Mỗi ngày một truyện cười hay

Thảo luận trong 'Thư giãn, giải trí' bởi samrv518, 29/3/2013.

  1. tuyetmuahe

    tuyetmuahe Thành viên chính thức

    Tham gia:
    31/10/2010
    Bài viết:
    296
    Đã được thích:
    39
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Lá thư đại học
    Cô sinh viên trẻ viết cho mẹ bức thư :

    ” Kính thưa mẹ ! Mọi việc đang diễn ra tốt đẹp ở trường. Con đã gặp một anh sinh viên tuyệt vời nhất từ trước tới nay. Anh ấy học năm thứ ba. Anh ấy chơi bóng đá, đang học để chuẩn bị ra trường làm bác sĩ, đạt hạng xuất sắc, dáng người cao ráo và đẹp trai. Con đã hẹn đi chơi với anh ấy tám bận rồi và đã mặc cả tám chiếc áo đầm mà con đã có. Giờ thì con cần thêm một chiếc áo nữa để cho buổi hẹn sắp tới bởi vì anh ấy đã mời con đi xem hát với anh ấy. Mẹ có vui lòng gửi cho con 25 đô la để con mua một chiếc áo mới không mẹ ?”

    Bà mẹ trả lời :

    “Ðâu cần phải mua áo mới làm chi con. Hãy tìm một bạn trai mới và làm lại từ đầu.”
     
    Đang tải...


  2. tuyetmuahe

    tuyetmuahe Thành viên chính thức

    Tham gia:
    31/10/2010
    Bài viết:
    296
    Đã được thích:
    39
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Phản ứng theo tập quán
    Ba người thiệt mạng trong một tai nạn giao thông, hồn của họ bay đến cửa thiên đàng, thánh Phedro nói:
    - Đây là một sự nhầm lẫn, mỗi anh đóng lệ phí 10 nghìn USD, tôi sẽ đưa các anh trở lại trần gian như bình thường.
    Người Mỹ đồng ý ngay. Vừa nhận lời xong thì anh ta đã được trả về đúng ngay nơi xảy ra sự cố, trên người không một vết xây sát. Nhân viên cứu hộ ở hiện trường xúm lại hỏi:
    - Còn hai ông kia đâu?
    - À, ông người Scotland thì vẫn đang mặc cả, còn anh chàng Canada thì nhất định cãi thánh Phedro rằng khoản 10 nghìn USD này bên bảo hiểm y tế phải trả thay anh ta.
     
  3. tuyetmuahe

    tuyetmuahe Thành viên chính thức

    Tham gia:
    31/10/2010
    Bài viết:
    296
    Đã được thích:
    39
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Chả giấu gì bác
    Có một ông lâu ngày đến nhà ông bạn thân chơi. Khách chủ gặp nhau chuyện trò rôm rả. Chủ kiếm trầu mời khách nhưng giữa cơi trầu chỉ có mỗi một miếng. Chủ khẩn khoản mời mãi, khách đành phải ăn.
    Cách một thời gian sau, ông này nhớ bạn lại đánh đường sang thăm trả.
    Thấy bạn đến, ông kia mừng lắm, mời lên nhà ngồi. Chuyện trò lại rôm rả.
    Ông này cũng bày ra giữa cơi chỉ có mỗi một miếng trầu và khẩn khoản mời.
    Ông khách khen cơi trầu đẹp và nể lời cầm miếng trầu lên tay ngắm nghía:
    - Thứ cau của nhà bác chắc bổ vào dịp trời mưa nên nó lắm xơ nhỉ?
    - Không đâu ạ, đó chính là miếng trầu bác mời dạo nọ đấy ạ. Tôi ngậm nên nó hơi bị giập ra.
     
  4. tuyetmuahe

    tuyetmuahe Thành viên chính thức

    Tham gia:
    31/10/2010
    Bài viết:
    296
    Đã được thích:
    39
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Nhà quý tộc nọ vào rừng để săn bắn. Cùng đi với ông có rất đông bạn bè và vô số kẻ hầu người hạ.
    Tới một gốc cây lớn, ông thấy trên đó vẽ chi chít các đích ngắm và chính giữa mỗi hồng tâm găm một mũi tên. Ngạc nhiên, nhà quý tộc thốt lên:
    - Nhà thiện xạ vĩ đại này là ai vậy? Phải tìm ra anh ta!
    Sau khi tiếp tục đi xuyên rừng thêm vài dặm, đoàn đi săn bắt gặp một cậu bé mang cung tên. Cậu nhận mình chính là cung thủ đã bắn tên lên thân cây.
    - Cháu không vẽ đích lên thân cây và dùng búa đóng đinh mũi tên vào hồng tâm đấy chứ? – Nhà quý tộc hỏi.
    - Không, thưa ngài. Cháu bắn tên từ cách xa 100 bước. Cháu thề trên những gì thiêng liêng nhất rằng đó là sự thật.
    - Thật đáng ngạc nhiên. – Nhà quý tộc thốt lên – Ta sẽ nhận cháu làm hộ vệ. Nhưng ta cần hỏi cháu một câu, làm thế nào cháu có thể bắn những phát tên tuyệt diệu đến nhường ấy?
    Cậu bé đáp:
    - Trước tiên, cháu bắn tên vào thân cây, sau đó, cháu vẽ hồng tâm xung quanh nó.
     
  5. tuyetmuahe

    tuyetmuahe Thành viên chính thức

    Tham gia:
    31/10/2010
    Bài viết:
    296
    Đã được thích:
    39
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Một cậu bé bị nhân viên bảo vệ bắt giữ vì câu cá trộm ở một khu vực cấm câu cá với hai giỏ cá đầy.
    - Cháu có giấy phép câu cá không?
    - Dạ không có. Đây là cá cảnh của nhà cháu.
    - Cá cảnh?
    - Vâng đúng. Tối tối cháu đem cá ra đây thả xuống để cho chúng nó bơi vài vòng thư giãn rồi huýt sáo là chúng tự quay lại nhảy vào giỏ để lại mang về nhà.
    - Nhảm nhí, cá không thể làm thế được.
    - Vậy để cháu chỉ cho ông thấy.
    - Được.
    Vậy là cậu bé thả cá xuống hồ trước sự chứng kiến của nhân viên bảo vệ. Một lát sau.
    - Thế nào? Cháu định bao giờ thì gọi chúng quay lại hả?
    - Gọi ai lại ạ?
    - Cá.
    - Cá nào cơ ?
     
  6. nhimcoibexinh

    nhimcoibexinh Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    48
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Có một cặp vợ chồng sau đám cưới mới ra xã làm giấy kết hôn. Tại xã, nữ cán bộ phụ trách hộ tịch hỏi:
    -Tên chồng?
    -Dạ, Nguyễn Văn Tèo.
    -Tên vợ?
    -Dạ, Nguyễn Thị Chiêm.
    -Chim có “ê” hay không?
    -Dạ, thưa cán bộ, hôm qua em không ê, nhưng hôm nay nó ê quá ạ!
    (Cán bộ đơ lun)
     
  7. nhimcoibexinh

    nhimcoibexinh Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    48
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    1 anh chàng có nuôi 1 chú chó con đặt tên cho nó là Banh. Anh chàng rất thương chú chó lắm, xem chú như đứa em mình vậy, đêm nào cũng ngũ chung với nó. Mãi đến khi anh lấy vợ. Đêm tân hôn ấy, anh và vợ anh đang…(do exercise) chú chó lại mò lên giường anh ta.
    Lúc này, anh nói 1 cách nhẹ nhàng: “Banh ra em”
    nhưng chú vẫn không chịu đi, 1 lúc sau, anh lại hô lớn hơn chút nữa: “Banh ra em”.
    Lần này chú vẫn không đi. Anh quá tức giận và hét lớn hơn “Banh ra em”
    Lần này bà vợ chịu ko nỗi nữa và la lên “em đã banh hết cỡ rồi còn gì”
     
  8. nhimcoibexinh

    nhimcoibexinh Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    48
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Ba cô gái trẻ làm việc cho các công ty máy tính lần lượt lấy chồng. Một hôm họ gặp nhau, nói những chuyện trên trời dưới đất, trong đó có một đoạn như sau:
    Cô gái thứ nhất hồ hởi khoe: Thật kinh khủng. Đúng là Intel Inside mất điện cũng không cần UPS (bộ lưu điện)!
    Cô gái thứ hai: Còn của tớ thì có thể nối mạng bất cứ lúc nào mặc dù đang rất bận. Hơn nữa thoáng một cái là đã có thể chia sẻ tài nguyên bất kể trong tình huống nào. Đúng là dòng Pentium!
    Cô gái thứ ba: Các cậu thua tớ hết. Của tớ đúng là Athlon 600 MHz! Mọi rào cản không có nghĩa lý gì. Khi sử dụng tớ cảm thấy chóng cả mặt, nhiều lúc thao tác của mình còn không theo kịp nữa!
    Cô gái thứ nhất: Tớ chẳng ham tốc độ cao quá. Tớ chỉ cần bền bỉ là đạt yêu cầu.
    Cô gái thứ ba nói tiếp: Có lẽ vậy. Nếu tốc độ quá cao mà phải thay mainboard cho phù hợp thì hỏng hết. Có khi tớ phải tìm cách hạn chế tốc độ.
    Cô gái thứ hai đưa ra ý kiến: Dễ ợt! Khi truy cập, bạn phải mở hết các ứng dụng ra là tốc độ chậm ngay thôi mà.
     
  9. nhimcoibexinh

    nhimcoibexinh Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    48
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Trong đêm tân hôn, chồng âu yếm hỏi vợ:
    - Lúc chưa lấy anh, em sợ điều gì nhất?
    - Em… ngại quá!
    - Đừng ngại, cứ nói đi em yêu!
    - Em… em sợ… ế chồng!
     
  10. nhimcoibexinh

    nhimcoibexinh Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    48
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Anh có Iphone 4 ko?”
    - “ko em àh”
    “Anh có xe hơi BMW ko?”
    - “rất tiếc anh ko có T_T” Anh có xe SH ko?
    - hix “anh ko có”
    “Anh có mặc đồ của Gucci ko ^_^?”
    - “ko luôn em ạ ”
    “anh có biệt thự 3 tầng ko?”
    - “em ơi anh ko có”
    Thế thì bibi anh nhoa, zĩnh bịt …!!!
    Anh chàng kia về kể với bố…,Bố anh bối rối….boi roi Tình yêu vật chất Con có thể bán cái Lamborghini Gallardo [93k Euro] để mua 2 cái BMW, bán chiếc CBR 1000cc của Honda để mua vài chiếc SH ,bán cái Vertu để mua mấy chục cái Iphone 4 ,thay đồ của Piere Cardin bằng đồ Gucci rẻ tiền,nhưng mà bắt bố đập bỏ bớt 2 tầng của tòa biệt thự này thì hơi quá …
     
  11. nhimcoibexinh

    nhimcoibexinh Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    48
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Có một anh rể mới, nhà ở xa; một hôm đến thăm bố mẹ vợ. Bố mẹ mừng rỡ, sai dọn cơm ra, cho anh ta ăn. Đi đường xa, cho nên đói; anh ta ăn hết cơm ở trong liễn, nhưng mà không dám gọi lấy thêm. Nhân dịp lúc ấy ông nhạc ngồi nói chuyện muốn tậu nhà, anh rể mới thưa rằng: – Thưa cha, ở làng con có người muốn bán nhà; nhà ấy rui cột hãy còn tốt, cái nào cũng toàn bằng gỗ lim và cũng lớn bằng cái liễn cơm này cả. Vừa nói, vừa lấy đũa gõ vào liễn. Ông nhạc nhìn liễn thì thấy hết cơm, mới gọi trẻ xới thêm. Người nhà bưng vào, dỡ cơm, mang ra, anh ta xới sang bát, và lùa mấy miếng. Bố vợ hỏi: – Nhà con nói đó, người ta muốn bán bao nhiêu? – Thưa cha, trước người ta nghèo, không có cơm ăn cho nên muốn bán; bây giờ người ta có ăn rồi, không chịu bán nữa.
     
  12. nhimcoibexinh

    nhimcoibexinh Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    48
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Có một anh tính hay khoe của; mới may được một cái áo mặc vào, ra đứng ở ngoài cửa, để chực xem có ai khen chăng. Nhưng mà đứng từ sáng đến chiều cũng chẳng có ai khen cả; tức quá. Mãi đến gần tối, thấy có một anh tất tưởi chạy qua. Anh này cũng có tính hay khoe của; nhà có đám cưới, lợn xổ, chạy đuổi tìm lợn, đến đấy thấy anh kia đứng mới hỏi rằng: – Anh có thấy con lợn cưới nhà tôi nó chạy qua đây không? Anh nọ kéo vạt áo ra, bảo rằng: – Từ lúc tôi mặc cái áo mới này, tôi chẳng thấy con lợn nào qua đây cả!
     
  13. nhimcoibexinh

    nhimcoibexinh Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    48
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Có bốn anh cùng hay sợ vợ. Một hôm, rủ nhau đi hát nhà trò. Đến nhà cô đầu, bốn anh chia nhau ngồi bốn góc giường đánh chén, nghe hát. Vợ một anh đến rình trước cửa, trông thấy rõ chồng mình ngồi tựa án thư về mé ngoài sân, mới đẩy cửa vào. — trong kia, thấy động vội vàng tắt sạch cả đèn; rồi anh nọ chạy sang chỗ anh kia, anh kia chạy lại chỗ anh nọ. Thành thế ra chỗ anh chồng chị ấy ngồi lúc nãy, bây giờ anh khác đến ngồi. Chị ta cứ lẳng lặng vào chỗ cạnh án thư, túm tóc anh kia lôi ra. Anh kia vốn xưa nay vẫn thường phải vợ túm tóc như vậy, cho nên cũng tưởng chị nọ là vợ đến bắt mình về, thì cứ nín lặng chịu để lôi đi, không dám thở. Còn chị nọ, vẫn quen túm tóc chồng, chắc anh này là chồng mình, thì cứ việc mà lôi bừa đi. Lôi về đến nhà, chị ta mới ghìm đầu anh kia xuống tận đất, rồi đấm, vả cho anh ấy một thôi một hồi, tối tăm cả mặt mũi lại. Đánh chán tay rồi buông ra, mà hỏi rằng: – Từ rày đã chừa đi hát chửa? Anh kia bấy giờ nghe thấy lạ tiếng, ngửng mặt lên trông, thấy chị nọ mới ngẩn người ra; tẽn quá, lườm chị ta mà nói rằng: – Khéo chị đếch này! Chị này cũng bẽn. Nguýt anh kia mà nói rằng: – Khéo anh đếch này!…
     
  14. nhimcoibexinh

    nhimcoibexinh Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    48
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Một chị, chồng đi vắng, ở nhà ngồi gọt củ từ. Thấy củ hay hay, mới tê mê tẩn mẩn, lấy một củ nhét ngay vào chỗ nhét. Không ngờ lấy ra chẳng được; phát sốt phát rét, điên cuồng cả người lên. Đến lúc chồng về, chị ta giả cách ngộ cảm trèo lên giường, trùm khăn, nằm rên. Anh chồng thấy vậy, chán quá đi vắng vẫn định về thì tòm tem; ai ngờ về, vợ nó lại như thế! Buồn mình, mới ra ngoài sân đùa bỡn với con chó cái cho đỡ… buồn. Đùa giỡn thế nào mà tự nhiên anh ta ôm con chó lên giường, cũng đắp chiếu kín, nằm rên khừ khừ. Ai hỏi thì nói dối rằng đau bụng. Kỳ thực cu cậu mắc… nhau với con chó cái, không gỡ ra được, cho nên phải ôm cả chó lên giường. Thành thế ra chồng nằm rên một giường, vợ nằm rên một giường; hai vợ chồng cùng ốm cả. Người nhà thấy vậy, sợ lắm, chạy sang kể chuyện với ông thầy pháp ở bên láng giềng: đầu đuôi hai vợ chồng tự nhiên phát bệnh như thế, để xem ông thầy có phép gì cứu chữa được chăng. Ông thầy bảo rằng ma làm đấy, phải cúng thì mới khỏi. Người nhà bèn mời ngay ông ta sang cúng hộ cho. Ông thầy sang, vào thăm người chồng, hỏi bệnh não ra làm sao. Người chồng ghé vào tai nói thầm rằng: – Ông có cúng thì cúng cho nhà tôi, vì không biết làm sao mà tự nhiên nó phát sốt phát rét lạ như vậy. Còn tôi thì… Mới nhỏ to kể thực chuyện mình cho ông thầy nghe. Ông thầy lại vào thăm người vợ, thì người vợ nói khẽ rằng: – Ông có cúng, xin ông cúng cho nhà tôi, vì không biết làm sao mà tự nhiên đau bụng đau bão làm vậy. Còn như tôi, thì… Cũng nhỏ to kể hết cả chuyện mình cho ông thầy nghe. Ông thầy, biết rõ rằng hai bên cùng mắc một bệnh, mà bên nọ giấu bên kia. Song cũng cứ làm thinh như không, ra sân bày đàn để cúng. Nhưng mà trong bụng chỉ tơ tưởng chuyện vợ chồng nhà chủ, cho nên tê tê buồn buồn, sẵn thấy có nậm r*** ở trên bàn, đem xuống, đút ngay cái thần xác vào đó. Chẳng may mắc nghẽn, không rút ra được, cứ chịu chết đứng giữa sân, hai tay giữ nậm r***. Chị kia trông thấy thế, phì cười đến nỗi băng cả củ từ ra. Con chó cái thấy củ từ rơi xuống đất, nghĩ là miếng thịt, nhảy xổ ra đớp. Thầy pháp tưởng chó nhẩy ra cắn mình, vội vàng lấy tay xua vung văng, đập luôn nậm r*** vào chân bàn, vỡ tan ra. Thế là ba người cùng khỏi cả. Bởi vậy cho nên thầy pháp ra trước đàn, bắt quyết, múa và niệm chú rằng: – Úm ba la, ba ta cùng khỏi!
     
  15. nhimcoibexinh

    nhimcoibexinh Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    48
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Có một anh, vợ mới đẻ; em gái vợ đến chơi với chị, ngủ đấy để bồng con lớn đỡ chị. Anh ta vốn có máu dê. Một đêm, người em vợ bế cháu nằm ngủ ở võng. Anh ta mới bò đến, chực sự nọ kia. Chẳng may vợ nó biết, mới ru con rằng: Con ơi, con bú cho no! Hỡi người quân tử kia bò đi đâu? Anh ta hát rằng: Đêm đông gà gáy o o Anh ngủ chẳng được, anh bò anh chơi. Người em vợ ru cháu rằng: Cháu ơi, cứ ngủ cho no! Của dì dì giữ, ai bò mặc ai!
     
  16. nuhoangcuasacdep

    nuhoangcuasacdep Thành viên chính thức

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    63
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Một hôm, một ông Chánh tổng râu quai nón, cưỡi ngựa đi làm thuế. Đến một chỗ, đường nhỏ và lội, không thế nào đi được; phải giắt lên quán, để gửi nhà hàng. Nhưng mà ở trong quán chẳng có thấy ai; chỉ thấy một ông thầy bói ngồi đấy mà thôi. Ông Chánh mới buộc ngựa bên cạnh mà bảo rằng: – Tôi gửi ông thầy con ngựa đây, nhé! Tôi vào trong làng gần đây, chốc nữa ra tôi sẽ lấy. – Chứ ông là ai mà lại gửi ngựa cho tôi? – Tôi là Chánh tổng. – À! Ông Chánh đấy ư! Nhưng mà tôi giữ làm sao được? Ngộ chốc nữa có đứa nào đến bảo là ông Chánh, đòi ngựa, thì tôi biết làm thế nào? – Ông thầy đừng ngại, tôi râu quai nón. Bây giờ tôi để ông sờ xem. Hễ chốc nữa tôi lại lấy ngựa, ông sờ lại, y như thế thì trả ngựa tôi; mà không, thì thôi, ông không cho lấy. Ông thầy thuận. Ông Chánh đem râu lại cho mà sờ. Sờ, thấy râu tốt, khen mãi vuốt mãi lâu rồi mới buông cho ông Chánh đi. Bấy giờ có một mụ mò cua sau lưng quán, nghe thấy thế, lập tâm để lấy con ngựa ấy. Nó đợi cho ông Chánh đi được một lúc lâu, rồi nó lại, bịt mũi, bắt chước tiếng ông Chánh, mà nói với ông thầy bói rằng: – Nào, xin ông con ngựa, nào! – Ông Chánh đấy, phải không? – Phải, tôi đây. Tôi đi làm thuế về đây. – Vậy thì ông cho tôi xem râu, nào! Mụ nọ lại gần, tốc ngược váy lên, cho ông thầy sờ râu. Ông thầy vuốt mãi, khen mãi: – Phải ông Chánh đây. Quý hóa quá! Râu đâu mà lại có râu quý thế này? Rồi lại vuốt râu mình mà nói rằng: – Râu tôi cũng khá, nhưng mà so với râu ông thì còn kém xa… Ứ, ừ! Ông này đã ăn mắm tôm! Đã đánh chén ở trong làng rồi mới ra đây! Thế mà chẳng lấy phần cho tôi, công gìn giữ ngựa từ nãy đến giờ; Tệ lắm, ông Chánh nhé!…
     
  17. nuhoangcuasacdep

    nuhoangcuasacdep Thành viên chính thức

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    63
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Có một chị hay ăn vụng. Thường thường hễ chồng đi câu được tôm về, có bao nhiêu con lớn thì chị ta trọn lấy cả, giấu để một chỗ, đợi lúc nào chồng đi vắng, ở nhà đem vào bếp nướng ăn. Một hôm, chồng rình biết ý thế, mới lấy một cái que cứng, vót nhọn đầu, rồi lên nằm ở trên gác bếp. Lúc chị kia đi đâu về, không thấy chồng ở nhà, tưởng đi vắng, mới lấy tôm đem vào bếp ngồi nướng. Chăm chăm chúi chúi nướng cho mau; cho nên mặc váy, ngồi xổm, để cả ra, mà cũng không biết. Nướng được con nào, bỏ vào một cái rổ, để bên cạnh mình, đợi xong cả thì lẩm một thể. Nào ngờ anh chồng nằm ở trên kia, hễ nướng được con nào thì anh ta lại xiên mất con ấy. Đến lúc nướng xong, chị ta ngoảnh lại, thấy mất sạch cả tôm. Nhìn trước nhìn sau, chẳng thấy ai, mà dòm xuống chỉ thì thấy cái kia; giận lắm, phát nó một thôi một hồi, mà bảo rằng: – Chỉ có bà với mày ở đây thôi, mà đi đâu mất cả tôm? Còn có ai vào đây nữa? Chẳng phải mầy ăn thì ai vào ăn hử? Phát mãi, vãi cả đái ra. Lại mắng rằng: – Ứ, ừ! oan lắm đấy ư mà còn khóc!
     
  18. nuhoangcuasacdep

    nuhoangcuasacdep Thành viên chính thức

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    63
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Hai anh đi đường với nhau, tối đến, cùng vào ngủ trọ ở hàng cơm. Hàng cơm có bán bánh rán. Anh nọ muốn ăn, nhưng mà lại không muốn mất tiền; cho nên mới đợi để anh kia ngủ say, rồi đi mò bánh rán ăn; ăn chán, lấy mật bôi vào râu anh kia. Nhà hàng sáng sớm trở dậy, thấy thiếu bánh, hỏi ai ăn; chẳng ai nhận cả. Mới đi khám mồm thì thấy râu anh kia dính be bét những mật. Nhà hàng bắt đền anh ta phải trả tiền bánh. Anh ta tức quá; biết chắc hẳn là anh nọ xỏ mình. Nhưng mà cũng cứ cắn răng chịu bỏ tiền ra trả. Đến trưa, anh nọ muốn ăn mít, muốn ăn nhiều, mà lại muốn trả tiền ít mới bảo nhà hàng dọn mít ra, hai người cùng ăn. Anh nọ ăn rõ nhanh, hễ hai hột thì nuốt một và nhả ra một. Ăn xong rồi, bảo nhà hàng cứ đếm hột mà tính tiền: ai nhiều hột thì trả tiền nhiều, ai ít thì trả ít. Thành thế ra nó ăn nhiều, nhưng mà lại mất ít tiền; còn anh kia ăn ít, mà lại phải mất nhiều tiền. Anh ta cũng cứ im lặng, xỉn tiền ra trả phân minh, chẳng nói năng gì cả. Rồi một chốc, tự nhiên ngồi khóc. Anh nọ lấy làm lạ, mới hỏi làm sao. Anh kia nói rằng: – Tôi ăn mít, lại nhớ đến người anh em bạn tôi, ngày xưa, cũng vì ăn mít mà chết oan. – Ô hay! ăn mít, làm sao mà lại chết được? – Tại anh ta nuốt phải một hột, rồi sau nó mọc cây ở trong bụng, nổ bụng ra mà chết. Anh nọ chột dạ, vội vàng hỏi: – Thật à? Nuốt hột mít vào trong bụng nó mọc cây lên à? – Chẳng thật thì sao anh ta lại chết? Hoài của! Giá mà anh ấy bảo tôi trước thì không việc gì đến nỗi chết: tôi có cách chữa, lấy được hột mít ấy ra như không. Anh nọ sợ quá, phun ngay ra rằng: – Thôi! thế thì tôi chết! chẳng nói giấu gì anh, ban nãy tôi ăn mít, trót có nuốt mấy hột. Bây giờ tôi xin anh cứu tôi… Rồi năn nỉ van lạy anh kia, xin anh ta cứu cho. Anh kia mới bảo phải đưa, mỗi một hột mít lấy được, là một tiền thì mới chữa cho. Anh nọ cũng xin vâng. Anh kia mới lấy mùn thớt cho ăn, bao nhiêu hột mít cùng là một thứ ăn vào, mửa ra hết sạch.
     
  19. nuhoangcuasacdep

    nuhoangcuasacdep Thành viên chính thức

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    63
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Một anh có tính ngủ mê; ngủ mê quá, đến nỗi một hôm anh em, họ khiêng ra chùa, họ cạo trọc cả đầu đi, mà cũng vẫn ngủ không biết gì suốt. Đến khi trở dậy, thấy mình ở chùa, mà sờ lên đầu thì không thấy tóc; lấy làm nghi ngờ. Chẳng biết có phải mình không hay là sư, mới hỏi rằng: – Ta hay sư? … Sư hay ta?… Ta ơi, có phải ta không… hử ta? Chẳng thấy thưa, mới lẩm bẩm rằng: – Cứ đi về nhà thử xem thì biết: hễ phải ta thì chó nó không cắn, mà không phải ta thì nó cắn! Bèn đứng dậy đi về. Nhưng mà về đến nhà, chó nó thấy đầu trọc, dị dạng, nó cắn rầm lên. Anh ta chắc là không phải mình rồi, bỏ nhà đi biệt, không về nữa.
     
  20. nuhoangcuasacdep

    nuhoangcuasacdep Thành viên chính thức

    Tham gia:
    5/12/2010
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    63
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mỗi ngày một truyện cười hay

    Ngày xưa có một anh tính khí lẩn thẩn: hễ vợ đi đâu, cũng đi theo đấy; vợ ngồi đâu cũng ngồi ngay bên cạnh, để giữ gìn cái của vợ, kẻo sợ nó đánh rơi mất.
    Người vợ bảo làm sao cũng chẳng nghe, cứ quấn quít, không chịu rời nó ra một bước nào.
    Vợ tức mình quá, một hôm, mới nhặt một cái mảnh sành, giắt sẵn vào lưng, rồi ra đi chợ. Anh chồng lẽo đẽo theo sau.
    Đi đến một cái ao, nó quay lại bảo cu cậu về đi, không về thì nó vất cái ấy xuống ao cho rồi. Cu cậu không về. Nó mới cầm miếng mảnh sành, ném đánh “bõm” một cái xuống ao, mà nói giỗi rằng:
    - Bảo mãi cũng chẳng nghe thì để làm gì mà không vất đi cho rảnh! Nói rồi, ngoay ngoảy đi.
    Anh nọ tưởng vợ ném cái ấy xuống đấy thật, vội vàng chạy về nhà lấy cái gầu lại tát nước. Tát cạn ao rồi, xắn quần, lội xuống tìm. Tôm cá nhảy chung quanh bên mình vô số, cũng chẳng bắt, cứ hì hục mò tìm cái kia; mãi cũng không thấy.
    Có một chị đi đến đấy, thấy thế hỏi rằng:
    - Bác tìm gì vậy? Sao cá nhiều thế kia, mà không bắt?
    - Tôi tìm cái này. Chẳng thiết gì cá!
    - Thế thì bác cho tôi xuống bắt ít cá vậy, chẳng có hoài của.
    - Ừ, cá đấy, tha hồ xuống mà bắt. Nhưng mà hễ có tìm thấy cái gì, thì phải trả tôi.
    Chị nọ cũng chẳng biết là cái gì; chỉ cốt thèm bắt mấy con cá, cho nên cứ ừ liều. Rồi vén váy, lội xuống ao, bắt cá. Ai ngờ chị ta cúi chổng mông, để hở cái gì ra! Anh kia trông thấy, vội vàng chạy lại, nắm lấy cái ấy, mà kêu lên rằng:
    - A! a! a! đây rồi! Của tôi đây rồi! Gớm! Mầy để tao tìm mãi từ sớm đến giờ!
    Nói rồi, lại trách chị kia rằng:
    - Sao chị tệ thế? Chị bắt được, mà chị lại không trả tôi?
    Chị nọ kêu giãy nãy:
    - Buông ra! Ô hay chửa kìa!
    Anh ta không buông, cữ giữ chặt lấy.
    Chị cãi của chị, anh cãi của anh; đương lôi thôi thì người vợ vừa về đến đấy, thấy thế, vội vàng tốc váy lên, bảo chồng rằng:
    - Của nhà ta đây kia mà! Ơ nhầm! Buông bác ấy ra chứ!
    Anh nọ trông lên, thấy rõ của mình đâu vẫn ở đấy, mới buông chị kia ra, mà nhăn nhở nói rằng:
    - Ô hay! của bác ấy cũng như của ta nhỉ.
     
    Hoa quả sạch DH thích bài này.

Chia sẻ trang này