằng:

    “Tôi là trung uý John Blanchard, và cô hẳn là Maynell. Tôi rất vui vì cô đến gặp tôi, tôi mời cô ăn tối nhé?”.

    Gương mặt người phụ nữ giãn ra với nụ cười rộng lượng: “Ta cũng không biết chuyện là thế nào nữa con trai ạ,” cô ta trả lời, “nhưng có một cô gái trẻ mặc áo xanh đã đi ngang qua đây, cô ấy xin ta hãy cài bông hoa này lên cổ áo, và nói rằng nếu con đến mời ta đi ăn tối, ta sẽ cho con hay rằng cô ấy đang đợi con ở nhà hàng lớn ngay góc đường. Cô ấy bảo rằng đây chỉ là một cuộc trắc nghiệm nhỏ!”.

    Thật không khó để hiểu ra mọi chuyện và tôi thật khâm phục sự khôn ngoan của Maynell. Nếu đó là tình yêu thật sự của trái tim, thì tình yêu đó sẽ đáp lại dù cho người đó không có vẻ ngoài thu hút. Houssaye đã viết: “Hãy cho tôi biết người bạn yêu là ai, tôi sẽ nói cho bạn biết bạn là ai”.

    (sưu tầm)
    http://51deal.vn/blog/co-gai-cai-hoa-hong-do/
     
  7. tuanlinh

    tuanlinh Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    24/5/2012
    Bài viết:
    7,868
    Đã được thích:
    850
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    câu chuyện hay quá,đúng vậy nếu tình yêu xuất phát từ trái tim thì hình thức có lẽ ko quan trọng lắm,nếu trong mức chấp nhận đc,hi
     
  8. thoitrangxinh2t

    thoitrangxinh2t Chuyên Áo gia đình, áo đôi, áo đồng phục

    Tham gia:
    25/3/2013
    Bài viết:
    1,006
    Đã được thích:
    169
    Điểm thành tích:
    103
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    bài này mình đọc lâu rồi, ý nghĩa, đúng là tình yêu thật sự từ trái tim k vì vẻ bề ngoài thu hút.
     
  9. vongdautam

    vongdautam Cơ sở sản xuất vòng dâu tằm An huy 0909886836

    Tham gia:
    20/4/2012
    Bài viết:
    16,602
    Đã được thích:
    3,118
    Điểm thành tích:
    2,113
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    vào đây đọc truyện để rèn luyện bản thân
     
  10. binhthuc

    binhthuc Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    12/4/2013
    Bài viết:
    2,521
    Đã được thích:
    440
    Điểm thành tích:
    223
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Ôi, nhiều câu chuyện hay và cảm động quá, cảm ơn chủ top nha
     
  11. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    19,598
    Đã được thích:
    6,992
    Điểm thành tích:
    3,063
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Cổ tích người cha

    [​IMG]

    Khi ông Trời bắt đầu tạo ra nguời cha đầu tiên trên thế gian, ngài chuẩn bị sẵn một cái khung thật cao. Một nữ thần đi ngang qua ghé mắt coi và thắc mắc: “Thưa ngài, tại sao nguời cha lại cao đến như vậy? Nếu ông ta đi chơi bi với trẻ con thì phải quỳ gối, nếu ông ấy muốn hôn những đứa con mình lại phải cúi nguời. Thật bất tiện!”. Trời trầm ngâm một chút rồi gật gù: “Ngươi nói có lý. Thế nhưng nếu ta để cho nguời cha chỉ cao bằng những đứa con, thì lũ trẻ sẽ biết lấy ai làm tầm cao mà vươn tới?”.

    Thấy Trời nặn đôi bàn tay nguời cha to và thô ráp, vị nữ thần lại lắc đầu buồn rầu: “Ngài có biết đang làm gì không? Những bàn tay to lớn thường vụng về. Với đôi bàn tay ấy, nguời cha chật vật lắm mới có thể găm kim băng đóng tã, cài nút áo cho con trai, thắt chiếc nơ hồng cho con gái. Bàn tay ấy không đủ khéo léo để lấy những mảnh dằm nằm sâu trong da thịt mềm mại của trẻ”. Ông Trời mỉm cuời đáp: “Nhưng đôi bàn tay to lớn vững chãi đó sẽ dìu dắt bọn trẻ qua mọi sóng gió, cho tới lúc chúng trưởng thành”.

    Vị nữ thần đứng bên cạnh nhìn Trời nặn nguời cha với một đôi vai rộng, lực luỡng. “Tại sao ngài phí thế?”, nữ thần thắc mắc. “Thế người cha sẽ đặt con ngồi đâu khi phải đưa nó đi xa? Lấy chỗ đâu cho đứa con ngủ gật gối đầu, khi đi xem xiếc về khuya?”. “Quan trọng hơn, đôi vai đó sẽ gánh vác cả gia đình”, ông Trời đáp.

    Ông Trời thức trắng đêm để nặn cho xong nguời cha đầu tiên. Ngài cho tạo vật mới ít nói, nhưng mỗi lời phát ra là một lời quyết đoán. Tuy đôi mắt của nguời cha nhìn thấu mọi việc trên đời, nhưng lại bình tĩnh và bao dung. Cuối cùng khi đã gần như hoàn tất công việc, Trời thêm vào khóe mắt nguời cha vài giọt nuớc mắt. Nhưng sau một thoáng tư lự, Ngài lại chùi chúng đi. Thành ra người đời sau không mấy khi thấy được những giọt lệ hiếm hoi của nguời cha, mà chỉ có thể cảm và đoán được rằng ông ta đang khóc.



    Xong việc, ông Trời quay lại nói với nữ thần: “Ngươi thấy đó, người cha cũng đáng yêu như nguời mẹ mà ta đã dồn bao công sức để tạo ra


    Nguồn http://51deal.vn/blog/truyen-ngan-hay-51deal-co-tich-nguoi-cha/#more-2594
     
    yeu-chong-con thích bài này.
  12. trau_vang

    trau_vang Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    4/6/2013
    Bài viết:
    74
    Đã được thích:
    10
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    like!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! chuẩn mem.
     
  13. sango24

    sango24 tinhbotnghe

    Tham gia:
    5/12/2012
    Bài viết:
    138
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    quá hay!câu chuyện cảm động và ý nghĩa quá! giữ lại niềm vui và thổi bay nỗi buồn!
     
  14. yeu-chong-con

    yeu-chong-con Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    29/3/2012
    Bài viết:
    1,070
    Đã được thích:
    154
    Điểm thành tích:
    103
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Đúng là tạo hoá đã an bài. Những người cha hãy luôn là bờ vai rộng lớn làm chỗ dựa vững chắc cho vợ con nhé.
     
  15. JessicaNgoc

    JessicaNgoc Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    21/10/2011
    Bài viết:
    372
    Đã được thích:
    28
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Cảm ơn chị!Câu chuyện này ý nghĩa quá,em đọc mà nhớ đến mẹ và con gái em,mong rằng em sẽ dành được nhiều yêu thương cho cả hai thay vì quát mắng
     
  16. JessicaNgoc

    JessicaNgoc Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    21/10/2011
    Bài viết:
    372
    Đã được thích:
    28
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Cảm ơn bạn vì câu chuyện đầy ý nghĩa!nó làm mình nhớ đến mẹ và con gái
     
  17. Vòng Bạc

    Vòng Bạc Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    24/11/2012
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    29
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Mình cũng xin góp 1 câu chuyện ngắn

    Con chim bị mù hay ta không hiểu?


    Nơi khu vườn anh nhà văn nọ có một cây si rất rậm rạp, xanh lá quanh năm. Từ phòng viết của mình, qua một tấm cửa kính, anh có thể nhìn thấy cây si ấy. Thói quen của anh là thức sớm mỗi ngày để viết, và anh vô cùng ngạc nhiên khi có một dạo, ngày nào, cũng có một con chim tới đâm cửa vào phòng anh. Nhiều ngày liên tục, liên tục, sáng nào cũng vậy, anh cũng đã có ý nghĩ giống như tôi: Phải chăng con chim đó bị mù? Hay bị một chứng bệnh nào đó?

    Sự lý giải không được thỏa mãn, lại nhiều ngày tiếp tục trôi qua. Cho tới một hôm, anh quyết định bước ra khỏi cửa phòng mình, đứng về phía con chim, đối diện với tấm kính để nhìn vào căn phòng.
    Anh không thể tin nổi vào mắt mình. Trước mắt anh là một cảnh tượng quá đẹp đẽ: Một cây si lung linh xanh thẫm in hình trên tấm kính, như thể ở một nơi nào đó thật xa, trong một không gian rộng hơn, sâu hơn. Và anh biết, con chim nhỏ bé kia đã "chán" cây si quen thuộc mỗi ngày của mình khi nó bất ngờ phát hiện ra một "cây si" khác. Nó đã đâm đầu vào đó để mong tìm tới một nơi đẹp đẽ hơn, lung linh hơn,...



    Câu chuyện ấy khiến tôi đã nghĩ tới vài điều:
    - Đôi khi, không đứng ở vị trí người khác, nên chúng ta đã không hiểu được họ
    - Và đôi khi, chúng ta không biết những gì chúng ta đang có mới là điều quan trọng, là hạnh phúc thực sự của chúng ta, mà chúng ta cứ đeo đuổi những chuyện mãi đâu đâu
    - Nhưng biết đâu, chỉ trong sự ảo tưởng, chúng ta mới có được hạnh phúc, bởi vì hiện thực nhiều khi không như mong muốn, khiến chúng ta bắt buộc phải chạy trốn nó.

    Sưu tầm
     
    phuongedu thích bài này.
  18. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    19,598
    Đã được thích:
    6,992
    Điểm thành tích:
    3,063
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    [​IMG]

    Truyện ngắn hay 51deal.vn, chuyên mục Nghệ thuật sống – điều kỳ diệu

    Whit là một thuật sĩ, anh ta làm thuê trong một nhà hàng ở Los Angeles, ở đó mỗi tối khi khách ăn, anh giúp vui bằng những màn ảo thuật nho nhỏ của mình. Vào một buổi tối nọ, anh ta ngồi xuống cạnh một gia đình nọ, sau khi đã tự giới thiệu về mình, Whit lấy ra một bộ bài và bắt đầu biểu diễn. Anh yêu cầu co gái trẻ ngồi cạnh mình hãy chọn ra một lá bài. Cha cô ta bảo với Whit rằng Wendy bị mù.
    “Không sao – anh trả lời – nếu là như vậy tôi muốn chơi một trò khác”. Quay sang cô gái, Whit nói: “Whendy, cô có thể gíup tôi trong trò chơi này không?”.
    Một chút do dự, cô gái nhún vai và trả lời: “Vâng”.
    Whit kéo ghế lại ngồi ngang cô gái và nói: “Tôi sẽ đưa một quân bài ra, Wendy, và nó có hai màu, hoặc là đỏ hoặc là đen. Tôi muốn cô sử dụng khả năng tinh thần của mình để nói tôi biết màu của lá bài, đỏ hay đen. Cô đồng ý chứ?”. Wendy gật đầu.
    Whit cầm lá bài lớn nhất và hỏi: “Đây là lá đỏ hay đen?”.
    Nghĩ một chút, cô gái mù đáp: “Đen”. Gia đình cô mỉm cười sung sướng.
    Whit cầm lá bảy cơ: “Đây là lá đỏ hay đen?”.
    Wendy trả lời: “Đỏ”.
    Whit lấy lá bài thứ ba, lần này là con ba rô và hỏi: “Đỏ hay đen?”.
    Không do dự, Wendy đáp: “Đỏ!”. Các thành viên trong gia đình hết sức kinh ngạc. Anh ta lấy ra ba lá bài và cô đóan đúng cả ba. Và tiếp tục, cô đóan đúng hết lá bài thứ sáu. Gia đình cô không thể nào tin đó là sự may mắn của cô.
    Đến lá bài thứ bảy, Whit cầm con năm cơ: “Wndy, tôi muốn cô nói số và lọai của lá bài này, một trong những lọai cơ, rô, chuồn, bích”.
    Sau một lúc nghĩ ngợi, Wendy đáp: “Con năm cơ!”. Mọi người kinh ngạc đến cực điểm, họ há hốc miệng nhìn cô gái.
    Cha cô ta hỏi Whit có hay không điều kì diệu này. Whit đáp: “Ông hãy hỏi Wendy”.
    “Wendy, đó là cái gì?” – ông ta quay sang hỏi con gái. Wendy mỉm cười đáp: “Đó là điều kì diệu!”
    Whit bắt tay gia đình và ôm chặt lấy Wendy, dọn những quân bài, anh tạm biệt gia đình. Dĩ nhiên, điều ki diệu anh đã mang đến cho gia đình thì không thể nào quên.
    Điều kì diệu xảy ra ảnh hưởng nhiều đến Wendy. Nó không chỉ là cơ hội đem chút “ánh sáng” cho cô và làm cô trở nên đặc biệt trong gia đình, mọi người đều hãnh diện về khả năng của cô với bạn bè mình.
    Vài tháng sau, khi câu chuyện đã bị quên lãng, Whit nhận được gói bưu phẩm kèm theo một lá thư do Wendy gửi đến. Trong thư, cô cảm ơn Whit vì đã là cô cảm thấy trở nên đặc biệt, giúp cô “thấy” được dù chỉ trong giây lát, cô cảm thấy rất hạnh phúc và cuộc sống còn nhiều ý nghĩa đối với cô. Cô nói sẽ giữ những điều xảy ra như bí mật của riêng mình và sẽ không bao giờ kể với ai. Cuối cùng cô gửi tới anh một bộ bài dành cho người mù để anh có thể đem nhiều hạnh phúc nữa cho những người như cô.

    Tại sao Wendy biết được màu của những con bài? Whit chưa bao giờ gặp cô trước khi cô vào nhà hàng và anh cũng không nói trước với cô ta về những quân bài. Và cô ta bị mù thì không thể nào thấy được màu sắc cũng như giá trị của những lá bài. Vậy làm như thế nào?
    Whit đã truyền thông tin bằng mật mã của bàn chân từ người này đến người khác mà không dùng lời nói. Khi Whit bắc ghế ngồi ngang với Wendy: “Tôi sẽ đưa một quân bài ra, Wendy, và nó có hai màu hoặc là đỏ, hoặc là đen”, anh đạp nhẹ chân cô ta một cái khi anh nói từ “đỏ” và hai cái khi nói “đen”.
    Ngừng một chút để cô hiểu, anh lặp lại điều qui định đó bằng cách: “Tôi muốn cô sử dụng khả năng tinh thần của mình để nói tôi biết màu của lá bài, đỏ (khẽ đạp chân cô một cái) hay đen (đạp hai cái)”. Khi cô nói vâng, anh biết cô đã hiểu mật mã và trò chơi bắt đầu.
    Tại sao cô biết được con năm cơ? Đơn giản. Anh đạp chân cô năm lần. Khi anh yêu cầu cô đóan lọai của lá bài là cơ, rô, chuồn, bích, anh khẽ đạp sau khi nói từ “cơ”…

    Nguồn http://51deal.vn/blog/truyen-hay-51deal-dieu-ky-dieu/#more-2544
     
  19. yangmy

    yangmy Thành viên tích cực

    Tham gia:
    24/11/2010
    Bài viết:
    771
    Đã được thích:
    217
    Điểm thành tích:
    83
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Sống và Chết!
    Một lão tiều phu nghèo khó, lọm khọm đi đốn củi trong rừng, vì tuổi già sức yếu khi vác bó củi lên quá khó nhọc, những giọt mồ hôi lã chã rơi ...và chẳng thể nào nhấc được bó củi lên, lão đã gào lên thật to: Ông trời ơi! Sao không cho tôi chết đi, thà chết đi còn hơn phải sống như thế này. Ngay lập tức "Thần chết" xuất hiện và nói Ông vừa gọi ta à? Lão tiều phu run rẩy hơn: Tôi tôi... Ngài có thể nhấc giúp tôi bó củi này lên vai. Cũng chẳng hiểu sức mạnh từ đâu ngay giây phút ấy Lão tiều phu đã tự nhấc dc bó củi lên vai và Thần chết biến mất!
    "Sưu tầm"
     
  20. yangmy

    yangmy Thành viên tích cực

    Tham gia:
    24/11/2010
    Bài viết:
    771
    Đã được thích:
    217
    Điểm thành tích:
    83
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Mưa buồn đọc chuyện cười cho vui
    Nói dối
    Một nhà khoa học tính tình hay đa nghi, nên ông ta chế tạo ra robot phát hiện nói dối. Ngày chế tạo thành công, ông đem ra thử con trai.
    Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi:
    - Sao con đi học về trễ vậy?
    - Con qua nhà bạn mượn sách về học.
    Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái.
    Ông bố cười:
    - Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói dối ông nội nửa lời.
    Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vô tường.
    Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói:
    - Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh!
    Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi.
    (Nguồn copy sưu tầm )
     

Chia sẻ trang này