25 tuổi, em...

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi langnhin, 1/4/2014.

  1. langnhin

    langnhin NHẬN DÁN NILON, ĐỔI MÀU CÁC LOẠI XE MÁY TẠI HÀ NỘI

    Tham gia:
    20/3/2014
    Bài viết:
    1,216
    Đã được thích:
    155
    Điểm thành tích:
    103
    25 tuổi

    Em đã từng biết yêu. Và em có người yêu. Lần đầu tiên có một người, ngoài bố mẹ lo lắng cho em hơn cả chính bản thân mình. Em đã từng tin, tình yêu cũng là thứ tình thương vô điều kiện. Vô điều kiện nên 1 người lạ mới phải đi năn nỉ một người lạ khác về những dỗi hờn vô cớ. Lần đầu tiên trong đời, nhận được tin nhắn của một người em thấy vui, thấy chờ đợi và thấy lòng ấm áp. Thực sự em không hiểu tình yêu là gì, nhưng em thấy trong lòng mình lạ lắm. Đó là thứ cảm giác chẳng có lời nào diễn tả được cho đúng nghĩa. Và dù kết quả có như thế nào, em cũng chưa từng hối hận mình yêu ai đó thật nhiều.

    Em có một người lạ bước vào cuộc đời mình, một cách rất khác.



    25 tuổi

    Em có một mối tình đầu, mà đôi khi trong những giây phút (hạnh phúc, mệt mỏi hay đầy biến động cuộc đời...) nghĩ lại vẫn thấy lòng lao xao. Và thấy mình thật may mắn, nếu như ngày đó, con bé khờ ngốc như em "bị" một chàng ít tử tế một chút tán và đổ, thì chắc chắn cuộc đời em sẽ khác. Sẽ không được bình yên như bây giờ. Tất nhiên, cũng sẽ không có một mảng kí ức dẫu buồn, vui nhưng đáng để nhớ về như thế. Cảm ơn nhé, mối tình đầu, đã dắt em qua những khờ dại, những lạ lẫm phút ban đầu của một con bé xa nhà đi trọ học.

    Em thấy đời mình may mắn.

    25 tuổi

    Em có một chú mèo, thực ra thì, để nuôi em mèo đó em đã gặp không ít phiền phức, cũng phải suy nghĩ cân nhắc nhiều, cũng lo lắng và cũng nhiều thứ nữa. Nhưng dù cũng cái gì, thì hiện tại, em mèo tên Lợn vẫn đang ở cạnh em, nó còn sắp sinh em bé mèo nữa. Đôi khi, thấy lòng mình dậy sóng, quanh quẩn những nỗi lo, em ngồi âu yếm và vuốt ve mèo trong vô thức, bất chợt, thấy những mệt mỏi, những nỗi buồn của mình trôi vào hư vô. Lòng vẫn nặng trĩu những nỗi lo, nhưng ít nhất, giữa bộn bề cuộc sống, em vẫn có một vật thể sống (dẫu chẳng phải người) ở bên. Chắc nàng mèo cũng không hiểu cho em, nhưng chỉ cần cọ cọ vào chân, sán lại bên em là tự nhiên em lại thấy, ít nhất em còn quan trọng với ai đó, ai đó còn cần em.

    Em thấy mình hạnh phúc.

    25 tuổi

    Hơn một lần em nghĩ sẽ từ bỏ công việc hiện tại. Cuộc sống hiện tại. Đến một nơi xa thật xa, một thành phố khác, một đất nước khác, và sống một cuộc sống khác. Em muốn thoát khỏi những chật chội, những khúc mắc trong chính lòng mình, muốn thoát ra những ngột ngạt mà em không rõ là do không gian này, trong thời gian này hay chính trong lòng em nữa. Nhưng rồi, em không từ bỏ bất cứ những gì hiện tại. Bởi, em biết, nếu chính em không tìm được cách thoát khỏi lòng mình, thì dù đến bất cứ thành phố nào, một đất nước nào dẫu rộng hơn nhiều lần thì 1 ngày nào đó, tâm hồn em sẽ mãi bức bí thế thôi. Và em biết bằng lòng với hiện tại, khi hiểu ra một điều mà lâu nay em cứ mải miết kiếm tìm.

    Em thấy mình nhẹ nhõm hơn.

    25 tuổi

    Em có một gia đình hạnh phúc. Tại sao đến tận đây em mới nói về gia đình. Bởi trải qua công việc, tình yêu...em mới nhận ra rằng, gia đình em, bố mẹ em, em trai em mới là máu mủ của em trong cuộc đời này. Dù là ai đi nữa, dù một ai đi qua cuộc đời em dẫu em có thể đau đến chết đi được khi họ đi mất, thì rốt cuộc, họ cũng sẽ đi mất, em có tư cách và quyền gì đâu để giữ chân họ lại. Và sau cuối, chỉ có bố mẹ, gia đình em là nơi mãi mãi em có thể quay về, chẳng bao giờ từ bỏ em dù bất cứ lí do gì, thứ tha cho em những dại khờ ngu muội, đón em về trong vòng tay yêu thương nhất. Mãi mãi chẳng bao giờ nói với em 1 câu Chia tay. Đó là tình thương vô điều kiện duy nhất mà 25 sống trên cuộc đời này, em nhận thức được.

    Em thấy mình được yêu thương.

    25 tuổi

    Em cũng từng thất tình, cũng trải qua một quãng thời gian đủ dài để không yêu ai và chỉ nghĩ về một người. Em thấy mình bỗng sâu sắc hơn, cũng thấy cuộc đời mình cũng chẳng phải là nhàm chán. Em đã buồn thật buồn, khóc thật lâu và để bây giờ nhớ lại, em thấy mình, một đời người, đã được trải qua những cung bậc cảm xúc mà chắc chẳng phải ai cũng nếm qua được. Nhớ những tháng ngày lang thang trên Bờ Hồ, gió lạnh lùa tóc rối, nhắn những dòng tin vô vọng đến một người đã không cần em, đi giữa đông người sao thấy lòng mình buồn mênh mông đến thế, cô đơn đến nghẹt cả đáy tim, em lại thấy, đó là những tháng ngày đáng quý. Cho em hiểu, không có bất cứ điều gì là bất biến, là vĩnh cửu.

    Em thấy vui, vì mình biết cô đơn.

    25 tuổi

    Em có một công việc để làm. Có một nguồn thu nhập để ngoài những chi tiêu hàng ngày, em có thể trích ra 1 khoản nho nhỏ lập 1 cái quỹ (cũng nhỏ xíu thôi) gọi là quỹ khi không còn gì. Khi không còn gì, khi không còn ai ở cạnh để em có thể nương tựa, khi không có một công việc để làm, khi em trắng tay. Không biết có bao giờ (em cũng chẳng mong) em dùng đến quỹ đó không, nhưng ít nhất, em đã và có thể cho mình thêm 1 cơ hội để tồn tại, một con đường để đi khi đi vào ngõ cụt cuộc đời.

    Em thấy mình biết yêu thương bản thân.

    25 tuổi

    Em đã từng lang thang 1 vài quán bar trong thành phố này. Một nơi mà chỉ cách đây vài năm thôi, em nghĩ mình chẳng bao giờ đặt chân đến. Lên, chỉ để ngồi vào ghế, nghe nhạc đập mà cảm tưởng như ai vỗ vỗ vào ngực mình. Thấy cũng hay, cũng lạ. Nhưng chưa một lần em nghĩ, lúc buồn, em sẽ lên đó để uống r*** giải sầu, vì em biết, giữa muôn người ở đây, em là kẻ lạc lõng. Nên là, em chỉ lên bar khi vui, khi đi đông người, khi ở cạnh em là những người em quen biết.

    Em thấy vốn trải nghiệm của mình, theo một cách nào đó, lớn dần lên.

    25 tuổi

    Em học và em biết bơi. Em yêu nước. Yêu cái cảm giác chìm cả thân mình vào làn nước trong xanh, dẫu chẳng hiểu giữa hồ sâu, giữa biển rộng cái gì đợi chờ em, nhưng chắc chắn dưới đó không có những nỗi lo thường nhật, những tính toan cơm áo gạo tiền. Dù dưới biển kia là bất cứ thứ gì, cứ không biết là cái gì thì em sẽ không thấy sợ, không thấy phải đề phòng. Em vui, vì em có thể bơi, có thể dẫu 1 chút thôi, tự chủ khi ở trong làn nước, và cái nỗi sợ dưới nước kia cũng vơi được 1 phần nào.

    Em thấy tự hào về chính bản thân.

    Em thấy cuộc sống của mình cũng trọn vẹn, đầy đủ như ai.

    25 tuổi

    Em có 1 tài khoản ngân hàng (dẫu chẳng bao giờ có tiền), một laptop, 1 xe máy. Em thấy mình giàu có hơn so với rất nhiều người. Dẫu em chỉ ở nhà thuê, nhưng ít nhất em vẫn có tiền để thuê nhà.

    Em thấy mình tự chủ cuộc đời mình.

    Em thấy mình có 1 thú vui nho nhỏ, dẫu chẳng đến đầu đến đũa.

    25 tuổi

    Em có một trang mạng xã hội, nơi mà em có thể trải lòng mình, em viết cho chính em mà không phải cho bất cứ ai khác. Người khác đọc thì cứ đọc, suy nghĩ gì thì cứ suy nghĩ thôi. Em thích viết, dẫu những thứ em viết ra nó cũng vu vơ như chính bản thân em thôi, nhưng em luôn giữ gìn những điều em cho tràn lên trang giấy. Và trang cá nhân của em, như một cái hộp vô tận để em có thể thoải mái diễn tả những nhìn nhận của em về cuộc đời này bằng câu chữ. Rồi một ngày rảnh rỗi nào đó, lục lại những điều xưa cũ, em thấy bật cười về những điều mình viết ngày xưa.

    Em thấy em được sở hữu một điều với em là vô giá, dẫu cũng chỉ là ảo thôi.

    25 tuổi

    Em có những mối quan hệ, qua mạng. Dẫu chưa từng gặp mặt nhưng vẫn nói chuyện như những người đã quen biết từ lâu lắm. Nhìn nhau qua ảnh, nói chuyện qua điện thoại...uh thì, có những người đâu cần phải gặp nhau. Cứ chuyện trò thôi, và cứ không là gì của nhau cả. Để khi xa, đỡ phải nhớ về, đỡ phải bận tâm.

    Em thấy cuộc đời này dài rộng lắm.

    25 tuổi

    Em tự thấy mình già rồi, làm văn phòng ngồi nhiều nên eo cũng không thon như trước nữa. Da cũng sạm đi nhiều, chẳng còn mịn căng như hồi trước. Chẳng mấy chốc mà đuôi mắt em có vết chân chim. Nên là, em ý thức phải dậy sớm thể dục, phải chăm chỉ rèn luyện. Tối nào, trước khi đi ngủ ý chí của em cũng mãnh liệt lắm, quyết tâm ghê lắm, hẹn giờ rõ sớm. Nhưng rồi, khi chuông reo, em vẫn vặn vẹo chui đầu vào gối, ngủ thêm 5 phút rồi 5 phút, kết quả là em cũng chỉ kịp dậy cho mèo ăn, đi chợ rồi chạy tất bật đi làm.

    Em thấy mình vẫn là cô nhóc lười, luôn tìm cách để chiều chuộng bản thân.

    25 tuổi

    Em không sợ chết. Trải qua nhiều chuyện, em ý thức rằng, cuộc đời này là hư vô. Dẫu sống hay hay sống dở cũng chỉ là một cuộc đời. Nên cứ khóc, cứ đau, cứ vui, cứ cười đi, đến khi nằm với đất, mới chép miệng cuộc đời mình cũng phong phú đó chứ, đâu có tẻ nhạt như ai đâu. Chắc vì chưa có chồng, có con nên là em chưa biết sợ. Em chỉ lo 1 điều, nếu một ngày mình không còn ở trên cuộc đời này nữa (chỉ là ví dụ thôi), bố mẹ em sẽ phải đau khổ, phải nhớ em.

    Em thấy, có nhiều hơn 1 điều để níu giữ em trong cuộc đời này.

    25 tuổi

    Em bớt dại khờ, dẫu vẫn cố làm những điều mình muốn, bất chấp hậu quả thế nào...

    25 tuổi

    Em thấy cuộc đời mình dần trọn vẹn, dần có những nét đầu tiên của một bức tranh đời người...

    25 tuổi

    Em khóc khi buồn, cười khi vui. Và đôi khi, thấy mình như một đứa trẻ...

    25 tuổi

    Em là em.

    Vẫn là em thôi.

    Dẫn xấu xa, dẫu làm tổn thương một số người...thì em vẫn mong, em mãi được là em...

    p/s : ai thấy hay xin like ! kaka.
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi langnhin
    Đang tải...


  2. Bluez

    Bluez Thành viên tích cực

    Tham gia:
    19/2/2014
    Bài viết:
    669
    Đã được thích:
    97
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: 25 tuổi, em...

    Đọc bài này thấy như tìm được chính mình...25 tuổi...
    Nhìn lên thì chẳng bằng ai, nhìn xuống cũng lại thấy chẳng có ai bằng mình. An ủi mình trong những hư vô của quá khứ, của tương lai...rồi lại cố nhìn vào hiện tại để ước ao cuộc sống thanh thản hơn.

    Dù cho thế nào thì mình vẫn may mắn vì mình còn được là mình
     
  3. hoa bach

    hoa bach Banned

    Tham gia:
    28/3/2014
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    6
    Ðề: 25 tuổi, em...

    cũng hay...............................................
     
  4. Lananh161108

    Lananh161108 Thành viên nổi tiếng

    Tham gia:
    15/7/2013
    Bài viết:
    5,568
    Đã được thích:
    1,028
    Điểm thành tích:
    823
    Ðề: 25 tuổi, em...

    ôi mình đã qua tuổi 25 huhuhuhuhuu
     
  5. NGHỆ AN

    NGHỆ AN Guest

    Ðề: 25 tuổi, em...

    28 tuổi...Và cuộc sống, cảm xúc rất giống với những gì em chia sẻ. Vẫn mong luôn được là chính mình, được có quyền yêu ghét, có quyền được tự quyết định những việc quan trọng của cuộc đời. Nhưng vì nhiều lý do ngớ ngẩn mà khiến người khác có thể vẽ 1 vòng tròn và bắt ta đứng vào đấy. Không thể sống đúng như mình thực sự muốn. Không thể làm tổn thương người khác. Đành tự làm tổn thương mình :(
    Cuộc sống là thế!
     
  6. jvzoorv

    jvzoorv Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    1/3/2014
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    12
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: 25 tuổi, em...

    Mình cũng đã 25 tuổi, :( cảm thấy già nhưng mà vẫn ế
     
  7. vinhcaca1992

    vinhcaca1992 Banned

    Tham gia:
    11/10/2013
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    3
    Điểm thành tích:
    3
    Ðề: 25 tuổi, em...

    Bài này đọc nhiều rồi. Giờ lỗi mốt...chuyển sang 35.
     
  8. hientrinhmt

    hientrinhmt Mẹ cu Bi - 0978 693 808

    Tham gia:
    29/6/2012
    Bài viết:
    3,130
    Đã được thích:
    389
    Điểm thành tích:
    173
    Ðề: 25 tuổi, em...

    hihi em thì tính tuổi mụ mới được 25 à, tóm lại trước cái tuổi 25 người ta sống thiên nhiều về cảm xúc lắm. Lúc đang vui có thể buồn rất nhanh, thích sống khẳng định mình, có lập trường, sông xáo, nhưng qua 25 thì có nhiều đổi thay trong tâm tư, tình cảm, có nhiều cái lo nghĩ hơn. ôi nghĩ lại thấy mình cũng có tuổi rồi đấy chứ, bằng tuổi tình xưa mẹ mình đã có 2 nhóc rồi, hi hi
     

Chia sẻ trang này