Kinh nghiệm: Họp phụ huynh bên xứ TÂY !!!

Thảo luận trong 'Trường lớp, học hành' bởi mẹ Tiểu Cần, 17/10/2009.

  1. mẹ Tiểu Cần

    mẹ Tiểu Cần Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    14/7/2009
    Bài viết:
    1,850
    Đã được thích:
    588
    Điểm thành tích:
    723
    Mình cũng đang thấy "đau đầu" với vấn đề này quá, hôm qua xem bài tập toán của đứa cháu học lớp 1 mới phát hiện ra là lại có sự nâng cao hơn cả của đứa cháu lớp 1 năm ngoái, đọc vào chả biết mô tê chi hết, phải lật hết tập vở từ đầu mới hình dung đc bài tập muốn gì, nhưng mình cảm giác ở tuổi các cháu khó mà tư duy toán học cao như vậy, vậy là các cháu chỉ làm máy móc theo phương pháp hướng dẫn của cô, thế nếu cháu nào trí nhớ không thật tốt thì sẽ quên, và kg làm đc bài tập, rồi sẽ dẫn đến chán nản ...
    Thiết nghĩ việc học nâng cao là cần thiết cho sự đam mê của trẻ nhưng chỉ nên đưa vào chương trình học thêm, đọc thêm hoặc phụ đạo
     
    Đang tải...


  2. AVON Cosmestics

    AVON Cosmestics Yêu cái đẹp-thích làm đẹp

    Tham gia:
    27/9/2008
    Bài viết:
    340
    Đã được thích:
    74
    Điểm thành tích:
    28
    bé nhà mình thì còn nhỏ (chưa được 4t) chưa đi học nhưng mình cũng không biết làm thế nào là đúng. Tuy nhiên do mình ở nước ngoài và chưa cho bé đi học mẫu giáo ở bên này nhưng ở nhà mình cứ dán các chữ lên tủ sạu đó bảo cho bé liên tưởng với các từ mà bé biêt vd như S là con sâu, C là Con.... thế là bé nhớ gần hết các mặt chữ cái. Bé có thể đọc được biển số ô tô và cứ thấy có chữ ở đâu là bé đọc a, e, c... mình đang dậy thêm số đểm từ 1-10 cho bé. Còn viết thì mình chưa dậy mình chỉ dậy bé cầm bút vẽ sao cho đúng và ngồi đúng tư thế cho quen thôi. Vì học đơn giản và vui như 1 trò chơi nên bé rất vui và cứ đòi mẹ cho học suốt thôi.
     
  3. Mẹ Be&Khoai

    Mẹ Be&Khoai Thành viên Hội Rắn

    Tham gia:
    5/9/2008
    Bài viết:
    480
    Đã được thích:
    141
    Điểm thành tích:
    43
    Kinh nghiệm nhỏ của tớ thì là nên cho các con học trước.
    Năm ngoái con tớ chuẩn bị vào lớp 1 ở mẫu giáo các cô cũng rất sốt sắng chuẩn bị cho các con học chữ trước nhưng do con tớ hay ốm hay nghỉ học nên học hành cũng không đến nơi đến chốn. Hè đến bà ngoại sốt ruột bắt cho đi học thêm không thì sợ không theo được. Tớ cũng lên mạng thấy 2 trường phái học trước hay không học trước và tớ theo không học trước:p.
    Nhưng vì bà giục quá nên trước khi con đi học 2 tháng tớ có cho con đi học 1 lớp của cô giáo trường NTC và sau đó liên hệ với cô giáo lớp 1 trường con tớ sẽ học để học tiếp. Buổi học đầu tiên cô giáo nói các bạn lớp này đã học trước 1 tháng rồi nên sẽ cho con thử xem có theo được không ( lớp này chỉ có 6 bạn đang theo học), tớ nói với cô là con tớ cũng đã học cô giáo trước 1 tháng rồi và cũng đang viết đến chữ GH giống như các bạn lớp này. Cuối buổi học đón con với tâm trạng hứng khởi vì được giao lưu với 6 vị phụ huynh rất vui vẻ, hẹn hò cho các con đi chơi vào tuần tới và đặc biệt được biết cô giáo đang dạy sẽ chính là cô chủ nhiệm lớp của con sắp tới. Nhưng.... cô giáo đã làm tớ lặng mất vài phút vì thông báo là con tớ không thể theo được các bạn và nếu với "lực học" thế này vào lớp 1 con sẽ rất vất vả :confused:.
    Về nhà mất ngủ cả đêm vì nghĩ một lớp có 7 cháu và con mình cũng "trình độ" chỉ có điều con sức khỏe con không được tốt ( con mình hay ốm nên gầy gò chứ còn cũng thông minh, nhanh nhẹn lắm) mà cô còn không kèm cặp để theo các bạn được thì khi đi học lớp đông sẽ thế nào. Nhưng rồi lại tự động viên là trên mạng khối mẹ không cho con đi học trước. Thôi kệ vì cũng sắp đi học rồi có cố cũng chẳng được. Tớ cho con tớ đi chơi, chuẩn bị tâm lý vào lớp 1 cho con, chọn sách vở, đồ dùng học tập......
    Con vào lớp 1.....
    Ngày đi học cả ngày, tối về đánh vật với các bài tập viết ( bài cô giao về nhà đều có chữ là " không bắt buộc") vì chắc là nhà trường yêu cầu không giao bài về nhà.
    Học vài buổi con về nhà khoe lớp con nhiều bạn biết đọc truyện hết rồi mẹ ạ:rolleyes:, các bạn biết viết cả tên con....:rolleyes: Lại phải động viên con vài tuần nữa là con sẽ làm được giống các bạn thôi. Rồi mẹ học, con học.
    Sốt ruột, thỉnh thoảng đến trao đổi với cô giáo chủ nhiệm thì luôn luôn là con viết chán lắm chị ạ, con học chậm lắm chị ạ, con không tập trung để học lâu được chị ạ.... Thôi cô cố gắng giúp chị, cháu nó cũng yếu hơn các bạn nên tay viết chắc yếu. Cô giáo trẻ nên cũng có nhiều thời gian, cuối buổi cháu nào viết chậm cô cũng chịu khó kìm cặp ngoài giờ ( chắc trường công lập không có như vậy?)
    Hết học kỳ 1. Con tớ biết viết, biết đọc, biết làm toán, biết cả tiếng Anh ( con tớ học lớp song ngữ). Cả nhà mừng lắm vì nghĩ thế là giỏi rồi ngày xưa bố mẹ đi học "trình" cũng chỉ đến thế là cùng.:p
    Đi họp phụ huynh tổng kết học kỳ 1. Cô giáo chủ nhiệm báo cáo chi tiết đến từng học sinh. Các bạn được tuyên dương, ca ngợi trong buổi họp vẫn là những bạn luôn luôn được khen ngợi khi mới vào lớp đọc rất tốt, viết rất đẹp.Mà mình cũng thấy công nhận có con viết chữ đẹp lắm ý, lại là con trai như con mình nữa, mình rất thán phục. Con nhà mình sau 1 kỳ khổ luyện, cố gắng của cả bố, cả mẹ và đặc biệt là của cô giáo đã dạy các con cả ngày, cả tháng, cả một học kỳ đạt kết quả học sinh tiên tiến với lời nhận xét là học chậm lắm, chữ viết còn xấu, đọc vẫn ngắc ngứ vài chỗ, làm toán chưa nhanh bằng các bạn.( Cả lớp con mình có 4 bạn tiên tiến thôi còn toàn học sinh giỏi nhé).
    Về nhà lại một bài ca của ông bà vì cháu bị học sinh tiên tiến, đi đâu kể với đồng nghiệp, bạn bè là con học sinh tiên tiến ai cũng hỏi Sao lại thế? Chẳng biết giải thích thế nào nhỉ tiên tiến là vì cháu học chậm lắm ạ :rolleyes:. Nhưng được cái bố mẹ cũng vô tư tự bảo với nhau thế là được rồi hihi, học có mấy tháng mà đã biết đọc, biết viết, biết tính toán cộng đến mấy chục, biết tìm đếm các hình trong một hình loằng ngoằng, biết trình bày một toán đố, biết đổi chục thành số, biết sắp xếp số từ lớn đến bé, từ bé đến lớn, biết đo cm, biết điền dãy số theo quy luật công, trừ... chưa kể biết thêm một số kiến thức về tiếng Anh, phát âm chuẩn hơn mẹ:p. Ngày xưa mẹ đâu có làm được thế.:rolleyes:
    Học kỳ 2.....
    Mặc dù không cay cú vì con học sinh tiên tiến vẫn chỉ luôn động viên con phải cố gắng hết khả năng nhưng.... cường độ của bố mẹ quan tâm đến việc học của con, học cùng con buổi tối có vẻ tăng lên:p vì mục tiêu kỳ 2 phải đạt học sinh giỏi để cả năm phải học sinh giỏi để cấp 1 phải giỏi để cấp 2 mới có hy vọng qua vòng sơ loại hồ sơ để vào 1 trường chuyên nào đó:confused:. Thế thì thực ra là vẫn muốn chạy theo thành tích nhỉ. Chán.

    Và một điều thắc mắc là không biết các con biết đọc, biết viết trước khi đi học bố mẹ có phải tối nào cũng vất vả với con như mình không ???

    Vậy nên mình nghĩ là thôi cứ cho các con học trước đi cho sau đỡ vất vả.

    Chưa bàn cụ thể đến chương trình học lớp 1 của con mình. Còn nhiều nỗi băn khoăn......
     
    hạnhvy thích bài này.
  4. hạnhvy

    hạnhvy Thành viên tích cực

    Tham gia:
    2/5/2009
    Bài viết:
    994
    Đã được thích:
    287
    Điểm thành tích:
    123
    Đọc chia sẻ của mẹ Be&Khoai mà sao tớ thấy lo lắng quá.Hai vợ chồng tớ rút từ kinh nghiệm bản thân cộng thêm ảnh hưởng của "Tây hóa" nên luôn bảo nhau là sau này sẽ cố gắng ko tạo áp lực học hành cho con,ko chạy đua thành tích...Nhớ mình ngày xưa 6 năm học trường chuyên,thầy cô lúc nào cũng chỉ nhăm nhăm dạy để đi thi học sinh giỏi,chỉ cần học tốt những môn cần học,bạn bè đứa nào cũng học lệch,áp lực học hành,áp lực thi đua lúc nào cũng đè nặng...tuy bố mẹ ko đòi hỏi là con phải thế này thế kia nhưng chính sự tin tưởng của bố mẹ đã khiến m lúc nào cũng phải cố gắng 100% sức lực,rồi có đôi khi kết quả học tập ko đc như mong muốn là lại stress nặng nề...Bây giờ có con rồi chỉ mong sao con có đc ko khí học tập vui vẻ,tránh đi vào con đường như mẹ ngày xưa.Nhưng rồi chính bản thân m lại bị ảnh hưởng bởi những người xung quanh,ông bà cô bác thỉnh thoảng lại kể đứa bé này mới có hơn 3 tuổi mà đã đọc tốt lắm,hay bà ngoại lại nhắc ngày trc con biết đọc khi chưa vào lớp 1,chỉ học lỏm các anh chị mà cũng tự biết chữ..thế là khi dạy con m lai bắt đầu sốt ruột..Hichic,nhiều khi m nghĩ mọi chuyện đúng là cái vòng luẩn quẩn,cho dù m tự ý thức đc nhưng khi mà hoàn cảnh xã hội ko thay đổi,rồi chính m cũng ở trong đó thì đúng là chạy trời ko khỏi nắng...
     
  5. luongphi258

    luongphi258 Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    3/9/2009
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    6
    Điểm thành tích:
    18
    Cháu em lúc trước học ở VN kém lắm hay nghỉ học đi chơi, nhưng từ khi qua Mỹ thì học khá lên và giờ nói anh Văn rất tốt. Nhưng 1 phần củng do các bậc phụ huynh chúng ta quan tâm và dạy dỗ thêm.
     
  6. luongnguyet

    luongnguyet Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    22/4/2010
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    96
    Điểm thành tích:
    28
    trước khi vào lớp 1 đã phải biết đọc biết viết rồi thì nước mình nên giới hạn tuổi đi học của các cháu là 4 tuổi đi học lớp 1 đi, bố mẹ đỡ vất vả, em ngày xưa (hồi năm 1993 bắt đầu đi học lớp 1) chả đi học thêm bao h, hồi học cấp 1 bị cô trù ghê lắm, lê lết k lên đc học sinh giỏi, đến lớp 9 nhà e vẫn chả cho e đi học thêm, thế mà lên cấp 3 với đại học vấn học đều, lại còn đc học bổng, bây h nghĩ có con mà nó được học như mình ngày xưa thì tốt quá
     
  7. hoatrami

    hoatrami Banned

    Tham gia:
    30/6/2010
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    7
    Điểm thành tích:
    8
    mình thấy môi trường học tập nước mình sao lại chậm vậy nhỉ????mình hi vọng một ngày mai tươi sáng hơn.Mình nghĩ khi con mình tới tuổi trưởng thành mình sẽ cho con đi học trường quốc tế mất.chi phí nặng hơn chút chút nhưng ít nhất cũng chắc chắn con mình được đảm bảo về tri thức và điều kiện học tập.
     
  8. Mimosa2009

    Mimosa2009 www.shopmisa.com

    Tham gia:
    2/9/2009
    Bài viết:
    5,900
    Đã được thích:
    1,454
    Điểm thành tích:
    913
    Chị ngày xưa năm 86 đi học lớp 1 không biết 1 chữ a là gì. Không biết bắt đầu từ bao giờ? Chắc do hoàn cảnh sống ???

    Chị học cũng tà tà, ba chị nói tập trung vô học mấy môn tự nhiên. Lớn tí cũng vô trường có tiếng, rồi đậu 3 trường đại học lớn.

    Sang Mỹ đi học lại, mới thấy chương trình đại học ở VN mình cũng nặng nề quá. Bên này toàn là research, cái gì đáng nhớ thì nhớ, không thì lật sách, internet...mấy môn sử, chính trị, nhân văn là cho tự chọn lựa, mà học mấy môn này cũng nhẹ nhàng lắm. Còn mấy môn tự nhiên thì so ra lớp 9 VN đã học bằng lớp 12 bên này rồi.

    Con nít bên này học thoải mái, mà nó lấy được cái gì cần lấy, vậy mà cũng đạt nhiều giải Nobel, có nhiều nhóm khoa học gia.... . VN mình nặng nề quá mà kết quả thì sao?
     
  9. MuaNhóm.com

    MuaNhóm.com Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    24/5/2010
    Bài viết:
    109
    Đã được thích:
    8
    Điểm thành tích:
    18
    Học sinh Trường Thực nghiệm: Không sợ bị điểm kém
    Học sinh trường tiểu học thực nghiệm luôn được khơi dậy trí tưởng tượng, đầu óc sáng tạo qua mỗi bài giảng.

    Đây là một điều khá mới mẻ đã được duy trì nhiều năm tại Trường Tiểu học Thực nghiệm (Hà Nội). Và có lẽ đây là trường học duy nhất ở Việt Nam mà học trò đi học không sợ bị điểm kém. Tư duy của nhiều bậc cha mẹ học sinh cũng thay đổi. Con bị điểm kém, bố mẹ không trách mắng.

    Ra đời từ năm 1978, công nghệ giáo dục của Giáo sư Hồ Ngọc Đại bắt đầu từ một trường thực nghiệm ở Hà Nội đã đi được chặng đường 30 năm, có giai đoạn đã lan tỏa khắp 43 tỉnh, thành phố.

    Ngay như ở TP Hồ Chí Minh, có thời kỳ 60% học sinh lớp 1 đã học theo định hướng của công nghệ giáo dục mới của Giáo sư Hồ Ngọc Đại, còn ở nhiều tỉnh vùng sâu, vùng xa, trẻ em dân tộc Chăm ở Bình Thuận, các dân tộc thiểu số ở Kon Tum, Đắk Lắk, Lâm Đồng và 10 dân tộc xen kẽ tại Lào Cai, Lạng Sơn, Thái Nguyên… ngày càng thích học theo công nghệ mới của vị Giáo sư đã từng từ chối chức Thứ trưởng Bộ GD&ĐT chỉ để theo đuổi và nuôi một lý tưởng, một khát vọng lớn nhất trong đời mình: đi dạy học cho trẻ con.

    Vậy ở trường thực nghiệm, trẻ được học như thế nào?

    Đánh thức sáng tạo của con trẻ

    Tôi xin dự giờ học với lớp 1C do cô giáo Nguyễn Bạch Yến làm chủ nhiệm. Thật thú vị vì cô giáo Nguyễn Bạch Yến chính là học sinh khoá I của trường từ năm 1978. Ngày đó, trường lớp đơn sơ hơn bây giờ rất nhiều, sách vở cũng ít hơn. Nhưng điều làm cô ấn tượng nhất là từ ngày đó, học sinh của trường thực nghiệm đã được học hành dân chủ, được quyền nói lên mọi suy nghĩ của mình.

    Sau này khi lớn lên, bước vào cuộc sống lo toan, cô càng thấm thía bài học "dân chủ, tôn trọng học trò", nó giúp cô luôn tự tin trong mọi hoàn cảnh, dám độc lập suy nghĩ và luôn thấy lạc quan, yêu đời.

    Tôi tò mò nhìn vào thời khoá biểu dán ở cửa lớp học, nó thật đặc biệt vì chỉ là những hình khối, ký tự do nhà trường tự quy ước. Ví như hình tam giác quy ước là môn toán, vòng tròn là tiếng Việt, cái kéo là môn thủ công, bông hoa là môn vẽ, cậu bé giơ hai tay là môn thể dục.

    Theo cô Yến, cách thiết kế thời khoá biểu như vậy, học trò rất thích thú, buổi đầu đến trường, chúng ùa ra tíu tít kể cho cha mẹ biết sắp tới sẽ được học môn gì. Lớp học đầy ăm ắp tiếng cười. Chúng như đàn chim non ríu rít quanh cô giáo.

    Cô Yến tâm sự: "Muốn học trò sửa sai thì dùng lời khen sẽ tốt hơn là nặng lời với chúng".. Hôm nay lớp 1C học vần "ay", cô Yến yêu cầu học sinh tìm từ có vần "ay". Một em giơ tay: "Thưa cô, em tìm được từ "mẹ mày!". Cô giáo nhẹ nhàng: "Em tìm đúng rồi, nhưng chưa được hay lắm". Nghĩ một lúc, học trò này lại giơ tay: "Thưa cô, mẹ hát rất hay", liền được cô khen.

    Đây là một chi tiết nhỏ nhưng có điều gì thật khác trong phong cách sư phạm. Cô Yến bảo tôi, nếu mình đe nẹt chúng thì chúng sẽ rất sợ, mất tự tin và không bao giờ giơ tay phát biểu nữa. Ở lớp học của cô Yến và ở nhiều lớp học khác của trường thực nghiệm, những điều tưởng như nhỏ nhặt, vụn vặn nhất thì lại rất được trân trọng.

    Ví như mỗi tháng, cô Yến sẽ thay lớp trưởng một lần, học sinh luân phiên làm lớp trưởng; hằng tuần sẽ đổi chỗ ngồi cho học sinh để không em nào bị mặc cảm khi bị ngồi ở phía dưới; thi thoảng lại xây dựng lại tổ trong lớp để tất cả các em đều được chơi thân thiện với nhau. Và cũng ở ngôi trường này, học trò đã thực sự làm chủ lớp học.

    Mỗi giờ học là một giờ tự khám phá mình

    Có lẽ thú vị nhất là khi đến với những cuốn sách giáo khoa của trường thực nghiệm. Nó mỏng hơn, ít chữ, ít số hơn, nhưng lại rất nhiều tranh ảnh.

    Các nhà công nghệ giáo dục đã khẳng định: "Học toán là học làm toán. Làm toán cũng như làm mọi việc, kể cả việc trò chơi, trước hết phải có vật liệu để làm, như nấu cơm phải có gạo. Chơi bi thì phải có bi. Chơi oẳn tù tì thì phải có bàn tay".

    Với cách dạy toán của "công nghệ giáo dục Hồ Ngọc Đại", các em có thể giải thích được vì sao 2 + 4 lại bằng 6; 2<4; 4>1... Quy luật phép toán mà các thầy dạy chúng là, có 2 phần tử a, b ghép lại với nhau theo nguyên tắc T (T là phép toán bất kỳ, có thể là cộng, trừ, nhân, chia), sẽ cho ra phần tử thứ 3…

    Như vậy, từ một phép toán đơn giản đó, con trẻ đã được tiếp xúc với những khái niệm cao hơn như tập hợp, phần tử. Tư duy theo hướng đi từ trừu tượng tới cụ thể, chúng sẽ dễ dàng khi tiếp xúc với các phép toán khó hơn, vì khi đó đầu óc bao quát hơn, chúng được thỏa thích mở mang và liên tưởng. Chúng cũng không bị đóng đinh bởi những công thức dập khuôn, nhất nhất 1+1 phải bằng 2, như một "con vẹt".

    Sách giáo khoa tiếng Việt của học sinh trường thực nghiệm cũng được thiết kế theo một phong cách khác. Thay vì bắt đầu bằng việc phát âm a, b, c, d, e (đã có thời kỳ người ta tranh luận gay gắt khi sách giáo khoa thí điểm đưa chữ e học đầu tiên) thì ở đây, bài học đầu tiên của học sinh lớp 1 là về "tiếng" với những chủ đề như: tách ra từng tiếng, tiếng giống nhau, tiếng khác nhau, tiếng tách ra hai phần, đánh vần; sau đó trẻ sẽ được học về "âm" (nguyên âm, phụ âm và luật chính tả).

    Để những quy tắc đó dễ được trẻ tiếp thu, các nhà công nghệ giáo dục đã lồng vào các câu thơ, ca dao, tục ngữ. Tôi cũng cảm thấy ngỡ ngàng khi cầm cuốn sách tiếng Việt tự học của học sinh lớp 1. Những bài học đầu tiên dành cho các em nhỏ lại là "Nước Việt Nam ta", "Các vua Hùng", "Chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh".

    Đặc biệt hơn, các em còn được học những bài học ứng xử đầu tiên trong cuộc sống như tính thật thà, lòng dũng cảm, tính kiên nhẫn thông qua những bài dạy về vần, về cách phát âm, về quy tắc dấu…

    Trẻ con không sợ khi bị điểm kém

    Đó cũng là một điều khá mới mẻ đã được duy trì nhiều năm tại Trường Tiểu học Thực nghiệm. Và có lẽ đây là trường học duy nhất ở Việt Nam mà học trò đi học không sợ bị điểm kém. Điều này làm tôi nhớ đến lần trò chuyện với thầy Đặng Ngọc Riệp, từng là Giám đốc Trung tâm Công nghệ giáo dục (thầy Riệp đã mất sau một cơn tai biến mạch máu não cách đây vài năm).

    Thầy quan niệm rằng, làm sao mà phải nhồi nhét vào đầu óc học sinh điểm chác, danh hiệu, như thế chúng sẽ già trước tuổi; tâm hồn trẻ mẫn cảm và tươi mới thì hãy để chúng hồn nhiên và vô tư học hành, nô đùa. Chúng cần được phát triển bình thường, cần được bình đẳng và thậm chí, chúng còn phải được đề cao, trân trọng ở mức tối đa. Trẻ em chính là cuộc sống của người lớn.

    Tôi có biết một số người cho con theo học ở trường này, họ tâm sự rằng, từ khi con họ đến với công nghệ giáo dục mới, chúng hoạt bát, năng động hơn nhiều. Chúng có thể giải thích với bố mẹ vì sao khi viết chính tả có lúc dùng chữ "ng", nhưng có lúc lại dùng chữ "ngh". Tư duy của nhiều bậc cha mẹ học sinh cũng thay đổi. Con bị điểm kém, bố mẹ không trách mắng.

    Một cô giáo chủ nhiệm lớp 5 cho tôi biết, chị vui nhất khi nghe thấy các bà mẹ hỏi con hôm nay con học được cái gì, cô giáo dạy phép tính gì (chứ không phải là hôm nay con được mấy điểm)? Điều này giúp chúng ta lý giải vì sao rất đông học sinh theo học trường này khi thi vào cấp III, thi ĐH, điểm rất cao, các em vẫn phát triển toàn diện, bình đẳng.

    Nhiều em đã trưởng thành, đỗ đạt, trở thành nhà khoa học, nhà giáo có uy tín. Nói như Giáo sư Hồ Ngọc Đại, ông hạnh phúc nhất khi học trò trường thực nghiệm được trang bị một "đầu óc vũ trang" chứ không phải "đầu óc chất đầy".

    Và không ai có thể phủ nhận một thực tế là ngày càng có nhiều cha mẹ học sinh vẫn đang tha thiết muốn xin cho con mình vào học tại trường thực nghiệm.

    Đó phải chăng là bằng chứng sinh động nhất để khẳng định sức sống mạnh mẽ, khẳng định bản chất khoa học và tiến bộ, nhân văn của một "công nghệ giáo dục" mới
    Thu Phương (CAND)
     
    phuongnamptcMimosa2009 thích.
  10. Mimosa2009

    Mimosa2009 www.shopmisa.com

    Tham gia:
    2/9/2009
    Bài viết:
    5,900
    Đã được thích:
    1,454
    Điểm thành tích:
    913
    Bài viết trên của bạn rất hay! Thanks.

    Mình được nghe nhiều khi thầy giảng thì học sinh bên dưới cười khúc khích. Giáo dục phải gắn liền với XH, với thực tế thì học sinh mới có chí thú mà tìm hiểu.
     
  11. vomattit

    vomattit Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    27/4/2010
    Bài viết:
    1,619
    Đã được thích:
    344
    Điểm thành tích:
    123
    Hàng xóm nhà em có anh ku đang học lớp 5. Một hôm bà anh cu sang: "Cô nhờ cháu 1 việc rất quan trọng". Hóa ra 2 ngày nữa anh cu thi hết học kì, mà dạo này bà bận nên ko kèm được, bố mẹ lại đang đi làm xa. Cho nên cô hàng xóm được bà anh cu giao trọng trách là ngồi kèm anh cu học tập làm văn và tập đọc. Hỏi han 1 lúc cô hàng xóm mới ớ ra là hóa ra bà anh cu (chắc là quen biết cô giáo) đã có đề cương của 2 bài tập làm văn và list 3 bài tập đọc. Nói là đề cương nhưng thực tế là đã được viết hết thành bài văn hoàn chỉnh. Nhiệm vụ của cô hàng xóm chỉ là giúp anh cu học thuộc lòng thôi. Hic.
    Trong quá trình giúp anh cu, cô hàng xóm phát hiện ra là anh cu rất thông minh, có năng khiếu đọc và cảm nhận văn chương ra phết. Cô hàng xóm còn pháhieeneenj ra là có những câu anh cu đề xuất thêm vòa bài văn còn hồn nhiên và hay hơn cô giáo nhiều.
    Thế mới biết nhiều khi chính là chúng ta đã làm hư con cháu chúng ta vì chính sự thiếu hiểu biết của mình các mẹ nhỉ?!
     
  12. dautramhue

    dautramhue Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    23/9/2008
    Bài viết:
    1,780
    Đã được thích:
    320
    Điểm thành tích:
    173
    Từ ngày em đi học chưa có ai họp phụ huynh cho em.
    Àh có duy nhất một lần kỷ luật thì papa xuống trường, hết :(
     
  13. haithanh

    haithanh Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    22/1/2010
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    5
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Họp phụ huynh bên xứ TÂY !!!

    VN đã rất nhiều năm rồi nền giáo dục vẫn không thay đổi gì cả, loanh quang luẩn quẩn vẫn vậy.
     
  14. Tit_kute

    Tit_kute Thành viên tích cực

    Tham gia:
    18/11/2009
    Bài viết:
    573
    Đã được thích:
    106
    Điểm thành tích:
    83
    Ðề: Họp phụ huynh bên xứ TÂY !!!

    Thế chị đc đặc cách hay sao m k phải đi họp phụ huynh?
     

Chia sẻ trang này