Một bài viết đáng để mn suy ngẫm "Tôi quê Hải Dương, vợ người Nam Định. Năm 2004, chúng tôi kết hôn và đều là công nhân xí nghiệp may mặc. Trong đầu tôi luôn nghĩ làm việc ở Hà Nội mà không có cái nhà thì cả đời phải sẽ phải thuê trọ vất vưởng, lênh đênh. Vợ chồng tôi quyết tâm phải có nhà bằng được. Thời cơ đến vào năm 2006, tôi "tăm" được một miếng đất 40m2 ở quận Hà Đông (phía tây nam, Hà Nội), giá 3 triệu đồng/m2. Toàn bộ tài sản vợ chồng tôi có được lúc đó là 5 chỉ vàng bố mẹ cho (giá thời điểm đó là 1,2 triệu đồng/chỉ). Như vậy chúng tôi sẽ phải vay 115 triệu để mua được mảnh đất trên. Từ câu chuyện bó đũa, tôi chọn cách vay nhỏ lẻ từng người họ hàng bên nội, bên ngoại. Người cho vay cũng an tâm và tôi thì có động lực để trả hơn. Tổng cộng lần đó tôi đã vay tiền từ 22 người họ hàng. Có đất rồi, vợ chồng tôi lao vào trả nợ. Mức lương khi đó hai vợ chồng được hơn 8 triệu. Mỗi tháng chúng tôi để dư 3 triệu đồng. Đến cuối năm cộng thêm tiền thưởng là được hơn 40 triệu. Trong 3 năm vợ chồng tôi đã trả xong số nợ ấy. Ngoài làm dệt may, tôi còn lấy thêm rượu ở quê lên bán, có thêm đồng tiền mua bỉm sữa cho con. Giữa năm 2009, trả xong nợ, tôi còn lại số vốn 80 triệu. Vẫn áp dụng câu chuyện bó đũa, tôi vay thêm 200 triệu để làm ngôi nhà 3 tầng. Lần này tôi đã vay 40 người họ hàng tất cả. Thời điểm năm 2010, lương vợ chồng tôi được 13 triệu, mỗi tháng để dư 6-7 triệu đồng. Đến năm 2012, về cơ bản tôi đã trả hết nợ. Tuy nhiên, tôi không cho phép mình ngừng phấn đấu. Vợ chồng tôi đồng sức, đồng lòng vẫn cố dành dụm ở mức có thể. Cuối năm 2014, tôi quyết định vợ vẫn làm Nhà nước, còn tôi chuyển sang làm tài xế taxi, đồng thời phấn đấu vay mượn mua xe thương quyền. Cuộc sống vợ chồng tôi đến nay đã tạm ổn định. Tuy nhiên tôi không cho phép mình nghỉ ngơi, không bằng lòng với hiện tại, phải phấn đấu cho tương lai để dự phòng cho sức khỏe, con cái. Qua câu chuyện của mình, tôi muốn chia sẻ với các bạn bài học tiết kiệm của tôi là "Luôn có một định hướng rõ ràng cho từng giai đoạn". http://giadinh.vnexpress.net/tin-tu...a-giup-toi-mua-duoc-dat-o-ha-noi-3273966.html
bài này hay và thưc tế lắm đấy đúng là phải rất tiết kiệm tưng đồng mới có mảnh đất ở nếu như ta tự lập
Phục 2 vc anh chị quá. Em phải học hỏi mới đc. Chúc anh chị sẽ đạt được nh thành công hơn nữa.
bài viết hay và ý nghĩa quá, nếu lên hà nội là ở làm việc thuê trọ mà lương không cao thì em thấy khá là khó khăn nếu không tích cóp tính toán thì có khi chi tiêu còn âm vào ý
Tùy nơi đắt thôi chứ bạn , hơn nữa còn do mua loại nào nữa ấy , chứ có những nơi cũng chỉ 200 triệu là mua được mảnh đất ở rùi . Mà cũng thuộc trung tâm ấy ko phải xa tít tận gia lâm hay sóc sơn đâu hiiiii đôi khi săn là sẽ có giá đẹp , nhà cũng đẹp
Phải công nhận bạn giỏi vay hihi,còn có nhiều họ hàng cho bạn vay lúc đầu là 22 người , sau là 40 người đọc mà nể phục luôn. Đúng là đông anh em họ hàng sướng thật
Nghĩ vẫn thấy hâm mộ vợ chồng bạn, cứ từng bước như vậy mà lại thành cái hay. Chắc e cũng học tập để mua ô tô
E nghĩ còn có cái may mắn nữa.... Vợ chồng em cũng mua đất rồi, cũng trả gần xong rồi. Nhưng xây thì lại không được tuổi, nên vẫn ở nhà thuê. 2 vợ chồng cũng cố gắng, nhưng nhiều cái phát sinh giữa chừng quá....
Thực ra ko có gì là ko thể, tôi thấy có người làm cũng được nhiều tiền, nhưng họ tiêu nhiều và đến khi tuổi xuân qua đi họ vẫn ko thể có gì trong tay, còn có những người thu nhập thấp nhưng họ kéo vun vén nên họ có được nhiều thứ mà mọi người đều phải mơ ước , năng nhặt chặt bị thôi, mọi người hãy cố gắng vì tương lai
quá hay. mình đã ngẫm được rất nhiều kể từ khi biết dừng lại việc chi tiêu ko hợp lý. Tiết kiệm đc hay ko là do bản thân mình thôi.