Dẫu người ta chê Hà Nội ồn ào, măc người ta chê Hà Nội bon chen. Kệ người ta sợ một Hà Nội chật chội, xô bồ. Với em Thu Hà Nội vẫn đẹp quá. Mùi hoa sữa thoang thoảng, khi gần khi xa. Dẫu vương vấn nhưng tìm hoài chẳng thấy. Những chiếc lá vàng rào rạc chao nghiêng, lác đác mặt đường. Thi thoảng một chiếc rớt xuống nằm gọn trên vai, mắc trên vành tóc, hoặc xượt nhẹ qua má. Cảm giác sao man mác như mối tình đầu. Rồi mỗi sớm ngẩn ngơ nơi ban công, ôm cốc cafe ấm nắng nghe tiếng chuông nhà thờ. Chờ đợi những tia nắng thu mong manh xuất hiện. Rồi mỗi tối ghé Hồ Tây để nghe sóng vỗ, để ngắm những lấp lánh, rực rỡ mơ hồ nhưng chân thực nơi bờ bên kia. Giống như một giấc mơ từng mơ, mơ hồ như thế, nhưng chân thực thế Với mùa thu, Hà Nội để lại trong em rất nhiều kỉ niệm. Từ giá lạnh ban mai, hay nắng chiều hiu hắt, từ những ngõ nhỏ lòng vòng hay phố vắng xôn xao. Tôi Có Một Mùa Thu Tự bao giờ ta có một mùa thu Mãi cháy nồng màu u sầu vàng võ Lá hoài rơi trong mấy chiều trở gió Nắng thu tàn xào xạc dưới hiên xa Thu vội vàng in dấu bước em sang Ngày em đi lối hoang tàn lá đổ Mấy năm trôi thu rơi hoài trên phố Em trong thu nên thu hóa mặn mà Duyên yêu chết, người đi, tim băng giá Tình quên ta nhưng thu lại bên ta Người đời bảo xuân rũ cánh chiều qua Hạ ngơ ngác buông cơn mưa rào rạc Mà trong ta tiếng lòng thu xơ xác Vẫn vọng vang lịm tím cả trời chiều Ở nơi này mùa gợi nhớ em ơi Khói thuốc buông đưa hoàng hôn vào tối Mùa còn xanh nhưng thu ta rơi vội Đưa hồn thơ vào cõi lặng nhạt nhòa… (Sưu tầm)
Ngày xưa vốn không thích mùi hoa sữa nếu không muốn nói là ghét, nhưng ở HN lâu dần thành quen, giờ cứ ngửi thấy mùi hoa sữa, trong lòng lại tự nhủ: "lại một mùa thu đến rồi, nhanh quá!" Hà Nội - Quê hương thứ 2 của t
mùi hoa sữa mà thoang thoảng thì bao say đắm bác ạ. Chứ mà đứng dưới gốc cây của nó thì đúng là bao kinh dị
hnay co thấy lạnh lạnh ko bác, giờ em đang trùm chăn online nè. ko chịu đóng của ban công, gió thổi tê tái quá cơ.
sáng chạy trong công viên đã cảm nhận thu về với gió rồi...hihi..cả buoir chiều ngồi bên cửa số ngắm thu sang....hihi,...
Mùa thu Hà Nội giống như nơi cất giữ tuổi thanh xuân vậy, bao kỉ niệm, bao cảm xúc đều tại nơi đó, mùa đó.
Thời gian mình bầu bí, suốt ngày vang lên trong đầu bài hát " Mùa thu hà nội". Cái cảm nhận về mùa thu ở Hà Nội, thật khác biệt. Một chút se se lạnh buổi sáng, gió thu lại man mát....!
Tự bao giờ ta có một mùa thu Mãi cháy nồng màu u sầu vàng võ Lá hoài rơi trong mấy chiều trở gió Nắng thu tàn xào xạc dưới hiên xa
Ta gặp nhau một ngày nắng tươi Tóc em hiền đôi mắt cười trước gió Lặng nhìn em thì thầm cô gái nhỏ Chợt thân quen ngỡ gặp tự bao giờ
Thu Hà Nội đẹp thật nhưng buồn lắm. Nắng gió hanh hao, lá bay xào xạc... Trong bốn mùa mình sợ mùa thu nhất đấy, nó làm mình yếu đuối một cách ko thể hiểu...