dongcam.mobi: Truyện Ngắn - Cuộc sống giống như chiếc xe đạp

Thảo luận trong 'Thư giãn, giải trí' bởi Eagle Wing, 24/11/2013.

  1. Eagle Wing

    Eagle Wing Thành viên mới

    Tham gia:
    23/11/2013
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    5
    Điểm thành tích:
    3

    1. Cũng giống như đi xe đạp, điều quan trọng nhất là bạn luôn phải giữ được thăng bằng. Để giữ được thăng bằng, bạn phải giữ mình không ngừng vận động.

    [​IMG]
    2. Cũng giống như cuộc sống, nếu bạn mong trèo lên xe là đi được ngay, nếu bạn muốn ngay lúc vừa biết đi xe đã chinh phục một quãng đường xa, bạn sẽ bị ngã.
    3. Bắt đầu tập đi xe đạp, bạn hay bị ngã, nhưng đó là kinh nghiệm để bạn thực sự sẵn sàng cho mỗi chuyến đi. Cuộc sống cũng như vậy, là một chuỗi những bài học từ sai lầm. Bạn lớn lên trong cuộc sống từ những trải nghiệm thực tiễn đó.
    4. Nếu bạn cứ mãi nhìn xuống đất hay sau lưng thay vì nhìn về phía trước khi đi xe đạp, bạn sẽ đánh mất sự thăng bằng và ngã.
    Có những khoảnh khắc bạn tự đắm chìm trong một thế giới huyễn hoặc của riêng bạn, đánh mất sự liên hệ với cuộc sống. Không nên chỉ nhìn vào mơ ước xa xăm của bạn hay nhìn về quá khứ, hãy dành phần lớn sự chú ý của mình vào hiện tại và những điều trước mắt, bạn mới thực sự vững vàng.
    [​IMG]
    5. Khi con đường có những khúc quanh, bạn phải lái xe theo khúc quanh đó. Còn nếu bạn nhất định, kiên quyết giữ tay lái thẳng, bạn sẽ đi theo một con đường khác và đánh mất con đường định đi.
    Cuộc sống đôi khi cũng bắt bạn đi theo những con đường cong và đôi khi xuất hiện những ngã rẽ bất ngờ, đòi hỏi bạn phải lựa chọn. Bạn có thể vẫn kiên định đi theo con đường của mình hoặc đi vào ngã rẽ. Và nếu bi kịch xảy ra, hãy chấp nhận những tổn thương và tin rằng số phận luôn có những kế hoạch lớn cho một kết thúc tốt đẹp ở cuối con đường.
    6. Chiếc xe đạp sẽ giúp bạn đến nơi mà bạn cần đến đã được hoạch định bằng công sức bạn bỏ ra đạp nó. Nó chỉ là công cụ, không phải là kết quả.
    Cũng giống như cuộc sống, sống thăng bằng rất quan trọng, nhưng đó không phải là mục đích của cuộc sống mà chỉ là cách để bạn đạt được mục đích của mình. Số phận không phải là bất biến, nếu bạn biết sử dụng chiếc xe đạp của mình thật tốt, bạn sẽ đi xa trong cuộc sống.
    7. Sau khi thành thạo và hiểu biết với việc điều khiển xe đạp, bạn có thể đi theo cách của riêng mình, thậm chí chỉ cần một bánh xe. Cũng giống như bạn thực sự hiểu cuộc sống, hiểu mình là ai, mình có thể làm được gì, mình đang cần điều gì, bạn có thể làm nên những điều kì diệu theo cách của riêng bạn.
    8. Đi xe đạp sẽ cho bạn thể chất khỏe mạnh. Khi đạp xe lên đỉnh dốc, nó cần bạn nỗ lực hết mình. Nhưng khi bạn đã lên tới đỉnh và đi xuống, bạn sẽ thấy nhẹ nhàng, hứng khởi. Cơ thể dẻo dai giúp bạn chinh phục bất cứ đỉnh cao nào.
    9. Điều cuối cùng là bạn không thể đi xe đạp mãi mãi. Một vài người ước rằng họ có thể sống mãi mãi. Thậm chí một vài người tin vào điều đó. Nhưng giống như đi xe đạp ra ngoài, rồi sẽ có lúc bạn cần nghỉ ngơi và trở về nhà. Quan trọng là bạn thích thú với việc đi xe và nó đưa bạn đến nơi bạn cần đến.
    Webchiase.vn
    4. Nếu bạn cứ mãi nhìn xuống đất hay sau lưng thay vì nhìn về phía trước khi đi xe đạp, bạn sẽ đánh mất sự thăng bằng và ngã.
    Có những khoảnh khắc bạn tự đắm chìm trong một thế giới huyễn hoặc của riêng bạn, đánh mất sự liên hệ với cuộc sống. Không nên chỉ nhìn vào mơ ước xa xăm của bạn hay nhìn về quá khứ, hãy dành phần lớn sự chú ý của mình vào hiện tại và những điều trước mắt, bạn mới thực sự vững vàng.
    5. Khi con đường có những khúc quanh, bạn phải lái xe theo khúc quanh đó. Còn nếu bạn nhất định, kiên quyết giữ tay lái thẳng, bạn sẽ đi theo một con đường khác và đánh mất con đường định đi.
    Cuộc sống đôi khi cũng bắt bạn đi theo những con đường cong và đôi khi xuất hiện những ngã rẽ bất ngờ, đòi hỏi bạn phải lựa chọn. Bạn có thể vẫn kiên định đi theo con đường của mình hoặc đi vào ngã rẽ. Và nếu bi kịch xảy ra, hãy chấp nhận những tổn thương và tin rằng số phận luôn có những kế hoạch lớn cho một kết thúc tốt đẹp ở cuối con đường.
    6. Chiếc xe đạp sẽ giúp bạn đến nơi mà bạn cần đến đã được hoạch định bằng công sức bạn bỏ ra đạp nó. Nó chỉ là công cụ, không phải là kết quả.
    Cũng giống như cuộc sống, sống thăng bằng rất quan trọng, nhưng đó không phải là mục đích của cuộc sống mà chỉ là cách để bạn đạt được mục đích của mình. Số phận không phải là bất biến, nếu bạn biết sử dụng chiếc xe đạp của mình thật tốt, bạn sẽ đi xa trong cuộc sống.
    7. Sau khi thành thạo và hiểu biết với việc điều khiển xe đạp, bạn có thể đi theo cách của riêng mình, thậm chí chỉ cần một bánh xe. Cũng giống như bạn thực sự hiểu cuộc sống, hiểu mình là ai, mình có thể làm được gì, mình đang cần điều gì, bạn có thể làm nên những điều kì diệu theo cách của riêng bạn.
    8. Đi xe đạp sẽ cho bạn thể chất khỏe mạnh. Khi đạp xe lên đỉnh dốc, nó cần bạn nỗ lực hết mình. Nhưng khi bạn đã lên tới đỉnh và đi xuống, bạn sẽ thấy nhẹ nhàng, hứng khởi. Cơ thể dẻo dai giúp bạn chinh phục bất cứ đỉnh cao nào.
    9. Điều cuối cùng là bạn không thể đi xe đạp mãi mãi. Một vài người ước rằng họ có thể sống mãi mãi. Thậm chí một vài người tin vào điều đó. Nhưng giống như đi xe đạp ra ngoài, rồi sẽ có lúc bạn cần nghỉ ngơi và trở về nhà. Quan trọng là bạn thích thú với việc đi xe và nó đưa bạn đến nơi bạn cần đến.

    Đồng Cảm

    Nguồn:
    http://dongcam.mobi/

     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi Eagle Wing
    Đang tải...


  2. Eagle Wing

    Eagle Wing Thành viên mới

    Tham gia:
    23/11/2013
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    5
    Điểm thành tích:
    3
    dongcam.mobi: Truyện Ngắn - Con người ta vẫn đến và đi

    Hãy sống hết mình! Không phải vì lo tương lai mọi thứ sẽ lụi tàn, mà bởi vì cuộc đời là như vậy, những cái đã qua rồi thì không níu lại được, những cái sẽ đến, những thứ bất ngờ, những xoay vần cuộc đời thì ai biết mà ngờ, nên chỉ có hiện tại là thực sự quan trọng. Phải sống cho hiện tại, phải hết mình cho nó.
    ***
    Hình như lâu lắm tôi mới ngồi lôi đống thư cũ của ngày xưa ra đọc. Lần này, tình cờ thế nào trong lúc nghịch ngợm mail, tôi nhìn thấy một cái mail Bạn gửi, thế là search mọi thư của Bạn và gồi đọc. Hóa ra đã từng có thời chúng ta viết cho nhau những lá thư như thế, hóa ra đã từng có thời chờ đợi, nhớ nhung nhau như vậy, hóa ra tôi từng có ý nghĩa đối với Bạn như thế, hóa ra Bạn từng là một phần rất quan trọng trong suy nghĩ của tôi.
    Khi đọc thư, tôi đột nhiên rất, rất nhớ Bạn! Tôi đột nhiên muốn viết cho Bạn một cái gì đấy, hay gửi cho Bạn một bức ảnh, hay một cái mặt cười, hay tương tự vậy. Nhưng rồi tôi nhớ ra mối quan hệ của chúng ta đã nguội lạnh. Chúng ta đều đã thay đổi, có lẽ người này không còn thực sự chạm vào, hay muốn chạm vào tâm hồn của người kia như ngày xưa chúng ta vẫn hay làm nữa. Chúng ta đều đã bước vào cuộc sống thật, thế giới không còn chỉ bó hẹp vào một vài kỉ niệm. Việt Nam cuốn Bạn đi theo cách của nó, Đức cũng cuốn tôi đi.
    Bạn thân yêu ạ, gặp được nhau chắc hẳn đã là một cái duyên lớn ở trong đời. Chúng ta thậm chí còn từng rất thân nhau, vậy thì còn đòi hỏi gì? Chúng ta đã từng đi bộ một quãng dài với nhau, giờ thì ai cũng rẽ vào con đường riêng, là thuận theo tự nhiên, là thứ đã diễn ra, đang diễn ra. Tôi thực sự rất buồn. Cái cảm giác ấy không thể nào tả nổi, nó không giống như việc đã từng thích một ai đấy, hay yêu một ai đấy, rồi tình cảm ấy lặng lẽ biến mất. Việc thích một người có thể chấm dứt nhưng tình bạn giữa hai người thì không dừng lại. Nhưng việc không còn có thể chạm đến tâm hồn của người kia như xưa nữa, việc bản thân mình đối với người kia không còn quan trọng, việc dửng dưng khi nghĩ về nhau, việc không còn muốn nỗ lực để duy trì mối quan hệ với nhau nữa là một cái gì đấy như dấu chấm hết, như dấu enter và hết một phần. Không còn có thứ cảm giác gì xa cách và buồn bã hơn.
    Từ ngày tôi rời Việt Nam cho đến giờ, đã có bao nhiêu mối quan hệ cũng lặng lẽ biến mất theo thời gian như vậy.. Cũng có thể nó chẳng liên quan trực tiếp gì đến việc tôi có đi Đức hay không, chỉ là con người ta trưởng thành, nhất là khi thực sự bước chân ra va vấp với đời, rồi thay đổi. Mối quan tâm trong cuộc sống không chỉ ngừng lại ở một, hai con người, chúng ta trải nghiệm và đổi thay, khi nghĩ về nhau và kỉ niệm xưa thấy nhớ nhung, nhưng gặp nhau thì trái tim rất dửng dưng. Phách nhịp lạc cả rồi. Bài hát nghe thật buồn.
    Vậy thì phải để người kia bước tiếp thôi. Bản thân mình cũng phải dũng cảm đi tiếp con đường của riêng mình.
    Chẳng có gì để oán trách nhau, chẳng có gì để lên án, để cáu giận, để tổn thương. Chỉ đơn giản là hai con người từng đã từng rất thân nhau, nhưng theo tháng năm, bước trên những con đường riêng, và không còn gần nhau như ngày xưa, đơn giản là như thế.
    Chúng ta nên sống nhiều hơn cho hiện tại. Nếu có thể ở cạnh nhau, nếu yêu quí nhau, nếu muốn chạm vào nhau thì hãy nên làm thế. Nếu thấy nhớ người kia thì hãy nói tôi rất nhớ người kia. Hãy trung thực của cảm xúc của mình. Hãy sống hết mình! Không phải vì lo tương lai mọi thứ sẽ lụi tàn, mà bởi vì cuộc đời là như vậy, những cái đã qua rồi thì không níu lại được, những cái sẽ đến, những thứ bất ngờ, những xoay vần cuộc đời thì ai biết mà ngờ, nên chỉ có hiện tại là thực sự quan trọng. Phải sống cho hiện tại, phải hết mình cho nó.
    Điều cuối cùng mà tôi muốn nói: Tôi trân trọng những kỉ niệm với Bạn, tôi buồn vì chúng ta không còn chạm vào tâm hồn nhau như ngày xưa nữa, nhưng tôi sẽ ngẩng cao đầu và bước tiếp.
    Mong Bạn ổn và thường xuyên cười. Tôi cũng sẽ ổn và đi tiếp theo cách của riêng tôi.

    Nguồn: http://dongcam.mobi/con-nguoi-ta-van-den-va-di/
     
  3. tuyet.nhung1989

    tuyet.nhung1989 Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    14/10/2012
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    11
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: dongcam.mobi: Truyện Ngắn - Cuộc sống giống như chiếc xe đạp

    hayhayhayhayhayhayhayhayhayhayhayhayhay
     

Chia sẻ trang này