Nhật ký dành cho anh bạn bé nhỏ cùng phòng

Thảo luận trong 'Nhật ký con yêu' bởi Đồ dùng nhà bếp Việt, 14/7/2015.

  1. Đồ dùng nhà bếp Việt

    Đồ dùng nhà bếp Việt Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    13/3/2014
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    11
    Điểm thành tích:
    8
    Xin chào anh bạn,
    Thú thực là mẹ rất nóng tính, thực sự nóng tính.
    Thú thực là mẹ không phải là người hoàn hảo, thực sự là rất tệ, hay ít ra mẹ tự đánh giá mình là người mẹ tệ.
    Mẹ thì cũng nghiên cứu cách dạy con chán chê... nhưng mà đâu vẫn hoàn đấy, khi bực lên là mẹ lại oánh con.
    Con sắp được 3 tuổi rồi, con nói với mẹ khi mẹ bị sức ép cân nặng của con đè lên đầu mà đánh con nhiệt tình khi con không hợp tác (quay phim lại chắc ngang ngửa bạo hành): Mẹ cứ đánh con như này, con buồn lắm.
    Bố đi làm xa, hiếm khi về nhà, con thì mải chơi không nghe bố gọi, mẹ lại trách con. Hôm trước con nói trong điện thoại với bố: Bố mẹ mà như này thì con tủi thân lắm.
    Mẹ chẳng biết nói sao, tất cả đều vin vào 3 chữ: vì cuộc sống.
    Mẹ yêu cầu con phải làm được cái này , cái kia: tự đi giày dép, tự mặc quần, tự đánh răng rửa mặt, tự súc miệng nước muối, tự gấp và cất quần áo của mình, tự cất đồ chơi.... Con cự cãi thì mẹ lại mắng. Mắng con xong mẹ lại suy nghĩ lắm, tự trách mình: Mình còn chẳng ra sao mà lại mắng con, sao mình không nhẹ nhàng như các bà mẹ khác?????
    Mẹ càng cố dịu dàng thì lúc mắng con, mẹ lại càng quát to hơn, lúc ấy thì mẹ không hiểu nổi mình, không giữ được mình, mẹ lại giày vò cục máu của mẹ.
    Hôm qua thì con nói là mẹ mắng con làm con tủi thân. Mẹ thương con mẹ nhiều quá, bỏ cả việc, cả cơ quan chạy lên lớp con, mẹ muốn nói xin lỗi con thật nhiều. Mẹ có kể với mọi người là mẹ đã chạy lên lớp con xin lỗi, con hãy cười tươi và vui chơi với bạn bè, mọi người cười mẹ, nói tối về nói với con cũng được mà. Mẹ thì không nghĩ thế. Lời nói xin lỗi kịp thời là liều thuốc tinh thần tốt nhất. Mẹ không muốn con bắt đầu 1 ngày mới với tâm trạng không vui.
    Mẹ xin lỗi con lần nữa, nhật ký này sẽ được lưu lại để gửi đến con, để con biết mẹ không phải quá tồi tệ.
    Con à, mẹ chỉ là người đi sau con thôi, không đi cạnh con cả đời được, có thể đi cạnh nhưng chỉ là bây giờ và chỉ để dẫn đường thôi .
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi Đồ dùng nhà bếp Việt
    Đang tải...


  2. Đồ dùng nhà bếp Việt

    Đồ dùng nhà bếp Việt Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    13/3/2014
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    11
    Điểm thành tích:
    8
    Ngày mới đã bắt đầu,
    Mẹ dậy sớm chuẩn bị cơm trưa mang đi ăn ở cơ quan, hàng mang đi chuyển tranh thủ giờ trưa, vẫn còn tiền thịt chưa trả (mai trả vậy). Mẹ đen sì, gầy nhẳng nhưng vẫn tin vào sự chăm chỉ (theo như bà ngoại và bố con nói là lãng xẹt),tích từng đồng 1. Hôm qua mẹ lê la fb 1 lúc xem tình hình các anh chị mình ntn mà mẹ thật xấu hổ quá. Chắc các anh chị chả biết mình ntn đâu. Ai cũng thành đạt, đi khắp nơi, trải nghiệm nhiều điều thú vị, mẹ thì vẫn ngậm ngùi trong xó bếp (thực ra nghe có vẻ bi đát, nhưng với mẹ thì đây là xó bếp dành cho mẹ, mẹ muốn được trải nghiệm, được đi nhiều hơn như hiện tại rất rất rất là nhiều).
    Cho con biết tin vui, là mẹ đang dần thay đổi bản thân. Bằng chứng là hôm qua mẹ dọn dẹp lại góc làm việc trong văn phòng cho sạch sẽ để đón nhận luồng sinh khí mới, vui vẻ chào con đi học. Hôm nay cũng vậy, mẹ vẫn tươi cười khi con dậy dù có dậy muộn và đưa con đi học. Mẹ biết rằng bắt đầu 1 ngày mới bằng 1 nụ cười thì bạn đã có mọi điều tốt lành rồi.
    Chúc mọi người 1 ngày mới tươi vui!
     
  3. Đồ dùng nhà bếp Việt

    Đồ dùng nhà bếp Việt Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    13/3/2014
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    11
    Điểm thành tích:
    8
    Hôm nay là thứ 5!
    Mẹ đang lúi húi chuẩn bị cơm mang đi ăn thì con dậy oà khóc nức nở. Có 2 mẹ con nên mẹ dậy là không có ai bên cạnh vỗ về. Thế cũng tốt, mẹ không phải hò con dậy. Sáng nay thật vui vì con ăn hết phần cháo để kịp đi học, mẹ cũng chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng cho 1 ngày làm việc mới. Hàng đi ship trưa nay tranh thủ giờ nghỉ trưa cũng trong cốp xe cả. Chúc tất cả ngày mới viên mãn!
    Vo cùng tàn nhẫn, vo cùng yêu thương!
     
  4. mehoatrau0510

    mehoatrau0510

    Tham gia:
    23/3/2015
    Bài viết:
    11,765
    Đã được thích:
    1,708
    Điểm thành tích:
    913
    bạn có chút gì đó giống mình, nhà mình cũng chỉ 2 mẹ con, bố đi làm xa.
     
  5. Đồ dùng nhà bếp Việt

    Đồ dùng nhà bếp Việt Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    13/3/2014
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    11
    Điểm thành tích:
    8
    Được mấy hôm tình mẹ con thắm thiết, mẹ nhẹ nhàng, dịu dàng , mềm mỏng. Tối qua, vừa thấy con ho lấy ho để rồi phun hết sữa, cơm ra, tự dưng trào lên cơn giận dữ. Mẹ mắng xối xả, không đánh , nhưng lời nói thì còn kinh tởm hơn là dao găm. Thằng bé im re, thay quần áo xong là lên giường , ôm gối ôm, mẹ lại quát nhắm mắt ( thường ngày là được kể cho nghe 2 câu chuyện trước khi đi ngủ rồi đấy), 2ph sau quay ra đã thấy con ngủ ngon lành, lại còn cười tươi nữa. Cầu trời cho cái thằng cún này nó quên hết mọi lời nói của con mẹ nó. Tội lỗi , tội lỗi.
    Sáng nay thằng bé dậy sớm cực luôn, 6h30 đã le te dậy đánh răng, uống sữa, ăn bánh, mặc đồng phục để sáng nay lớp đi tham quan bảo tàng phòng không không quân. Gầy quá nên mẹ phải dùng kim băng túm cái quần của nó lại. Mẹ cũng gầy đi 1 tí tẹo, cái váy hôm trước còn vừa, hôm nay đã thấy hơi rộng. Hôm qua , bác sỹ không cho tham gia hiến máu nhân đạo không phải vì không đủ cân, mà vì: mạch máu ở mắt em không đỏ, em mà hiến thì em sẽ ngất vì k đủ máu trong cơ thể (OMG, giờ ms biết 1 pp mới). Thế là: em rất tốt, nhưng anh rất tiếc. Bạn nhỏ nhà mình k được con thú bông rồi.
    Chúc mẹ con mình, cả bố ở xa nữa 1 ngày mới vui vẻ!
    Cest lavie. Just enjoy your life!
     
  6. huyenhnit

    huyenhnit Vé máy bay nội địa và quốc tế

    Tham gia:
    2/7/2012
    Bài viết:
    5,676
    Đã được thích:
    961
    Điểm thành tích:
    773
    Nhật kí của mn hay quá, mình cũng thường nóng tính với con, hjc
     
  7. mesusu2014

    mesusu2014 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    19/5/2014
    Bài viết:
    2,987
    Đã được thích:
    615
    Điểm thành tích:
    773
    lot dép đọc tiếp nhé
     
  8. Đồ dùng nhà bếp Việt

    Đồ dùng nhà bếp Việt Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    13/3/2014
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    11
    Điểm thành tích:
    8
    Ngày tháng năm,
    Con đã chính thức nghỉ hè 1 tuần, bà ngoại nói là con tham gia kỳ nghỉ hè quân đội với bà, mẹ xa con đã được 1 ngày. Mọi người sợ con sẽ khóc , sẽ nhớ, sẽ đòi, nhưng mẹ biết là con chẳng bao giờ như vậy, cậu con trai sắp được 3 tuổi mạnh mẽ và độc lập hơn mọi người nghĩ nhiều. Mẹ không lo cho con, mẹ lo cho chính mẹ, vì mẹ mới là người cần phải cai con. Đi làm về mệt mỏi, chỉ cần nhìn thấy con hân hoan chạy ra gọi mẹ là mọi nỗi mệt nhọc tan biến. Mẹ thấy mẹ hạnh phúc nhưng lại không biết nắm bắt hạnh phúc này, cứ luôn bị cân nặng và chiều cao CHUẨN giày xé và mệt nhọc khi phải chăm sóc con. Thực ra đó mới chính là hạnh phúc của mẹ, ít nhất thì mẹ nghĩ vậy. Hạnh phúc khi được ở bên con, chăm sóc con, hướng dẫn con độc lập. Tối qua mẹ cố đi làm về thật muộn, chỉ để nuốt bát cơm , rửa ráy và ngủ luôn. Phải thật nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, phải không gọi cho con, mẹ chỉ nhờ bố gọi từ xa thôi, để biêt rằng con đã đi ngủ rồi, tất cả phải thật nhanh để mẹ bớt nhớ. Thế mà cũng không được.... Mất ngủ, trằn trọc, công cuộc cai con khó quá.
    Mẹ kể con nghe này, tham gia giao thông là nên nhường nhịn nhau, tránh to tiếng để xảy ra xô xát nghe con. Tối qua, lúc mẹ đi giao hàng xong, trên đường về nhà, mẹ thấy một cuộc xô xát giữa 1 taxi và 1 xe máy, không có gì nghiêm trọng xảy ra cả con ạ. Chỉ là vết xước nhỏ nhoi của taxi.... Anh lái taxi không giữ bình tĩnh đã chửi rủa, văng tục với người lái xe máy. Người lái xe máy cũng rủa xả, cũng văng tục với anh lái taxi. Chuyện thật bình thường ở cái xã hội người ta coi trọng đồng tiền hơn tình người này. Nhưng điều đáng nói, cả 2 người đó đã quên đi 1 đứa bé đang ngồi trên xe máy. Thằng bé chắc chỉ 4 tuổi, khóc tu tu giữa dòng người hối hả chạy qua, giữa cãi vã, xô đẩy đầy hằn học của bố nó và anh lái taxi. Chả ai quan tâm đến nó. Họ chỉ quan tâm đến vết xước, đên cái tôi, không ai quan tâm đến vết xước họ đang gây ra cho thằng bé. Nên con à, dù mình không phải là người có lỗi nhưng hãy là người xin lỗi trước, con nhé!
     
  9. oanh_hong_kong

    oanh_hong_kong Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    13/12/2010
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    502
    Điểm thành tích:
    723
    hóng tiếp nhật ký của mn.
     
  10. Đồ dùng nhà bếp Việt

    Đồ dùng nhà bếp Việt Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    13/3/2014
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    11
    Điểm thành tích:
    8
    Ngày tháng năm
    Thật không thể tin được, mai đã là thứ 6, mẹ sẽ nhanh chóng bắt xe khách để về ngay với con yêu, để được nghe tiếng con bi bô lý sự: con trớ vì là mẹ cho con ăn no quá, cô giáo dạy phải đánh răng sạch sẽ, con mèo nó phá giường của mẹ con mình..... Bố cũng nghỉ phép về với mẹ con mình. Cả nhà mình lại đoàn tụ rồi.
    Này con này, thiếu con, mẹ cứ như mất hồn ấy, nhất là chả tập trung được trong công cuộc múa may quay cuồng ở cơ quan, loạn nhịp, sai nhạc lung tung beng, mặt mũi thì thẫn thờ... Sao con còn hơn cả heroin thế nhỉ?
    Mẹ chẳng có lời khuyên nào cho con vào hôm nay cả vì dạo này mẹ lờ đờ quá, đêm xem phim, ngày cày việc, mặt mũi hốc hác. Mẹ chả thể làm gì ra hồn thì dạy sao? Mẹ chỉ dặn mình 1 điều: mẹ sẽ không chạy theo thành tích đâu, 5 năm đầu đời của con sẽ không có cảnh đêm hôm ép nhau học chữ. Mẹ cực lực phê phán cảnh các con bé xíu có 5 tuổi đã bị bắt đi học, đánh vần , học thêm cả tối, rồi ngày cuối tuần cũng bị lôi ra dạy đánh vần, luyện chữ. Mẹ không thể hiểu nổi sao người lớn lại ích kỷ như vậy. Tất nhiên là có nhiều ý kiến trái chiều, nhưng người lớn ạ, xin các anh chị/ông bà bình tâm và suy nghĩ lại : có cần thiết phải vậy không? Con bạn viết đẹp, tính giỏi nhưng không thể tự ăn, không tự làm nổi việc gì phục vụ bản thân mình.
    Xin trích lại bài chị Thu Hà trên fb
    Đợt này lại ồn ào tranh luận việc cho con học trước khi vào lớp 1.

    Có bài rất hot viết rằng vì không cho con học trước nên bố mẹ bị đánh gục, đánh vật, bị ân hận, con thì như con chim bị trúng đạn, rồi điểm kém, rồi tự ti, mặc cảm, suýt lưu ban…

    Vậy ra là, hàng triệu trẻ con đã học chữ học toán trước khi vào lớp 1, đều đang học rất giỏi, đều có thái độ học tập tốt, đều say mê học hỏi, và ba mẹ thì đang ngồi rung đùi đắc ý, phỏng ạ?

    Tôi là 1 GV tiểu học chính hiệu, và cũng là phụ huynh của 2 bé đã từng học lớp 1, tôi nói rằng dạy viết chữ và giải toán cho trẻ con dễ ợt!

    Những ông bố bà mẹ chỉ chăm chăm cho con luyện chữ đẹp, giải toán giỏi, là những ông bố bà mẹ lười! Tôi thật!

    Vì sao? Vì chữ đã có chữ mẫu, nét nào cao bao nhiêu, rộng bao nhiêu, bút đi tới đâu tới đâu thì cong, tới đâu thì hất... Có mẫu hết, cứ nhắm mắt mà đi theo, khỏi nghĩ!

    Rồi toán lớp 1 cũng đơn giản lắm, cứ 2 + 2 = 4, cũng khỏi nghĩ!

    Một hiệu trưởng trường tiểu học nói với tôi: "Kinh phí của nhà nước thì thấp, tôi muốn dạy các em kỹ năng sống, dạy làm việc nhóm, dạy làm người... tất cả những thứ tốt đẹp đó đều cần giáo viên giỏi và nhiều chi phí. Chỉ có dạy chữ là rẻ nhất trong các loại dạy!".

    Nhìn ra thị trường sẽ thấy ngay, để cho con bạn biết viết và thậm chí viết đẹp, biết cộng trừ nhân chia, bạn chỉ cần bỏ ra 200 tới 500 ngàn/tháng cho con đi học thêm vài tháng là con thạo ngay. Nhưng với kỹ năng khác, như tự chăm sóc bản thân, hay rèn tính tự tin chẳng hạn, học phí sẽ tốn gấp cả chục lần! Chưa kể còn rủi ro là nếu ba mẹ không tạo môi trường để con rèn luyện thì chỉ một thời gian ngắn sau con lại bị về “mo” trở lại.

    Vậy mà tôi thấy qúa nhiều cha mẹ kè kè ngồi bên cạnh con hàng đêm từ khi bé mới 4, 5 tuổi để rèn từng nét bút, nhẩm từng con số. Rồi mẹ la con khóc, ông bà quát, cả nhà như có chiến tranh. Những thứ đó cô giáo lớp 1 chắc chắn sẽ dạy chính xác hơn bạn (vì họ có chuyên môn bằng cấp, và vì họ nắm ba-rem chấm điểm), thách kẹo cũng chả dám để con bạn lưu ban đâu ạ.

    Việc này cũng tương tự như bạn dồn hết tiền của và công sức vào mua thật nhiều gạch, rồi ngồi chờ đợi có một tòa lâu đài. Giả sử việc ép bé học sớm có hiệu quả, bé viết đẹp, làm toán nhanh, (tương tự như số lượng gạch bạn mua được rất nhiều), nhưng một tòa nhà còn cần xi măng, cát sỏi, sắt thép, đá, gỗ... còn cần kiến trúc sư,... Chưa kể, sau khi bạn dồn hết tiền mua gạch thì mới biết quy hoạch khu đó chỉ cho phép dựng nhà gỗ! Hehehe, ác cái là mỗi cô mỗi khẩu vị, mỗi ý khác nhau, nên nhiều cô giáo lớp 1 đã than phiền rằng thà dạy một bé chưa biết gì hết, còn hơn dạy một bé biết viết rồi, nhưng đã trót quen cách cầm bút, cách trình bày, cách viết không đúng ý cô.

    Nếu xét về đầu tư kinh tế, thì đầu tư vậy có đáng không?

    Còn bây giờ tôi nói về tâm lý lứa tuổi.

    Đi học là một cuộc cách mạng, là bước ngoặt lớn trong đời bé, đòi hỏi ba mẹ có một sự chuẩn bị kỹ lưỡng và toàn diện.
    Tiến sỹ Hoàng Minh Tố Nga, Trung tâm tâm lý Hồn Việt nói: "Ở nhà nhất mẹ nhì con, giờ nhà nào cũng chỉ có từ 1 tới 2 con, trong lớp sẽ toàn các vua và nữ hoàng chơi với nhau. Con sẽ phải tương tác với một xã hội mà ở đó không còn có yêu thương vô điều kiện như ở nhà. Đừng thấy con mình đi học về viết đẹp, biết đọc là vội mừng, nhiều bé ra chơi toàn đứng một mình, nhiều bé khóc vì "không có ai chơi với con", "đi học con toàn bị ăn hiếp", "đi học không có vui gì hết"!

    Nguy hiểm nhất ở lớp 1, không phải là chưa biết viết, biết đọc, mà là không kết nối được với xung quanh, không biết cách bộc lộ cảm xúc, không biết tương tác, không biết cách sống cùng người khác". Mà tất cả những điều này đều cần dày công!

    Mục đích học tập cuả lớp 1 là gì? Là con bạn biết đọc và biết viết, hay con ham học tập tìm tòi và sáng tạo? Để ý sẽ thấy, cuối lớp 1 hầu như bé nào cũng biết đọc biết viết. Nhưng có bao nhiêu nhà bố mẹ phải mỗi đêm kè kè bên bàn, la mắng, dùng roi, dùng hình phạt, hoặc dùng các phần thưởng để nhử con học? Sểnh mắt 1 cái là con viết nhầm, tính sai, quên làm bài tập? Bao nhiêu bé thực sự có động cơ học tập, biết học tập là việc của chính mình, chứ không phải là học cho cha mẹ?

    Cơ chế giáo dục phổ thông của nước mình đặc biệt so với nhiều nước tiên tiến khác, là giáo viên không được tự ý điều chỉnh lịch giảng dạy! Tức là tuần đầu tiên vào lớp 1, mặc kệ những bạn đã đọc thông viết thạo, hay bạn chưa biết 1 nét nào, thì lớp 1 của cả nước đều bắt đầu học một bài giống nhau, với thời lượng tương đương nhau. Tuần đầu tiên là cứ học nét cong, nét thẳng, nét hất chán chê, rồi sau đó thì ê a vài chữ cái.

    Bạn lớn bằng này rồi, bạn đã biết cư xử cho đẹp lòng sếp rồi, mà giờ bắt bạn ngồi họp ngày 8 tiếng, sếp cứ ra rả nói những điều bạn đã biết, bạn còn muốn nổi điên Huống chi các cô cậu 6 tuổi, quá trình hưng phấn mạnh gấp nhiều lần quá trình ức chế, ở nhà đã đọc ro ro, tính nhoay nhoáy, giờ cứ ngồi đợi cô dạy nét cong nét hất, ngồi vẽ chữ to đùng 4 ly đúng như giáo án cuả Bộ giáo dục đề ra... Những bạn đã học trước rồi vào lớp thường rất nghịch phá, bướng bỉnh. Và hệ quả lại thường bị cô giáo la mắng phạt.

    Vậy là, ngay những bước chân đầu tiên tới trường, bắt đầu một hành trình dài và quan trọng suốt đời là học hành, thì toàn thấy bị "hành", chả thấy "học" được cái gì mới mẻ, thú vị và hấp dẫn!

    Tôi đã thử, và đã thấy. Cả Xu và Sim hoàn toàn không học trước chữ nào, ko học trước ngày nào!

    Nói thế không có nghĩa là tôi bỏ mặc con chơi với TV suốt 6 năm rồi tới ngày 5/9 quẳng tọt vào lớp cho cô giáo. Tôi dạy con những thứ cần thiết để giúp cho việc dạy của cô. Tôi dạy con cầm bút bằng cách tập vẽ, tập tô màu. Tôi tập cho con tập trung, trật tự bằng cách cho chơi xếp hình, ghép hình, bằng các trò chơi kéo dài 40 phút, 1 tiếng ở nhà. Tôi tập cho con tự chăm sóc bản thân, tự chải đầu, cột tóc, tự rửa mặt, biết đi vệ sinh. Tôi tập cho con cách thưa gửi, trình bày với cô giáo sao cho hiệu quả.

    Có lần con tôi bị cô tịch thu quả bóng, nó tiếc lắm. Tôi không đi xin hộ, chỉ giả sử mẹ là cô giáo để con tập khoanh tay, nói đi nói lại: "Cô ơi con xin lỗi! (dừng 1 chút), từ nay con sẽ không mang bóng tới lớp nữa ạ! (dừng 1 chút xem cô có nói gì không) Cô cho con xin lại quả bóng được không ạ? ". Hôm sau bé đã xin được bóng mang về. Tôi hỏi “Lúc nói con có thấy sợ cô ko?”. Nó bảo: “Con ko sợ gì hết, vì đã được tập ở nhà với mẹ rồi còn gì!”

    Tôi nói trước với con từ ở nhà, rằng mới vào lớp 1 con sẽ viết và đọc chậm hơn các bạn đấy. Tôi cũng nói trước với cô lớp 1 như thế. Đừng đợi cô giáo đi tìm mình mắng vốn vì sốc, vì thất vọng. Nhớ hồi đó, cô của Sim thì vui vẻ không ý kiến gì, cô của Xu thì cằn nhằn, cũng giục tôi cho bé đi học thêm. Tôi chỉ nhã nhặn cảm ơn thôi! Đâu cứ nhất thiết phải đối đầu và gây thêm mâu thuẫn với cô giáo của con mình?

    Mục đích học tập UNESCO gồm nhiều thứ lắm: “Học để biết, học để làm, học để chung sống, học tập để làm người". Vậy hãy để bài tập viết, tập đọc cho cô giáo lo. Hãy dạy những kỹ năng rất quan trọng khác đang bị nhà trường bỏ trống, như thể thao, nghệ thuật, giao tiếp, cư xử, hiểu và định giá đúng bản thân, ... Hãy dành thật nhiều năng lượng, thời gian và tiền của bạn để mà bù đắp vào đó.

    Đừng đua chen việc con hàng xóm biết đọc biết viết trước làm gì, nhắc lại câu hôm trước, "Khi chúng ta lạc đường, càng tiến tới, chúng ta càng xa đích đến”.

    Hẻm phải vô lý khi nhà văn Thanh Tịnh nói: "Mỗi năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều,... lòng tôi lại man mác những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường". Cảm giác đó tuyệt vời lắm, thiêng liêng lắm, "ngàn năm hồ dễ mấy ai quên", tại sao không cho bé tận hưởng?

    Đường học còn rất dài, còn suốt cả cuộc đời. Hãy để bé đặt bước chân khởi đầu vào lớp 1 bằng cảm xúc của sống trung thực, háo hức với những thử thách mới mẻ, thấy mình tiến bộ mỗi ngày so với bản thân mình hôm qua.

    Đừng đẩy bé vào những giờ học cực hình, phải ngồi “khoanh tay mắt nhìn lên bảng nghe cô giáo giảng” những điều cũ kỹ mình đã lén học trước từ năm ngoái.
     
    đào lan hương thích bài này.
  11. ngontinh2902

    ngontinh2902 Thành viên mới

    Tham gia:
    18/5/2015
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    18
    Điểm thành tích:
    8
    Nhật kí như thế nào cũng thấy tình cảm.
     
  12. TheTomato.vn

    TheTomato.vn Thành viên mới

    Tham gia:
    30/7/2015
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    6
    Điểm thành tích:
    8
    Nhật ký của mọi y gười hay quá đi. Rất y là tình cảm...............
     
  13. Phuongbkav

    Phuongbkav Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    24/8/2014
    Bài viết:
    114
    Đã được thích:
    37
    Điểm thành tích:
    28
    Chuyện cùng phòng với các bé thì quá vui luôn :))
     
  14. trieugiatai

    trieugiatai Mạnh Tài

    Tham gia:
    8/7/2015
    Bài viết:
    282
    Đã được thích:
    40
    Điểm thành tích:
    28
    gần 3 tuổi mà cháu nhà mình đã hiểu biết được như vậy rồi sao
     
  15. mebaobao?

    mebaobao? Thành viên chính thức

    Tham gia:
    2/8/2015
    Bài viết:
    227
    Đã được thích:
    44
    Điểm thành tích:
    28
    nhật ký thật hay. em hóng với ah
     
  16. BFS Việt Nam

    BFS Việt Nam Thành viên tập sự

    Tham gia:
    31/8/2015
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    3
    Điểm thành tích:
    3
    gần 3 tuổi mà cháu nhà mình đã hiểu biết được như vậy rồi sao
     
  17. bocau1208

    bocau1208 Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    18/9/2014
    Bài viết:
    8,884
    Đã được thích:
    1,180
    Điểm thành tích:
    773
    mình thì không bao giờ đánh con.
     
  18. Giấc mơ buồn

    Giấc mơ buồn Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    31/8/2015
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    8
    Mình thì hiền hơn chẳng bao giờ đánh-- thỉnh thoảng mắng thôi
     
  19. hieupede

    hieupede

    Tham gia:
    5/4/2013
    Bài viết:
    10,963
    Đã được thích:
    2,087
    Điểm thành tích:
    913
    đọc thấy đáng yêu quá mẹ nó ạ :)
     
  20. Đồ dùng nhà bếp Việt

    Đồ dùng nhà bếp Việt Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    13/3/2014
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    11
    Điểm thành tích:
    8
    Ui, lâu quá không viết....
    Ngày 3/9,
    Bố đã về được 1 tháng nên có vẻ mẹ con mình bận rộn phết, mẹ còn suýt quên của pass page này, may mà nhớ ra :D
    Nhiều lúc đời là như vậy, như những ngày tháng đang trôi qua trong cuộc đời mẹ con mình, cả nhà mình , có điều giai đoạn này nó hơi bị thăng và cần lắm một nốt trầm. Thật may mắn, bố mình lại là người không được mẹ đánh giá cao về bản lĩnh nhưng là người đàn ông tốt, người bố tốt nên cũng vẫn vững vàng. Và vì mẹ vẫn còn thương nên cho vương ở lại :p
    Hôm qua cả nhà tụ hội với hội bạn ăn hải sản. Lần đầu tiên mẹ tự tay làm nhiều món lạ như ngoài hàng, xém tí thì tự mình phải nổ mũi:oops::oops::oops::oops::oops::oops: vì tuy không quá ngon nhưng k vứt đi 3D3%019
    2 thằng con gặp nhau lúc đầu thì dè dặt, ông con nhà mình rõ là chủ nhà mà cứ nem nép nhìn thằng bạn đang xông xáo kiểm tra mọi ngõ ngách, cơ bản là thằng bạn đô quá ^^, nhưng một khi đã quen nhau thì anh ku nhà mình phang 1 câu thẳng đớ ra: em đau thì để mẹ em thổi là hết đau (ý là nó là anh, còn ku kia là em trong khi ku kia cao đô hơn nhiều, chỉ sinh kém có 4 ngày).
    Ông chồng mình tức bố con mình nhìn thằng ku kia mà nước miếng ừng ực, kiểu như ước ao con mình to như thế, nhìn sang mình rõ là có con mắt kiểu oán trách...... đến lúc nó ho khù khụ thì lại bảo: may quá ku nhà anh rất ít khi ốm (trộm vía tỷ lần).
    Thôi, phải làm xong cái báo cáo đã, haizz, dạo này nhiều việc quá, dưng mà hàng họ cũng ế ẩm quá, đến chồng mình cũng kêu: sao em bán hàng gì mà chán quá zậy, chả có ai mua hàng là xao......
    Là sao ta, là sao ta, kệ thôi nhở, việc cơ quan cũng ngập ngụa đây
     

Chia sẻ trang này