5 năm làm vợ chàng!

Thảo luận trong 'Các vấn đề gia đình khác' bởi hloan, 19/1/2010.

  1. huephuong

    huephuong Biển Thiên Cầm quêmìnhđó

    Tham gia:
    29/1/2010
    Bài viết:
    2,331
    Đã được thích:
    247
    Điểm thành tích:
    173
  2. hloan

    hloan Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    29/3/2007
    Bài viết:
    1,089
    Đã được thích:
    1,112
    Điểm thành tích:
    923
    Nghỉ lễ 30/4 và Mùng 1/5

    Mọi người ơi, năm nay được nghỉ nhiều ghê nhỉ! Những 4 ngày, biết đi chơi đâu cho hết. Lại có cơ hội tiêu xiền đây. Tiếng nhao nhao của mấy cô đồng nghiệp bàn tán làm em cũng vui lây. Ừ nhỉ, kỷ niệm ngày Giải phóng Miền Nam và Quốc tế lao động năm nay lại trùng vào ngày nghỉ nên thời gian nghỉ ngơi dài hơn mọi năm rồi đấy. Làm công ăn lương như em, những ngày này lại trông chờ vào thưởng- đề tài bàn tán xôn xao nhất của ngày nghỉ Lễ, Tết. Chị ơi, như công ty con bạn em được sếp cho hẳn 1 tháng lương đấy. Không hiểu sếp mình thế nào nhỉ! Thôi cứ đợi đi em, chắc thế nào mà chẳng được một phần của lương. Hihihi. Hahaha.
    Nhân viên nghe đây, mọi người được nghỉ hết thứ hai nhé, thứ ba đi làm bình thường. Còn việc gì thì anh chị em bảo ban nhau làm nốt đi. Vâng. Ok. Những cái gật đầu. Rồi chờ đợi mãi cuối cùng cũng...biết. Cầm phong bì lương và thưởng trong tay, em hân hoan như trẻ nhận quà. Ui cha, lần này được thưởng hẳn một triệu kia đấy, biết tiêu gì cho hết mấy ngày nghỉ đây ^-^!!! Chỉ cần một chuyến về quê thôi cũng ngọn ngằn rồi. Nhưng thôi, đừng được voi đòi tiên, còn hơn anh em làm miệt mài dưới cửa hàng nhé, người làm lâu lắm cũng chỉ được thưởng bằng một nửa của em thôi. Bất chợt, câu chuyện trùng xuống khi sếp nhắn tin cho anh phụ trách: Bớt lại 200 ngàn tiền thưởng của một nhân viên vì dám xin nghỉ đúng ngày Lễ. Em thấy trong lòng buồn buồn khó tả. Lương của anh ấy mỗi tháng được hơn 2 triệu đồng, giờ chỉ vì nghỉ ngày Lễ mà đáng ra ảnh nhận được 500 ngàn tiền thưởng giờ chỉ còn 300 ngàn cầm về. Có đáng không? Theo Luật lao động thì ngày lễ tết được nghỉ, nhưng nhân viên cửa hàng thì không nhé, càng ngày nghỉ càng phải làm nhiều. Ngành dịch vụ mà, ngày nghỉ mọi người mới dạo phố mua đồ tấp nập hơn. Tháng có ba mươi ngày thì cả ba mươi ngày đi làm từ sáng đến tối, họa may nhà có việc xin nghỉ thì cũng trừ phéng 50 ngàn/ người/ ngày. Lần này, cả nước cùng nghỉ trừ...nhân viên cửa hàng của công ty em. Ai bảo..anh kia...trót nghỉ vào ngày...Quốc tế Lao động... Nhân viên dưới cửa hàng hầu hết vì ít học, gia đình không có nghề truyền thống, quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho Trời giờ chỉ vì miếng cơm manh áo mà lăn lộn mong kiếm thêm đồng nào phụ với vợ nuôi con. Nghèo. Yếu thế. Đứng tuổi rồi. Dễ bị bắt nạt. Vậy là trăm ngàn lý do để phạt, để chèn ép cho bõ...tức. Cái số là nhân viên trăm ngàn ấm ức đó thôi mà có ai dứt kiếp làm thuê đâu. Muốn tự lập nhé, hầu hết phải có tiền, không phải có quyền, có quan hệ với người sang. Mấy ai từ "ba không" mà trở thành ông- bà chủ cả đâu. Thôi đành cố...
    Em buồn lòng. Cảm giác ức chế hộ cho họ. Nhưng em thì làm được gì nào, cũng chỉ hơn họ là có cái bằng đại học, còn danh phận thì...giống nhau, chung cảnh làm thuê. Dĩ nhiên, cách đối xử với em có khác, có sự tôn trọng hơn mọi người một chút, thì sao nào? Đòi quyền bình đẳng cho mọi người ư? Em nằm mơ à? Em có quyền gì. Nếu em không thích thì em nghỉ. Rút kinh nghiệm hả? Tùy người thôi em ơi. Với sếp mà sống từ bé trong nhung lụa lại chưa qua trường lớp đào tạo về kỹ năng quản lý thì thôi, tốt hơn hết đừng cố làm gì. Tiền lệ rồi. Với em, đây không phải lần đầu em chứng kiến. Mới làm việc được một năm thôi nhưng tai em nghe nhiều rồi, mắt em thấy rồi. Thôi thì, sức chịu đựng của ai bền người đó ở lại lâu, nếu không thì lại cố sức tìm cho mình một ông/ bà chủ khác biết tôn trọng người lao động. Cuộc phiêu lưu mà. Cơ chế mở. Ai cũng muốn ổn định, ai cũng muốn lâu dài, nhưng nếu để ức chế nhiều sẽ ảnh hưởng đến công việc, đến gia đình và bản thân người lao động. Rảnh may, cơ hội đến cố chộp lấy để làm cho riêng mình. Ôi độc lập- tự do là vô cùng hạnh phúc. Hãy để nỗi buồn qua đi, ngày mai em vẫn còn nhiều việc phải làm...
     
    Sửa lần cuối: 11/5/2010
    mebelinh04 thích bài này.
  3. nguoigiupvieccaocapMK

    nguoigiupvieccaocapMK Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    27/10/2009
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    48
    Điểm thành tích:
    28
    Lần trước thấy bạn bảo cậu Dũng của bạn mất trước bà cơ mà, sao lại thuê đc otô để về ăn giỗ bà đc nhỉ?
     
  4. me cuky

    me cuky Thành viên chính thức

    Tham gia:
    9/4/2008
    Bài viết:
    208
    Đã được thích:
    32
    Điểm thành tích:
    28
    cậu DŨng là e bạn chủ top chứ. bạn đọc kỹ lại đi.
     
    Sửa lần cuối: 7/5/2010
  5. Axon_Edwards

    Axon_Edwards Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    22/4/2008
    Bài viết:
    1,454
    Đã được thích:
    226
    Điểm thành tích:
    103
    Đọc 1 lèo. Giờ chồng chị đã đi làm chưa ?
     
  6. hloan

    hloan Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    29/3/2007
    Bài viết:
    1,089
    Đã được thích:
    1,112
    Điểm thành tích:
    923
    Ặc, cậu em trai mình đấy chứ. Bạn nói thế thì...shock quá. Phủi thui. Hic.
     
  7. hloan

    hloan Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    29/3/2007
    Bài viết:
    1,089
    Đã được thích:
    1,112
    Điểm thành tích:
    923
    Oài, đọc 1 lèo mà hỏi thế này thì chắc bạn chưa đọc hết roài. Hì.
     
  8. La Sương Sương

    La Sương Sương Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    22/8/2009
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    79
    Điểm thành tích:
    28
    - Ơ, nhưng anh mới đi làm được có mấy hôm (chàng đi làm ở công ty khác), nghỉ như thế không ngại à? Em thắc mắc.


    đây này, chàng của hloan đã đi làm rồi đây này. lâu lắm mới thấy bạn viết tiếp
     
  9. chikenkin

    chikenkin xinh xinh

    Tham gia:
    28/8/2009
    Bài viết:
    1,268
    Đã được thích:
    192
    Điểm thành tích:
    103
    phù ... đọc 3 hôm mới hết chuyện của chị
    Lót dép ngồi hóng tiếp
    Ủng hộ chị viết tiếp
    :D :D
     
  10. sonloc

    sonloc Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    14/7/2008
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    88
    Điểm thành tích:
    28
     
  11. meyenbeo

    meyenbeo Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    1/10/2009
    Bài viết:
    424
    Đã được thích:
    155
    Điểm thành tích:
    43
    truyện hay thật đấy! mẹ nó tả rất thực, văn viết câu chữ cũng hay lắm!
    ngồi hóng chờ chuyện tiếp theo
     
  12. hloan

    hloan Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    29/3/2007
    Bài viết:
    1,089
    Đã được thích:
    1,112
    Điểm thành tích:
    923
     
  13. hloan

    hloan Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    29/3/2007
    Bài viết:
    1,089
    Đã được thích:
    1,112
    Điểm thành tích:
    923
    Mộng uyên ương Hồ Điệp

    Quy luật muôn đời vẫn vậy, trai lớn gả vợ còn gái lớn gả chồng, những mong bên mình có người bạn đồng hành suốt quãng đời "ở trọ trần gian" lắm truân truyên và gian khổ. Nhưng, tạo hóa trớ trêu vẫn tạo nên cái chữ "nhưng" ngáng ngang đường những cặp đôi kém may mắn và hạnh phúc. Tôi muốn kể ra đây để những ai đó đang yêu, đã yêu và sẽ yêu biết tôn trọng những giây phút êm đềm bên cạnh người mình thương mến.
    - Anh chị là một đôi Trời sinh- trai tài, gái sắc. Rủi một nỗi, mối tình của họ bị gia đình nhà trai ngăn cản quyết liệt vì anh chị khắc mệnh nhau, nếu cố nên đôi e có chuyện. Sống ở thời hiện đại, thấm nhuần lối tư duy mở, anh chị quyết tâm đến với nhau. Chỉ còn vài tháng nữa là họ chung nhà. Ngày nghỉ cuối tuần, anh chị rủ nhau lên Hà Nội mua sắm đồ cưới cho riêng mình. Chưa đầy 30 cây số nữa là đặt chân lên đất Thủ Đô. Tai nạn. Đầu anh đập xuống đường, ra đi không kịp nói lời trăng trối. Còn chị, đôi chân lành lặn đã bị cắt bỏ một bên qua gối. Nước mắt nghẹn đắng trong đám tang anh. Gia đình, bạn bè tiễn đưa anh về nơi an nghỉ trong nỗi xót xa. Chị gào thét gọi tên anh trong đớn đau, vật vã. Thời gian vô tình xóa nhòa kỉ niệm nhưng cũng là liều thuốc ngọt ngào nhất xoa dịu nỗi đau. Ba năm sau, chị lấy chồng. Nhưng tận sâu trong ánh mắt cô dâu vẫn ẩn chứa một nỗi buồn không sao hóa giải được. Mong cho cuộc sống mới của chị an lành...
    - Anh chị sinh ra và lớn lên ở đất gang thép Thái Nguyên. Tình yêu của anh chị được cả hai bên gia đình chấp thuận và mong chờ một kết cục có hậu cho mối tình ngọt ngào ấy. Ngày cưới, chị mặc áo soiree trắng e ấp bên chú rể với nụ cười rạng rỡ trên môi. Trên đường ra hội trường tổ chức đám cưới, anh xung phong chở chị bằng xe máy (nhà anh chị gần nhau) để giữ đôi chân son cho vợ khỏi đá sỏi dọc đường. Không may, chân váy của chị vô tình vướng vào bánh xe anh chở. Chị ngã xuống, trán đập xuống đất. Anh như con thú thét gào bên thi hài vợ vẫn đang khoác áo cô dâu. Quá đau đớn khi chứng kiến hình ảnh tang thương và cho mình là nguyên nhân gây ra cái chết của vợ, từ hôm đó, anh phát điên. Suốt hai năm, chiều nào anh cũng đi lang thang ngoài đường, ánh mắt dõi tìm hình bóng thân quen của người vợ chưa một lần chung chăn gối. Nhờ vào sự động viên của gia đình và bạn bè, anh hồi tỉnh cơn mê. Anh quay lại với công việc, với mọi cung bậc của cuộc sống, nhưng tuyệt nhiên không nghĩ đến chuyện lập gia đình mặc cho bố mẹ anh giục giã. Dường như, nỗi đau vẫn còn ở lại, và anh đang cố cất nó tận góc con tim của mình...
    - Ngày họp lớp. Cô bí thư của lớp vẫn nhanh nhẹn và năng động như thuở nào. Sau 10 năm gặp lại, tưởng bạn đang vui vầy với hạnh phúc của riêng mình. Nhưng câu chuyện của họ làm ai cũng bất ngờ và xót xa....Họ cưới nhau sau thời gian dài tìm hiểu và bên nhau như đôi chim câu. Hạnh phúc chẳng tày gang, khi con trai họ tròn 1 tuổi cũng là lúc anh chồng phát hiện ra mình bị ung thư. Nỗi đau âm ỉ cháy với niềm hi vọng mong manh đem anh từ tay thần Chết trở về khiến khát khao sống của anh càng mãnh liệt. Nhưng, lại nhưng, anh ra đi sau một năm dài chữa trị từ trong nước đến những chuyến bay ra nước ngoài, bỏ lại vợ con bơ vơ. Ngày đưa anh về với đất, mặc cho mẹ rũ rượi và khóc ngất vì đớn đau, cậu con trai hai tuổi vẫn tung tăng chạy nhảy vì chưa cảm nhận được nỗi đau mất bố. Giờ đây, sau ba năm để tang chồng, cô bạn đã nguôi ngoai và đang tìm cho mình một bến bờ hạnh phúc mới, cất gọn trong trái tim hình ảnh một bến bờ....
     
  14. La Sương Sương

    La Sương Sương Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    22/8/2009
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    79
    Điểm thành tích:
    28
    buồn thế...........................
     
  15. typhoon

    typhoon Thành viên tích cực

    Tham gia:
    14/7/2009
    Bài viết:
    562
    Đã được thích:
    113
    Điểm thành tích:
    83
    Đọc xong chuyện người mà thấy buồn ghê. Đúng là đời người "ngắn chẳng tày gang", không ai biết ngày mai sẽ ra sao. Vậy mà mấy ai chịu nhẹ nhàng với nhau một chút, khoan dung với nhau một chủt, yêu thương nhau hơn một chút:-k
     
    hloan thích bài này.
  16. lanchoac

    lanchoac HỘI GÀ 81

    Tham gia:
    20/5/2008
    Bài viết:
    2,936
    Đã được thích:
    362
    Điểm thành tích:
    173
    quá thương tâm, mình đang buồn đọc chuyện này mà rơi nước mắt. hichic. xót thương cho các số phận bất hạnh và càng thấy ghét những kẻ ko biết trân trọng hạnh phúc mình đang có.
     
    hloan thích bài này.
  17. Mẹ siêu nhân Mika

    Mẹ siêu nhân Mika Thành viên chính thức

    Tham gia:
    13/1/2009
    Bài viết:
    136
    Đã được thích:
    7
    Điểm thành tích:
    18
    Bạn chủ topic ơi, bạn viết chân thực và cảm động quá. Sao bạn không xuất bản thành truyện đi, tớ xin đăng ký mua cuốn đầu tiên đấy.

    Đọc các mẩu chuyện của bạn mình cũng thấy đỡ buồn hơn về chàng nhà mình. Hóa ra nhà ai cũng có chuyện hơi hơi giống nhau cả.
     
    hloan thích bài này.
  18. zinette

    zinette Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/3/2008
    Bài viết:
    835
    Đã được thích:
    241
    Điểm thành tích:
    83
    k thấy đoạn tiếp của vụ mai mối à cậu ơi?
     
  19. hloan

    hloan Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    29/3/2007
    Bài viết:
    1,089
    Đã được thích:
    1,112
    Điểm thành tích:
    923
    Xuất bản thành truyện nghe lớn lao quá mẹ nó ạ, xí hổ với các bậc tiền bối lắm. Thôi cứ lên đây và đc các mẹ ủng hộ là hp roài, hì.
     
  20. csv1985

    csv1985 Đại Lý Bảo Hiểm VietLife

    Tham gia:
    16/7/2009
    Bài viết:
    4,007
    Đã được thích:
    682
    Điểm thành tích:
    773
    Đọc xong đoạn này của chị thấy buồn quá, có nhưng cái tưởng nắm chặt trong tay rùi mà bỗng vụt mất, đau đớn xót xa........
     
    hloan thích bài này.

Chia sẻ trang này