Thôi các mẹ cứ chọn nghèo. Tớ lại thích có kinh tế vững, thông minh, nghị lực, ý chí. Mình muốn thế nào thì nó sẽ ra thế ấy.
Trước bố mẹ mình lấy nhau đến chiếc nhận vàng còn phải đi mượn cho phù hợp phong tục. Nhưng sau này khi cả 2 cùng cố gắng thì cuộc song cũng tốt đẹp hơn. Ngheo không phải là cái tội mà không biết cố gắng đó mới là cái tội
Trong hôn nhân đôi khi cũng phức tạp, nhiều thứ phải suy nghĩ lắm, mình thấy cuộc sống bây giờ cái gì cũng phải tiền, không tiền thì iu thương cũng khó chứ nói gì đến cái khác.
khó lắm.. Nhưng nếu tìm được rồi thì dù trong hoàn cảnh nào cũng nên trân trọng. Mình may mắn tìm được rồi.
mình may mắn hơn mn, trước khi quyết định đến với nhau mình sợ cực kì sợ và lo và bị hù rất nhiều nào là ty k tồn tại mãi đâu, rồi cơm áo gạo tiền sẽ làm thay đổi mọi thứ... Lường trước được tất cả + 1 chút khôn khéo + 1 chút may mắn + 1 anh ck tốt thì cs không đến nỗi đáng sợ. Mình mới 3 năm thôi k dám chắc sẽ luôn ntn, chỉ muốn các mẹ có hoàn cảnh giống mình nhưng may mắn có ck tốt thì cố gắng lên nhé. Đừng quá bi quan về cs hay mọi thứ.
hi thế có lẽ nhà mình nên được viết tiểu thuyết rùi.. hihi. giờ có con rồi là 3 trái tim vàng lận cơ. Sẽ cố gắng duy trì. mn cũng luôn hp nhé.
Mình viết bài này trong 1 lần ngẫu hứng, sau 3 năm hôn nhân. Mình viết ngắn gọn quá và cái suy nghĩ cao siêu của mình cũng được vài mẹ hiểu rùi nè ^^. Cảm ơn mn chia sẽ nhé. Mục đích mình nói ra câu ấy sau 3 năm kiểm chứng câu nói của mẹ ruột mình trước khi mình chọn anh ck này: " mẹ nói con nghe, hôn nhân nghèo đáng sợ lắm, nhà nó không có nhà rồi, lại chỉ tốt nghiệp 12 làm nghề tóc có nuôi con được không? Ừ cho cưới đó, cưới đi coi được mấy tháng rồi chia tay rồi làm khổ cha khổ mẹ nghe con..." 1 năm sau mẹ nói: " chồng con nó cũng tốt đấy có ý chí, cố gắng lên con!" 2 năm sau mẹ nói: " Hạnh phúc thì tốt rồi mà kinh tế vẫn nữa mới bền con à, gắng mà làm mua cái nhà nữa mẹ mới tin con chọn đúng ck" Và cách đây 1 tháng mẹ nói: " Con mẹ bây giờ khôn hơn cả mẹ rồi, cố gắng vì con cái con nhé. Giờ mẹ tin con có thể làm mẹ được rồi" Vâng, đúng là lấy ck khi anh ck không có gì trong tay thôi, nhà k được ai cho sẵn, tiền làm lụng trước khi cưới lúc ấy mỗi đứa được 20-30 triệu. Đến với nhau trong 1 căn nhà trọ. Ai cũng hoảng cũng lo cho em. Nhưng thật tế thì cũng k có đến nỗi nghèo quá ^^, vẫn làm đủ ăn, có chút dư, có thể gom góp, tương lai có thể mua được chung cư cơ mà? Đâu đến nỗi đáng sợ như tất cả nghĩ, họ suy nghĩ phức tạp quá. Quan trọng nhất là người mình chọn có bản lĩnh để cùng mình sống và cố gắng vừa vun vén hp vừa củng cố kinh tế hay không thôi. ck của mình là "Thanh niên Tin lành" , nay mình cũng là người Tin lành, tín ngưỡng không ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống nhưng nó dạy cho anh từ bé đã không có tật xấu quá đáng nào cả: không mê bài, mê rượu mê sắc.. khá chung thủy và hiếu thảo" Anh không giỏi, k học cao k hiểu biết nhiều lắm, cái gì cũng trung bình thôi, anh ít nói và biết lắng nghe phân tích. Vk ck nhà mình 1 người giỏi về suy tính, kế hoạch, lý lẽ là mình, 1 người thì chịu khó làm, biết lắng nghe, biết cố gắng là anh ck mình. Kinh tế, kế hoạch tài chính mình làm chủ, đơn giản chỉ là tiền làm hằng ngày của anh để chi tiêu ăn uống sinh hoạt, mỗi ngày chỉ xài chừng 100-150, còn lại thì cho vào heo. Cuối tháng đập 1 lần đóng tiền nhà, còn bao nhiêu + tiền mình làm ra đi gởi ngân hàng. Có lẽ là do mình biết tính toán, vk ck ít xài, ít giao lưu. Anh làm tóc sáng đến tối cũng chả thích đi đâu làm gì, về nhà chỉ muốn ôm vk ngủ hoặc cùng đi siêu thi hóng gió. Sau 3 năm tài khoảng tiết kiệm của vk ck là gần 200 triệu + 1 cục vàng iu dấu + gần 1 cây vàng 24. Sau khi cưới nhau mua vật dụng gd đổi xe.. nói chung là tất cả đều bắt đầu từ con số 0 đấy ạ. Giờ đây mình tự tin sinh 1 đứa con, chắc năm nay không còn có dư nữa, nhưng với số tiền tk đang có, muốn mua đất cũng được, vay thêm xây nhà cũng được, hay cứ để đấy từ từ tính lo nuôi con ổn định cái cũng được. Mình thấy không hề sợ hãi điều gì. Chỉ sợ 1 ngày nào đó lòng tin ý chí thay đổi, hp mất đi, chứ thật sự tiền hay nhà hay giàu nghèo nó không ảnh hưởng gì lớn đến vk ck nhà mình.. Cứ bình thản sống, thoải mái không đua chen, k gò bó, k nhìn lên quá. Vk hiểu ck, ck thương vk. CS bình dị trôi. Có lẽ như mình cũng k gọi là quá nghèo. Mình nghĩ vk ck thương yêu nhau, có kiến thức, hiểu biết, có cố gắng và chăm chỉ làm việc thì từ từ cũng gom góp mua được miếng đất xây tổ ấm thôi. Cái nghèo của mình chỉ ở độ trung trung còn cứu vãn được. Nếu mà bết quá 2 vk ck cùng làm công nhân thì có lẽ thay vì 3 năm phải mất 6 năm mới dư dc 200 trệu như mình. Nhưng thời gian có là quan trọng không? chỉ cần có niềm tin và cố gắng thì bao lâu không được. VK ck mình 1 người làm cty lương 5tr, 1 người mướn kiot làm tóc 1 tháng dư 7-10tr. nếu giả sử cả 2 cùng làm công ty thôi thì 1 tháng mỗi người 5 triệu. chi tiêu 1 người 1 người để dành. Thật sự không quá khó đúng k mn. Nuôi con thì có lẽ sẽ dư ít lại nhưng biết gói gém thì dù có 100 ngàn cũng gọi là dư. Mỗi người 1 hoàn cảnh cả. Mình không khoe khoang cs hiện tại hay thành quả mình cố gắng. Mình chỉ muốn cổ động tất cả mn, đã tìm dc 1 ty, 1 anh ck tốt thì dù có khó khăn thì cũng đừng chùn bước tùy vào từng hoàn cảnh mà có kế hoạch riêng nhé. Sẽ ổn cả thôi ạ ^^
Theo mình thì vợ chồng nghèo nhưng mà chăm chỉ làm ăn, cs hạnh phúc là ok nhất, còn giầu có mà sống k hạnh phúc thì cũng chẳng để làm gì? nghèo chỉ làm tạm thời thôi khi mà 2 vợ chồng cùng trí thú làm ăn, chồng có đầu óc, chịu khó, biết hoạch định ra kế hoạch để 2 vc phấn đấu 5 năm, 10 năm, 15 năm. Nghèo lâu chứ giầu nhanh lắm heeee
Hôn nhân nghèo cũng đáng sợ đấy nhưng nếu tìm được người hiểu mình và có ý chí vươn lên thì sẽ không còn đáng sợ nữa đâu các mẹ ah cá nhân mình thấy thế! Ngày trước bọn mình yêu nhau hơn 4 năm. Bố mẹ hai bên đều làm nông nghiệp nuôi con ăn học đã là cả một cố gắng nên việc giúp đỡ về kinh tế cho các con là không thể! Lúc mình ra trường xe máy mình còn chả biết đi học đại học thì ở ký túc xá đường Hà Nội với mình chỉ được biết qua xe bus. Chồng mình ( lúc ấy là người yêu) đèo đi xin việc hết chỗ này đến chỗ khác. Có chỗ người ta nhận rồi xong hỏi em đi làm bằng phương tiện gì? Mình bảo bằng xe bus thế là chị ấy bảo thế không đáp ứng được yêu cầu công việc rồi ...Cuối cùng mình phải về tỉnh mình xin việc làm được khoảng gần 1 năm lúc này đã biết đi xe máy. anh người yêu lại động viên xuống HN học thêm rồi tìm việc sau hơn tháng xuống HN mình cũng tìm được công việc mới lương thấp vất vả xong cuối tuần lại đi học thêm nói chung là mệt mỏi. Lúc chuẩn bị lấy chồng thì lại bị thất nghiệp, lấy chồng xong được 1 hai tháng gì đấy, chồng mình thì đi làm đêm, thấy vợ ở nhà một mình sợ ma thế là cũng nghỉ làm . Hai vợ chồng thất nghiệp theo đúng nghĩa luôn! Mình có bầu rồi hai vợ chồng chứ đèo nhau vác hồ sơ đi xin việc hết chỗ này đến chỗ khác vất vả kinh khủng, thậm chí có hôm hết tiền chả có tiền mua thức ăn luôn ( gạo thì bố mẹ gửi ở quê xuống cho). Lúc đấy thất nghiệp nhưng cũng chả dám kể với bố mẹ. cứ đi giải hồ sơ khắp nơi rồi cũng tìm được việc làm. Chồng đi làm ngày 13 thì đến ngày 18 vợ xin dc việc cùng trong 1 tháng luôn. Nói chung người ta khi trải qua cuộc sống khổ sở vất vả thì người ta quý trọng nhau hơn rất nhiều.Như chồng mình ấy biết mình thích ăn gì, uống gì, Nhiều lúc mình chỉ buột miệng nói thích cái này hay cái kia là kiểu gì chiều hoặc hôm sau mình cũng sẽ được ăn cái đó ( đương nhiên mình con nhà làm nông nghiệp nên những thức mình thích nó cũng bình dị thôi) Rồi thời gian trôi qua em bé ra đời vợ chồng mình lại tất bận nuôi con. Đến giờ là lấy nhau được 5 năm rồi. Kinh tế cũng đỡ hơn trước rất nhiều. Bây giờ ngoài giờ hành chính mình bán hàng thêm chồng cũng tranh thủ thời gian rảnh ship hàng hộ vợ, đưa đón con cái. Với mình thì tìm được người yêu thương mình và có ý chí quan trọng hơn là tìm được người có gia cảnh giàu có.