Trò Chuyện Với Một Linh Hồn

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi vo mai anh kiet, 14/11/2013.

By vo mai anh kiet on 14/11/2013 lúc 7:24 AM
  1. vo mai anh kiet

    vo mai anh kiet Thành viên tích cực

    Tham gia:
    26/5/2009
    Bài viết:
    927
    Đã được thích:
    1,970
    Điểm thành tích:
    273
    TRÒ CHUYỆN VỚI MỘT LINH HỒN
    TN
    Tôi có một người anh họ con bác ruột, cách đây 5 năm trên đường đi làm về thì bị tai nạn giao thông và tử vong ngay tại chỗ. Khỏi nói hết nỗi bàng hoàng đau đớn của gia đình anh và cả bản thân tôi. Vì anh không chỉ là anh họ mà đối với tôi anh còn là một người bạn có thể sẻ chia bất cứ chuyện gì.

    Từ ngày anh mất tôi luôn hy vọng sẽ có lúc được gặp anh đâu đó, trong mơ hay là qua việc gọi hồn. Nhưng dù tôi và vợ anh đã hai lần tìm đến số 1-Đông tác để gọi hồn cho anh, nhưng không thể nào gặp được. Năm năm trôi qua tôi rất buồn và thất vọng vì khi còn sống, anh và tôi thân thiết với nhau còn hơn anh em ruột.

    Anh là bác sĩ làm ở phòng cấp cứu, không chỉ tiếp xúc với cái chết hàng ngày mà anh còn là người đam mê nghiên cứu về tâm linh và thần học. Nên chúng tôi thường hay nói chuyện với nhau về chủ đề này. Khi anh mất tôi như mất đi một sợi dây , thấy lòng mình lỏng lẻo như không còn nơi buộc. Rồi rất nhiều đề tài chúng tôi đang còn nghiên cứu dở. bao nhiêu điều chưa kịp sẻ chia. Vậy mà bỗng nhiên anh đi, không một chút ngoái lại nhìn về quá khứ.
    Anh không về thăm tôi khiến tôi không chỉ buồn mà còn rất nhiếu nỗi băn khoăn? Vậy đời sống sau cái chết thế nào ? Liệu có linh hồn thật không ? và nó tồn tại ra sao ?. Vì có ai chết rồi sống lại đâu mà biết được.

    Bỗng một hôm tôi đi qua nơi anh bị tai nạn rồi mất, tự nhiên tôi thấy lạnh toát cả người , mơ hồ như có ai đi bên cạnh. Bình tĩnh lại, tôi nghĩ có lẽ do tôi đi qua nơi này nên nhớ tới anh mà có cảm giác vậy thôi. Nhưng đêm ấy tôi lên giường đi ngủ, nằm được một lúc cảm giác còn mơ màng chưa ngủ hẳn, thì tôi thấy anh về. Hình ảnh không khác gì lúc anh còn sống , kể cả chiếc áo sơ mi kẻ sọc, vợ anh may cho anh.

    Tôi mừng quá ôm chầm lấy anh, cứ như là anh đang còn sống vậy , nhưng ngay lúc đấy tôi nhớ ra rằng anh đã chết . Nhưng tôi vẫn hỏi anh sao anh không về thăm tôi. Anh buồn buồn nói :“. Anh bây giờ có được như xưa đâu, muốn thăm em là cả một việc khó khăn không phải cứ muốn là về thăm được.“

    Loáng thoáng một lúc thì bóng anh mờ dần rồi mất dạng. Tôi ú ớ rồi tỉnh hẳn, mồ hôi toát đầm đìa, bình tĩnh lại tôi vội vàng ngồi dậy viết tốc ký những gì mình vừa trải qua. Đêm đấy tôi không tài nào ngủ tiếp. Nước mắt cứ thế chảy dầm ươt gối, tôi thương anh, thương vợ con anh và bác Toàn gái nhà tôi. Từ ngày anh đi bác già đi hàng chục tuổi, buồn phiền mà sinh đau ốm liên miên. Hai năm trước , bác Toàn trai cũng ốm chỉ ba tháng là đi. Tôi băn khoăn không biết ở thế giới bên kia , hai bố con anh có gặp được nhau không ?

    Từ hôm thấy anh về, ban đầu tôi còn hơi sợ, nhưng sau đấy thì đêm nào tôi cũng mong rằng có lúc anh sẽ lại về thăm tôi. Vì tôi có biết bao điều muốn hỏi anh.
    Bẵng đi chừng một tháng , tôi đang mơ màng thì lại thấy anh xuất hiện, lần này anh mặc bộ quần áo thể thao mà anh hay mặc đi chơi quần vợt, tôi thấy anh đứng trước cửa nhà tôi. Tôi mừng quá reo lên rồi kéo anh vào nhà. Anh bảo em đừng reo lên vậy làm động giấc ngủ mọi người.

    Tôi không kéo anh nữa mà liền tranh thủ hỏi anh. Anh sống dưới đấy thế nào ? Anh có bao giờ về thăm bác và vợ con không ? Anh lại nhìn tôi buồn buồn rồi anh bảo : Anh vẫn thỉnh thoảng về nhưng không muốn vào nhà . Anh không muốn mẹ anh nhìn thấy anh bà lại càng buồn thêm, còn vợ con anh , anh lại càng không muốn gặp . Anh không muốn khuấy động cuộc sống của mọi người để họ dần quên anh thì sẽ tôt hơn. Nhất là vợ anh cô ấy còn quá trẻ, anh không muốn cô ấy phải ràng buộc với anh .. Nói đến đây tôi thấy anh nhìn lên rất buồn, rồi mờ dần chẳng còn hình dạng nữa. Tôi lại cố thức nhưng không tài nào dậy nổi, nhưng tâm trí dù trong mơ vẫn thấy mọi chuyện rất rõ ràng, cho đến khi buồn giải tôi mới tỉnh hẳn. Thế là tôi lại ghi hết những gì còn nhớ ra quyển vở mà tôi thường để bên giường.

    Từ đấy đêm đêm tôi lại đợi anh về, hy vọng anh sẽ giải đáp được một vài thắc mắc của tôi. Nhưng tôi chờ mãi tới hơn một tháng mà chẳng thấy anh. Thế rồi đến ngày mồng một, tôi cùng vợ anh ra mộ thắp hương cho anh rồi lên chùa nơi gia đình đưa anh lên đấy. Cả hai nơi tôi đều thắp hương rồi rì rầm khấn : Anh Huỳnh ơi ! nếu anh có thiêng thì lại về thăm em nhé, tối nay em đợi.
    Quả nhiên tối đấy anh về, anh còn cười bảo tôi, ban đầu anh tưởng là em sợ . Nhưng nay thấy em vui thế này thì thỉnh thoảng cần thì em gọi như hôm nay anh sẽ lại về . Thấy anh nói thế tôi mừng quá, tôi hỏi vội anh ngay : Anh ơi ! Thế đời sống dưới ấy thế nào hả anh ?

    ( Chuyện còn dài , ngày mai post tiếp )
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi vo mai anh kiet
    Đang tải...


Bình luận

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi vo mai anh kiet, 14/11/2013.

    1. cuncon511
      cuncon511
      đánh dấu, hóng tiếp chuyện của chị...
    2. thuyen01
      thuyen01
      câu chuyện này cảm động quá, đấy là tình cảm con người rất thiêng liêng
    3. Giangiang
      Giangiang
      Mình cũng tin vào tâm linh. Bà ngoại mình mất cách đây 5 năm. Đúng lúc bà mất, cả mẹ mình và 1 ng cháu của bà đều mơ thấy bà. Mẹ mình thì mơ thấy bà đội nón lá, mặc áo trắng như lúc bà còn trẻ, bà cười hiền từ, không nói gì và đi khuất. Còn ng cháu kia thì mơ thấy bà về, bà vuốt vuốt tóc cháu và bảo: bà phải đi đây.
    4. bongvy1112
      bongvy1112
      Bẵng đi một thời gian bầu bí, rồi sinh con cháu tưởng đã quên mất topic này của cô rồi. Thế nhưng dạo gần đây cháu hay vào diễn đàn thì tình cờ thấy lại topic này của cô, lại đọc lại từ đầu cho đến hết và giờ lại hóng tiếp chuyện của cô và của mọi người. Cháu cũng tin và muốn tìm hiểu về tâm linh lắm( mặc dù rất nhát :D), hơn thế nữa là qua chuyện kể của cô cháu rất ngưỡng mộ về đại gia đình, về cách dạy dỗ của ông bà nội cô đối với con cháu. Thật sự là cháu rất ngưỡng mộ và học hỏi được rất nhiều điều, tiếc là gia đình cháu thế hệ của bố và các cô chú cháu lại không mấy hòa thuận, nên chẳng có những cuộc sum vầy mà cháu ao ước như đại gia đình cô :'(
      Cháu chúc cô sức khỏe và bình an, để viết tiếp những câu chuyện mà cháu và mọi người vẫn đang rất mong ngóng.
      giolank1102 thích bài này.
    5. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      Năm mới mình xin kính chúc tất cả mọi thành viên trên diễn đàn LCM và mọi gia đình trên thế giới một lời chúc anh lành và tràn đầy hạnh phúc. Mifnh dạo này bận quá nên chưa kể tiếp chuyện được. Nhưng thấy vẫn quan tâm mình sẽ dành thời gian kể tiếp, rất cám ơn mọi người.
      HoangThu_08 thích bài này.
    6. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      Năm mới chúc cháu và em bé khỏe mạnh, hạnh phúc
    7. tamnm
      tamnm
      Ôi đọc cái này lạnh hết cả người.
    8. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      Phan 34
      Nhân quả
      Nhận được video của bạn, mình đoán ra một phần, vì tính chất công việc nên bạn
      mình thường kiệm lời trong khi nói chuyện chuyên môn. Tuy nhiên vì tò mò và cũng muốn hiểu thêm về sự việc, mấy lần gặp sau mình gợi chuyện, cuối cùng cậu ấy cũng tiết lộ thêm.
      Vì ba cô gái đều bị giết ở ba địa bàn và thời gian cũng khác nhau mà hung thủ thì khong để lại một dấu vết gì. Nhưng bằng kinh nghiệm chuyên môn bạn mình và đồng nghiệp tìm ra được tông tích ba cô gái rồi qua cả quá trình thì được biết thêm là hồi còn đi học ba cô gái ấy đã đánh một bạn gái đến độ cô bé ấy bị chấn thương sọ não
      Và để lại di chứng rất nặng nề. Vì là tre em nên gia đình ba cô bé chỉ bồi thường cho gia đình bị hại mà thôi. Không phải chịu án hình sự như người lớn. Mọi nghi vấn được nhằm vào sự việc này.
      Hơn mười năm tưởng mọi chuyện đã rơi vào quên lãng. Vậy mà không. Trong khi ba cô bé kia vẫn tung tăng đến trường đi học rồi lớn dần theo năm tháng, cô thì sinh
      viên, cô làm chủ của hàng làm đầu, cô thì đi làm công nhân và lần lượt có người yêu thì cô bé bị hại vẫn nằm trên giường để bố mẹ và người thân chăm sóc do di chứng ngày nào. Mười năm biết bao thay đổi nhưng lòng thù hận thì không. Phải khó khăn lắm ban điều tra mới tìm ra nơi ở mới của gia đình cô bé bị hại. Bạn tôi kể khi bước chân vào nhà, nhìn cô gái nằm teo tóp trên giường bệnh, rồi nhìn tấm ảnh cô bé ngây thơ xinh xắn treo trên tường, làm điều tra nhiều năm mà bạn mình kể không nén được cảm xúc. Tuy nhiên nhiệm vụ thì vẫn phải làm. Bạn kể, gia đình cô gái bị hại có 3 người con một anh trai cả hơn cô bé bị hại 5 tuổi, sau cùng là cô em gái út. Thấy người lạ đến nhà ông bố và bà mẹ rất mừng
      Vì tưởng đâu là bạn của con trai, theo như họ kể là cậu con trai đi làm ăn xa thỉnh thoảng mới về chỉ gửi tiền lo cho bố mẹ và em gái. Cuộc điều tra ráo riết nhằm vào đối tượng là cậu cả gia đình này.
      Nhưng gia đình nói họ không biết địa chỉ cụ thể của con trai mình, nó cũng rất ít khi về nhà, từ lúc đi đến giờ chỉ về có mỗi một lần, qua điều tra thì đung thế. Còn điện thoại gọi về lúc thì số này khi số nọ , khi CA tìm đến cô em gái thì cô cũng kể y như bố mẹ.
      Nhưng cũng biết thêm là anh ta đang ở nước ngoài. Thế này thì khó đây khác gì tìm kim đáy bể. Người trốn ra nước ngoài theo đường tị nạn thường sang đấy thì đổi họ đổi tên có nhờ interpol cũng không phải là chuyện dễ. Điều khó khăn là hơn 8 năm rồi cậu ta không về nhà, mà truy nã thì không được vì đây chỉ nằm trong diện nghi vấn nên không thể phát lệnh truy nã.
      Vụ án chưa đến hồi kết nên mình chỉ có thể kể vậy thôi.
      Dù thủ phạm chưa bị bắt nhưng viec diều tra có vẻ đi đúng hướng. Tội giết người dù khong tìm ra thì kẻ thủ ác vẫn cả đời sống trong lo sợ. Nhưng chuyện ở đây mình muốn nói đến là có những hành động mà đôi khi ta phải chờ rất lâu mới phải trả giá. Đấy chính là nhân quả mà khong cần đợi đến kiếp sau.
      Sửa lần cuối: 25/7/2016
    9. Giangiang
      Giangiang
      chị kể tiếp đi ạ, em đã theo dõi câu chuyện của chị từ năm trc đến h. Chúc chị năm mới an khang thịnh vượng.
    10. congagia12
      congagia12
      đánh dấu,lâu rồi mới ngó
    11. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
    12. bongvy1112
      bongvy1112
      Năm mới cháu chúc cô và gia đình 1 năm mới sức khỏe dồi dào, vạn sự như ý, phát tài phát lộc.
      Cháu vẫn chờ những câu chuyện của cô ạ.
      vo mai anh kiet thích bài này.
    13. tkkh
      tkkh
      Đánh dấu trang 26 hì
    14. check_book
      check_book
      cô kể chuyện hay quá, cháu oánh dấu chờ phần tiếp
    15. PleaseDontCry
      PleaseDontCry
      E cũng đã đọc hết các trang rồi, chờ tiếp ạ
    16. caothininhtrang
      caothininhtrang
      Hic. Đọc truyện của mn mình vừa sợ vừa tò mò.... Gai lạnh hết cả người. Thôi chả dám đọc nữa để mai sáng đọc tiếp vậy!
      vo mai anh kiet thích bài này.
    17. hoahongxanh2014
      hoahongxanh2014
      Mình cũng tin chuyện tâm lính.chuyện của bạn li kì và hay nhưng hơi sợ.hị hóng tiép
    18. caothininhtrang
      caothininhtrang
      Em chờ chị kể tiếp chuyện ạ!
    19. vo mai anh kiet
      vo mai anh kiet
      cam on cac ban van danh thoi gian theo doi, minh se ke tiep nhieu phan sau. cam on cac ban da kien nhan, vi minh cung ban nen chua dap ung duoc ngay. Se co gang nhieu hon vi day cung la niem vui cua chinh minh.
      depchanphuong thích bài này.
    20. chamnt
      chamnt
      Em theo dõi topic của chị 1.5 năm rồi, trong 1 2 ngày đầu em đọc hết tất cả các phần, hơi buồn vì 1.5 năm vừa qua cứ thỉnh thoảng em lại vào ngó thì hầu như c ko post thêm ạ. Truyện của chị như món ăn tinh thần của nhiều người, nhất là người có "tâm sự" trong lòng đó chị. Chờ mong c viết tiếp ạ! Cảm ơn c!
      vo mai anh kiet thích bài này.

Chia sẻ trang này