Thông tin: Khi Chọn Nhà, Tôi Tính Đến Thì Tương Lai

Thảo luận trong 'Kinh nghiệm sống' bởi quynhnhu.xt, 27/8/2016.

  1. quynhnhu.xt

    quynhnhu.xt Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    20/5/2014
    Bài viết:
    9,006
    Đã được thích:
    2,575
    Điểm thành tích:
    963
    << MUA NHÀ Ở SÀI GÒN
    Năm 2000 tôi vào Sài Gòn, tài sản một chiếc xe đạp! Tôi thuê phòng ở ghép cùng với mấy Sinh vien, mơ ước 1 ngày nào mình có xe máy để đi!

    Hồi đầu sự nghiệp để dành tiền của tôi thật khó khăn. Mỗi năm về quê 3, 4 lần, là sạch trơn. Mang nhiêu hết nhiêu, có lần vào tới SG còn không đủ tiền đi xe ôm từ sân bay về nhà.

    Chính quan niệm của người SG đã khích lệ tôi mua nhà. Nhà là để ở, không phải để chứng tỏ! Không bị áp lực “đã mua thì phải cho đàng hoàng”.

    Năm 2003 chúng tôi dũng cảm cầm 80 triệu đi tìm nhà! Dự tính sẽ mua khoảng 200 triệu, “mình vay bạn bè thêm được khoảng từng đó nữa, rồi mang sổ của miếng đất đó thế chấp vay ngân hàng”.

    Thế là cuối tuần, cứ rót 1 chai nước, đeo lủng lẳng trên xe và đi. Các cò đất rất nhiệt tình, người này hú người kia, thành một đoàn đông vui, đi thăm ngắm hết mảnh này tới mảnh khác. Có lần gặp một miếng đất vuông vắn đẹp đẽ, giá rẻ, tôi mừng húm, đêm đó không ngủ được.
    Nhưng chính bác cò đất khuyên tôi đừng bập ngay: “Hỏi lại trên phường cho kỹ đi”. Tôi mang giấy tờ photo tới gặp cán bộ điạ chính. Mấy chú cán bộ điạ chính trẻ măng, nhiệt tình, chả thèm phong bì, rất nhanh chóng dò lên bản đồ quy hoạch. Miếng đất xinh đẹp đó nằm trọn trong lộ giới một con đường sắp mở, giải tỏa trắng chả còn gì! Hú hồn!

    Sau mấy tháng tìm kiếm, xem tới 50 -70 cái, chạy từ Thủ Đức qua Q2, tôi cũng kiếm được một miếng đất hứa hẹn là không ngập nước, đường đang đổ sỏi, hứa hẹn sẽ làm sạch sẽ. Miếng đất gái 283 tr, hơn gấp 3 số tiền tôi đang có :p

    Bạn bè biết tin, hỏi ngắn gọn “Cần nhiêu?”. Có đứa cầm chứng minh thư ra ngân hàng, vét sạch tiền trong tài khoản, đưa cho tôi. Có đứa lấy lương xong, rút lại chỗ lẻ, còn số tròn đưa tôi.

    Tuấn Huy, cậu em kỳ lạ, họp ngay nhóm cộng tác viên, thu tận tay từng đứa, rồi tới nhà, đưa cho tôi 1 cục tiền cộng 1 tờ giấy ghi tên đứa nào bao nhiêu. Bị Huy lột sạch tiền, nên có hôm cả nhóm chả còn gì ăn, Huy kiếm đâu ra mấy trăm, chia mỗi đứa mấy chục: “Tiền ăn đây, đừng có đòi bà Hà, bả chưa có đâu!”
    Người Sài Gòn như thế đấy!

    Tôi bắt đầu tiết kiệm, nấu cơm ở nhà ăn, cắt bớt quán xá. Tụi bạn cũng tiết kiệm và tiếp tục cho vay. Cái danh sách nợ dài ngoằng, người 5, người 3, người 2 triệu!

    Ông anh họ làm xây dựng lại bốc lên: “Em chỉ cần mua vật liệu thôi, khi nào có thì trả công thợ”. Mà nguyên vật liệu thì các chủ vựa cứ tươi cười nói: “Lấy đi, khi nào có tiền thì trả!”.

    Các dịch vụ trong SG rất tốt, quá tốt. Thấy tôi rục rịch làm nhà, người ta đã tới tiếp thị đủ thứ, nào nguyên vật liệu, đồ gia dụng ti vi tủ lạnh, máy giặt, tới rèm cửa, tủ giường, bàn ghế… tất cả đều có thể trả sau, trả dần! Thế nên nhà tôi chỉ vài ngày là đầy đủ đồ (Trong khi túi vẫn rỗng nhé)!

    Và cũng từ đó, cứ tối tôi đi làm về là rất hay có người tìm tới hỏi thăm, có tiền chưa!!! Không sao, chủ nợ thì tươi cười đòi tiền, còn tôi thì có nhiêu trả nhiêu, thiếu nhiêu khất tiếp!

    Có món nợ treo trên đầu, nên tôi làm việc nhiều hơn, tiêu xài ít hơn, danh sách nợ cứ gạch dần gạch dần, mỗi tháng gạch được 1, 2 cái tên, thấy mừng rơn trong lòng!

    Căn nhà đầu tiên là thế!

    Những lần sau tôi chuyển nhà đều do việc học của con. Hồi mẫu giáo, vì muốn con được học trường công tốt, tôi bán nhà quận 2 để vào quận 3 rồi mua về Phú Nhuận, rồi bán ở PN, mua Gò Vấp. Sau đó, khi có điều kiện cho con học trường tư, tôi lại chuyển nhà từ GV ra Bình Chánh.

    Hồi đầu là nhà đất, (để ko bị lỗ :p). Về sau, thích gió và không khí sạch, sợ trộm, chuột, muỗi, nên tôi toàn chọn ở căn hộ chung cư.

    Kinh nghiệm cuả tôi là đừng ham những món lời quá hậu hĩnh và dễ dàng. (Tôi đàn bà mà, đái ko qua ngọn cỏ, nhát chết, nên chả dám ăn lớn đâu!).

    Và đừng ngại hỏi. Thông tin là tiền bạc, cứ nhào vào mà hỏi! Nên hỏi những người giàu hơn mình, giỏi hơn mình! Rồi hỏi thăm, quan sát cả những người hàng xóm nữa. Đôi khi cả khu nhà có thể mất giá hay lên giá do dân trí hàng xóm thôi đó.

    Và đừng ngại đi đi lại lại nhiều lần, sáng trưa chiều tối, lúc mưa, lúc nắng coi có kẹt xe không, có ngập nước không, nắng chiếu vào nhà thế nào... Đừng vội! Mua chậm có thể bị lỡ, thì tiếc, còn hơn nhầm là chết đó!
    (Nhớ có lần tôi mê 1 căn hộ 127m vuông ở Q3, đẹp, rộng, trung tâm, mà nhiều tiền quá! Tôi đi đi lại lại tới cả chục lần, dẫn mấy chuyên gia tới coi giùm nữa, chủ nhà quen thân luôn. Tôi cứ cố ép giá xuống cho nó vừa với số tiền của mình. Sau 3 tháng họ tự nhiên nâng giá. Đêm đó tôi tiếc mất ngủ. Nhưng giờ lại thấy thật may mắn mình đã ko cố gồng để mua bằng được căn hộ đó! Mua nhà, quan trọng nhất là phù hợp. Đẹp mà ko phù hợp thì cũng đừng cố.)

    Khi mua, tôi chấm kiểu giám khảo hoa hậu ấy, tức là chấm ở thì tương lai. Lúc này nó có thể xấu, nhưng tương lai nó có thể đẹp ko, ngon lành không. Nhớ căn ở PN trong hẻm, với nguyên 1 cái kho đồ cũ bên hông nhà. Tôi đập bỏ hết, đồ cũ cho hết, mở 1 cái cửa sổ rộng, trồng 1 hàng trúc xanh ngắt, và treo rất nhiều giỏ hoa. Hẻm nhỏ, tôi xây nhà lùi vào 70 phân. Mấy người bảo dại thế, đất nhà mình, lùi vào là thiệt.

    Không ạ, sau khi lùi vào thì cả cái hẻm đẹp lên mấy chân kính, và dĩ nhiên căn nhà của tôi cũng có giá hơn, bán dư ra được mấy trăm triệu.

    Tôi nghề biên tập viên, 17 năm “cầm kéo”, nên tôi biết chắc rằng rất nhiều thứ trong cuộc đời này, khi mình cắt bớt đi thì mình lại được thêm lên, hahaha.

    Nhớ căn hộ ở GV rất chật chội, bà chủ tiếc đồ cũ, ai cho gì cũng lấy, trong nhà có tới 2 bộ sofa, 2 cái bàn phấn. Tôi mua xong, phá một số bức tường, bỏ hết những đồ ít xài tới. Tôi tính, mỗi mét khối không khí cũng giá mấy chục triệu, cớ sao lại tiếc 1 món đồ vài trăm ngàn để choán chỗ? Căn hộ sửa xong ai cũng ngạc nhiên, ko hiểu tại sao nó trở nên rộng thế :p .

    Nhiều bạn trẻ kêu “không biết bao giờ mới mua được nhà!”. Tôi nghĩ nếu thực sự muốn thì vẫn có thể được. Tôi IQ bình thường, ba mẹ không có uy lực gì. Không biết chạy chọt (có sếp tôi chứng giám, sếp chưa được nhận chút quà cáp nịnh nọt nào của tôi hết!). Báo HHT là báo dành cho trẻ con, nên tôi cũng chưa được nhận tiền hối lộ lần nào.
    Sài Gòn dễ sống lắm. Đất và người Sài Gòn hào sảng, chân tình, và bao dung :h:
    Cảm ơn cuộc sống một lần nữa! :h:>>

    Kinh nghiệm mua nhà của nhà báo Thu Hà - 1 single mom - tác giả cuốn sách "Con nghĩ đi, mẹ không biết"
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi quynhnhu.xt
    Đang tải...


  2. nguoikhiemthi

    nguoikhiemthi

    Tham gia:
    18/5/2013
    Bài viết:
    29,327
    Đã được thích:
    7,454
    Điểm thành tích:
    3,063
    ngâm...ngâm cứu.....hihi...
     
    quynhnhu.xt thích bài này.
  3. NguyenQuangDien

    NguyenQuangDien Thanh niên nghiêm túc

    Tham gia:
    27/5/2016
    Bài viết:
    193
    Đã được thích:
    55
    Điểm thành tích:
    28
    câu truyện hay, em cũng đang cố gắng để mua nhà tại Hà Nội trong 4 năm nữa mà không biết có được không :)
     
    quynhnhu.xt thích bài này.
  4. All For Kid

    All For Kid Thành viên chính thức

    Tham gia:
    24/8/2016
    Bài viết:
    204
    Đã được thích:
    36
    Điểm thành tích:
    28
    Chúc bạn may mắn!
     
    quynhnhu.xt thích bài này.
  5. quynhnhu.xt

    quynhnhu.xt Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    20/5/2014
    Bài viết:
    9,006
    Đã được thích:
    2,575
    Điểm thành tích:
    963
    Cái chị chủ cho em thuê nhà lần nào cũng bảo ý như thế, bây giờ chị ấy cũng ở chung cư cho phù hợp với học hành của con :D. Phụ nữ giỏi giang, mạnh mẽ lại hay làm single mom :)
     
    nguoikhiemthi thích bài này.
  6. Demilux sofa

    Demilux sofa Thành viên tập sự

    Tham gia:
    25/8/2016
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    5
    Điểm thành tích:
    3
    Em cũng thích ở chung cư lắm ạ, nhưng nhà chồng em chỉ thích ở mặt đất thôi.:(
     
    quynhnhu.xt thích bài này.
  7. Ngọc Anh Language

    Ngọc Anh Language Thành viên chính thức

    Tham gia:
    27/8/2016
    Bài viết:
    267
    Đã được thích:
    40
    Điểm thành tích:
    28
    Mình chỉ cần căn nhà nhỏ nhưng trông ấm cùng sạch sẽ là dc, cũng ko cầu ký phải mua nhà to
     
    quynhnhu.xt thích bài này.
  8. caothanhtrung87

    caothanhtrung87 Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    28/9/2010
    Bài viết:
    87
    Đã được thích:
    24
    Điểm thành tích:
    18
    Hơn nhau là ở phương pháp thôi. Nhiều người chưa làm đã nghĩ khó thì cơ hội để thành công còn ko có lấy gì ra kết quả được
     
    quynhnhu.xt thích bài này.
  9. quynhnhu.xt

    quynhnhu.xt Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    20/5/2014
    Bài viết:
    9,006
    Đã được thích:
    2,575
    Điểm thành tích:
    963
    Giống em ở chỗ cảm giác chung cư sạch sẽ, tiện lợi.
    Like...nhưng không biết bao giờ mới có cái nhà nhỏ nhỏ xinh xinh đây hihi
    Hehe em cũng đang nghĩ khó lắm đây vì nhìn vào điều kiện hoàn cảnh của mình. Nhưng vẫn phải phấn đấu thôi ạ, đặt mục tiêu nào...
     

Chia sẻ trang này