Các mẹ cho em ý kiến với đề xuất này với ợ , em thì em ủng hộ em là nam hihi Đề xuất lập khu dịch vụ nhạy cảm tại một số tỉnh Trước đề xuất của lãnh đạo cơ quan phòng chống tệ nạn xã hội TP HCM, đại diện các tỉnh thành như Nam Định, Hà Nội đều cho rằng cần thận trọng, nghiên cứu kỹ. Sáng 23/10, tại hội nghị tổng kết 5 năm thực hiện chương trình phòng chống mại dâm giai đoạn 2011-2015, ông Lê Văn Quý, Chi cục phó Phòng chống tệ nạn xã hội TP HCM nêu ý kiến cần quy hoạch khu vực dịch vụ nhạy cảm ở một số tỉnh thành. Nơi thí điểm là địa phương trọng điểm về tình hình mại dâm, như TP HCM, Hà Nội, Hải Phòng, Nam Định... Ông Lê Văn Quý, Chi cục phó Phòng chống tệ nạn xã hội TP HCM. Ảnh: Hoàng Phương. Theo ông Quý, gom các ngành nghề kinh doanh dịch vụ nhạy cảm, dễ phát sinh tệ nạn xã hội thành một khu riêng để dễ quản lý, đảm bảo quyền lợi cho người lao động về tiền lương, bảo hiểm, sức khỏe, y tế và nhiều vấn đề khác. Qua mô hình này, các tổ chức xã hội có thể cảm hóa người bán dâm, kéo họ về với cuộc sống bình thường thông qua trợ giúp tư vấn pháp lý, hỗ trợ việc làm. Ông Quý phân tích, việc quy hoạch này không đồng nghĩa với việc chấp nhận hoạt động mại dâm một cách hợp pháp. Pháp luật Việt Nam không công nhận mại dâm là một nghề và đây là hoạt động vi phạm pháp luật. Muốn mô hình đạt hiệu quả thì phải có sự chỉ đạo xuyên suốt từ trên xuống dưới. Việc quy hoạch sẽ vấp phải nhiều khó khăn nên cần có lộ trình cụ thể. Đến nay, TP HCM chưa có văn bản hay chương trình cụ thể. Nhưng với vai trò là cơ quan tham mưu cho thành phố, ông mạnh dạn đề xuất ý kiến và cho rằng Chính phủ, Quốc hội cần xem xét. "Cần thay đổi quan điểm, nhận thức về công tác phòng chống mại dâm. Phải vừa làm vừa thử nghiệm thì mới biết được mô hình nó ưu - nhược đến đâu. Cứ giữ mãi quan điểm cũ phải thế này thế kia, nhưng bao nhiêu năm rồi mà công tác vẫn cứ rầy rà như thế", ông nói. Nguần : http://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-s...i-mot-so-tinh-3300727.html?commentid=13933299
Cái vụ này nhé. Nay mai chồng mà có đi gái, nó mang cả hóa đơn với giấy phép kinh doanh về cho mà xem. Lúc ý nó bảo nó ko làm sai cái gì cả. Luật cho mờ, =))
Như thế hạn chế được tình trạng bồ bịch đó chứ ạ , Có nhu cầu các ông ý đi giải quyết , xong lại về với gia đình thôi
Trước đây xã hội mình cứ đề cao thói đạo đức giả. Cái nhu cầu đó là nhu cầu có thật và tồn tại cả ngàn năm nay, dù có luật hay không có luật mà nhu cầu tình dục không được đáp ứng thì mua bán (mãi dâm) tuy không hay vẫn còn hơn là cưỡng ép (hiếp dâm) hoặc lén lút gian dâm, không xã hội nào ngăn cấm được. Hồi trước mình còn bé không hiểu chuyện này lắm, nhưng thấy người lớn thường hay họp nhau về việc "hủ hoá" của người này với người kia và chuyện này rất hay xảy ra. Nhưng đó là những trường hợp bị phát hiện, còn không bị phát hiện chắc sẽ rất nhiều. Có luật thì mọi thứ minh bạch, người làm dịch vụ cũng cần đáp ứng tiêu chuẩn theo luật nên giảm việc lan truyền bệnh tật trong cộng đồng, người mua thì phải mất tiền. Và nó cũng làm mọi người có trách nhiệm với nhau trong việc gìn giữ gia đình hơn do nguy cơ nhìn thấy đươc một cách rõ ràng.
Mình cũng ủng hộ đưa tất cả ra ánh sáng. Có điều quản lý được hay không còn phụ thuộc vào trình độ, trí tuệ của những nhà làm luật. Nhân tiện, soạn thảo thêm cả Luật đánh ghen nữa cho đồng bộ.
Nhà Tham chỉ có hy vọng, nếu thực sự mãi dâm được xem là 1 nghề hợp pháp .. Thì các chị em tội nghiệp kia phần nào tránh được sự bốc lột tận xương của ma cô chăn dắt, tránh được những trận đòn, tránh được những tai nạn cưỡng dâm tập thể, hay cướp của giết người .. biết bao nhiêu nguy hiểm tàn khốc có thể đến với họ.. Không biết có hy vọng hão không vì nghề nghiệp này dù hợp pháp hay không, cho dù có là hợp pháp thì e không tránh được thủ đoạn hút máu của những má mì ma cô ..hy vọng ít hơn đôi phần mà thôi...ví dụ, khi đi khách thì không lo sợ bị quỵt hay phục vụ tập thể...v...v... Trong bar trong vũ trường cũng đã có luật ngầm của các cô gái nhảy và má mì.. Cũng phải cống nạp quà cáp cho má mì nếu muốn tiếp khách sộp, cũng bị đánh dằn mặt ( dĩ nhiên bên ngoài sau giờ làm việc ) .. Quả là 1 cái nghề đau khổ mà không phải ai cũng làm được.. Thôi chỉ biết đổ cho cái gọi là nghiệp hay kiếp gì đó... Nhớ mãi khi còn đi học, buổi tối đi học thêm về ngang qua cung VH lao động , trời mưa lâm thâm, lạnh lẽo, dù có mặc áo mưa, vậy mà cái lạnh cũng thấm vào trong.. trong khi lẩn sau các gốc cây tối tăm là bóng dáng những cô gái gầy gò yếu đuối phơi bày thân xác mình trong những bộ quần áo hở hang diêm dúa ( đồ thuê )..để chờ chực người ta đến dày vò thân xác mình. Một cô khác ngồi hẵn trên chiếc gắn máy, cũng trong bộ đồ thiếu vải và có thêm 1 chiếc dù để che chắn mưa gió cuộc đời.... Khi đó dù còn trẻ lắm mà sao mình vẫn thấy bùi ngùi thương cảm...
Cuộc sống là thế đó , Nhiều người không hiểu họ nghĩ này nghĩ kia . Họ đều là người quê rất khó khăn khi ra thành phố sống
Duy tâm thì là nghiệp số. Duy vật thì khổ quá, chứ nghề đứng đường không ai muốn..cùng đường mà thôi. Còn các cô mẫu hậu làm phò cao cấp thì không do đường cùng bức bách mà do họ chọn nghề.