e cũng thích thơ xuân quỳnh - lưu quang vũ lắm, rất đằm thằm, nhẹ nhàng. Trc e mua quyển "gió và tình yêu thổi trên đất nước tôi" của lưu quang vũ, thi thoảng đọc 1 vài bài thấy yêu đời hẳn ra :3
M rất thích bài Sóng và bài này của Xuân Quỳnh, đọc thơ của bà cảm thấy toát nên sự dịu dàng, e ấp, nữ tính nhưng cảm giác có những trăn trở về tình yêu về hạnh phúc đôi lứa!
Cảm thức về tình yêu luôn là điểm nhấn sâu sắc trong thơ Xuân Quỳnh - một hồn thơ đa cảm mà dung dị, một trái tim yêu mãnh liệt "dữ dội và dịu êm", "ồn ào và lặng lẽ", khiêm nhường đấy nhưng cũng ào ạt, đam mê như sẵn sàng cháy đến tận cùng nỗi khát khao được yêu và dâng hiến. Thơ Xuân Quỳnh luôn có vị thế đáng trân trọng trong lòng độc giả qua các thế hệ, vì thơ không chỉ hay và đẹp qua ý, tình, con chữ mà hồn thơ thật giản dị mà triết lý thẳm sâu, lay thức vào những góc khuất lòng người, dư ba cảm xúc… Dấu ấn về phong cách thơ Xuân Quỳnh còn được khẳng định mạnh mẽ hơn khi thơ không chỉ là thơ mà trong thơ như hòa nhuyễn, đồng điệu giữa chuyện thơ, chuyện đời, giữa cuộc đời nữ sĩ tài sắc và hồn thơ đã sắc điệu, quyến rũ lòng người.
Trái tim đừng để là trái tim vô dụng Nhưng yêu thương phải biết đúng và sai Yêu thương sai làm cuộc sống đọa đầy Yêu thương đúng làm tương lai hạnh phúc